Friday, July 4, 2008

Chúa ngục phục viên Trần Trọng Duyệt

Chúa Ngục Phục Viên Trần Trọng Duyệt, một thời "Cỡi Lưng Heo Nái, Bắn Nạng Dàn Thung"
Trương Minh Hòa

"Chúa ngục, quản giáo, nào hiền.
Chửi bới, tra tấn, còng xiềng tù nhân".

Sau ngày 20-7-1954 ở miền Bắc và 30-4-1975 ở miền nam, ngoài lực lượng công an, thì quản giáo, thủ trưởng, chính ủy của tất cả các trại cải tạo nổi tiếng là ác ôn, tàn nhẩn nhất; đó là bọn giết người hợp pháp "licence to kill" được đảng Cộng Sản ban cấp, đã giết chết hàng trăm ngàn tù, riêng từ sau 1975, hơn 50 ngàn quân nhân cán chính bị chết "rải rác rừng thiêng, mồ viễn xứ", ngày nay nhiều gia đình vẫn còn chưa tìm được hài cốt thân nhân để mang về cải táng và dĩ nhiên là những cái chết bí mật, mờ ám chưa được bạch hóa, là thành quả phục vụ đảng và nhà nước của bọn quản giáo, cai tù.

Tù bị chết bằng nhiều hình thức dã man: hành hạ, thiếu ăn, điều kiện sống vô cùng tồi tệ, bịnh tật không thuốc men, đánh đập, hành hình, lao động kiệt sức phải chi sau 1975, linh mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan có tấm lòng nhân ái vô biên như Thiên Chúa, duy trì cái tổ chức "Ủy Ban Cải Thiện Chế Độ Lao Tù", dùng khả năng tranh đấu với nhà nước, đảng, vận động quốc tế, Hội Hồng Thập Tự, giáo Hội Công Giáo hoàn vũ thì đỡ cho những người "yêu nước" xả thân chống giặc "từ miền Bắc vô đây, bàn tay nhuốm máu đồng bào", bảo vệ bình an cho miền Nam, trong đó có cả nhà thờ, và cái Dòng Chúa Cứu Thế của ngài linh mục; chẳng lẽ cái tổ chức và kẻ dựng lên nó toàn là thứ "khôn nhà dại chợ" hay là "chỉ có những tên khủng bố Việt Cộng sa cơ mới hưởng được sự giúp đỡ của quí Ngài?" và những "người vị quốc vong thân, đành cam vùi dập trong chốn lao tù" là không được Ngài giúp đỡ?.

Nhờ Ngài và cái tổ chức "nhân đạo" ấy, nên hàng chục ngàn tên khủng bố phiến Cộng được hưởng "chế độ lao tù như các nước Tự Do" được khỏe mạnh, để chúng coi: "chốn lao tù là nơi ta rèn tâm trí", đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, trở về trả thù tàn tệ quân nhân cán chính Việt Nam Cộng Hòa, làm hại biết bao nhiêu người, trong đó có cả những linh mục, giáo dân .... nhưng sau nầy thì "những bài giảng phản tỉnh" của linh mục chân Tín từ 1995, chưa đủ sức để thuyết phục người dân và cả giáo dân Việt Nam tin Ngài; đây chỉ là lối phản tỉnh được coi là "cò mồi" như Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Trần Độ .... để giúp đảng được thế giới, nhất là Hoa Kỳ ca tụng: "Việt Nam có cải thiện tình trạng nhân quyền, tự do tôn giáo" để tập đoàn băng đảng siêu cướp nhận thêm nhiều viện trợ, đầu tư hầu đảng bền, nhà nước vững. Nếu Ngài nguy hiểm, và phản tỉnh thiệt tình, thì đã bị bắt và bị miệng như linh mục Nguyễn Văn Lý từ lâu, chớ không để tự do sinh hoạt và tiếp tục chống đảng và nhà nước, lập từ báo CHUI mà mọi người đều biết Ngài chủ trương, thì còn gì là chui nữa:

"Phản tỉnh coi chừng lũ cò mồi.
Đó là sách lược, hỏa mù thôi.
Đứa hô chống đảng, toàn tham những.
Kẻ lại la to: quản lý tồi.
Lập đảng đối lập dành dân chủ..
Xuất ngoại nhi nhô, lộ mặt rồi.
Chống đảng chớ nào phải chống Cộng.
Trò hề cứu đảng sắp đi toi.".

Trong một bài viết của Nguyễn Đạt Thịnh, tựa là "Endorsement" đăng trên take2 tango, có nói về gã chúa ngục tên là TRẦN TRỌNG DUYỆT, 75 tuổi, trước đây mang quân hàm đại tá "quân hại nhân dân" hay là trong lực lượng Bò Vàng: "Còng-Ăn nhân dân"? Tên nầy từng một thời hét ra lửa, mửa ra khói trong tù, mà người dân nông thôn miền Nam ví con bằng câu tục ngữ rất bình dân học vụ là: "Cỡi lưng heo nái, bắn nạng dàn thung". Tên chúa ngục cao cấp nầy đã HỒI HƯU từ lâu, nhưng gần đây là "HÙ HÔI" với ứng cử viên tổng thống Hoa Kỳ John Mc Cain. Trước đây trong thời chiến tranh, chúa ngục Trần Trọng Duyệt, được đảng bố trí công tác thật đặc biệt, quản lý Hỏa Lò, mệnh danh là "khách sạn Hilton" thuộc về "super star" hotel, nên nằm ngoài hạn, vì cái "chế độ" chiêu đãi, ăn ở, phục vụ không có bất cứ Hotel thượng hạng nào trên thế giới có được; điểm đặc biệt là Hỏa Lò Hilton Hotel không bao giờ lấy tiền ăn, ở phục vụ (free), ngoài ra còn có các cố vấn "massage" chuyên nghiệp từ nước Cu Ba được Fidele Castro phái sang để "đấm bóp" miễn phí cho các khách Mỹ; nếu nói theo từ của "đỉnh cao trí tuệ nòi người", thì đây là: "khách sạn sao vàng". Nơi mà tù binh Mỹ bị hành hạ, tra tấn dã man, nên cũng rất cần Linh Mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan "cải thiện", thế mà trong suốt cuộc chiến, tù binh quốc gia, đồng minh và sau cuộc chiến chấm dứt 1975, thì "giờ nầy NGÀI Ở ĐÂU?". Được biết, chúa ngục cao cấp nầy có hai thú vui sau thời gian dài làm việc cho đảng, quản lý tù binh Mỹ: Thứ nhất là cái thú nuôi chim, trong lồng, giống như ông từng giam người và có khả năng:

"Từ vượn lên người mất mấy triệu năm.
Từ người xuống vượn, mất có ba năm"

Như nhà thơ, ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện từng "kinh qua thời kỳ quá độ ngặt nghèo" trong các trại giam hơn 27 năm và lòng "phơi phới một tương lai đen tối", may mắn lắm mới sống sót. Nhưng nuôi chim có cánh nầy cũng thường thôi, hiện ông ta đang có sẵn "con chim không cánh", nuôi chim nầy không cần làm chuồng, lồng ... cho hao tốn công quỹ gia đình, thay vào đó dùng tiền để tu bổ, bảo quản "Lăng Hồ Chủ Tịt" còn có ý nghĩa chính trị, chính em, Chính Mi, chính tớ loài chim không cánh không bao giờ dám vùng lên đòi ăn, hay cất tiếng hót hoặc là "phản tỉnh cuội"... nhưng chim nầy thỉnh thoảng đứng lên làm "cách mạng vùng lên để đổi đời" trong những lúc "cao trào cách mạng" dâng cao như: "dòng thác nắng Cực" khi mà khách MÁ HỒNG cũng trong thời kỳ "quá độ" M....HÁ để "hòa hợp hòa giải" đúng nghĩa, chớ không phải "theo định hướng xã hội chủ nghĩa" như đảng Cộng Sản tung ra để đánh lừa và được bọn gián điệp nằm vùng, cò mồi hứng lấy, tuyên truyền ở hải ngoại. Loài chim không cánh cao quí nầy cũng thuộc về: "đỉnh cao trí tuệ của giới phụ nữ", dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, nên dân miền Bắc rất quí, là loài chim "thân thương, vô vàng kính yêu", thế "nà" họ sáng tác ra hai câu ca dao rất "cực kỳ chất lượng", ví loài chim không cánh với" vị cha già, cha giả, là vị chủ tịt Hồ Chí Minh dạy đĩ, sống mãi trong sự nghiệp chơi lường, đéo lận ..." được phổ biến rộng rải như CHUI trong xã hội:

"Mỗi năm ba thướt vải thô.
Làm sao che được Bác Hồ em ơi!"

Không biết gã chúa ngục phục viên nầy còn khả năng để "tiến quân trên đường dài" hay là "giã gạo theo tiếng chày trên sóc Bam Bo" để "bác cùng chúng cháu vào hang Pác Pó" mà lòng "phơi phới một tương lai". Nếu gã được Hồ Chủ Tịch truyền lại vài bí quyết như "toa thuốc Bác Mao tặng Bác Hồ", thai nhi ngâm rượu với mật ong Hà Giang thì chim cũng có thể "tiến lên chiến sĩ đồng bào" để "dậy mà đi" mà không quản ngại bao khó khăn, khắc phục đủ thứ. Nhưng nếu cái "sự cố" nếu là chim, tôi sẽ là loài chim không cánh, kết đoàn với phụ nữ trẻ, đẹp, đáng con cháu, như nhạc sĩ họ Phạm, sau khi trở về với: "Tình già trên đồi cỏ non" và nếu vợ hắn có máu Hoạn Thư, cũng nên tìm đến cụ Tổng Bí Thư "Đuổi Mồ" để học cho bằng được bí kíp, từng là bạt vía kinh hồn biết bao "hậu duệ" của Trư Bát Giới ở miền Bắc, đó là "Hoạn Trư Đại Pháp", có khả năng đưa chim từ "đáy quần tà lỏn" bay xuống "Ao Cá Bác Hồ" là coi như: "nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, chim nào cũng thiến tuốt".

Thú vui thứ hai là NHẢY ĐẦM, nghe qua cũng "giựt con mắt", khi biết đến những "đỉnh cao trí tuệ" nầy suốt đời phục vụ bác, đảng nên không có thời giờ học chữ, ngoài học tập chính trị, phương án khủng bố, giết dân lành, điều nghiên thủ đoạn gian manh và nhất là "nói láo thì đảng viên Cộng Sản là vô địch" trên thế giới. Từng lên án bọn đế quốc phản động Tây, Mỹ nên cái môn nhảy đầm là "tàn dư lạc hậu, lỗi thời, phản động", thế mà cụ đại tá lại thích, coi là trò tiêu khiểu "chủ yếu" trong cuộc đời còn lại, chờ ngày "tiêu diêu nơi miền hỏa ngục". Nhưng chắc chắn là tên chúa ngục 75 tuổi nầy, một đời phục vụ cho đảng, trước đây "đánh Tây, đánh Mỹ" thì không có "chế độ nhảy đầm", nhưng cái "chế độ" nhảy mương, nhảy hố, nhảy ao, nhảy bụi để tránh pháo binh, máy bay; ngoại trừ "nhảy nọc" với các cô hộ lý, hay thời chiến tranh, miền Bắc có nhiều "phụ nữ neo đơn" trong cảnh phòng không gối chiến, khi chồng đang biền biệt "sinh Bắc tử Nam", được các cán bộ có phe cánh tìm để "nhảy đực" tiếp tục sự nghiệp sản xuất nhao cho đại tướng Võ Nguyên Giáp trong công cuộc phát triển nền kinh tế xã hội chủ nghĩa "giàu đẹp muôn năm".... Ở miền Trung có "nhảy núi" chỉ những kẻ đi theo Việt Cộng, khủng bố dân lành. Trung tá không quân Phạm Tuân, trình độ lớp 10, năm 1980 được lên phi thuyền với ông thầy Liên Sô, từng được nhà thổ Tố Hữu ca tụng: "chân dép lốp bước lên tàu vũ trụ"; nên cụ đại tá phục viên Trần Trọng Duyệt khi hưởng "chế độ nhảy đầm" mang dép gì, trên đầu có đội nón cối không?. Nếu mang dép râu, đội nón cối mà nhảy đầm, thì cũng nên phổ biến cái MODEL mới để cho dân nhảy đầm ở các nước Tây phương bắt chước.

Không phải tự nhiên một tên chúa ngục cao cấp nầy đưa ra những lời ủng hộ ứng viên tổng thống đảng Cộng Hòa John Mac Cain, đây cũng là "chính sách" đấy. Chúa ngục nầy khoe là từng đối xử tốt với ông Mc Cain, mời lên văn phòng để nói chuyện, không biết nói bằng tiếng Nga, Tàu, Miên hay Lèo hay tiếng Anh? Nhưng ai cũng biết là thời đó ở miền Bắc, tiếng Nga, Tàu và các nước xã hội chủ nghĩa anh em là được "mầm non lẫn mầm già" thi đua học để tiến thân, ngoài Bắc cũng có người học tiếng Anh để tìm hiểu về bọn "đế quốc Mỹ cực kỳ phản động, kẻ thù số một" nhưng số người học tiếng đế quốc Mỹ cũng hạn chế. Như vậy, cuộc đàm thoại giữa chúa ngục Trần Trọng Duyệt và tù binh John Mc Cain có cần thông dịch viên không? Hay là dùng toàn là động từ To Quơ?. Ngày nay, hãy nhìn tên "tưởng thú" là "thủ tướng không người lái" như Phan Văn Khải trước đây, khi "quy mã", lúc đọc diễn văn với tổng thống George.W.Bush, không nói được tiếng Anh, phải móc tờ giấy từ trong túi ra đọc bằng tiếng Việt. Chính vì thế mà có thể gã Cẩu Cao Cầy mới hưởng được "chế độ tà lọt" tháp tùng với các tay lãnh đạo đảng cướp đi công du? Bằng không giống như "giẻ rách" thì đảng cũng đã vứt tên Việt gian Cầy vào thùng rác từ lâu.

Chúa Ngục Trần Trọng Việt trách sao ông Mc Cain lại tố cáo bị tra tấn, khi mà "cách mạng" luôn có chánh sách khoan hồng trước sau như một, đầu tiên là đâm thủng đùi để cho tù biết tội và mời cả cố vấn Cu Ba sang "giáo dục" và "đấm bóp" đến hộc máu những tù binh của "đế quốc Mỹ, kẻ thù số một". Dù sao cũng là một cách nhắc nhở những cựu tù binh Mỹ như John Mc Cain bài học:

"Tra tấn nhớ đảng khoan hồng.
Tù binh nào quên bọn quản giáo".

Tuy nhiên, bất cứ tù nào, khi rời trại thì nào có nhớ đến những bộ mặt từng hành hạ, chửi bới, coi minh thua cả xúc vật, kẻ cả tù làm ăn ten cũng không có cái cảnh:

"Cái cảnh lao tù lưu luyến ấy.
Mến thương chúa ngục, lẫn vệ binh"

Ngoại trừ nhớ đến những lúc bị hành hạ, ấn tượng sâu sắc suốt đời, là vết thương tâm lý không bao giờ lành. Nói về khủng bố là nghề của Việt Cộng, phân tích có ba dạng:

-Khủng bố Đối Tượng: như pháo kích, đặt mìn, ám sát, thủ tiêu, chặt đầu, mổ bụng ...
-Khủng bố tinh thần: dùng khủng bố đối tượng để hù dọa, nên Việt Cộng luôn tập trung dân chúng trong thời kỳ chúng chưa mạnh để xem những cuộc hành huyết tội phản cách mạnh, để dân sợ.
-Khủng bố bằng Dọa Nạt: đây cũng là Black Mail của người Tây Phương hay dùng, biết được những cái xấu, cái kẹt mà hù để thu lợi, hù để lấy tiền, đòi yêu sách, tống tiền thời Tam Quốc, Tào Tháo từng dùng Blackmail là bắt mẹ của Từ Thứ để buộc ông quân sư tài ba danh tiếng nầy phải quy Tào. Thời nay, một số người Việt Nam tỵ nạn hải ngoại, cũng bị Việt Cộng khủng bố bằng cách dọa nạt: "muốn được về thăm quê hương, du hý, du lịch, du dâm ... mà không bị làm khó dễ, thì đừng chống Cộng, biểu tình ...". Một số người mua, cất nhà, có cơ sở làm ăn, thì cũng chịu Blackmail của đảng là không chống Cộng, làm theo những gì đảng muốn khi ở hải ngoại, như tuyên truyền dùm cho đảng là "đổi mới, tiến bộ, tự do ...".

Từ đó, cái vụ quản giáo kiêm chúa ngục phục viên Trần Trọng Duyệt đột nhiên "Tào Tháo kể ơn" đối với cựu tù binh Mỹ, có khả năng là tổng thống đệ nhất siêu cường, cũng có thể là thứ khủng bố dọa nạt, ngầm nhắc nhở rằng: "đấy, hồi đó chú mầy từng được ông giáo dục, nắm hết tẩy liệu hồn, sau nầy nếu lỡ có đắc cử tổng thống cũng phải biết điều, bằng không, ông sẽ đưa ra những gì mà chú mầy nói, cam kết với ông trong tù là mất chức, là nhục đấy". Nhưng liệu ông John Mc Cain có rét cụ chúa ngục nầy không? Đây là vấn đề mà người Mỹ, nhất là các nhà lãnh đạo, dù đảng nào, cũng phải làm theo quyền lợi đất nước, nên ông John Mc Cain cũng ĐẾCH SỢ, ĐÉO NGÁN .... cái "blackmail" của tên cựu chúa ngục vô danh tiểu tốt, tự nhiên nhảy ra hù. Nên liệu gã cán ngố thích nuôi chim và nhảy đầm nầy có được thế giới, các cơ quan truyền thông lớn coi những tài liệu, lời nói có "chất lượng cao" không? Chưa kể đến đụng tới danh dự tổng thống, là điều mà Hoa Kỳ có truyền thống bảo vệ gần như tuyệt đối trong lúc tại chức và hết nhiệm kỳ.

Việt Cộng quen thói khủng bố, non sông dể đổi, bản tánh khó chừa, chúng dùng "khủng bố" như là sách lược trấn đảng, nếu đảng không còn khủng bố nữa, thì coi như sụp đổ. Cho nên, từ trước đến giờ, không có tên nào có "chế độ" ưu ái với ông John Mc Cain, dù lúc ông làm thượng nghị sĩ, từng tới Việt Nam, chửi thẳng vào mặt băng đảng siêu cướp: "Bastard wins the war".

Nhưng khi ông ứng cử tổng thống, thì những hồ sơ cũ thuộc loại "blackmail" được tung ra, mở màn là tên chúa ngục phục viên Trần Trọng Duyệt. Cũng có thể là đảng Cộng Sản nhờ ông Bush giúp đỡ khá nhiều, tạo mối quan hệ gần gũi, nên đảng cũng muốn người kế tục là John Mc Cain cũng phải đi theo con đường cũ nên mới ra lịnh cho tên chúa ngục phục viên lên tiếng ủng hộ, nhằm bày tỏ thiện chí?.

Những người ở tù dưới chế độ Cộng Sản, dù chỉ một ngày, cũng nhớ mãi không quên. Quân nhân cán chính miền Nam, vốn sống quen với cực khổ trong chiến tranh chống bọn xâm lấn Cộng Sản Bắc Việt và tay sai Việt Cộng miền Nam, thế mà khi vào tù, dưới mỹ từ "cải tạo" cũng với với và nhiều người bị chết. Huống chi những người Mỹ, có cuộc sống đầy đủ, tiện nghi vật chất cao, nên khi họ bị giải vào Hỏa Lò Hilton Hotel, thì phải có ấn tượng sâu sắc, nhớ mãi mãi và viết lại để cho hậu thế cùng chia sẻ nỗi thống khổ nhất trong đời. Ông John Mc Cain cũng như tất cả các cựu tù binh Mỹ, có ai quên được những ngày đen tối ấy, xin nhắc nhở với băng đảng siêu cướp và đám cai tù là đừng nên dùng lối khủng bố Blackmail để hù người khác, nhất là khi người đó làm tổng thống đệ nhất siêu cường.

Trương Minh Hòa

No comments:

Post a Comment