Sunday, July 13, 2008

Nga, Mỹ hay Tầu, (Việt Gian Cộng Sản) Chúng Nó Cũng Vu Vi

Lời Nói Đầu: Bài này được viết theo thể yêu cầu của nhà báo Việt Thường, vì hiện nay nhà báo Việt Thường đang tịnh dưỡng bệnh cho nên chúng tôi buột phải ra mặt để giúp cho ông Việt Thường một tay, cho đến khi nào nhà báo Việt Thường trở lại và có những bài nói chuyện mới gởi đến cho quý đọc giả cũng như thính giả khắp năm châu, thì lúc đó chúng tôi xin trở về và tiếp tục những công việc chúng tôi đã và đang làm dang dỡ trong công cuộc phục hưng phục hoạt đất nước.

Hy vọng loạt bài viết này của Triệu Lan gởi đến quý độc giả là phản ảnh ý tưởng cũng như những buổi nói chuyện của nhà báo Việt Thường đã chỉ giáo cho, và sự góp tay bé nhỏ này trong công cuộc đấu tranh chung sẽ cống hiến cho độc giả cũng như thính giả có cái nhìn rộng hơn và nhất là các bạn trẻ chưa có kinh nghiệm gì về bọn Việt Gian Cộng sản, thì đây cũng là một trong muôn ngàn bài học mà các bạn cũng cần lưu tâm. Vì “người Việt tri âm hãy lặng ngắm Quốc Hoa Việt, chúng ta mới biết được rõ ràng là tri âm ngữ với tri âm hoa”. Vì vậy trong công cuộc đấu tranh đòi hỏi chúng ta phải hiểu và biết để: “sống sâu sắc, sống triệt để, sống sáng quắc, sống bộc liệt, sống oai hùng”.

Triệu Lan.

***

Nga, Mỹ hay Tầu, (Việt Gian Cộng sản) Chúng Nó Cũng Vu Vi

Ta có thể ước lượng sau chuyến đi của tên Nguyễn Tấn Dũng đến Bạch Ốc thì tại Hà Nội một số nhân sự Cộng sản người Việt sẽ bị Bắc Kinh loại bỏ hay thủ tiêu để trám vào chỗ đó là nhân sự tình báo hay gián điệp của Bắc Kinh mà cái “môi” Hà Nội dù đau cũng phải ngậm tăm. Rõ ràng là bọn Việt Gian Cộng sản Hà Nội thì chúng không bao giờ theo Mỹ hay theo Tây phương cả. Vì “Trung Quốc có thể cung cấp những thứ mà Mỹ (hay Tây phương) không thể cung cấp” (cho Việt Gian Cộng sản Hà Nội). Vậy chỉ có Trung Cộng mới hiểu được bọn Việt Gian Cộng sản muốn gì và cần gì để họ cung cấp. Chúng cần đè đầu cỡi cổ và bóc lột nhân dân Việt Nam vĩnh viễn. Đó cũng là dụng ý của tập đoàn cai trị Bắc Kinh muốn như vậy để chúng dễ bề xâm lăng, xâm lấm đất Việt, chúng hưởng lợi và sai khiến các tên đầy tớ Việt Gian Cộng sản ngay tại Hà Nội. Vì thế chúng ta thấy chỉ có đám cầm quyền ở ngay tại Bắc Kinh mới hoàn toàn ủng hộ bọn Việt Gian Cộng sản, Trung Cộng mới là chủ nhân ông của bọn Việt Gian Cộng sản. Cái “loa” của Bắc Kinh (Thịnh Lập Quân) đã khẳng định nhất là với Hoa Kỳ rằng:

“Nếu có ai đó nghĩ rằng chuyến thăm Mỹ có thế giúp Việt Nam ở vào vị thế cạnh tranh nào đó với Trung Quốc, thì theo tôi, họ đã sai lầm.” .... “Họ (Việt Nam) phải dựa vào Trung Quốc. Họ không hề ngây thơ khi tiếp xúc Hoa Kỳ và biết đây chỉ là chuyện làm ăn.”

Như vậy chính phủ Hoa Kỳ “ngẩn ngơ” khi thấy bọn cán bộ Việt Gian ra mặt, nói chuyện, thương thảo, hứa hẹn cam kết “với Mỹ để chống Tầu”. Ðể rồi những kẻ hứa hẹn đó biến đâu mất, chỉ còn lại những bộ mặt ngu ngốc, ngớ ngẩn, để nói láo, nói lếu cho qua. Chính các giới chức Mỹ cũng trở thành “nói láo” khi báo cáo tốt đẹp về những chuyện thương lượng, cam kết, thỏa thuận của phía Hà Nội. Các doanh gia Mỹ và ngoại quốc thừa hiểu rằng những kẻ ăn tiền và hứa hẹn ngày hôm nay thì ngày mai đã biến mất tiêu, sau đó chúng lại đưa các bộ mặt mới ra, để rồi lại có yêu cầu mới, đòi hỏi mới, luật lệ mới, kiểu ăn tiền hối lộ mới, tham lam tham nhũng cũng mới.

Trong quá khứ cho đến ngày nay, trong giai đoạn “công thần chủ nghĩa”, bọn Việt Gian Cộng sản vì chia quyền và chia lợi không đều, nên chúng ra ức sát phạt lẫn nhau để giành địa vị và quyền lợi. Những nhà ngoại giao Mỹ nhất là ông đại sứ Michalak phải hiểu rằng: nhân dân Việt Nam chúng tôi căm thù bọn Việt Gian Cộng sản thấu xương. Chúng tôi nguyện rằng phải tiêu diệt Cộng sản và hoan hô bất cứ ai giúp chúng tôi tiêu diệt Việt Gian Cộng sản. Việt Gian Cộng sản chúng phải bị tiêu diệt để dân tộc Việt Nam được sống. Chỉ có một dân tộc Việt Nam độc lập, tự chủ, tự do, mới có thể đương đầu với những đoàn quân xâm lăng từ phương Bắc! Ngày nay thì tình hình chiến lược tại Á Châu có vẻ trở nên thuận lợi tốt đẹp về phía Hoa Kỳ. Nếu những nhà ngoại giao Mỹ ngây thơ bị gạt bỏ qua một bên. Chúng ta nên hiểu rằng vấn đề Việt Nam trong quá khứ, hiện tại và tương lai là vấn đề “chiến lược và chính lược”, không phải vấn đề ngoại giao!

Có thể nói là: Trung Cộng đã thành công chiếm lĩnh Việt Nam từ năm 2000 đến nay, trong nội bộ của Hà Nội hiện nay đa số cán bộ cao cấp nắm những chức vụ then chốt đều là cán bộ người gốc Hoa, như vậy Bắc Kinh không cần dùng quân đội theo đường lối xâm lăng cổ điển. Ta có thể điểm vài tên người gốc Hoa như: Lê Khả Phiêu, Lê Minh Hương, Phạm văn Trà, Nguyễn văn Hưởng, Nguyễn Mạnh Cầm, Nguyễn Dy Niên, Vũ Khoan, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng, Võ viết Thanh, Trương Mỹ Hoa ..v.v.. những tên này đã ra mặt công khai làm tay sai cho Tầu và nhận mệnh lệnh từ Bắc Kinh. Chính bọn này đã chủ chốt bàn mưu tính kế với bọn gián điệp của Bắc Kinh tiêu diệt các nhân sự Cộng sản người Việt Nam .

Chiến tranh Việt Nam đã làm cho Mỹ tốn khoảng 400 tỷ đôla, số tiền đó đã làm giàu cho các tay tài phiệt của các nước như: Nhật Bản, Hồng Kông, Tân Gia Ba, Ðài Loan, Nam Hàn, Thái Lan và đẩy họ lên hàng những con rồng, con cọp kinh tế như hiện nay. Chỉ có người dân Việt Nam là ăn bom đạn, chết chóc, rồi tan nhà nát cửa, chia ly chia lìa, mất nước, lưu vong. Đã 34 năm trôi qua và hôm nay đây các chính quyền chính phủ Hoa Kỳ cũng như những “con rồng, con cọp” kinh tế sẽ nói gì với người dân Việt Nam bây giờ và mai sau?!

Tình hình hiện nay buộc người Mỹ phải thay đổi cách tính cũng như suy nghĩ, vậy “cái thế” buộc chính phủ Hoa Kỳ phải có bổn phận giúp nhân dân Việt Nam tiêu diệt bọn Việt Gian Cộng sản. Lương tâm và sự khôn ngoan của lãnh đạo Hoa Kỳ buộc họ phải làm như vậy không thể khác. Mặt khác đứng trên bình diện chiến lược, nhất để làm thăng bằng cán cân quân sự và ổn định chính trị tại Á Châu, thì hơn 80 triệu người dân Việt Nam cũng đã là yếu tố chính! Nhưng cho đến giờ này chưa một ai có đủ uy tín hay biết cách để vận dụng khối nhân lực hùng mạnh này.

Người ta chỉ thấy các nhà ngoại giao “nói chuyện” nhân quyền hay tự do tôn giáo cho hơn 80 triệu người Việt Nam trong nước (người dân Việt trong nước hiện nay họ cần ăn no, cần mặc ấm. Chứ họ chưa cần ăn ngon, mặc đẹp. Cái họ cần là một bát cơm đầy, một khúc cá to, họ cần bọn cầm quyền hiện nay đối xử với họ như là một con người chứ không là một con vật. Người dân Việt hiện nay họ không cần các loại “nhân quyền hay tự do tôn giáo bằng miệng”. Họ cần ăn no, họ cần lật đổ bọn Việt Gian Cộng sản trước đã, thì tự nhiên nhân quyền hay các quyền tự do khác sẽ đến). Muốn nói chuyện “nhân quyền hay tự do tôn giáo” thì trước hết phải có sức mạnh hậu thuẫn, hay lực lượng hùng mạnh đứng đàng sau, thì lời nói mới được người khác lắng nghe (chỉ lắng nghe thôi). Các “chính khách” Việt Gian Cộng sản được Hà Nội cho đi chính thức công khai ra hải ngoại, trên “răng” dưới “môi” đầu đội cái mác Việt Gian to tổ bố, nhưng lại nỏ mồm “đòi” nhân quyền, “đòi” tự do tôn giáọ Chúng chỉ biết đòi nhưng không làm gì cả, thì đúng là một lũ đại bịp đại láo bần cố nông, bịp bợm theo kiểu bần cố nông thì ai có thể tin?. Các tổ chức ngoại vi của chúng ở hải ngoại hiện nay cũng đang ráo riết để thành lập nhiều tổ chức chờ khi tình hình “biến chuyển” thì chúng lại nhảy ra “cướp” quyền lãnh đạo. Việt Gian Cộng sản đã hết thời hết số nên chúng sẽ không còn may mắn như giai đoạn “cướp chính quyền” như năm 1946 nửa. Chúng đã hết thời nên chúng mới đâm ra ngu xuẩn, cái thời “kết đoàn” của chúng cũng đã không còn, nên chúng không thể “đoàn kết để cướp chính quyền”.

Ở hải ngoại sự “phát giác” ra Đỗ Ngọc Yến (đã chết), (nhật báo Người Việt tại miền Nam Calif) hiện nguyên hình là tên Việt Gian tay sai cho Việt Gian Cộng sản, và nhiều tên tay sai khác như: Phạm Thư Đăng (con Phạm Thư Đường), Hồ Văn Xuân Nhi Jr, Nguyễn Xuân Hoàng, Bs Kiều Quang Chẩn và vợ Bs Quỳnh Kiều, Trương Công Cảnh, Ts Nguyễn Trí Hiếu, Võ Kim Sơn, Ô. Bà Lê Văn Chiêu, Bs Nguyễn Xuân Ngãi, Ks Hoàng Cơ Định ..v..v.. và còn nhiều nhiều tên khác nữa. Đúng là đất nước Việt Nam chưa hết vận xui nên ma quỷ Việt Gian Cộng sản cũng như đám tay sai cho chúng quả thật là đông đảo. Bọn này hình như chúng không bao giờ biết nhục là gì, chúng tuy có bằng cấp chuyên môn cao nhưng chúng lại rất ngu dốt về chính trị, và khi được hỏi thì tên nào cũng đều một luận điệu chối quanh là chúng “không làm chính trị”. Chúng đã là một lũ Việt Gian Cộng sản thì chúng không bao giờ có được ý thức về quốc gia dân tộc để “không” làm chính trị, chúng là một bọn tay sai cho bất cứ thế lực nào nuôi chúng sống.

Những tên tay sai nổi tiếng nổi danh nhất như: Bùi Tín (Tín sẽ được “đảng” cho Dương Thu Hương thay thế vì con bài Bùi Tín đã thật sự cháy tiêu), Vũ Thư Hiên, Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Chí Thiện, Nguyễn Cao Kỳ.. v.v.. với sự tiếp tay của đám “truyền thông” tay sai của chúng to mồm thổi ống đu đủ bịp thiên hạ rằng: “chúng là đại diện cho khối người Việt quốc gia hải ngoại”. Chúng quên rằng cuối năm 1990 Bùi Tín “phản tỉnh” đi Pháp, đổi lại đầu năm 1991 “đảng” cũng cho Bs Bùi Duy Tâm, và Gs Stephen Young (có nói ở trên) cũng đến Hà Nội hoạt động với nhóm của giáo sư Nguyễn Đình Huy với tư cách đại diện không chính thức cho Hoa Kỳ và khối người Việt quốc gia. Nhưng tất cả các con bài này đều bị đốt cháy tiêu. Bác sĩ Tâm thì bị Dương Thu Hương tố cáo rằng y thị đã “bị” bác sĩ Tâm rờ L.. trên sông Đà. Mối tình trên sông Đà của “Giáng Hương và Từ Thức Bùi Duy Tâm” ôi! sao bốc “Mùi” đến thế - Giáng đây có nghĩa là Hương “giáng” cho anh Tâm một vố như trời giáng. (Hương hiện nay đang nỏ mồm bên Pháp, có lẽ mai mốt y thị cũng sẽ tố cáo Bùi Tín rờ L.. y thị một lần nữa không chừng, nhưng cũng có thể lắm, vì ai chứ “đồng chí” Bùi Tín thì làm sao “đồng chí” Tín tha cho Dương Thu Hương?.

Những người biết Hương thì họ nói rằng: Hương thuộc loại đại dâm đãng, chính Hương cũng tiết lộ là: “ngày nào vắng đàn ông thì ngày đó em không chịu được”. Hương có cốt cách hơi ngựa nhưng lại chịu làm vợ bé cho Nguyễn Đình Thi chỉ vì Thi viết hộ cho Hương quyển sách thế thôi. Nói “vợ bé” cho oai chứ thật ra tướng ngựa của Hương chỉ đáng làm Nàng Hầu cho Nguyễn Đình Thi thì đúng hơn - Hầu rồi mới lên Thiếp, Thiếp rồi mới lên Thê - Vợ Bé. Sẽ trở lại vấn đề Dương Thu Hương với quyển “thiên đường mù” và ông Đắc Vi vào dịp khác. Nếu Dương Thu Hương biết điều thì nên im mồm của hương lại thì đọc giả khỏi bẩn mắt khi Triệu Lan viết ra sự thật về Dương Thu Hương), giáo sư Young thì bị đám Dương Thông tóm cổ bắt không cho ăn uống 36 giờ liền rồi tống cổ ra khỏi Việt Nam. Về đến Mỹ thì chẳng thấy cơ quan truyền thông hay báo chí nào của Mỹ phỏng vấn Gs Young cả, bí quá Gs young đành phải lên đài Việt Nam Tự Do của cô Đỗ Mùi và Nguyễn Mạnh ở San Jose chửi Hà Nội vài câu cho đỡ tức, Gs Young chửi được vài ngày thì “ai đó” đã ra lệnh dẹp luôn đài Việt Nam Tư Do cho đến ngày nay. Riêng Giáo sư Nguyễn Đình Huy đến nay vẫn còn bị cầm tù. Phải một thời gian sau này người ta mới biết những con bài này đã bị Bắc Kinh ra lệnh phá vỡ. Tình trạng hiện nay cũng vậy. Bắc Kinh đã vươn tay vào trong các hoạt động của các tổ chức ngoại vi của Hà Nội ở tại hải ngoại này. Cho nên “người ta” nghi rằng: các tổ chức đang “trăm hoa đua nở” ở trong các cộng đồng của người Việt khắp nơi trên thế giới đều có bàn tay “lạ hoắc” điều khiển từ Bắc Kinh qua ngã Đài Loan chạy qua Hà Nội qua con bài của Việt Gian Cộng sản. Chúng ta sẽ thấy nhiều tổ chức mới với cái tên Hán “lạ hoắc” nửa Việt nửa Hán sẽ được thành lập trong thời gian tới đây. Những tên Hán “lạ hoắc” này hầu hết đã cư ngụ tại Los Angeles, San Jose và Seattle, nhưng nhiều nhất là vùng Monterey Park Nam California. Những người Hán “lạ hoắc” này đã đóng góp những gì cho Bắc Kinh thì Triệu Lan không biết nên không dám nói ra. Nhưng Triệu Lan có biết năm 1992 nhóm người Hán “lạ hoắc” này ở Monterey Park đã làm một bữa tiệc để khoản đãi cho một số “quan khách” đến dự. Trong số đến dự đó có mặt của Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hải Nam, “cựu” bộ trưởng công an Bắc Kinh và một đoàn quan khách gián điệp người Bắc Kinh đã lên đến hơn 900 người. Vậy yếu tố Bắc Kinh là yếu tố quan trong hơn hết.

Nếu nói rằng Bắc Kinh đã và đang tiêu diệt mọi thành phần cốt cán người Việt của Cộng sản Hà Nội trong mấy chục năm qua và cho đến ngày nay, là điều rất đúng. Thời điểm năm 2008 này, những người Việt Quốc Gia Chân Chính chưa lộ diện, chưa thể nói chuyện Tay Ngang với Hoa Kỳ được, thì như vậy yếu tố Bắc Kinh là yếu tố chính cần thiết để tiêu diệt mọi mầm mống “liên minh” giữa Mỹ với Cộng sản Hà Nội. Trên bình diện kế hoạch tiêu diệt Cộng sản Hà Nội, ta không thể không tính đến yếu tố Bắc Kinh. Và làm thế nào để vô hiệu hóa ảnh hưởng và cán bộ Bắc Kinh tại Việt Nam và đồng thời bẻ cái “răng” của Bắc Kinh “sau khi” tiêu diệt Cộng sản Hà Nội, đây là một bài toán “khó giải” cho bất cứ ai tính đến phương pháp tiêu diệt Việt Gian Cộng sản, giải phóng đất nước. Bẻ cái “răng” của Bắc Kinh, để lấy lại độc lập tự chủ cho con người và đất nước Việt Nam. Ngoài ra còn vấn đề tiêu diệt bọn Cộng sản nằm vùng trở lại, có thể lúc đó chúng sẽ nấp dưới chiêu bài tôn giáo, dùng các chùa chiền hay nhà thờ làm căn cứ, địa điểm xuất phát gây rối loạn, tiến tới lật đổ chính quyền quốc gia đang hình thành. Các điều trên chúng tôi nói trước để sau này thế giới không thể viện bất cứ lý do nào để làm áp lực với Việt Nam.

Hiện nay quân đội Mỹ có khoảng 40,000 quân tại Nam Hàn, 45,000 tại Nhật Bản, Ðệ Thất Hạm Ðội khoảng 25,000, Pakistant, Afghanistant ..v.v.. các trục liên minh quân sự của Mỹ Nhật, Nam Hàn, Úc Châu, Thái Lan, Pakistant, Afghanistant và những quan hệ mới được cải thiện với Phi Luật Tân. Như vậy là tình hình trong thời gian tới sẽ không yên, nhưng người Mỹ chưa muốn “con cọp” Trung Cộng thức dậy sớm quá. Ông Bush cũng có thể cũng đã “răn đe” đám Hà Nội lẫn Bắc Kinh khi tên Nguyễn Tấn Dũng đến Bạch Cung là: “các anh đừng có lưu manh đểu giả như trước đây, đừng có hỗn láo mà tính kế đuổi Mỹ ra khỏi Á Châu nhé”, “trên 100 ngàn quân Mỹ ở Thái Bình Dương không phải để chúng tôi ngồi chơi đâu nhé và nếu cần chúng tôi sẽ ra tay trước và dùng Á Châu làm bãi chiến trường đấy nhé”. Chiến tranh, là sự suy nghĩ tính toán lạnh lùng, không có yếu tố nhân đạo hay nhân nhượng. Nên các chiến thuật cũng như chiến lược đều phải nắm thế chủ động và phải làm sao thật bất ngờ, thật nhanh và gọn thì mới có thể toàn thắng

Ngày nay người ta thấy quân đội Việt Gian Cộng sản dự định thành lập nhiều khu kinh tế quân sự tại các vùng gần biên giới Căm Bốt, Lào và Trung Cộng. (Như trên có nói Việt Gian Cộng sản chúng đang “chuyển mình sang kinh tế chiến tranh”, nên đầu năm 2008 chúng tuyên bố là: không xuất cảng gạo, không phải vì chúng sợ dân đói mà chính chúng đang chuẩn bị cho “kinh tế chiến tranh”. Trong khi đó chúng đã nhường các hải đảo như Hoàng sa Trường sa hẳn cho Tàu (độc giả cứ nhìn bản đồ Việt Nam mà Hà Nội vừa mới cho công bố sau chuyến đi của Nguyễn Minh Triết sang Bắc Kinh thì sẽ rõ - bản đồ Việt Nam đã không còn địa danh Hoàng sa và Trường sa cùng hàng trăm hải đảo nhỏ khác nữa. Việt Nam có khoảng 3000 cái đảo lớn nhỏ nếu Triệu Lan không nhầm. Xin đọc giả tự kiểm chứng để biết con số chính xác). Các khu “kinh tế” nói trên sẽ trở thành nơi “đóng quân” cho khoảng 150 đến 250 ngàn binh sĩ của chúng, chúng đã ước lượng sẽ hoàn thành trong vòng 2 năm tới tức là vào năm 2010.

Các tay nghiên cứu về quốc phòng Trung Cộng từ giữa năm 2002, đã bắt đầu cho xây dựng căn cứ hải quân ngầm trong lòng đất ở thành phố (đảo) Tam Á, (Tam Á nằm ở phía Nam đảo Hải Nam). Đảo Tam Á ở phía Nam đảo Hải Nam cũng như các đảo nhỏ khác ngày nay (2008) đã được Trung Cộng cho xây “xong”. Trong một bản báo cáo của các chuyên viên nghiên cứu về Châu Á thì cho rằng:

“khi căn cứ hải quân Tam Á hoàn tất, thì cục diện chiến lược sẽ có thay đổi quan trọng vì cơ sở này sẽ cho phép quân đội Trung Cộng với tay xuống biển Nam và vươn ra Thái Bình Dương. Một phần căn cứ được xây ngầm dưới lòng đất nên gây khó khăn cho việc (Hoa Kỳ) theo dõi.. Tầu ngầm nguyên tử Trung Cộng sẽ có điều kiện tuần tra và tấn công từ những vị trí khó phát hiện nẵm sâu dưới lòng biển ngoài khơi Hải Nam. Nếu Bắc Kinh phát triển được khả năng tác chiến cần thiết.”

“Hiện nay người ta chưa rõ là bao nhiêu trong số 5 chiếc tầu ngầm nguyên tử của Trung Cộng sẽ đặt bản doanh tại đảo Tam Á. Các hoạt động xây dựng hiện nay chứng tỏ rằng Tam Á sẽ trở thành một căn cứ quân sự trọng yếu với nhiều tác động trên cán cân quân sự trong khu vực. Trung Cộng có thể lưu trữ tại đấy một phần đáng kể các loại hỏa tiễn hạt nhân có thể phóng đi từ tầu ngầm.”

“Các loại tiềm thủy đỉnh nguyên tử chiến lược hiện đại nhất của Trung Cộng hiện chưa hoàn toàn có khả năng tác chiến, nhưng khi điều đó xẩy ra thì mỗi chiếc có thể mang theo 12 hỏa tiễn đạn đạo bắn đi từ dưới biển. Loại tầu ngầm này còn có uy lực mạnh mẽ hơn nữa nếu Trung Cộng thành công trong việc trang bị nhiều đầu đạn hạt nhân cho mỗi hỏa tiễn.”

“Một tiềm thủy đỉnh loại 094 của Trung Cộng đã có mặt ở căn cứ Tam Á vào cuối năm ngoái, điều này khiến cho chúng ta có thể suy đoán rằng căn cứ này sẽ là bản doanh của các loại tầu ngầm nguyên tử có khả năng phóng đi các loại hoả tiễn liên lục địa. Tiềm thủy đỉnh nguyên tử loại 094 thuộc thế hệ thứ hai cũng là phương tiện vũ khí có sức công phá mạnh nhất của Hải quân Trung Cộng hiện nay.” Cũng theo bộ Quốc phòng Hoa Kỳ thì từ nay đến năm 2010, sẽ có thêm 5 chiếc tầu ngầm loại 094 đi vào hoạt động.”

Một nhà nghiên cứu chiến lược Á Châu khác là Richard D. Fisher Jr đã viết trên tờ Jane’s Intelligence Review hôm 15/04/2008 thì cho rằng: “việc Bắc Kinh tăng cường tiềm lực Hải quân ở vùng duyên hải phiá Nam, nằm trong một chính sách có từ hàng chục năm nay, nhằm áp đặt chủ quyền Trung Cộng trên phần lớn khu vực biển Đông, đồng thời kiểm soát các tuyến lưu thông hải hành đi qua eo biển Malacca, nó có giá trị thiết yếu không chỉ cho Trung Cộng mà còn cho các nước Đông Á khác như Hàn Quốc, Nhật Bản, Đài Loan”.

“Tam Á là một căn cứ quan trọng có thể dùng cho loại tầu ngầm nguyên tử 094 thuộc thế hệ mới của Trung Cộng có khả năng mang đầu đạn hạt nhân. Tháng 12/2007, Hải quân Trung Cộng đã đưa chiếc tiềm thủy đỉnh nguyên tử 094 đầu tiên của họ về căn cứ này. Hàng không mẫu hạm hay các loại tàu khác có khả năng tung lực lượng tác chiến đi xa cũng có thể đặt bản doanh tại Tam Á. Và việc xây dựng căn cứ hải quân ở Hải Nam tiến hành song song với xu hướng Trung Cộng bành trướng về mặt quân sự tại các quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.”

Sự xây dựng căn cứ hải quân Tam Á ở Hải Nam, mặc nhiên giúp quân đội Trung Cộng xuống sát vùng biển Đông Nam. Hơn nữa, khi được thiết kế thành một hải cảng dùng cho hàng không mẫu hạm hay các phương tiện có thể tung quân đông đảo và nhanh chóng đến các chiến trường xa xôi, căn cứ này sẽ rất lợi hại trong chiến lược hướng Nam tiến của Bắc Kinh. Điều này đã là một mối đe dọa tiềm tàng cho các nước Đông Á khác, đặc biệt là các nước đang có tranh chấp chủ quyền với Bắc Kinh tại vùng quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa như: Philipines, Malaysia, Brunei, Đài Loan và lẽ dĩ nhiên đó là phần lãnh hải của Việt Nam. Điều này, theo giáo sư Thayer thuộc học viện nghiên cứu quốc phòng Úc, ông cho rằng:

“Việc xây cất các cầu tầu và bến cảng cho thấy là căn cứ hải quân Tam Á sẽ có khả năng tiếp nhận các loại tàu lớn kể cả các chiến hạm và hàng không mẫu hạm. Công trình xây dựng căn cứ ở đảo Hải Nam được Trung Cộng tiến hành song song với công việc xây dựng sân bay trên đảo Phú Lâm (Woody Island) thuộc quần đảo Hoàng Sa, củng cố các cơ sở đã đặt trên đảo “Chữ Thập” (Fiery Cross Reef) cũng như duy trì chiến hạm ở khu vực đảo đá “Vành Khăn” (Mischief Reef). Cả hai đảo này đều thuộc Trường Sa.”

“Qua các công việc kể trên, Trung Cộng sẽ tăng cường khả năng trợ lực cho các đòi hỏi chủ quyền của họ tại biển Đông, cũng như bảo vệ các tuyến hàng hải thiết yếu xuyên qua eo biển Malacca và Singapore. Một khối lượng năng lượng lớn mà Trung Cộng nhập về đi qua ngã này. Cũng như vậy, Trung Cộng cón có khả năng đe dọa các tuyến hàng hải thiết yếu đối với Nhật Bản, Hàn Quốc và Đài Loan, Các nước này cũng bị lệ thuộc vào các con đường biển đó. Ngoài ra, với căn cứ Tam Á, Trung Cộng sẽ có năng lực tung các đạo quân viễn chinh xuống vùng biển Đông, Đông Nam và thu ngắn đáng kể các tuyến tiếp tế hậu cần. Hải quân Trung Cộng được hiện đại hóa là một thách thức lớn và là một mối đe dọa tiềm tàng cho mọi quốc gia Đông Nam Á.”

Năm 1974 Hải quân của quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã có những cuộc giao chiến ác liệt với hải quân Trung Cộng, tiếp đó miền Nam mất vào năm 1975. Vào cuối thập niên 90, Bắc Kinh đã cho xây tại đấy một phi đạo dài 2600 mét, có khả năng tiếp nhận tạm thời mọi loại chiến đấu cơ hay chiến đấu-oanh tạc cơ của Trung Cộng. Không ảnh mới nhất còn cho thấy đảo Phú Lâm đã có thêm một chiếc cầu tầu dài 350 thước và nhiều ngọn tháp mới có thể dùng để đặt thiết bị viễn thông hay radar. Nhưng theo một tin riêng có được từ PLA thì quân đội nhân dân Trung Cộng (PLA) đã thiết lập một căn cứ tình báo viễn thông trên Đảo Hòn/ Đá Tháp (Rocky).

Hiện hạm đội chủ lực hùng hậu nhất của hải quân Trung Cộng là Hạm đội Nam Hải. Trong tổng số 57 tiềm thủy đỉnh của Hải quân Trung Cộng, thì đã có 32 chiếc tối tân nhất thuộc về Hạm đội Hải Nam. Theo tin mới nhất thì ở Tam Á, Trung Cộng đã xây hầm ngầm trong núi ăn thông ra với biển có thể chứa 20 tiềm thủy đỉnh nguyên tử. Như vậy rõ ràng chiến lược của Trung Cộng là với tay về phía biển Đông của Đông Nam Á cho đến tận đảo Guam và Ấn Độ Dương. Ngoài ra, căn cứ ở đảo Hải Nam có thể tiếp nhận một lúc đến 6 hàng không mẫu hạm.

Hiện nay Trung Cộng đang cho sửa chữa một hàng không mẫu hạm của Nga, nhưng trong 4, 5 năm tới, họ sẽ có 6 chiếc, tức là 2 hạm đội hàng không mẫu hạm nằm trong Hạm đội Nam Hải. Ngoài ra Trung Cộng còn có tầu đổ bộ, khu trục hạm, hạm dò và đặt thủy lôi, và tốc đỉnh hạm để có thể chuyển quân đến những vùng mà Trung Cộng muốn. Với bản doanh đặt ngay đảo Hải Nam, Trung Cộng có thể tung lực lượng ra biển Đông rất nhanh, lại có thêm máy bay để yểm trợ nếu họ muốn chiếm đóng những hòn đảo như ở Trường sa chẳng hạn, hay tại vùng biển Đông, Trung Cộng phải đưa máy bay đến thật nhanh chóng thì mới có thể bảo vệ được lực lượng Thủy quân Lục chiến họ tung ra để chiếm cứ vùng này. Tất cả các lữ đoàn Thủy quân Lục chiến của Trung Cộng có từ 10 đến 12 ngàn người. Tất cả đều nằm trong Hạm Đội Nam Hải.

Trên đây là quân đội Bắc Kinh, còn quân đội Việt Gian Hà Nội thì sao ?. Quân đội Hà Nội kinh doanh mỗi năm lời cả tỷ đôla hay hơn nữa, nhưng tiền đi đâu mất tiêu?. Chắc chắn không phải để mua vũ khí hoặc canh tân quân đội để bẻ “răng” Bắc Kinh. Như vậy thì tiền của quân đội đã bị cán bộ đảng ăn cắp hết, các tiểu đoàn, đại đội bên dưới thì quá đói nên phải dùng quân đội để buôn lậu, vận tải hàng thuốc phiện lậu?. Hoa Kỳ chắc chắn không thể kiểm soát quân đội Cộng sản Hà Nội. Vì Bắc Kinh không bằng lòng như vậy. Như vậy các tướng, tá và đơn vị quân đội chuyên buôn lậu, kinh doanh, ăn cắp, bất lực, được phong chức do vây cánh, phe phái hay đảng tịch đều phải bị loại bỏ. Hoa Kỳ cũng không thể “quân viện” cho Hà Nội vì như vậy thì không bao giờ có lợi. Nếu muốn quân viện cho Hà Nội, chính phủ Mỹ phải xử dụng không dưới 30,000 cố vấn các ngành và khoảng 20 tỷ đôla cho những năm đầu. Ðây là một vấn đề to lớn nên cần phải thương lượng ở cấp lãnh đạo có nhiều Mưu Lược và phải ký kết những hiệp ước thật sự tin tưởng và thành thật. Còn Việt Gian Cộng sản là chúa nói láo, nói dối, lưu manh, ăn cắp, và luôn luôn trở mặt trở cờ thì làm sao có thể tin tưởng chúng thành thật với Hoa Kỳ.?

Một điểm khác là Việt Gian Cộng sản và Bắc Kinh chỉ tính đánh lừa Mỹ quân viện cho Hà Nội rồi sau đó kỹ thuật quân sự lại chạy qua Bắc Kinh thì làm sao. Theo nguyên tắc quân viện của Mỹ, thì trước hết là các chuyên gia, cố vấn Mỹ ở Ngũ Giác Đài phải đến tận Việt Nam để khảo sát, thẩm định tình hình tại chỗ, nghiên cứu và làm báo cáo phúc trình về tình trạng quân đội (bất cứ quân đội nào muốn nhận quân viện) trên mọi mặt. Chỉ riêng một điểm này thôi ta có thể thấy là Hoa Kỳ phải rút lui thật nhanh. Vì Bắc Kinh không bao giờ để yên như vậy.

Đến đây Triệu Lan phải mở một dấu ngoặc mời quý đọc giả trở về thời điểm năm 2000 để độc giả có cái nhìn chính xác hơn, cũng như thẩm định tình hình Việt Nam và Á Châu trong hiện tại hay đọc giả có thể “tiên đoán” Hà Nội và Bắc Kinh, cũng như các “chiến lược gia” của Hà Nội sẽ làm gì trong những ngày tháng tới.

Vào ngày 5 tháng 4, 2000, tại xã Sơn Trạch thuộc tỉnh Quảng Bình tên Phan văn Khải làm lễ khởi công xây dựng một đoạn xa lộ dài 625 dậm (miles) hay là 1,000 cây số, từ Hà Nội đi xuống Ninh Bình (vùng Xuân Sơn, Áng Sơn) dọc theo con đường đi Kim Tân, Chợ Rịa vào đến KonTum. Ðường này sẽ có 6 làn xe, phí tổn là 380 triệu mỹ kim và xa lộ này sẽ hoàn thành trong vòng 3 năm.

Về phí tổn và phương tiện kỹ thuật thì Việt Gian Cộng sản Hà Nội đã không nói thật. Số tiền 380 triệu đôla và xây trong 3 năm không bao giờ đủ để xây dựng 625 dậm (miles) đường xa lộ với 6 làn xe và khoảng 500 cây cầu, nhiều ngàn ống cống thoát nước, trên vùng rừng núi với hàng triệu trái bom đạn đại bác chưa nổ. Một cây cầu khoảng nửa mile ở vùng Vallejo miền Bắc California xây xong khoảng vài năm trước đã tốn gần nửa tỷ đô la hay là khoảng 500 triệu. Vùng Trường Sơn còn hàng triệu quả bom và đạn đại bác chưa nổ. Dọn dẹp số bom đạn này cần tới hàng chục năm và hàng nhiều tỷ đôla. Dọn bom không dễ như dọn mìn. Riêng vụ sửa soạn xây dựng một “đầu cầu” tại Quảng Bình, người ta tìm thấy 601 quả bom và hàng ngàn đầu đạn chưa nổ. Ông Searcy, một chuyên viên giải trừ các bãi mìn cho biết: “các công nhân thường bị chết khi đào trúng bom đạn chưa nổ”. Tổng số bom Hoa Kỳ ném xuống Việt Nam, phần lớn trong vùng Trường Sơn, gấp 3 lần (hay là khoảng 17 triệu tấn), số bom dùng trong Ðệ Nhị Thế chiến, với nhiều loại bom cực nguy hiểm. Có loại bom trong có “con bọ” (bugs). Những con bọ này khi đánh được hơi người đến gần, chúng làm náo động một bộ phận trong quả bom và làm cho bom tự phát nổ (tương tự như loại đèn chúng ta gắn trước nhà ban đêm hiện nay, khi có bóng người hay thú vật chạy ngang thì chúng tự bật sáng). Một loại đạn đại bác không nổ và trở thành mìn khi chôn sâu xuống đất và chỉ nổ khi người tới gần hoặc được điều khiển cho nổ từ xa bằng một loại máy bấm (remote control). Trong chiến tranh đã có hàng triệu quả bom và đạn đại bác được trút xuống, khoảng 10% không nổ và hiện còn đang nằm “đợi” giờ nổ!. Trước đó tháng 7, 1999, Bắc Kinh công bố là công binh Trung Cộng đã gỡ khoảng 2.3 triệu trái mìn dọc biên giới Hoa Việt. Biên giới phía Bắc hoàn toàn trống trải, rất thuận tiện cho quân đội Trung Quốc tràn sang bất cứ lúc nào!

Biện pháp duy nhất là khoanh vùng Trường Sơn để bảo vệ môi sinh, rừng già, cho rừng mọc trở lại và bảo vệ các loại thú vật hiếm. Vấn đề xây dựng cái gọi là “xa lộ Trường Sơn” hoàn toàn chỉ có mục đích chiến lược cho Trung Cộng. Nếu nhân dân Việt Nam tiêu diệt bọn Việt Gian Cộng sản sớm. Thì một xa lộ kinh tế vòng quanh Ðông Dương có thể được thực hiện dễ dàng, ít tốn kém hơn và có thể bảo vệ vùng rừng núi nhiệt đới (rain forest) Trường Sơn cùng với các thú vật, cây cỏ quý hiếm. Vùng Trường Sơn có thể được dọn sạch sẽ bom đạn để trở thành một thứ “công viên quốc gia” và là một địa điểm du lịch lý tưởng nhất trong vùng rừng núi Đông Dương. Du khách có thể thăm các vùng rừng già nhiệt đới, thú lạ quý hiếm trong không khí mát mẻ cao nguyên. Những bộ tộc Bách Việt sẽ được tự do sinh sống với thiên nhiên. Chính họ sẽ là người bảo vệ thiên nhiên.

Như vậy, “xây dựng” con đường Trương Sơn chỉ là một câu chuyện dùng để hù dọa Hoa Kỳ rằng: Nếu các ông không viện trợ quân sự, thì chúng tôi sẽ xây dựng con đường chiến lược Trường Sơn để Bắc Kinh và Hà Nội chuyển quân tiến đánh Ðông Nam Á Châu. Bọn cán bộ Việt Gian Cộng Sản quá dốt nát không hiểu thời giá xây dựng, nên đã đưa ra con số 380 triệu mỹ kim. Lẽ ra chúng phải nói là 3 tỷ 800 triệu mới đúng. Vì mưa lũ hàng năm, xa lộ Trường Sơn với 6 lằn xe có thể tốn kém như bất cứ xa lộ nào ở Mỹ, hay là trị giá không dưới 5 triệu đôla? một dậm. Và nếu có tiền mà không biết tổ chức thi công, thì xa lộ Trường Sơn cũng sẽ vĩnh viễn chỉ là một giấc mơ hão huyền. Ðiều này chứng tỏ là không có ai nghiên cứu kỹ thuật và giá cả. Tất cả chỉ là nói khơi khơi để bịp để che dấu vấn đề chính. Trong khi đó giới am tường địa hình Trường Sơn cho biết Công binh Trung Cộng đã thi công xây dựng xa lộ Trường Sơn và chỉ có “một lằn xe”, chỉ đủ cho việc vận chuyển hỏa tiễn. Đồng thời, Công binh Trung Cộng cũng được lệnh kiến thiết cấp tốc xa lộ Trường Sơn để sẵn sàng chuyển các đơn vị hỏa tiễn tầm trung bay xa 2,500 cây số, để có thể chế ngự toàn vùng Ðông Nam Á và Úc Châu, và các dàn hỏa tiễn phòng không “địa đối không”. Nhiều đơn vị công binh khác cũng đã tới vùng Thái Nguyên để xây cất những doanh trại cho khoảng 3 sư đoàn dã chiến Trung Cộng hay là khoảng 120,000 quân trấn đóng. Ðoàn quân này sẽ chế ngự Hà Nội và vùng Bắc Việt mà không cần phải sống chung lẫn lộn với dân Việt, để tránh va chạm, sô sát. Trong khi đó một toán thăm dò địa hình khác đã đi thăm vùng Phả Lại và dọc bờ sông Bạch Ðằng để tìm chỗ đóng quân bảo vệ con đường huyết mạch chuyển vận lương thực cho cánh quân trấn đóng Thái Nguyên và vùng địa đầu xa lộ Trường Sơn.

Như đã nói ở trên đường Trường Sơn gặp nhiều trở ngại vì còn quá nhiều bom đạn của Mỹ ném xuống trước kia chưa nổ. Riêng vấn đề dọn dẹp số bom đạn này cũng phải mất nhiều năm và có thể tốn đến hàng trăm tỷ đô la. (Triệu Lan đã bỏ ra một thời gian dài tìm hiểu và cuối cùng đã tìm ra được một phương pháp “dọn dẹp” các loại bom, đạn này mà không phải tốn nhiều thời gian cũng như tiền bạc. Các chuyên viên nghiên cứu giải trừ mìn bẫy cũng đã hoàn toàn đồng ý với phương pháp này. Cũng như lối kiến trúc “công viên quốc gia” có thể để lại cho nhiều đời sau mà không tốn nhiều nhân lực cũng như tiền bạc để bảo trì, nhưng bây giờ chưa tiện nói ra). Chiến lược của Trung Cộng là để cho Mỹ ký kết cho thật nhiều hiệp ước và viện trợ cho Cộng sản Hà Nội, nhưng Hà Nội cũng chỉ là bù nhìn giữ ngựa cho Bắc Kinh, và người Mỹ đã nuôi ong tay áo. Tiền viện trợ Mỹ hay của IMF cũng như các nguồn lợi khác sẽ nhanh chóng trở thành tiền tăng cường sức mạnh cho Việt Gian Cộng sản và các công trình xây dựng kia cũng chính là các căn cứ phòng thủ quân sự, dưới sự kiểm soát chỉ huy của Bắc Kinh. Và người Mỹ cũng hiểu rằng khi Hà Nội đủ mạnh thì vấn đề phản Mỹ đi với Bắc Kinh là chuyện tất nhiên.

Một cái đểu nữa của bọn Tầu Cộng Bắc Kinh là chúng chẳng thèm ra mặt công khai chiếm đóng trên lãnh thổ Việt Nam dù chúng đã chiếm xong đất nước Việt Nam qua bọn Việt Gian Cộng sản tay sai cho Bắc Kinh. Nếu chúng ra mặt thì có thể sẽ gây cuộc khủng hoảng, xáo trộn ngay trong đảng Cộng sản Hà Nội với đa số người Việt với hàng triệu công an, bộ đội cũng đều là người Việt. Nếu tất cả những người Việt hiện nay là đảng viên, công an, bộ đội của Cộng sản đều biết rõ là Trung Cộng đang chiếm đóng Việt Nam và Bắc Kinh đang dùng người Tầu gốc Tầu để thay thế các nhân sự người Việt, thì có lẽ là Bắc Kinh khó có thể kiểm soát được tình hình rối loạn. Nhưng hiện nay thật sự có lẽ Hà Nội không còn người giỏi, cũng như không có thực lực và cũng không còn ai để đỡ đầu cho Hà Nội nửa, bọn chóp bu thì đang làm tôi tớ cho Bắc Kinh thì làm sao còn chủ quyền để nói chuyện hay “thảo luận” với bất cứ ai. Mấy chục năm qua chưa thấy có một nhân sự Cộng sản Hà Nội nào có đủ bản lãnh hay trí khôn để nói chuyện tay đôi với người Mỹ hay có thể làm cho người Mỹ phải nể phục, cho nên người Mỹ khi họ viện trợ cho Việt Nam thì họ cũng suy nghĩ rằng các quyền lợi này phải để dành cho hơn 80 triệu người Việt Nam chứ không phải cho mấy tên Cộng sản Hà Nội hay các tên dân chủ Cuội chỉ biết nói láo và bịp bợm. Dành viện trợ cho dân nghèo Việt Nam người Mỹ vừa được ơn, vừa được thành trì hơn 80 triệu người khổng lồ sẽ thật sự ngăn chận không để cho Trung Cộng tiến xuống phía Nam. Người Việt quốc gia hay là hơn 80 triệu người trong nước và ở hải ngoại hiện nay là một sức mạnh nhưng khá lỏng lẻo vì “không có” lãnh đạo và vì khá lỏng lẻo như vậy nên đảng Việt Gian Cộng sản hay bất cứ một tổ chức “chính trị” nào, cũng như các tổ chức kháng chiến ma, chính phủ bịp đều không qui tụ được họ. Thực tế chính trị và chiến lược hiện nay là “Ai?” có thể lãnh đạo hay vận dụng hơn 80 triệu người này, hay được hơn 80 triệu người Việt hiện nay tín nhiệm và tin tưởng để xứng đáng làm lãnh tụ của họ thì may ra mới có thể giải quyết được cái thế bí chiến lược hiện nay.

Thủ đoạn của Bắc Kinh tiêu diệt những thành phần Cộng sản người Việt rất khéo để nắm giữ Việt Nam chặt chẽ trong tay họ bằng chính trị, khủng bố sát nhân và gián điệp. Ðội ngũ gián điệp của Bắc Kinh ở Việt Nam lên tới 100,000 người. Họ lẫn lộn trong đủ mọi cơ quan đầu não trong trung ương đảng, quốc hội đảng Cộng sản. Không mấy người ngờ rằng trong trung ương đảng Cộng sản Việt Gian và Quốc Hội, quân đội đều có các ủy viên thường trực, đại biểu quốc hội bọn cố vấn là người Tầu 100%. Ở vòng ngoài có cán bộ người Việt gốc Hoa và người Hán Bắc Kinh nói sõi tiếng Việt. Do đó “không ai” có thể thay thế hay lật đổ chế độ Cộng sản dễ dàng vì tai mắt, tay chân của Bắc Kinh ở khắp mọi nơi.

Vấn đề rất khó có thể đoán là tình hình hiện nay không phải là loại chiến tranh “nóng hay lạnh” mà là loại chiến tranh toàn diện cộng với chiến tranh cục bộ nên không có kiểu tuyên chiến công khai và có lẽ cũng không có nước nào dại dột công khai tuyên chiến với Hoa Kỳ, vì đó chỉ là hành động tự sát hay tự hủy diệt chính mình. Người Mỹ họ cũng biết như vậy nên họ cần phải có một sách lược uyển chuyển như thế nào đó để đạt đến chiến thắng mà không cần phải đổ thật nhiều máu. Hơn nửa cuộc chiến tranh lần này không có tuyên chiến nên không cần phải dàn quân ra trận, cuộc chiến tranh kỳ này hoàn toàn lạ lùng đối với nhiều chiến lược gia trên thế giới, vì chưa từng xảy ra trong lịch sử. Trung Cộng thì không còn người giỏi nên chẳng bao giờ Bắc Kinh có thể ước lượng được. Người Tầu xưa nay ưa dùng chiến thuật xâm lăng theo kiểu “tầm ăn dâu” hay là “vết dầu loang”, các kế sách này vừa chậm và vừa khó có thể thi hành hữu hiệu. Người Tầu chỉ thích dùng các mưu mẹo tiểu xảo, mà có người gọi đó là loại “chiến thuật láo cá” nên họ khó có thể đối phó với tình hình phức tạp như hiện nay. Sở trường của Bắc Kinh là ưa chơi trò tiểu nhân, đánh những đòn ngầm, lén lút, ném đá nhưng không biết dấu tay.

Ngày nay vấn đề Hà Nội và Bắc Kinh buộc phải ra mặt để trực diện với Hoa Kỳ. Hoa Kỳ phải hiểu rằng để có thể thực hiện được những gì họ muốn cho nước họ và toàn thể thế giới. Nếu Hoa Kỳ thất bại chiến thuật một lần nửa trên phần đất Đông Dương thì sẽ kéo theo sự thất bại trên nhiều mặt trận khác nữa và có thể chịu thua Bắc Kinh. Hiện nay thì Hoa Kỳ và Trung Cộng hình như không thể lùi bước được nữa, những người biết chuyện đứng xem thì hồi hộp gần như nín thở, không mấy người Việt Nam có thể hiểu rằng một màn đấu súng khá rùng rợn giữa Hoa Kỳ và Bắc Kinh đã sắp đến hồi kết thúc “tiên hạ thủ vi cường” kẻ thắng trận luôn luôn là kẻ bắn nhanh và trúng đích. Nhưng quốc gia và dân tộc Việt Nam sẽ đi về đâu, đất nước Việt Nam chúng ta rồi sẽ như thế nào?. Đây là một câu hỏi đang chờ người lãnh đạo Việt Nam vẫn còn trong bóng tối.

Triệu Lan


No comments:

Post a Comment