Sunday, November 2, 2008

Phải Chăng Bà Madison "Không Được Phép Từ Chức" ?

Đặng thiên Sơn

Trước ngày Ủy Ban Bải Nhiệm tiến hành việc lấy chữ ký, đã có nhiều ý kiến đề nghị bà Madison nên tự động từ chức để khỏi làm phiền cử tri khu vực 7 và cộng đồng VN. Nhưng bà Madison như người sống ngoài cộng đồng nên đã nín thinh trước đề nghị của mọi người. Lúc ấy, người ta nghĩ bà Madison không màng đến “ý dân” có lẽ vì bà quá tin tưởng vào lời tuyên bố “vùi dập” của ông Thị trưởng áo dài khăn đống tại quán cà phê Paloma ngày 30/5/08.

Khi UBBN đệ nạp 5.181 chữ ký lên văn phòng Thư Ký thành phố, một lần nữa dư luận lại xôn xao yêu cầu bà Madison từ chức. Nhưng lần này, bà Madison không những là người sống ngoài cộng đồng, mà còn như là người sống trong cỏi mộng nên đã trả lời trên báo S.J. Mercury News ngày 29/8/08, rằng: “Ngay lúc này, tôi không bận tâm đến số chữ ký, vì còn phải đợi xem những chữ ký đó có thật hay không ... ”. Cho đến ngày 21 tháng 10 năm 2008, khi Hội Đồng Thành Phố chính thức công nhận có 4.775 chữ ký hợp lệ để chuẩn bị tổ chức bầu cử bải nhiệm, thì một lần nữa người ta lại hy vọng bà Madison chấp nhận sự thật để mạnh dạn từ chức. Nhưng không phải vậy!

Ai cũng nghĩ rằng, sự từ chức của bà Madison sẽ chấm dứt được tình trạng xáo trộn giữa cộng đồng và thành phố. Điều này, chẳng những tốt cho cộng đồng mà còn tốt cho chính quyền địa phương, đồng thời sẽ tiết kiệm được một số tiền thuế của người dân. Đây là lối thoát danh dự cho bà Madison, để bà còn cơ hội ra ứng cử một chỗ nào đó nếu muốn. Còn hơn là bị bãi nhiệm, thì sự nghiệp chính trị của bà vĩnh viển bị đốt cháy, ngoại trừ bà trở về Việt Nam. Nhưng lại một lần nữa, mọi người vô cùng sửng sốt và thất vọng trước những lời tuyên bố gần như “vô thức” của bà trên đài Quê Hương. Những lời này đã cho thấy bà Madison không bao giờ chịu từ chức.

Chuyện một dân cử với chức vụ Nghị viên, Dân biểu, Nghị sĩ hay Thống đốc tiểu bang vì ăn nói bậy bạ hay làm những điều phạm pháp đưa đến phải từ chức là chuyện bình thường. Tại thành phố San Jose cũng đã xảy ra như trường hợp bà nghị viên Kathy Cole đã “nói bậy” vào năm 1994 và ông Terry Gorgery đã “ăn bậy” vào năm 2005.

Riêng bà Madison chẳng những vi phạm luật Brown Act, chẳng những nói láo với cử tri của mình liên tu bất tận, chẳng những đã lợi dụng địa vị để làm viêc riêng tư với các tài phiệt, chẳng những kỳ thị chính trị qua cái tên “Little Sàigòn”, bà Madison còn gọi đồng hương mình là gánh xiệc, đã đủ để cho bà ta phải lên tiếng xin lỗi và từ chức. Nhưng tại sao bà Madison lại không từ chức? Đây là một câu hỏi khó ai trả lời được chính xác, ngoại trừ bà Madison. Do đó, những bàn tán xôn xao chung quanh sự kiện này chỉ là sự suy luận, sự phỏng đoán. Tuy nhiên, những suy luận, những phỏng đoán không phải vô căn cứ vì nó được dựa vào những dữ kiện qua việc làm, lời nói của bà Madison từ quá khứ cho đến hiện tại.

Ứng cử viên TT. John McCain của đảng Cộng Hòa đã nói với cử tri: “Obama là ứng cử viên tổng thống theo Chủ Nghĩa Xã Hội” (Obama is Socialist Presidential candidate). Và nhiều bình luận gia đã so sánh kế hoạch kinh tế của Barrack Obama qua việc đánh thuế người có lợi tức trên 250 ngàn để lấy tiền giúp người nghèo, là một trong những hình thức đánh tư sản của cộng sản. Điều này đã cho thấy Barrack Obama có khuynh hướng theo Xã Hội Chủ nghĩa, nhưng Barrack Obama không phải là một tên “Mỹ Cộng”.

Trong chiều hướng tương tự, bài viết này khi đề cập đến khuynh hướng thân Xã Hội Chủ Nghĩa của bà Madison, không có nghĩa nói bà Madison là Việt Cộng. Nhưng khuynh hướng thân cộng, làm lợi cho Việt Cộng và gây bất lợi cho người Việt chống Cộng tại hải ngoại của bà Madison là điều cần nói ra.

Có người cho rằng: “Bà Madison không được phép từ chức!”. Bà Madison không được phép từ chức, vì đây là lệnh của phía bên kia. Phía bên kia ở đây là Việt Cộng. Nhưng nói như vậy, không có nghĩa nói bà Madison là Việt Cộng nằm vùng.

Tuy không phải là Việt Cộng nằm vùng, nhưng đang sống chung với Cộng Đồng Việt Nam Tỵ Nạn Cộng Sản, bà Madison lại làm những chuyện bất lợi cho cộng đồng này và có lợi cho Việt Cộng phía bên kia, thì đây là một sự kiện nghịch lý. Nhưng sự kiện nghịch lý này không phải là một chuyện mới mẻ chưa từng xảy ra. Người ta còn nhớ trong quá khứ, trước năm 1975 dưới chế độ tự do dân chủ VNCH có nhiều người đang sống trong chế độ này mà vẫn làm việc theo sự sai khiến của Việt Cộng phía bên kia. Đây là thành phần “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản”. Người ta ăn cơm nhà này, làm việc cho nhà hàng xóm hay “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản” có hai lý do sau đây. Thứ nhứt vì lý tưởng của họ. Thứ hai là một sự bất đắc dĩ, vì đã lở cắn phải miếng mồi ngon. “Hãy nghĩ!” bà Madison lọt vào trường hợp thứ hai nên đã và đang làm những việc như:

1. Lúc còn là Ủy Viên Khu Học Chánh, bà Madison đã đi đi, về về Việt Nam nhiều lần. Trong những lần đi đi, về về, bà đã thuyết trình nhiều đề tài về Dân Chủ mà không bị cấm đoán hay bị bắt. Trái lại bà được chính quyền VC tiếp đón ân cần từ Nam ra Bắc. Điều này cho thấy các đề tài Dân Chủ mà bà Madison thuyết trình phù hơp hợp với định hướng dân chủ kiểu Xã Hội Chủ Nghĩa. Khác với Luật sư Lê chí Quang chỉ viết một bài báo liên quan đến Tự do, Dân chủ thực sự của các nước Tây phương, thì ông bị bắt bỏ tù nhiều năm đến ói máu, gần chết mới được thả ra . Cái lợi của Việt cộng trong những chuyến đi đi, về về này của bà Madison là đã tuyên truyền với ngoại quốc về tự do, dân chủ tại VN và tạo sự chú ý của trí thức trẻ VN hải ngoại, để gây mâu thuẫn về cuộc đấu tranh chống cộng.

2. Khi còn là Ủy Viên Khu học chính bà Madison đã gạt tay từ chối không nhận cờ quốc gia do ông Mạc Văn Thuận trao tặng. Đây là một cái tát vào mặt những người Việt quốc gia chống cộng. Và cũng là một thông điệp nhắn nhủ, nhắc nhở các du học sinh Việt Nam rằng, lá cờ tổ quốc của họ không phải là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ mà là Cờ Đỏ Sao Vàng. Hành động này của bà Madison đã làm tổn thương đến tinh thần quí trọng biểu tượng thân yêu của người Việt hải ngoại.

3. Bà Madison đã cùng Vũ đức Vượng, một người thân cộng, ngăn cản Nghị quyết cờ vàng vào năm 2005. Cho thấy, nếu là một người không quan tâm đến vấn đề chính trị như nhiều Quân nhân, Công chức VNCH tỵ nạn CS đã tuyên bố, thì mắc mớ gì Madison lại có hành động cản trở nghị quyết cờ vàng của HĐTP? Cái lợi của hành động này Việt Cộng hưởng được, là bà Madison -một Ủy viên học chánh và Vũ dức Vượng -một giảng viên tại San Jose State, hai người như thay mặt VC nói với chính quyền địa phương rằng, lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ không phải là biểu tượng chung cho những người Việt Nam đang có mặt tại thành phố. Và đặc biệt, nó cũng không phải là biểu tượng của du học sinh VN đang có mặt tại các trường trung học, đại học Hoa Kỳ. Điều này hiển nhiên cho thấy Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ không phải là biểu tượng thân thương của bà Madison và xác định bà không phải là người Việt quốc gia. Hành động của bà Madison đã gây tổn thương đến tinh thần đấu tranh chống cộng của người Việt Hải Ngoại.

4. Bà Madison chống việc đặt tên “Little Sàigòn” cho khu thương mại VN vì tên này là biểu tượng cho sự chống cộng. Trong trường hợp khu thương mại chính thức mang tên “Little Saigòn” thì trước sau gì khu này cũng có nghị quyết “khu phi cộng sản”. Điều này sẽ gây nhức nhối cho VC, vì chắc chắn trong khu thương mại có không ít những cửa hàng của tư bản đỏ rữa tiền. Còn như nếu khu thương mại được đặt tên “Sàigòn Business Disttrict”, “ViệtNam Town ” hay một tên nào khác, thì cái lợi của VC là khi đến thăm các cửa hàng của họ, họ không tốn tiền nhờ cảnh sát hộ tống. Và cái lợi kế tiếp là nếu việc chống tên “Little Sàigòn” thành công, thì từ địa bàn đường Story tư bản đỏ sẽ rữa tiền lan ra các khu vực khác trong thành phố.

Qua việc đặt tên “LittleSàiòn”, đã làm lòi ra con người thật của bà Madison và mọi người suy đoán được vì sao bà Madison không chịu từ chức. Đã cho thấy phía bên kia còn cần bà Madison ngồi lại để giải quyết những điều chưa giải quyết xong của vai trò chuyện “Nối một nhịp cầu”.

Với vai trò như là một con “chim xanh” hay như là một “giao liên” trên mặt trận Kinh tế, Chính trị của phía bên kia đang được Thị trưởng Chuck Reed nâng đỡ, và một số nghị gật đang vai kề vai, nương nhau mà sống theo “căn bản chính trị” của Hoàng Thế Dân, chắc chắn bà Madison sẽ thực hiện được nhiều việc có lợi cho VC. Chẳng những có lợi cho VC ở San Jose, mà còn tại nhiều tiểu bang khác. Qua chức vụ nghị viên thành phố lớn thứ 10 của Hoa kỳ, bà Madison dễ ăn nói, dễ móc nối với chính quyền mọi nơi trên phương diện Chính trị lẫn Kinh tế. Sự có mặt của bà Madison trong phái đoàn Phòng Thương Mại Silicon Valley tại Chicago vào tháng 8/08 vừa qua đã nói lên điều này. Trong khi chức vụ Chủ tich ủy ban chống tội phạm đang cần bà có biện pháp ngăn chận bớt tội ác mỗi ngày gia tăng được sở cảnh sát báo động hàng ngày.

Với những tháng ngày phiêu lưu còn lại, bà Madison đang chạy đua với thời gian để giải quyết những vấn đề còn tồn tại chưa giải quyết xong. Đây là những việc làm có thể xảy ra dưới bất cứ thủ đoạn nào trong cơn hấp hối. Do đó trình bày thẳng thắn những suy nghĩ về việc làm của bà Madison trong quá khứ, hiện tại cũng như những ngày sắp tới để nhận ra bà ta là một người nguy hiểm, ảnh hưởng đến tiền đồ chống cộng của người Việt Hải ngoại là điều cần thiết. Điều này chẳng những sẽ tạo thêm sức mạnh trong tiến trình bãi nhiệm đến thành công tốt đẹp, mà còn hoàn tất nhiệm vụ theo nguyện vọng của cộng đồng, trong đó có niềm vui của những vị cao niên bảy, tám chục tuổi ngày đêm có mặt trước tiền đình City Hall nay vẫn còn sống, và an ủi được linh hồn những người không còn nữa vì cuộc đấu tranh dai dẳng. Và cuối cùng, bà Madison “được phép từ chức hay không được phép từ chức” bằng cách nào đi nữa, rồi thì sự nghiệp chính trị của bà cũng tan theo mây khói trong vai trò con chốt thí “Ăn được cả, ngả về không!” của phía bên kia.

Đặng thiên Sơn
28/10/08


No comments:

Post a Comment