Vạch mặt bọn Cộng Sản gian manh đang núp bóng Người Quốc Gia-Tỵ Nạn.
(Bài 5)
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Vừa qua, quý độc giả đã được «theo chân»: «Chiến hữu Chủ tịch Hoàng Cơ Minh vẫn bình an, và đang lãnh đạo công cuộc đấu tranh Giải phóng Tổ Quốc Việt Nam»; qua những «Đoàn Kháng Chiến Quốc Nội» với những «trận giao tranh» từ Quảng Nam-Đà Nẵng đến Sài Gòn. Và bây giờ chúng tôi lại kính mời quý độc giả tạm rời Thủ Đô Sài Gòn để biết thêm về «Kháng Chiến Cửu Long» ; cũng theo như cái «Bản tin» của «Đài Phát Thanh Kháng Chiến» như sau đây:
«Đây, là tiếng nói Việt Nam Kháng Chiến phát đi từ Căn cứ Quốc nội của Cơ sở Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam …»; và đã đăng trên «Báo Kháng Chiến» nơi trang 19, số 71, tháng 01 năm 1987:
«Kháng Chiến Cửu Long
- Huấn luyện thanh niên nam nữ.
- Một ổ kháng cự gia nhập Mặt Trận.
( VNKC. 23-10-1987)
Tin tức của đài Việt Nam Kháng Chiến phát thanh ngày 23 tháng 10 cho biết là trong tháng 8 và 9, Ủy Ban Kháng Quản Tỉnh Cửu Long đã tăng cường công tác tuyên vận tại các huyện Tam Bình, Trà Ôn và Vĩnh Liêm. Cán bộ Mặt Trận đã tổ chức bốn đợt huấn luyện nhằm hướng dẫn thanh niên nam nữ trong tỉnh về các kỹ thuật tuyên vận, địch vận và cách sử dụng vũ khí nhẹ. Ngoài ra, Ủy Ban cũng đã cho rải hơn 4000 tờ truyền đơn đủ loại và treo hơn 20 lá Quốc kỳ lớn nhỏ trong các huyện kể trên.
Cũng theo bản tin phát thanh cùng ngày Ủy Ban Kháng Quản Tỉnh Cửu Long đã tiếp xúc với một tổ chức kháng cự mệnh danh là Thanh Niên Việt Nam Cứu Nước tại thị xã Trà Vinh. Sau khi được cán bộ Mặt Trận giải thích cặn kẽ, tổ chức kháng cự này đã đồng ý giải thể gia nhập Mặt Trận. Các chiến hữu này tiếp tục hoạt động trong tầng lớp thanh niên nam nữ trong tỉnh. Được biết, khi gia nhập Mặt Trận, nhóm kháng cự này đã mang theo một súng K.59, hai trái lựu đạn và một lưỡi lê».
Sỡ dĩ chúng tôi phải trích lại những cái «bản tin» này là để minh chứng cho tất cả đồng bào ở trong và ngoài nước đều biết được một cách tường tận hơn về những trò gian manh, lường gạt của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, tiền thân của «đảng Việt Tân». Đọc qua cái «Bản Tin» trên, trong chúng ta, những người đã trưởng thành trước ngày mất nước, đều liên tưởng đến những đợt huấn luyện thao tác quân sự cho Thanh Niên Cộng Hòa (Đệ Nhất Cộng Hòa) và Nhân Dân Tự Vệ (Đệ Nhị Cộng Hòa). Nghĩa là phải tổ chức công khai ngay trên lãnh thổ do chính quyền VNCH kiểm soát.
Nên nhớ, khi nói đến «hướng dẫn cách sử dụng vũ khí nhẹ»; thì dù nhẹ đến đâu cũng đều phải hướng dẫn cách tháo và ráp súng, bảo quản súng như thông nòng súng. Đặc biệt, là phải hướng dẫn cho họ biết điểm bắn trúng là phải nhắm từ lỗ chiếu môn đến đỉnh đầu ruồi, biết cái cơ bẩm để đưa viên đạn lên nòng và phải biết cái khóa an toàn … vì sau đó họ sẽ được giao cho một khẩu súng để trực tiếp chiến đấu ngay tại các thôn làng. Ngoài ra, còn phải hướng dẫn cho họ biết những thao tác quân sự như tập những bước đi, những cách thủ thế bắn như đứng, nằm, bò để tránh đạn của đối phương và để không bị báng súng va đập vào ngực, vào vai … Chính vì vậy, chúng tôi muốn nói như tạt nước vào mặt cả lũ Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Việt Tân là một bè lũ gian manh láo khoét; vì vào thời điểm tháng 8-9 năm 1987, trong lúc cả nước Việt Nam đang nằm trong bàn tay sắt của cộng sản Hà Nội, thì không có một tổ chức nào dù ở ngay trong nước cũng không bao giờ làm được những điều như «hướng đẫn sử dụng vũ khí nhẹ, rải hơn 4000 tờ truyền đơn đủ loại, treo hơn 20 lá Quốc kỳ lớn nhỏ trong các huyện kể trên».
Chưa hết, vì bọn Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Việt Tân còn loan tin: «Một tổ chức kháng cự mệnh danh là Thanh Niên Việt Nam Cứu Quốc tại Thị xã Trà Vinh đã giải thể và gia nhập Mặt trận, khi gia nhập Mặt trận đã mang theo một súng K.59, hai trái lựu đạn và một lưỡi lê». Chúng ta chắc ai cũng biết bọn Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Việt Tân này chúng đã láo đến mức độ thật vô cùng ngu xuẩn, mà chúng tôi không muốn dài dòng; bởi nghĩ rằng quý đọc giả đều đã nhận biết tất cả. Nếu nói, nhóm thanh niên nam nữ này khi gia nhập Mặt trận, họ đều có mang theo hai trái lựu đạn mini, một lựu đạn chày và những cái lưỡi … gà thì nghe hay hết biết.
Và bây giờ chúng tôi xin mời quý đọc giả đọc lại những trích đoạn qua bài viết của Tác giả Nguyễn Toàn, một Sĩ Quan QLVNCH, lúc ấy đã vượt biển đến Thái Lan và đã gia nhập "Kháng Chiến " đã tường thuật về cái chết của Hoàng Cơ Minh trên Văn Nghệ Tiền Phong nơi trang 25, số 303, từ 01 đến 15 tháng 09 năm 1988 như sau đây:
«Những Sự Thật Về Cái Chết Của Hoàng Cơ Minh -Tàn Ác Và Sắt Máu:
« … Tuy số cán bộ của « Mặt Trận » tại « chiến khu » đếm không đủ mười đầu ngón tay, (tám người) nhưng HCM đã phong Tướng … Không quân cho tả hữu. Cựu Trung tá Nhảy dù Lê H…, bí danh Đặng Quốc Hiền, được phong «Tướng Tư Lệnh Lực Lượng Kháng Chiến», cựu Đại tá Dương Văn Tư (gia nhập từ trại tỵ nạn Thái Lan) được phong «Tướng Tư Lệnh Chiến Khu» (ở Uborn) ông cựu Trung úy phòng 7 Bộ TTM, Nguyễn Trọng H… bí danh Huy, được thăng «Đại tá Tư lệnh Phó Lực lượng Vũ trang». Huy có một Album hình ảnh «Lễ Tuyên Bố Cương Lĩnh MT» và sinh hoạt ở «chiến khu» đem vào các trại tỵ nạn để tuyên truyền tuyển mộ quân.
Trong thời gian 1982-1983, có hai người Việt làm việc tại Tòa Đại Sứ Mỹ ở Bangkok là các ông V. và N. đã giúp nhóm HCM rất nhiều. Tuy nhiên, sau thời gian sôi nổi lúc đầu, những người có mặt ở Thái Lan đã thấy rõ hơn ai hết chân tướng của phe nhóm Hoàng Cơ Minh nên ai có thể xa lánh được thì xa lánh, ai bị «kẹt» thì bất bình và bất mãn. Để trấn áp các sự phản kháng và ngăn chận đào ngũ Hoàng Cơ Minh đã cho thi hành kỷ luật thép, và hơn thế nữa, dùng sự tàn ác sắt máu đối với những kẻ bất tuân phục. Không kể một số thanh niên vô danh theo Mặt trận từ các trại tỵ nạn, sau đó bị thủ tiêu vì định bỏ «chiến khu», còn những cái chết bí ẩn của một số người được dư luận biết đến. Được nói đến nhiều nhất là cái chết của Kỹ sư Ngô Chí Dũng, một thanh niên trí thức, đầy nhiệt huyết đã bỏ đời sống êm ấm tiện nghi ở Nhật Bản đi theo Mặt trận, người đã đóng góp rất nhiều cho «Mặt trận» và cũng là người đã nuôi dưỡng «Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh» lúc còn «bôn ba» ăn nhờ ở đậu tại Nhật. Ông Dũng đã tới sống tại "chiến khu" và rồi không biết chuyện gì đã xảy ra mà sau đó ông Ngô Chí Dũng đã bị giết chết hết sức bất ngờ, xác ông Dũng được vùi ở một khu rừng chồi tại Bunthari. Một người khác là Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, cựu Đại tá Dương Văn Tư … ít nhất đã có ba người đã bị thủ tiêu trong một thời gian ngắn ….
Cái chết của Hoàng Cơ Minh:
… Vài tháng sau người ta thấy Nguyễn Kim H. và Nguyễn Trọng H. đến trại tỵ nạn tiếp xúc với Lưu Tuấn Hùng và kết nạp y làm «đại diện» cho «Mặt trận» tại Sikiew. Hắn đã mua chuộc được sự tín nhiệm của Hoàng Cơ Minh và được ông này sử dụng làm «Tùy viên». Chính Y đã xúi dục bốn người khác giết Hoàng Cơ Minh bằng cách tổ chức của Lưu Tuấn Hùng đã bất ngờ rút súng bắn sả vào Hoàng Cơ Minh trong lúc đi dọc đường, để đoạt hai ký lô vàng mà ông này mang theo định để đút lót các viên chức Thái trong việc lập lại «chiến khu» mới …
Sau khi Hoàng Cơ Minh chết, nhóm người đi theo ông ta sợ bị Thái Lan bắt trừng trị nên không còn con đường nào thoát thân nào khác hơn là tạm thời vượt sông Mékong kéo nhau sang Nam Lào, không may lọt ổ phục kích của Lào Cộng, bị sát hại một số, còn một số bị bắt và đưa về Việt Nam, trong số này có cả Lưu Tuấn Hùng. Bởi vậy, người biết chuyện không hề ngạc nhiên khi được tin «Tòa Án Nhân Dân Thành Phố Hồ Chí Minh» chỉ xử Lưu Tuấn Hùng tù treo … ! Chi tiết về cái chết của Hoàng Cơ Minh đã được một số Sĩ Quan cao cấp của Thái, trong đó có Đại tá Thamasak thuộc Lực Lượng Đặc Nhiệm 80 ở vùng biên giới Prachinburi, xác nhận với kẻ viết bài này.
Tiếp Tục Khủng Bố:
Từ ngày «Mặt trận» ra đời đã xảy ra nhiều vụ khủng bố nhắm vào các phần tử Quốc Gia, đặc biệt là những người cầm bút … Từ đe dọa, đến ám sát, đốt nhà … Những người bị khủng bố đều có chung một «tội» là không chịu hùa theo đồng lõa với trò lừa bịp của «Mặt Trận» nên dù không tìm ra thủ phạm, dư luận vẫn tin rằng họ biết ai đã chủ mưu những vụ này …. »
Một đoạn khác tác giả Nguyễn Toàn cho biết ông đã đóng vai một người Nhật, nói tiếng Nhật để theo dõi bọn «Mặt Trận»; chính tác giả đã kể lại những lời của bọn này khi nó chuyện với nhau như sau:
« … Còn Nguyễn Thanh Hoàng của tờ Văn Nghệ Tiền Phong nữa, sao không dứt điểm mẹ nó đi …
Tệ hơn nữa, những nhóm người bất lương với các ý đồ đen tối đã lợi dụng những «chiến khu» ở Thái Lan để lừa bịp đồng bào, vơ vét tiền bạc của những người dễ tin, khủng bố những ai dám nói thật, biến kháng chiến thành trò hề, và đẩy lùi giấc mơ phục quốc ngày một thêm xa».
Đọc bài tường thuật về cái chết của Hoàng Cơ Minh ở trên. Chắc mọi người đã thấy thật rõ ràng: Hoàng cơ Minh đã chết vì mang theo trong người đến hai ký lô vàng nên đã bị Lưu Tuấn Hùng và đàn em giết chết để đoạt số vàng ấy, chứ không có phải là «Anh hùng, hy sinh hay «tử trận» gì cả.
Và cũng trên Văn Nghệ Tiền Phong nơi trang 14, số 335, từ 01 đến 15 tháng 01 năm 1990; đã đăng một bản tin:
«Tư Thù Hay Khủng Bố ??? Một Nhân Viên ban Kỹ Thuật Của VNTP Bị Ám Sát »:
Đỗ trọng Nhân
Bản tin này cho biết: « Ông Đỗ Trọng Nhân 56 tuổi, một cựu Trung Tá trong QLVNCH, là nhân viên ban kỹ thuật của tạp chí Văn Nghệ Tiền Phong đã bị bắn chết vào sáng ngày 21-11-1989, ông Đỗ Trọng Nhân đã nằm chết gục trên băng ghế trước của chiếc xe Datsun 1980 với nhiều vết đạn ở phần trên thân thể. Tuy nhiên, ông Nhân chỉ là một nhân viên kỹ thuật giữ nhiệm vụ nhỏ bé trong tòa soạn (layout), nên ông ta khó có thể là mục tiêu của bất cứ tổ chức khủng bố, dù tàn bạo và ngu xuẩn tới đâu ».
Trên đây, là những cái chết oan khuất mà ít có người biết đến. Ngoài ra, còn nhiều vị đã bị bọn khủng bố giết chết một cách vô cùng tàn ác như Ông-Bà Lê Triết, nhà báo Đạm Phong, nhà báo Hoài Điệp Tử … Chúng tôi tin rằng, không sớm thì chầy rồi đây cả lũ băng đảng khủng bố này dù cho có lọt qua được luật pháp; Nhưng, chúng không bao giờ thoát nổi luật Trời, chắc chắn sẽ có một ngày chúng phải đền tội.
Nguyễn Chí Thiện qua những hoạt động nơi hải ngoại:
Trước đây, qua loạt bài: «Điểm mặt những nhân vật thò ra đáp lời kêu gọi của cò mồi Nguyễn Hộ trong cái gọi là «Hội Nghị Liên Kết Trong Ngoài»; của Tác giả Bách Linh đã khởi đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong từ số 488, từ 16 đến 31 tháng 05 năm 1996. Vì loạt bài này quá dài, nên nhân đây chúng tôi xin phép tác giả Bách Linh để được trích đoạn những đoạn chính yếu như sau đây:
«Hội Nghị Liên Kết Trong Ngoài» được tổ chức tại Khách sạn Ramada, Santa Anna, California … với sự hiện diện của ông Võ Đại Tôn … và hai đài phát thanh Chân Trời Mới và Diễn Đàn Dân Chủ. Người ta được biết hai đài này đã được thành lập trong tinh thần «Hòa giải hòa hợp bất bạo động và nhân quyền» của «chí hữu» Đoàn Viết Hoạt và luôn luôn phát thanh bài phỏng vấn và bài viết của đồng chí cộng sản Nguyễn Hộ. Qua đó, Phát động chiến dịch quảng bá tinh thần bất khuất của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, tác giả tập thơ đấu tranh Hoa Địa Ngục, đòi trả tự do cho bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Hộ … đều là những cán bộ cộng sản. Chưa bao giờ những cán bộ cộng sản này có «thành tích» tranh đấu cho Quốc gia, Dân tộc, và đề cao Cao Trào Nhân Bản, là con đẻ của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh,
… kêu gọi Diễn đàn Tự do với hòa giải hòa hợp, dân chủ đa đảng đa nguyên vẫn ngụ ý liên kết, liên hiệp sống chung với cộng sản hơn là tiêu diệt cộng sản. Ông Nguyễn Kim, thuộc Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam, trình bày rằng: «Hiện nay các đảng viên cộng sản đã mất hết niềm tin vào chủ nghĩa, và các cơ sở đảng hầu như tê liệt, sinh hoạt đảng chỉ còn là hình thức. Khai thác tình trạng phân rã đó, làm cho sự tranh chấp đạt đến mức tối đa, biến những mảnh rã đó thành ngòi nổ để tạo những biến chuyển chính trị lớn ở Việt Nam.
Ông Nguyễn Kim nói thật là hay ho. Thế tại sao tổ chức của ông với cái tên khá oai vệ: «Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam» không bắt ngay cái cơ hội bằng vàng mà ông vừa nói mà «giải phóng» Việt Nam ngay đi ??? Mấy tên đảng viên cộng sản như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Đoàn Viết Hoạt, Hoàng Minh Chính, Đỗ Trung Hiếu, Hà Sĩ Phu Nguyễn Xuân Tụ, Nguyễn Hộ, Lê Hồng Hà, Bẩy Liếm, Tiêu Dao Bảo Cự … đã được Cục phản gián dàn dựng để vẽ bánh vẽ «dân chủ đa nguyên» cho chúng ta «ăn» không lẽ ta không có trí khôn để hiểu thế nào là «bánh vẽ cộng sản» ? Chỉ cần đọc «Dự thảo cương lĩnh Đại hội 8» và Chỉ thị mật của Đào Duy Tùng là ta đã đủ thấy «sự thật» trần truồng, phũ phàng và tàn ác của cán bộ cộng sản kiêm cò mồi bánh vẽ Nguyễn Hộ». (ngưng trích vì quá dài).
Người Việt chúng ta chắc đa số đều hiểu Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng, Chủ Nhiệm- Chủ Bút Bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong, là một người có lập trường Quốc Gia Dân Tộc kiên định. Ông rất quý những người thực sự yêu nước, chống cộng sản. Bởi vậy, khi đọc những dòng thơ của Tác giả Thi tập Vô Đề thì ông không tiếc công, tiếc của để đưa tên tuổi của Nguyễn Chí Thiện lên tận mây xanh. Nhưng, sau đó chính ông Nguyễn Thanh Hoàng đã tìm ra sự thật, đã biết Nguyễn Chí Thiện không phải là tác giả của Thi tập Vô Đề, thì cũng chính ông đã cho đăng những loạt bài viết về mặt thật của Nguyễn Chí Thiện. Vậy, Thiện và đồng bọn đừng có đem những bài viết trước đó trên Văn Nghệ Tiền Phong ra mà chưng trên các Diễn Đàn. Và đây, là một trong những bài viết của tác giả Thạch Hãn khởi đăng từ số 525, từ 01 dến 15 tháng 12 năm 1997, như sau:
« Đại Hội Chính Trị Cò Mồi Thế Kỷ 20 - Truyện Dài Cò Của Mồi Cộng Sản, Từ Dương Thu Hương … tới Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Minh Cần, Hà Sĩ Phu, Đoàn Viết Hoạt, Đinh Quang Anh Thái …
«Nguồn tin từ trong nước cho biết là Vũ Thư Hiên được chế độ cho đi Liên sô trong một kế hoạch chim mồi vĩ đại bao trùm cả Hoa Kỳ và thế giới. Cuốn sách của Hiên bán chạy như tôm tươi khiến cho Hiên và đồng bọn tưởng rằng có thể ra mặt tại Hoa Kỳ để phong cho nhau làm «lãnh tụ chống cộng dổm», rồi từ đó lãnh đạo các phong trào chống cộng hải ngoại đi vào con đường «đòi dân chủ, nhân quyền năm 2000» nhưng không bao giờ đòi tiêu diệt cộng sản. !
Nguyễn Minh Cần nói: « … hy vọng rằng với sức mạnh của cộng đồng Việt Nam ở hải ngoại và thời cơ sẽ đến để chúng ta sẽ trở về Việt Nam xây dựng dân chủ … »
«Thi sĩ» Nguyễn Chí Thiện cũng mập mờ bày tỏ niềm « … hy vọng tạp chí Thế Kỷ 21 sẽ trở về Việt Nam và tổ chức lễ sinh nhật ở Việt Nam sau khi đã đánh phọt óc con rắn độc cộng sản Việt Nam, để đón con Rồng Thiêng Việt Nam và ngày đó không xa.
Nghe câu của ông Nguyễn Chí Thiện nói thì rất kêu, kêu như chuông, như thùng. Nhưng tìm hiểu thì thực chất không có gì là chống cộng. Chỉ nói vu vơ, nghe xuôi tai, rồi được cử tọa vỗ tay, tuy chẳng hiểu ông Thiện nói cái gì ? Câu nói của ông Thiện toàn là sáo ngữ, không có thực chất và hoàn toàn không có «ý chí tiêu diệt cộng sản» như những bài thơ của tác giả Vô Danh, mà ông ta nhận là của ông.
- Có lẽ ông Nguyễn Chí Thiện không phải là là thi sĩ thật và chưa từng ở «tù cộng sản 27 năm thật sự » như ông Thi sĩ Vô Danh, nên ông Thiện có vẻ hiền lành với cộng sản hơn ai hết, hơn cả vị Thi sĩ Vô Danh đã bị mất mạng sống sau khi đã đưa tập thơ vào tòa Đại sứ Anh và bị mất luôn cả tên tuổi và quyền tác giả.
Dân chủ không thể xây dựng khi cộng sản còn đang cai trị, nô lệ toàn thể dân tộc. Cứ tiêu diệt xong cộng sản và bè lũ chim mồi thì có dân chủ, tự do, no ấm ngay lập tức !» .
Tiếp đến Văn Nghệ Tiền Phong số 547, từ ngày 01 đến 15 tháng 11 năm 1998, nơi trang 10-75, tác giả Thạch Hãn đã viết:
« … «Diễn Đàn Tự Do» … với ngụ ý rằng Cộng sản vẫn còn nhưng dân Việt Nam sẽ có nhiều hy vọng rằng đến năm 2000 sẽ có ... nhân quyền, miễn là hòa giải hòa hợp với Cộng sản và đừng tính chuyện bạo động nữa !
Cộng sản cũng cho “thi sĩ“ Nguyễn Chí Thiện đi Mỹ và đã đến Mỹ ngày 01 tháng 11 năm 1995. Người ta được biết là Mặt Trận Kháng Chiến «Ma» đã «nuôi» ông Nguyễn Chí Thiện từ lúc còn ở Việt nam với nhiều ngàn đôla, và bảo trợ cho ông sang Mỹ ...
Ngày 8 tháng 11 năm 1995, Nguyễn Chí Thiện, Trần Thị Thức, Nguyễn Tấn Trí, Trần Tử Thanh ... đã được Quốc Hội Mỹ mời ra điều trần về nhân quyền tại việt Nam.
Mười ngày sau, ngày 18 tháng 11 năm 1995, tại tòa báo Thời Luận ở California, Nguyễn Chí Thiện đã biểu diễn một kiểu khóa còng số 8 theo kiểu mà ông Thiện gọi là "Cánh Tiên" vô cùng độc đáo, chỉ có Công an Cộng sản mới sáng chế ra để làm cho nạn nhân của chúng vô cùng đau đớn. Người ta không thấy ông Thiện làm thơ hay xuất khẩu thành thơ.
Làm «thi sĩ» suốt đời người mà không biểu diễn xuất khẩu thành thơ, lại biểu diễn thành thạo khóa còng số 8 kiểu «Cánh Tiên» ? Phải chăng ông Thiện là Công An thứ thật, chỉ quen đi còng người khác, chứ không phải là thi sĩ ??? Giống như «chí hữu» Đoàn Viết Hoạt-Trần Thị Thức, ông Thiện cũng được «phe ta» tổ chức ra mắt đồng bào khắp nơi trên thế giới từ Mỹ châu sang Âu châu, lên Canada rồi xuống Úc châu.
Năm 1991, các «chí hữu» trong Văn Bút «phe ta» ở Hải Ngoại đã đề nghị và vận động để «thi sĩ không làm thơ»Nguyễn Chí Thiện được phát giải Nobel Văn Chương. Năm 1996, các «chí hữu» trong Văn Bút «phe ta» ở Hải Ngoại đã đề nghị cho «chí hữu» Đoàn Viết Hoạt được tặng giải Nobel Hòa Bình. May cho Tổ Quốc Việt Nam chúng ta là người Thụy Sĩ đã không ... điên và chắc chắn không phải là «chí hữu», nên đã nhã nhặn ... phe lờ, không thèm chú ý tới các món đồ Mỹ Ký !
Có một lần «các anh hùng chí hữu nhân quyền hội ngộ» tại buổi họp báo của báo Thế Kỷ 21, tại quận Cam ngày 12/10/1997, có đủ mặt các «chí hữu» Nguyễn Chí Thiện, Trần Thị Thức và Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội Nguyễn Minh Cần chủ tọa, lại có cả ca đoàn Ngàn Khơi với hơn 50 nhạc công, ca sĩ giúp vui ... Vui thiệt là vui !
Nhờ vui vẻ như vậy, nên trong cuộc họp kỷ niệm 9 năm của báo Thế Kỷ 21 như đã quảng cáo trên các báo trong hai tuần lễ liền, các «chí hữu» đã rặn ra được cái «Đại Hội Mạng Lưới Nhân Quyền cho Việt Nam, sẽ họp vào ngày 1/11/1997… »
Nhân đây, chúng tôi cũng xin thông báo để đồng bào ở trong và ngoài nước đều được biết rằng: Từ lâu, và cho đến hôm nay, và sẽ còn tiếp tục: Đồng bọn của cái gọi là «Cao Trào Nhân Bản», mà theo Tác giả Bách Linh là con đẻ của băng đảng Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Tức Đảng Việt Tân; chúng cũng luôn luôn tìm mọi cách để một đảng viên Cộng Sản thuộc Chi Đảng Bộ Cộng Sản Ấn Quang, dưới sự chỉ đạo của tên cán bộ cao cấp của đảng cộng sản, và cũng là một tên Gián điệp cộng sản mang bí số 028A, tức Phạm Văn Bồng tức Thích Trí Quang ; kẻ đó là Nguyễn Đan Quế được trao giải Nobel Hòa Bình ! Và cũng nên biết, trước đây, chúng đã có một kế hoạch cho Hoạt đi Quế ở…
Võ Đại Tôn và « Đại Hội Liên Kết Trong Ngoài»:
Cũng trên Văn Nghệ Tiền Phong nơi trang 74-96; Tác giả Thái Tinh đã viết:
«Ông Võ Đại Tôn: Sau khi từ Việt Nam ra hải ngoại, ông Tôn đã cho phổ biến một «Cuốn Bạch Thư» gồm 40 trang; khi nói đến ngày 30-04-1975, là ngày Miền Nam đã bị rơi vào bàn tay sắt máu của Cộng Sản Hà Nội, thì ông Tôn đã viết:
«Chiến tranh đã chấm dứt vào tháng 4-1975, khi Bắc Việt hoàn tất cuộc GIẢI PHÓNG miền Nam bằng võ lực».
Như vậy, theo ông Tôn là miền Nam đã được «Giải Phóng» thì hóa ra cái chuyện ông Tôn về Việt Nam thực ra chỉ là trò bịp bợm ??? Ngoài ra ông Tôn cũng đề nghị :
«Quốc nội, hải ngoại, quốc gia, cộng sản hãy cùng nhau giải quyết vấn đề đất nước, không cần đến những giúp đỡ của bất cứ siêu cường nào - Một giải pháp toàn bộ cho đất nước cũng cần phải có sự hợp tác của các thành phần cầm quyền, độc lập, đối lập, cũng như của toàn dân … »
« … Khi viết về «Phong trào văn nghệ phản kháng ở trong nước» kiểu Dương Thu Hương, Nguyễn Huy Thiệp … do một số cò mồi cộng sản và mấy kẻ a dua ở hải ngoại lăng xê ra, VNTP cũng đã bị mang tiếng là «đa nghi» và «làm vậy là gián tiếp đề cao cộng sản», chứ đời nào cộng sản có thể giỏi được như vậy, nghĩ ra được những mưu mô xảo quyệt đến thế (!); bây giờ mọi người đã rõ: Nghi vấn ấy không còn nữa sau khi chính miệng Dương Thu Hương đã xác dịnh vị trí của mụ ta trên giới tuyến Quốc-Cộng.
Bây giờ, đến lượt «chiến sĩ» Võ Đại Tôn, mà hồi sanh tiền ông Tú Rua đã trót dại gọi quá sớm là Võ Đại Bịp, và đã bị tờ báo ngoại vi của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh xông ra kể "tội" và đay nghiến lại trong nhiều số báo liên tiếp». (Mà sao chỉ riêng có báo chí của Mặt trận Hoàng Cơ Minh Tiền thân của «đảng Việt Tân» xông ra kể «tội»và đay nghiến ông Lê Triết và Văn Nghệ Tiền Phong như vậy … ???).
May quá ! Ngày nay cộng sản chẳng những thả ông Tôn ra, lại còn biệt đãi cho ông xuất ngoại để làm kháng chiến chống cộng trở lại tại hải ngoại. Thật là có phúc cho ... VNTP.
*Vì có “tật” cho nên VNTP đã theo dõi rất kỹ lưỡng đường đi nước bước của Võ Đại Tôn, đặc biệt là đường đi nước bước của cộng sản đối với ông từ khi ông về nước. Thì thấy có nhiều sự lạ ở phía bạo quyền cộng sản, bởi thông thường có thói quen “giết lầm hơn tha lầm”, cộng sản đã không hành động như thế:
- Cộng sản đã trả tự do cho Võ Đại Tôn, chẳng những trả tự do lại còn cho Võ Đại Tôn xuất ngoại. Cộng Sản hiếm khi “thả hổ về rừng” như vậy.
- Cộng sản đã cho Võ Đại Tôn ra mắt báo chí quốc tế và ông Tôn đã nhân dịp ấy để nhắm nháy với báo chí quốc tế. Hành động này đã “đánh bóng” uy tín của ông không ít trước mắt các đồng hương của mình. Sự lạ này đã rọi một ánh sáng đặc biệt lên trên sự kiện cộng sản cho ông xuất ngoại.
Bao nhiêu sự lạ, bấy nhiêu thắc mắc của VNTP, và cả của đồng bào nữa qua các tin đồn mà VNTP nhận được. Phải chăng sự kiện này có thể giải thích cho thái độ kém nồng nhiệt của đồng bào trước những buổi ra mắt đồng hương của ông mới đây tại hải ngoại?
- May thay, bây giờ những thắc mắc ấy đã được giải tỏa. Đó là nhờ việc ông Tôn công bố “Cuốn Bạch Thư” có lợi cho cộng sản, và, sau khi bị báo chí mổ xẻ, việc vội vã rút lại “Cuốn Bạch Thư” ấy của ông Võ Đại Tôn.
- Sự thể đã trở nên rõ như ban ngày.
- Đến nỗi có người đã nói diễu rằng, nếu một mai ông Võ Đại Tôn có theo chân mấy vị “nhân sĩ hải ngoại” trở về nước để làm một thứ đối lập nào đó cho cộng sản thì cũng là chuyện ... bình thường vậy thôi !”
Nói tóm lại cái “Đại Hội Chính Trị” này; ở trong thì có Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Hà Sĩ Phu, Tiêu Dao Bảo Cự ... ở ngoài thì có Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Võ Đại Tôn, Nguyễn Kim, Mặt trận-Việt Tân ...; cứ ở trong ra, ngoài vô; cùng nhau “đánh giặc” đến nỗi “nước non” phải chịu mưa dầm nắng .... nhọc. (Chúng tôi vẫn còn lưu giữ cuốn “Tuyển Tập Đại Hội Liên Kết Trong Ngoài” mai mốt sẽ đưa lên mặt báo để đọc giả cùng nhau suy gẫm).
Mặt trân Hoàng Cơ Minh sợ ngay cả cái tên mà chính chúng đã khai sinh ta từ nơi sào huyệt của chúng ở rừng núi Thái Lan: MTQGTNGPVN.
Người Việt chúng ta, đặc biệt tại hải ngoại, đa số đã biết: Sau khi Hoàng Cơ Minh đã bị Lưu tuấn Hùng bắn chết để đoạt lấy hai ký lô vàng; thì Mặt trận này đã từng đẻ ra không biết bao nhiêu những tổ chức, như Tác giả Bách Linh đã viết: ”Cao Trào Nhân Bản là Con Đẻ của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh”. Chúng tôi tin Tác giả Bách Linh. Vì mặc dù không dám nhìn nhận; nhưng có những người vừa là “cán bộ” của “Cao Trào Nhân Bản”, của “Liên Minh Việt Nam Tự Do”... và của Việt Tân. Việt Tân, nghĩa là Việt Cộng Mới. Mới cái bình, còn ở trong thì chứa đầy là mắm thúi. Bọn này, trừ một số tên cầm đầu băng đảng mới công khai, còn bọn chúng đều chối không nhận mình là Việt Tân. Tại sao vậy ??? Tại cái tên Mặt Trận HCM vốn nó chẳng hề thơm tho gì. Vì là một băng đảng đã từng nhúng tay vào máu của nhiều người vô tội từ trong rừng Thái Lan, cho đến hải ngoại, chưa kể những trò gian manh, lường gạt niềm tin của đồng bào ở trong và ngoài nước.
Chính vì vậy, mà chúng ta đã thấy băng đảng Mặt trận-Việt Tân đã từng đẻ ra rất nhiều tổ chức dưới sự chỉ đạo của Việt Tân, chúng đã núp dưới nhiều nhãn hiệu khác nhau như: “Liên Minh ... đủ thứ ..., Ủy ban ... đủ loại..., Phong trào ... đủ cỡ ...l ớn nhỏ ... ; nhưng không có tổ chức nào có hai từ Mặt Trận đứng trước. Bởi như đã nói ở trên là bọn chúng sợ ngay cả cái tên khai sinh của chúng khi đẻ ra ở nơi sào huyệt trong rừng Thái Lan là “Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam” Vì với những hành vi khủng bố, giết người, đốt nhà, gian manh, lường gạt; đến nỗi không phải bây giờ mà cho đến ngàn sau, khi đọc lại những bài báo của các vị viết về Băng đảng Hoàng Cơ Minh, thì hậu thế đều phải kinh tởm. Nhưng tai hại thay, bởi chẳng phải bây giờ mà mãi mãi những người Việt Nam, nhất là những người cầm bút chân chính, các vị mỗi khi muốn nói đến “Việt Tân”, thì tất cả đều phải viết kèm theo là hậu thân của Mặt trận Hoàng Cơ Minh.
Mà chẳng cần nói điều gì xa xôi, mà trong chúng ta có ai là Đảng viên của các Chính Đảng như: Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt ... mà đi phủ nhận quý đảng mà mình đã chọn hay không ??? Tôi chắc chắn là không. Bởi các vị sáng lập đảng của chúng ta không hề có tì vết. Chẳng những thế, mà các vị còn để lại cho chúng ta những vòng hào quang ngời sáng. Vì thế, ngay bây giờ băng đảng Mặt trận-Việt Tân cũng đã và đang tìm cách chui vào để đứng ké dưới ánh hào quang của các chính đảng, giống như những con mụ đàn bà mắc bệnh hôi nách, cứ tìm mọi thứ nước hoa để xịt, để thoa vào nách. Nhưng ác hại thay, càng thoa, càng xịt nách lại càng hôi nồng nặc chẳng ai dám đến gần; chỉ những thằng đồng bệnh hôi nách mới chịu ngủ chung mà thôi.
Nhân dây, chúng tôi muốn nói đến các vị trong các tôn giáo, các chính đảng: Bất kể vì một lý do gì mà có một thiểu số đã đứng chung, hoặc cho những con rắn lục này núp ké rằng: Chính các vị cũng đã bị dây dính với cái mùi hôi nách này mà đời đời không có thứ nước hoa hay nước sông nào rửa cho sạch được.
Bầy rắn lục Nguyễn Chí Thiện-Băng đảng Mặt trận-Việt Tân và Thi tập Vô Đề:
Mới đây, Thiện nói rằng Thiện không phải là đảng viên Việt Tân, và không ở trong một đảng phái nào hết. Chúng tôi biết Thiện phải nói như thế. Bởi như chúng tôi đã viết qua ở bài số 3; là Băng đảng của Thiện đã đưa Thiện vào cơn mộng du, nên Thiện cứ tưởng mình là “Vua Trần Nhân Tôn, là Cha Lạc Long Quân”, nên Thiện mới phát biểu như đã trích ở trên là “... để Việt Nam sẽ đón con Rồng Thiêng Việt Nam”. Và chính Thiện cũng cứ mơ màng rồi cứ tưởng mình là con Rồng ... lộn.
Chúng tôi cũng biết Nguyễn Chí Thiên và đồng bọn đang tìm cách để vượt qua cơn sóng gió; nhất là đang bị hai vị cao thủ, đó là Tiến Sĩ Nguyễn Phúc Liên dám đứng ra đánh cá hai trăm ngàn Mỹ kim theo lời thách của chính Nguyễn Chí Thiện và Lý Tống. Còn Giáo sư Trần Đình Ngọc thì đã dám đứng ra thách Nguyễn Chí Thiện cùng “tỉ thí” bằng thơ-văn. Nên nhớ, chính Thiện và Lý Tống đã ra giá hai trăm ngàn Mỹ kim để đánh cá, chứ chẳng có ai ép đâu mà tìm cách chạy làng nghe Tứ Thiện - Pháo Tống. Ngoài ra, băng đảng của Thiện cứ bô bô là Nguyễn Chí Thiện đã thắng Bà Hoàng Dược Thảo, Thiện giỏi tiếng Pháp ... Chúng tôi chẳng biết bọn này có điên hay ngu mà dám nói là Thiện giỏi tiếng Pháp. Bởi người Việt Nam ở trong và ngoài nước đều đã nghe Thiện đọc lá thư tiếng Pháp, dù đã được tập tành rất nhiều ngày nhưng nghe vẫn còn thua xa “các chị em ta” làm ở trong ty “địa ốc” ngày xưa ấy. Như thế, mà cả lũ băng đảng của Thiện đã kèm cặp nhiều ngày để tập luyện cho Thiện đọc cái thư vô tác dụng ấy, thật là uổng công, phí sức.
Nguyễn Chí Thiện và đồng bọn cũng cần phải biết rằng: Những người đã từng học ở các trường của Pháp, họ đều ăn, nói, đi, đứng, xã giao ... rất lịch thiệp; đặc biệt là đối với phụ nữ, dù người phụ nữ đó là ai. Vì thế, tại Pháp quốc khi nhìn thấy cái “cung cách” của Thiện khi đứng trước bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo đã có rất nhiều vị đã nói là thằng Thiện này từ lời nói, đến cử chỉ, nó đúng là một tên ma cô ở trong nhà thổ trước kia, tức đệ tử của cô Tư Hồng. Chẳng những thế, mà Thiện còn mắng tất cả các vị đã nghi ngờ Thiện không phải là tác giả của Thi tập Vô Đề là: “Chúng nó toàn là ngu dốt, dốt đặc...”. Điều này, chính Nguyễn Chí Thiện đã tự phơi bày tất cả cho mọi người đều thấy được một cách vô cùng chính xác về cái chân tướng của Thiện đúng là một tên ma cô nhà thổ, du côn, lưu manh, vô giáo dục.
Mặt khác, Nguyễn Chí Thiện và băng đảng của Y phải nên nhớ cho kỹ rằng: Người Pháp không phải đơn giản như chúng đã nghĩ. Thử hỏi tại sao Chính phủ Pháp lại chịu bỏ ra một số tiền 8000 tiền Pháp, khoảng 1300 Euros (lúc đó chưa có đồng Euros), để cấp hàng tháng cho Nguyễn Chí Thiện và Vũ Thư Hiên, mỗi tên đều được lãnh mỗi tháng 8000 đồng tiền Pháp lúc đó; vị chi là mỗi tháng chính phủ Pháp đã bỏ ra 16000 đồng để cấp cho hai tên Nguyễn Chí Thiên và Vũ Thư Hiên trong suốt ba năm dài; nói là để tạo điều kiện cho cả hai Thiện-Hiên muốn viết gì thì viết; mà không hề phải trả tiền nhà, tiền nước, điện, gaz, máy sưởi, cộng thêm các chi phí cho Bác sĩ và bệnh viện khi bệnh tật ... Và Thiện cũng nên nhớ, trong suốt thời gian ở Pháp, Thiện không một lần đến một Phòng thí nghiệm nào hay một Bác sĩ chuyên môn để lấy mẫu máu xét nghiệm hay chiếu phim phổi, hoặc khám tổng quát về các căn bệnh mà Tác giả Thi tập Vô Đề đã kể qua những dòng thơ (dù không phải trả tiền). Bầy rắn lục Nguyễn Chí Thiện nên biết chính phủ Pháp không có điên đâu nhé ...
Và bây giờ, một lần nữa chúng tôi muốn nhắc lại cho con rắn lục Nguyễn Chí Thiện và đồng loại hãy nghe cho kỹ:
Như đã viết qua bài số 3; chúng tôi khẳng định rằng Tác giả của Thi tập Vô Đề đã bị cộng sản giết chết, hoặc chết vì đã lâm vào những căn bệnh hiểm nghèo từ rất lâu lắm rồi. Còn những bài thơ được ghi là viết vào thời gian sau này, thì đó là do đảng cộng sản Hà Nội đã đẻ ra; để cho Thiện trở thành “người tù 27 năm” trước khi đưa Thiện xuất ngoại. Mà biết đâu có bàn tay “Liên Kết Trong Ngoài” đám này đa số có nhiều bằng cấp như: Giáo sư, Tiến sĩ, Bác sĩ ... và Vô Liêm Sĩ. Bọn chúng đã từng bất chấp luật pháp quốc tế nên dám cả gan làm ra nhiều thứ giả; thì nghĩa lý gì với chuyện cùng với cộng sản Hà Nội để đẻ thêm ra những bài thơ sau này để sơn phết cho Nguyễn Chí Thiện từ một tên du côn để trở thành một “anh hùng với 27 năm tù, và là nhà thơ vĩ đại” và cũng vì “Liên Kết Trong Ngoài” nên chúng đã hợp đàn, hợp sức lại với nhau để:
“Phát động chiến dịch quảng bá tinh thần bất khuất của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, tác giả tập thơ Hoa Địa Ngục; ra sức vận động cho Nguyễn Chí Thiện được trao giải Nobel Văn Chương”. Nhưng, chúng không làm sao thay đổi được cái bản chất của Nguyễn Chí Thiện vốn từ một tên du côn, có thể giống y như tác giả của Thi tập Vô Đề đã kể qua những dòng thơ như sau:
"- Con người ta xương da một dúm
- Đi dứng lờ đờ xanh bủng, mắt mờ run
- Bóng hình tôi, ho ra máu lưng gù
- Thịt bắp tiêu dần, xương với da
- Chân vỡ sưng, cùm nhay lở loét
- Cặp mắt mờ run, lóa hẳn rồi.
- Sao quên những chân trời sai lỗi hẹn,
- Cho tâm tình sâu lắng dứt cơn hen”.
Những dòng thơ trên, là trích đoạn của những bài thơ mà tác giả của Thi Tập Vô Đề đã viết vào năm 1962-1969-1970 và 1972. Cho đến nay đã là từ 46-39-38-36 năm qua.
Nên nhớ, cách đây hơn bốn mươi năm về trước, nhiều lần tác giả của Thi tập Vô Đề đã cho chúng ta biết là cặp mắt của tác giả đã “Cặp mắt mờ run, lóa hẳn rồi”; nghĩa là cặp mắt của tác giả đã không còn nhìn thấy rõ nữa. Vậy, sao hơn bốn mươi năm sau mà cặp mắt của Nguyễn Chí Thiện hiện nay lại đang sáng quắc như thế ??? Chưa nói đến cái lưng của Thiện chẳng hề gù, còn đôi chân của Thiện có dấu tích của “cùm nhay lở loét” và Thiện có bị bệnh phổi-hen-suyễn hay không ???
Như vậy, chẳng cần giảo nghiệm bất cứ thứ gì cả, hoặc phải chiếu rọi đến những bệnh lý ở trong nội tạng của Thiện; mà mọi người chỉ cần nhìn ngay vào mỗi cặp mắt của Nguyễn Chí Thiện thôi, thì chỉ những người vì ngây thơ, hoặc điên, hay là đồng loại rắn lục với Thiện, mới dám nói rằng Nguyễn Chí Thiện là tác giả của Thi tập Vô Đề.
Viết đến đây, chúng tôi lại thấy có ý kiến nói rằng phải kết thúc chuyện Nguyễn Chí Thiện. Chúng tôi xin nói là KHÔNG. Sao chúng ta lại có thể đễ dàng bị cuốn hút vào những tiếng tiếng sáo mà nó đã được phát ra từ những cái miệng của những con rắn lục độc hại này???. Bọn chúng muốn qua cho được cái ải mà chúng biết khó mà qua nổi. Chúng ta phải quyết tâm không cho bọn chúng thoát qua cái ải này một cách êm ái như vậy; bởi chính bọn chúng đã đồng lõa và cương quyết bảo vệ cho Nguyễn Chí Thiện ăn cướp một công trình tim óc của Tác giả Thi tập Vô Đề. Sao chúng ta lại vô tâm, nỡ đành để cho tên điệp viên cộng sản Nguyễn Chí Thiện, một tên không biết gì về thơ văn lại ngang nhiên nhận vơ Thi tập Vô Đề là của hắn. Ngay cái Hạt Máu Gì đó cũng do người khác viết. Nếu chẳng như vậy, thì tại sao Thiện không dám tỉ thí cùng Giáo Sư Trần Đình Ngọc ???
Còn một điều khác nữa, là tác giả Trần Thanh đã thách Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên ... là hãy làm những điều như sau:
“A- Chào cờ Quốc Gia, cờ vàng ba sọc đỏ
B- Xé và đốt lá cờ đỏ sao vàng của Việt Cộng
C- Xé và đốt hình Hồ Chí Minh
D- Hô thật lớn ba lần câu khẩu hiệu “Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm”.
Không, Không một triệu lần không. Chúng tôi không đồng ý như thế. Bởi, bất cứ một tên điệp viên cộng sản nào chúng cũng dám làm những điều ấy.
Vì vậy, nếu một ngày nào đó, Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên ... có làm theo như những lời của Tác giả Trần Thanh đã viết. Thì lúc ấy, chúng tôi sẽ viết và gọi tất cả bầy rắn lục này là Hoàng Cái Nguyễn Chí Thiện, Hoàng Cái Bùi Tín, Hoàng Cái Vũ Thư Hiên ...
Riêng về những nguyên do ... mà “Mặt trận-Việt Tân” lúc nào cũng đều thi hành tất cả những chỉ thị của cộng sản Hà Nội. Có thể phải nhiều năm sau nữa, thì mọi việc mới được sáng tỏ ... Còn bây giờ ai muốn thì cứ tự nhiên nhập bầy với loài rắn lục độc hại này; để cho lũ tội đồ của dân tộc ngày một đông thêm ...
- Một lần nữa, chúng tôi thấy cần phải lập lại đến hàng triệu lần rằng: Cả lũ Băng Đảng Mặt Trận Hoàng Cơ Minh Tức Đảng Việt Tân, phải trả lời cho tất cả đồng bào ở trong và ngoài nước đều được biết về số phận của “Mười ngàn Kháng Chiến Quân” mà chính “Mặt trận” đã công bố: Hiện giờ mười ngàn người này họ sống chết ở nơi nào ??? Có phải Mặt trận-Việt Tân đã giết chết tất cả mười ngàn người này để bịt miệng, để họ không lên tiếng được về những hành vi khủng bố, giết người, đốt nhà, gian manh, lường gạt của băng đảng Mặt trận-Việt Tân hay không ??? Đồng thời Mặt trận-Việt Tân cũng phải trả lời trước đồng bào và gia đình của Kỹ sư Ngô Chí Dũng, Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, Cựu Đại tá Dương Văn Tư ... đã bị Mặt trận-Việt Tân thủ tiêu, giết chết, rồi vùi thân xác họ tại rừng núi Thái Lan như Tác giả Nguyễn Toàn đã tường thuật. Ngoài ra, còn những cái chết oan khuất của các vị như: Ông Bà Lê Triết, nhà báo Đạm Phong, nhà báo Hoài Điệp Tử, Cựu Trung Tá Đỗ Trọng Nhân ...
Và trước khi tạm dừng bài viết này. Chúng tôi xin thành kính tri ân quý vị Tiên Sinh là các Tác giả: Bách Linh, Bạch Long, Thạch Hãn, Nguyễn Toàn, Hướng Vân Thiên, Thái Tinh, Tầm Nguyên, Gàn Bát Sách .... Bởi nhờ các vị mà chúng tôi có thêm những chứng liệu để xác tín cho những điều mà băng đảng gian manh này đã ghi trong tập "Tài Liệu Tuyệt Mật” mà chúng tôi đang thủ đắc.
Xin tái ngộ quý độc giả ở những bài kế tiếp.
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền