Wednesday, October 15, 2008

Việt Báo và đầu cầu giao lưu văn Hóa hải ngoại!


Trương Minh Hòa

Cuộc chiến tranh "ý thức hệ" Quốc-Cộng giữa dân tộc Việt Nam và băng đảng siêu cướp Cộng Sản Việt Nam không chấm dứt sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 như những người không am hiểu tình hình, bản chất của cuộc chiến hay những kẻ lười biếng suy luận, chỉ thấy không còn tiếng súng và nhất là đảng Cộng Sản nhi nhô "đại thắng mùa xuân" để rồi chính những đỉnh cao trí tệ nòi người nầy phải "chạy qua Mỹ để xin được ăn bơ thừa sữa cặn của thằng Mỹ" mà lòng: "phơi phới một niềm vui", nhưng miệng vẫn thều thào: "tuyệt đối trung thành với chủ nghĩa Marx Lenin". Cuộc chiến Việt Nam đã chuyển sang hình thái khác, qua các mặt trận: chính trị, kinh tế, văn hóa. Đây là chiến trường không đổ máu, nhưng đòi hỏi người chiến sĩ "tự do, nhân quyền" phải vận dụng tất cả trí tuệ để đương đầu với một băng đảng cướp gian manh, tàn bạo nhất trong số những đảng cướp trên thế giới.

Chiến trường Việt Nam vẫn không yên tĩnh từ trong nước với:

- Lực lượng dân oan khiếu kiện càng gia tăng quân số, chỉnh đốn hàng ngũ và quyết liệt đấu tranh đòi tài sản.

- Nhân công bất mãn vì đồng lương chết đói

- Các tôn giáo chân chính đứng lên đòi tự do tín ngưỡng, các vụ đòi lại đất đai của giáo hội Công Giáo Tòa Khâm Sứ, Thái Hà-Tuyệt đại đa số dân chúng là lực lượng "tổng trừ bị" sẵn sàng đứng lên để kéo chế độ độc tài khát máu xuống.

- Bị áp lực của các nước dân chủ, nhất là các ông chủ giàu cho vay, cấp viện; tức là đảng cướp Cộng Sản ngày nay tứ bề bị" nhân dân" vây hãm, bên ngoài bị cô lập. Ở hải ngoại, cũng áp dụng sách lược cũ là xâm nhập, đánh phá nhiều mặt từ những thành phần gián điệp nằm vùng len lõi vào hàng ngũ tỵ nạn, đón gió, tay sai ... từ lâu nằm mai phục, thỉnh thoảng tung ra những đòn tấn kích vào tập thể người Việt tỵ nạn. Từ lâu nay, đảng và nhà nước Việt Cộng tung ra những mũi tiến công:

- Kinh tài vận: qua mạng lưới rửa tiền, nhằm dùng tiền để khuynh đảo, mua chuộc và dùng tiền ăn cướp để mua các doanh nghiệp hải ngoại với giá cao. Ngày nay hàng hóa từ Việt Nam không còn được những "muốn tìm về nguồn hương vị quê hương" chiếu cố, vì sản phẩm có nhiều chất độc hại như hàng the, formal....

- Trí vận: là đội ngũ du học sinh, trong đó có những tay gián điệp chỉ đạo, giả dạng du học ... họ điều hành mạng lưới du học, xâm nhập, gây ảnh hưởng đến giới trẻ gốc tỵ nạn. Thành phần du học nầy đang có mưu đồ dùng sinh hoạt dân chủ để phát triển lực lượng qua sự "móc nối" với vài tổ chức tay sai, điển hình là mới đây ở tiểu bang Queensland, Úc Châu, bác sĩ Bùi Trọng Cường, chủ tịch cộng đồng, là người của băng đảng Việt Tân đã cấu kết với sinh viên du học con cháu đảng, bác, tổ chức cái gọi là "Taste Việt Nam" tại trường đại học.

- Tôn giáo vận: đưa tu sĩ sang móc túi qua chiêu bài từ thiện, xây chùa, nhà thờ ... và lợi dụng tự do để di dân, tăng cường hàng ngũ "cán bộ tôn giáo vận" hải ngoại. Ngày nay, chùa mọc lên như nấm, là hình thức rửa tiền, di dân rất phổ biến, đó là "hệ thống Tiệm Phật" là mối quan ngại cho giới Phật tử chân chính.

- Văn hóa vận: đặc biệt là dùng "văn công tải đảng" phát động từ nhiều năm qua. Đảng Cộng Sản đã cử nhiều đoàn văn công đủ dạng: múa rối nước, cải lương, thi áo dài, ca nhạc kịch .... đặc biệt là những đoàn văn công nầy còn có sự phối hợp của các văn nghệ sĩ hải ngoại đón gió, làm những chương trình "hòa hợp hòa giải, giao lưu văn nghệ", nổi bật đón gió như Hương Lan, Elvis Phương, Hoài Linh ..... Ngoài ra, một số văn công xâm nhập và được vài trung tâm văn nghệ hải ngoại "tiếp thu" vào, đánh bóng, giới thiệu và sau đó thì trở thành ca sĩ, thu hút nhiều người và sau cùng là chúng công khai làm công tác văn công tại ngay các cộng đồng hải ngoại.

Vì không có chỗ đứng, nên đảng Cộng Sản Việt Nam muốn tạo sự hiện diện thường trực ở hải ngoại. Sau nhiều lần muốn phổ biến lá cờ đỏ sao vàng, hoàn toàn thất bại, dù Đảng từng gởi sư quốc doanh Thích Thanh Từ, Hồng Y Phạm Minh Mẫn sang hạ cờ; vài tổ chức đón gió, lợi dụng tình hình hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa để cho du học sinh mang cờ đỏ biểu tình chung với cờ vàng, tổ chức Tập Hợp Dân Chủ Điên Ngoa của Nguyễn Gia Kiểng cũng không thể "hòa hợp hòa giải" giữa cờ vàng và cờ đỏ ... Do đó, chỉ còn một lực lượng "đặc công văn hóa cuối cùng" là cho các văn công xuất hiện, nhằm tạo sự hiện diện ở đảng khắp nơi, và được "những người ái mộ" ủng hộ; rồi từ đó, nhờ những "cơ sở văn công" nầy mà đảng sẻ bom tiền, ủng hộ tối đa để chúng thành lập ra các trung tâm băng nhạc, tổ chức đại nhạc hội, đưa thêm lực lượng "văn công" từ Việt Nam sang trình diễn. Lời lỗ không quan trọng, nhưng sự hiện diện của bọn văn công nầy làm cho cộng đồng tỵ nạn thêm xáo trộn với kẻ chống, người binh và nhất là những người Việt tâm huyết phải tổ chức biểu tình. Nói đúng hơn, đám văn công ra hải ngoại, trở thành "mật khu văn hóa vận" ngay trong hậu phương của người Việt tự do.

Tại Úc Châu, đài phát thanh sắc tộc SBS ở Sydney, lúc còn Ngọc Hân làm trưởng đài, có mục "Tiếng Hát Úc Châu" do Vũ Nhuận thực hiện, thỉnh thoảng có giới thiệu nhạc của Bảo Chấn, là văn công nổi tiếng "ăn cắp nhạc" qua vụ "Tình Thôi Xót Xa" từ nhạc của Keiko Matsui. Rồi một nhạc sĩ khác (hai lần lên đài) đã có những sáng tác "động não" dựa vào thơ của đại đức Thích Nhật Từ (tên nầy thì ai cũng biết là cán bộ gộc tôn giáo vận) được giới thiệu bộ DVD để bán, mà tác giả cho là "làm từ thiện". Tại hải ngoại, trung tâm nhạc Thúy Nga, từ nhiều năm qua, có chủ trương thu dụng những "văn công" từ Việt Nam, ban đầu được mến mộ vì chúng đội lớp áo "ca sĩ", sau nầy khi đã được giới thiệu, nổi tiếng, thì công khai hoạt động văn công. Nhắc đến cái Trung tâm Thúy Nga, ai cũng đều nhớ vụ Paris by night 40, Mc kiêm nhà văn Ngã Ba Ông Tạ lếu láo: "cuộc chiến nầy chỉ là tiền kiếp", và con gái của gã Cẩu Cao Cầy, thường đứng bên cạnh nhà văn "kể chuyện ma". Đây có thể coi là trung tâm quảng bá "SỮA CON VẸM CHÚA 36" tại hải ngoại. Trong việc phân biệt sự vật, con người ... cũng không phải dễ, như con Trăn và con Nưa, giống như như đút, chỉ khác là: con trăn cắn không chết và con nưa cắn chết (nếu ai biết, nhìn con nưa có 9 lỗ mũi). Tỵ nạn chính trị (political refugee) là những người BỊ BẮT BUỘC PHẢI RA ĐI vì không thể sống dưới chế độ hiện tại; trong khi người tầm trú (Asylum seeker) thì MUỐN TÌM ĐƯỜNG RA ĐI để tìm cuộc sống sung sướng. Tiệm Phật là nơi "mượn đạo tạo tiền" và Chùa Phật là nơi tu hành, không màng danh tiền. Do đó việc phân biệt Văn Công và Văn nghệ sĩ cũng khó khăn, tuy nhiên, tất cả những người nào được đào tạo từ các trung tâm nhạc của đảng Cộng Sản, đều là "lò sản xuất văn công" và nhất là được ưu tiên xuất ngoại, di dân, nên các trung tâm nhạc hải ngoại cần lưu ý điều nầy để không bị lầm lẫn và mang tiếng "cõng rắn cắn gà nhà", rước văn công vào đầu độc thế hệ sau nầy.

Gần đây tại hải ngoại, hiện tượng "ca sĩ trong nước" và "nhạc sĩ xã hội chủ nghĩa" rần rộ xâm nhập vào các trung tâm nhạc của người Việt hải ngoại; do các trung tâm nầy vì cạnh tranh, vì thương mại mà làm chuyện "rước văn công, nhạc nô" vào nhà và được một số cơ quan truyền thông có lập trường hai hàng, đón gió đánh bóng. Đó là những "đầu cầu giao liên" văn hóa vận" đã và đang nở rộ nhiều nơi.

Một trong nhiều "nhạc công, nhạc nô" được trung tâm nhạc hải ngoại giới thiệu là TRẦN TIẾN, người có cháu ruột là ca sĩ Trần Thu Hà, cháu ruột, gọi lá bố. Nhắc đến ca sĩ nầy, thì nhớ đến "vụ đòi chôn sống người Việt hải ngoại" như Việt Cộng đã làm trong trận Tổng Công Kích Tết Mậu Thân ở Huế, ca sĩ nầy là dâu của Hàm Thiết Nhân "Đoàn Văn Toại", gã nầy từng đánh phá "chương trình H.O, viết báo Mỹ, yêu cầu "đừng nhận những người không có khả năng làm việc, chỉ có mỗi gia đình 5 ngàn Mỹ Kim là đủ". Khi mà "Vành Khăn Sô Cho Huế" sau năm 1975 hồ hởi phấn khởi trong ngày "ba mươi năm ta mới gặp nhau .." bắt tay với những người anh em từ rừng rú, đồng ruộng, Trường Sơn ... thời đó, hầu hết các gia đình có quan hệ đến chính quyền miền Nam bị trù dập "trù đày, kinh tế mới", thì "vành khăn sô" được sung sướng, nhiều đặc ân cho ngày "đại thắng", làm ăn khắm khá, mở quán cà phê "ở thành Hồ chờ ngày quy Mã " công tác. Nay thì họ cũng đang thi hành sách lược văn hóa vận, nghị quắc 36, để tròng "vằn khăn đỏ" lên đầu những người bỏ nước ra đi tìm tự do.

Tờ VIỆT BÁO ra ngày 10 tháng 10 năm 2008 có tựa đề: "Ra mắt CD nhạc Trần Tiến, Trần Thu Hà tâm sự về hướng đi mới" được phổ biến rông rải. Theo bài báo của một cơ quan truyền thông ủng hộ sư về nguồn, luồn trôn Pác Pó Thích Nguyên Siêu nầy thì trong các CD gồm 13 bài, theo Trần Thu Hà là nhằm kỷ niệm sinh nhật lần thứ 60 của nhạc nô Trần Tiến. Trần Thu Hà nhờ vài trung tâm nhạc hải ngoại giới thiệu lúc là "văn nghệ sĩ" khi chưa có ai biết, nay đã công thành danh toại, thì bản chất "văn công" đã lộ, nhờ được nhiều người biết, nay lập ra cái trung tâm nhạc, theo văn công nầy thì: "Tôi không ngừng ở ca sĩ, CD Trần Tiến là sản phẩm thứ ba của TRÂN PRODUCTIONS, sẽ được Trung Tâm Thúy Nga đại diện phát hành 15/6.." Trần Tiến từng được cái trung tâm Thúy Nga giới thiệu và nay đến lượt cháu của "nhạc nô" là Trần Thu Hà đánh bóng.

Loài dán có mặt một phần là do những người trong nhà mang những thùng giấy, đồ vật có "dán và trứng dán" nên chúng vào, sinh sản. Do đó, chính một số trung tâm văn nghệ đã "mang trứng, con dán văn công" vào cộng đồng hải ngoại và nay dán phát triển, nở rộ thành trung tâm nhạc, như cái Trần productions nầy và nó lại được "đầu cầu giao liên" phổ biến, thì quả là nhịp nhàng như bản nhạc: "Như có Bác trong ngày vui đại thắng". Trong tương lai, cái trung tâm nhạc văn công nầy có quyền tự do thực hiện những CD, DVD, từ bộ Thông Tin Văn Hóa, với những công trình "sáng tác chất lượng cao" của Trần Long Ẩn, Phạm Trọng Cầu, Tôn Thất Lập, Bảo Chấn ... và được tờ Việt Báo quảng cáo, thì mặt trận "văn hóa" của người Việt hải ngoại được lập lại cái chiến lược của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu trong những ngày cuối là: "tái phối trí lực lượng" rồi sau đó đưa đến "di tản chiến thuật" là coi như hải ngoại bỏ ngõ, thất bại lần nữa.

Trương Minh Hòa





Trương Minh Hòa

No comments:

Post a Comment