Sunday, October 19, 2008

Thời Đại Văn Minh Đồ Giấy


Trương Minh Hòa


Tiến trình lịch sử loài người trải qua những thời kỳ đồ đá, đồ đồng, sắt,... Cộng Sản chiếm được bất cứ nơi nào, trong dân chúng phát sinh ra thời "chà đồ nhôm"...và thời nay là "đồ giả" nhan nhản từ sản phẩm, con người với "mặt giả, vú giả, mũi giả ...", ngoài ra còn có "giả nhân, giả nghĩa", trong sinh hoạt có "giả danh, kháng chiến giả, chống Cộng giả ..."

Khác với tiến trình lịch sử loài người, thì loài Khỉ, từ hàng triệu triệu năm, biết bao loài khỉ vẫn là khỉ, tức là "cốt khỉ vẫn hoàn cốt khỉ"; nhưng chỉ có loài khỉ Cộng Sản là giống khỉ "tiên tiến, đỉnh cao trí tuệ loài khỉ" thì rụng lông, biến mất đuôi, để có nét giống như con người, tuy nhiên đầu óc vẫn còn ảnh hưởng di truyền thú vật, đó là thứ nòi "mặt người óc khỉ", nên loài khỉ nầy tỏ ra tất tàn ác với loài người; tính từ sau tháng 10 năm 1917 khi mà con khỉ "râu cằm" Lenin làm cuộc "cách mạng khỉ" tại Liên Sô, thì nhiều nơi trên thế giới, nhiều bầy khỉ đã "đứng dậy" dùng bạo lực, cộng thêm "thú tánh dã man" nên đám khỉ nầy đã ra tay tàn sát hơn 100 con người, bắt hàng tỷ người làm nô lệ phục vụ cho khỉ, chúng đã cướp đoạt không biết bao nhiều tài sản và hiện nay bầy khỉ Cộng Sản vẫn còn tiếp tục tàn sát, bức hại, bóc lột tàn tệ con người ở Trung Hoa, Việt Nam, Bắc Hàn, Lào, Cu Ba. Hiện nay ở Nam Mỹ có con khỉ lạc đàn Chavez đang cố gắng khôi phụ "vương quốc khỉ" và được một số bầy khỉ còn sót lại sau thời kỳ "mạt khỉ" ủng hộ. Bản chất của giống khỉ Cộng Sản nầy không yêu thương gì loài người, nên bầy khỉ ở Việt Nam mới đem con người đi bán làm lao nô, phụ nữ bán cho các động mãi dâm (nô lệ tình dục). Hầu hết các loài khỉ đều thích ăn chuối, nhưng loài khỉ Cộng Sản là thích ăn tiền, vàng, ăn hối lộ, ăn bẩn, ăn sát đáy quần chúng, ăn tiền từ thiện, cấp viện ... ăn hết cả đất nước Việt Nam mà không bao giờ no. Loài Cộng khỉ thật man rợ, tham lam vô lường, đó là mối đại họa cho nhân loại, khi mà khỉ cai trị người.

Nói về nền văn minh nhân loại, thì sản phẩm giấy mới là chìa khóa cho tất cả những thành công, không có giấy là không thể phát triển; bằng chứng là nếu các phát minh không được ghi lại bằng giấy, thì không thể có được nền văn minh ngày nay, tất cả những gì mà đời trước làm bị quên lãng và biến mất sau thời gian thịnh hành. Giấy cũng là mặt hàng chiến lược, Trung Hoa tự nhận là trung tâm vũ trụ, nơi phát minh đầu tiên, từ 106 sau Tây Lịch, nhưng cái thứ giấy nầy chưa thành hình, chỉ là những miếng tre, dùng để viết chữ, lưu trữ văn kiện, chiếu chỉ vua mà thôi. Hán Tộc có truyền thống "lấy của người làm của mình", thế là trong kỳ khai mạc Thế Giận Hội Bắc Kinh ngày 8 tháng 8 năm 2008, có màng trình diễn phát minh giấy, lập tức bị vài nơi phản đối là Bắc Kinh mạo nhận tác quyền. Dù vấn đề giấy chưa chắc là do người Tàu phát minh đầu tiên; nhưng chắc như bắp là người Trung Hoa là đất phát minh đầu tiên ra chuyện mê tín, dị đoan với thứ "giấy tiền, vàng bạc, đồ mã ...", là thương nghiệp khá phát triển từ nước Tàu, lan ra các nước bị xâm lược, ngày nay có mặt tại hải ngoại; giấy tiền vàng bạc nầy được người sống đốt cúng cho người chết, làm hành trang, của cải vật chất từ thế gian mang xuống âm phủ để lo lót cho Diêm Vương, hầu những kẻ gây ra nhiều tội lỗi TRÀN DÂNG, chốn TRẦN GIAN được "tiêu diêu nơi miền địa ngục", nhờ tiền hối lộ nầy các tay "ngưu đầu mã diện" không áp dụng cực hành, hàng năm còn được cho lên trần gian "holiday" vào rằm tháng 7 âm lịch.

Nếu trong kỳ lễ thế vận 2008 nầy, Trung Cộng biểu diễn màn "làm mì sợi" như các tay đầy bếp người Trung Hoa thực hiện trong các màn "nấu ăn" trên truyền hình, thì chắc chắn con cháu của Marco Polo lên tiếng phản đối là ăn cắp tác quyền làm mì Ý, gọi là Spaghettey. Nguyên đại đồ giấy kéo dài hàng mấy ngàn năm qua, đóng góp rất nhiều vào nền văn minh nhân loại, nhưng giấy cũng tác hại rất nhiều, là vũ khí cực kỳ lợi hại. Ngày xưa, giấy là mặt hàng "xa xỉ" dành cho vua, quan để viết chiếu chỉ, lịnh lạc, nên khi dân nhìn thấy giấy của vua là thường có vấn đề gì, được ban thưởng là tốt, nhưng chiếu chỉ kết tội phản nghịch là coi như ba họ đi đứt. Nhân loại càng tiến bộ, thì vai trò của giấy càng quan trọng hơn, giấy dùng để in sách, báo, tiền, giấy đi cầu, gói đồ, thương nghiệp cần giấy in quảng cáo, luật sư có giấy "hù" khi được thân chủ trả tiền, dù biết đó là trái với lương tâm ... người dân nghèo ở Việt Nam còn dùng giấy nhật trình của các tờ báo quốc doanh để làm công tác "vệ sinh phòng dịch tể" ở Ao Cá Bác Hồ, vò giấy để hút thuốc, như câu dè của dân sau 1975, dựa vào lời tuyên bố của Khỉ tịch Hồ Chí Minh tại quảng trường Ba Đình ngày 2 tháng 9 năm 1945:

"Độc lập tự do.
Hút thuốc giấy vò.
Bồ lúa phải đo.
Vợ cán bộ mặc quần so.
Vợ dân để L.... cho ho".

Người Việt Nam cũng đã biết sử dụng công trình phát huy văn minh "đồ giấy" nên những tác phẩm văn thơ, sử, địa được tồn tại, lưu truyền đến ngày nay; giấy đi liền với mực, nếu không thì giấy chỉ dùng để" chùi đít, gói đồ ...", nên tục ngữ có câu: "bút sa gà chết"; hình như người xưa, muốn chứng minh sự chân thật trong các khế ước nên khi ký giấy xong là vặn cổ con gà.

Loài khỉ Việt Cộng cũng có hai mặt dùng giấy, chúng ép loài người "lao động, học tập theo gương con khỉ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại", nên giấy dùng để xuất bản các loại tuyên truyền phẩm về khỉ tổ Karl Marx, khỉ tịch Hồ Chí Minh, báo chí, văn thơ của các "văn khỉ, thi khỉ" như Tố Hữu, Nguyễn Tuân ..... ngay cả các "nhạc khỉ" như Trần Tiến, Bảo Chấn, Trần Long Ẩn ... cũng cần giấy để viết nhạc "ca tụng khỉ, chính sách khỉ, chủ trương khỉ, đường lối khỉ". Giống khỉ Cộng Sản Việt Nam, xuất phát từ hang động Pác Pó, nhờ thời cơ và được hai bầy khỉ lớn ở Trung Hoa và Liên Sô ủng hộ mạnh, bỏ hang động về thành, mặc áo người, giả dạng làm "cách mạng", khỉ Cộng thành công, mà loài khỉ gọi là "cướp chánh quyền" từ năm 1954 ở miền Bắc, thì những giấy mực về văn minh, khoa học, văn hóa, văn chương, lịch sử ... do loài người làm ra, bị loài khỉ tiêu hủy, thay thế bằng "khỉ thư" gọi là chủ khỉ nghĩa Marx Lenin. Những học trò nào thấm nhuần văn hóa loài người, thuộc thành phần "trí, phú, địa, hào" bị thanh trừng ra khỏi học đường, bị đưa vào Nam chết. Sau 1975, loài khỉ Việt Cộng lại chiếm được đất của con người, chúng bèn lấy nhiều tên khỉ đặt cho nơi con người cư ngụ, tên con khỉ chúa Hồ Chí Minh được thế thủ đô Saigon, nhiều con đường mang tên các vị anh hùng dân tộc bị thay tên những con khỉ đựt, cái, khỉ khủng bố như: Nguyễn Thị Minh Khai, Lê Hồng Phong, Trần Phú, Lê Duẫn, Trường Chinh, Nguyễn Văn Trổi, Võ Thị Sáu ... sau năm 1975, con cái của con người thuộc thành phần" quân nhân cán chính miền Nam" bị đuổi ra khỏi trường học, đó là chủ trương "học tài thi lý lịch, hồng hơn chuyên", tức là học sinh nào xuất phát từ "con người" là coi như không hội đủ tiêu chuẩn "loài khỉ", tức là không có "chế độ" học hành; rồi họ bị đảng Cộng khỉ đưa đi sang Miên để nhờ đám khỉ, có gốc từ bầy "khỉ lớn Bắc Kinh" là Khmer Đỏ giết dùm và những sách vở do con người làm ra, đều bi loài khỉ đốt bỏ mà còn cho là" tàn dư văn hóa đồi trụy".

Có thể nói là hai lần bầy khỉ của con khỉ lãnh tụ Hồ Chí Minh chiếm đóng miền Bắc 1954 và miền Nam 1975, loài khỉ nầy đã: "đốt sách, giết học trò", nên nhân tài không có, sách vở, tài liệu cũng bị đốt sạch thì làm sao khá nổi. Bầy Cộng khỉ Việt Nam có lập ra những nơi "đào tạo văn hóa, tư tưởng khỉ" là trường "chính khỉ học" Nguyễn Ái Quốc và Viện Nghiên Cứu "Khỉ Học" Marx Lenin, từng được con khỉ-xạo Hoàng Minh Chính làm viện khỉ trưởng ... hai cái "khỉ viện" nầy đào tạo ra nhiều thế hệ khỉ, gọi là "cán khỉ" nên chúng tiếp tục làm khỉ ở Việt Nam, mang trò khỉ sang "biểu diễn" ở nhiều nước, nhất là mấy con khỉ đựt mặc weston, thất cà vạt như Phan Văn Khải (có biệt là Phan Văn KHỈ), Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng .... sau khi ăn phải cục bơ "thừa" và uống phải "bình sữa cặn" của Mỹ nên "khỉ dã nhân" nầy nhảy múa như: "con khỉ ngồi trên bàn"; đó là thứ "khỉ ăn bơ" nên động cỡn, nhảy múa loạn cào cào, giống như "khỉ ăn ớt" vậy. Thời buổi tại Việt Nam là "người suy, khỉ lộng" nên khỉ mặc áo thầy chùa, linh mục ... khuynh đảo nhà thờ, chùa; đó là giới "TU KHỈ", được đồng loại khỉ Bắc Bộ Phủ cấp Hộ Chiếu, cho phép xuất ngoại, di dân sang các nước tự do để làm công tác tôn giáo vận, thu tiền, phá rối, lập cơ sở. Giới TĂNG KHỈ, LINH KHỈ đã bị loài người tiến bộ "phát hiện" tại hải ngoại nên những trò "khỉ" từ thiện, giúp người nghèo, xây dựng nhà thờ, chùa .... đã bị lộ, thế là các thứ "tu khỉ" đành phải chạy dài.

Thế giới văn minh xài giấy rất nhiều, hàng năm mỗi đầu ngữ nhận ít nhất là 5 ký lô giấy từ quảng cáo, giao dịch, nhất là học trò xài giấy nhiều hơn. Nếu không có giấy, thì nhân loại không tiến nổi, nhưng giấy cũng là tại họa khi hàng tháng, những người nhận được những tờ giấy" bill" trả tiền bảo hiểm, điện, nước, điện thoại ... nhất là giấy hầu tòa, giấy phạt chạy xe quá tốc độ .... là coi như hao thêm "giấy bạc". Trong xã hội loài khỉ ở Trung Cộng, Việt Nam hay Liên Sô, Đông Âu trước đây, con người rất sợ những tời giấy do đám khỉ có súng gởi tới, hay cho khỉ cầm súng đến tận nơi, đó là cái "giấy mời của công an, ủy ban nhân dân" lên cơ quan khỉ làm việc, nhất là những người có của, toát mồ hôi hột, có người ngất xỉu khi được đám khỉ "cầm tờ giấy" đọc lịnh tịch thu toàn bộ tài sản. Sau 1975, quân nhân cán chính, sau nhiều năm tù đày, nhận giấy ra trại do loài khỉ cấp, là "chính sách KHOAN DÙI" trước sau như một của bầy Cộng Khỉ, dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi; tức là "trước nhốt, sau bỏ tù". Cái giấy ra trại tù lại trở thành "cơ sở" cho giấy thông hành để được sang định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO, thoát khỏi cái chuồng khỉ lớn do bầy khỉ Việt Cộng lập ra để hành hạ con người. Thời con khỉ tịch Hồ Chí Minh còn nhảy múa ở động Bắc Bộ Phủ, nói nói rằng: "Mỹ thua về Mỹ, anh em binh sĩ về đâu?". Sau năm 1975, bầy Cộng khỉ Việt Nam đã làm sai lời dạy "cực kỳ quí báu" của Hồ Chủ Khỉ, dám hỗn láo gọi là "Ngụy Quân" thay vì là "binh sĩ". Rồi sau nhiều năm bị tù đày do bầy khỉ hành hạ, trả thù, hàng trăm ngàn "chiến sĩ, công chức Việt Nam Cộng Hòa" cùng gia đình đã qua Mỹ sống hết, trả lời cho con khỉ tịch Hồ Chí Minh biết "đi về đâu?".

Giấy càng thông dụng, thì rừng bị tàn phá để làm giấy, thế là trận chiến tranh giấy đã và đang đến hồi gây cấn qua hai phe: các nhà kinh tế và lực lượng bảo vệ môi sinh. Trận chiến "giấy" lan rộng trên toàn cầu, không đổ máu, nhưng "hao nước bọt" và tốn công biểu tình, nhưng vẫn chưa ngã ngũ. Trận chiến giấy tác động vào chính trường, là đề tài của các đảng phái tranh cử, nhằm thu phục lá phiếu của giới "yêu rừng", không muốn trái đất nóng dần do đốn nhiều rừng. Giấy lại được tái biến chế, là chương trình "recycle" ở nhiều nước văn minh, nhưng cũng giúp cho nhiều người dân nghèo kiếm được tiền tạm sinh sống bằng bới đống rác lấy giấy phế thải. Loài khỉ Việt Cộng trước đây cũng rất là" bảo vệ môi sinh" nên chúng có ban hành nhiều biện pháp bảo vệ rừng, lý do là khỉ thì phải cần rừng để trốn, dùng làm nơi đặt súng pháo kích, khủng bố khu đông dân cư của loài người:

"Đốn cây khô, đào mồ chiến sĩ.
Đốn cây tươi, rước Mỹ vào nhà.
Đốn nhánh chà, dở nhà cán bộ"

Loài khỉ hung hăng: "Giặc khỉ từ miền Bắc vô đây, bàn tay nhuốm máu đồng bào" được con khỉ chúa Hồ Chí Minh xúi giục "đốt cháy cả Trường Sơn", nếu không có khỉ tấn công, khủng bố, thì Hoa Kỳ đâu có đem thuốc khai hoang rải xuống những cánh rừng của các "sư đoàn chánh qui Bắc Khỉ" ẩn trú. Sau cuộc chiến, chất độc đã tan hết từ lâu, thế mà bầy khỉ Bắc Bộ Phủ cứ mang ra kiện mấy lần, đều bị thua cả. Sau khi chiếm miền Nam, bầy khỉ về thành, nhảy múa trên bàn, thế là chúng nào thương rừng như trước đây, nên rừng càng ngày càng bị tàn phá, khiến nhiều loại thú hiếm có nguy cơ diệt chủng. Do việc đốn cây "qui mô" từ nhà nước, cán bộ đảng viên nên ngày nay mới có hai chữ "lâm tặc" để nói thứ giặc đốn cây nầy.

Mặt trận giấy thu hút toàn cầu, khi loại giấy "hiếm quí" xuất phát từ Hoa Kỳ, có in câu "The God We Trust", loài người và ngay cả loài khỉ Trung Cộng, Việt Cộng cũng đều "yêu giấy bạc Mỹ hơn cả con ngươi trong tròng mắt", bầy khỉ Việt Cộng mê tiền giấy hơn cả mê "chủ khỉ nghĩa Marx Lenin", thế mà miệng vẫn luôn luôn: "tuyệt đối trung thành với chủ khỉ nghĩa Marx Lenin", vì đó là cái "gốc khỉ nhớ nguồn". Hiện nay, hơn 300 con khỉ ở động Bắc Bộ Phủ đã tom góp hàng trăm tỷ Mỹ Kim và chúng vẫn tiếp tục:

"Vơ, vơ vét mãi, bàn tay không ngừng nghỉ.
Cho cán giàu, bạc triệu, tỷ Mỹ Kim.
Cho hầu bao phình lớn mới hả lòng.
Là chính sách trước sau như một"

Giấy bạc in hình con khỉ chúa Hồ Chí Minh, càng ngày càng tỏ ra "lạc hậu, phản động và mất giá", là "Khỉ bản vị", nên làm sao so với tiền của con người làm ra. Khỉ bản vị Việt Nam lại được "thầy khỉ" Trung Cộng in giả, mang vào thị trường, làm phá sản thêm giá trị, dù "ngân hàng nhà khỉ Việt Nam" có qua Úc nhờ in bằng nhựa Polymer, nhưng cũng thất bại. Giấy bạc chính là vũ khí "vô địch" hơn cả bom nguyên tử, nếu muốn có bom nguyên tử, thì ĐẦU TIÊN cũng phải có TIỀN ĐÂU. Nhất là thứ giấy bạc có bảo chứng, do con người làm ra ở Mỹ, hay các bản vị khác như Euro ... còn tiền khỉ là đồng Yan của Trung Cộng cũng không có giá trị. Đó là sự phân biệt rõ ràng giữa khỉ và loài người, chớ khỉ và người đều giống nhau về tướng tá, ăn mặc. Khi giấy tiền Đô La Mỹ khủng hoảng là thế giới cũng ảnh hưởng là chuyện khó tránh khỏi.

Thời đại đồ giấy đa dạng, trong nước có thứ "bằng cấp giấy" với cái nguồn gốc: "dốt như chuyên tu, ngu như tại chức". Nên nơi chuồng khỉ Bắc Bộ phủ là nơi "sản xuất" ra thế hệ tiến sĩ Cầu Muối, kỹ sư Cầu Chữ Y, bác sĩ Viện đại học y khoa Chánh Hưng, dược sĩ trường Gò Vấp, cử nhân viện điều nghiên Gò Dầu Hạ .... đào tạo ra nhiều hàn lâm, hàn rừng nhan nhản khắp nơi, chen vai cùng với anh hùng đánh Tây, đánh Mỹ, dũng sĩ tham ô, cá nhân xuất sắc tham nhũng, móc ruột công trình nên thời "giấy có mộc đỏ" trở thành cái "mốt thời thượng". Hải ngoại cũng có nhiều tiến sĩ giấy giả, văn bằng giả, nhất là cái gọi là ĐẠI HỌC NHÂN VĂN HẢI NGOẠI, lập lờ đánh lận con đen, là tay "chơi bài ba lá" trong giới KHOẢN BA bằng cấp, khoe KHOA BẢNG, qua cái danh xưng: "Trung Tân văn Hóa Nguyễn Trường Tộ" (nếu Nguyễn Trường Tộ còn sống, chắc là đã ra thông báo phản đối về vụ TIẾM DANH, cũng như giáo chỉ số 9 của huề thượng Quảng Độ, vạch mặt những kẻ tiếm danh giáo hội của các Tiệm Phật ở hải ngoại vậy); tuy nhiên, nếu cái "Trung Tâm Văn Hóa Nguyễn Trường Tộ" nầy lấy tên là: "TRUNG TÂM VĂN HÓA ÔNG NGHÈ THÁNG TÁM" thì "đảm bảo" là trúng phốc, không ai khiếu nại, thắc mắc. Cái TỔ CHỨC có vẻ văn hóa nầy, TỨC CHỖ nầy là cái "đầu câu giao lưu, giao liên văn hóa" do nhà giáo sư thần học Nguyễn Đăng Trúc, là thứ Ốc mươn hồn, núp bóng Thiên Chúa để làm ra cái cơ cấu "cung cấp giấy lộn" qua cái gọi là:

- Tủ sách Độc Hại (đại học) mập mờ, có thể không từ chối lưu trữ cải sách của loài Khỉ Cộng Việt Nam để làm "khỉ viện" nhằm tuyên truyền, bàn tay nối dài của Ban Văn Hóa Tư Tưởng ở ngay trong hậu phương người tỵ nạn- Thực hiện công trình NGƯU KIẾN (nghiên cứu) những thứ không cần thiết, có khi là những tài liệu đầu độc từ các" khỉ thư" của khỉ Cộng

- Cổ võ đối thoại: là cách để hòa hợp hòa giải, bắt tay, quan hệ hữu cơ với "văn khỉ, thi khỉ, tiến khỉ" từ trong nước

- Tạo cơ hội gặp gở với các "văn nghệ khỉ, tiến khỉ" từ động khỉ Bắc Bộ Phủ. Cái Viện Đại Học Nhân Văn nầy trở thành mối "độc hại" khi mà những "đỉnh cao trí tệ nòi khỉ" là thứ "văn nghệ khỉ, khoa bảng khỉ" từ trong nước được mời giảng dạy, làm thầy "con cháu của loài người" thì quả là "đổi đời ở hải ngoại" như câu:

"Năm đồng đổi lấy năm xu.
Thằng khôn đi học, thằng ngu dạy đời"

Viện "độc hại" nhân văn của giáo sư thần học Nguyễn Đăng Trúc nầy có khả năng cấp phát những "bằng cấp giấy" là lò "xuất khẩu" những: "ông nghè tháng tám" như thiệt, để những người mê bằng cấp treo đầy cả phòng khách, khi cần cũng "photocophy" hay xin cái "trung tâm văn hóa Ông Nghè Tháng Tám" in thêm, để treo nhà bếp, toilet cho có vẻ đây là "trí thức"

"Cũng bằng, cũng cấp đại học đây.
Cũng là trí thức chẳng kém ai."

Nhưng mà:

"Mộc đỏ, nhân văn, bằng hải ngoại.
Tưởng là đồ thật, hóa đồ chơi".

Cái mảnh bằng từ "trung tâm văn hóa Ông Nghè Tháng Tám" nầy do "ráo xu" thần ( ó thể là Thiền Tiếp Hiện của Nhất Vẹm?) Nguyễn Đăng Trúc "chủ trì" cấp có thể giúp ích gì cho những người muốn có chút danh gì với "hãng xưởng"?. Chắc là mảnh bằng xuất phát từ "trung tâm văn hóa Ông Nghè Tháng Tám" có thể xin job clean, quét dọn, hầu bàn, bán hàng nhưng nhà thờ thì đã có các linh mục được giáo hội đào tạo, làm sao mà xin được, dù có được "giáo sư thần học" chứng nhận là "đậu bằng tiến sĩ giấy ưu hạng". Tuy nhiên, những người nào "tốt nghiệp" từ Trung Tâm Văn Hóa Ông Nghè Tháng Tám có thể về Việt Nam để trở thành "trí khỉ" được đảng Khỉ công nhận, khi thấy các văn bằng giấy tốt nghiệp ở nước ngoài.

Thời đại "giấy" vẫn thịnh hành, dù đã có phát minh ra máy computor, lưu trữ tài liệu, giảm bớt các tờ báo giấy. Tuy nhiên thứ giấy bạc, nhất là giấy bạc Mỹ Kim, Euro là không bao giờ bị lên án là "lạc hậu, lỗi thời, phản động", dù các đảng khỉ luôn la ó, giáo dục bầy khỉ: "bọn tư bản lạc hậu, lỗi thời, phản động". Giấy bạc của bầy khỉ Việt Nam, có in hình con khỉ chúa Hồ Chí Minh có giá trị thua cả giấy đi cầu, nên người dân trong nước có khuynh hướng dự trữ đồng Mỹ Kim, vàng và nếu túng lắm thì mua giấy đi cầu để làm của, cũng còn lên giá hơn đồng bạc Việt Nam do bầy khỉ phát hành.

Trương Minh Hòa


No comments:

Post a Comment