Trương Minh Hòa
Từ ngày có mặt của đảng siêu cướp Cộng Sản Việt Nam và tên đại quốc tặc Hồ Chí Minh, đưa người Việt Nam luôn đặt trong tình trạng "đối đầu" với một băng đảng cướp tàn ác, thủ đoạn. tất cả các thành viên đảng cướp từ "hạ tầng cơ sở đến thượng tầng kiến trúc" luôn muốn móc cạn túi, bắt dân làm nô lệ từ đời cha đến con cháu, như câu nói của tên Nguyễn Hộ, với hơn 50 năm theo đảng cướp, thấm nhuần "chủ thuyết vừa ăn cướp vừa làm thầy đời do Karl Marx đề ra", lúc mới vào Saigòn tiếp thu nói với đồng bọn răng: "nhà chúng ta ở, vợ chúng ta lấy, con chúng ta bắt làm nô lệ"; sau nầy tên Nguyễn Hộ tranh giành quyền lực với các đồng đảng, bị thất bại nên bất mãn và được các tổ chức râu ria của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh như Hội chuyên Gia, Liên Minh Việt Nam Tự Do, tâng bốc là phản tỉnh với cái "quan điểm và cuộc sống" là người yêu dân mến nước; nhưng cuối cùng thì Nguyễn Hộ làm cho đám người nầy HỐ to, khi hắn tuyên bố: "chỉ ủng hộ cho Sáu Dân mà thôi".
Người dân sống dưới chế độ Cộng Sản luôn phải đối diện với bộ máy cai trị tham tàn nhà nước, đảng gian ác lãnh đạo, cuộc sống xã hội muôn ngàn khốn khó. Ngay trong trong các tôn giáo, tín đồ, phải đương đầu với các tu sĩ quốc doanh, luôn dòm ngó túi tiền lẫn tư tưởng để báo cáo với công an; trong học đường, cha mẹ trước đây sợ những "mầm non tình báo nhân dân mắt khóm tai bèo" và sau nầy luôn gặp những sách nhiễu "tiên học phí, hậu học văn" của hệ thống trường học do các "kỷ sư tâm hồn" xã hội chủ nghĩa "sáng tạo lẫn tối tạo" ra nhiều thứ tiền, coi đội ngũ phụ huynh là "nơi phát lương" lý tưởng của giáo chức, để "cải hoạt" và bổ sung thêm tiền lương chết đói. Trong xã hội đen cũng gặp bọn du côn, du đảng được đảng đỡ đầu, làm ăn bất chính như đám Năm Cam, Dương Hà ... tác động của băng đảng cướp Cộng Sản toàn diện đối với dân chúng, đảng cũng là nguyên nhân nghèo khổ, chết chóc tù đày; làm cho hàng triệu gia đình ly tán sau năm 1954 và 1975.
Ngay tại hải ngoại, dù không có mặt một cách chính thức của băng đảng cướp Cộng Sản Việt Nam, nhưng bàn tay lông lá nối dài qua các thành phần: gián điệp nằm vùng, tỵ nạn gian, đón gió làm xáo trộn các cộng đồng và ngay cả du học sinh từ trong nước, ngoài việc trao dồi kinh sử, còn có nhiều vấn đề phức tạp khác, làm cho tập thể người Việt tỵ nạn xào xáo không ít từ khi có mặt của chúng tại các cộng đồng tỵ nạn, gây ra nhiều tranh luận: kẻ muốn chiêu hồi, người thì e ngại những hạt giống đỏ nầy có khả năng lây lan nọc độc Cộng Sản đến thế hệ sau nầy. Do đó cái "mặt trận du sinh vẫn chưa yên tĩnh", nhất là trong cộng đồng tỵ nạn vẫn có một số người, tổ chức chủ trương thân thiện, cải hóa hay "cải tạo tư tưởng" mầm non đỏ, thuộc gia đình nằm trong diện "đỉnh cao trí tệ nòi người" và chủ trương dùng thành phần du học nầy để biến đất nước từ độc tài sang dân chủ, là con đường không tốn kém, đổ máu; nghe qua như chuyện "Tây Du Ký" vậy.
Ngày xưa, trước 1975, nước Việt Nam Cộng Hòa đã từng có chương trình gởi du học sinh sang các nước để mai sau mang tài năng về giúp nước; trong số nầy, có một số sinh viên được Việt Cộng cài vào, trở thành "du học quốc gia, thờ ma Cộng Sản" mà không hay biết, nhất là một số du học chương trình Colombo. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, là lúc "lửa cháy nhà lòi ra mặt chuột" một số sinh viên du học quốc gia, vứt bỏ lá cờ vàng ba sọc đỏ một cách dứt khoát, đồng thời họ treo cờ đỏ sao vàng, ăn mừng "đại thắng mùa xuân" hòa nhịp với nổi vui mừng khôn tả cái chiến thắng thời cơ của bọn giặc Cộng "từ miền Bắc vô đây, bàn tay nhuốm máu đồng bào"; bên cạnh đó cũng có một số sinh viên quốc gia cảm thấy đau lòng trước lòng người đổi trắng thay đen và chính quyền miền Nam đã lầm khi đưa những kẻ nầy sang du học.
Điển hình như tại Úc Châu, đám du học sinh miền Nam thành lập cái gọi là "Hội Sinh Viên Đoàn Kết" sau 1975, chúng nhảy múa ăn mừng chiến thắng và vô cùng hồ hởi phấn khởi. Nhờ được du học, có trình độ, Anh ngữ lưu loát, ban đầu họ chiếm một số đài phát thanh sắc tộc địa phương, đưa những chương trình tuyên truyền của Việt Cộng vào; mặc dù lúc đó con số người Việt tỵ nạn không đông, nhưng cũng quyết tâm "diệt trừ mầm mống đỏ" nên cái Hội Sinh Viên Đoàn Kết khuynh tả bị lột mặt, chúng đành bỏ chạy, mai danh ẩn tích từ thập niên 1980. Như ở Tây Úc, có một số sinh viên khuynh tả, nổi bật hai chị em Thái Thị Tuyết, Thái Thị Sương, chiếm đài phát thanh, khi làm thư viện đưa sách báo của Việt Cộng vào và sau cũng đành bỏ chạy, nên từ đó, địa phương nầy mới có đài phát thanh nằm trong tổ chức cộng đồng Người Việt Tự Do.
Thời gian sau nầy, hai chị em họ Thái chuyển sang công tác "tôn giáo vận" lập ra thiền viện Tuệ Căn, bị thất bại chua cay sau vụ rước tên sư quốc doanh Thích Thanh từ. Sinh viên khuynh tả khác là Hồ Triệu Ngọc Luân cũng lặn mất sau thời gia hoạt động trong Hội Sinh Viên Đoàn Kết, nghe sang ở các tiểu bang miền Đông và hình như gia nhập Hội Chuyên Gia của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh?. Thành công nhất trong đám sinh viên huynh tả là tên Nguyễn Thành Châu, sau nầy được bổ nhiệm làm đại sứ của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ở Úc, hắn tuyên bố là: "dẹp cộng đồng tỵ nạn trong vòng một năm". Năm 2003, tiến sĩ Mai Thanh Triết cho là: cộng đồng Úc Châu thoát thai từ hội Sinh Viên Đoàn Kết và khuyên cộng đồng nên thay đổi cách đấu tranh với Việt Cộng, được hiểu là "hòa hợp hòa giải theo định hướng xã hội chủ nghĩa". Dù là tiến sĩ, học vị cao, nhưng đâu phải có bằng cấp mà muốn nói gì thì nói:
"Kỹ sư, tiến sĩ, danh đề.
Nói năng bậy bạ, chúng hè chửi cha"
Sinh viên du học từ miền Nam gởi ra, mà còn bị "trở mặt" huống chi là các du học sinh từ trong những gia đình cán bộ nồng cốt gởi sang. Một câu hỏi đặt ra: có khi nào đứa con ruột của mình lại đi tố cáo cha mẹ trốn thuế, làm những chuyện phi pháp? Điều nầy rất ít khi xảy ra, dù cho đứa con mất dại, ngố nghịch, nên trong tục ngữ có câu: "có ai chịu cha ăn cướp". Du học sinh có gia đình thuộc thành phần giàu có trong cái xã hội nghèo khổ Việt Nam; trong khi tuyệt đại đa số học trò, học sinh phải vật lộn với học phí, ngoài ra còn phải nay lưng chi trả thêm hàng chục loại tiền do các trường, ban giám hiệu, đảng bộ, sáng tạo "tự biên tự diễn" mà đảng và nhà nước làm lơ, ngầm khuyến khích các trường cứ ra nhiều thứ thu khác, để kiếm chác; vì đó là cái biến thể "thời thượng" của chính sách "thanh lọc học đường hiện đại" mà trước đây gọi là "học tài thi lý lịch", là lối đào tạo thế hệ đỏ, xuất phát từ cái chủ trương "Hồng hơn chuyên" nhằm ngăn chận những thành phần "phản động" hay thuộc các gia đình ngoài đảng, trong việc củng cố cái thế độc quyền cai trị của đảng, theo phương cách phong kiến "cha truyền con nối"; đó là thủ đoạn của cán bộ cha, làm thế nào để truyền ghế, địa vị cho cán bộ con, cứ thế mà phát huy từ "hạ tầng cơ sở đến thượng tầng kiến trúc" nên tại Việt Nam, từ ngày "có đảng, có Bác mới có ngày nay" thì nhiều thế hệ con cháu đảng viên đã kế tục sự nghiệp "bốc lột, bốc lộc, đại bốc lột-Cỡi cổ, cỡi cổ, đại cỡi cổ", còn tuyệt đại đa số dân thường thì không vượt qua được "bức tường lửa NGHÈO", nên con cái phải đành "xếp bút nghiên theo nghiệp lao nô". Chính sách học phí cao, sách nhiễu học đường cũng bằng tiền, làm mai một nhiều thế hệ, tài năng đất nước; trái lại đảng đưa con cháu đi du học, cũng nhằm để duy trì thế độc đảng mãi mãi như câu tục ngữ:
"Con vua thì đặng làm vua.
Con sải ở chùa, đi quét lá đa".
Thời thuộc địa Pháp, con nhà nghèo hiếu học còn có thể tiến thân nếu có tài và thời đó, có nhiều người nghèo thành danh. Trái lại thời Cộng Sản cai trị, thì thành phần tiến thân thường xuất phát từ gia đình đảng viên, cán bộ, phe cánh mà họ tự xưng là "thành phần gia đình cách mạng" và cũng có danh xưng "đỉnh cao trí tuệ loài người" dù họ học dốt, thi lậu. Du học sinh là người mà đảng mong cho mai sau, chớ không phải "tổ quốc trông chờ", mỗi du học sinh "đi một ngày đàng, học sàng khôn" phải tốn hàng năm hàng chục ngàn Mỹ Kim học phí ở các trường, chưa kể để ăn ở, vui chơi, bài bạc ở các sòng Casino, để cho các cô chiêu, cậu ấm giải trí trong lúc "traoudồi kinh sử" học hỏi kiến thức tại các nước "tư bản phản động". Do đó, mỗi một chữ mà sinh viên "tiếp thu" thì dân chúng "đổ một giọt máu, một vũng mồ hôi". Ngoài thành phần 5 C tức là "con cháu các cụ cả", du học sinh còn xuất phát từ gia đình những người có quan hệ làm ăn "dây dưa rễ má" ăn chia với đảng, cán bộ, giàu có, nên thành phần nầy cũng rất "hài lòng" với chế độ, họ rất sợ chế độ sụp đổ, thì công việc làm ăn khó khăn và không chừng tài sản bị nhân dân hạch hỏi nguồn gốc, nên con cháu của họ du học không ngoài củng cố địa vị gia đình, chứ không giúp ích gì cho đất nước và những gì mà tuyệt đại đa số dân chúng mong chờ. Thành phần ít khác là những gia đình có người ở nước ngoài, có khả năng giúp cháu đi du học.
Tóm lại, du học sinh từ Việt Nam đa số là thành phần "ưu ái" được đảng gởi sang các nước tự do để học hỏi, trao dồi kiến thức, hầu sau nầy "kế tục" địa vị ăn trên đầu dân chúng; do đó, người Việt Nam không nên trông chờ vào thành phần nầy, họ cũng chỉ là "phản ánh" quyền lợi của cha ông mà thôi. Du học sinh Việt Nam sang từ hàng chục năm qua, có mấy người "phản tỉnh" yêu nước, thương dân, dám đứng lên tố cáo cha mẹ, giòng họ là "quân ăn cướp" để trả lại dân chủ, tự do, cho dân? Đây là đáp số đã được nhìn thấy trước khi làm bài toán. Tuy nhiên đa số thuộc thành phần "liu điu lại nở ra dòng liu điu" cứ tiếp tục cho con du học, trở về và được đặt ngồi những chiếc ghế quyền lực từ bộ máy nhà nước đến ngành nghề chuyên môn. Có thể nói là nhờ hệ thống các nước dân chủ mà Việt Cộng hưởng được "chế độ" đào tạo, nên đảng có một đội ngũ "chuyên gia" dù không đủ, nhưng cũng đáp ứng phần nào nhu cầu "chiến lược", khi cần có ngay; đó là trường hợp mới đây, khi các "chuyên gia" thiết kế hệ thống máy móc để theo dõi nhà thờ ở Thái Hà, khỏi cần công an tới mà vẫn biết hết. Nhờ những du học sinh nầy, mà đảng và nhà nước mới có khả năng lập ra các hệ thống kiểm soát, kiểm duyệt internet, giúp cho công an trấn áp dân chủ, ngăn chận những nguồn thông tin trung thực từ bên ngoài và các trang báo điện tử cá nhân (Blogger). Cho nên, du học sinh không thể tin cậy, trái lại chúng còn tác hại cho các cộng đồng người Việt hải ngoại không nhỏ qua việc:
- Mang những từ ngữ chuyên môn, tư tưởng của Cộng Sản để ảnh hưởng đến con cháu người Việt tỵ nạn, khi chúng học chung trong các trường đại học.
- Được đào tạo kỹ về chính trị, quàng khăn đỏ từ tiểu học đến đại học, ảnh hưởng truyền thống "bất lương" từ gia đình, khó có được tấm lòng và bản chất lương thiện. Đó là thành phần: "Ngày nay du học, ngày sau hại đời".
- Không coi lá cờ vàng ba sọc đỏ là cờ của họ, trái lại, du học sinh còn muốn lá cờ máu phất phới tại toàn thể các nơi có người Việt định cư. Vụ Trung Cộng mới đây, đã làm lộ ra cái ý đồ thâm độc, được một số kẻ đón gió, nằm vùng muốn nhập chung cờ vàng và cờ đỏ để chống Trung Cộng là bước đầu; đảo, đất chưa thấy đâu, mà Việt Cộng có co hội treo lá cờ máu ở hải ngoại và dần dần thì cờ máu xuất hiện công khai, được các sứ quán hỗ trợ qua chính sách ngoại giao. Do đó du học sinh là mầm mống đỏ, cần đề cao cảnh giác.
- Tư tưởng không bao giờ biến cải, thứ chủ nghĩa Marx Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh đã mọc rễ trong óc, đa số coi Hồ Chí Minh là thần tượng và đương nhiên là những bài học chính trị nhồi sọ ăn sâu vào tư tưởng, trở thành định kiến: coi người Việt quốc gia là ngụy, là xấu và gia đình chúng là "cách mạng, yêu nước".
- Trong hàng ngũ du học, cũng có cả gián điệp được cài vào, chúng hoạt động âm thầm và tìm cách ở lại, là những con siêu vi trùng Cộng Sản nguy hiểm, nằm mai phục, chờ thời cơ vùng lên.
- Du học sinh là những người có học, nếu là có đầu óc, nhìn lối sống, sinh hoạt dân chủ của các nước mà "giác ngộ" thì nước Việt Nam chắc là có dân chủ từ lâu. Trái lại, họ chỉ học hỏi kiến thức, bỏ ngoài tai, mắt các sinh hoạt dân chủ và đồng thời "điều nghiên" những khe hở để tìm cách đánh phá, tiêu diệt bọn "tư bản phản động" là lý tưởng của ông cha, đồng thời dựa vào các luật lệ có sẵn của các nước để "điều phối" với luật rừng tại Việt Nam, làm ra luật "buôn bán lao nô, phụ nữ" sang các nước khác để lấy tiền. Do đó, từ ngày có nhiều sinh viên du học, thì tình trạng buôn bán phụ nữ gia tăng vượt chỉ tiêu và có vẻ phù hợp với "luật di trú các nước" qua chương trì di dân theo diện hôn phối, ngoài ra còn có luật nhân con nuôi ... là những cách buôn người "hợp pháp" để lấy tiền. Đây là những thứ luật "buôn bán nô lệ thời thượng" là thành quả mà các du học sinh mang về để giúp đảng và nhà nước thu thêm nhiều lợi nhuận, làm giàu, trong đó có gia đình du sinh.
Từ lâu nay, các quốc gia Tây Phương đã sai lầm khi cho là: nhờ các du học sinh, mang kiến thức và sinh hoạt dân chủ về phổ biến, dần dần biến nước Cộng Sản thành dân chủ, là một điều không tưởng. Hàng năm tại Trung Quốc, Việt Nam, biết bao du học sinh sang tận các quốc gia hùng mạnh, dân chủ nhất thế giới để học và từ mấy mươi năm qua, Trung Quốc, Việt Nam vẫn "trung thành tuyệt đối với chủ nghĩa Cộng Sản". Nhưng một điều chắc chắn có lợi lớn cho đảng là các du học sinh trở thành thành phần nòng cốt, thay thế ông cha, tiếp tục lãnh đạo theo con đường độc tài. Một điều nguy hiểm khác là thành phần "độc tài" có trình độ văn hóa, kiến thức đại học, từng du học nước ngoài và từng "đi hết biển" cai trị độc địa, thâm sâu hơn thành phần "độc tài dốt", chúng bóc lột khéo léo, ăn chận tinh vi, giết người có phương pháp khoa học ... Năm 2007, khi tân đại sứ Hoa Kỳ là ông Michael Michalak có ý định tăng gấp đôi số học bổng cho Việt Nam, là một sai lầm nghiêm trọng, tiếp tục đào tạo cho đảng Cộng Sản Việt Nam một thế hệ "độc tài mới, độc tài có trình độ" và khôn khéo hơn, biết khai thác luật quốc tế, khe hở thị trường, kinh tế để làm giàu cho cá nhân, dòng họ, thì biết bao giờ Hoa Kỳ mới giao thương làm ăn, bảo đảm với một chính quyền dân chủ như họ?.
Có người chủ trương là cần chiêu hồi thành phần du học sinh để hướng dẫn họ đi theo con đường dân chủ; xin cảnh báo là: còn lâu mới được. Chủ trương "dùng gậy ông đập lưng ông" chỉ là chiêu bài của những thành phần "đón gió trở cờ" và gián điệp nằm vùng, tay sai, muốn dọn đường để thả bầy rắn đỏ du học sinh vào cắn "giới trẻ" con cháu người tỵ nạn. Từ lâu, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh qua cái tổ chức râu ria là Liên Minh Việt Nam Tự Do, Hội Chuyên Gia Việt Nam chủ trương "chiêu hồi du học sinh" để từ đó nhờ những mầm non đỏ nầy lật đổ chế độ Cộng Sản; tức là con của cán bộ, đảng viên nồng cốt, giàu có, đầy quyền lực, sau khi đi du học về, bèn "giác ngộ dân chủ" mà đứng dậy "đấu tố" cha mẹ là tham nhũng, tàn ác ... để đưa đất nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc đến cái đỉnh "dân chủ đa nguyên".
Lối lý luận, ru ngủ nầy, một thời làm một số người ngây thơ, tưởng thiệt, nên nhào vô ủng hộ cho Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, tin tưởng là rút ngắn ngày về, lật đổ chế độ Cộng Sản êm như đi chợ vậy, khỏi tốn một viên đạn. Kế đến, Liên Sô, Đông Âu sụp đổ, càng làm cho đám Mặt Trận Hoàng Cơ Minh có thêm được "cơ sở luận lý cơ bản", tìm được liều thuốc "ăn thần" để tiếp tục chủ trương làm lợi cho Việt Cộng. Tuy nhiên, chuyện "con cái đấu tố cha mẹ" chỉ thấy ở chế độ Cộng Sản kích động, gây hận thù, đe dọa nên con cái tố cha mẹ để được an toàn; như trường hợp của Nguyễn Khắc Viện, người có ăn học, vỗ tay reo hò khi nhìn thấy cha là cụ Nghè Hương Sơn Nguyễn Khắc Niêm đang bị đám nông dân dốt bắt nhốt trong cũi, chờ ra tòa án nhân dân để lãnh án chết. Chủ trương "chiêu hồi" của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh và ngày nay là đảng Việt Tân, là chính sách "hòa hợp hòa giải theo định hướng xã hội chủ nghĩa dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chuyện làm tay sai cho Việt Cộng là không bao giờ thay đổi", chỉ khi nào Việt Tân giải thể, mới chấm dứt cái chính sách nầy.
Tại tiểu bang Queensland, Úc Châu, tổ chức Cộng Đồng Người Việt Tự Do, với chủ tịch là bác sĩ Bùi Trọng Cường, là thành viên "kỳ cựu" của băng đảng Việt Tân, thì cái chuyện "đi đêm, bắt tay với Việt Cộng qua đại diện "cánh tay nối dài của đảng" là đám du học sinh, điều nằm trong "chủ trương" của đảng Việt Tân.
Qua vụ nầy, thì rõ ràng là băng đảng Việt Tân đã "thấm nhuần" bài học tráo trở "cơ bản chủ yếu" của Hồ Chí Minh, tên Việt gian nầy đã từng lợi dụng chức vụ chủ tịch chính phủ lâm thời, sang Pháp dự hội nghị ở Fontainbleau, rồi bí mật bán đứng cả dân tộc bằng cách mời thực dân Pháp trở lại cai trị lần nữa, qua hiệp ước sơ bộ 4-6-1946. Lần nầy thì "chi bộ băng đảng Việt Tân" ở Queensland, lợi dụng bình phong tổ chức Cộng Đồng Người Việt Tự Do Queensland để móc nối với đám "con đảng cháu bác", nay những kẻ ấy hết đường chối cãi qua việc làm hai mặt đã bị "phát hiện": khi hợp với các hội đoàn thì phản ứng biểu tình, mặt khác đi đêm với các sinh viên con đảng, cháu bác trong cái tổ chức "Vietnam Student Festival 2008" để làm cái đề tài: "Taste Vietnam" ngày 3 tháng 10 năm 2008 tại trường College Queensland Arst, qui tụ hàng trăm du học sinh. Bị khám phá, những kẻ trong đảng Việt Tân cho là: "thỏa hiệp và nhượng bộ" với sinh viên du học, theo họ thì sinh viên nhường bộ là không treo cờ đỏ và bên Việt Tân thì vẫn sinh hoạt chung, đúng là "hòa hợp hòa giải" tức là hình thức Quốc-Cộng đề huề mà đảng Việt Tân và đảng Cộng Sản cùng nhau thực hiện trong tinh thần: "lao tư lưỡng lợi".
Như vậy, một nhóm "chi bộ băng đảng Việt Tân" có tư cách gì để làm chuyện nầy?. Người của băng đảng Việt Tân biện minh là "thắng lợi" nhưng đây là mưu đồ bán đứng cộng đồng, tạo điều kiện "bắc nhịp cầu" để cho đám rắn độc đỏ có nơi làm hang ổ và công khai sinh hoạt với cộng đồng. Do đó, hành vi của băng đảng Việt Tân đã rõ ràng là núp bóng quốc gia, la cà với Cộng Sản; tức là: "Việt Gian, Cộng Sản là một, băng đảng Việt Tân và Việt Cộng là một, dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi". Một điều cần quan tâm là; cái chuyện nầy có quan hệ đến lập trường tỵ nạn chính trị, sinh hoạt cộng đồng, thế mà đài phát thanh sắc tộc SBS bưng bít y như trong nước, nếu không nhờ có các cơ quan truyền thông khác, thì ngay cả người dân Việt ở Úc Châu cũng không hề biết chuyện nầy (*)
Một điều cần cảnh báo là thành phần du học có "gốc gác" ảnh hưởng ngược lại những kẻ "chiêu hồi", khi chúng mang quyền lợi kinh tế, tiền bạc để biến những kẻ chiêu dụ thành đầu hàng. Hiện tượng một số người làm sui gia với cán bọ Cộng Sản, tướng tá .... được bên kia giúp đỡ làm ăn, trở thành phản bội, là những cái loa tuyên truyền cho đảng, tức là đã bị "ăn phải bã mía" mà tự động làm công cụ cho đảng.
Một số cơ quan truyền thông của người Việt tỵ nạn, không biết là thành phần tỵ nạn chính trị, kinh tế hay gián điệp chen chân vào, họ chủ trương dùng "từ ngữ Việt Cộng" để phổ biến, họ cho là "để tạo nhịp cầu thông cảm với các du học sinh". Nhưng đây là việc là nguy hiểm, chiêu hồi đâu không thấy, trước mắt là thế hệ trẻ hải ngoai bị đầu độc từ ngữ và dần dần dễ "tiếp thu" sách báo, tài liệu của Việt Cộng xâm nhập các thư viện. Một số đài phát thanh tiếng Việt do chính quyền các nước tài trợ, với chính sách đa văn hóa, đã dùng tiền thọ thuế của dân, trong đó có sự đóng góp của người Việt tỵ nạn. Thay vì phục vụ cho những người đóng thuế, thì đài phát thanh lại dành nhiều ưu ái cho những du học sinh, làm vừa lòng sứ quán. Do đó, ở mọi nơi, khi gặp phải các cơ quan truyền thông như thế, các cộng đồng tỵ nạn nên lưu ý, nếu cần cũng phải hành động như ở Úc Châu, từng xuống đường hàng chục ngàn người phản đối đài truyền hình SBS cho trình chiếu chương trình Thời Sự của Việt Cộng.
Như thế, du học sinh từ Việt Nam cũng là mối đe dọa sự an bình của các cộng đồng tỵ nạn, từng là nguyên nhân gây ra các cuộc tranh cải về lợi và hại của những mầm đỏ được đưa sang, không phải để sau nầy xây dựng đất nước, mà là để đào tạo thế hệ đảng viên kế tiếp. Băng đảng Việt Tân chính là tổ chức bắt nhịp cầu "giao liên" cho du sinh con đảng, cháu bác từ hàng chục năm qua, không loại trừ trong băng đảng nầy đã có nhiều du sinh trở thành đảng viên, điều hành và chỉ đạo những "đảng viên" khắp nơi gốc tỵ nạn; nên không ngạc nhiên khi đảng Việt Tân đưa ra những kế hoạch có lợi cho Việt Cộng như: biến ngày quốc hận thành ngày diễn hành cho tự do (tức là ăn mừng đại thắng mùa xuân mới diễn hành), biến ngày giỗ tổ Hùng Vương thành ngày quốc khánh. Do đó, người Việt hải ngoại cần biết một điều "đừng tin những gì Việt Tân nói, hảy nhìn kỷ những gì Việt Tân làm" để khỏi bị lầm lần nữa. Tin Việt Tân chẳng khác nao tin Việt Cộng vậy.
Tin tưởng vào đám du học sinh từ trong nước, sau nầy mang về dân chủ, tự do là điều vô cùng ngây thơ, chỉ trừ thành phần có quan hệ mới ngụy biện là "chiêu hồi" du học sinh, chớ tuyệt đại đa số dân tỵ nạn không bao giờ tin du học sinh có tấm lòng với đất nước, ngoại trừ quyền lợi tối thượng của gia đình và sự sống còn của đảng. Từ nhiều năm qua, hàng chục ngàn sinh viên du học, chỉ thấy có một vài "con nhạn" phản tỉnh như Nam Phương Đổ Nam Hải, nhưng cũng chưa chắc là "phản tỉnh thiệt" sau thời gian chống đảng, thì đừng nói đến những sinh viên du học, mà cha mẹ chúng có nhiều tài sản, luôn luôn phập phòng lo sợ chế độ sụp đổ, túi tiền có còn hay không?. Người Việt hải ngoại không" kỳ thị" du học sinh từ Việt Nam, nhưng cũng phải đề cao cảnh giác và nhất là biết họ là ai?
Ghi Chú.(*) Đối với các thính giả nghe đài thường, thì Đài phát thanh Việt ngữ SBS Úc Châu được coi là diễn đàn của Thích Nhất Hạnh, Nguyễn Gia Kiểng ... thỉnh thoảng có mời "cán bộ cao cấp", nhà văn, thơ, phản tỉnh ... trong nước phát biểu, chia sẻ. Đài từng cộng tác chặc chẻ với "Tiệm Phật Phước Huệ Công Đức Tùm Lum "với những buổi" thuyết pháp, hoằng đạo "trong những ngày lễ, vía và làm từ thiện với quỷ Vabat, mổ mắt cườm, cứu trợ "thoải mái" ra vào Việt Nam. Đài nầy kỵ đọc thông báo mời đồng bào Úc đi biểu tình, chống văn hóa, tôn giáo, đầu lãnh Việt Cộng sang Úc, hình như là vì ngại làm" phương hại đến tình hữu nghị Úc-Việt đời đời, túi hở tiền viện trợ giảm". Tuy nhiên, thời bác sĩ Nguyễn Mạnh Tiến làm chủ tịch cộng đồng Người Việt Tự Do Liên Bang, nghe đâu muốn vận động chính phủ Úc tăng thêm giờ phát thanh cho đài, để làm công tác truyền thông, thường phổ biến những "từ ngữ Việt Cộng" để cho người Việt hải ngoại "tiếp thu". Hình như đài nầy có bịnh "Viễn Thị" nên mời các cộng tác viên từ xa như: Hoàng Dung là du học sinh Việt Nam tại Liên Sô, du học từ 1988- Đỗ Thông Minh từ Nhật-Kiều Mỹ Duyên từ Hoa Kỳ (tháng 5, 2008, bà nầy cho là bầu cử cho John Mc Cain như là bầu cử cho Việt Cộng, nên bà xác định lập trường là bầu cho Obama, mặc dù bà tự cho là đảng Cộng Hòa và bà cũng thường ca tụng công đức của các thầy, như bà cho là tro của hòa thượng Mẫn Giác sau khi viên tịch, lấp lánh như ngọc xá lợi). Tuy nhiên, đài không nhìn thấy cái gì "gần" là tại Úc Châu, chắc là vì bị Viễn Thị. Nên không phổ biến vụ sinh viên Việt Cộng cấu kết với băng đảng Việt Tân ở Queensland.
Mới đây, ngày 2 tháng 10 năm 2008, trong buổi phát thanh với tiết mục "Việt Nam Quê Hương Mến yêu" do trưởng đài Quốc Việt cùng với Phượng Hoàng, phần cuối chương trình là một bản nhạc khá quen thuộc, từng một thời với các bản "kết đoàn, nam bộ kháng chiến, đoàn giải phóng quân ..." hình như tựa là "lên đường?" Từng được hát vang dưới thời Trần Văn Giàu làm chủ tịch ủy Ban Hành Chánh kháng chiến Nam Bộ. Bản nhạc nầy được hát ở mật khu Việt Cộng trong thời kỳ chiến tranh trước 1975 và sau 1975 thì được hát rất nhiều trên các đài phát thanh, truyền hình, các đoàn thanh niên xung phong, bộ đội nghĩa vụ sang Miên .... lời hát như: "nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đường .... ta nguyền đồng lòng điểm tô non song từ nay, ra sức anh hào ...". Hy vọng nay mai, đài cũng cho hát bài "mùa xuân trên thành phố Hồ Chí Minh" hay là "như có bác trong ngày vui đại thắng".... trong tinh thần "văn nghệ phi chính trị", phục vụ du sinh từ Việt Nam sang cho đỡ nhớ nhà ....
Trương Minh Hòa
No comments:
Post a Comment