Người Cali
Tôi có đi tham dự cuộc họp báo của ông Nguyễn Chí Thiện vào chiều Thứ Bảy 25/10/2008. Đúng như ông Ly Hao đã viết, đó là một cuộc họp chợ hơn là một cuộc họp báo. Phe nhóm ông NCT ngồi đầy phòng, nên ông ấy cứ yên tâm thong thả đi ra đi vào, trong khi chờ đợi bà Hoàng Được Thảo, chủ nhiệm báo Sàigòn Nhỏ, đến phòng họp, mà không sợ bị ai hạch hỏi.
Nếu ông Nguyễn Chí Thiện thật lòng muốn chứng minh mình chính là tác giả tập thơ Vô Đề thì giải pháp của bà Hoàng Dược Thảo đưa ra thật rất đứng đắn, vừa ngắn vừa gọn.
Nếu ông NCT chấp nhận giải pháp đó thì tất cả mọi sự thắc mắc, nghi kỵ từ mấy năm nay đều được giải tỏa: Người ta đồn ông Thiện không biết tiếng Pháp - (lẽ dĩ nhiên không biết viết, chứ còn nói thì… dân Mễ qua Mỹ chừng một năm đã nói được tiếng Mỹ rành rọt, huống chi NCT đã bịp được tụi Pháp và đã qua Pháp ở đến mấy năm với Bùi Tín và Vũ Thư Hiên.
Nếu ông chấp nhận viết (và viết correct) lại cái thư (bằng Pháp văn) khi đưa vào Tòa Đại Sứ Anh do bà Hoàng Dược Thảo đọc thì không ai còn thắc mắc gì nữa. Ông đã viết được tiếng Pháp của một người có học và chúng ta cũng có thể so sánh chữ viết của ông ấy với bản văn bà Hoàng Dược Thảo đang cầm trên tay. Khổ nỗi tiếng Pháp nói có thể courant, nhưng viết thì sẽ bị rất nhiều lỗi nếu là người thất học, hay chỉ biết học thuộc lòng như con vẹt.
Vậy thì chẳng cần 20 phút, mà chỉ cần chưa đầy 5 phút, bà Hoàng Dược Thảo đã chứng minh được cái vụ "chôm" tên tuổi của NCT.
Mặc dù sau đó ông ấy có đọc một cái thư bằng tiếng Pháp, nói rằng tác giả Cruel Avril viết gửi cho ông, nhưng việc này đã hại cho ông nhiều hơn nữa vì giọng đọc của ông thì đúng là của một kẻ chỉ mới học đến lớp ba trường làng, accent thì đúng là của những người thất học (không được học tiếng Pháp ở trường lớp đàng hoàng) hay là đã được Việt Cộng răng đen mã tấu cấp tốc dạy cho trong thời gian ở chung nhà với Bùi Tín vào năm 1996 tại Pháp.
Hình như vì thấy hố, nên sau đó bà Bút Vàng đã đưa lên Net một cuộc nói chuyện mà bà nói là của ông NCT và bà. Nghe ông Thiện uốn giọng, tập nói tiếng Pháp theo người học kiểu "auditeur libre" (?!) của trường trung học Pháp ở Hà Nội (Trung học mà có auditeur libre (?) chắc chỉ có ở xứ Cộng Sản). Thấy vở kịch của Bút Vàng và Nguyễn Chí Thiện thật là đáng thương, chứ không phải vụng về nữa. Đáng thương vì "càng cãi càng thua, càng thua nên càng cãi"! Nó quả hơn sự vụng về, vì vở kịch đó chỉ đẩy thêm cho ông Nguyễn Chí Thiện lún sâu xuống vũng bùn của sự dối trá!
Nếu ông NCT chấp nhận giải pháp đó thì tất cả mọi sự thắc mắc, nghi kỵ từ mấy năm nay đều được giải tỏa: Người ta đồn ông Thiện không biết tiếng Pháp - (lẽ dĩ nhiên không biết viết, chứ còn nói thì… dân Mễ qua Mỹ chừng một năm đã nói được tiếng Mỹ rành rọt, huống chi NCT đã bịp được tụi Pháp và đã qua Pháp ở đến mấy năm với Bùi Tín và Vũ Thư Hiên.
Nếu ông chấp nhận viết (và viết correct) lại cái thư (bằng Pháp văn) khi đưa vào Tòa Đại Sứ Anh do bà Hoàng Dược Thảo đọc thì không ai còn thắc mắc gì nữa. Ông đã viết được tiếng Pháp của một người có học và chúng ta cũng có thể so sánh chữ viết của ông ấy với bản văn bà Hoàng Dược Thảo đang cầm trên tay. Khổ nỗi tiếng Pháp nói có thể courant, nhưng viết thì sẽ bị rất nhiều lỗi nếu là người thất học, hay chỉ biết học thuộc lòng như con vẹt.
Vậy thì chẳng cần 20 phút, mà chỉ cần chưa đầy 5 phút, bà Hoàng Dược Thảo đã chứng minh được cái vụ "chôm" tên tuổi của NCT.
Mặc dù sau đó ông ấy có đọc một cái thư bằng tiếng Pháp, nói rằng tác giả Cruel Avril viết gửi cho ông, nhưng việc này đã hại cho ông nhiều hơn nữa vì giọng đọc của ông thì đúng là của một kẻ chỉ mới học đến lớp ba trường làng, accent thì đúng là của những người thất học (không được học tiếng Pháp ở trường lớp đàng hoàng) hay là đã được Việt Cộng răng đen mã tấu cấp tốc dạy cho trong thời gian ở chung nhà với Bùi Tín vào năm 1996 tại Pháp.
Hình như vì thấy hố, nên sau đó bà Bút Vàng đã đưa lên Net một cuộc nói chuyện mà bà nói là của ông NCT và bà. Nghe ông Thiện uốn giọng, tập nói tiếng Pháp theo người học kiểu "auditeur libre" (?!) của trường trung học Pháp ở Hà Nội (Trung học mà có auditeur libre (?) chắc chỉ có ở xứ Cộng Sản). Thấy vở kịch của Bút Vàng và Nguyễn Chí Thiện thật là đáng thương, chứ không phải vụng về nữa. Đáng thương vì "càng cãi càng thua, càng thua nên càng cãi"! Nó quả hơn sự vụng về, vì vở kịch đó chỉ đẩy thêm cho ông Nguyễn Chí Thiện lún sâu xuống vũng bùn của sự dối trá!
Người Cali
Tru tắt tiếng, Vàng ra gác cổng Vẫy đuôi mừng, há họng sủa nhăng Nhật Nam, Lý Tống,... một băng Mấy ông "nổ tượng" nhận xằng ngậm tăm! Nguyễn Chí Thiện đòi hăm thưa kiện Hai trăm ngàn, nói chuyện ruồi bu Tiếng Tây, tiếng Mỹ, tiếng U Đánh vần, thằng ngọng "gà rù mắc mưa"! Lũ băng đảng đẩy đưa, thậm thụt Cho Đào Nương 10 phút mong manh! Đầm xòe lên giọng lô-canh Đích-tê đích-tiếc thách anh Hỏa Lò Là tác giả bức thư tiếng Pháp Đọc chép thôi (!) chó ngáp không xong! Thiện từ chối, nói lòng vòng Tiếng Tây bà vốn học trong trường đầm! Thiện ú ớ, ngậm câm, giả điếc Rằng tiếng Tây, tôi biết… thua bà Thiện trường làng, mới lớp ba Đích-tê tiếng Phú-Lang-Sa đâu rành! Trước tai mắt đàn anh đàn chị Hạt Máu Thơ bí rị chết trân Hôm nay trước mặt ba quân Thiện xin chấp nhận đội quần Đào Nương. October 25, 2008 Hồ Công Tâm |
Chứ phải đâu họp báo như vầy?! Gà nhà chúng nó vỗ tay! Khác phe, chúng đả kích ngay tức thì Trò sách động như ri mới quái Xứ văn minh nào phải rừng xanh Như thời đấu tố, họp hành 54 Việt Cộng vào thành tiếp thu! Chúng la ó kẻ thù, đấu tố Hai trăm ngàn cá độ ăn thua! Làm như sẵn có tiền chùa Máu mê cá độ ăn lùa, thua dông! Điều quan trọng: Thiện không dám nhận Cho đối phương phỏng vấn tiếng Tây Pháp văn khảo hạch rõ ngay Chôm thơ đích thị thằng này thằng gian! October 25, 2008 Hồ Công Tâm |
No comments:
Post a Comment