Trần Gia Tự
Cộng Sản Chủ Nghĩa đã đẻ ra những thằng ăn cắp mà Karl Marx đã không bao giờ có thể nghĩ đến được bởi vì chính Karl Marx đã ăn cắp mớ lý thuyết lùi hoá rối bòng bong lấy con khỉ làm tổ tông của Charles Darwin để tạo nên lý thuyết về cái xã hội không giai cấp trong trí tưởng tượng của mình. Rồi Lenin lại lấy cái lý thuyết phá hoại nền đạo đức và triệt tiêu xã hội đó của Karl Marx để thành lập một nước Xô Viết man rợ, để rồi từ đó cái lý thuyết Cộng Sản Vô Thần đó trở thành bệnh dịch hạch lan tràn khắp thế giới. Giờ đây chỉ còn lại vài nước bị cai trị bởi những tên độc tài khát máu dùng cái tấm ván mục nát Cộng Sản Chủ Nghĩa để che đậy cho những hành động vô luân, dã man của chúng nó.
Cái tên gọi màu mè, hoa mỹ Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và tám chữ bịp bợm, láo khoét Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc với lá cờ máu sao vàng thực chất chỉ là một Nước Cộng Sản Độc Tài Chư Hầu Việt Gian, Thuộc Quốc của Trung Cộng - Đàn Áp Nhân Dân - Nỗi Bất Hạnh của Dân Tộc và là một trong những nước nghèo nhất thế giới với những người dân kiếm chưa đến một đô la một ngày bị đè đầu cỡi cổ bởi những thằng ăn cắp dĩ đại kiếm cả ngàn, cả chục, cả trăm ngàn đô la mỗi ngày. Một sự chênh lệch như từ Trái Đất đến Sao Hoả mà chưa có nước nào trên thế giới này có được và có thể hiểu được. Sự chênh lệch quá lớn giữa những người dân nghèo và những thằng ăn cắp dĩ đại tự xưng là Đảng được chọn lựa bởi Nhân Dân theo điều 4 Hiến Pháp đó tạo nên một sự phân biệt rất rõ ràng giữa hai giai cấp: những thằng Ăn Cắp Dĩ Đại Việt Gian Cộng Sản và đám nô lệ dân tộc Lạc Việt bần cùng, ngu dốt và tuyệt vọng.
Ăn Cắp Vặt
Vì nghèo vì đói nên hầu như nơi nào trên đất nước Việt Nam ta cũng có nạn ăn cắp vặt. Nhỏ thì trong lớp học, bạn bè ăn cắp viết, thước của nhau. Lớn thì sinh viên đến phòng của các bạn chơi ăn cắp điện thoại di động. Lớn nữa thì đến nhà bạn bè và bà con chơi ăn cắp tiền bạc, xe máy.v.v. Rồi trong các công sở, xí nghiệp nạn ăn cắp vặt là thường xuyên. Hở cái gì ra thì mất cái đó nên mới có câu nói: "Để hở thì rinh, để kín thì rình" và "Cái gì dính trên người thì còn." Những chuyện vui đen như khách nước ngoài đi máy bay gần đến Việt Nam đưa tay ra khỏi cửa số máy bay vớt mây bị mất cái đồng hồ hay những chuyện có thật như những chiếc xe gắn máy đắt tiền bị phạt giam ở đồn công an vài ngày khi đem về thì đã bị thay hết những bộ phận tốt trong xe bằng những bộ phận giả kém hơn giờ đây chẳng còn làm ai cười nổi vì nạn ăn cắp vặt hiện là chứng bệnh kinh niên, mãn tính của hầu hết người dân Việt.
Các siêu thị nào ở trong nước cũng đều có một dàn nhân viên bảo vệ cực kỳ hùng hậu mặc dù đã có camera quan sát. Nạn ăn cắp vặt đã khiến cho các tập đoàn siêu thị nước ngoài phải lúng túng và tìm cách lo đối phó khi đặt chân đến Việt Nam. Điển hình là tập đoàn siêu thị Cora của Pháp cách đây vài năm khi mới khai trương siêu thị ở ngã ba Vũng Tàu trong vòng tuần lễ đầu tiên đã phải méo mặt vì dân chúng quanh đó lợi dụng sự ngây thơ của nước ngoài đã vào siêu thị Cora ăn bánh mì, bánh ngọt no nê xong đi ra hay là vào cởi bộ quần áo dơ, cũ ra bỏ lại mặc quần áo mới rồi đi về không quên bỏ các món đồ hộp, đồ chơi nho nhỏ vào trong túi. Các siêu thị trong nước của Cán Bộ Việt Gian Cộng Sản thì quá rành người Việt Nam nên không ngây thơ, ngày đầu mới khai trương đã có một lực lượng bảo vệ và an ninh hùng hậu như tập đoàn siêu thị Coopmart của Nhà Nước xuất thân từ Liên Hiệp Hợp Tác Xã mà ra với phương châm: "Nhà nước chúng tao không ăn cắp của Nhân Dân chúng mày thì thôi chứ làm gì có chuyện Nhân Dân chúng mày ăn cắp được của Nhà Nước chúng tao".
"Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt". Không chỉ ăn cắp, ăn cướp ruộng đất, tài sản của nhân dân ở trong nước mà thôi, các cán bộ Cộng Sản khi đi công cán ở nước ngoài cũng ăn cắp vặt tạo nên danh tiếng cho người Việt Nam ở nước ngoài. Cách đây vài năm, bà giám đốc Bia Huda ở Huế khi đi qua Thái Lan ăn cắp cái mắt kính hàng hiệu trong siêu thị bị bắt quả tang, bị nhốt mấy ngày và cô cán bộ Thành Đoàn của thành phố mang tên thằng Bác Hồ Dĩ Đại khi được cử đi học ỏ Singapore cũng đã ăn cắp cái xách tay hàng hiệu. Còn người Việt ở Mỹ chẳng ai lạ gì thằng Đại Sứ đi bắt sò trộm trong công viên. Nhân dân Việt Nam vì nghèo đói nên phải ăn cắp vặt lẫn nhau khi bị bắt thì bị Luật Rừng của Việt Gian Cộng Sản tuyên án một cách nặng nề như chỉ ăn cắp một chiếc xe đạp mà bị tù mười mấy năm, còn cán bộ Việt Gian Cộng Sản ăn cắp ruộng đất, tài sản của Nhân Dân đã giàu mà lại còn đi ăn cắp vặt ở nước ngoài thì khi về nước chỉ bị khiển trách vì ăn cắp vặt quá dở mới để bị bắt!
Nạn ăn cắp vặt này do Chủ Nghĩa Cộng Sản đẻ ra và lây nhanh chóng như cúm gà.
Ăn Cắp Các Loại Bằng Cấp
Trong nước các cán bộ từ cấp địa phương cho đến trung ương ai nấy cũng đều có hai ba cái bằng cử nhân hay tiến sĩ lận lưng. Những bằng cấp đó đều do ăn cắp của người khác mà có! Sao ăn cắp được? Nhiều người học giỏi nhưng vì phải vừa đi học vừa đi làm nên không thể đến lớp thường xuyên được, phải thiếu một vài giờ học nên không được thi tốt nghiệp và vì vậy có nhiều người giỏi, có năng lực nhưng chưa bao giờ có được cái bằng nào cả. Trái lại cán bộ Nhà Nước Việt Gian Cộng Sản vừa đi chơi vừa đi nhậu nên mặc dù không đến lớp thường xuyên nhưng các thầy cô và hiệu trưởng không ai dám đánh rớt! Điển hình là thằng Trương Tấn Sang, Uỷ Viên Bộ Chính Trị, Bí Thư Trung Ương Đảng, tên thái thú Việt Gian Cộng Sản những năm đầu của thập niên 90 cũng "tấp tễnh người đi, tớ cũng đi" học Đại Học Luật, hai ba tháng mới đến lớp một lần bằng xe hơi có tài xế đưa đón. Lúc đó nó còn làm Bí thư thành uỷ thành phố mang tên thằng Bác Dĩ Đại, khi nó mang cái đầu con vịt vào trong lớp ngồi nghe sấm thì tài xế đậu xe trong sân trường ngồi chờ hết giờ học để chở nó về. Hiện nó có bằng Cử Nhân Luật, cúi đầu trước Trung Cộng và áp dụng Luật Rừng cho người dân Việt Nam và đất nước Việt Gian Cộng Sản của nó. Còn các cán bộ địa phương thì đi đến lớp vài ba năm sẽ có cái bằng tốt nghiệp phổ thông hay hồi xưa gọi là tú tài. Hầu như tất cả các thằng cán bộ Việt Gian Cộng Sản trên toàn thể đất nước Việt Cộng và ở các Đại Sứ Quán, Lãnh Sự Quán Việt Cộng nước ngoài đều có bằng cấp rất cao và những bằng cấp đó đều do ăn cắp mà có được.
Nạn ăn cắp bằng cấp này chỉ sinh sôi, nảy nở theo cấp số nhân trong Chủ Nghĩa Cộng Sản mà thôi.
Ăn Cắp Văn Hoá và Kỹ Thuật
Ở trong nước nạn ăn cắp văn hoá và kỹ thuật đã trở thành truyền thống của cả nước. Trở thành truyền thống vì hiện nay đất nước đang nằm trong tay bọn Việt Gian Cộng Sản và khởi đầu nạn ăn cắp văn hoá là việc ăn cắp quyển Ngục Trung Nhật Ký của thằng Bác Hồ Dĩ Đại, tên cầm đầu của bọn Việt Gian Cộng Sản. Và vì nạn ăn cắp văn hoá là truyền thống và thường xuyên nên nó được coi là chuyện thường tình, chuyện vui ở cái đất nước có tên gọi là Cộng Hề Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Gian, tham nhũng, ăn cắp và tra tấn nhân dân một cách độc lập, tự do, hạnh phúc. Có thằng ăn cắp các điệu múa minh hoạ của người khác cho bài nhạc lại nói rằng đó là do ý tưởng trùng nhau, có thằng ăn cắp thơ nhạc của người khác khi bị phát hiện thì lại nói rằng bài nhạc, bài thơ của mình ra đời trước. Riêng thằng Bảo Chấn thì ăn cắp nhạc của Nhật lại còn nói là Nhật ăn cắp nhạc của mình. Còn việc ăn cắp các phần mềm thì Việt Nam được phong tặng danh hiệu Đệ Nhất Cao Thủ trên thế giới. Năm 99, Giám Đốc Microsoft ở Châu Á qua Việt Nam giới thiệu phần mềm Windows 2000 đã phải khóc mếu khi trình bày rằng phần mềm này chỉ mới phát hành ở Mỹ và Châu Âu, sẽ giảm giá còn 75 đô la cho Việt Nam vì là nước nghèo. Mọi người cười ồ và la lên có rồi, có rồi, có lâu rồi, mua ở ngoài tiệm chỉ có nửa đô thôi! Buổi họp báo giới thiệu phần mềm Windows 2000 cho đất Việt chỉ kéo dài khoảng độ ... mười phút. Ngài Giám Đốc Microsoft ở châu Á đã phải cám ơn dân chúng Việt Nam đã cho ông ta thấy được sự khéo léo và tinh hoa của dân tộc Việt!
Trong các xí nghiệp quốc doanh những bản vẽ kỹ thuật, những công trình thiết kế đầy sáng tạo của các kỹ sư âm thầm làm việc ngày đêm đã được Giám Đốc kiêm Bí Thư Chi Bộ Đảng điền tên của mình vào và được đưa vào danh sách đề cử nhận Huân Chương Sáng Tạo của Đảng và Nhà Nước Việt Gian Cộng Sản. Trong các trường học cũng vậy, những công trình sáng tạo các đồ dùng dạy học của các giáo viên cũng được đề tên Hiệu Trưởng một cách công khai và chỉ có những giáo viên trong trường đó mới biết tác phẩm đó là của ai, còn tác giả của nó thì âm thầm nâng niu đứa con của mình mà mình không được quyền gọi nó là con.
Không những ăn cắp văn, thơ, nhạc hay các sáng tạo của kỹ sư, giáo viên mà thôi những chuyện không nói thành có và có nói thành không cũng là chuyện thường tình và là chuyện vui. Như cái xác ướp của thằng Bác Hồ Dĩ Đại, Nhà Nước Việt Gian Cộng Sản nói rằng hai chữ trinh tiết của nó vẫn còn nguyên vẹn. Lê Văn Tám là công trình sáng tác của thằng Việt Gian Trần Huy Liệu. Như con Dương Thu Hương nói binh lính Việt Nam Cộng Hoà hãm hiếp đàn bà con gái dù không hề thấy, cũng không hề nghe nói đến và vẫn mãi mãi yêu mến thằng Bác Dĩ Đại từ lúc còn là Cháu Ngoan của nó!
Nạn ăn cắp văn hoá, kỹ thuật là độc quyền của Chủ Nghĩa Cộng Sản.
Ăn Cắp Đất Đai
Khởi xướng cho việc ăn cắp đất đai là thằng Bác Hồ Dĩ Đại. Nó đã ăn cắp hai quần đảo Hoàng Trường Sa của Nước Việt Nam Cộng Hoà âm thầm đem bán cho Trung Cộng để đổi lấy vũ khí xâm chiếm miền Nam. Cho nên con cháu của nó cũng noi gương nó "Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta chia nhau bán lấy xài" tiếp tục đem đất đai vùng biên giới, vùng biển bán rẻ mạt cho Trung Cộng để lấy đô la. Không có gì sung sướng cho bằng ăn cắp đất đai của nhân dân chia cho con cháu, nhưng tốt nhất là đem bán cho nước ngoài lấy ngoại tệ gởi ngân hàng nước ngoài. Đất đai là loại tài sản có giá trị nhất trong số các mặt hàng ăn cắp hiện nay của Việt Gian Cộng Sản. Toà Khâm Sứ số 42 phố Nhà Chung và khu đất của giáo xứ Thái Hà đã bị ăn cắp trắng trợn nhưng vì bị bắt quả tang nên thằng Việt Gian Cộng Sản Lê Thế Thảo, chủ tịch Uỷ Ban Nhân Dân thành phố Hà Nội vội lấp liếm bằng cách chuyển qua thành công viên và để đó chờ vài năm khi mọi người quên đi, không còn để ý đến nữa sẽ biến thành vàng bạc, đô la. Như cái công viên Chi Lăng trên đường Đồng Khởi (Tự Do ngày xưa) góc Lê Thánh Tôn nay sắp trở thành cao ốc có giá hàng tỉ tỉ. Khắp nơi trên đất nước đâu đâu cũng có người dân bị Nhà Nước Việt Gian Cộng Sản ăn cắp đất đai hợp theo "Luật Pháp" của nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, tức là hợp theo Luật rừng và Pháp trường của bọn Việt Gian Cộng Sản! Nạn ăn cắp đất đai chỉ tồn tại và phát triển ở Chủ Nghĩa Cộng Sản.
Những Thằng Ăn Cắp Dĩ Đại
Hiện nay tiến sĩ giấy xuất hiện tràn lan. Cứ mỗi độ thu về thì bằng tiến sĩ được cấp phát vô tội vạ còn hơn là lá mùa thu nữa cho nên có chuyện vui là bây giờ sợ người ta không còn kính trọng bác sĩ nữa mà chỉ kính trọng tiến sĩ thôi nên bác sĩ nào cũng rán kiếm cho mình cái bằng tiến sĩ còn không thì cũng là thạc sĩ. Dạ thưa bác sĩ, em bị đau ở ... Không, anh phải gọi tôi là tiến sĩ bác sĩ cơ! Vâng, dạ thưa tiến sĩ bác sĩ, em bị đau ở ... Dạ thưa, xin cho gặp bác sĩ X. ... Ở đây không có bác sĩ X. mà chỉ có tiến sĩ X. thôi! Dạ thưa, xin cho gặp tiến sĩ X. ... Coi chừng bị viêm ruột thừa mà mấy cái thằng tiến sĩ bác sĩ đó đem cái buồng trứng của mình cắt quách đi thì đếch có sinh con đẻ cái gì được nữa đâu đấy nhé! Những thằng tiến sĩ bác sĩ giấy này được xem là những thằng ăn cắp vì chúng nó đi học tiến sĩ ở nước ngoài thì rớt nhưng về nước thi tiến sĩ thì lại đậu. Chúng nó ăn cắp những học bổng của nước ngoài dành cho những người giỏi giang hơn chúng nó nhưng lại không có được những đặc quyền đặc lợi như chúng nó.
Ngay cả Lenin và Mao Trạch Đông cũng chưa hề biết ăn cắp văn học là gì. Và thằng học trò của hai đứa nó lại hơn thầy rất xa, quả là nhà có phúc. Chính thằng ăn cắp Bác Hồ Dĩ Đại đã khởi xướng cái truyền thống ăn cắp cho các cán bộ Việt Gian Cộng Sản của nó. Những ai có đầu óc biết nghe ngóng, nghiền ngẫm, suy luận tới lui, xuôi ngược cũng đều nghi ngờ rằng cái ông Vô Danh là tác giả của tập thơ Vô Đề đã hao mòn, kiệt sức, bệnh hoạn và đã bị công an tra tấn đến chết tự bao giờ rồi, còn cái thằng mạo nhận là tác giả của tập thơ đó chỉ là thằng ăn cắp dĩ đại và nguy hiểm hơn nữa nó lại là thằng Việt Gian Cộng Sản Nằm Vùng chỉ đứng sau thằng Bác Dĩ Đại của nó mà thôi. Thật ra mà nói những ai chưa từng sống trong lao tù Cộng Sản còn nghi ngờ chứ những ai đã trải qua rồi thì hoàn toàn tin rằng tác giả đó bệnh hoạn, ốm yếu chẳng thể nào sống nổi với những trận đòn tra tấn dã man sau khi quăng tập thơ vào Toà Đại Sứ Anh. Ngoài những yếu tố chính như ý và lời thơ tuyệt tác còn những yếu tố phụ như bức thư bằng tiếng Pháp với nét chữ bay bướm chứng tỏ trình độ tiếng Pháp rất cao .v.v.
Chỉ khi nào thằng ăn cắp đó gọi thằng Bác Hồ Dĩ Đại bằng "nó" như trong tác phẩm Vô Đề chứ không gọi bằng "Bác" trong "Hạt Máu Thơ" và chứng minh được mình là tác giả của tập thơ Vô Đề bằng cách sáng tác ra được những bài thơ "uy vũ bất khuất" thì thiên hạ mới phục lăn sát đất mà thôi. Còn "Hạt Máu Thơ" có lẽ do thằng Bùi Pín rặn ra hay thằng ăn cắp nào rặn ra cũng được và gọi thằng Bác Hồ Dĩ Đại bằng "Bác" thì không thể so sánh được với tập thơ Vô Đề cũng như con giòi chỉ nở thành con ruồi và con giòi dĩ đại chỉ nở thành con ruồi trâu chứ không thể nở thành con bướm được. Những con giòi dĩ đại đó sẽ nở thành những con ruồi trâu hút máu chiến sĩ và đồng bào trong và ngoài nước.
Chúng nó, những con giòi, những con ruồi, những con giòi dĩ đại, những con ruồi trâu cả lũ đều xúm vào hút máu và nước mắt, mồ hôi của những người khác. Chúng nó đã ăn cắp đất nước của cha ông để lại cho dân tộc Lạc Việt, đem dâng và gắn thêm một ngôi sao nhỏ vào cho đất nước Đại Hán. Một ngôi sao lớn và năm ngôi sao nhỏ trên nền máu đỏ: Hán, Hồi, Mãn, Mông, Tạng, Việt. Linh hồn tiên tổ có còn quanh quẩn? Khóc hận thêm được ngàn năm nữa chăng?
Trần Gia Tự
No comments:
Post a Comment