Một ngày đặc biệt 25 tháng 8 1944,
Quốc hội Nga trao độc lập cho Abkhazia và Nam Ossetia,
Chuyện tình Hòa thượng Thích Phước Huệ...
Phan Văn Song
1. Ngày 25 tháng 8 năm 2008: nhắc lại tội ác của 64 năm trước
Một chuyện lạ đang xảy ra tại Pháp. Tổng thống Sarkozy đi thăm một cái làng nhỏ bé ở vùng Touraine, cạnh thành phố Tours, nơi có nhiều lâu đài cổ kín của thời Phục hưng. Làng ấy tên là Maillé (Indre et Loire). Ngày 25 tháng 8 năm 1944, quân đội đồng minh chiến thắng đang tiến thẳng vào Paris và giải phóng toàn bộ Paris, bắt sống Tướng Von Cholitz toàn quyền Paris và Tổng tư lệnh quân Đức trấn thủ Paris, thì ở cách Paris khoảng trên 300 cây số, một nhóm tàn quân Đức khoảng 80 quân nhân trên đường rút quân đến gần làng Maillé, có một vị sĩ quan Đức bị quân du kích Pháp bắn sẻ chết. Điên tiết các quân nhân Đức vào làng và mở một cuộc tàn sát dân làng để trả thù, càng khủng khiếp hơn là cuộc tàn sát man dại, không cần bố ráp, lựa chọn đàn ông, đàn bà trẻ con, riêng rẻ như mọi khi. Nhưng đây là một cuộc giết chóc điên loạn, bừa bãi: bằng dao, đâm, chém cắt cổ, bá súng đập đầu, bắn... gặp đâu giết đó: đàn ông (rất ít), trái lại toàn đàn bà, ông già, bà cả, trẻ con,… 124 mạng. Những người may mắn sống sót do hoặc là vắng mặt, hoặc là trốn được trong những nơi trú ẩn khó tìm.
Maillé bị bỏ quên từ 64 năm nay, có lẽ vì kỷ lục của sự dã man không bằng Oradour sur Glane, vi khổng điển hình bằng Oradour sur Glane. Oradour sur Glane, một làng vùng Limousin, ngày 10 tháng 6 năm 1944, quân đội Đức vì cần thanh toán trả thù đã giết 648 người. Rất dã man là có 500 đàn bà và trẻ em, vì trốn núp trong một nhà thờ, đã bị nhốt trong nhà thờ ấy, và bị hỏa thiêu với nhà thờ, Làng Oradour sur Glane bị đốt gọn. Ngày nay, làng Oradour sur Glane cũ hoang tàn vẫn được giữ nguyên vẹn, làng mới và những kiến trúc mới được xây dựng cạnh làng cũ điêu tàn. Oradour sur Glane vẫn được nhắc nhở và các nạn nhân được nhắc nhở hằng năm. Maillé bị bỏ quên, vì số nạn nhân và sự tàn phá dã man không bằng Oradour sur Glane. Mailé bị bỏ quên vì ngày bị nạn trùng với ngày Paris là thủ đô được giải phóng và hằng năm, vì dân Pháp kỷ niệm ngày chiến thắng và ngày vui thiên hạ quên không ai nghĩ đến ngày của cái buồn.
Nhưng có một người không quên. Đó là ông Thẩm phán (Procureur) của Thành phố Dortmund Đức.
Có lẽ vì những quân nhân Đức bấy giờ gốc gác ở Dortmund nên ông giở lại hồ sơ và quyết tâm tìm ra sự thật. Dĩ nhiên dân chúng Pháp vùng Touraine và những người sống sót sau chiến tranh vẫn không quên các nạn nhân của Đệ nhị Thế chiến. Một tấm bia vẫn được dựng lên với tên những người nạn nhân để “không quên và làm bổn phận phải nhớ”. Cả nước Pháp ngày nay, ở mỗi làng đều có những đài tử sĩ khắc tên những con em của làng mình đã chết vì tổ quốc, cũng như có những tấm bia kỷ niệm những nạn nhân dân sự bị bắn, bị giết, bị tàn sát do quân đội chiếm đóng Đức. Dĩ nhiên mỗi năm từ những ngày đầu tháng 6 trở đi mỗi làng mỗi tỉnh đều có những cuộc truy điệu những vị anh hùng con em của địa phương mình. Và Maillé cũng vẫn nhớ đến những nạn nhân mình. Nhưng năm nay, cả nước Pháp nhớ đến Maillé và là lễ truy điệu các nạn nhân của cuộc tàn sát dã man kia. Tổng thống Sarkozy đến chủ tọa buổi lễ. Và đặc biệt là sự có mặt của ông Thẩm phán Ulrich Maas của thành phố Dortmund. Nước Pháp có thể quên, sau 64 năm, nước Pháp có thể tha thứ những quân nhân trong chiến tranh làm càn làm bậy, xem đó là những cái xấu của chế độ Nazie. Nhưng nước Đức vì danh dự không quên truy tố những kẻ sát nhân, mặc dù họ là những người Đức, những tội phạm phải được đem ra xét xử trước Tòa án. Công lý chỉ hết hiệu lực khi đã được xử. Mọi tội phạm phải được xét xử, đó là công lý.
Ở Việt Nam, Huế vào mùa Tết năm Mậu Thân 1968, quân đội Bắc Việt sau khi xâm chiếm thành phố Huế đã giết hại trên 5000 thường dân có cả đàn bà và trẻ con. Và ngày nay Huế không có một tấm bia với tên tuổi các nạn nhân. Các hung thủ còn sống hay đã chết vẫn không một ai điều tra không một ai hỏi tội. Việt Nam thật là một nước lạc hậu, vì Việt Nam không có công lý. Các hung thủ tội phạm giết người ung dung sống tự do, hay chết an lành, vô tộ, không có một Ulrich Maas để lập một hồ sơ điều tra. Chừng nào người Việt Nam, dân tộc Việt Nam trưởng thành để nhận trách nhiệm đem công lý xét xử những tội phạm của mình?
2. Đâu là Pháp thuyết quốc tế?
Cũng ngày 25/8/2008 Quốc hội Nga (Douma) bỏ phiếu thông qua đạo luật nhìn nhận hai nước Abkhazia và Nam Ossetia độc lập. Nên nhớ Abkhazia và Nam Ossetia là 2 phần đất thuộc lãnh thổ của Georgia, một cựu Cộng hòa Xô viết thuộc Liên bang Xô viết trở thành Quốc gia độc lập năm 1991, sau khi bức tường Bá Linh sụp đỗ. Gorbatchev là người đã nhìn nhận những biên giới ngày nay của Georgia. Bộ trưởng Ngoại giao của Gorbatchev từ 1985 đến 1990, Edouard Chevardnadzé là công dân Georgia. Chevardnadzé ba lần làm Tổng thống Georgia. Chính Chevardnadzé là người đã ký chấp nhận quyền tự trị cho dân tộc Abkhazia và Nam Ossetia. Nhưng Abkhazia và Nam Ossetia tiếp tục khiêu khích chánh quyền trung ương Tbilissi, thủ đô Georgia, tiếp tục đòi độc lập và trở về với Nga. Nga tiếp tục khiêu khích bằng cách cấp thông hành Nga cho dân Abkhases và dân Ossetes. Dĩ nhiên Tổng thống đương nhiệm Mikhail Saakhasvili vấp phải cạm bẫy của Nga là đã tấn công Nam Ossetia. Nhưng Nga đã đập tan thành phố Gori (nơi sanh của Staline) và đã đem quân xâm lăng lãnh thổ Georgia.
Ngày 26 tháng 8, Tổng thống Menvedev của Nga đã ký sắc lệnh tuyên bố trao độc lập cho Abkhazia và Nam Ossetia. Mỹ, Anh Pháp Đức la làng không nhìn nhận hành động của Nga. Georgia mất lãnh thổ, Âu Tây và Mỹ mất mặt. Chiến tranh lạnh trở lại? Bức màn sắt mới sẽ sụp xuống phía Đông Âu châu?. Khu vực Balkan, vùng Caucase lò lửa của Âu châu trước đệ nhứt Thế chiến đang sôi động trở lại. Đế quốc Nga, Đế quốc Hồi giáo Ottoman, Đế quốc Áo Hung, Đế quốc Anh, Pháp, Phổ… trước 1914, có khác chi với Đế quốc Nga, khối Hồi giáo quá khích Al Queda, Liên Âu, Otan... của 2008? Các nước cựu Công sản Đông Âu nghĩ thế nào về thái độ của Nga ngày nay. Những nước như Ukrainia, Belarussia? và các nước Baltic? và Ba Lan? và Tiệp...? Chưa kể đến những cựu Cộng hòa Xô viết Hồi giáo. Từ Azerbejzan đến Tiljikistan, từ biển Caspien đến biên giới Tàu? Cũng nên nhớ tất cả năm nước cựu Cộng hòa Xô viết Hồi giáo đều nói tiếng Thổ Nhĩ Kỳ và là cựu thuộc địa của Đế quốc Ottoman tức là Thổ Nhĩ Kỳ.
Việc nhận hai nước Abkhazia và Nam Ossetia là hai quốc gia độc lập sẽ là một tiền lệ mở đầu cho những hỗn loạn sau nầy. Rồi đây UNO, Liên Hiệp Quốc cũng chẳng khác chi Société des Nations Hội Liên Quốc của trước Đệ nhứt Thế chiến. Thiên hạ đang thay phiên nhau vẽ lại bản đồ thế giới. Tại sao Nga, Tàu đang trên đà phát triển sức mạnh kinh tế và quân sự không tìm cách thay đổi các đường biên giới với các đàn em láng giềng. Ai cấm Tàu ngày mai tuyên bố tỉnh Quảng Ninh của Việt Nam độc lập vì có người nói tiếng Hoa cư ngụ. Ai cấm ngày mai vì Quảng Ninh độc lâp, Vịnh Hạ Long sẽ thuộc vào Tàu và Vịnh Bắc Việt sẽ là Vịnh Nam Hoa? Trường Sa Hoàng Sa đã là Tây Sa và Nam Sa rồi, sá gì ba cái lẻ tẻ.
3. Mạt Pháp hay Hòa thượng ma?
Cũng những ngày nầy ở Úc châu trong cộng đồng Việt Nam Phật giáo đang xảy ra một xì căng đan.
Có một vị Hòa thượng pháp danh Thích Phước…, đã bị một nữ tín hữu tố cáo (trên Sài gòn Nhỏ, tác giả Tuấn Phan) là đã ăn nằm với cô nàng từ 15 năm nay, dưới danh nghĩa “Hòa thượng đi qua Mỹ nhập thất mỗi năm 2 lần, mỗi lần 1 đến 2 tháng” để tránh tai tiếng. Cuộc tình khắng khích đó trong suốt thời gian vị Hòa thượng trụ trì và mở mang cơ sở tự viện ở Úc. Cô nàng ở Mỹ, chàng Hòa thượng ở Úc châu thỉnh thoảng, chàng nghỉ gõ mõ tụng kinh, tạm cởi áo cà sa, khoác T- Shirt, sơ-mi, quần cụt hoặc quần tây dài, bay qua Mỹ, đội nón che đầu lún phún trọc, đi du hí “xả xui” với nàng. Câu chuyện đổ vỡ vì chàng vui duyên mới, không còn giữ mặn nồng với nàng nữa làm nàng nỗi cơn tam bành, máu Hoạn Thư bốc hơi, nên gởi thơ cho bá tánh để khui hết sự thật Một thứ sự thật của con người sinh học bình thường, khác với đời sống con người Phật tử đã nguyện xuất gia. Nghĩ thiệt xui cho chàng đã ngã mặn mà còn chụp hình làm kỷ niệm.
Nhưng sở dĩ tôi kể ra đây là trong cái không khí xì căng đan như vậy vẫn có vài người nghĩ rằng vì các vị ấy là chức sắc, như bên công giáo La-mã, đó là người có chức thánh, không nên nói sự thật ra hay làm to chuyện làm gì. Nên xử lý êm thấm trong nội bộ vẫn tốt đẹp hơn, tránh bị kẻ xấu lợi dụng khoét to ra thêm. Vả lại, Hòa thượng đã ban hành 2 thông bạch theo đó Hòa thượng rút lui vì lý do sức khỏe, không lãnh đạo Giáo hội nữa. Ông Hòa thượng “ngã ngựa” theo đàn bà, so what? Có sao đâu!. That's it thế là xong!
Còn danh dự của Giáo hội? Danh dự của Phật tử xưa nay đến Chùa để tu hành, hoàn toàn không ngờ người lãnh đạo tinh thần của mình như vậy? Về mặt đời, ông là người bội bạc. Về mặt đạo, ông là người vi phạm nặng nề, gia trọng, luật đạo.
Tại sao ông không công khai đời sống cá nhân của ông vì điều đó rất bình thường?
Giờ đây, tôi xin gợi ý riêng với Hòa thượng Phước…, ông hãy trả áo mão lại cho Chùa, qua Mỹ công khai sống với nàng và yêu cầu nàng rút lại hồ sơ quan hệ trước đây giữa 2 người và đưa ra lời xin lỗi Hòa thượng. Một cách giải quyết đẹp tình trọn đạo!
Hòa thượng nghĩ sao?
4. Nghĩ gì bây giờ ?
Đến đây, tôi phải nói quả thật dân Việt Nam ta vẫn chưa trưởng thành. Tết Mậu Thân họ giết người như thế, khóc đã, rồi thôi. Không kiện, không tố cáo, thằng thua, phe ta chỉ biết chưởi. Còn phe kia, phe thắng trận, có một bọn giết người như vậy cũng nín khe. Vì im lặng là vàng? Mỹ nó cũng có hung thủ, nhưng vì nó có công lý nên tên Đại Úy Calley, Đại đội trưởng Đại đội Charlie, thủ phạm giết các dân làng ở Mỹ lai, về nước bị ra Tòa và ở tù. Cái văn minh là chỗ có công lý đó. Thẩm phán Ulrich Maas tiếp tục điều tra để tìm cho được tông tích các hung thủ giết người ở Maillé. Còn Việt Nam, hễ thấy người lớn (có tước vị) mặc dù làm càng thì cũng thôi vì cả nễ. Vị Hòa thượng Thích Phước … trụ trì một ngôi Chùa lớn,… thôi như vậy chuyện đã lỡ rồi, không nên để thành xì căng đan, nhân danh đoàn kết cho sức mạnh cộng đồng. Nga nó lớn nó làm ngang không ai dám nói nhân danh hòa bình và tình đoàn kết các dân tộc. Việt cộng ngày xưa giết 500,000 người về Cải cách Ruộng đất cũng nhân danh đoàn kết Công Nông chống Cường Hào Ác Bá. Việt cộng lập vụ án Nhân Văn Giai Phẩm cũng nhân danh cải tạo tư tưởng.
Tôn Giáo, Giáo hội, tín đồ là lớn hơn tất cả. Các chức sắc chỉ là những con người. Con người té ngã là chuyện phải có. Phải làm sáng tỏ, phải cho mọi người biết. Các Linh mục bên Mỹ làm bậy, ấu dâm, các tín đồ Mỹ làm lớn chuyện, đuổi các linh mục ra khỏi nhà thờ và Ông Giáo hoàng khi qua Mỹ đã phải xin lỗi các tín đồ Thiên chúa Giáo La Mã Mỹ.
Xì căng đan đối với tôi không phải là chuyện Hòa Thượng Thích Phước … có người yêu rồi bỏ người yêu, vui duyên mới. Cái xì căng đan là ngày nay không ai muốn nói và xử chìm xuồng dấu nhẹm vụ nầy. Bổn phận Nhà Chùa là phải tôn trọng tín đồ đã đóng góp xây dựng nhà Chùa. Cho nên làm sáng tỏ là tôn trọng Công lý.
Chuyện thời sự của Người, nhưng đó cũng là những bài học cho chúng ta.
26 tháng 8 năm 2008
Phan Văn Song
Ong Song,
ReplyDeleteCong ly thi bao gio cung nen lam sang to. Nhung Toi tu hoi: dong luc va loi le to cao cua Ba Dieu Hoa co nen dang tin khong! Hay day la mot tro choi sat mat lan nhau.