Monday, August 25, 2008

Tri Gỉa, Tri Gỉa Và Tri Gỉa Trong Thời Đại "Đồ Giả"


Trương Minh Hòa

Trong giới "khoa bảng ... lề" tại Việt Nam, theo giới chức "bình dân học vụ" quan niệm y chang như chuyện "báo cáo thủy văn, khí tượng" tin chắc chắn như bắp là những người có trình độ cao cấp, cao đẳng, cao cẳng, cao giò ... mà gốc gác ngày xưa phải được xuất phát từ cái nôi từ: "Văn minh miệt vườn" và sau 1975 có nền văn minh thời thượng thuộc: "Văn hóa Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây", với nhiệm vụ tối cao là đem ánh sáng "văn minh BỘ LẠC" vào miền Nam để khai hóa nhằm: "Biến người thành vượn chỉ mất 3 năm"; đó là những đỉnh cao trí tệ, thuộc loại trí thức Háng thâm, Háng rộng, Háng dài, Háng Sâu, Háng đen, Háng Trắng, háng lát, háng ghẻ, háng lác, háng lan ben .... nếu là phái yếu thì không nên "Hở Háng" mà can tội: "Công súc tu sĩ" mà vô tình "để lộ cả khung vàng dưới đáy khe" như bà bán gạo, vì sơ ý, bị ông già Tàu cảnh báo giữa chợ với âm mưu diễn biến hòa bình rằng: "nị TẺ LỘN ra" mà chưa "nhận thức" được cái "sự cố" cực kỳ nghiêm túc, có chiều sâu "kách mạng" nầy, sau cùng "giác ngộ" ra khi ông già Tàu cầm cầy gậy chỉ trúng ngay vào "hang Pác Pó" thì bà ta mới thực sự "giác ngộ cách mạng" mà khép giò lại và sau đó tìm mọi cách "khắc phục cái mặt yếu" nầy.

Những người tài ba lổi lạc "hậu" ấy được đảng và nhà nước "nhất trí" nâng cấp thành: "Đỉnh cao trí tệ nòi người", biến nước Cộng Hòa xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam thành LÒ xuất khẩu ra loại quân hàm học vụ: "Tiến sĩ Cầu Muối, Bác Sĩ Lò Heo Chánh Hưng, Kỷ Sư Đồng Ông Cộ, cử nhân Cầu Bông, dược sĩ từ trường thuốc rê Gò Vấp ..." đầy đường, sát cánh cùng với: "Anh hùng khủng bố" công an nhăn răng, cà chớn đầy đường, quân hại nhân dân, các cấp QUỶ từ quỷ ban nhân dân xã đến thành quỷ. Đó là lối đào tạo nhân tài theo tiêu chuẩn QUỐC TÉ (tức là thành phần nầy được đi du học, thường bị TÉ trước các kỳ thi trắc nghiệm trình độ ở các trường đại học do bọn "tư bản phản động" điều hành và chấm điểm): "Dốt như chuyên tu, ngu như tại chức", nên văn bằng cũng lạm phát như đồng bạc mang hình Hồ Chí Minh mất giá mãi mãi, dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy cũng hổng bao giờ thay đổi.

Người ngoại quốc nào khi vào Việt Nam lần đầu du lịch, có dịp đi từ phường khóm, làng xã đến trung ương, ngay cả những người đảm trách công tác như: "giữ xe, quản lý cầu xí công cộng, Ao Cá Bác Hồ, canh gác động đĩ ..." nếu có văn phòng làm việc thì cũng có treo văn bằng với mộc đỏ như màu vải của lá cờ đảng Cộng Sản, hay cũng là màu mà giới phụ nữ "phát hiện" ra hàng tháng được nhuộm qua tấm băng, khi hang Pác Pó ra báo cáo khẩn trương: "nghiêm túc cấm Bác Hồ không được vào đây hội ý hay làm cách mạng giải phóng với bất cứ tình huống nào" tức là đâu đâu cũng thấy cán bộ treo bằng cấp đầy cả văn phòng làm việc, nên tưởng nước nầy có nền văn hóa cao lắm mà thán phục. Ngay cả thằng "tưởng thú" tức là thủ tướng không người lái Nguyễn Tấn Dũng với trình độ lớp 7, bây giờ nghe đâu có tới 2 bằng cử nhân, nhưng đi công du, cũng phải nhờ thông ngôn tiếng Anh để "quán triệt" những ngôn từ: "cực kỳ phản động" của đế quốc Mỹ; có thể nói thủ tướng VẸM Nguyễn Tấn Dũng còn cao hơn Háng Học, nay được nâng cấp thành "nhà NÁCH HỌC" vĩ đại, là nhà lãnh đạo kiêm lãnh tiền hối lộ mà trở thành tỷ phú đô la Mỹ, thế mới thấy được thế nào là: "tri giả, tri giả, tri giả ... và tri giả".

Những nhà thuộc giai tầng Háng Học nêu trên, nhất là sau 1975 khi mà những cán ngố, cán dốt, cán khờ, cán ác, cán ngáo tay cầm Cáng mã tấu, súng Ak:"Tiến vào Sàigon, trận cuối chưa phải là trận nầy" đã ngơ ngác như những anh chàng Tarzan lần đầu được nhìn thấy tận mắt cái: "Nền văn minh cực kỳ phản động, lạc hậu, lỗi thời của tàn dư chế độ Mỹ Ngụy để lại" nhưng cực kỳ chất lượng, nên ai cũng quơ quào đi tìm những: "thứ vật chất phản động" như truyền hình, đài, tủ lạnh, xe hơi, vàng .... để mang về "cải tạo" thành: "tài sản định hướng theo xã hội chủ nghĩa", được sáng tạo, tối tạo thành: "lấy công cho tư". Tuy nhiên, nhiều tên Tarzan "thời thượng" đã bị những tay làm hàng nhái, hàng giả, mà đa số là những: "Đồng hương thân thương" của Ngài Mao Chủ Tịch và Trung Quốc vĩ đại, với truyền thống là, đô giả, hàng nhái vô địch: "đã từng bao phen làm bạt vía kinh hồn nhiều gã: "Giặc từ RỪNG RÚ vô đây, bàn tay nhuốm máu đồng bào" ngậm bồ hòn, dậm chân khi bị mua nhằm "hàng giả" thế mới đúng là: "tri giả, tri giả, tri giả ....", tức là"mua rồi mới biết hàng giả" thì làm sao kiếm được kẻ bán hàng giả mà đòi trả lại .

Nếu dùng chữ Háng, giải thích theo nghĩ ĐÙI cho dễ hiểu và được toàn thể nhân dân chấp nhận rằng: "tri giả, tri giả, tri giả ... tức là biết ĐỒ GIẢ thì đừng mua". Do đó, khi nhắc đến hàng hóa giả, dổm, nhái ... thì cái câu: "Made in China" cũng nên "đề cao cảnh giác trước những âm mưu diễn biến hòa bình của các hãng xưởng từ Trung Quốc", từng có thành tích: làm biết bao người "tiền mất, của bỏ" mà đau như thiến, dĩ nhiên là sau khi trao tay là không có chuyện "REFUND" hoặc: "money back guarantee" như các hàng hóa sản xuất từ các nước "tư bản phản động". Đỉnh cao trí tuệ nòi đười ... sau 1975 cũng từng thấm thía những hàng giả, nhưng làm y như thiệt: "Đồ Hồng Kông, làm bên hông Chợ lớn", ngoài ra còn bị hố khi đem đổi những chiếc đồng hồ mắc tiền (do ăn cướp khi mới vào) như Omega, Rolex, Longine .... lấy các đồng hồ điện tử, mà những Tarzan nầy vô cùng "hồ hởi phấn khởi" lúc đầu khi nhìn thấy chiếc đồng hồ điện tử quá ư là hiện đại và "không người lái" lúc còn pin chạy. Sau nầy khi hết pin, mới hiểu thế nào là "tri giả, tri giả, tri giả ..." khi đổi nhằm thứ đồ "cao cấp hơn cả đồ giả" mà trở thành "tá hỏa".

Tri giả, tri giả, tri giả ... là điều mà nhân loại, hay là "loài người tiến bộ thứ thiệt" chớ không phải "nòi người tiến bộ, đỉnh cao trí tệ Việt Cộng "quan niệm" ăn cướp vùng lên để đổi đời "theo cái chủ thuyết dạy làm ăn cướp là chủ thuyết Marx Lenin. Do đó toàn thể thế giới lẫn "thế giái, thế háng, thế hang" ngày nay phải luôn luôn đặt trong "tình huống" để cao cảnh giác từ cao độ đến độ thấp nhất, tất cả mọi thứ: "Trước những âm mưu diễn biến làm hàng giả, có cầu chứng MADE IN CHINA "tràn ngập cả thị trường từ các châu lục, đó là" các thế lực làm đồ giả, luôn đe dọa lòng "tín nhiệm "của những người ham mua đồ vừa rẻ, vừa đẹp và bền" dễ bị bực mình khi biết đó là những sản phẩm, mà Việt Cộng goi là "chất lượng cao" với tiêu chuẩn BA-TÊ ( Thứ-Thiệt-Tệ).

Cái Giả không bị giới hạn trong vấn đề hàng hóa, mà hầu như mọi thứ giả lan tràn như "bịnh cúm gia cầm" trên toàn cầu; nhân loại trải qua những quá trình lịch sử như: thời đồ đá, đồ đồng, đồ sắt ... sau 1975 thì ở miền Nam dân chúng "quá độ" sang thời kỳ "chà đồ nhôm" và sau nhiều thập niên tại Việt Nam cũng như thế giới đang "kinh qua" thời đại ĐỒ GIẢ, có tầm vóc "toàn cầu", cái giả ngày nay trở thành "thế giới đại đồng giả", tức là "giả không người lái"; giả từ hàng hóa, bằng cấp, tôn giáo, con người, từ thiện, tổ chức giả .... khắp nơi nơi đều là "đồ giả" thì người ta phải: tri giả, tri giả, tri giả ..... khi nhìn thấy giả là tránh xa. Có nhiều thứ giả, lẫn lộn vào thứ thiệt, vàng thau lẫn lộn, khiến cho nhiều người bị lầm; do đó bất cứ lúc nào, mọi người nên: "dò xét ít nhất là bảy lần trước khi mua, hàng, tham gia tổ chức, đóng góp từ thiện ...", nhất là những gì xuất phát từ các nước thuộc "đỉnh cao trí tệ nòi người" thì xác xuất giả "vượt chỉ tiêu" hơn những nước "tư bản phản động, lạc hậu lỗi thời".

Kỳ Thế Vận Hội Bắc Kinh được tổ chức đúng 8 giờ ngày 8 tháng 8 năm 2008, với 5 cái còng số 8 do Hội Nhà Báo Không Biên Giới đặt đúng cái tư tưởng vĩ đại của chủ tịch Mao Trạch Đông là nếu khối Cộng Sản thắng thế thì "năm châu đều bị còng"; tuy nhiên, cái ngày bế mạc thì lại đúng 8 giờ tối, mà ngày là 24 tháng 8, trật bài bản "hẩu, hẩu, hẩu", là điều mà các quan chức lãnh đạo Bắc Kinh cũng không thấy hài lòng, nếu ngày 28 thì coi như "toàn số 8" mới đủ bộ, đảng Cộng Sản Trung Cộng tin cái điều "duy tâm siêu hình" dù họ tự nhận là "duy vật". Đây là kỳ tranh tài thể thao, thể tháo đẳng cấp "thế giái" lần thứ 29 (nếu lần 28 thì hay biết mấy), là kỳ Ố LIỀM- BÚA (Olympic) theo tinh thần thế vận hội được "nhốt" trong trại cải tạo "ổ chim sắt" vĩ đại dưới biển máu là "cờ đỏ" của nước Cộng Sản tràn ngập cả vận động trường từ lúc mới khai mạc đến chấm dứt; cuộc tổ chức thế vận lần nầy, thật bất thường, được coi là kết quả của hai bên chỉ THÔNG mà không CẢM: Ủy Ban tổ chức thế vận IOC gồm đa số là các thể tháo gia, thể tháo già, không rành về chính trị, chính em và những mưu đồ gian manh của Cộng Sản Trung Quốc, dễ trở thành những kẻ "ngây thơ già" nên lầm tưởng là nhờ thế vận mà Trung Cộng sẽ cải thiện tình trạng nhân quyền, có tự do, dân chủ như các nước mà họ đang sinh sống.

Trái lại, Trung Cộng muốn nhân cơ hôi nầy để phô trương một nước Trung Hoa vĩ đại, giàu mạnh là nhờ "áp dụng thành công chủ nghĩa Cộng Sản" và cũng để rửa mối thù mà từ hơn 100 năm qua, bọn "Bạch quỷ" đã lấn lướt, coi thường, vây hãm, chiếm đất; một điều lý thú là năm 1997, Anh Quốc trao trả thuộc địa Hồng Kông lại cho Trung Cộng, thì năm 2008, Trung Cộng lại trao ngọn cờ thế vận cho Anh, gần một con giáp. Hai bên "đồng sàn dị mộng" gặp nhau tại Bắc Kinh, thì thế giới và cái ủy ban Thế Vận mới tá hỏa là Trung Cộng vẫn thờ Mao Trạch Đông (thủ phạm tàn sát hơn 65 triệu người mà vẫn được các lãnh tụ các nước dân chủ không đá động tới), Trung Hoa Lục Địa vẫn "đông phương hồng" và chế độ không thay đổi, khiến báo chí nước ngoài bị giới hạn. Tuy nhiên IOC đã lỡ trao thế vận cho kẻ gian đăng cai, đành phải:

"Cũng đành nhắm mắt đưa chân.
Thử coi Thế Vận tiến dần tới đâu?".


Một thế vận hội mà từ lúc rước đuốc với con đường "vạn lý trường chạy" theo đúng kế thứ 36 trong tam thập lục kế "tẩu vi thượng sách", hình như cây đuốc thế vận nầy cũng nhằm ghi nhớ là cái ngày mà Mao Chủ Tịch cùng hàng trăm ngàn "đồng chí" chạy thụt mạng về phía Bắc, trốn chui trốn nhủi trong hang núi Diên An, trong cái gọi là "vạn lý trường chinh" vì bị quân của Tưởng Giới Thạch truy rượt. Vừa tổ chức thế vận và cũng vừa sợ bị biểu tình từ các du khách Tây Phương, người Tây Tạng và các bộ tộc, giáo phái Pháp Luân Công đòi nhân quyền, tự do tôn giáo; cho nên Trung Cộng đành cắn răng chịu lổ, giả vờ hết vé, để dành cho ưu tiên cho những người "Hán Tộc", theo đài truyền hình số 7 ở Úc, thì trong ngày khai mạc Thế Vận, Trung Cộng dành hơn 5 sư đoàn công an, bộ đội, mặc thường phục, giả làm khách xem, ngồi kín cả vận động trường "trại cải tạo tổ chim" có sức chứa 91 ngàn, tức là số "phe nhà" chiếm phân nửa, thì có ai dám trương cờ Tây Tạng, ủng hộ tự do tôn giáo .... hó hé là lực lượng công an, quân đội đàn áp và đưa đi mất ngay. Do đó, đi dự thế vận hội Bắc Kinh rất là an toàn, an ninh như bất cứ trại tù cải tạo nào ở Hoa Lục.

Ông chủ tịch IOC là Jaque Rogue, gốc Bỉ, đã ngậm phải "củ cải muối" mà vẫn khen ngọt, không dám nhăn mặt, ông cho là "nhờ thế vận hội mà thế giới mới hiểu biểu nhiều về Trung Quốc ...", đúng vậy, thế giới từng biết Trung Cộng là nước Cộng Sản khát máu, ma đầu, tác ác, gian hiểm, là nơi chuyên làm hàng nhái, giả, dổm, đồ ăn Trung Cộng có nhiều độc chất, quần áo, đồ chơi cũng không an toàn .... bây giờ thì tay nầy bắt, nhưng tay kia thủ sẵn con dao, thừa cơ hội đâm lén, như câu: "nhất đẳng huyền đai, không bằng dao phay chém lén". Trung Cộng giúp cho Sudan diệt chủng, Miền Điện, Bắc Hàn, đô hộ Việt Nam qua tập đoàn Thái Thú gốc Việt ... thò bàn tay lông lá cho các tổ chức phiến loạn Maoist .... trên thị trường thì hàng hóa có đề câu "Made in China" là khỏi cần phải nói: dổm, không bền, độc hại ... "hàng Trung Quốc có vất bỏ cũng đừng lấy". Do đó, cái bản chất giả, dổm vẫn là truyền thống của Trung Cộng, nên cái tổ chức Thế Vận Hội Bắc Kinh được coi là: thế dị hội, thế dổm hội, thế gian hội cũng đâu có sai. Ngay trong lễ khai mạc, đồ giả tung ra ngay: bắn pháo bông giả, em bé nhép môi cho giọng hát em bé thật ca, trong cuộc tranh tài thì lực sĩ khai gian lận tuổi ... và hy vọng rồi đây sẽ tìm thấy những cái giả khác, khi mà thế giới đã nhận biết Trung Cộng là thứ có "nghiệp chuyên" giả.

Thế giới ngày nay cũng không thiếu gì chuyện giả, như ở Nam Hàn, nhà sư Phật Giáo (chắc là trí thức Phật Giáo) là Ji-Gwang, vào ngày 18-8-2007 đã lên tiếng xin lổi vì đã xài bằng tiến sĩ giả do đại học quốc gia cấp ở Hán Thành, gây chấn động trong giới "khoa bảng" thứ thiệt và cũng làm giảm uy tín của hệ thống trường đại học quốc gia nầy.

Ở Iran, bộ trưởng nội vụ tên là Ali Kordan, tự nhận có bằng tiến danh dự ở đại học Oxford, London (Anh Quốc), khi quốc hội Iran "phát hiện" mới đây ngày 08 tháng 08 năm 2008, gây xôn xao trong dân chúng. (http://www.nowpublic.com/world/iranian-ministers-oxford-degree-fake)

Ở Canada cũng có cái vụ "mục sư giả", một số tín hữu Tin Lành muốn "về nước chúa" sau nầy, hay là có ý đồ đen tối ở thế gian mà tự phong "mục sư" dù chưa được đào tạo ở các trường đại học Tin Lành. (http://www.benedictionblogson.com/2008/07/25/more-canadian-religious-leaders-with-connections-to-diploma-mills-and-unearned-doctorates/

Trở lại người Việt, thì "thời đại đồ giả" cũng tác động không ít vào "môi trường hàng giả toàn cầu"; có nhiều người trước 1975, không hề đi lính (trốn lính là chắc), khi sang đến trại tỵ nạn, khai lính Việt Nam Cộng Hòa để sớm định cư; một số bộ đội, cán bộ Việt Cộng lấy giấy tờ quân nhân để đi tỵ nạn; nên thời ông thủ tướng John Howard ở Úc, ông bộ trưởng Cựu Chiến Binh Bruce Scott kêu gọi cộng đồng người Việt Tự Do hảy tố cáo những tên Việt Cộng len lõi, hưởng tiền cấp dưỡng của bộ Cựu Chiến Binh (Veteran affairs). Sĩ quan giả cũng "mọc lên như nấm" là thứ "sĩ quan không người lái" lính, hạ sĩ quan .... tự nhiên "vinh thăng tại bàn nhậu", chớ không phải "vinh thăng tại mặt trận"; một số sĩ quan thì tự động thăng cấp, nên có ông thiếu úy, bây giờ lên thiếu tá, trung sĩ y tá thành "trung tá y sĩ" là giả đấy.

Tuy nhiên, quân lực Việt Nam Cộng Hòa có chính nghĩa nên mới có nhiều người giả danh, giả quan, giả lính; chớ bộ đội Cộng Sản, có ai giả là thượng úy, thượng tá, tỉnh ủy để hù và lấy oan với người Việt tỵ nạn hải ngoại bao giờ?. Tại các nước có quân tham chiến, một số người chưa hề sang Việt Nam, vậy mà giả làm cựu chiến binh đồng minh, mang huy chương giả đi diễn hành. Con người cũng giả nhiều thứ, nhất là sau thời kỳ Việt Cộng mở cửa để tồn tại trong tương kế tựu kế", nhiều bà bị chồng đá đẹp, về Việt Nam cưới vợ nhí, thế là các bà vợ từng "biết nhau từ thuở mười ba, năm em mười tám, thiếp đà 5 con" trở thành "quá date", bị chồng thay lòng đổi dạ sau khi Việt Cộng Đổi mới, bèn "biến ghen tuông hành động", dùng tiền đi sửa sắc đẹp, mua các loại mỹ phẫm hảo hạng; nên nhiều bà có tuổi "đáng bà nội, bà ngoại" mà nhìn mặt tưởng là "gái mười tém" sau khi được các bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ ra tay cứu giúp, nhưng không phải giúp chùa, trả tiền cao như câu "bánh dừa đi, bánh tét lại", có bà còn nắm vững cả những "nguyên tắc chỉ đạo chiến lược thời thượng" nghĩ đến việc tân trang cả ngoài lẫn trong để cho các thứ "vũ khí ta mang" đều hiện đại "chất lượng cao", có sáng kiến nhờ các bác sĩ "vá cửa mình" để cho Bác Hồ ra vào hang Pác pó mà: "lòng phơi phới một tương lai nên hồ hởi phấn khởi, thể bám trụ, bám chốt, bám hang nầy đến khi giã từ gác trọ" mà vẫn còn hẹn "kiếp sau" xin được đầu thai lại, gặp nhau để hát bài "tiếng chày trên sóc Bam Bo" với câu: "giã gạo ban đêm", giã gạo hoài mà không ngừng nghỉ "đêm bảy ngày ba, ra vô không đăng ký hộ khẩu". Tuy nhiên, nếu các bà không nắm vững câu: "tiền nào của đó" cứ ham rẻ về Việt Nam để biến cải thành "Tây Thi", có ngày trở thành "Chung Vô Diệm" khi gặp phải bác sĩ giả đầy cả nước, dụng cụ thiếu vệ sinh, mang luôn Sida ... thì mất cả chồng lẫn tiền và nhiều khi vong mạng như chơi.

"Phụ nữ ngày nay sửa mệnh trời.
Cải lão hoàn đồng, cũng dễ thôi.
Cô đặng mũi cao nhờ nhựa độn.
Bà căng vú thẳng, tợ xuân thời.
Trong vá cửa mình, căng âm đạo.
Ngoài thì giải phẫu, mặt dễ coi.
Đề phòng bác sĩ y khoa giả.
Mặt mày biến dạng, xấu như chơi"


Bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ, đúng là cái phao cuối cùng để giúp các bà bị lâm vào cái "tình huống" cực kỳ bi đát, di "tàn dư của tà sách ĐỔI MỚI" của Việt Cộng; cũng tại lũ Việt Cộng mà gia đình tan nát, bỏ nước ra đi, nay thì cũng Việt Cộng mở cửa, gia đình cũng "mở luôn cửa trước lẫn sau" ra tòa ly dị, chia của thì các bà nào bị tan nát gia đình nên thù Việt Cộng, là nguyên nhân chính đấy. Nhưng xin đừng lo, có tiền là có thể đảo ngược tình hình:

"Từ cuộc giải phẫu hôm nay.
Ta trẻ đẹp gấp mười lần xưa"

Ngoài ra, tại hải ngoại còn có nhiều loại thần dược như: đông trùng hạ dế, Linh chi, yến sào, nhất là sửa con ong chúa 63 (con ong thường có mật nhưng có sữa mới là chuyện khó tin nhưng có thiệt), nhưng đừng xài sữa con VẸM chúa 36 là có ngày" thân bại danh liệt; điển hình là nhà béo Vũ Ngọc Ém dùng sửa con Vẹm chúa 36 lâu năm, bỗng bị "phát hiện" mà tên tuổi đi tuốt xuống Ao Cá Bác Hồ, ban biên tập tờ Vẹm Weekly, tờ nhật báo Người Vẹm, cũng từng xài sữa con Vẹm Chúa 36; sữa nầy do Việt Cộng sản xuất, cũng là sữa giả đó, ở hải ngoại có đại lý bán, do Cẩu Cao Cầy, nghe nói muốn mua thì lên lạc với trang web: www.kỳnhônghouse.com (liên lạc không được ráng chịu nghe, đừng chửi là chỉ tầm bậy)

Nước ngoài cũng có ĐỐC TƯA-GIẢ, mà lâu nay, người ta tưởng thiệt, như trường hợp của Mông Xừ TRẦN TÊ-TÊ, nay lừng danh là Đốc-Tưa TRẦN ĐẠI SỠI, bắt đầu sự nghiệp "ăn học thành tài" từ năm 1959, đậu bằng tú tài toàn năm 1959 với hạng THỨ (theo kinh nghiệm thì muốn vô học bác sĩ y khoa, đòi phải đậu tú tài 2 từ hạng bình đến ưu, chắc là không đủ tiêu chuẩn), học ban B mà đi theo Hán văn thì coi như "học lộn xòng", đáng lẽ phải đi ban khoa học chính xác mới trúng địa chỉ văn hóa, nên chuyện bất thường là cậu sinh viên Trần Đại Sỡi bèn nhảy qua học sư phạm ban Hán Văn (chớ không phải HÁNG VĂN, học Háng Văn không cần bằng tú tài, bất cứ ai cũng học được, miễn là có BÁC HỒ còn tốt là có thể học mau lắm), tốt nghiệp năm 1963, thì đúng là học trình sư phạm 4 năm. Nhưng năm 1965, tức là 2 năm sau thì có bằng "BÁC SĨ Y KHOA", thế mới là bằng giả, có trường đại học y khoa miền Nam hay thế giới tự do nào có học trình 2 năm mà làm bác sĩ? Hoặc vừa học Sư Phạm vừa học Y Khoa cùng lúc. Quả thật đó là "bậc thiên tài Lường Gạt có Bằng CẠP"! Ấy vậy mà có những thằng "bác sĩ thiệt " lại tôn hắn làm tôn sư bên Tàu qua dạy đó ! Ngoại trừ các trường đại học ở nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, với nguyên tắc học: "dốt như chuyên tu, ngu như tại chức" thì bằng nào mà không có. Một điều ngoại lệ, khó tin nhưng có thật là: thời Việt Cộng khủng bố trước 1975, ở các mật khu thường hay có mở các khóa đào tạo "bác sĩ, quân y sĩ", sinh viên hổng cần bằng tú tài, biết đọc biết viết tiếng Việt và được vô đảng Cộng Sản là đủ tiêu chuẩn, chương trình vừa học lý thuyết và vừa thực tập trên thân thể du kích bị thương, chỉ mất 6 tháng là tốt nghiệp, gọi là Bác sĩ mật khu; bác sĩ nầy giỏi về tài dùng nước dừa xiêm thay cho serum, cấy nhao theo phương pháp Filotov, sau nầy được dân truy tặng danh hiệu: "lương y như đồ tể".... nếu bác sĩ Trần Đại Sỡi học thời đó thì dư thời gian, nói thiệt thì không ai "thét méc", thật thà khai báo là được nhân dân khoan hồng. Tiến sĩ giả cũng không thiếu như P. V. Song.

Người giả, bằng giả là chuyện xảy ra, thì làm văn hóa giả cũng thấy như trường hợp nhà văn NGUYỄN MẠT-GIỐNG, nhà thơ DÊ - TỬ - LU, thẩm phán nhà văn xạo Vẹm TÁN-GÙ (Lãng Giư), nhạc sĩ VÃNG-THÀNH-U với các bài "không tên" như: "Người con gái không cần ĐI ĐÁI, chuyện ăn ten làm nhiều đau thương ...", Nhạc sĩ PHẠM DUI, trung tâm băng nhạc THÚI-NGHE với MC kiêm nhà văn Ngã Ba Ông Tạ NGUYỄN NỌC NẠN .... một số trang Web giả danh tỵ nạn, kết bạn Cộng Sản như Giáo Điếm, đài phát thanh SRBS, Diễn đàn PHẮNG-NỐ ... tu sĩ giả thì nhiều lắm, điển hình như Thích TRÍ XIU, TỆ SĨ ... các tu sĩ "về nguồn Pác Pó", linh mọp C. Đ. Minh, mọp sư Huỳnh.Q Bình .... Tổ chức chống Cộng giả như Mặt Trợn phở bò (sau đổi thành quán Vịt Tiềm), hai cánh Vịt Tiềm đều là giả chống Cộng cả. Tổ chức có đám THÔNG LỒN, đổi thành Tạp Nhạp Dân chủ Điên Ngoa với kỹ sư Nguyễn Diễn Ca; phản tỉnh cũng GIẢ, Việt Cộng đưa hàng giả phản tỉnh như: cu đại tá BÌNH TÚI, Huỳnh Minh Chán (đã tiêu diêu nơi miền Lê-Mác) ....v..v...

Tu giả cũng là cái phong trào "thời thượng", nên tại Việt Nam, công an được biên chế vào tu, trở thành chức sắc, xuất ngoại dễ dàng như đi chợ; tu giả sinh ra "từ thiện giả" được những kẻ "giả nhân giả nghĩa" lợi dụng lòng hảo tâm để thu tiền; ngày nay thì vấn đề từ thiện trở thành "vở kịch lói vô duyên" tại hải ngoại, khi khám phá ra những kẻ "ăn cơm nhà HÀNG vác ngà voi" cũng là kẻ vác luôn túi tiền để làm "từ thiện theo định hướng xã hội chủ nghĩa". Ngay cả vấn đề thương tâm là giúp đỡ các thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa, cũng nên cẩn thận, vì những kẻ "lừa thầy phản bạn thường hay giả dạng kẻ nhân từ" lợi dụng lòng tri ơn đối với những anh hùng dân tộc, hy sinh một phần cơ thể cho đất nước, họ quyên tiền, giúp cho cả những tên khủng bố Việt Cộng bị quân ta trừng trị trong lúc gây tội ác; đó là những tấm lòng ĐẠI-BÁC, thì những người muốn tri ân các chiến sĩ cũng nên "chọn tổ chức gởi tiền" chớ lầm tổ chức giúp phế binh Việt Cộng mà sau khi đưa tiền là hối tiếc; thương binh liệt xịu sĩ Việt Cộng là những tên từng đuổi thương phế binh quốc gia để cướp nhà trong các trại gia binh, cư xá phế binh; chúng được đồng đảng ban nhiều đặc quyền, đặc lợi, được cấp dưỡng, và còn vênh mặt là "yêu nước", nay có người lại quá nhân đạo, làm dùm công tác cho bộ thương binh xã hội Việt Cộng, trong khi lính quốc gia đáng giúp hơn. Tốt hơn hết là các quân nhân biết trong đơn vị, quân trường, còn ai ở lại, giúp đỡ là không bao giờ sai lầm, đó mới là "tri giả, tri giả, tri giả ..." còn biết tổ chức giả mà cứ nhắm mắt đóng góp là sai lầm, tiền mất mà lại "bức xức" khi biết mình không tri giả trước khi làm từ thiện mà lầm thứ giả.

Trong nước thì bằng cấp giả là "chủ yếu" nâng cao trình độ dân chí, dân rận, dân rệp Việt Nam là nơi đào tạo nhiều giới khoa bảng đạt tiêu chuẩn: "nhỏ không học, lớn có bằng tiến sĩ", cái bằng tiến sĩ kiếm dễ như câu "có tiền mua tiên cũng được" chỉ cần có 5 nghìn Mỹ Kim, là các khoa trưởng đại học sẵn sàng cấp bằng tiến sĩ, thì ra các khoa trưởng "độc hại" ở Việt Nam cũng biết "kinh doanh" chỉ có một tờ giấy đáng giá vài xu, thêm cái mộc và chữ ký mà bán được 5 ngàn Mỹ Kim, thì có thương vụ nào làm ra nhiều tiền bằng?.

Nhờ vậy mà trong nước có giới khoa bảng: tiến sĩ Cầu Muối, Bác Sĩ Cầu Chữ Y, dược sĩ trường thuốc rê Gò Vấp, kỹ sư nông nghiệp rừng U Minh, bác sĩ thú y trường lò heo Chánh Hưng ngoài ra có các trường đào tạo "nghiệp chuyên" cho ra lò những "tiến sĩ may-mặc" (không lẽ may vụt), tiến sĩ thể dục thể thao dưới tiến sĩ phải là PHÓ TIẾN SĨ, nghe qua cũng oai lắm. Với một đất nước sản xuất ra "quá tải" tiến sĩ thì đây mới đúng là "thiên đàng trí tệ", trong tương lai, từ anh nông dân, đạp xe xích lô, chị bán hàng rong đều có ít nhất là bằng cử nhân và cao hơn là tiến sĩ, thì chắc chắn là nước Việt Nam đáng được thế giới đổ về để học, trao dồi văn hóa, kiến thức.

Thời đại đồ giả ngày nay lên đến "đỉnh cao" có tầm vóc toàn cầu, nên ngay cả các tu sĩ Phật Giáo, khi đi thuyết pháp, đăng báo, thường có kèm theo hai chữ TÊ-ẾCH (TS) mới oai, nhất là các bằng tiến sĩ tốt nghiệp từ viện nghiên cứu LÀO, thì càng có giá trị cao hơn là các trường đại học các nước "tư bản phản động" như Harvard, Cambridge, Oxford ... từ những thứ giả coi như "khắp nơi nơi đều là đồ giả" Tuy nhiên, những người, tổ chức thứ THIỆT yên tâm, do từ nhiều cái giả chung quanh mà cái thiệt mới tăng giá trị, nhờ ánh sáng mà phân biệt được bóng tối, tức là: "vàng thiệt không sợ lửa", và những thứ giả, từ từ cũng lòi ra như cây kim để trong bọc, thế gian không ai mù cả, chỉ có những kẻ gian chủ quan tài "gian lận" mà làm ra nhiều thứ giả, thì mặt giả, hàng giả, tổ chức giả ... lần lượt bị lộ ra, đó là hậu quả của những thứ giả phải trả vậy.

Trương Minh Hòa



Sau đây là những site web làm bằng cấp giả từ cử nhân đến tiến sĩ mọi ngành
http://www.nd-center.com/Samples.html
http://www.diplomamakers.com/
http://diplomacompany.com/

http://www.boxfreeconcepts.com/download/index.html
http://www.diplomasandtranscripts.com/

No comments:

Post a Comment