Trương Minh Hòa
"NGU TỒI, tâm động, giả NGỒI TU.
NGÁO BỊP chân tu, NGHIỆP BÁO từ.
TIỀN THU, thuyết pháp, TU THIỀN dạy.
CỘNG NGHIỆP dẫy đầy, KỊP NGỌNG ư?
NHÂN LÀNH, chân lý, NHANH LẦN đến.
CẢ QUÁI ma kia, CÁI QUẢ bù.
BAO DUNG phòng kẻ BUNG DAO giết.
BỊP NGHIỆT tạo đà, BIỆT NGHIỆP như"
Người Việt Nam hai phía Quốc gia, Cộng Sản và ngay cả một số người ngoại quốc, nhất là thành phần: "phản chiến khuynh tả" trong cuộc chiến tranh chống lại đại họa "khủng bố" Cộng Sản toàn cầu, mà điểm nóng khủng bố là tại miền nam Việt Nam, không lạ gì nhân vật mang tên THÍCH NHẤT VẸM.
Một người có nhiều huyền thoại từ ngày mới đi tu đến nay, nghe đâu đang được một số người, không loại trừ Việt Cộng, hay chính trong cơ sở tu học LÀNG-MÔN, không nên nói lái là: "LỒN-MANG", làm mất hay giảm đi ý nghĩa "đứng-đái" (hay còn gọi là đứng đắn) của một tông phái tu "hiện đại", được nâng cấp từ thiền sư đến Phật Sống một cách "không người lái", đang được Việt Cộng dùng làm con bài "ba lá Phật Giáo" lần nữa sau khi chiếm được miền Nam vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, thì cái "danh hiệu Phật Sống" là Bồ Tát tại thế như Đức Đa Lai Đa Ma, vị lãnh đạo tinh thần của nhân dân Tây Tạng, dành cho thiền sư Thích Nhất Vẹm, được coi là "quân hàm Phật Sống", sự tấn phong "quân hàm" nầy được nhìn thấy qua nhân vật lừng danh Việt Nam là Dũng Lò Vôi, một trong những đứa con nuôi có tầm vóc "chiến lược" của Sáu Dân (Võ Văn Kẹt), đứa con nuôi rất là "trung với bác, hiếu với đảng" nầy, chính người có công xây dựng một "cơ sở KINH DOANH PHẬT GIÁO" với ngôi chùa Đại Nam Quốc Tự "hoành tráng" chiếm một diện tích hơn 500 mẫu tây ở tỉnh Bình Dương, có tấm vóc quốc tế không xa, như các tụ điểm du hý, du lịch ở nước "kẻ thù số một" như Disney land vậy; sau nầy Đai Nam Quốc Tự cũng dám dây dựng thêm khách sạn 5 sao, sân đánh golf, nhà hàng bán đủ thứ thứ ăn "đại đồng" là không phân biệt chay-mặn (tức là lằn ranh CHAY-MẶN bị xóa bỏ) và nếu muốn hướng dẫn "Đạo Phật Ngày nay" đi theo con đường "hòa hợp hòa giải" giữa Phật và Ma quái, thì cũng nên thành lập thêm "đội ngũ gái gọi" để phục vụ khách thập phương, nhất là các du khách nước ngoài, muốn tới nước Việt tìm hiểu đạo, có cái nhìn "cởi mở" với lối thực hành, qua ngôi chùa Phật được "định hướng và gắn liền theo xã hội chủ nghĩa".
Dũng Lò Vôi là người thay mặt đảng để thực hiện "chính sách tấn phong quân hàm Phật" cho tên "Đại Ác Quỷ Vương" Hồ Chí Minh, nên cái chánh điện ngôi chùa lắm bạc nhiều tiền với tượng Phật, Hùng Vương và Hồ Chí Minh, nơi nầy luôn túc trực đội ngũ công an trong lớp áo "nâu sòng" canh coi "như mắt khóm tai bèo", sẵn sàng báo cáo với các cơ sở công an khi "phát hiện" ra những Phật tử thuần thành nào có ý đồ chống đảng và nhà nước, có âm mưu lật đổ chế độ mà ra tay triệt hạ để "bảo vệ đạo pháp theo định hướng xã hội chủ nghĩa"; công an mặc áo sư, chính là "giai cấp tu hành ưu việt, đỉnh cao trí tệ tu học, tu hành, tu đạo lẫn đạo tu", đang dắt tay những Phật Tử thuần thành, tu theo Tam Tạng lúc chưa thỉnh được kinh, cùng "dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường của đảng".
Ngài Thiền sư, sau nầy thu tiền trường kỳ, thu tiền không ngừng nghỉ và trở thành nhà triệu phú Mỹ Kim đáng được lên chức TIỀN-SƯ, nghe đâu sinh năm 1926 tại làng Minh Hương, quận Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên. Từ năm 1942 đi tu ở chùa Bảo Quốc (Huế). Sự nghiệp tu hành trong "quá trình đạo tu" của Thích Nhất Vẹm cũng có nhiều huyền thoại, bí mật, chưa ai "bật mí", không ai biết Ngài đi tu, thọ giáo với sư nào? Cũng giống như huyền thoại nhân vật Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, vị thầy bí mật đã truyền dạy cho 72 phép thần thông, để sau nầy làm loạn thiên đình, khiến Phật Bà Quan Âm phải dùng mẹo để nhốt dưới Ngũ Hành Sơn suốt mấy trăm năm. Ảnh hưởng của thiên sư, trước đây là đại đức Thích Nhất Vẹm khá lớn tại miền Nam Việt Nam trước năm 1975, đặc biệt là trong giới Phật Tử trẻ thời ấy, say mê những quyển sách do Ngài viết ra như quyển "TÃ HỒNG CÀI HÁNG" nghe nói là viết trong rừng, mật khu ở Tây Ninh vào năm 1961, cũng là cảm hứng của các nhạc sĩ, văn sĩ, thi sĩ" động não ra âm" và sau nầy nghe nói đến quyển "Đường Xưa Mây Trắng"....
Đại đức Thích Nhất Vẹm là phát ngôn viên hải ngoại của khối Phật Giáo Ấn Quang, do thượng tọa Thích Trí Quang lãnh đạo, Ngài nầy có "quá trình tu hành chất lượng cao" lắm, tục danh là Phạm Văn Bồng, tự là Kiều Tuấn Cương, gia nhập đảng Cộng Sản Việt Nam từ năm 1957 tại Sơn Tịnh, Quảng Ngãi ..... Thích Nhất Vẹm được Khối Phật Giáo Ấn Quang gởi ra hải ngoại hoạt động khuynh tả và đồng thời cũng tránh vụ Ngài Nhất Vẹm, một sư trẻ, có dạy vài giờ ở viện đại học Vạn Hạnh, đã có mối quan hệ HỮU CƠ khi mà nhiều phen HỞ-CU với một tín nữ trẻ đẹp có cái tên Tây là "Fleurette" tức là "Đóa Hoa Nhỏ". Chắc cái "CƠ DUYÊN" mà hai người đã cùng "dắt tay nhau tìm động hoa vàng" để cùng nhau tìm vào "õi non bồng nước nhược" tại thế, trở thành nguồn "triết lý" để sau nầy Thích Nhất Vẹm lấy làm "cơ sở tu đạo, đạo tu" (đừng nói lái mà sai ý nghĩa đạo tu) mà sáng tạo lẫn tối tạo ra một thiền tông hiện đại, sau nầy ai cũng biết là THIỀN TIẾP HIỆN, một trong những tông phái tu học HIỆN ĐẠI, vì tu theo lối nầy, khi mà hai người khác phái cùng nhau ngồi thiền trong bóng tối là mau đạt "chất lượng" và "công quả", nên khi tu là phải "tắt hết đèn" thế là không HẠI ĐIỆN, rất phù hợp với cao trào bảo vệ môi sinh toàn cầu mà thế giới đang quan ngại cái "tình huống" trái đất nóng dần cho lượng khí thải nhà kính "quá tải".
Tại hải ngoại, với chính sách do các sư khối Ấn Quang thời đó chỉ đạo, nhằm liên kết chặc chẽ với Phong Trào Phản Chiến khuynh tả, gây ồn ào, công tác "khẩn trương thời thượng" là nhằm ủng hộ cho phái đoàn Việt Cộng ở hội đàm Paris từ năm 1968 đến khi đại tướng ngố Văn Tiến Dũng giựt mình tưởng như nằm mơ về cái gọi là "đại thắng mùa xuân 1975" mà bản nhạc mang tên "Mùa Xuân trên thành phố Hồ Chí Minh" diễn tả đúng tâm trạng chiến thắng bất ngờ, chó ngáp phải ruồi qua câu: "tuổi lớn rồi mà như ngây thơ, ba mươi năm ta mới gặp nhau, vui sao nước mắt lại trào?", Ngài Nhất Vẹm có cùng chí hướng với nữ tà tử Jane Fonda (người có huy chương Hồ Chí Minh, có biệt danh là Hà Nội Jane), với mục tiêu hàng đầu "chống Mỹ cứu nước" và "đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào", rất hồ hởi nghe theo lời dạy Hồ Chủ Địt "tiến lên chiến sĩ đồng bào" ....
Ngài được coi là "trí thức Phật Giáo" nặng ký như ngày nay các thứ trí thức Phật Giáo thuộc "Tứ Quái Già Lam, Về nguồn, về hang PÁC PÓ" vậy, được những người đồng hành "yêu chuộng hòa bình một chiều, theo định hướng xã hội chủ nghĩa" biết đến; năm 1967, quyển sách mang tựa đề là "Lotus in the sea of fire" (Hoa Sen trong biển lửa) nhằm xuyên tạc chính quyền miền Nam đàn áp tôn giáo, nhất là thời đệ nhất Cộng Hòa, chụp mũ tổng thống Ngô Đình Diệm và cả "Buddha child" Cẩu Cao Cầy sau vụ bạo loạn năm 1966; với cái chết do sự tự thiêu của huề thượng Thích Quảng Đức, cho Hồ Chí Minh là anh hùng dân tộc .... theo tổ chức ACRP (Asia Conference on Religion and peace) thì quyển nầy được dịch ra nhiều ngôn ngữ, chắc chắn là tài liệu "cực kỳ quí giá và chất lượng cao" của phong trào phản chiến và Cộng Sản sử dụng trong công tác tuyên truyền xuyên tạc, cô lập chính phủ miền Nam tự do, gây áp lực đến các nước có mang quân sang giúp Việt Nam chống lại làn sóng đỏ, chủ nghĩa vô thần Cộng Sản đang đe dọa sự an bình trong khu vực ... một điểm cần lưu ý là: nếu miền Nam không có tự do tôn giáo, thì làm gì các sư, sải, ni ... Phật Tử biểu tình thoải mái từ đệ nhất sang đệ nhị Cộng Hòa?
Những hoạt động của Thích Nhất Vẹm thật ồn ào, được coi là "núp bóng từ bi đâm sau lưng chiến sĩ" hay là "mượn áo cà sa, thờ ma Cộng Sản" từ lâu nhưng vì cái bình phong đạo giáo làm mờ mắt một số người có tập quán "trọng Phật Kính Tăng" một cách máy móc nên Thích Nhất Vẹm mới có môi trường, đám đông ủng hộ, núp bóng để tiếp tục làm lợi cho bọn quỷ đỏ vô thần Việt Cộng, nổi bật là tháng 10 năm 1972, tại Hội Nghị Phật Giáo ở Tokyo (Nhật Bản), Thích Nhất Vẹm lợi dụng diễn đàn để đòi Mỹ rút quân, thôi giúp miền Nam chống Cộng hầu miền Bắc dễ thôn tín.
Sau ngày 30-4-1975, lửa cháy nhà lòi ra mặt chuột, Khối Phật Giáo Ấn Quang huy động hơn 500 Phật Tử để nghinh đón "những đoàn quân rừng rú" về thành phố "nối vòng tay lớn ... có lông lá và móng nhọn" tay cầm súng A.K, mã tấu và một số chức sắc các tôn giáo đã xuất đầu lộ diện là tay chân của quỷ, khỏi cần dùng kiếng chiếu yêu cũng lộ diện hẳn từ đầu đến chân, họ rất ư "hồ hởi phấn khởi" nhập bọn; nên từ năm 1981, những chức sắc nầy hợp cùng Mặt Trận Tổ Quốc lập ra Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam tại chùa Quán Sứ (Hà Nội). Thích Nhất Vẹm cũng thôi không làm phát ngôn viên hải ngoại của Phật Giáo, vì "nhiệm vụ đã hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng", nên khối Phật Giáo chân chính do hòa thượng Quảng Độ, Huyền Quang giao cho ông Võ Văn Ái làm phát ngôn viên, mãi đến nay. Thích Nhất Vẹm trở thành "tịnh khẩu" trước sự đàn áp tôn giáo dã man của đảng Cộng Sản trong nước với các đồng đạo và Phật Tử của mình. Ngài đã từ bỏ chức sắc đại đức, thượng tọa, xưng Thiền Sư, và dạy Thiền, thu phục đệ tử, phát triển Business cho đến ngày nay, cơ nghiệp có phần vững chắc, thu nhập cao, là nghề không vốn và có thể khỏi đóng thuế qua những số tiền cúng dường của các đệ tử Việt, Tây hậu hỷ:
"Nhất Vẹm thật thật, lúc hư hư.
Khi thì thượng tọa, lúc thiền sư.
Áo giấy cà sa đi với quỷ.
Xa rời chánh đạo, lẫn Chân Như"
Trong thời gian bị giam cầm, trù dập, hòa thượng Quảng Độ đã gởi tất cả 300 bài thơ cho đồng đạo "thân thương" là Thích Nhất Vẹm ở Pháp để hỗ trợ cho công cuộc đấu tranh bảo vệ đạo pháp, thế mà Nhất Vẹm nỡ lòng nào ém nhẹm, sau nầy mới biết, đúng là "giao trứng cho ác". Sự im lặng "có ý nghĩa" của Nhất Vẹm thật có lợi cho đảng, vì nếu Nhất Vẹm nêu lên sự đàn áp tôn giáo tại Việt Nam, thì chắc chắn có nhiều người ngoại quốc, Phật Tử gốc Việt thức tỉnh ủng hộ, gây khó khăn cho đảng. Ngài tạm "lùi một bước để chuẩn bị ba bước tiến" trong tương lai, là điều có thể nhìn thấy sau nầy. Cũng giống như tất cả các THẦY, ai cũng muốn có nơi tu hành ổn định là CHÙA, nên mới có tên gọi "THẦY CHÙA" tức là thầy là có chùa để ở và tu, thờ ... ngạn ngữ có câu: "đi tu mà lựa ngôi chùa lớn cho đỡ tấm thân" ai đi tu mà lựa chùa Bà Đanh là buồn lắm, khó đạt tới giác ngộ lắm! Nên Làng-Môn ra đời. Vì muốn phát huy đạo pháp lẫn cơ sở tôn giáo cho lớn, có nhiều người tới lui "còn đời, còn đạo, còn tăng, ta phát triển cơ sở gấp mười lần qua", trong tinh thần THAY MƯỢN thiền môn làm THƯƠNG MẠI:
"Tiền thu như nước sông Đà.
Tiền chi như thể giọt cà phê phin"
Nên sư nào cũng thành lập Chùa ở hải ngoại là điều dễ hiểu, ở Úc Châu (tiểu bang N.S.W) có hòa thượng Thích Phước Huệ là vị chức sắc cao cấp, nhưng không nằm trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước do hòa thượng Quảng Độ, Huyền Quang lãnh đạo; Ngài Phước Huệ được hòa thượng thượng thủ Thích Tâm Châu ghi trong quyển Bạch Thư, phát hành từ chùa Phật Quang năm, Victoria, Australia 1994, trang 41 có đoạn ghi sau đây:
"Chùa Phước Huệ của Giáo Hội, nhưng sau Hòa Thượng Tắc Phước (Phước Huệ) ngầm sang tên riêng cá nhân mình. Theo bản tường trình của thầy Thích Quảng Ba, viện chủ Tu Viện Vạn Hạnh tại thủ đô Úc, đề ngày 5-6-1993, gửi về Hòa Thượng Huyền Quang tại Việt Nam như sau: đế nghiệp Thích Tắc Phước đã vững chắc, vì chùa Phước Huệ xây xong, giá 3 triệu, đã lén-vì cả Giáo Hội không ai biết gì cả-đổi xong tên chủ quyền chùa từ của Giáo Hội qua cá nhân Thích Tắc Phước và đệ tử ruột đứng tên".
Được biết chùa Phước Huệ là nơi xuất phát từ thiện nhộn nhịp ở Úc Châu, có đài SBS dành nhiều thời giờ để quảng bá khắp nước Úc với qũy cứu tế Phật Giáo VABAT, có thể nói là phái đoàn bác sĩ Mắt Cườm là do nơi nầy chủ xướng, nên người cầm đầu phái đoàn thường là các Thầy, chứ không phải là bác sĩ. Từ nhiều năm qua, phái đoàn mổ mắt cườm về nước thoải mái, hợp cùng các viên chức nhà nước đi làm công tác từ thiện, đi đứng tự do nhiều nơi để đem ánh sáng cho những người bất hạnh với công thức: "tiền do dân tỵ nạn đóng góp, bác sĩ thực hiện, dưới sự hướng dẫn và phối hợp của viên chức nhà nước". Hy vọng phái đoàn nầy nên ra tận Hà Nội, mổ mắt CƯỜM ĐỎ cho mấy chục tên cán bộ trung ương đảng, để chúng sáng mắt, trả tất cả quyền sống cho người dân Việt Nam, thì đồng bào Việt Nam rất mang ơn phái đoàn.
Làng Môn qui tụ một số Phật Tử Việt, nhưng đa số là người Tây Phương, tỏ ra giác ngộ với lối Tu THIỀN TIẾP HIỆP, được Nhất Vẹm "sáng tạo lẫn tối tạo", coi là "cuộc cách mạng Phật Giáo thời thượng" mà Làng Môn cũng giống như các Cult (giáo phái) ở Mỹ, Nhật ... với giáo chủ là thần thánh, có quyền ép môn đệ làm theo bất cứ những gì mà mình muốn. Thiền Tiếp Hiện theo lối tu của Cult Làng Môn không phải mới lạ gì trong nhân loại, nhưng Phật Thích Ca đã bỏ hết tất cả để tìm con đường giải thoát, tuy nhiên những người ở các thế hệ sau nầy dù có người đã "chọn con đường của đức Phật" mà tâm vẫn còn vướng nợ phàm trần, họ tìm ra con đường khác để "tu đạo", làm cho những vị tu hành chân chính chán ngán. Đó là những vị CHÂN TU, nhưng sau nầy lại CHÁN TU mà đi theo con đường "đạo tu" để thường xuyên "tu đạo".
Thời Trịnh Nguyễn phân tranh, ở đàng trong do chúa Nguyễn Phước Chu thống lãnh, có một vị sư ở Trung Hoa tên là Thích Đai Sán, mang một thuyền lớn sang, không phải để hoằng hóa đạo pháp, nhưng Ngài Đại Sán dâng cho chúa Nguyễn một tập "Đồ hình Tố Nữ" với những hình vẽ sống động như hình 36 kiểu, đây là đề tài được các hãng phim ở Holliwood "động não" làm ra những cuốn phim R, để hướng dẫn con người "tìm đường vào tình yêu có trăm lần vui, có vạn lần sầu". Chúa Nguyễn rất tâm đắc, nên cúng dường cho Ngài 5 ngàn lạng vàng và kêu gọi dân đóng góp những sản phẩm địa phương để cho sư mang về Tàu; có thể nói Thích Đại Sán là người đi trước, mở đường cho thiền Tiếp Hiện đấy!.
Ở Úc Châu, vài năm trước đây, có vài ngôi chùa, dường như bị ảnh hưởng thiền Tiếp Hiện nên trong hội chợ Tết có tổ chức cuộc thi Hoa Hậu Áo Dài ngay trong khuôn viên chùa, để cho các vị chân tu nhìn mà cảm thấy "thanh tâm trường an lạc" hầu dễ tiến tới "bến giác". Như chuyện bên Nhật, có vị thiền sư nọ tu mấy mươi năm, ngồi bên khung cửa sổ với cành đào như năm nào, một hôm ông nhìn thấy "cành hoa đào nở, bỗng nghe lòng giác ngộ". Cũng ở Úc Châu, tiểu bang NSW mấy năm trước có một vị sư ngoài tứ tuần, hình như cũng có "điều nghiên" môn thiền Tiếp Hiện rất kỹ và đã đạt tới "giác ngộ" cao, nên hôm nọ ông giả dạng "người phàm" đón một nàng tiên áo trắng đang mời khách ở bên đường để mời về để "tu đạo" có trả tiền thù lao "bán trôn", nào ngờ nàng tiên áo trắng ấy chính là một nữ cảnh sát Úc giả dạng, thế là vị sư nọ đành ra hầu tòa, báo đăng; nghe đâu vị sư nầy cũng được các thiện nam tín nữ góp tiền xây cho một ngôi chùa, tiếp tục "tu đạo" cho mau "đắc quả"...
Thiền Tiếp Hiện của Làng Môn do thiền sư Thích Nhất Vẹm sáng tạo, cũng không ngoài mục đích cho tâm, thân "trường an lạc lẫn khoái lạc" để mau đắc quả đấy! Ngày nay thiền Tiếp Hiện trở thành một "tông phái thời mạt pháp thời thượng" được phổ biến rất là rộng rãi, lan như "dịch cúm gia cầm", nên giới xem cõi đời là cõi tạm cũng biết thế nào là "đường vào thiền môn có trăm lần vui có vạn lần sầu", thế là phải tìm cách thoát khỏi vòng "khổ ải". Theo quan niệm của đức Phật với tứ diệu đế thì ai cũng thầm nhuần "ĐỜI LÀ BỀ KHỔ" nhưng tông phái Tiếp Hiện của giáo chủ Thích Nhất Vẹm khai sáng lẫn khai tối, nhằm hướng dẫn và biến "ĐỜI LÀ BỂ SƯỚNG", mới là tài. Thế nên các sư gốc công an trong nước cũng đã tạo ra "cái bề sướng" ngay trong chùa để mau đạt đạo; ở hải ngoại cũng có nhiều vị cao tăng đã âm thầm gia nhập và thực hành thiền Tiếp Hiện, như hòa thượng Thích Giác Nhôm, biệt danh ẤT CÁI VỒN, là người từng thực hành theo Tiếp Hiện ở Mỹ và cũng bị sư đệ là Thích Giác Ngỡi "phát hiện" lúc đang cùng với một người khác phái "thực hành thiền tiếp hiện" trong tịnh thất riêng ở chùa; được biết Ất Cái Vồn, là người cùng tỉnh với Sáu Dân (Võ Văn Kẹt), nổi tiếng là người biết quí trọng Trời, Phật, nên cái gì có dính tới tờ giấy in câu "THE GOD WE TRUST" là ngài quí lắm; năm nọ, trong cuốn lịch phát hành, Ngài có đề hai câu thật "chất lượng" như sau:
"Thiện nam tín nữ nơi nơi.
TIỀN mà nhận được, thầy MEO tới liền".
Hòa Thượng Thích Giác Nhôm (hiện đang chờ về chầu Diêm Vương vì bệnh nặng, bác sĩ chê , hao tổn quá sức khi đi dự Lể VESAK ở Việt Nam mới đây) bôn ba để "thu tiền" trong ta bà thế giái đại đồng, Ngài bôn ba từ nhiều nơi trên đất Mỹ, sang tận Úc Châu để thành lập những cơ sở, thay mượn thiền môn làm thương mại. Nghe đâu Ngài đang phối hợp với cánh Phật Giáo Việt Nam THỨC NHỐNG Phước Huệ Công Đức Tùm Lum, Tà La ... với sư Minh Hiếu (từ Việt Nam sang tu, vào năm 1997, có lần đi chu du cùng với ca sĩ Minh Hiếu, là phu nhân trung tướng Vĩnh Lộc, có qua Úc Châu, mở đường sang thế giới Tây Phương Cực Lạc), huy động Phật Tử "cúng dường theo lối đóng hụi chết" mà không bao giờ hốt hụi, là hình thức "CÔNG ĐỨC HIỆN ĐẠI"; theo đó, Phật tử nào đi chùa, ghi tên và được mời đóng tiền hàng tháng để cho ngôi chùa "mãi mãi xinh tươi, đời đời bền vững".
Thiền Tiếp Hiện là tông phái dễ tu, dễ học, dễ "giác ngộ", là môn tu "ĐẠI CHÚNG" khi gặp phải người khác phái, lúc mà cái "coup de foudre" tác động mạnh là giác ngộ "con đường tình ta đi", thì đưa đến "ĐỤNG CHÁY", và CHÚNG SANH khi thành đạt cái quả trở thành "CHÚNG ĐẺ" là cái quả đạt tới đỉnh cao, do thiền ông cùng với thiền bà, cùng nhau "tu đạo" ra thiền con".
"Tu đạo, đạo tu, tông phái dòng.
Tiếp Hiện Cao Tu nhập đít mông.
Đá bèo Nhất Vẹm, tu tu đạo.
Mù mù đợi đợi thích chân không".
Với lối tu "nhập thiền Tiếp Hiện" nầy, nên Làng Môn thu hút nhiều môn đệ Tây Phương gia nhập, do họ có tinh thần thực tiển hơn người Á Châu, rất phù hợp với môn tu nầy. Tu có đôi có cặp, cùng nhau "ngồi thiền" cũng dễ đắc đạo lắm, nên Thiền sư Tiếp Hiện cũng phải biết "động viên" người tương đắc để ngồi thiền. Do đó người viết có bài thơ nầy nhằm "ca tụng công đức" của Ngài Nhất Vẹm, bài nầy chỉ dành riêng cho Làng Môn và môn thiền Tiếp Hiện mà thôi, thành thật xin lỗi những vị chân tu, có cái tâm đạo quyết lòng đi theo bổn sư Mâu Ni Thích Ca Mâu Ni, nên không dám "ĐÙA CHI" đạo pháp giới "ĐI CHÙA". (bài thơ nầy đã đăng trên tuần báo Thời Báo trước đây trong mục thơ Cà Chua)
Thiền sư bảo vợ ngồi thiền.
Cho tâm khoái lạc, an miền Bồng Lai.
Nhập Thiền Tiếp Hiện ngồi dai.
Đêm ba, ngày bảy, lai rai ngồi hoài.
Ngồi Thiền bất kể đêm ngày.
Cùng nhau tu học miệt mài đạo tu.
Thiền nầy tạm bỏ phiền ưu.
Cho tâm xuất-nhập chu du non Bồng.
Đã là thân phận má hồng.
Ngồi thiền cho nhuyễn, thì chồng mến yêu.
Thời đại văn minh, điện tử, phi thuyền không gian, bom nguyên tử sinh hoạt xã hội cũng biến đổi, tốt xấu lẫn lộn, sắc sắc, không không, nên tu cũng biến đổi theo thời gian cho phù hợp. Thời trước 1975 ở miền Nam, nghề bán Bar, gọi là Bia Ôm bị người đời chê trách, nhất là bán bar cho quân đội đồng Minh; ngay cả Việt Cộng, khi vào tiếp thu sau ngày 30-4-1975, cũng dành nhiều từ ngữ mạt sát "lối sống đồi trụy" là "tàn dư chế độ Mỹ Ngụy để lại". Sau hơn 30 năm đưa đất nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc theo lời Bác dạy, nên con đường BÁC ĐI thành BI ĐÁT, cuối cùng, họ phải gắn thêm cái đầu tàu của ĐẾ QUỐC TƯ BẢN CỰC KỲ PHẢN ĐỘNG, để kéo cái đuôi "tàn dư của thây ma Marx Lenin", nhưng cứu đảng chậm sụp đổ theo quan thầy Nga Sô "kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa".
Ngày nay, xã hội Việt Nam phát triển kinh tế là nhờ cái đầu tàu kinh tế thị trường, kéo theo cái đuôi xã hội chủ nghĩa nặng nề là tập đoàn đảng ăn bám, ngồi mát ăn bát vàng, họ không còn "BÓC LỘT" như thời địa chủ, phong kiến, thực dân phản động nữa, nhưng đảng ra tay ĐẬP LỘT dân, mới nguy to. Đảng và nhà nước có nhiều cơ sở khách sạn, giải trí khắp nơi, họ rất chuộng khách Mỹ chiếu cố, nên ngày nay có câu "lạy Mỹ cứu đảng"; do đó mà tình trạng buôn bán phụ nữ, mại dâm lan tràn hơn cả bịnh dịch cúm gà, do vậy mà năm 2005, tổng thống Hoa Kỳ George.W.Bush "đăng ký" tên nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam vào danh sách các nước cần giúp đỡ chống bịnh Aids, được coi là nước Á Châu đầu tiên được cái "chế độ" nầy, qua mặt luôn Trung Cộng. Từ "sự cố thời thượng" ấy, trong nước đang phát triển nhiều ngành nghề nào có chữ ÔM gắn liền, như: bia ôm, cà phê ôm, tắm ôm, nhậu ôm, internet ôm .... ngay cả con cháu của đảng viên, cán bộ, thuộc cậu ấm thời đại cũng mướn gái về nhà Ôm trong lúc đang trao dồi kinh sử, hầu thi đỗ cao và du học nước ngoài. Theo một bài viết của thượng tọa Thích H. Tôn, ở Melbourne, trả lời thư mời của Nhất Vẹm về nước trai đàng giải oan vào tháng 3 năm 2007, đăng trên tờ Nam Úc Tuần Báo, thì mới biết thiền Tiếp Hiện quả "cao siêu" lắm! phù hợp với thời đại và xã hội Tây Phương, có tập quán "Nịnh đầm" hay Anh có lối "Lady First".
" L.... MANG tu học LÀNG MÔN như
CU TIẾP tung hoàng, phỉ KIẾP TU
TU ĐẬM dục tình, bà TÂM- Đ....
CÁI GIẢ sư Ông, CẢ-D.... lù.
TU MÔN Tiếp Hiện, TÔN MU chắc!
NHƯ SẮC, không là .... khéo NHẮC SƯ.
NIẾT NÀN hỏa ngục, sao NÀNG BIẾT?
GIÁC ĐẠO kiểu nầy, GIÁO ĐẠT ư?
Thiền tông là một trong những pháp môn của Phật Giáo, là phương pháp hướng dẫn người tu tập tìm về "bến giác" để sau nầy khi viên tịch, hy vọng được nhập "Niết Bàn". Thiền không phải là phép thần thông, là chìa khóa mở cửa "thượng giới" hay thiền sư là người cầm trong tay tấm bản đồ lên thiên thai đương nhiên không giúp người ta thoát khỏi cảnh "lão, bịnh, tử". Người học thiền, kể cả thiền sư cũng khó thoát khỏi cảnh "trở về với cát bụi". Thiền thường được người dạy thiền quan trọng hóa, thành huyền thoại. Cộng Sản lợi dụng Thiền để làm công tác tôn giáo vận, vì họ biết cái tâm lý của những người Việt tỵ nạn, nay đã thành "tư bản" ở các nước tiên tiến, hùng mạnh nhất hoàn vũ. Người ta no đủ về mặt vật chất, thì muốn sống lâu để hưởng, trẻ mãi không già, ít bịnh tật và lỡ sau nầy có giã từ gác trọ, cũng hy vọng được gần gũi tòa sen.
Từ nhiều năm qua, Việt Cộng gởi một số tu sĩ quốc doanh, lợi dụng tình đồng đạo của các sư ở hải ngoại mà mượn chùa, huy động Phật tử để thuyết pháp, dạy thiền, ru ngủ, từ thiện, giám điệp, cài người điển hình là Việt Cộng cử hòa thượng, kiêm thiền sư Thích Thanh Từ sang hạ cờ vàng ba sọc đỏ, kinh tài (thu tiền qui y, như ở Western australia, ai muốn qui y với thầy, phải nộp 300 Úc Kim), gây phân hóa, giải độc cho đảng ... Thanh Từ mang theo cả băng Video dạy Thiền, được một số Phật Tử sao chép làm phước, nên bang thiền được phổ biến rộng rãi. Theo một số người tin tưởng Thiền, họ chỉ cần bỏ ra một số thời gian, ngồi hít thở cho nhuyễn theo đúng phương pháp, đến khi khi làm cho Nắp Nhạo ở đỉnh đầu mỏng dần, cuối cùng nổ nghe cái "Bóc" là hồn về Niết Bàn, thành Phật, dễ dàng như đi siêu thị mua đồ, chết là di chuyển từ cõi thế sang thượng giới dễ như chuyện đổi vùng từ Post Code nầy sang Post code khác trong hệ thống Bưu điện. Như vậy thì những tên giết người, cướp của như Hồ Chí Minh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Phan Văn Khải, Võ Văn Kiệt, Nông Đức Mạnh ... khỏi cần tu, hàng ngày chỉ cần ngồi thiền do các sư quốc doanh hết lòng chỉ dạy, thì cũng thành chánh quả hết cả hay sao?
Hòa Thượng H. Tôn còn cho biết là sư "Đóa Hoa Nhỏ" đã chửi một bà lão trên 70 tuổi vì bà nầy quá kính tăng mà niệm Phật, do Làng Môn không chủ trương gọi Phật như truyền thống Phật Giáo ngàn năm nay, dù họ vẫn mặc áo cà sa, dùng bình phong của Phật để hành nghề "bán Phật". Họ không chấp tay niệm Phật chào nhau như thói quen, nhưng các tín đồ có tác phong "đạo hạnh" khác là ÔM NHAU lúc gặp nhau, đây là lối sáng tạo, rập khuôn theo kiểu Liên Sô thời Cộng Sản, khi các "đồng chí thân thương, bầu bạn năm châu" gặp nhau, họ không bắt tay như lối cư xử cực kỳ lạc hậu, lỗi thời của "bọn đế quốc phản động" mà ôm nhau cho chắc, thì lúc nghịch cũng đâm cho mạnh tay hơn. Hình ảnh các tu sĩ Làng Môn ôm nhau lúc chào hỏi, không khác gì cảnh chủ ĐỊT Hồ Chí Minh ôm hôn đồng chí Stalin hay Mao Chủ Chí khi hai bên gặp nhau để ký kết tình hữu nghị đời đời bền vững, môi hở răng lạnh;
"HAY ÔN tu tập, mãi HÔN AI?
ĐỂ TU đủ cặp, ĐỦ TÊ hoài.
CÁI TU Nhất Vẹm, nên C... TÁI ....
LÀ BỔN chân không L... BẢ bày!
RỒNG LỘN không không L... RỘNG đấy.
BẮT CỌP sắc sắc BÓP C... ngay.
TU THIỀN Tiếp Hiện TIÊN THÙ Phật.
TỰ TẠI tà tâm tại TẠI TỤ ... Mai."
Sau cuộc khủng bố 11 tháng 9 năm 2001, Hoa Kỳ lãnh đạo các nước đồng minh mở cuộc tấn công vào sào huyệt của tổ chức Al Qaeda, dưới sự che chở của tập đoàn Taliban ở Afghanistan. Được biết, Việt Cộng là một trong số nước hiếm hoi ủng hộ Taliban, chống đối Hoa Kỳ. Lúc đó Nhất Vẹm hành động nhịp nhàng, ăn khớp như thời chiến tranh Việt Nam: từ Làng Môn bay sang Hoa Kỳ, chọn thành phố New York, nơi vừa xảy ra cuộc khủng bố để "thuyết pháp" Thiền Sư cho đăng trên báo chí, dám chi ra số tiền lớn đến 45.000 Dollars trên tờ New York Times, viết nhiều kỳ, với nguyên trang A 5 và A 22, trong đó Ngài tấn công Mỹ một cách có chiến lược qua việc: liên đới lúc Mỹ dội bom ở tỉnh Bến Tre, dội bom trên đầu 300 ngàn căn nhà, mà bên dưới có 7 du kích. Trên trang web của Ngài Thích Nhất Vẹm có bài phỏng vấn của Anne A Simpkinson, có tựa đề là: "what I would say to Osama Bin Laden?", được sư ông trả lời như sau: "When we learned of the bombing of the Ben Tre village in Vietnam. Where 300.000 homes were destroy, and the pilots told Journalists that they had destroyed the village in order ta save it. I was shoked, and (racked) with anger and grief".
(Người viết bài nầy tình cờ gặp một nhà báo thâm niên người Anh chánh hiệu, là ông Norman, hơn 40 năm là ký giả, phó chủ bút tờ The Western Australia, có số đọc giả hàng ngày lên đến 1 triệu; ông là người có đọc qua nhiều tác phẩm bằng tiếng Anh của tác giả "Tã Hồng Cài Háng" về thiền, sau khi đưa bản văn nầy, trích từ tờ Dân Văn, số 113, Quốc Dân Đảng Âu Châu, thì ông giựt mình, khi so sánh với lối hành văn trong các quyển sách trước và đoạn văn nêu trên, ông cho biết là: LỐI VIẾT NẦY SAI VÀ KHÔNG ĐÚNG THEO LỐI HÀNH VĂN CỦA NGƯỜI ANH. Được biết thiền sư nầy là "trí thức Phật Giáo" đấy, từng học đại học Mỹ, từ năm 1967 đến nay, viết nhiều sách bằng tiếng Anh, rất là đúng điệu, nên không ai thắc mắc. Năm 2001, với đoạn văn ngắn nêu trên, hình như đây là cái "chân như của Ngài" như cây kim để trong bọc lâu ngày bị lòi ra. Nên có nghi ngờ là những quyển sách từ trước đến nay của Ngài thiền sư LÀNG MÔN do ai đó sửa chữa, hay viết dùm gì đó ... cũng như quyển "Đóa Hồng Gai" cũng do ai đó viết dùm thôi")
Ai cũng biết tập đoàn Taliban là thủ phạm phá hủy tượng Phật ngàn năm, thế mà Nhất Vẹm lại ủng hộ bọn nầy. Vì bị dư luận phản đối nên Ngài đành chạy sang Cali, mở cuộc hợp ngày 14-10-2001, cũng luận điệu nầy. Hành vi của Nhất Vẹm bị tuyệt đại đa số dân phản tỵ nạn phản ứng, nhưng một số người Mỹ lại bị Ngài cho uống thuốc mê, nên trúc căm giận trong vụ khủng bố trên đầu người Việt, vì họ lầm tưởng Nhất Vẹm cũng là người Việt tỵ nạn; áp dụng câu "con sâu làm sầu nồi canh" nhằm đánh tan những thế lực chống Cộng hải ngoại một cách êm thấm, mượn tay người ngoại quốc để triệt hạ, như Ngài đã từng dùng phong trào phản chiến khuynh tả để tấn kích chính phủ miền Nam trước 1975. Ý đồ của Nhất Vẹm quá lớn, xuýt làm tan hết uy tín, cảm tình của dân Mỹ là kẻ "thừa nước đụt thả câu", luôn tìm đủ mọi cách để đâm sau lưng những nạn nhân Cộng Sản và cũng là nạn nhân của hắn, sống tha hương, thế mà vẫn bị theo đuổi để làm hại mãi; Thích Nhất Vẹm thù dai như Việt Cộng vậy. Nhất Vẹm đi tới đâu là làm lợi cho Việt Cộng đến đó, ngay cả xuất hiện trên băng nhạc Paris By Night 40 do trung tâm THÚI NGHE với Mc Nguyễn Nọc Nạn (nhà văn Ngã Ba Ông Tạ) và đám chủ nhân "văn nghệ quốc gia, thờ ma Cộng Sản" thực hiện, hình ảnh Nhất Vẹm giống cái chuông kiểu Nhật Bản, mở đầu cho những bản kinh cầu ru ngủ thân Cộng, sau đó là cảnh bôi nhọ quân lực VNCH trong pha dội bom, rồi bà mẹ chiến sĩ, bông lúa đỏ ... một thời gây chấn động dư luận.
Do đó sau thời gian "khổ nhục kế" với lý do đảng không cho về nước, năm 2005, Nhất Vẹm cùng với hơn 200 tăng ni Làng Môn, đa số là Tây về nước nhằm giải độc cho đảng qua những cuộc đàn áp tôn giáo dã man, chuẩn bị du luận quốc tế để đảng gia nhập WTO ... và tháng 3 năm 2007, được đảng bố trí để làm trai đàng, cầu siêu rần rội, nhằm đánh bóng đảng, cổ động chiêu bài "hòa hợp hòa giải theo định hướng xã hội chủ nghĩa". Cho nên người ta không lạ gì thiền sư Nhất Vẹm, là cơ sở tôn giáo hải ngoại, có tầm vóc, ảnh hưởng một số người Tây Phương, nên người ta có thể cho là:
"Đảng cần, Nhất Vẹm có.
Đảng khó, có Nhất Vẹm".
Cũng giống như Hồ Chí Minh, dù đã từng là tay "dân chơi đại đồng" thưởng thức gái Pháp, Nga, Tàu,Việt, thiểu số ... mà vẫn được nhiều cán ngố tin là "bác vẫn còn Trinh", thế mới đúng như Nguyễn Du nói về nàng Kiều: "chữ trinh còn ở chỗ nầy". Đảng Cộng Sản tuyên truyền là: "một đời bác lo cho dân, cho nước, không nghĩ đến gia đình". Nhưng nếu Bác làm hôn thú như người dân bình thường, thì phải tốn rất nhiều "thủ tục hành chánh" để hoàn thành và văn phòng của Bác cũng không đủ chỗ để treo các "giấy hôn thú" (Marriage Certifcate). Thiền sư, tức là sư ông Thích Nhất Vẹm cũng thế, Ngài hết lòng lo cho tu đạo, lẫn đạo tu với sư bà "Đóa Hoa Nhỏ" nên cũng không có thời giờ để đi đến tòa án làm giấy hôn thú.
Bây giờ thì có một chuyện nữa là tác giả của hồi ký "ĐÓA HỒNG GAI" đang là một "chuyện giả nhưng viết y như thật", được các cơ sở đảng chống Cộng Dỏm Vịt Tiềm quảng bá, ra mắt sách nhiều nơi, sang tận Úc Châu ... tác giả nghe đâu có ăn học, đậu bằng "tú tài hưa", thật là "chi lọa rứa, chu choa nó ơi!", nhưng giọng văn là Bắc, mới LỌA; tác giả được cả trung tâm THÚI NGHE mời "phỏng giái thu hình" và nghe qua thì tội nghiệp cho "nhà văn", kiêm chiến sĩ phục quốc trong mặt trợn Hoàng Cơ Manh, hoạt động ngay tại Việt Nam trước khi xuất ngoại, cũng là nhân viên cao cấp trong kế hoạch Phượng Hoàng, tức là "Điệp viên KHÔNG, KHÔNG CÓ" là người hết lòng lo cho đất nước mà: "không có cơ hội lập gia đình".
Chắc là nhà văn nầy dù có học cao, nhưng chưa theo kịp đà văn minh nhân loại, ngày nay, người ta lên cung trăng lâu rồi (1963) và năm 2005, Trung Cộng mới bay vài vòng quỹ đạo, chưa gặp Hằng Nga, thua Đường Minh Hoàng thời nhà Đường ... Mỹ lên tới Hỏa Tinh, nên cái chuyện "vá, ghép, thay" cơ phận cơ thể là chuyện nhỏ; nếu tác giả "đóa hoa hồng gai" muốn tìm tu đạo theo "thiền Tiếp Hiện" thì trước tiên là đi tìm các bác sĩ giải phẫu thẫm mỹ, họ sẽ tân trang mặt mày, bom vú, độn mông, hút mỡ bụng, chẻ cằm .... và bên trong là "hiện đại CỬA MÌNH", nếu cần cũng "vá màng trinh như con gái "mười tém", thì các ông lé cả mắt, dám bỏ vợ lớn để cưới lắm chớ bộ (chuyện gái đẻ 5 con mà vẫn còn màng trinh, không cò là chuyện LỌA nữa). Đóa Hồng Gai nầy không phải là hồng có gai, mà là THÀI-LÀI được cắm bãi CỨT CHÓ là thứ Vịt Tiềm, nên sau thời gian "nở gai" như kế "thiết trụ khai hoa" trong tam thập lục kế, thì THÀI-LÀI cũng trổ mã, như là thứ cây tạp nhạp trong cái: "Một Vườn Hoa có nhiều hương sắc" của tác giả Nông Quốc Chấn (có thời là bộ trưởng Văn Hóa trong nước).
Đảng Cộng Sản có sách lược dùng tôn giáo để giữ đảng, tuyên truyền vì ngày nay không ai nghe đảng cướp Việt Cộng nói, nên họ cần những vị lãnh đạo tinh thần để nói dùm đảng, tiếp tục tuyên truyền láo khoét. Do đó vai trò của các tu sĩ quốc doanh, nhất là các sư, linh mục thân Cộng hải ngoại là công cụ đắc lực, có khả năng đắc dụng lắm. Vì thế mà Làng Môn và Thích Nhất Vẹm là mũi nhọn xung kích trong mặt trận tôn giáo, kinh tài, ngoại vận. Từ trước, ở trong nước đảng từng "phong quân hàm Phật Sống" cho Thích Thanh Từ. Ngày nay nghe đâu Thích Nhất Vẹm cũng trở thành "Phật sống" như đức Đai Lai Đa Ma Tây Tạng. Đây là vấn đề nguy hiểm, khi kẻ phá đạo được thành Phật qua thủ đoạn chứ không phải do tu hành, gian khổ, công phu, làm hoen ố đạo Pháp, ảnh hưởng không nhỏ cho uy tín Đức Phật.
Cho nên sự kiện trùng hợp về việc một nhà tỷ phú Ấn Độ đã "tâm đắc" trước quyển sách của thiền sư Nhất Vẹm, nghe đâu mới viết cách đây không lâu, tựa là "Đường Xưa Mây Tắng", theo đài phát thanh ẾCH BỊ ẾCH, do chính trưởng đài, dành khá nhiều phút để ca vấn đề nầy, đại ý đây là tin "cực kỳ hồ hởi phấn khởi" có tác dụng làm "rẻ rang rân Riệt" lắm! Vì một thiền sư Việt Nam mà được như vậy, quả là hiếm hoi, xứng đáng là "Phật Sống" lắm, đây là hợp đồng kỳ lạ, khi vị tỷ phú mang phim qua Holliwood đóng, các tài tử qua Làng Môn học một khóa thiền "Tiếp Hiện" để nhập vai cho linh hoạt. Thích Nhất Vẹm không lấy thù lao bản quyền cả bạc triệu. Tin nầy thật hấp dẫn, không biết cuốn phim đi tới đâu (tin nầy diễn ra trong thời gian Ngài chuẩn bị những đợt về Việt Nam).
Theo lịch sử, thì cuộc đời của Đức Phật hơn 2700 năm, tại Ấn Độ, Trung Hoa và các nước theo Phật Giáo như Thái Lan, Miến Điện, Tích Lan, Nam Hàn, Nhật con số tín đồ hàng tỷ, có biết bao vị cao tăng, học giả Phật Giáo từ hàng ngàn năm, chả lẽ không ai viết về cuộc đời của đức Phật hay bằng Thích Nhất Vẹm? Nhất là vị tỷ phú Ấn Độ nầy chỉ đọc qua bản dịch từ tiếng Việt mà đã "giác ngộ" đến thế? Tuy nhiên cái quyển sách mang tựa đề "đường xưa mây tắng" của Nhất Vẹm ít thấy xuất hiện trong "các tàng kinh các" tại các tự viện hải ngoại, cũng không ai biết, chỉ trừ khi nghe vài cơ quan truyền thông như đài phát thanh quảng bá.
Qua những sự kiện nêu trên, thiền sư Nhất Vẹm đã làm gì cho đạo pháp, dân tộc? Nhưng dù sao thì Ngài là người khai "tiên phong" lập ra môn phái Thiền Tiếp Hiện, không niệm Phật mà vẫn dùng bình phong của Phật để phát huy môn phái, quả xứng đáng là GIÁO CHỦ GIÁO PHÁI TU ÔM; cũng như Việt Cộng đàn áp nhân dân, nhưng nhiều thứ được gắng liền với nhân dân như: quân đội nhân dân (không phục vụ quyền lợi nhân dân, chỉ làm công cụ ngoại bang và bảo vệ đảng cướp Cộng Sản), Công An Nhân Dân (công cụ đàn áp nhân dân), Ủy Ban Nhân Dân (cơ quan áp bức nhân dân) .... Do đó, những người đã biết mình lầm "kính tăng" mà tin tưởng Nhất Vẹm thì đã sáng mắt sau năm 1975, còn những ai chưa qua khỏi giấc ngủ Tam Tạng, tiếp tục quỳ lạy ma quái giả thành Phật thì nên tỉnh giấc càng sớm càng tốt, bằng không là có ngày bị ma quái xơi tái, hay lạc lối tìm về chánh đạo.
Trương Minh Hòa
No comments:
Post a Comment