Trần Thanh
(Kể chuyện Trạng Quỳnh* thời xưa và thời nay)
Vào chuyện ....
Ở vùng nọ có một ông quan rất tham nhũng, tục gọi là Quan Hách, trên thì đội, dưới thì đạp cho nên người dân căm ghét vô cùng. Một hôm Trạng Quỳnh đi giang hồ, nghe câu chuyện than vãn của người dân thì Trạng nói:
- Quý vị đi tìm cho tôi một cái tráp* thiệt sang, thiệt đẹp rồi đi bắt cho tôi khoảng 200 con cào cào , tôi sẽ dạy cho thằng Hách một bài học!
Người dân vốn đã biết tiếng chơi nghịch của quan Trạng, đến vua chúa trong triều đình mà Trạng Quỳnh còn dám vuốt râu hùm thì xá gì cái ông quan ở tỉnh lẻ này. Thế là họ hè nhau đi bắt cào cào thật nhiều, đem về nộp cho Trạng Quỳnh, còn cái tráp thì họ cày cục đi mượn nơi một đại phú gia trong vùng. Thế là có đủ đồ nghề để nộp cho Trạng. Lúc đó quan Trạng vẫn đang tà tà giăng võng nằm dưới gốc cây mà nhậu thịt chó chấm với mắm tôm. Rượu đã hơi ngà ngà, bỗng quan Trạng cao hứng gọi mấy người dân:
- Nè, tụi bay có biết nhà nào có trồng me với soài không? Hái cho tao một ít. Sao tự nhiên tao thèm đồ chua quá!
Đám dân đen đang ngồi bu quanh coi Trạng Quỳnh nhậu thịt chó, nghe quan Trạng hỏi thì họ hơi ngỡ ngàng. Ai lại nhậu thịt chó với me và soài bao giờ? Công thức cổ truyền là lá húng, củ giềng, đậu phộng và lá mơ chớ? Thắc mắc vậy thôi chớ không ai dám hỏi mà đồng lòng chạy túa đi khắp làng và chỉ một lát sau thì họ mang về hàng rổ me chín lẫn me sống và soài. Sau khi thấy mọi "đồ nghề" đã chuẩn bị xong thì quan Trạng tiếp tục màn nhậu rượu đế với me và soài ..... Khoảng vài tiếng đồng hồ sau thì quan Trạng nghe bụng dạ muốn "biểu tình", thế là quan điềm nhiên mở cái tráp rất sang trọng ra và xổ luôn .... vào đó ....tất cả những gì mà "ngài" đã nạp vào trong bụng trong suốt mấy tiếng đồng hồ qua! Đám dân đen đứng vây quanh há hốc mồm kinh ngạc. Có kẻ sợ chết điếng người vì đó là cái tráp rất đắt tiền của ông phú hộ trong vùng! Sau khi thực hiện xong một trong những "đệ tứ khoái" thì quan Trạng bảo đám dân đen:
- Tụi bay bỏ hết toàn bộ con cào cào vào cái tráp này, rồi đạy nắp lại. Nhớ đừng cho con nào bay khỏi nghe chưa!
Đám dân đen nhất loạt vâng lời. Sau đó quan Trạng cởi bỏ chiếc áo dài "quan" ra và nói:
- Đứa nào cho tao mượn bộ quần áo nông dân coi, rách rưới càng tốt!
Thế là sau khi thay đổi y phục và lấy một ít lọ nồi xoa lên mặt cho lem luốc thì Trạng Quỳnh đã biến thành một anh nông dân, coi y như thiệt! Trạng nói:
- Tụi bay đi theo tao nhưng chỉ được đứng đàng xa mà nhìn thôi nghe chưa. Cấm không được tiết lộ bí mật, thằng nào nói làm xàm là tao chém đầu!
Quan chỉ dọa chơi thôi cho vui, chớ quan đi giang hồ không bao giờ thèm đem theo gươm và lính hầu, chỉ mặc có một chiếc áo dài đen, cắp một cái dù và đôi guốc! Trạng Quỳnh lễ mễ bưng cái tráp đựng .... cứt chảy của mình đến gần phủ quan tổng đốc, đứng cách cổng quan khoảng 50 mét, chờ đợi. Ông biết quan có thói quen đến chiều là cỡi ngựa, đi dạo mát quanh vùng, "thăm dân cho biết sự tình" và xem thử có cô gái đẹp nào thì bắt về làm nàng hầu. Quả nhiên đến xế chiều thì người ta thấy quan cỡi ngựa đi ra khỏi phủ, theo sau có nửa tiểu đội lính theo hầu. Lúc ấy Trạng Quỳnh bèn trịnh trọng bưng cái tráp cứt đi bộ thật chậm, đi ngược chiều về phía quan nhớn. Vẻ mặt của Trạng làm ra vẻ rất căng thẳng, rất hồi hộp như sợ làm rớt cái tráp quý giá, trong đó có vô số kim cương, vàng bạc. Thấy vẻ co ro, cóm róm của một anh nhà quê nghèo mà lại bưng một cái tráp rất đẹp bằng gỗ quý có khảm xà cừ thì quan nhớn buộc lòng phải chú ý. Quan bèn trỏ cây quạt về phía Trạng Quỳnh và lên tiếng hách dịch:
- Này thằng kia, mày có thấy quan nhớn đây không?
Lúc ấy Trạng Quỳnh làm bộ cứ đi, cúi gầm đầu, nhìn xuống dưới đất nên không trông thấy núi Thái Sơn đang ở ngay trước mặt. Nghe tiếng quan hỏi, Trạng ta lại làm bộ sợ hãi, giật mình, hai tay vội ôm thật chặt lấy cái tráp, như thể sợ bị quan cướp lấy báu vật. Thấy tình trạng lấm lét của Trạng Quỳnh, quan nhớn càng thêm tò mò nên hỏi tiếp:
- Thằng kia, mày nghèo như thế mà tại sao mày lại có cái tráp đẹp như vậy? Có phải mày ăn cắp của đại phú gia nào hay không?
Trạng Quỳnh mặt tái mét, run lẩy bẩy, hai tay vẫn ôm thật chặt lấy cái tráp, ấp úng trả lời:
- Bẩm quan nhớn, cái tráp này là của ông cố nội con truyền lại đấy ạ!
Quan nhớn vẫn chưa hết tò mò:
- Ông cố nội mày tên là gì? Nói cho quan biết xem nào?
Trạng Quỳnh ấp úng:
- Bẩm quan, ông cố nội của con tên là Nguyễn Sinh Cun!
Quan chỉ tay vào cái tráp:
- Ở trong đó mày đựng cái gì thế, mở ra cho quan xem nào!
Trạng Quỳnh bèn quỳ xuống đất, hai tay ôm ghì thật chặt cái tráp vào người, giọng nói run rẩy, van xin:
- Bẩm quan, đây là điều hết sức bí mật, con không thể nói cho ai biết được!
Thấy thằng dân đen có ý muốn dấu diếm mình thì quan nhớn bỗng nổi giận. Quan quát lên:
- Mày đựng cái gì trong đó, nói cho quan biết mau! Nếu không quan sẽ chém đầu!
Nghe quan dọa chém đầu thì Trạng Quỳnh sợ quá, mếu máo khóc, nhưng tay vẫn ôm thật chặt cái tráp:
- Bẩm quan, quan đã dạy thì con xin thưa, chớ thật ra đây là của gia bảo của ông cố nội của con để lại. Ông cố nội dặn là không bao giờ được làm mất nó. Nếu để mất nó thì con sẽ chết!
Quan nhớn càng thêm tò mò, ông thúc dục:
- Nói mau, cái gì trong đó! Mày không nói tao chém đầu!
Trạng Quỳnh bèn nhìn thẳng vào mặt quan và nói bằng giọng hết sức trang trọng như một tín đồ ngoan đạo đang đọc kinh:
- Bẩm quan, nó .CHÍNH LÀ ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP đấy ạ!
Nghe thằng nhà quê nói xong, ông quan nhớn cứ ngẩn người ra. Mẹ kiếp "điều bốn hiến pháp là cái chó gì?" Hay là thằng này nó là người Mán, người Thái, người Mường, người Nùng, nó đang nói tiếng thổ dân của nó chăng, nên mình không hiểu? Thế là quan lại hạch sách:
- Thằng kia, mày nói lại cho quan nghe. Mày đựng cái gì trong đó?
Trạng Quỳnh vẫn khóc mếu máo:
- Bẩm quan, con đựng ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP ở trong đó!
Đến lúc này thì quan thực sự bực bội, nên quan quát lớn:
- Điều bốn hiến pháp là cái chó gì? Mẹ kiếp, BỐN LÙ thì có! Mở cái tráp ra cho tao xem!
Trạng Quỳnh quỳ mọp dưới đất, hai tay vẫn ôm chặt lấy cái tráp như vật bất ly thân, dập đầu đôm đốp lên mặt cái tráp, mếu máo nói:
- Bẩm quan, con không thể mở cái tráp này ra được. Nếu con mà mở ra, điều bốn hiến pháp nó sẽ bay mất. Ông cố nội của con đã dạy rằng NẾU ĐỂ MẤT ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP LÀ TOI MẠNG. Đó chính là TỰ SÁT!
Tuy nhiên cái đầu "thông minh" của quan nhớn lại nghĩ khác. Quan nghĩ thầm:
- "À, cái thằng nhà quê bố láo này nó muốn lừa gạt mình. Có lẽ nó đựng vàng bạc, kim cương hay châu báu gì ở trong tráp nên mới bịa chuyện ra là "điều bốn hiến pháp" sẽ bay mất! Điều bốn hiến pháp là cái chó gì? Từ thuở cha sanh mẹ đẻ, mình chưa bao giờ nghe nói về điều bốn hiến pháp! Mình đã học thuộc làu tứ thư, ngũ kinh, các sách thánh hiền của Khổng Tử, Mạnh Tử mà có thấy ai nói gì về "điều bốn hiến pháp" đâu? Hay là cái mà nó gọi là ĐIỀU BỐN HIẾN PHÁP chính là một loài chim gì rất quý như con Phụng Hoàng hay con RỒNG ĐỎ? Nếu không phải là loài chim thì tại sao thằng nhà quê này lại sợ nó bay mất? Đó chính là thế yếu của nó. Mày càng sợ hãi thì tao càng đòi cho chết mẹ mày luôn! Tao sẽ đánh đúng vào tử huyệt của mày thì mày sẽ chết, cho chừa cái tội dối gạt quan!
Sau khi dùng trí óc "thông minh" của mình để suy luận thì quan quyết định dứt khoát. Ngài xỉa cây quạt vào mặt Trạng Quỳnh và tuyên bố dõng dạc:
- Mày đặt cái tráp đó xuống đất. Đích thân tao sẽ khám xem cái tráp đó đựng cái gì! Chắc chắn là mày đã ăn cắp kim cương vàng bạc của ai đó rồi dấu trong cái tráp này. Quân lính đâu, trói thằng nhà quê này lại cho quan!
Trạng Quỳnh vội đặt cái tráp xuống dưới đất và chắp hai tay lạy quan như tế sao:
- Con lạy quan, con lạy quan, đừng có mở cái tráp ra. Quan mà mở ra thì điều BỐN HIẾN PHÁP NÓ SẼ BAY MẤT! Mất điều bốn hiến pháp là con tự sát!
Tuy nhiên, quan nhớn cóc cần nghe theo những lời khóc lóc, van xin của Trạng Quỳnh. Mày càng van xin thì tao càng tò mò, càng phải "đấu tranh" để coi cho được cái điều bốn hiến pháp nó là cái gì? Tại sao mất nó thì mày phải tự sát? Phải chăng nó là con chim Phụng Hoàng hay con Rồng Đỏ? Thế là quan nhớn nhảy phóc xuống ngựa, tiến đến gần cái tráp của Trạng Quỳnh để "đấu tranh" coi cho được "điều bốn hiến pháp". Còn Trạng Quỳnh thì đã bị hai tên lính lệ lực lưỡng tới xốc nách, trói tay nhưng Trạng vẫn cố la bai bải:
- Con lạy quan! Đừng có mở tráp quan ơi! Con đã nói trước cho quan biết rồi. Con không chịu trách nhiệm đâu nghe!
Thế là quan nhớn nhào tới ôm thật chặt cái tráp vào mình, với cặp mắt hau háu và lòng tham vô độ đang sôi sục như hỏa diệm sơn. Ngài tưởng tượng sau khi mở tráp ra thì sẽ thấy vô số vàng bạc, kim cương cùng một cặp chim Phụng Hoàng và con Rồng Đỏ, những con vật rất linh thiêng và rất quý vào thời đó: Long, Quy, Phụng. Nhưng hỡi ơi khi quan nhớn mở toang cái tráp ra thì hàng trăm con cào cào, mình dính đầy cứt chảy của Trạng Quỳnh vội bay ào ra! Quan nhớn vốn để râu tóc xồm xoàm cho nên bầy cào cào tưởng là một bụi tre, bọn chúng đều nhất loạt bu kín vào đầu và mặt của quan nhớn cùng khắp thân mình! Cứt chảy thối hoăng hoắc của Trạng quỳnh dính bê bết khắp người của quan, từ đầu xuống chân. Thử tưởng tượng thịt chó chấm với mắm tôm, hòa với me và soài thì khi ỉa ra thành cứt, mùi thối của nó khủng khiếp tới cỡ nào! Có thể nói mùi thối bay lên đến tuốt thiên tào! Lúc này quan nhớn đã té lăn ra đất, hai tay xua đuổi bầy cào cào lia lịa, miệng la rùm trời:
- Chếch teo rầu bay ơi. Lính đâu, béng béng chếch hếch mấy coong kèo kèo cho teo! Đù móa cái thèng nhà que, mày gẹc teo, teo sẽ chém đầu mày!
(Quan nhớn nói giọng Quảng Ngãi. Xin "phiên âm" lại như thế này cho dễ hiểu: - Chết tao rồi bay ơi. Lính đâu, bắn chết hết mấy con cào cào cho tao! Đù má cái thằng nhà quê, mày gạt tao, tao sẽ chém đầu mày!)
PHẦN BÌNH LUẬN:
Qua câu chuyện dân gian nêu trên, chúng ta rút ra được hai điều:
1. - Gợi lòng tham và gợi trí tò mò của kẻ địch.
- Việt cộng đã dùng "gậy trạng quỳnh" để đập chúng ta.
Đây là độc chiêu mà Trạng Quỳnh đã dùng để hạ đo ván tên tham quan. Vật mà Quỳnh dùng để gợi lòng tham, chính là cái tráp đắt tiền, sơn son thiếp vàng có khảm xà cừ. Một vật có hình dáng bề ngoài sang trọng như vậy thì bên trong ắt hẳn nó phải chứa kim cương, ngọc ngà, châu báu, chớ quan đâu có ngờ là nó chứa .... cứt chảy của Trạng Quỳnh! Cái tráp chính là cái mồi nhử cho tên tham quan chú ý, lao đầu vào. Trạng Quỳnh lúc ấy đã hóa trang thành anh nông dân nhà quê thì đâu có gì hấp dẫn cho tên tham quan chú ý!
Gợi trí tò mò: Trạng Quỳnh đã diễn xuất rất đạt: lúc nào ông ta cũng làm ra vẻ lo sợ, hai tay ôm thật chặt cái tráp. Điều này làm cho tên tham quan càng suy diễn, bên trong cái tráp ắt hẳn là có chứa đựng vật gì rất quý! Thêm vào đó, khi trả lời tên tham quan, Trạng Quỳnh lại dùng nhóm chữ rất bí hiểm "điều bốn hiến pháp" và Trạng cho biết nếu để điều bốn hiến pháp mà bay mất thì Trạng sẽ phải tự sát! Càng bí hiểm thì tên tham quan càng thêm tò mò, nhất định đòi mở cái tráp để coi cho được cái gì trong đó!
Tóm lại trong keo đấu trí này, quan Trạng là người đã thắng lớn và tên tham quan đã bị một vố quá đau, một bài học nhớ đời vì sự tham lam và hống hách!
Nêu trên là một câu chuyện thật đã diễn ra trong lịch sử, và trong thế kỷ thứ 21, một chuyện tương tự như vậy đã lập lại. Tuy nhiên, trong lần lập lại này, có sự đảo ngược trong vai tuồng: người đóng vai "Trạng Quỳnh" lại là tên đại ca việt cộng Nguyễn Minh Triết, còn người đóng vai "quan đấu tranh" lại là những tổ chức tranh đấu trong và ngoài nước!
Tên Triết cũng áp dụng những độc chiêu y như Trạng Quỳnh đã từng làm. Hắn cũng làm bộ sợ sệt cho sự an nguy của điều bốn hiến pháp. Nếu để mất điều bốn hiến pháp thì bọn chúng sẽ chết! Các tổ chức đấu tranh thấy hắn sợ sệt như vậy càng làm dữ dằn hơn, $R..dồn hết mọi công sức để đòi hủy bỏ cho được điều bốn hiến pháp! Thậm chí ở bên Úc đã có một thành lập một phong trào đòi hủy bỏ điều bốn hiến pháp!
Sau đây xin trích một đoạn văn của cùng tác giả trong bài viết mang tựa đề "Những thế võ của bọn việt gian cộng sản", đã đăng trên VietNam Exodus ngày 27 tháng 8 năm 2007:
" ..... Ngày 27 tháng 8 năm 2007, tên đại ca Nguyễn Minh Triết đã tuyên bố với bọn công an trong buổi họp với Tổng cục chính trị như sau:" .... dù ai có muốn bỏ điều 4 hiến pháp gì đó thì không có chuyện đó. Bỏ cái đó đồng nghĩa với chúng ta tuyên bố chúng ta tự sát"
Chúng ta hãy để ý cách chơi chữ lưu manh của tên Triết:
-.... TUYÊN BỐ chúng ta tự sát (tuyên bố chớ không phải hành động tự sát) Nếu người dân có théc méc thì chúng sẽ giải thích như vậy!
Điều tuyên bố nói trên của tên Triết chỉ là mặt trận giả, nhằm dụ chúng ta đổ mọi công sức để đánh vào một .... đống rơm! Rất nhiều tổ chức đấu tranh đã bị việt cộng đánh lừa: suốt vài chục năm nay cứ chúi đầu vào việc đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp!!! Bọn việt gian cộng sản rất mừng khi thấy chúng ta đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp. .. Giả sử bản hiến pháp của bọn chúng có 100 điều thì chúng ta chỉ đòi hủy bỏ có MỘT điều 4 mà thôi. Như vậy có nghĩa là 99 điều còn lại là tốt, là có lợi cho dân cho nước?
Thực tế cái gọi là bản hiến pháp của việt cộng chỉ là một MẢNH GIẤY CHÙI ĐÍT không hơn không kém!!! Nó là mặt trận giả, nó là vô nghĩa mà chúng ta lại đổ rất nhiều công sức, tiền bạc vào để đánh vào mặt trận giả!!!
Thậm chí, giả sử chúng ta đấu tranh mạnh, việt cộng phải nhượng bộ, hủy bỏ điều 4 hiến pháp thì chuyện gì sẽ xảy ra? Có tự do đối lập, đa nguyên, đa đảng? Nhiều chính đảng đối lập sẽ xuất hiện, rồi sao? Làm được trò trống gì trong quốc hội? Làm được trò trống gì trong nước khi mà mọi phương tiện truyền thông đều do việt cộng nắm giữ? Không phổ biến được tiếng nói của mình đến toàn dân thì các tổ chức đối lập coi như vô dụng, tựa như có xe hơi mà không có xăng vậy! Và chúng ta cần nhớ, quốc hội của việt cộng cũng chỉ là MỘT THÙNG RÁC ĐỰNG GIẤY CHÙI ĐÍT!!! Hoàn toàn chỉ là đồ chơi để loè bịp thế giới, chớ không phải là quốc hội theo đúng nghĩa như tại các nước dân chủ trên thế giới!
Đến nước bí thế, bọn việt gian cộng sản sẽ chơi trò cù bựa: lấy lý do an ninh quốc gia bị đe dọa, tuyên bố giải tán quốc hội, giải tán luôn tòa án tối cao, áp dụng lệnh thiết quân luật trên toàn quốc, giao toàn quyền điều hành quốc gia cho công an và quân đội, ai lơ mơ là bắn bỏ tại chỗ, không cần xét xử!!!
Chúng ta ai cũng từng thấy những sòng cờ bạc lậu như xóc đĩa, tài xỉu, bài ba lá, tổ chức chơi ngoài vỉa hè hoặc trong các xóm nhà lá. Khi tên làm cái nhắm thấy tình hình không êm, có nghĩa là thua đậm quá, chung không nổi, thì hắn sẽ nháy mắt cho những tên cò mồi đứng ở phía ngoài. Một tên cò mồi sẽ làm bộ la lớn: "cảnh sát, cảnh sát" Các con bạc hốt hoảng bỏ chạy tán loạn, bỏ luôn cả số tiền đang đặt cược trên chiếu. Tên làm cái nhanh chóng quơ trọn số tiền rồi giông tuốt!!!
Bọn việt gian cộng sản sắp sửa diễn tấn tuồng này rồi!
Thực tế ngay trước mắt, ta đã thấy bọn quân phiệt tại hai nước Miến Điện và Đông Hồi đang chơi trò bạo lực này. Đông Hồi là một nước có nền dân chủ trên nửa thế kỷ nay mà còn như vậy. Thế giới và nước Mỹ cũng bó tay không làm gì được. Và tôi tin rằng khi cần dùng bạo lực, bọn việt gian cộng sản sẽ rất dã man, tàn bạo gấp trăm ngàn lần bọn quân phiệt Miến Điện và Đông Hồi. Nếu cần giết người hơn bọn Pôn Pốt, bọn chúng cũng sẵn sàng làm! Tất cả chỉ để bảo vệ cái đảng cướp của bọn chúng. Ba triệu tên đảng viên, ba triệu tên công an với ba triệu khẩu súng AK sẵn sàng khạc đạn vào người dân. Đó chính là "tuyên bố tự sát" mà tên Triết đã hàm ý!
Những gì mà bọn việt gian cộng sản tỏ ra "SỢ" và cố tình để lộ ra cho người dân trong và ngoài nước biết, đều là mặt trận giả. Bọn chúng làm bộ "SỢ" để thu hút những nổ lực đấu tranh vào các mục tiêu giả, làm tiêu hao lực lượng của chúng ta. Trong khi đó, những gì bọn chúng thực sự lo sợ, đều được phổ biến trong các cuộc họp tối mật trong nội bộ đảng, hoặc phổ biến xuống cấp dưới qua các công văn có đóng dấu "mật", chớ không thể được tuyên bố oang oang trong buổi họp với Tổng cục chính trị, tới mức mà các web-site ở hải ngoại còn thu băng được những lời tuyên bố của tên Triết rồi cho phổ biến rộng rãi ở hải ngoại!!!
Sau lời tuyên bố "tự sát" của tên Triết, nhiều tổ chức đấu tranh ở hải ngoại hồ hởi, phấn khởi quá, vội vàng thành lập ngay các ủy ban đấu tranh đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp! Thậm chí tới bây giờ, tháng 11 năm 2007, tôi còn thấy trên internet có những diễn đàn đang tiếp tục thảo luận về việc đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp!
*Mặt trận giả: Bí mật của tòa đại sứ việt cộng bị "tiết lộ"!
Khi vụ tai tiếng linh mục Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng tại tòa án nổ lớn, bỗng nhiên có một cuộc điện đàm của tòa đại sứ việt cộng tại Hoa Thịnh Đốn bị tiết lộ, bị "lén thâu băng" (!) và phổ biến rộng rãi trên internet. Đại khái nội dung cuộc điện đàm là tên phó đại sứ việt cộng tại Hoa Thịnh Đốn gọi về Ủy ban nhân dân thành phố Huế, xì nẹc một tên cán bộ tép riu nào đó, như vầy: ..".... tôi nà phó đại sứ tại Oa Sinh Tơn gọi về cho các đồng chí đây..... Các đồng chí đối xử với ninh mục Nguyễn Văn Ní như thế đấy hử? Các đồng chí nàm ăn như thế đấy hử? Ở hải ngoại này chúng nó đang nàm ầm cả nên!...."
Đoạn băng "bị thâu lén" này nhanh chóng được phổ biến rộng rãi trên internet. Một số web-site của các tổ chức đấu tranh tại hải ngoại rất hồ hởi, phấn khởi mở diễn đàn thảo luận loạn cào cào, cho rằng đây là một "thắng lợi" lớn, khiến tên phó đại sứ việt cộng tại Mỹ phải lo sợ, gọi điện thoại về xì nẹc mấy tên cán bộ cắc ké tại địa phương Huế!
Tuy nhiên, nếu chúng ta thận trọng tìm hiểu kỹ thì thấy có một số điểm đáng ngờ vực như sau:
- Đường giây điện thoại của tòa đại sứ thuộc loại đường giây ưu tiên và đặc biệt, chắc chắn không phải như đường giây điện thoại mà chúng ta đang sử dụng tại nhà. Do đó, không dễ gì nghe lén và thu băng rồi đem phổ biến trên internet như vậy! Nếu có ai đó nghe lén hoặc thu băng, lơ mơ sẽ bị FBI hỏi thăm sức khoẻ vì đó là tội hình sự! Điểm đáng lưu ý là sự tiết lộ tin tức này lại có lợi cho cộng sản! Tin tức (dỏm, dàn cảnh) bị "lén thu băng" cho thấy bọn việt gian cộng sản là những kẻ "tốt", có quan tâm, lo lắng cho các tù nhân chính trị, bằng cớ là "ngài" phó đại sứ đã gọi điện xì nẹc cấp dưới vì đã để công an bịt miệng "phạm nhân" trước tòa án!!! .Ai có thể làm được chuyện "lén thu băng" và phổ biến cuộc điện đàm này trên internet nếu không phải là chính bọn việt gian cộng sản làm??? Sự kiện này có khác gì sự thủ dâm chính trị, xục c... của tên Hồ Chí Minh khi hắn khoác áo "nhà báo" Trần Dân Tiên, tự mình viết sách ca ngợi mình?
- Tòa đại sứ trực thuộc bộ ngoại giao. Nếu tên phó đại sứ có "bức xúc" thì hắn phải làm việc theo ngành dọc chớ không thể tự nhiên nhảy đâm ngang, gọi điện tới Ủy ban nhân dân thành phố Huế để khiển trách nhân viên không thuộc ngành của mình!
Như vậy là bọn việt gian cộng sản đã mượn tay chúng ta để đánh bóng cho chúng, và tự chúng ta đã đi tuyên truyền không công cho bọn chúng!!!
Nêu trên là hai ví dụ điển hình để chúng ta thấy việt cộng đã giăng ra vô số mặt trận giả để chúng ta đánh vào, nhằm tiêu hao lực lượng và đến một lúc nào đó chúng ta sẽ bị kiệt sức; hoặc nếu sức còn nhưng thế cờ đã tới hồi tàn cuộc, internet vẫn còn tranh luận chưa xong về đề tài: Phải đấu tranh đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp như thế nào!!! ....."
2. Kẻ chủ mưu lừa và người bị mắc lừa trong ván bài "điều bốn hiến pháp"
Trong cuộc đấu trí với bọn việt gian cộng sản, người Việt quốc gia thường bị chúng dùng cạm bẫy dương đông kích tây. Hay nói cho rõ hơn là bọn chúng dụ chúng ta đánh vào những mục tiêu giả! Cái gọi là "điều bốn hiến pháp" chính là mục tiêu giả.
Hiến pháp của việt cộng là tờ giấy chùi đít, hoàn toàn không có một chút xíu giá trị gì ngoài việc dùng nó vào việc đi ỉa. Thế nhưng việt cộng đã dùng những đòn phép ma giáo, lừa gạt cho nên lúc nào cái "hiến pháp" của bọn chúng cũng có vẻ quan trọng và thiêng liêng y như quyển kinh thánh! Lại thêm những bọn đấu tranh dân chủ cuội ở trong nước nào cũng ra sức đề cao cái gọi là "hiến pháp" của việt cộng: hơi một tý là bọn chúng lại trích dẫn "kinh thánh": "chiếu theo điều mấy ..... chương mấy ..... của hiến pháp nước Cộng hòa xã nghĩa Việt Nam, làm như bọn chúng đang sống ở bên Mỹ!
Hiến pháp là giấy chùi đít, quốc hội chỉ là nhà ngủ tập thể tương đương với khách sạn năm sao, cho các đại biểu quốc hội vào đó ngủ! Hệ thống tòa án chỉ là nơi để bịt mồm, bịt miệng người dân. Nói tóm lại hai ngành lập pháp và tư pháp chỉ là những vật trang sức cho chế độ và toàn bộ cái chế độ của bọn việt gian cộng sản chỉ cần thâu tóm vào một câu thần chú duy nhất sau đây của tên Hồ tặc là nói lên tất cả:
- ĐẢNG LÃNH ĐẠO, ĐẢNG QUẢN LÝ, ĐẢNG LÀM CHỦ!
Khi dự trù để lập ra cái bộ máy giết người, tên Hồ đã dựa trên công thức nói trên để chế tạo máy. Sau đó, hắn thấy cái công thức nói trên có vẻ tham lam, vai trò của đảng nhiều quá, vậy thì phải ngụy trang, chơi chữ làm sao cho nó dịu bớt sự thao túng, độc quyền, để lừa bịp người dân và quốc tế, cho nên hắn đã nặn ra câu thần chú thứ hai:
- ĐẢNG LÃNH ĐẠO, CHÍNH QUYỀN QUẢN LÝ, NHÂN DÂN LÀM CHỦ
Cái câu này nó đã đày đọa người dân hơn suốt 60 năm nay, đã làm toi mạng MƯỜI TRIỆU NGƯỜI, và cho đến bây giờ nó vẫn còn đang hoạt động rất hữu hiệu, tiếp tục làm khổ dân! Tất cả chỉ tập trung vào một đầu mối là "đảng lãnh đạo" mà thôi! Người dân khổ quá cho nên họ mới nhạo báng như sau:
- Đảng lãnh đạo, chính quyền quản lý, NHÂN DÂN NGỒI CHỬI!
Cả một cái hiến pháp chỉ là một tờ giấy chùi đít .vậy thì điều bốn hiến pháp là cái đếch gì? Giả sử việt cộng có hủy bỏ điều bốn hiến pháp và cho phép ĐA ĐẢNG, cho phép đối lập công khai, cho phép MỘT TRĂM ĐẢNG đối lập được hoạt động ỳ xèo trong quốc hội thì cũng không làm đếch gì được bọn chúng! Vì sao? Bởi vì quốc hội của việt cộng chỉ là quốc hội dỏm, không có thực quyền! Quốc hội của Mỹ có thực quyền kiểm soát và chế tài hành pháp và thậm chí họ có thể truất phế cả tổng thống! Trong khi đó thì quốc hội của việt cộng, trong hơn 60 năm nay, chỉ làm được có mỗi một việc, đó là lúc nào cũng "nhất trí" với những nghị quyết của trung ương đảng đã đưa ra!
Ngoài ra, chưa kể một khi một chính đảng được phép hoạt động nhưng những quyền khác vẫn bị cấm thì chính đảng đó cũng trở nên vô dụng, chẳng khác gì một người được cấp một chiếc xe hơi nhưng không được cấp xăng và tài xế! Ví dụ như đảng đối lập không được quyền tự do ra báo, không có đài phát thanh riêng. Toàn bộ hệ thống truyền thông đều do việt cộng độc quyền kiểm soát thì làm sao các đảng đối lập đem tiếng nói của họ đến toàn dân? Chế độ hộ khẩu vẫn còn hiệu lực, muốn đi lại phải xin phép. Thậm chí, giả sử việt cộng cho tự do báo chí nhưng lại bị cấm không được:
- Tiết lộ "bí mật quốc gia" (Đây là điều rất mơ hồ, bất cứ tội ác nào của bọn cướp đều có thể được xem như "bí mật quốc gia"! Ví dụ như một quan lớn cộng sản ăn cắp tiền công quỹ để đi chơi đĩ, cũng là "bí mật quốc gia"! Báo chí nào mà tiết lộ thì tờ báo đó sẽ bị đóng cửa và ký giả sẽ bị đi tù!)
- Nói xấu đảng và nhà nước (Tương tự như "bí mật quốc gia")
- Xuyên tạc và nói xấu chủ nghĩa xã hội (Tương tự như "bí mật quốc gia")
- Truyền bá những tư tưởng phản động, diễn biến hòa bình ..v..v..
KẾT LUẬN:
Điều bốn hiến pháp chỉ là một trong rất nhiều mặt trận giả mà việt cộng đã tung ra nhằm làm tiêu hao lực lượng đấu tranh của chúng ta và lái sự đấu tranh của chúng ta đi xuống hố. Trong những trận đá banh, có những cầu thủ được phân công chuyên đưa ra những động tác giả, ví dụ như chân chuẩn bị chuyền banh qua cánh trái nhưng thực ra lại đá sang cánh phải, hoặc khi cầu thủ đó được đá trái banh phạt gián tiếp, tay thì ra dấu cho những cầu thủ bên cánh trái chuẩn bị đón banh nhưng anh ta lại thình lình đá trái banh sà đi thẳng vào lưới!
Sau đây là một vài thí dụ điển hình khác về mặt trận giả của việt cộng:
- Kêu gọi người Việt trong và ngoài nước hãy hợp tác với đảng việt gian cộng sản để đòi lại quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa!
- Kêu gọi người Việt trong và ngoài nước hãy cùng nhau đứng dưới lá cờ đỏ "sao vàng" vinh quang để cùng chống giặc ngoại xâm Trung Cộng!
- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại đừng có chống đối các "ngài" Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Minh Triết nữa vì các "ngài" là người thân Mỹ, là "phe mình"!
- Kêu gọi người Việt trong và ngoài nước đừng có đấu tranh nữa vì "ngài" Nguyễn Tấn Dũng, vị lãnh tụ "vô cùng kính yêu" và "đại thanh liêm, liêm khiết" sắp sửa trở thành vị cứu tinh của dân tộc Việt Nam, trở thành một Yeltsin Việt Nam, trở thành tổng thống nước Việt Nam!
Xin thưa cùng quý độc giả, tất cả những điều này đều là những đòn hỏa mù của bọn việt gian cộng sản và đã được bọn tay sai, bưng bô cho việt cộng tích cực làm rùm beng, quảng cáo và đánh bóng. Bọn chúng đã chuẩn bị đánh bóng tên Nguyễn Tấn Dũng, con người cộng sản "liêm khiết" (tài sản chỉ sơ sơ khoảng HAI TỶ ĐÔ LA!) đã hơn một năm nay và bây giờ những tên tay sai đó đã công khai lộ bộ mặt chuột của chúng ra rồi! Chúng đã núp dưới chiêu bài "người quốc gia chống cộng", khoác lá cờ vàng lên người, ban ngày thì "chống cộng" nhưng ban đêm thì lén lút đi quỳ lạy việt cộng để xin được làm chó săn và tay sai!!!
Xin đồng bào hãy cảnh giác đừng có nghe những lời xúi dại của những tên $R..thầy dùi lưu manh chính trị này. Chúng thường xuất hiện trên các đài truyền thanh, truyền hình, báo điện tử VNEX, dưới danh nghĩa là những "chuyên gia" bình luận chính trị, làm bộ "chửi" cộng sản nhưng thỉnh thoảng lại chọc vào những cú đâm sau lưng người quốc gia rất độc và nhất là kêu gọi cộng đồng đừng có đấu tranh nữa, cứ thoải mái đi du lịch Việt Nam, bởi vì một khi phe cộng sản thân Mỹ mà thắng thế thì 85 triệu dân Việt Nam sẽ tha hồ mà sung sướng, sung sướng gấp ngàn lần thời của tổng thống Ngô Đình Diệm!!! Ô hô!
Trần Thanh
Ngày 9 tháng 8 năm 2008
Chú thích: Trạng Quỳnh (1677-1748) Tên thật là Nguyễn Quỳnh, sống dưới thời vua Lê Hiển Tông và chúa Trịnh, quê thuộc tỉnh Thanh Hóa. Ông học rất giỏi, đã từng thi đỗ Hương Cống nên thường được dân gian gọi là "Cống Quỳnh", đã từng được triều đình bổ nhậm làm quan tri phủ ở tỉnh Thái Bình. Ông nổi tiếng là người ưa nghịch ngợm, dám trêu chọc kể từ vua và chúa Trịnh trở xuống, đặc biệt là nhắm vào các quan tham nhũng.
No comments:
Post a Comment