Monday, August 18, 2008

Lưu Manh Trí Thức, Đớp Cứt Chăn Trâu


Trương Minh Hòa

Thói đời đen bạc, thiên hạ đảo điên bởi vì trong bất cứ xã hội, thời nào cũng không thiếu vắng những kẻ xấu, gian, ác, đểu đó là thành phần "cặn bã trong xã hội nầy bàng bạc" khắp nơi, không ranh giới, từ kẻ thất học đến có học với bằng cấp treo đầy nhà, ngay cả những kẻ tu hành, coi cõi đời là cõi tạm cũng cố gắng làm điều xấu hầu trục lợi bản thân, mượn đạo tạo đời:

"Nước cường nhược có lúc có khi.
Kẻ gian ác, thời nào cũng có".


Thành phần xấu nầy được chia nhiều đẳng cấp, hạ cấp thì trộm cướp, lừa đảo; cao cấp, học thì viết sách dạy thiên hạ cướp của giết người như Karl Marx; một điều không ai chối cãi là những kẻ ăn học đàng hoàng thường khi có thừa khả năng nhận thức ra điều ta lẽ phải, thế mà họ vẫn làm điều xấu nhưng vẫn "thanh tâm trường an lạc" sau khi ngậm được bã danh lợi, bất chấp: "trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn lưu danh". Thế gian lắm lọc lừa, nên Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm chán ngán thói đời đen bạc:

"Còn bạc, còn tiền, còn đệ tự.
Hết cơm, hết gạo, hết ông-tôi".


Tại Việt Nam, từ khi có đảng Cộng Sản và tên đại quốc tặc Hồ Chí Mén, thì cái "tình huống" lừa đảo, gian manh, càng phát triển như "nấm sau cơn mưa dầm", nhờ đảng Cộng Sản mà nước Việt Nam trở thành "vương quốc lừa đảo" bởi hệ thống nhà nước do đảng lãnh đạo chủ trương "dùng lừa đảo để trị dân", họ khuyến khích "toàn dân cùng lừa đảo" mạnh ai nấy chụp giựt từ cán bộ trung ương, địa phương đến dân chúng, nam phụ lão ấu nếu không chụp giựt thì lấy gì mà sống?. Trong một đất nước mà kẻ ác, thành phần xấu, gian manh, lừa lận lên ngôi, thế mà vẫn tự hào là "đạo đức cách mạng", mới là điều ngược đời:

"Người người chụp giựt.
Nhà nhà chụp giựt.
Cán nhớn, cán bé chụp giựt.
Cả nước cùng nhau chụp giựt.".


Trong những thói hư tật xấu, có nhiều "thằng dốt làm vua, thế gian cạo trọc và thầy chùa để râu" với cảnh người khôn đi học, thằng ngư dạy đời, làm đảo lộn cả luân lý, tiến bộ của nhân loại, thế nhưng đảng Cộng Sản luôn tự hào là "cách mạng vùng lên để đổi đời". Trước ngày 30 tháng 4 năm 1975 ở miền Nam Việt Nam, xuất hiện thành phần nằm vùng, thân Cộng trà trộn trong dân chúng, ngay cả trong các tôn giáo như thượng tọa Thích Trí Quang, ni sư Huỳnh Liên .... linh mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Phan Khắc Từ, Trương Bá Cần tập hợp lại, khai sanh ra cái quái thai "thành phần thứ ba" (là phong trào phản chiến khuynh tả nội địa, do Cộng Sản giựt dây bên trong, nhưng được mang tên khác tại Việt Nam), họ lôi kéo thêm những kẻ "hèn nhát" sợ chết trước cảnh đất nước lâm nguy khi giặc Cộng đang đe dọa khắp nơi, những kẻ "đứng núi nầy trông núi nọ", thành phần đón gió ..v..v.. đó là lũ "ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản". Trong các vùng nông thôn, những thằng dốt, ngu, ngốc không có khả năng, trình độ, nhưng ham danh, thích làm quan to, nên bị đảng Cộng Sản dụ, phong chức, trở thành Việt Cộng khủng bố, đó là những kẻ: "sống trong nước dân chủ, đội mũ tai bèo".

Sau năm 1975, hàng triệu người bỏ nước ra đi tìm tự do, trong hàng ngũ tỵ nạn chân chính, không thể tránh khỏi sự trà trộn của: gián điệp nằm vùng, đón gió, tỵ nạn kinh tế sau thời gian dài, như cây kim để trong bọc lâu ngày phải lòi ra, từ lúc Việt Cộng đổi mới, mở cửa để chậm sụp đổ, thì cũng là "tương kế tựu kế" của Việt Cộng, lơi dụng để thu thêm tiền từ những người bỏ nước ra đi qua chiêu bài thăm quê hương, dần dần biến thể thành "du lịch, du hý, du dâm" một số kẻ mang tiền về để "du thương" làm ăn, cấu kết với bọn "du côn, du thủ, du thực" trong bộ máy cầm quyền, công an, đảng Cộng Sản gồm toàn là "chăn trâu, du đãng trị". Dù có một số kẻ đã bị "trấn lột" sau thời gian làm giàu như Úc Kiều Nguyễn Trung Trực, Hòa Lan Kiều như Trịnh Vĩnh Bình tuy nhiên bất cứ thời điểm nào, vẫn còn có nhiều kẻ sống tự do ở hải ngoại, nhưng lòng phơi phới chuyện làm ăn, buôn bán, cấu kết bóc lột mồ hôi của đồng bào kém may mắn ở quê nhà, họ "chưa thấy quan tài chưa đổ lệ" nên thập thò đón gió để hưởng lợi; đó là thành phần "ăn cơm tự do, đội mo Cộng Sản", xuất hiện trong các Cộng đồng tỵ nạn như thứ dán, chuột lợi dụng thời cơ bò ra kiếm ăn vậy.

Thành phần "đội mo" nầy không phân biệt dốt, có học, tu sĩ một điều chắc chắn là họ thừa biết chế độ Cộng Sản là tàn ác, gian manh, vi phạm nhân quyền nhưng "quyền lợi" làm họ tạm quên đi hết các thứ ấy, trở thành mặt chay mày đá. Những kẻ đội mo Cộng Sản thường lộ mặt qua việc: ca tụng Việt Nam ngày nay phát triển vượt bực với nhà lầu mọc lên khắp các đô thị, xe cộ lưu hành đầy đường như ngày xưa, trước 1975 nhưng họ thường không nói rõ là nhà, xe đó của cán bộ Cộng Sản và thành phần làm giàu nhờ cấu kết với đảng cướp. Du học sinh khắp nơi trên thế giới, đi du học dễ dàng (cũng không nói đó là con cháu cán bộ, Hồng hơn chuyên, là có điều kiện, khả năng tài chánh, trong khi tuyệt đại đa số dân nghèo không thể cho con đi học, dù là cấp tiểu, trung học, với nhiều thứ tiền học phí cho các "kỹ sư tâm hồn" tự biên tự diễn đòi hỏi).... nhưng đáng chê nhất là đám "khoa bảng" từng làm việc cho chính quyền miền Nam, hưởng nhiều lợi lộc nhờ xương máu của các chiến sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hòa trên chiến địa, để họ sống an thân, sau đó vượt biển, di tản sớm nhất đáng lẽ họ phải là người biết ơn, phù hợp với đạo làm người. Thế mà sau thời gian sống ở hải ngoại, hưởng đầy đủ "bơ khối, sửa thùng", nhưng bị Việt Cộng mạt sát là: "ăn bơ thừa sửa cặn" mà chưa biết nhục, trái lại có một số trong thành phần nầy lại chay mặt "NỊNH" đảng, tệ hại hơn là trơ trẽn "bợ đít, nâng bi, lòn trôn" những thằng dốt mà làm lớn ở Việt Nam, được giáo sư Nguyễn Ngọc Huy ví von rất đứng là: "con khỉ ngồi trên bàn".

Nhưng ngày nay, ở hải ngoại xuất hiện một số "khoa bảng" đổi giọng Nịnh và trở thành: "LƯU MANH TRÍ THỨC, ĐỚP CỨT CHĂN TRÂU" đang sống ở ngay trong một xã hội dân chủ tự do. Một số kẻ "đớp cứt chăn trâu" thấy xuất hiện ở vài nơi với các "bầy đớp cứt" tập thể như: Tạp Nhạp Dân Chủ Điên Ngoa, Giao Điếm ..v...v cá nhân thì phải kể đến tên Cẩu Cao Cầu, Đốc Tờ Nguyễn Xoay Ngẫn, Bùi Dỏm còn thiền xu Thích Nhất Vẹm thì đã "đớp cứt chăn trâu" từ lâu mà ngày nay vẫn còn cảm thấy "thơm miệng", hà hơi, bay ra mùi thúi từ Làng- Môn xông ra nhiều nơi, một đời "ngậm cứt lũ chăn trâu" mà muốn được tôn là "Phật sống" như Đức Đa Lai Đa Ma, thì quả là thời kỳ mạt pháp, ma quái giả thành Phật như chuyện Tây Du Ký.

Một tay "lưu manh trí thức, đớp cứt chăn trâu" ló mặt, trước đây có học vị là tiến sĩ, giáo sư dạy luật ở miền Nam, là nhân vật có "máu mặt" trong chính quyền, có lúc là "kinh tế gia" thời danh, được nhiều người nể trọng. Sau 30 năm bỏ nước ra đi tìm tự do, sống ở bên Tây sung sướng. Bỗng đâu được đám chăn trâu hứa hẹn trả nhà ở khu đại học luật gì đó, hay là hứa ban quyền lợi, bèn hồ hởi phấn khởi trở thành "Thằng nịnh đột xuất theo định hướng xã hội chủ nghĩa", là thứ "nịnh thời thượng" hay là nói theo từ ngữ văn minh, văn hóa Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là: "nịnh không người lái", cứ thế mà nịnh, không cần lương tri, đạo lý, nhân cách. Lối nịnh nầy cũng là thứ: "quân sư quạt máy" ở hải ngoại, tưởng đâu trước đây có bằng "tiến sĩ luật", hành nghề giáo sư đại học luật, làm lớn trong chính quyền miền Nam rồi nói gì, thiên hạ cũng nghe và phục như du kích Việt Cộng trong các vùng nông thôn:

"A.K, súng lục kè kè.
Nói bậy, nói bạ, chúng nghe rầm rầm"



Tay "đớp cứt chăn trâu" cũng là "quân sư quạt máy" tiến sĩ, giáo sư trường luật muốn dùng "luật rừng" của quốc hội "không người lái" của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, cũng gồm đa số toàn là chăn trâu, du côn, thành phần bất hảo soạn ra theo lịnh đảng, nhằm hợp thức hóa việc đàn áp, vi phạm nhân quyền, luật buôn bán nô lệ "hiện đại". Gã lưu manh trí thức nầy quả là có tham vọng, muốn làm thầy đời, nhằm giáo dục người bỏ nước ra đi tìm tự do ấy, chính là tên điếm VŨ QUẮC THÚI, ngậm cứt của đám chăn trâu mà vẫn "không biết, cảm giác thúi" nên mới đáng nói những lời "nịnh" được định hướng theo xã hội chủ nghĩa. Để hoàn thành thủ tục trong việc hứa hẹn "hoàn trả tài sản" trong nước, tiến sĩ luật Vũ Quắc Thúi cho con trai là Vũ Quắc Thao, tổng hội sinh viên, cổ động tuổi trẻ mang tài năng về nước riêng bản thân kẻ "ngậm cứt chăn trâu khen thơm" bèn trổ tài Nịnh một cách trơ trẽn để lấy điểm và cũng nhằm củng cố "mối quan hệ hữu cơ đón gió, trở cờ" trong việc hợp tác "lao tư lưỡng lợi" mà có khả năng "đảm bảo" tài sản sớm hoàn trả, nên khi nhìn thấy những thằng khủng bố, chuyên môn gây chiến đang cầm quyền ở Việt Nam, nay nhờ thời thế vào được chiếc ghế "không thường trực" vào ngày 16 tháng 10 năm 2007, trong cái gọi là Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc.

Được biết cái Hội Đồng nầy trở thành "sân khấu hài kịch" kể từ khi Nga Sô, Trung Cộng làm thành viên thường trực, phủ quyết nhiều vấn đề mà đáng lẽ ra Hội Đồng phải "nhất trí" trong việc bảo vệ hòa bình thế giới; là nơi Trung Cộng đùa cợt, có cả định nghĩa khác với "bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền". Làm hội viên thường trực cũng không làm gì được nếu một trong số các nước thành viên "phủ quyết", thì cái chức "hội viên không thường trực" cũng chỉ là màng trình diễn của Liên Hiệp Quốc khi uy tín càng xuống dốc do những thế lực "ma quái" gia nhập, khuynh đảo. Khi những vấn đề nào mà được Hội Đồng nầy đồng thanh biểu quyết là phải biết nói phù hợp với quyền lợi của tất cả các thành viên thường trực. Do đó cái chức "thành viên không thường trực của Việt Nam" trong Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc chỉ là anh hề hoạt náo, nhưng là anh hề vô duyên, nói ra hổng ai cười.

Tuy nhiên, đối với "đám chăn trâu" là hãnh diện lắm thay, đúng là "con khỉ ngồi trên bàn với bộ quần áo làm vua, có đội mão, mang hia". Nhà tiến sĩ luật khoa Vũ Quắc Thúi cũng biết "đón hứng" đúng lúc, có bài bản như lũ cá vồ trong Ao Cá Bác Hồ, khi cục cứt rơi hứng nào là cứ nhào tới đớp là chắc ăn, không đi sai chính sách trong nghề "NỊNH" nên bèn làm một màn: "con cá Vồ sống vì Cứt" mà cho là Việt Nam được 183 phiếu thuận, hổng có ai chống, trong số 192 phiếu, thế "nà" đạt mục đích yêu cầu, tức "nà" nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trở thành "cường quốc thế giái chứ gì?".

Bây giờ ngay cả thằng Mỹ, Âu Châu còn "nhất trí", thì người Việt hải ngoại nên nhìn thấy cái chân lý ấy, là đừng chống đảng, Bác nữa, hãy đặt quyền lợi quốc gia dân tộc theo định hướng xã hội chủ nghĩa, là nước Việt Nam "giàu mạnh, muôn năm", nay trên đà trở thành cường quốc Á Châu, chớ còn gì nữa?. Gã quân sư quát máy Vũ Quắc Thúi, ngậm cứt chăn trâu bèn tùng ra mùi "THÚI QUẮC" tán hưu tán vượn theo kiểu nịnh và cũng vừa gởi một thông điệp cho tất cả người Việt hải ngoại rằng: đấy, nước ta giàu mạnh là nhờ tài NÃNH ĐẠO tinh khôn của đảng với những đỉnh cáo trí tuệ nòi người như Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, Đổ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh đưa đất nước từ không đến có và ngày nay đã vào được tận Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc với nhiệm kỳ 2 năm và cũng hy vọng sẽ được bầu ở lại luôn.

Và nhà "quân sư quạt máy" tiến sĩ luật Vũ Quắc Thúi còn vấn kế thêm, cũng là "bài thuốc mê gia truyền của đảng" rằng: Việt Nam làm gì sau khi được bầu vào Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc?. Không đợi ai trả NHỜ, quân sư quạt máy, kiêm" lưu manh trí thức, ăn cứt chăn trâu" nói ngay cái kế mà hắn có thể đã "hội ý" với đám chủ gốc chăn trâu rằng:

1- Lợi dụng chức vụ nầy để dân chủ hóa, kiện toàn chế độ chính trị (sic)
2- Biến nước Việt Nam thành trung lập (sic luôn)
3- Vận động thành lập khu trung lập gồm 3 nước Đông Dương Việt-Miên-Lào-Thái gồm thu vào một mối dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản Việt Nam, để có sức mạnh chống Trung Cộng. (sic)

Quân sư quạt máy, tiến sĩ luật Vũ Quắc Thúi quả là vấn kế "tuyệt" với những thằng "chăn trâu" ở Việt Nam, biết đánh trúng vào tâm lý "khỉ khoái ăn chuối" hay là "xếp không ăn chuối" mà tâng bốc đám dốt lên tận mây sanh, thì lo gì nhà đất sẽ sớm được trả phải hông? Nhưng cái kế nầy rõ ràng là:

"Rằng hay thì thật là hay.
Nghe qua mới biết kết bày cho vui".

Việt Cộng đời nào chịu từ bỏ quyền lực, đập chúng bể đầu, sứt trán mà chưa thấy gì, huống chi chỉ nhở ngồi vào chiếc ghế "hội viên không thường trực hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc" chỉ trong vòng 2 năm mà "giác ngộ" được những thằng ăn cướp chuyên nghiệp, túi tiền đầy ấp, tên nào cũng muốn "bảo vệ túi tiền và quyền lực như bảo vệ con người trong tròng mắt". Nước Việt Nam đã thành "một huyện bất thành văn của Trung Cộng từ khuya rồi" và tập đoàn cai trị ở Hà Nội chỉ là "quan Thái Thú Trung Cộng gốc Việt", nước ta đã "không có gì là độc lập, tự do" từ thời Hồ Chí Minh tuyên bố ngày 2 tháng 9 năm 1945 đến nay, nên làm gì mà trung với lập và chuyện thành lập ra khối trung lập để chống Trung Cộng, chỉ là liều thuốc an thần cho những ai còn "mơ mộng, mộng du chính trị, trí ngũ, trí mớ, trí mơ ..." và kể cả "lưu manh trí thức, đớp cứt chăn trâu".

Tuy nhiên cái kế tuyệt vời của quân sư quạt máy, quân sư không người lái Vũ Quắc Thúi cũng dễ trở thành "tương kế tựu kế" khi mà có một số người còn "mê ngủ" u mê, u ám, ẩu trĩ muốn "ĐOÀN KẾT" với đảng và nhà nước Việt Cộng để cũng nhau chống bọn "lưu manh bành trướng Bắc Kinh với mộng bá quyền", mà từ năm 1979 đã từng bị đàn anh "dạy cho một bài học" mà không dám mét với Liên Hiệp Quốc, dù hai nước ngồi cùng bàn hội nghị, chung diễn đàn. Đoàn kết với Việt Cộng là ĐẾCH CÒN cờ vàng ba sọc đỏ, chính nghĩa và cũng ĐẾCH CÒN tương lai, cơ hội để đất nước có được tự do dân chủ .... quân sư quạt máy, tiến sĩ luật, kiêm nhà "lưu manh trí thức, đớp cứt chăn trâu" quả là diệu kế. Nhưng phải chi kế nầy được tung ra vào thời 1945 thì mức độ thành công cao, nhưng bây giờ thì xin thông cảm nhé, nhờ vậy mới lòi ra thêm một tên đốn mạt có bằng cấp cao "tiến sĩ luật khoa, giáo sư đại học, chính khứa miền Nam".

Trương Minh Hòa

No comments:

Post a Comment