Trương Minh Hòa
Theo tác giả Hoàng Phong, qua bài viết "có ma hay không?" với phần định nghĩa: "Chữ MA do chữ Phạn MÂRA mà ra, Tiếng Tây Tạng là Bdud, tiếng Nhật là Hajun, tiếng Hán là MO, nhưng người Trung Hoa thường âm tứ tiếng Phạn và gọi là MA-LA, vần "r" không có trong tiếng Trung Hoa, nên người Trung Hoa thường gọi là MA-LA, thay vì MA-RA ... theo sách định nghĩa, chữ MA (MÂRA) là "quỷ sứ cám dỗ", một thứ "quỷ tinh ranh" tượng trưng cho những xu hướng tâm thần bấn loạn và lầm lẫn, cản trở con đường tu tập của một hành giả.
Người Việt Nam cũng gọi tiếng MA, theo tiếng Phạn, hình như xuất phát từ Phật Giáo, do các tín đồ Phật Giáo người Ấn Độ, là các thương buôn, truyền vào đất Việt, trước tiên là lưu vực sông Hồng ở miền Bắc từ thế kỷ thứ nhất, sau Tây Lịch, lan rộng hàng ngàn năm, ngày nay trở thành nước có đông Phật Tử ở Á Châu. Ma là cái gì ghê gớm, có người tự cho là thấy ma và bị ma nhát, nhưng cũng có người không tin; vì ma mơ hồ, huyền bí, sự xuất hiện của mà thì không kiểm chứng, tùy theo sự tin tưởng và người ta cho là "bóng vía" của từng người, mà ma có thể nhập, hiện ra cho người nào yếu bóng vía thấy, nên tục ngữ có câu: "ma bắt theo mặt người ta"; ai coi như hết thời, trở thành "hồn ma bóng uế" như đám Việt Cộng khủng bố trong Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam của luật sư Nguyễn Hữu Thọ sau 1975, bị đá văng ra khỏi các cơ quan quyền lực, phục viên. Người ta có câu "đi đêm có ngày gặp ma" để hù những người không tin và sợ ma; người được thế giới tặng danh hiệu: "vua đi đêm" là tiến sĩ Henry Kissinger, sau nhiều lần đi đêm ngang dọc từ Âu, Á, Phi ... để tính chuyện trục lợi cho nước Mỹ, thì năm 1972, trong một chuyến đi đêm lịch sử đã gặp phải "ma Trung Cộng" nên bị đưa vào mê hồn trận, tự ý gở tấm bùa "cấm vận" cho con ma Tàu, từ đó nó mọc thêm nanh, tác yêu tác quái thế giới. Những người "nặng bóng vía" hay là không tin ma, tự tin, thì thường là hổng thấy ma nhát, được giới sợ ma cho là:
"Cao tài long hổ phục.
Đức Trọng quỷ thần kinh".
Cao cấp hơn ma là quỷ, yêu, tinh, quái ... là những "đỉnh cao trí tuệ loài ma", nên nhiều khi lộng hành, hiện hình cả ban ngày, khiến giới sợ ma càng "hoảng vía, kinh hồn", nếu là yếu tim cũng dám bị "stroke" khi thấy quỷ, yêu, tinh hiện nguyên hình nhát, dù có niệm Phật, đọc kinh, đưa cây thánh giá, thì "tình hình không thể đảo ngược được". Tây cũng tin có ma, nổi tiếng là ác quỷ Dracular, hiện hình, hút máu, bay như dơi vào đêm tối nhưng ngoài đời thì có mấy ai được "đoàn tụ" với ác quỷ Dracular, chỉ thấy nó xuất hiện trên màng ảnh do Hollywood thực hiện mà thôi. Nhiều người Việt tin có ma, nhất là theo các tôn giáo, con nít vì không nhận xét, ngây thơ nên dễ sợ ma khi được cha mẹ, người lớn "nhát ma" để nín khóc, không dám đòi bánh kẹo; dần dần biến con nít trở thành "giai cấp sợ ma không người lái". Người ta đồn ma phá phách, tác hại, nhưng có ai thấy ma quỷ phá đâu, chỉ thấy học trò lý lắc, tinh nghịch: "nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò".
Nhờ nhiều người tin có ma, quỷ nên một thời "hưng thịnh" nghề thầy Pháp, kiếm ăn được lắm. Tuy nhiên, thầy pháp bị "thoái trào" trước những tiến bộ khoa học, thuốc men, phương pháp trị liệu, khám phá bịnh lý, vi trùng nên giới bác sĩ đã "lấy hết job" của thầy Pháp từ lâu. Tuy nhiên thầy Pháp lại "quá độ" sang thầy bùa, ngải vẫn hoạt động âm thầm, tích cực, song hành với giới thầy bói; thầy bùa, nhất là bùa Lỗ Ban có "nghiệp chuyên" dùng âm binh thần tướng, với lối cúng kiến, đọc vẽ các "mật nhiệm, mật từ, mật âm" để giúp cho các thân chủ đang lâm vào "tình huống cực kỳ khó khăn" về làm ăn, tình duyên, gia đạo có nơi để "giải tỏa tâm tình người Hà Tĩnh", là chỗ dựa cuối cùng sau những vấn đề nan giải trong cuộc sống nhất là ngày nay, sau khi Việt Cộng ban hành "tà sách" đổi mới để cứu đảng và đồng thời cũng là "tương kế tựu kế" thu tiền, nhận cấp viện, cũng "quá độ" từ Cộng Sản sang tư bản đỏ .... ở hải ngoại, có một số ông chồng già, bỗng sinh tật "hồi xuân" bỏ vợ già, vợ cũ, về Việt Nam cưới vợ nhí, vợ tơ mơn mởn như bản nhạc "tình già trên đồi cỏ non" của lão già nhạc sỡi PHẠM DUI, "yêu nhau đi, màn đêm xuống rồi", nay là công dân "chân dép râu" của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, khi mà "bên cầu Biên giới giữa Quốc-Cộng vẫn còn ngăn cách" do chủ nghĩa vô thần, bọn bán nước vẫn còn đây, mà nhạc sĩ Phạm Dui lại vượt cầu biên giới để làm "tà lọt" tuyên vận cho kẻ ác, tiêu tan: "kiếp cầm ca" và trở thành: "kiếp cầm CU cho chó đái".
Một số bà bị thất bại sau khi dùng son phấn, mỹ phẫm thượng hạng để trang trí cho bộ mặt được "mãi mãi xinh tươi", thì cố gắng "dậy mà đi", dùng tiền để "khắc phục" những "mặt yếu cơ bản" về tuổi tác, nhan sắc úa tàn theo thời gian, bằng cách đi tìm những "đốc tờ" danh tiếng nhờ giải phẫu thẩm mỹ: cắt mí mắt, độn mũi, xâm chân mày, đốt tàn nhang, nhuộm tóc, bơm mặt, căng da, chẻ môi, hút mỡ bụng .... và hình như có bà còn "cụ thể" hơn là đi "vá cửa mình" để cho ông chồng già, có được một thời: "trở lại chuyện hai chúng mình, khi em với anh vừa biết đam mê", nhớ lại cái thuở chàng ngồi rách cả đáy quần, mơ mộng lẫn MƠ MÔNG ... đít: "ai biết ai vì đời, cùng ngược xuôi lối mòn, ngày tôi hai mươi tuổi, em đôi tám trăng tròn, ta cùng dìu nhau trên lối nhỏ, xuân nầy thôi bỏ lúc hẹn hò ..." và một thuở HỌA DƯỚI MÔNG khi mà người si tình mơ màn trong giấc MỘNG DƯỚI HOA.
Nhưng rồi "có tiền nào mua được hạnh phúc", những ông chồng già sau khi "ăn cỏ non" và từng: "đi qua vùng cỏ non" thì trong lòng động não: "ngỡ mùa xuân đang tới, bâng khuâng thời thanh niên ...", thế là các bà từng "bị chồng bỏ, chồng chê" bèn nghĩ đến cái phao cuối cùng là "các thầy bùa". Chính nhờ thời cuộc mà giới thầy bùa không còn "lạc hậu, lỗi thời", cứ ngồi nhà, lập bàn thờ tổ, đèn nhang nghi ngút, thân chủ ùn ùn kéo tới như "ba dòng thác cách mạng dổm" mà lượm tiền thoải mái, không cần lao động mà lại vinh quang, nhất là các bà ở nước ngoài về, thì coi như trúng mánh, phước chủ may bùa. Những thứ bùa yêu, bùa lá, bùa mê ... đôi khi có kèm theo thuốc LÚ, được cái thầy bùa tận tình hướng dẫn và có "chỉ đạo" cho giới âm binh Đại Càn, âm thầm trong bóng tối, phò trợ cho các thân chủ, rình mò như các tên "du kích Việt Cộng" làm công tác khủng bố dân lành trước 1975, thừa cơ bắn sẻ, giật mìn, đặt chất nổ, pháo kích vào nhà thương, trường học ... mà được coi là "cách mạng vùng lên để GIẾT NGƯỜI", chớ không phải "ĐỔI ĐỜI".
Thuốc Lú có nhiều loại, nếu các bà muốn cho chồng bị U Mê "không ngừng nghỉ" thì cứ tìm cách mua cho bằng được lá cờ đỏ, treo ở Lăng Hồ Chủ địt, lá cờ nầy còn linh hơn là thứ mà người phụ nữ hay "động viên hàng tháng", mang về nhúng trong ly cocacola, cho ông chồng uống là hy vọng u mê, nói gì nghe nấy, là đạt "chất lượng", hiệu nghiệp lắm mấy bà có thấy không, trẻ con ở Việt Nam chỉ: "quàng khăn đỏ" ở cổ thôi, cũng trở thành u mê cả đời, hãy thử "lá bùa tiết canh" xem sao!. Tuy nhiên nếu các thầy bùa giỏi thì sao không dùng phép thuật, âm binh để ếm, giết hết khoảng chừng vài trăm tên ác ôn, quỷ vương trong Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam, ếm sập cái Lăng Hồ Chí Minh .... thì toàn dân Việt Nam tôn vinh là "anh hùng dân tộc", khỏi phải làm nghề vẽ bùa, ếm, giải bùa ... lúc đó nhân dân nuôi mãn đời, danh thơm cả con cháu.
Ma, quỷ, yêu, tinh ... ai hoảng kinh là hay bị nhát, lâu dần trở thành "truyền thống sợ ma" thế là ma càng lộng hành. Những thứ nầy chỉ có người yếu bóng vía, tin có ma thì mới thấy ma, quỷ hiện hình. Nên người ta tin có nhiều loại ma như: ma cà ròng, ma xó, ma da (ở dưới sông, là bà con với Hà Bá), quỷ nhập tràng .... nhưng MA LAI thì cũng có nhiều "nguồn tin", từng là "bạt vía kinh hồn" giới sợ ma. Ma lai là thứ ma giống như người, tức là cũng bình thường, Tam Cùng với người, như đám Hồ Chí Minh thời suy yếu phải ăn bám nhân dân và sau nầy hại chủ: "cùng ăn, cùng ở, cùng làm". Ma Lai sống bình thường, cũng lập gia đình và ba đêm là rút đầu ra đi ăn, món ăn "khoái khẩu chất lượng cao" của Ma Lai là "Cứt", người sợ ma tin là khi bị ma lai "xơi" cái "tàn dư tư bản quí báu của chủ tịch Hồ Chí Minh" là coi như trước sau gì cũng bị "rút ruột" và ngày giã từ gác trọ không xa.
Thời xưa, người ta hay dùng tre gai rào chung quanh các nhà cầu để ma lai ngán mà không dám "tiến quân trên đường dài". Ngày nay ở Việt Nam, thì cầu ỉa cũng phải rào, được dân cảnh báo qua câu tục ngữ: "xã hội chủ nghĩa, cầu ỉa cũng rào", vì sợ người khác ăn cắp "cứt" mang về bón rẫy cá thể, ruộng ... gia tăng sản xuất, đóng góp công sức "xây rựng xã hội chủ nghèo", đóng góp chỉ tiêu sản xuất tới 9% chớ bộ giỡn hay sao. Ma lai ngày nay hổng còn lén lút, dấu dím và sợ bị "phát hiện", tại Việt Nam, ma lai lộng hành, nhan nhản khắp nơi, ma lai đi xe du lịch hạng sang, ở nhà lầu, uống rượu Tây, nhà cửa có công an bảo vệ. Ma Lai bây giờ "hiện đại" lắm, cũng là "cùng sống, cùng bóc lột, cùng đè đầu cỡi cổ" dân chúng. Ma lai nầy thuộc loại cao cấp, biến thành "quỷ lai" với các "chính quỷ" thi đua hút máu nhân dân; ma lai gởi ma lai "hậu duệ" sang du học, ma lai, quỷ lai hút máu và rút ruột, ăn chận, róc xương, xẻ thịt, không chừa bất cứ ai, kể cả người nước ngoài.
Mới đây con "quỷ lai" Huỳnh Ngọc Sĩ, phó giám đốc sở công chánh, giao thông thành Hồ bị các báo chí Nhật đưa tên là người nhận hối lội từ 4 tay doanh nhân nước Nhật, lãnh đạo công ty PCI (Pacific Consultants International), gồm các tay "quan hệ với quỷ lai" là: cựu chủ tịch Massayoshi, cựu tổng giám đốc Hunio Takasu, Thành Viên trong ban quản trị Haruo Sakashita và cựu giám đốc văn phòng đại diện ở Hà Nội Tsuneo Sakano .... đưa tiền nhét lên đến hơn 800 ngàn Mỹ Kim để được "quỷ ma" cho trúng thầu xây dựng xa lộ Tây-Nam và đường hầm qua sông Thủ Thiêm.
Dù kẻ đưa hối lộ bị bắt, phỏng vấn theo luật pháp của môt quốc gia dân chủ, nhưng người nhận hối lộ tại nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam vẫn bình an, trái lại còn được cả hệ thống "đảng, nhà nước" binh vực, bao che, cho là những tin tức đó "thiếu trung thực", nên chúng đề nghị báo chí Nhật nên biết điều mà ngưng đăng những "nguồn tin tiêu cực" đó, có khả năng là "sứt mẻ tình hữu nghị Nhật-Việt" cũng là thứ "túi hở, tiền chui mất" thôi. Vụ nầy đang gây nhiều "sự cố" đang gây xôn xao trong dân chúng và nước Nhật, thì thêm cá i vết nứt của các đường cống dùng làm đường hầm ngầm đặt qua sông Saigon" làm cho vấn đề càng gây chú ý hơn. Đường hầm dài 370 thướt, sẽ được lắp ráp với 4 đốt hầm, nhưng theo sự đánh giá của viên Cục Trưởng Cục Giám Định Nhà Nước là Lê Quang Hùng, thì từ tháng 3 năm 2008, "Cục" đã "phát hiện" ra các vết nứt có bề rộng mà 1 mm, dài từ 2 đến 3 thước, cục trưởng trấn an bằng những "thuật ngữ nghiệp chuyên", nghe qua thì dân chúng cảm thấy yên tâm, nhưng cũng phập phòng vì chuyện nhà nước nói là điều "đừng nên tin", bây giờ thì "chưa thấy quan tài chưa đổ lệ" mà thấy như vụ sập cầu Cần Thơ năm 2007, là coi như quá trễ, rồi các thứ cục như thanh tra, cục quản lý, cục giám sát .... cùng nhau "tranh cãi" bằng mồm, viết ra tràng giang đại hải những "tham luận", cuối cùng thì "bị chìm xuống" và các con ma lai tiếp tục "dậy mà đi" rút ruột, hút máu.
Hiện nay, tổ chức bộ máy nhà nước cai trị, tuyệt đại đa số là "lũ khỉ ngồi trên bàn", tất cả những chức vụ lãnh đạo từ: tổng bí thư, thủ tướng, chủ tịch nhà nước, quốc hội, bộ trưởng, thứ trưởng ... đều do đảng đề cử, nên thuộc dạng chức dổm "không người lái" (tức là không phải do dân bầu). Bây giờ lại xuất hiện thêm nhiều CỤC, trước đây khi mới "phỏng dái" sau 1975, thì có cục đường sắt làm nhiều người dân miền Nam bỡ ngỡ như câu: "bâng khuâng chiều ba mươi tháng tư ...", tuy nhiên dân chúng thiếu các Cục đường cát, đường phèn, đường chảy, cục đường mống trâu, cục đường thốt nốt ... để ăn độn với bo bo, khoai mì, còn "cục đường đi" thì không ai chăm sóc nên thường gây ra tai nạn giao thông, rồi cũng bị đổ vào đầu "tàn sư chế độ Mỹ-Ngụy để lại", đúng là "trăm dâu đổ đầu tằm". Các Cục cứ phát huy, như cục thể dục thể thao, cục giám định, cục con nuôi quốc tế (do cục trưởng Vũ Đức Long lãnh đạo), cục nước thải, cục môi trường có thể có thêm nhiều Cục, như Cục Du đảng (do Nam Cam làm cục trưởng trước đây), Cục ma túy (được một số người Việt ở Úc gia nhập, có số tù khá cao) ... nhưng chắc chắn là các chủ Ao Cá Bác Hồ cũng luôn cần "CỤC-CỨT" để cho các đồng chí cá vồ lớn nhanh, lớn mạnh, lớn như thổi để bắt lên bán cho các công ty chế biến thành cá Basa xuất khẩu sang các nước "tư bản phản động".
Trung Cộng cũng như Việt Nam, là nơi sinh ra thế hệ MA LAI, được nâng cấp thành "đỉnh cao trí tuệ loài người". Ma Lai rút ruột các công trình xây dựng, nên cái gì của xã hội chủ nghĩa xây dựng là không "đảm bảo chất lượng" dù họ luôn dùng hai chữ "chất lượng" để nói về những thứ "không chất lượng" mà trấn an nhân dân, lừa đảo thế giới về "chất lượng" sản xuất; nhưng các sản phẩm có hàng chữ "Made in China" được coi là "kém chất lượng" đối với toàn thế giới. Trận động đất ở Tứ Xuyên vừa qua ở Trung Cộng là thành quả "chất lượng" của các công trình xây dựng: nhà cửa, cơ sở của bọn ma lai Trung Cộng thì vẫn bền vững; nhưng trường học, nhà thương, các cơ sở dành cho nhân dân thì SẬP LÁNG, gây chết chóc cho học trò, bịnh nhân ... thế mới biết trình độ rút ruột của đám ma lai Trung Cộng cao cấp lắm, là "đỉnh cao rút ruột loài người".
Ma Lai Việt Nam rút nhiều đoạn ruột trong thân thể Việt Nam, chúng muốn rút cả "những núm ruột nghìn dậm nối liền" từ "nghìn trùng xa cách, người vẫn quay về ... nộp tiền" qua du lịch, du hý, du dâm ... đám sư, linh mọp quốc doanh là thứ "ma lai" ngụy trang mặc áo tu sĩ, từ lâu nay cũng hăm hở sang "rút ruột" tín đồ, tín hữu mà vẫn còn nhiều kẻ u mê, đưa túi ra cho đám "ma lai đội lớp tôn giáo" hút thoải mái. Những con ma lai nằm trong các cộng đồng, cũng là thứ ma tam cùng: "cùng tỵ nạn, cùng sống trong nước, cùng sinh hoạt trong cộng đồng", đã và đang phối hợp với lũ ma, quỷ lai trong nước, hút máu người Việt hải ngoại qua chiêu bài "từ thiện", máu đã bị hút nhiều mà vẫn cứ cho chúng hút.
Do nhiều công trình bị ma, quỷ lai rút ruột từ "cơ sở, cơ bản" rút từ lúc mới có DỰ ÁN đến cả DẠNG Ứ được "qui hoạch" trên giấy, đến thực hiện, gói thầu ... nên các công trình xây dựng cầu đường, vận động trường, khu cư xá ... đều bị rút ruột nhiều lần, thì nào an toàn. Những ai về Việt Nam du lịch, thăm quê hương nên "đề cao cảnh giác trước những công trình bị rút ruột, do những âm mưu diễn biến tham nhũng" khi đi ngang qua cầu, đường hầm (nếu dự án đường hầm cầu Thủ Thiêm hoàn tất). Khi thành quả rút ruột xảy ra, thì hậu quả cũng nào tốt và hồ hởi phấn khởi cho dân chúng, và chắc chắn là đảng "MA LAI" không có cái "chế độ" bồi thường nạn nhân do các công trình nhà nước xây dựng, như các "nước tư bản phản động" có bảo đảm và bồi thường cho nạn nhân.
Trương Minh Hòa
Trương Minh Hòa
No comments:
Post a Comment