Wednesday, August 6, 2008

Tiền Nhiều Cũng Không Bằng Lòng Dân ... Lòng Người



Trung Ngôn

Trong tuần qua, trên nhật báo San Jose Mercury News, ngày 01-8-2008, ký giả Joshua Molina đã viết một bài nói về việc nữ Nghị viên Nguyễn đã quyên được số tiền gấp đôi số tiền của Ban Bãi Nhiệm và cho biết là những món tiền lớn đều do các chủ kinh doanh, các nhà thầu xây dựng.

Dưới tiêu đề "Councilwoman Nguyen raises twice as much money as recall backers BIG DONERS: BUSINESS OWNERS, DEVELOPERS" ký giả Joshua viết:

"Vào thế trận, Nghị viên Hội Ðồng Thành Phố San Jose Madison Nguyễn không chịu đi xuống mà không chiến đấu; đương đầu với nỗ lực bãi nhiệm, bà đã gây quỹ được 103,408 Mỹ kim để giữ chỗ ngồi của mình.

"Theo tiết lộ của hồ sơ tài chánh tại City Hall chiều Thứ Năm, thì bà Nguyễn, 33 tuổi, đã có nhiều hơn hai lần số 42,882 Mỹ kim được quyên góp bởi những người chủ trương cuộc bãi nhiệm, những người này đã phẫn nộ vì sự chống đối của bà trong việc đặt tên cho vùng buôn bán lẻ trong khu vực của bà là "Little Saigon".


Bài báo viết tiếp:

"Bà Nguyễn, đã không trả lời điện thoại của báo Mercury News, đã quyên góp một số tiền lớn hơn lúc bà tranh cử vào hội đồng thành phố năm 2005, hoặc ngay cả năm 2006 tái tranh cử. Trong lúc các ứng cử viên hội đồng thành phố đối diện với mức giới hạn quyên góp gây quỹ, thì không có một giới hạn là bao nhiêu cho phía bên nỗ lực bãi nhiệm để họ có thể quyên góp cho đến mức đạt tiêu chuẩn của cuộc bầu phiếu. Với sự hỗ trợ của ông Thị trưởng Chuck Reed, bà Nguyễn đã nhận được sự ủng hộ nặng ký về tài chánh từ các nhà thầu thiết kế, các chuyên viên địa ốc và các chủ kinh doanh.

"Tặng dữ cá nhân lớn nhất cho bà là 3,500 Mỹ kim từ Dana Foods, một tiệm tạp hóa tại Concord. (Chủ nhân tiệm này chưa có thời giờ để có ý kiến ngay). Bà Nguyễn có nhận một vài đóng góp với số tiền 2,500 Mỹ kim từ các thực thể như Chinatown LLC của San Jose, FF Development ở San Diego và cơ sở San Jose của Core Homes.

"Bà cũng nhận được một ngân phiếu 2,000 Mỹ kim từ những người vận động môi giới như Dustin DeRollo và Tom Saggau và những ngân phiếu 1,000 MK từ những tay chơi chính trị được nhiều người biết tại San Jose, kể cả chủ đài phát thanh Robert Kieve; công ty xây nhà và phát triển ROEM và Carl Guardino, giám đốc điều hành Nhóm Silicon Valley Leadership.

"Ông Larry Gerston, Giáo sư Khoa học Chính trị tại Ðại Học San Jose cho rằng số tiền gây quỹ của bà Nguyễn nhiều hơn là điều không có gì đáng ngạc nhiên cả. Bởi vì bà Nguyễn kết hợp chặt chẽ với các lãnh tụ Ðảng Dân Chủ và nhiều người trong nhóm này chống lại khái niệm bãi nhiệm."


Giáo sư Gerston nhận định rằng:

"Có thể là chính đáng khi người ta cho rằng Madison Nguyễn không phải là người ngay thẳng, nhưng thời điểm để thực hiện cái quyết định này là vào cuộc bầu cử sắp tới."

"Tuy nhiên, Giáo sư vẫn cho rằng phía chủ trương bãi nhiệm có một ưu thế.

"Khối người dân chống-Madison Nguyễn có một cái gì đang tích cực phát huy là cái mà nhóm ủng hộ Madison không thể có, đó chính là tình cảm nồng nàn, tha thiết." Và Giáo sư Gerston nhấn mạnh "Bạn không thể nào sử dụng đô-la để thay thế tình cảm tha thiết trong lòng người."

Tục ngữ Việt Nam có câu: "Nén bạc đâm toạc tờ giấy" nghĩa là thế lực đồng tiền có thể vô hiệu hóa những văn bản giấy tờ, để đổi trắng thay đen trong các cuộc hà hiếp dân lành nghèo tiền bạc.

Nghị viên Madison Nguyễn hiện đang áp dụng câu tục ngữ Mỹ "Ðồng đô-la có thể che khuất mặt trời" và đang dùng số đô-la lớn lao của giới thương buôn, kinh doanh địa ốc vân vân từ các sắc dân khác, để chèn ép, hà hiếp và vùi dập cộng đồng tỵ nạn nghèo tiền của, chỉ có một tấm lòng thiết tha với cái tên Little Saigon, mà đã bất đắc dĩ chống lại sự áp đặt cái tên "Saigon Business District" của bà Nghị viên Madison Nguyễn và ông Thị Trưởng Chuck Reed, nên mới bị điêu đứng, khốn khổ.

Chính ông Hoàng Thế Dân, một thành viên của nhóm Madison, đã lên tiếng trù yểm rằng: "Cộng đồng Little Saigon" sẽ bị vùi dập đến tận cùng vì đã dám chống lại việc làm phi dân chủ của Hội Ðồng Thành Phố.

Lời nói của ông Hoàng Thế Dân, cho đến hôm nay, không còn là một lời hăm dọa suông mà đang là những hành động tàn tệ giáng xuống cộng đồng Little Saigon.

Thật vậy, lấy một sự kiện nhỏ để làm bằng chứng: chính Hội Ðồng Thành Phố đã ra Nghị quyết công nhận cái tên Little Saigon là danh xưng được đại đa số cư dân San Jose ưa thích và ủng hộ, rồi cũng chính Hội Ðồng Thành Phố ký nghị quyết cho thiết lập cổng chào Welcome to Little Saigon San Jose và những là phướn dọc theo đường Story Road từ cầu xa lộ 101 đến đường Senter, trong văn bản có cả chữ ký của Nghị viên Madison Nguyễn.

Nhưng khi thực hiện nghị quyết thì Hội Ðồng Thành Phố gây rất nhiều khó khăn, bới lông tìm vết trong các bản vẽ các mẫu lá phướn. Rồi sau khi đã có một số mẫu lọt được "vòng luật lệ", Hội Ðồng Thành Phố vẫn chưa chịu buông tha, cho những lá phướn được treo lên dọc đường Story Road như đã quyết nghị. Thành phố cứ mặc cả, cò kè bớt một thêm hai, thật là nhỏ nhặt. Lúc đầu chỉ cho 11 cái thay vì 20 rồi tăng lên 18, nhưng lại có chỗ cấm kỵ không được treo, đó là trước Grand Century Mall của Tăng Thành Lập, số 1001 Story Road và trước tiệm bánh mì Lee Sandwiches của ông Lê Văn Hướng, người đã dùng một danh sách 92 chữ ký giả mạo để chống lại Little Saigon và dối gạt Hội Ðồng Thành Phố.

Hỏi Ban Tái Thiết phụ trách việc treo phướn rằng tại sao lại phải tránh hai nơi ấy, Ban Tái thiết nói là chỉ làm theo lệnh của Hội Ðồng Thành Phố. Làm như vậy thì tránh sao khỏi sự nghi ngờ là đã có tài phiệt nhúng tay vào những đòn thù thiếu quang minh chính đại này. Sau phiên họp sáng thứ Tư, ngày 23-7-2008, cộng đồng Việt Nam tỵ nạn đã rất buồn, và đã quyết định để cho Hội Ðồng Thành Phố thể hiện thiện ý và làm việc theo lương tâm của những viên chức chính quyền do dân bầu lên, cộng đồng tỵ nạn sẽ không còn có ý kiến về vấn đề này nữa. Chính quyền đã ra Nghị quyết thì hãy chờ chính quyền thực hiện, sớm hay muộn, đúng hay sai, công luận sẽ phán xét.

Cộng đồng người Việt tỵ nạn nên vững niềm tin vào nền dân chủ Hoa Kỳ, nhất là niềm tin vào sự tất thắng của chính nghĩa quốc gia. Tiền bạc chỉ có thể sai khiến được bọn người kiếm ăn và xu nịnh vô liêm sĩ trong một thời điểm nào đó mà thôi, không thể mua được tình cảm đích thực của lòng người. Tiền bạc thì có lúc cạn kiệt, kẻ vì tiền sẽ phản lại chủ ngay.

Do đó, dù cho bà Madison Nguyễn có sử dụng tiền muôn bạc vạn, từ các tài phiệt, để tìm cách trù dập, hà hiếp cộng đồng người Việt, tôi tin chắc rằng bà chẳng thể nào đạt được mục đích. Vì như Giáo sư Gerston đã nhận định "The anti-Nguyen folks have something going that the pro-Nguyen folks don't have, and that is passion. And there is no way you can substitute dollars for passion." "Khối nhân dân chống-Madison Nguyễn có một cái đang tích cực phát huy là điều mà nhóm ủng hộ Madison không thể có, đó chính là tình cảm nồng nàn, tha thiết. Do đó, bạn không có cách nào để có thể sử dụng đô-la để thay mà thế tình cảm tha thiết trong lòng người."

Trung Ngôn

No comments:

Post a Comment