Trần Thanh
Trong cuộc chiến với bọn việt gian cộng sản, người quốc gia chúng ta đã bị bọn chúng lừa gạt rất nhiều lần. Tên Hồ Chí Minh đã lừa gạt những đảng phái quốc gia rồi sau đó tiêu diệt họ gần hết. Điệp viên Phạm Xuân Ẩn (1927-2006) của việt cộng đã hoạt động ngay trong các cơ quan truyền thông báo chí của Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa trong gần 20 năm, đến sau năm 1975 hắn mới xuất đầu lộ diện. Hắn có người con trai lớn là Phạm Xuân Hoàng Ẩn làm thông dịch viên cho tên Nguyễn Minh Triết, đại ca của băng cướp việt gian cộng sản. Ngoài ra còn một số những tên điệp viên gộc khác như Mười Hương, Huỳnh Văn Trọng, Lê Văn thúy, Nguyễn Xuân Hòe, Vũ Ngọc Nhạ ..v..v.. đã từng gây mưa gió, thiệt hại rất lớn cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Đặc biệt, tên Vũ Ngọc Nhạ (1928-2002) đã từng trèo cao, luồn sâu, được tin tưởng tới mức được đề bạt làm .... cố vấn chính trị cho tổng thống Diệm và tổng thống Thiệu!
Đầu năm 1980, tổ chức phục quốc "Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước" do Lê Quốc Túy, Mai Văn Hạnh, Trần Văn Bá, Hồ Tấn Khoa lãnh đạo, từ Pháp trở về nước để hoạt động nhưng đã bị thất bại, 119 phục quốc quân bị bắt, 5 người bị tử hình, trong số đó có Trần Văn Bá. Thực ra tổ chức này đã bị việt cộng cài điệp viên vào ngay từ lúc còn đang hoạt động trên đất Pháp. Các chuyến tàu đổ bộ, đưa người và vũ khí vào vùng Cà Mau đều bị việt cộng giăng lưới bắt gần hết. Chính tên Nguyễn Tấn Dũng là một trong những nhân vật chủ chốt trong vụ vây bắt các lực lượng phục quốc này và sau khi thành công, hắn đã được thăng quan tiến chức vùn vụt, hiện nay đang giữ chức thủ tướng! Hắn đã sống trên xương máu của những chiến sĩ phục quốc, vậy mà bây giờ có một số tên chó săn ở Mỹ ca ngợi hắn là "Yeltsin Việt Nam", là người "thanh liêm", đang đi sâu vào quỹ đạo của Mỹ, xứng đáng là tổng thống của nước Việt Nam trong tương lai!!!
Chính vì đã bị việt cộng lừa cho nhiều vố đau như vậy cho nên chúng ta cần phải cảnh giác. Khi gặp những trường hợp nào đáng ngờ, chúng ta phải nêu nghi vấn và tìm hiểu cho kỹ. Trong phạm vi bài viết này, tôi nêu ra một vài trường hợp để quý độc giả suy xét:
1. Nghi vấn về Nguyễn Chí Thiện:
Ai cũng biết Nguyễn Chí Thiện (thật) là tác giả của tập thơ Hoa Địa Ngục, một tập thơ rất có giá trị, được rất nhiều độc giả hâm mộ. Đó là lý do vì sao khi ông Nguyễn Chí Thiện, sau 28 năm ở tù, được việt cộng cho sang Mỹ định cư thì ông ta đã được đồng bào hoan nghênh, chào đón vô cùng nồng nhiệt. Nhưng sau đó, có dư luận cho rằng ông Thiện này là giả mạo, rằng ông Thiện THẬT ĐÃ BỊ VIỆT CỘNG GIẾT CHẾT, SAU ĐÓ BỌN CHÚNG LỰA MỘT NGƯỜI CÓ DUNG MẠO GẦN GIỐNG ĐỂ THAY THẾ VÀO VÀ "XUẤT CẢNG" SANG MỸ!!!
Đã có nhiều bài viết của nhiều tác giả khác nhau chứng minh rằng ông Thiện hiện đang sống tại Mỹ chính là ông Thiện DỎM. Các dữ kiện mà các tác giả nêu ra là:
1.1: Nghi vấn về ngày, tháng, năm sinh (không phù hợp, không ăn khớp)
1.2: Nghi vấn về gia đình (cha mẹ, anh em, khác với như mô tả trong thơ)
1.3: Nghi vấn về sức khỏe (ông Thiện dỏm rất khỏe mạnh chớ không bị ho lao và bị đủ thứ bệnh như trong tập thơ Hoa Địa ngục mô tả)
1.4: Nghi vấn về dạy học (ở tù ra, vào trường trung học dạy môn lịch sử thay cho người bạn bị bệnh)
1.5: Nghi vấn về chép BỐN TRĂM BÀI THƠ trong ba ngày (tối thiểu phải mất khoảng mười ngày bởi vì phải VỪA CHÉP VỪA LỤC TRÍ NHỚ ĐỂ NHỚ LẠI! Cứ cho là mỗi bài thơ trung bình có mười câu thơ, mỗi câu thơ có mười chữ thì 400 bài thơ sẽ là 40.000 chữ, bằng một quyển tự điển loại trung bình! Nội chỉ NHỚ lại thôi, chưa chắc có thể nhớ lại hết trong BA ngày, đừng có nói đến ghi chép!)
1.6: Nghi vấn về TRÍ NHỚ (ở tù 20 năm mà có đủ trí nhớ, chép được 400 bài thơ trong BA ngày?)
1.7: Nghi vấn về tài làm thơ (những bài thơ trong Hoa Địa Ngục rất hay nhưng những bài thơ mà ông Thiện sáng tác kể từ khi sang Mỹ thì dở ẹc, y như những bài vè!)
1.8: Nghi vấn về sự tuyên bố "không làm thơ nữa, chuyển sang viết văn" (thơ và văn là hai khả năng thiên phú và đó cũng là cái NGHIỆP, không bao giờ bỏ được. Đã là một thi sĩ và là một NHÀ CÁCH MẠNG thì chỉ có khi nào tim ngừng đập mới ngưng sáng tác thơ tranh đấu!)
1.9: Nghi vấn về tập truyện Hỏa Lò của ông Thiện (có lẽ do người khác viết giùm)
1.10: Nghi vấn về các tấm hình chụp (so sánh các tấm hình thấy có sự khác biệt)
1.11: Nghi vấn về những giọt máu trong thơ (mỗi một chữ, một câu thơ trong Hoa Địa Ngục đều toát ra một sự bi thiết, hùng tráng, phẫn nộ của một anh hùng bị sa cơ thất thế, mỗi một giọt thơ là một giọt máu; trong khi đó, những bài thơ mà ông Thiện sáng tác ở hải ngoại, giống như những bài vè, gọi Hồ Chí Minh bằng "bác"!)
1.12: Nghi vấn cho rằng nhà cách mạng Lý Đông A mới chính là tác giả của tập thơ Hoa Địa Ngục
Một vài ví dụ, trích trong những bài thơ của Nguyễn Chí Thiện THẬT:
Không có gì quý hơn độc lập tự do
Tôi biết NÓ, THẰNG nói câu nói đó
Tôi biết NÓ, đồng bào miền Bắc này biết NÓ
Việc NÓ làm, tội NÓ phạm ra sao
............................
Thơ của tôi là những gì KINH KHỦNG
Như ĐẢNG, ĐOÀN, như LÃNH TỤ như TRUNG ƯƠNG!
..............................
Hang Bắc Pó hóa thành hang ác thú
Bác Hồ già hóa dạng bác Hồ Ly
Đôi dép lốp nặng bằng trăm đôi dép sắt
Bộ ka ki vàng, vàng như mắt dân đen!
.................................
Từ buổi Quỷ Vương hớn hở mặt mày
Đứng trước đảng kỳ trịnh trọng
Đọc lời khai mạc thuở hoang sơ
Đọc tập thơ Hoa Địa Ngục, chúng ta thấy tác giả thường xuyên gọi Hồ Chí Minh bằng "NÓ", bằng "THẰNG", bằng "Hồ Ly" hay "QUỶ VƯƠNG", chớ không bao giờ gọi hắn là "bác Hồ". Ngoài ra, tác giả đã bày tỏ sự thù ghét và khinh miệt đến cực độ khi đề cập đến băng đảng việt gian cộng sản và cái chế độ cộng sản hung tàn bạo ngược. Trong nhiều bài thơ, mỗi một chữ dùng của tác giả là một giọt máu, mỗi một câu thơ đều hàm chứa những ý tưởng rất bi hùng, thống thiết, phẫn nộ của một anh hùng đang bị sa cơ thất thế, và khát vọng chặt phá xiềng xích nô lệ, để con đại bàng lại được tung cánh trong bầu trời tự do. Đọc thơ của Nguyễn Chí Thiện, chúng ta có những xúc cảm liền tại chỗ, đôi khi nổi da gà vì những cái thần khí trong thơ như đi thẳng từ những bài thơ vào máu của chúng ta.
Trong khi đó, khi ông Thiện "dỏm" qua Mỹ, ông đã đi diễn thuyết ở nhiều nơi. Ông cũng chỉ trích, lên án chế độ cộng sản nhưng giọng điệu của ông nhẹ hơn rất nhiều so với những gì được mô tả trong tập thơ Hoa Địa Ngục. Thỉnh thoảng ông có sáng tác vài bài thơ nhưng hầu như chỉ là những bài vè, thậm chí có bài ông gọi Hồ Chí Minh là "bác Hồ"! Dù rằng hai chữ "bác Hồ" ông bỏ trong ngoặc kép nhưng so với những lời thơ đầy hùng khí và sự phẫn nộ trong Hoa Địa Ngục thì khác xa lắm! Ông còn cổ động cho việc toàn dân Việt Nam nên kiên nhẫn chờ một vị minh quân của thời đại xuất hiện để cứu nước, đó là một cuộc cách mạng nhung, không đổ máu, với sự xuất hiện của một ông Goóc Ba Chớp Việt Nam, chui ra từ hang Bắc Pó!
Tôi nhớ trước đây có đọc một bài viết của ông Thiện trên internet, trong đó ông đã thách đố những ai dám "vu cáo" ông là đồ giả mạo thì ông sẵn sàng đi thử DNA (để so sánh với ai? với cái gì?) với điều kiện: - sau khi thử xong nếu ông ta thắng thì người vu cáo phải chịu chi trả một số tiền là một trăm ngàn đô la. Ông ta sẽ dùng số tiền đó vào việc từ thiện.
Trong thời gian gần đây, đã có hai tác giả là luật sư Nguyễn Văn Chức và Việt Thường nêu lên những nghi vấn về ông Nguyễn Chí Thiện nhưng không thấy ông Thiện lên tiếng trả lời.
2. Nghi vấn về "ngọn đuốc sống" Lê Văn Tám
Lê Văn Tám là một cậu bé mười tuổi, đã tự tẩm xăng vào người của mình rồi đốt cháy phừng phừng như cây đuốc, lao vào kho xăng (có tài liệu nói là kho đạn) của Pháp ở Thị Nghè, làm cả kho xăng bị phá hủy tan tành. Chiến công "lừng lẫy" này xảy ra năm 1946. Sau năm 1975, nhiều trường học, tên đường, công viên, bệnh viện trong miền Nam bị mang cái tên của con ma Lê Văn Tám. Hàng triệu triệu thế hệ sinh viên học sinh đã phải nhét vào đầu mình cái tên Lê Văn Tám cho qua các kỳ thi, và nhiều người sau này cũng bắt chước Lê Văn Tám tự đốt cháy cuộc đời của mình qua những điếu thuốc xì ke và những ván cờ bạc thua cháy túi!
Sau năm 1975, người dân Sài gòn bắt đầu théc méc: - chắc có lẽ em Lê Văn Tám giống như Tề Thiên Đại Thánh ở trong cục đá chui ra, hoàn toàn không có cha mẹ, anh em hay bà con cô bác gì? Bởi lẽ, sau năm 1975, không thấy bất cứ một người nào tự xưng là anh chị em của Lê Văn Tám, hay một người nào tự nhận là cha mẹ của Lê Văn Tám, đến xin với chính quyền cách mạng giấy chứng nhận "gia đình vẻ vang" hay "gia đình liệt sĩ"! Theo nghi vấn, ông Nguyễn Chí Thiện thật chết đi thì ngay lập tức có ông dỏm lên thay thế liền, huống chi em Lê Văn Tám là một "anh hùng" cách mạng thì phải có nhiều người tình nguyện nhận làm bà con, họ hàng liền chớ! Gia đình liệt sĩ được cấp sổ đỏ, được nhiều quyền ưu tiên trong xã hội, vậy tại sao không có một ai đến nhận họ, nhận hàng?
Đến năm 2005, khi cảm thấy không thể nào che dấu toàn dân được nữa, việt cộng mới cho phép được bật mí: giáo sư sử học Phan Huy Lê tiết lộ rằng Lê Văn Tám chỉ là nhân vật .... tề thiên! Ông kể rằng Lê Văn Tám chính là sản phẩm tưởng tượng của Trần Huy Liệu, bộ trưởng bộ tuyên truyền của việt cộng năm 1945. Và để tự bào chữa cho sự lừa bịp của bọn chúng, băng đảng việt gian cộng sản còn vẽ thêm ra sự "lương thiện" của tên bịp Trần Huy Liệu: hắn đã dặn dò đàn em, sau khi đất nước được hoàn toàn "giải phóng", nếu hắn có chết thì nhớ kể lại sự thật cho toàn dân biết! Viện trưởng viện sử học mà còn bịa đặt, nói láo như vậy thì những tên trí thức, "giáo sư", "nhà khoa học" khác của việt cộng cũng chỉ cùng một loại như nhau mà thôi!
Ngay cả tên đầu sỏ Hồ Chí Minh mà còn chơi những màn bịp, thủ dâm chính trị "Trần Dân Tiên", "T. Lan" thì có gì đáng ngạc nhiên khi sau này người ta thấy xuất hiện những:
- Phan Đình Giót (lấy thân mình lấp lỗ châu mai khi đánh trận Điện Biên Phủ)
- Bế Văn Đàn (lấy thân mình làm giá súng)
- Tô Vĩnh Diện (lấy thân chèn khẩu đại bác cho khỏi tuột xuống dốc núi, bị đè chết liền tại chỗ)
- La Văn Cầu ( tấn công đồn của Pháp, bị thương ở cánh tay, anh ta lấy mã tấu tự chặt đứt luôn cánh tay của mình để khỏi vướng víu, rồi dùng tay trái ôm bộc phá lao vào phá sập đồn!)
Cho đến nay, ở trong nước người dân bắt đầu théc méc về nhân vật Phan Đình Giót, không biết đó có phải là nhân vật có thật hay không? Họ hỏi thẳng "giáo sư" sử học Phan Huy Lê nhưng "giáo sư" rét quá, không dám trả lời, đành phải nói quanh co: - Hiện nay chúng tôi chưa thể nói gì trước công luận!
Như vậy chúng ta có thể hiểu rằng: đảng chưa cho phép bật mí, nếu cãi lệnh thì đầu lìa khỏi cổ! Ngoài ra, có một số các sinh viên cũng thắc mắc:
- Trần Dân Tiên là phóng viên kiêm nhà văn mà tại sao chỉ viết độc nhất có một tác phẩm "Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch" rồi sau đó biệt tăm, biệt tích? Sống chết ra sao? Nếu còn sống thì chắc chắn bây giờ tối thiểu ông ta phải hơn 85 tuổi!
- Tác giả T. Lan cũng là nhà văn viết quyển "Vừa đi đường vừa kể chuyện", xuất bản năm 1950, kể chuyện về những hoạt động cách mạng của "bác" Hồ. Tác giả này cũng chỉ viết duy nhất có một tác phẩm rồi biến mất!!!
3. Nghi vấn về "Đóa Hồng Gai" Nguyễn Thị Nga
Trước đây trung tâm Thúy Nga Paris đã giới thiệu chị Nguyễn Thị Nga đến các khán giả. Chị Nga đã được mời lên sân khấu để kể chuyện về cuộc đời hoạt động phục quốc của mình. Đó là người đàn bà yếu đuối, những bước đi không vững mà sau này mỗi lần đi ra mắt sách ở những nơi khác, bà ta phải ngồi xe lăn. Bà ta cho biết vì bị việt cộng đánh đập nên đã bị tàn phế và vì bận hoạt động phục quốc, bị ở tù nên không có cơ hội lập gia đình. Kể xong câu chuyện bà ta có vẻ rất xúc động, nhiều khán giả rơm rớm nước mắt, thương cho một con người đã hết lòng hy sinh vì dân vì nước! Cũng theo câu chuyện của chị Nga thì trước năm 1975, chị đã gia nhập biệt đội Thiên Nga của quân lực VNCH. (Chú thích: muốn gia nhập biệt đội Thiên Nga, ứng viên tối thiểu phải có bằng trung học đệ nhất cấp)
Mới đây trên báo điện tử Tin Paris, có đăng một bài viết của tác giả Ngô Đông Cường, với tựa đề "Tôi vượt biển với tác giả Đóa Hồng Gai". Theo ông Cường thì câu chuyện của bà Nga kể trong quyển "Đóa Hồng Gai" cũng như trên sân khấu Thúy Nga Paris có nhiều chi tiết không đúng với sự thật. Ví dụ:
- Tên thật của bà ta là Nguyễn Thị Sáu, tức Nguyễn Thị Liên chớ không phải là Nguyễn Thị Nga
- Bà Nga đã từng làm vợ bé chớ không phải sống độc thân
- Bà Nga bị việt cộng bắt đi ở tù vì tội vượt biên năm 1977 chớ không phải là bị bắt vì tội hoạt động phục quốc cùng với cha Hiệu ở Hố Nai năm 1976!
- Khi ở trong tù bà Nga khai là bà đã có cái "bèng tú từa hưa" (bằng tú tài hai) nhưng theo ông Cường thì trình độ học vấn của bà chỉ khoảng lớp 5, lớp 6 vì viết chữ sai lỗi chánh tả quá nhiều.
- Bà Nga là dân Quảng Nam, nói giọng Quảng Nam đặc sệt nhưng những chữ và câu văn trong quyển "Đóa Hồng Gai" thì dùng toàn những chữ của người Bắc.
Từ những nghi vấn này, người ta cho rằng "Đóa Hồng Gai" và bà Nguyễn Thị Nga chỉ là một con bài do băng đảng lưu manh Việt Tân, cấu kết với Thúy Nga Paris dựng lên để lừa bịp đồng bào. Sự lừa bịp này cũng giống như những sự lừa bịp của bọn việt gian cộng sản đã từng làm, thông qua những huyền thoại:
- Cuộc đời của "bác" Hồ và các "phóng viên" Trần Dân Tiên, T. Lan
- Lê Văn Tám, Phan Đình Giót, Bế Văn Đàn, Tô Vĩnh Diện, La Văn Cầu ..v..v..
Và đã có vô khối người đã CHẾT NGU cho những sự lừa bịp này! Cho tới bây giờ, hơn 60 năm sau, vẫn còn vô khối người Việt trong và ngoài nước vẫn còn tin là Lê Văn Tám là nhân vật có thật! Và theo sự suy luận thông thường: hễ Lê Văn Tám mà "có thật" thì "Đóa Hồng Gai" cũng phải có thật! Nếu "Đóa Hồng Gai" có thật thì sự kiện "linh thiêng" của tướng Hoàng Cơ Minh cũng phải có thật: - sau khi đã tự bắn vào đầu mình bể sọ rồi mà ông ta vẫn CÒN TIẾP TỤC SỐNG THÊM 14 NĂM NỮA MỚI CHẾT!!! Xin mời quý vị theo dõi tiếp câu chuyện:
Trong chúng ta ai cũng biết tướng Hoàng Cơ Minh trong trận đụng độ với việt cộng tại biên giới Lào Việt, bị thương, ông ta đã tự sát. Các kháng chiến quân lần lượt bị bắt, Mặt Trận hoàn toàn tan rã. Lúc đó là thời điểm tháng 8 năm 1987. Sau khi Mặt Trận bị tan rã, các kháng chiến quân bị việt cộng đưa ra tòa. Lúc bấy giờ những ai đang ở Việt Nam hầu như đều biết tin này vì các báo của việt cộng đều đăng tin và hình ảnh rất rõ, nhất là tờ báo công an. Người ta thấy rõ hình của tướng Hoàng Cơ Minh mặc bộ đồ bà ba đen nằm chết, thấy những tấm hình chụp các buổi sinh hoạt của các đoàn viên của Mặt Trận trong chiến khu, thấy những tấm giấy có ghi dòng chữ "Lệnh Tử Hình", lý do "bất tuân thượng lệnh". Sau đo,ù những gì mà các kháng chiến quân khai ra đều được các báo của việt cộng đăng tải đầy đủ, chẳng hạn như:
- Số kháng chiến quân thực sự chỉ khoảng 200 người, đa số được tuyển mộ trong trại tỵ nạn Thái Lan
- Mặt Trận đã mướn những người Lào mặc quân phục, cầm súng cùng đứng chụp hình chung với các kháng chiến quân cho có vẻ đông đúc
- Mặt Trận tuyên bố với cộng đồng người Việt tại hải ngoại là đã tuyển được MƯỜI NGÀN QUÂN!
Thế nhưng sau năm 1987, khi một số người Việt có cơ hội được đi định cư theo diện H.O hoặc ODP, sang Mỹ thì họ vô cùng kinh ngạc khi đi dự những buổi tiệc tất niên vào dịp tết. Trong những buổi tiệc này, họ thấy các đoàn viên của Mặt Trận, thắt cà vạt màu vàng có ba sọc đỏ, lên đọc LÁ THƠ CHÚC TẾT CỦA CHỦ TỊCH HOÀNG CƠ MINH!!! Một số người kinh ngạc kêu lên:
- Ủa chủ tịch Hoàng Cơ Minh còn sống à? Hồi còn ở trong nước, tụi tôi thấy báo công an đăng hình ông ta chết rồi mà?
Đoàn viên Mặt Trận giải thích:
- Chủ tịch Hoàng Cơ Minh vẫn còn sống! Việt cộng nó bịp mấy ông đó! Nó đăng tin như vậy là để làm cho tinh thần của người quốc gia tụi mình bị hoang mang!
Mọi người bán tín bán nghi nhưng không ai dám có thái độ gì. Cũng vào thời điểm năm 1984 - 1989, vợ chồng ký giả Lê Triết bị bắn chết, sau đó có thêm một vài người nữa cũng bị bắn chết. Có tin đồn là Mặt Trận mướn sát thủ bên Canada qua thủ tiêu những người này để dằn mặt những ai chống đối. Những người còn lại cảm thấy lạnh cẳng, không ai dám thắc mắc về những lá thơ chúc tết của chủ tịch Hoàng Cơ Minh nữa. Rồi trong những cái tết tiếp theo, Mặt Trận lại tiếp tục đọc thơ chúc tết của chủ tịch mà chẳng thấy chủ tịch đâu hết! Họ vẫn TIẾP TỤC QUYÊN TIỀN để nuôi kháng chiến quân MA giải phóng Việt Nam! Nhiều người sốt ruột, bắt đầu nóng nảy:
- Chủ tịch Hoàng Cơ Minh bây giờ đang ở đâu, yêu cầu ban lãnh đạo phải cho chúng tôi biết!
Mặt Trận:
- Chủ tịch đang đi công tác tại Nhật Bản/ Pháp/ Ấn Độ/ Thụy sĩ để quyên tiền và vận động quốc tế ủng hộ kháng chiến quân .... Chủ tịch thân mến gởi lời thăm các đồng bào trong và ngoài nước! Yên chí đi, chủ tịch sẽ về lại Mỹ trong nay mai, đồng bào sẽ gặp lại chủ tịch Hoàng Cơ Minh kính mến!
Thế rồi, 14 năm sau khi Hoàng Cơ Minh chết, sau khi thấy cái món vỏ "quyên tiền" đã hết khấm khá, thấy niềm tin của đồng bào vào Mặt Trận ngày càng tuột dốc, thấy không thể nào che dấu được nữa, Mặt Trận mới quyết định công bố sự thật:
- Chủ tịch Hoàng Cơ Minh đang đi công tác tại .... âm phủ!!! Ai muốn gặp chủ tịch thì cứ xuống đó mà gặp!!!
VÌ SAO CHÚNG TA PHẢI LÊN TIẾNG VỀ "ĐÓA HỒNG GAI"?
Qua những điều trình bày nêu trên, chúng ta thấy rằng: - từ Lê Văn Tám đến Nguyễn Chí Thiện, đến "Đóa Hồng Gai", tất cả đều là những sản phẩm lừa bịp của những băng đảng cướp bịp bợm, gian ác. Bọn chúng đều có một mẫu số chung là lưu manh, điếm đàng, chỉ khác nhau ở chỗ thể hiện hình thức lừa gạt. Từ cái thằng mặc áo vét ngồi ở bắc bộ phủ đến cái thằng mặc áo vét cầm micro đứng trên sân khấu, đến thằng mặc bộ quần áo bà ba đen, quấn khăn rằn ở cổ đều giống nhau về bản chất, chỉ khác có bộ quần áo.
Chúng ta đã bị lừa bịp quá nhiều rồi, hết bị việt cộng lừa, đến bị Mặt Trận lừa, rồi đến đảng Việt Tân lừa. Con cắc kè Mặt Trận đổi màu để biến thành đảng Việt Tân và bây giờ nó đã trở thành cái vòi bạch tuộc của bọn việt gian cộng sản. Nếu chúng ta không tố cáo "đóa hồng gai", bọn chúng thấy cái chiêu "phục quốc dỏm" này có thể làm ăn được, sẽ cho ra đời thêm vài chục trường hợp tương tự như vậy! Bọn chúng lại đưa những "chiến sĩ phục quốc" lên sân khấu Thúy Nga Paris để phỏng vấn, sau đó sẽ đi ra mắt sách và quyên tiền! Chúng ta lại nai lưng ra để nuôi béo những thằng việt gian cộng sản. Vừa mất tiền mà còn bị bọn chúng chê cười là những thằng quốc gia quá ngu dốt, quá dễ tin, dễ bị lường gạt còn hơn con nít!!!
Còn gì đau sót hơn, bẽ bàng hơn khi chúng ta khám phá ra chúng ta - vì ngu dốt, vì thờ ơ, u tối - đã đi cày hộc máu để nuôi kẻ thù suốt mấy chục năm nay, cũng tựa như một người đàn ông lo đi cày trong hãng hộc gạch để con vợ ở nhà nó đi ngoại tình với người khác!
Nhưng chúng ta phải có can đảm đối đầu với sự thật. Không dám nhìn thẳng vào sự thật thì không bao giờ thắng được kẻ thù, 83 triệu dân trong và ngoài nước sẽ mãi mãi phải làm nô lệ cho bọn việt gian cộng sản và bọn tay sai chó săn tại Mỹ!
Trần Thanh
Ngày 1 tháng 9 năm 2008
Phần tin nhanh:
CHÚNG TA MẠNH MẼ ỦNG HỘ CUỘC ĐẤU TRANH CỦA GIÁO DÂN HÀ NỘI TẠI GIÁO XỨ THÁI HÀ!
Máu đã đổ tại giáo xứ Thái Hà. Bọn công an gian ác đã dùng bạo lực để đàn áp, đánh những người dân lớn tuổi, là phụ nữ chân yếu tay mềm đến đổ máu. Nhưng các giáo dân nhất quyết không sợ và lần này chúng ta tin rằng những giáo dân Hà Nội sẽ dạy cho bọn cầm quyền lưu manh gian ác một bài học đích đáng!
Năm ngoái, trong cuộc đấu tranh đòi lại tòa Khâm sứ, các giáo dân Hà Nội đã bị bọn việt gian cộng sản lừa gạt. Lần này bọn chúng không thể bổn cũ soạn lại nữa đâu. Trời cao có mắt, các đấng linh thiêng sẽ trừng phạt bầy quỷ đỏ. Chúng ta cầu nguyện ơn trên ban cho những giáo dân dồi dào nghị lực, sự sáng suốt, lòng can đảm và sức khỏe để họ kiên nhẫn đấu tranh cho đến cùng!
Hỡi những tên cướp công an! Nếu bọn bay biết nghĩ đến "nhân quả" thì hãy biết điều. Hôm nay làm điều ác thì ngày mai phải đền tội! Đó là quy luật rất chắc chắn, áp dụng cho tất cả những tên công an đang cầm dùi cui, roi điện cho đến những tên đầu gấu trong bộ chính trị. Hung bạo như bạo chúa Sadam Hussein mà còn bị treo cổ, bọn chúng bay cũng sẽ không thoát khỏi lưới trời lồng lộng!
Trần Thanh
Ngày 1 tháng 9 năm 2008