Nguyễn văn Hoàng
Kính thưa quý vị,
Khuynh hướng đấu tranh, vị trí, vai trò của LS Lê thị Công Nhân được bàn tán xôn xao trong suốt mấy tuần qua. Thảo luận về đề tài này là một việc tích cực, một ưu điểm của sự tự do ngôn luận nhưng đôi khi chúng ta không khai thác ưu thế của tự do ngôn luận mà lại làm ngược lại.
Ông A phân tích, đưa nhận định tiêu cực về LTCN. Thay vì đưa những phân tích, nhận xét tích cực về LTCN để phản bác thì ông B lại phê phán ông A. Rồi thì A phản pháo, tấn công lại B. Chụp mũ nhau như vậy, dán nhãn nhau là "thiếu tử tế" như vậy, chỉ chứng minh được sự thiếu trưởng thành của chúng ta trong việc sử dụng quyền tự do ngôn luận.
Câu chuyện về cá nhân của LS LTCN đã được bàn thảo nhiều, có viết nữa chắc cũng không thêm được ý kiến gì. Hôm nay chúng tôi chỉ muốn bàn về một khía cạnh khác.
Quý vị hãy bỏ vài phút, thử tưởng tượng mình là VC, với sự độc ác, tàn nhẫn, tham lam, điếm đàng của VC, xem trước một hiện tượng như LTCN, quý vị sẽ đối phó như thế nào.
Quý vị có thừa sức dùng lệnh quản chế để cấm việc liên lạc với báo chí, quý vị có để cho một người là mối nguy của quý vị trả lời phỏng vấn, phóng tiếng nói đi cả năm châu bốn biển hay không?
VC có thừa khả năng mỗi ngày bỏ một ít steroid hay dược chất vào thức ăn làm giảm hệ thống miễn nhiễm của một người, khiến người ấy không mắc bệnh này cũng mắc bệnh khác, VC có dám làm như vậy hay không?
Có lẽ có nhiều quý vị sẽ cho rằng VC sợ áp lực quốc tế, VC muốn tạo bộ mặt tự do, nên VC không thể xử quá ép những người chống đối họ một cách công khai.
Quý vị hãy nghĩ rằng mình thừa gan dạ xé nát hiệp định Paris, tổng tấn công trong lúc đồng ý hưu chiến, ngưng bắn, đày đọa hàng triệu người, giết chết hàng trăm ngàn người, thủ tiêu ám sát vô số người, từng tuyên truyền qua mặt thế giới tự do, quý vị sẽ làm gì với LTCN hay với một người có thể là mối nguy của quý vị?
Chị LTCN tốt hay xấu, là Hằng Nga hay chú Cuội, chúng tôi không "dám" bàn ở đây vì "sợ" những người "tử tế" chụp mũ, chúng tôi chỉ muốn chúng ta nghĩ xem nếu chúng ta là VC, với đầy đủ những "độc tính" của VC, thì chúng ta sẽ làm gì trước một người, một nhóm có thể di họa cho chúng ta.
Nhớ lại hai lần chúng tôi gọi điện thoại cho thầy Thích Không Tánh. Cả hai cú điện thoại, vừa xưng tên xong thì bị cúp đường dây và tất cả số tiền có trong hai cái phone card đều bị rút hết trong vài giây ngắn ngủi. Thế mà Thanh Toàn của SBTN về VN phỏng vấn thầy Không Tánh thì nói hàng giờ (điểm này được nêu không phải để đặt nghi vấn về thầy Không Tánh mà về Thanh Toàn), vậy mà Tường Thắng của SBTN nói chuyện với chị Kim Thu thì thật thoải mái.
Là một người từng phỏng vấn nhiều lần, tôi hiểu rất rõ phản ứng của phóng viên. Khi mình không muốn người trả lời phỏng vấn nói thêm về một việc gì, mình thường bắt đầu "dạ, dạ" hay "vâng, vâng" nhiều lần, tiếng càng ngày càng thúc bách, và cuối cùng lựa cơ hội ngắt lời để chuyển đề tài. Khi DB Cao Quang Ánh bắt đầu nói sâu về việc Mỹ chú ý đến nhân quyền tại VN thì Dương Phục đã có phản ứng này. (phút thứ 6 trong cuộc phỏng vấn http://www.viddler.com/explore/ kn2000/videos/45/
Nếu tôi là VC, tôi cũng sắp sẵn vở tuồng, không phải chỉ chọn các vai chánh, mà cả vai phụ, những tay phỏng vấn. Nếu tôi là VC tôi cũng sẽ gài người vào các cơ quan truyền thông lớn, nếu không gài được thì sẽ mua chuộc. Người nào không phải của tôi thì đừng hòng có cơ hội phỏng vấn.
Kính thưa quý vị,
Trong một ván cờ, chúng ta không thể chỉ nghĩ đến nước đi của chúng ta mà quan trọng hơn rất nhiều nữa, chúng ta phải đoán xem đối thủ sẽ đi như thế nào. Có một số nhà đấu tranh không có cơ hội lên tiếng, một số người đã bị giết, trong khi một số người được VC cho phát biểu "vô tư".
Nếu là VC, quý vị sẽ thủ tiêu, bịt miệng hay để cho mầm họa tự do phát biểu?
Trân trọng,
Nguyễn văn Hoàng
hoang4eb@gmail.com
Kính thưa quý vị,
Khuynh hướng đấu tranh, vị trí, vai trò của LS Lê thị Công Nhân được bàn tán xôn xao trong suốt mấy tuần qua. Thảo luận về đề tài này là một việc tích cực, một ưu điểm của sự tự do ngôn luận nhưng đôi khi chúng ta không khai thác ưu thế của tự do ngôn luận mà lại làm ngược lại.
Ông A phân tích, đưa nhận định tiêu cực về LTCN. Thay vì đưa những phân tích, nhận xét tích cực về LTCN để phản bác thì ông B lại phê phán ông A. Rồi thì A phản pháo, tấn công lại B. Chụp mũ nhau như vậy, dán nhãn nhau là "thiếu tử tế" như vậy, chỉ chứng minh được sự thiếu trưởng thành của chúng ta trong việc sử dụng quyền tự do ngôn luận.
Câu chuyện về cá nhân của LS LTCN đã được bàn thảo nhiều, có viết nữa chắc cũng không thêm được ý kiến gì. Hôm nay chúng tôi chỉ muốn bàn về một khía cạnh khác.
Quý vị hãy bỏ vài phút, thử tưởng tượng mình là VC, với sự độc ác, tàn nhẫn, tham lam, điếm đàng của VC, xem trước một hiện tượng như LTCN, quý vị sẽ đối phó như thế nào.
Quý vị có thừa sức dùng lệnh quản chế để cấm việc liên lạc với báo chí, quý vị có để cho một người là mối nguy của quý vị trả lời phỏng vấn, phóng tiếng nói đi cả năm châu bốn biển hay không?
VC có thừa khả năng mỗi ngày bỏ một ít steroid hay dược chất vào thức ăn làm giảm hệ thống miễn nhiễm của một người, khiến người ấy không mắc bệnh này cũng mắc bệnh khác, VC có dám làm như vậy hay không?
Có lẽ có nhiều quý vị sẽ cho rằng VC sợ áp lực quốc tế, VC muốn tạo bộ mặt tự do, nên VC không thể xử quá ép những người chống đối họ một cách công khai.
Quý vị hãy nghĩ rằng mình thừa gan dạ xé nát hiệp định Paris, tổng tấn công trong lúc đồng ý hưu chiến, ngưng bắn, đày đọa hàng triệu người, giết chết hàng trăm ngàn người, thủ tiêu ám sát vô số người, từng tuyên truyền qua mặt thế giới tự do, quý vị sẽ làm gì với LTCN hay với một người có thể là mối nguy của quý vị?
Chị LTCN tốt hay xấu, là Hằng Nga hay chú Cuội, chúng tôi không "dám" bàn ở đây vì "sợ" những người "tử tế" chụp mũ, chúng tôi chỉ muốn chúng ta nghĩ xem nếu chúng ta là VC, với đầy đủ những "độc tính" của VC, thì chúng ta sẽ làm gì trước một người, một nhóm có thể di họa cho chúng ta.
Nhớ lại hai lần chúng tôi gọi điện thoại cho thầy Thích Không Tánh. Cả hai cú điện thoại, vừa xưng tên xong thì bị cúp đường dây và tất cả số tiền có trong hai cái phone card đều bị rút hết trong vài giây ngắn ngủi. Thế mà Thanh Toàn của SBTN về VN phỏng vấn thầy Không Tánh thì nói hàng giờ (điểm này được nêu không phải để đặt nghi vấn về thầy Không Tánh mà về Thanh Toàn), vậy mà Tường Thắng của SBTN nói chuyện với chị Kim Thu thì thật thoải mái.
Là một người từng phỏng vấn nhiều lần, tôi hiểu rất rõ phản ứng của phóng viên. Khi mình không muốn người trả lời phỏng vấn nói thêm về một việc gì, mình thường bắt đầu "dạ, dạ" hay "vâng, vâng" nhiều lần, tiếng càng ngày càng thúc bách, và cuối cùng lựa cơ hội ngắt lời để chuyển đề tài. Khi DB Cao Quang Ánh bắt đầu nói sâu về việc Mỹ chú ý đến nhân quyền tại VN thì Dương Phục đã có phản ứng này. (phút thứ 6 trong cuộc phỏng vấn http://www.viddler.com/explore/ kn2000/videos/45/
Nếu tôi là VC, tôi cũng sắp sẵn vở tuồng, không phải chỉ chọn các vai chánh, mà cả vai phụ, những tay phỏng vấn. Nếu tôi là VC tôi cũng sẽ gài người vào các cơ quan truyền thông lớn, nếu không gài được thì sẽ mua chuộc. Người nào không phải của tôi thì đừng hòng có cơ hội phỏng vấn.
Kính thưa quý vị,
Trong một ván cờ, chúng ta không thể chỉ nghĩ đến nước đi của chúng ta mà quan trọng hơn rất nhiều nữa, chúng ta phải đoán xem đối thủ sẽ đi như thế nào. Có một số nhà đấu tranh không có cơ hội lên tiếng, một số người đã bị giết, trong khi một số người được VC cho phát biểu "vô tư".
Nếu là VC, quý vị sẽ thủ tiêu, bịt miệng hay để cho mầm họa tự do phát biểu?
Trân trọng,
Nguyễn văn Hoàng
hoang4eb@gmail.com
No comments:
Post a Comment