Tuesday, June 10, 2008

VÌ TÔI LÀ" HỒNG Y"!.-

Trương Minh Hòa

Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang có sáng tác bài ca nổi tiếng, tựa đề: "vì tôi là linh mục", nói lên cái tâm trạng của một người mặc áo đen nhà dòng trước những cám dỗ trong cuộc sống xã hội đầy những cạm bẫy, để chiêu dụ linh mục "tu xuất" lắm thay!. Sau ngày 30-4-1975, những vị linh mục nổi tiếng có thành tích "đóng góp công sức tích cực cho cách mạng vô thần thành công" mà giáo hội và giáo dân không hay biết, họ đương nhiên đã trở thành LINH MỌP "thời thượng", hồ hởi phấn khởi, nhảy múa ăn mừng chiến thắng thời cơ cùng với cái gọi là: "đại thắng mùa xuân" của gã tướng ngố Văn Tiến Dũng gốc thợ vá quần áo, giặc ủi cho lính Lê Dương thời Pháp; Việt Cộng muốn xóa bỏ dần những "tàn dư của chế độ cũ" nên thay tên thủ đô Saigon, lừng danh là Hòn Ngọc Viễn Đông, xuống cấp thành tên Thành Phố Hồ Chí Minh, mang tên một đầu đảng siêu cướp, tên Việt gian, bán nước, hại dân (đáng lẽ tên của Hồ Chí Minh còn chưa xứng đáng để đặt cho tên của một Đường Cống dẫn nước dơ từ nhà cầu) .... Những vị lãnh đạo tinh thần nầy đã "hòa hợp hòa giải" với đảng Cộng Sản vô thần, một cách "sáng tạo lẫn tối tạo" một cách tài tình, cũng với tâm trạng "Vì Tôi là Linh mọp, giả dạng chiếc áo dòng, tu theo dòng Giu- Đà, Thiên Chúa đành đi đong ...".

Trong số những vị ấy, nổi bật như Chân Tín với Dòng Chúa Cứu Thế, là người từng "lập công dâng đảng" qua tấm lòng rất ư là nhân đạo, dùng bình phong Thiên Chúa để đấu tranh cho quyền lợi của những tên khủng bố Việt Cộng miền Nam và Cộng Sản Bắc Việt xâm nhập, khi chúng sa cơ, được hưởng "chế độ" ăn ở theo tiêu chuẩn quốc tế, nên các trại tù phiến Cộng ở Phú Quốc là nơi có bịnh viện tối tân, đầy đủ thuốc men, tù ăn ở như tiêu chuẩn các nhà tù ở các nước Tây Phương, có quốc tế giám sát, sau năm 1975, những tên khủng bố bị tù phiến Cộng nầy trở về trả thù quân nhân cán chính miền Nam, là thành tích xuất sắc của Chân Tin trong việc phục vụ "cách mạng vùng lên để hại đời"; trong khi đó tù binh Hoa Kỳ, các nước Đồng Minh và quân lực VNCH bị đối xử tàn tệ, bị tra tấn, hành hình ... như thượng nghị sĩ John Mc Cain vẫn không bao giờ quên những năm tháng tù đày ở Hỏa Lò với nhiều vết thẹo và thương tật trên thân thể. Đó là thành tích đóng góp tích cực cho cách mạng vô thần qua các gọi là Ủy Ban Cải Thiện Chế Độ Lao Tù, có tờ báo đấu tranh là Đối Diện, sau đổi tên thành Đứng Dậy nhằm phù hợp với: "cao trào cách mạng" dâng cao, nhịp nhàng với nhiều sư đoàn chánh qui xâm nhập qua đường Mòn Hồ Chí Minh; ngoài ra còn có một số linh mục như Ngọc Lan, Huỳnh Công Minh, Trần Bá Cương (tức Trương Bá Cần), Phan Khắc Từ là người tự hào về thành tích "đánh Mỹ cứu nước" với nhà thờ Vườn Soài là "công binh xưởng" chuyên chế bom để khủng bố .... sau nầy đều được đảng và nhà nước nâng cấp thành "LINH MỌP" với giáo hội Công Giáo được "định hướng theo xã hội chủ nghĩa" nên triết học vô thần Karl Marx, là nền tảng triết lý "cơ bản, chủ yếu" hơn cả thánh kinh, nhằm đào tạo những thế hệ tu sĩ phục vụ vô thần trở thành Linh Mọp phục vụ đảng và nhà nước, nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc. Trong khi các tự viện, nhà thờ ... đều đồng quy bị tịch thu làm nhà kho, khu thương mại, nơi giải trí, thì các nhà thờ do các linh mọp phát triển đều, được hưởng "chế độ" cao, được quyền đi xuất ngoại đều đều để móc túi con chiên, thi hành công tác tôn giáo vận, làm lũng đoạn hàng ngũ Thiên Chúa Giáo hải ngoại.

Từ nhiều năm qua, biết bao linh mọp do đảng đề cử đã làm ăn "khắm khá", trong khi Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền giáo phận Huế bị chết một cách bí mật, nghe đâu bị đầu độc bởi thứ độc dược do Liên Sô cung cấp thời chiến tranh Việt Nam"?. Linh Mục Tadeo Nguyễn Văn Lý bị tù đày liên miên vì can đảm đứng lên đòi quyền tự do tín ngưỡng, linh mục Phan Văn Lợi chiến đấu trong sự cô đơn giữa ngay trong hàng ngũ các tín hữu của mình (là những chức sắc trong giáo hội) .... vậy mà Hội Đồng Giám Mục giáo hội Công Giáo Việt Nam vẫn "tịnh khẩu", ngay cả hai tiếng "A Men" cầu nguyện để hỗ trợ cho một vị đồng tín hữu bị quỷ hại cũng không thấy có, quý vị lãnh đạo tinh thần cũng "bình an tâm hồn" trước việc linh mục Lý bị công an bịt miệng trước phiên tòa án nhân dân đấu tố, đi ngược lại tôn chỉ của tòa thánh La Mã: "công lý và hòa bình", nhưng các vị im lặng, là coi như đồng lõa:

    "Vinh danh theo lũ vô thần.
    Bình an Linh Mọp chẳng cần thiện tâm".

Các linh mọp làm ăn khắm khá, tự tung tự tác, biến nhà thờ thành nơi "cửa quyền" ngay trong nhà thờ, là mưu đồ gian - thâm trong việc triệt hạ Thiên Chúa Giáo bằng nhiều cách: linh mục do nhà nước đào tạo được hưởng nhiều quyền lợi vật chất, được quyền" quan hệ tình cảm với người khác phái", xuất ngoại, đi đây đi đó và "bình an thu tiền ở các cộng đồng hải ngoại" với danh nghĩa từ thiện, xây cất, sửa chửa nhà thờ, giúp giáo dân nghèo, làm công ích xã hội .v..v... Nhưng bàn tay nào che nổi mặt trời, nay những linh mọp đi làm công tác cho đảng bị tín đồ Công Giáo hải ngoại lật tẩy khi có linh mọp gọi tín đồ, những người đóng tiền cho mình là "Ngụy"; vì ma quái giả dạng nên các linh mọp hay bị "dị ứng" với lá cờ vàng ba sọc đỏ, thứ mà quỷ đỏ vô thần rất kỵ, sợ. Hệ thống giáo hội Thiên Chúa trong nước bị "định hướng theo xã hội chủ nghĩa" bởi các linh mọp quốc doanh đang "dắt tay những con chiên sùng đạo đi theo tấm bản chỉ đường vào địa ngục của loài quỷ đỏ vô thần" và các linh mọp còn vói bàn tay lông lá lòi ra từ "chiếc áo đen nhà dòng" để vừa móc túi và vừa có ý đồ "dắt tay cả con chiên hải ngoại đi theo tấm bản chỉ đường của đảng" hầu chiếm trọn hầu bao "cực kỳ vĩ đại" của bọn "phản động nước ngoài"; đó là cái: "Âm mưu diễn biến móc tiền của các thế lực tu sĩ quốc doanh do đảng và nhà nước Cộng Sản chủ xướng "làm ra tiền một cách tài tình, khỏi cần phải" lao động là vinh quang".

Nhằm khống chế toàn bộ Thiên Chúa Giáo trong nước, giáo hội Công Giáo Nhà Nước tìm cách đưa người vào các chức cao, điển hình là Tổng Giám Mục Phạm Minh Mẫn, người được tấn phong Hồng Y; qua tác lối hành đạo, lời nói ... người ta có quyền nghi ngờ: nếu không có sự "nhất trí" tín nhiệm, hứa hẹn, mật ước gì đó của vị bí thư linh mọp như Huỳnh Công Minh, và được cả linh mọp Phan Khắc Từ, Trần Bá Cương ... ủng hộ, thì làm gì tu sĩ Phạm Minh Mẫn làm gì được đề cử và La Mã phê chuẩn chức Hồng Y ...?.

Tục ngữ có câu: "Ăn cơm chúa, phải múa tối ngày" và ngày nay thì: "Ăn cơm đảng, nói sảng tối ngày". Sau khi được chức giáo phẩm cao nhất ở Việt Nam, dĩ nhiên là Hồng Y phải đền đáp hay làm theo bí thư, giống như hệ thống đảng và nhà nước là: chủ tịch ủy ban nhân dân, đại đội, tiểu đoàn, trung đoàn, sư đoàn trưởng ... đều là chức vụ "bình phong" và bên trong quyền sanh sát nằm trong tay bí thư, chính trị viên, chính ủy. Do đó Hồng y Phạm Minh Mẫn cũng khó thoát khỏi vòng cương tỏa của tổ chức giáo hội quốc doanh, làm theo mục đích yêu cầu của linh mọp bí thư, là "phản ánh" trung thực ý kiến của đảng và nhà nước vô thần, qua những "sự cố" từ khi lên chức đến nay, hình như Hồng Y Phạm Minh Mẫn trở thành bình phong để cho ma quái núp bóng khuynh đảo Thiên Chúa Giáo trong nước?. Do đó, sau thời gian "tôn kính" vị Hồng Y Việt Nam, thì nay là:
    "Còn lõm bõm biết đâu rô sạc.
    Lúc cạn đìa mới biết lóc trê"
Từ nhiều năm qua, tín đồ Thiên Chúa hay có tập quán: "Thương Chúa kính Cha", hễ ai mặc áo dòng, dù là bên trong theo đảng vô thần, nhưng bề ngoài thì: "vì tôi là linh mục" nên cha đương nhiên có uy tín, xuất phát từ tín ngưỡng. Hồng Y còn cao cấp hơn, là niềm tự hào của con chiên, nhưng nào ngờ đó là: "vì tôi là Hồng Y". Với thiên chức như thế, lại được các linh mọp bí thư hậu thuẫn mạnh mẽ, nên Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn thường xuất ngoại để làm "mục vụ" ngoài thu tiền, còn khéo léo đánh bóng chế độ: trong khi linh mục Nguyễn Văn Lý ở tù, là chuyện lẻ tẻ, nhưng Hồng Y là cấp cao nhất mà được xuất ngoại, thì trong nước đâu có đàn áp tôn giáo? Hồng Y đi xa hơn "phản ánh" trung thực câu nói của thủ tướng Phạm Văn Đồng dành cho người Việt tỵ nạn: "Bọn đĩ điếm du côn", và được Hồng Y diễn giảng theo "tinh thần thánh kinh được định hướng theo xã hội chủ nghĩa" là: "Những kẻ tha phương cầu tực". Thật là đúng chính sách của đảng, quy chụp những người bỏ nước ra đi: không phải vì lý do chính trị, mà vì miếng cơm manh áo ... đây là công tác mà đảng đang nhắm tới, nên lòn người vào cơ quan nghiên cứu Willam Joiner, dưới nhãn hiệu cầu chứng của trường đại học Massachusetts với tài chánh do Rockefeller Foundation tài trợ để vẽ lại chân dung người Việt tỵ nạn dưới nhãn quan của đảng là: "bọn đĩ điếm du côn, tha phương cầu thực, tỵ nạn kinh tế ..." nhằm xóa bỏ căn cước tỵ nạn chính trị, trong đó có cả lá cờ vàng ba sọc đỏ; đó là những thứ mà đảng Cộng Sản rất kỵ, vì họ là nguyên nhân gây ra tội ác, khiến hàng triệu người liều mạnh bỏ nước ra đi tìm tự do.

Hồng Y Phạm Minh Mẫn sinh ra ở tại xứ đạo Hòa Thành ở Cà Mau, tu hành từ nhỏ. Hòa Thành là xứ đạo yên lành, an ninh là nhờ nơi nầy đa số là giáo dân, có đồn nghĩa quân, nhà thờ, linh mục; vào tháng 10 năm 1974, Việt Cộng mở cuộc tấn công hai mặt, cửa ngõ và tỉnh: xã Tân Lộc và ấp Hòa Thành, nhưng hình ảnh hào hùng mang đầy ý nghĩa là: cảnh một con chiên lính nghĩa quân bị ngã gục trên bờ công sự, vị cha sứ nhào lên để dùng khẩu đại liên M 60 bắn vào Việt Cộng nhằm bảo vệ cho xóm đạo, sự kiện nầy làm tinh thần lính nghĩa quân lên cao, giữ vững tay súng phòng thủ, hợp cùng với sự yểm trợ hỏa lực của giang đoàn 72 Thủy Bộ, đẫy lùi giặc Cộng, giữ gìn xóm đạo được an bình.

Ngày 30-4-1975, đại tá tỉnh trưởng Cà Mau là Nhanh Nhựt Chương lên phi cơ do đại úy Cử lái, cùng với linh Mục Phước di tản. Thời đó, ở Cà Mau có nhiều vị linh mục vì Chúa, Giáo dân, chính nghĩa, song hành với sự tồn vong của dân tộc, như linh mục Nguyễn Lạc Hóa, là người đưa một số con chiên di cư từ vùng thượng du Bắc Việt về miền hoang du Bình Hưng, lập ra biệt khu Hải Yến, bình định, tạo yên ổn cho dân, sau nầy nơi đây trở thành quận Hải Yến .... nhưng cái tên linh mục Phạm Minh Mẫn thì không ai nghe nói đến, Ngài chỉ nổi bật và xuất hiện sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 và trở thành Hồng Y. Xứ đạo Hòa Thành là nơi mà Đức Hồng y Phạm Minh Mẫn bắt đầu cuộc đời dâng hiến cho Thiên Chúa, nhưng sau 1975 thì dường như Ngài đã dần dần xa rời khi bị ám bởi những quỷ ma vô thần, đó là lý do mà Hồng Y im lặng trước sự đàn áp dã man, bắt bớ tù đày linh mục Lý, sát hại đức Tổng Giám Mục Nguyễn kim Điền và gần đây các vụ cầu nguyện đòi tòa khâm sứ, đất đai giáo xứ Hà Đông ... không nghe Đức Hồng Y làm cái gì để bảo vệ đức tin một cách "cụ thể", nhưng cứ im lặng thì được coi là: "Juda defends the faithful"?

Tuy Ngài không có hoạt động nổi bật nhằm bảo vệ đạo trong cơn nguy khốn, khác với thời kỳ các thánh tử đạo thời nhà Nguyễn, Đức Hồng Y cứ làm lễ và xuất ngoại thoải mái, trở về nước với túi bạc, cứ thế mà phát huy tinh thần "vinh danh đảng Bác" để làm theo mục đích yêu cầu của các linh mọp bí thư?

Cũng giống như những "chiến dịch" với "Dòng Chúa Cứu Đảng", khi nền kinh tế trong nước đang lâm nguy với: tình trạng lạm phát phi mã, vô phương cứu chữa; hiện nay, tin tức cập nhật, sơ khởi hơn 25% và tăng dần; đồng tiền Hồ bị tuột giá như diều đứt dây, có khả năng phá sản, thị trường chứng khoán mất giá hơn 2/3, đồng Mỹ Kim thay đổi giá ít nhất ba lần trong ngày ... nhưng thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cương quyết không giảm giá đồng tiền Hồ, như trái bom bóng bị ép hơi, sẽ nổ tung (là ngày tàn của chế độ), các định chế tài chánh quốc tế cấp viện cảnh báo về nguy cơ sụp đổ kinh tế không xa, Việt Nam là nơi có nhiều rủi ro nhất thế giới .... cho nên đảng hốt hoảng cử nhiều tên đi "xin tiền" và tìm cách cứu nguy:, trong tháng 6 năm 2008, tình hình cấp bách khiến cho Chủ tịch nhà nước Nguyễn Minh Triết đi Na Uy, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sắp đi Mỹ ... phía giáo hội Thiên Chúa Nhà Nước cũng có những linh mục đi "moi tiền" như Nguyễn Chí Linh, Nguyễn Hoàng Tuấn ... và cũng vừa hạ lá cờ vàng, làm công tác tôn giáo vận, chắc chắn là những linh mọp nầy không phải là chánh đạo (sa tăng ám) hay bị quỷ ám, nên khi thấy cờ vàng ba sọc đỏ là sợ, như quỷ gặp thánh giá vậy.

Riêng Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn, hình như Ngài cũng thi hành lịnh của bí thư linh mọp bên trong "chỉ đạo", nên Ngài có viết bức thư đề ngày 4 tháng 5 năm 2008, nhằm mở đường và trình làng trước với các vị: - Đức Cha chủ tịch UBGM Đặc Trách giới trẻ-Đức Cha UBGM đặc trách Đức Tin-Đức Giu Se, giám mục địa phận Lạng Sơn. Điều nầy nói lên cái vị trí Hồng Y nầy cũng "phản ánh" trung thực ngược lại: "không có gì ... quý hơn độc lập, tự do" bị khống chế bởi hệ thống giáo hội Công Giáo Việt Nam. Bức thơ của Ngài được đăng trên tờ Việt Báo ngày 7 tháng 6 năm 2008, nhân chuyện Ngài đáp lời đi dự Ngày Giới Trẻ Thế Giới (World Youth Day) do Đức Hồng Y ở Úc là George Bells mời, đại hội sẽ tổ chức tại Úc Châu vào trung tuần tháng 7 năm 2008, với sự hiện diện của đức Giáo Hoàng Benedict Thập Lục. Nội dung chánh của Ngài nhằm "phản ánh trung thực" nỗi ám ảnh, cũng là niềm hoảng sợ triền miên và có Logic của đảng và nhà nước là: Ngài cũng bị "dị ứng cờ vàng ba sọc đỏ" như tất cả các đấng Linh Mọp từng "QUY MẢ" lạc quyên mà không dám chào cờ vàng, thậm chí chụp hình chung với giáo dân có cầm lá vàng .... chẳng khác nào quỷ Sa tăng nhìn thấy cây thánh giá mà co đầu rút cổ, chạy dài vậy. Sự kiện nầy được Ngài dùng bình phong mẹ Việt Nam, cũng giống như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng lợi dụng Mẹ Việt Nam trong bản nhạc: "Gia Tài Của Mẹ" với câu: "Hai mươi năm nội chiến từng ngày", nhằm khỏa lấp chuyện bộ đội CSBV xâm nhập vào đánh phá miền Nam qua Đường Mòn Hồ Chí Minh và gần đây tại hải ngoại, trung tâm nhạc "THÚI NGHE" với ông bầu "Tai Văn Lô" cùng với "Nhà Văn Ngã Ba Ông Tạ" lợi dụng "MẸ VIỆT NAM" để bôi nhọ chiến sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hòa qua cuốn băng B 40 .... Nay Ngài Hồng Y cũng áp dụng chiêu cũ cũng là Mẹ Việt Nam: "Các bạn trẻ VN là con một cha, là anh em một nhà và mẹ VN lúc mặc áo vàng (cờ vàng), lúc mặc áo đỏ (cờ đỏ). Lúc mặc áo lành, lúc mặc áo rách ... vẫn là mẹ đã dầy công sinh thành dưỡng dục ...". Lời của Ngài cũng như lời của bản nhạc "Tình Đất Đỏ Miền Đông" của nhạc sĩ Trần Long Ẩn, được các cháu ngoan Bác Hồ "nhi đồng" ở các vùng nông thôn sau 1975 "động não" sửa lời ca cho hợp với" tình huống thời thượng" rằng:

"Đi đánh banh, mặc quần xanh áo đỏ - Đi cắt cỏ mặc quần đỏ áo vàng - Đi dép râu thì đội nón cối ... , từ trận thắng hôm nay, ta ăn độn dài dài, từ trận thắng hôm nay, ta ăn độn mì lan ..."

Và Ngài cũng quan ngại: "Cờ vàng sẽ làm tắt nghẽn con đường hiệp thương của các bạn trẻ VN ...", Ngài giải thích thêm: "Một lá cờ là biểu tượng cho điều gì?. Có lúc lá cờ được coi là biểu tượng của đất nước, lúc khác thì biểu tượng cho chủ nghĩa, tư bản, Cộng Sản chủ nghĩa, quốc gia .... có lúc chỉ BIỂU TƯỢNG THÓI ĐỜI MANG TÍNH ĐỐI KHÁNG ..." và: "Cuộc đời Giám mục của tôi, cách đây 30 năm, lúc còn sinh thời, đã để lại cho các tín hữu và cho bản thân tôi học bài học lịch sử nầy". (chắc chắn là cuộc đời Giám Mục của Ngài cũng từng chịu ơn lá cờ vàng nầy). Lá cờ vàng mang theo ý nghĩa trừ tà, nên Việt Cộng và những kẻ đồng lõa đều ngán, sợ .... cái JOB hạ cờ vàng ba sọc đỏ từng được đảng Cộng Sản nâng lên hàng "chiến lược", nên đã chỉ đạo cho huề thượng Thích Thanh Từ thực hiện từ năm 1994 tại Âu Châu, Hoa Kỳ, Úc Châu ... nhưng đi đến đâu huề thượng cũng phải noi gương đảng "đi thuyết pháp bằng cửa hậu" chạy dài trước những Phật Tử thuần thành và sáng suốt biểu tình kiên trì, tan tác. Được biết là Thích Thanh Từ còn có "vũ khi ta mang là môn dạy thiền" mà không chiêu dụ được, huống chi Hồng Y Phạm Minh Mẫn, xuất ngoại, lợi dụng kỳ đại hội thanh niên thế giới theo kế "thuận thủ thu dương", dùng uy tín chức sắc để triêt hạ cờ vàng chỉ với bộ áo Hồng Y và cái túi xin tiền, thì thất bại là đương nhiên. Ngài Hồng Y muốn xóa lá cờ vàng khi nêu lên nỗi ám ảnh của những Thanh Niên Công Giáo trong nước được xuất ngoại để dự đại hội: "WYD (World Youth Day) 3 lần trước ở Pháp, Đức, Canada đều có các bạn trẻ một số nơi tham dự. Sự cố làm tắc nghẽn con đường hiệp thương của tuổi trẻ VN ..." Ai cũng biết những thanh niên nào tại Việt Nam được xuất ngoại để tham dự đại hội? Nếu họ không phải là "con đảng, cháu ngoan của Bác" cũng là thành phần tin tưởng của giáo hội Nhà Nước, thành phần được các linh mọp trong giáo hội quốc doanh đưa sang, nên họ sợ lá cờ vàng cũng có lý do, Hồng Y Phạm Minh Mẫn muốn bỏ lá bùa trừ tà để họ hồ hởi phấn khởi tham dự là thế. Nếu cờ vàng ba sọc đỏ bị xóa ngay trong lần đại hội thanh niên thế giới tổ chức tại thành phố Sydney (Úc Châu) lần nầy thành công, thì từ đây trở thành tiền lệ và người Công Giáo chân chính, người Việt tỵ nạn bị mất lá cờ vàng trong các lần đại hội thế giới, cứ thế mà phát huy, đi từ thắng lợi nầy sang thắng lợi khác. Đương nhiên là Hồng Y Phạm Minh Mẫn sẽ lập được một thành tích "vĩ đại" mà từ trước đến giờ, đảng, nhà nước, sứ quán, du học sinh, gián điệp, nằm vùng, đón gió .... chưa ai đạt được.

Cờ biểu tượng cho bất cứ đoàn thể, đội ngũ nào ... tùy theo bản chất mà cờ mang ý nghĩa "tà hay chánh đạo". Đảng cướp biển ở các đại dương nào cũng đều có đặc tính chung: "màu đen, xương sọ, xương tréo màu trắng phếu". Cờ đảng siêu cướp Cộng Sản, dù ở Á, Âu .... cũng đều có nền đỏ như máu tươi và sao vàng, búa liềm. Cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng cho tự do, độc lập, nên đây mới chính là lá cờ cần phải duy trì mãi mãi, tôn kính, là hồn thiêng sông núi .... ngay cả đội banh cũng có lá cờ riêng và Thiên Chúa Giáo, Phật Giáo ... đều có lá cờ. Lá cờ vàng ba sọc đỏ từng "cưu mang" cuộc đời của ngài Hồng y Phạm Minh Mẫn từ tấm bé, ban cấp cho Ngài không khí tự do và sau nầy ngài trở thành linh mục, giáo mục .... nên đáng lẽ ra thì Ngài nên trân quí nó, như tình nghĩa, đạo lý của một công dân bình thường, huống chi là một Hồng Y thì phải thể hiện đức độ, ít nhất cũng bằng linh mục Nguyễn Văn Lý là đáng ca ngợi đấy!

Sau 1975, Ngài lại "muối mặt" chấp nhận cái tên gọi: "Giáo Phận Hồ Chí Minh" như một công thức kiểu mẫu "thời thượng" được đảng ép duyên "hòa hợp hòa giải" giữa Thiện và Ác, thiên đàng và địa ngục, Thiên Chúa và quỷ Sa tăng ... đáng lẽ ra Ngài phải là người "đầu tiên" lên tiếng yêu cầu Việt Cộng phải "trả lại tên Saigon" là gián tiếp "TRẢ LẠI TAI TÊN GIÁO HỘI" tiên phong hơn linh mục Nguyễn Hữu Lễ. Tệ hơn là khi linh mục Lễ phát động phong trào "trả lại tên Saigon" thì Ngài Hồng Y Phạm Minh Mẫn lại "im lặng là vàng", nếu Ngài lên tiếng ngay trong nước, thì đảng và nhà nước Việt Cộng gặp khó khăn và Ngài chắc được tín đồ dành cho nhiều cảm tình. Nhưng ai cũng biết khi: Trả lại tên Saigon, thì trong đó có cả lá cờ vàng ba sọc đỏ, lá thứ mà các linh mọp, giám mọp, tổng giáo mọp .... rất kỵ, như lá bùa trừ tà, như thánh giá làm bạt vía kinh hồn quỷ ma sa tăng vậy.

    "ĐỨC CHA học rộng ĐA CHỨC nầy.
    CAO GIỐNG đạo Trời, CÔNG GIÁO đây.
    THƯỜNG ĐÁNH, quỷ ma, THÁNH ĐƯỜNG sạch.
    THIÊN CHÚA quốc doanh, THUA CHIẾN ngay"

Chức sắc của cáo tôn giáo chỉ là "người phàm mắt thịt", nhưng họ là người có vái Job phục vục cho các đấng thiêng liêng, giáo dân, nhằm đưa nhân loại đến "an bình, hạnh phúc" trong tinh thần "làm lành lánh dữ, thương yêu nhau". Không có giáo hội nào ca tụng khủng bố, đảng cướp, nên đảng Cộng Sản lại càng nguy hiểm hơn đối với loài người và tôn giáo qua chủ trương của Karl Marx: "Tôn giáo là thuốc phiện". Do đó bất cứ tu sĩ nào đồng tình với đảng cướp Cộng Sản vô thần đều đi ngược lại tôn giáo. Dù họ là huề thượng, hồng y .... hay cao chức, cũng không thể là người lãnh đạo tinh thần, nếu không có nhận định rõ ràng, sáng suốt thì dễ sai lầm, vô tình tiếp tay cho kẻ gian, núp bóng tôn giáo để tác hại thế gian, xã hội.

Trương Minh Hòa

No comments:

Post a Comment