Saturday, June 21, 2008

Hồi nào họ "iả" đâu ?

Trương Minh Hòa

Việt Cộng thường hay quơ "nhân dân" làm bình phong để núp bóng nhân dân mà làm hại nhân dân, bán đứng nhân dân, bắt nhân dân làm nô lệ "trường kỳ làm đầy tớ" nhưng được đảng phong quân hàm là "chủ". Đây là thứ chủ dỏm, thể hiện tính lật lọng của đảng Cộng Sản: hễ họ nói trắng thì phải hiểu là đen là trúng phóc, nên đảng xưng là đầy tớ nhân dân là phải hiểu đó là "chủ nhân dân", còn: nhân dân làm chủ là đầy tới. Câu bích chương, khẩu hiệu cả nước ai cũng biết: "nhân dân làm chủ, nhà nước quản lý, đảng lãnh đạo" đã tự nó mâu thuẫn, khỏi cần giải thích thêm những gì mà "Cộng Sản nói, làm trái ngược" là điều ai cũng nhìn thấy, dù sông Cửu Long có thể cạn bởi Việt Cộng cho phép Tàu và các nước xây đập ở thượng nguồn; quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa bị dâng cho Trung Cộng, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi. Nhan nhản trong các cơ chế thống trị, người Việt Nam không còn lạ gì với:

- Quân đội Nhân Dân, hay còn được gọi là: Quân hại nhân dân, là một lực lượng do nhân dân cung cấp nhân lực hoàn toàn miễn phí, nhưng không bảo vệ cái mà nhân dân đang cần, đó là tổ quốc; trái lại tập thể nầy chỉ dành để bảo vệ quyền lợi, quyền lực của thiểu số cầm quyền, chẳng khác nào là lũ "lâu la" trong một đảng cướp - Công An Nhân Dân được tuyển chọn từ thành phần trung kiên có lý lịch theo đảng cướp 3 đời, với "nghiệp chuyên" là đàn áp nhân dân

- Ủy Ban Nhân Dân có hệ thống từ xã, huyện, tỉnh, là tổ chức chuyên môn "kềm kẹp nhân dân", công cụ bóc lột nhân dân tận xương tủy nhưng cái mà đảng Cộng Sản không bao giờ dành hai chữ "nhân dân", vì đây là vấn đề hết sức "khẩn trương, nghiêm túc" đó là Ngân Hàng Nhà Nước.

Theo đúng cái chủ nghĩa Marx Lenin, hễ bất cứ thứ gì của các nước tự do là "tư bản" được kèm theo một lô từ ngữ: phản động, lạc hậu, lỗi thời, đế quốc, sừng sỏ, bóc lột .... nhưng có cái thứ "tư bản" Cộng Sản không bao giờ chê, theo lời dạy của trùm Cộng Sản Việt Nam là Hồ Chí Minh khẳng định như một thứ chân lý, cũng dám nằm trong hệ tư tưởng gian ác của hắn: "Con người là TƯ BẢN quí báu". Theo đó, con người đúng là "mỏ thịt chất lượng" có thể khai thác vô tận, là thứ không cần mua sắm, lúc cần thì xài thoải mái, lúc không cần hay máy hư là vất bỏ không hối tiếc. Con người đa dụng, đa năng và cũng dể sử dụng, khỏi đổ xăng, thay nhớt bảo trì mà máy vẫn chạy đều đều nếu biết dùng "bạo lực cách mạng", được kích động bởi những từ ngữ như câu của Hồ Chí Minh xúi dục thanh niên, mầm non: "đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên":

    "Máy người chẳng mất tiền mua.
    Chỉ cần chỉa súng là lùa máy đi"

Con người được đảng và Bác khai thác "triệt để" từ sức lao động trong sản xuất nông trường, nhà máy tập thể, kể cả sinh mạng giúp đảng Cộng Sản thành công trong các cuộc chiến do ngoại bang Nga-Tàu chỉ đạo; riêng giới phụ nữ còn được đảng coi là "cực kỳ chất lượng", là "mỏ phụ nữ" đa dụng trong công tác "hộ lý" cho tập đoàn lãnh đạo, đoàn quân xâm lược xẻ dọc Trường Sơn, nếu cần nhu cầu công tác trong "tình hữu nghị" với các nước xã hội chủ nghĩa anh em, đảng Cộng Sản Việt Nam cũng đem dâng cho quan thầy giải trí, như trường hợp của Nguyễn Thị Hằng, sau khi "liên hoan" cũng với các "đồng chí" trong bộ chính trị như Xuân Thủy, người phụ nữ nầy từng được mang qua tận Liên Sô để "chiêu đãi tình dục hoàn toàn miễn phí" cho một viên tướng hải quân Liên Sô thời chiến tranh Việt Nam, trở thành thứ "đĩ đại đồng"; Nguyễn Văn Trỗi cưới vợ mới một tháng, ngu si theo lịnh đảng, mang mìn đặt nơi công cộng, bị bắt, kết án tử hình với tội danh khủng bố, vợ hắn là Quyên bị dụ vào mật khu, nơi nầy được Nguyễn Hữu Thọ và các đồng chí cao cấp khác thay phiên nhau "giải phóng" trở thành nàng kiều thời đại, rồi trôi dạt ra tận Hà Nội gặp vị "cha già Dịch" tiếp tục "hội ý" và sau đó đưa sang Cu Ba, được biên chế sống chung với lãnh tụ râu xồm Fidel Castro gần 6 tháng, mới trở về và thành "phụ nữ tiên tiến".

Dưới chế độ miền Bắc, phụ nữ còn thay nam làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm ... khi chồng đi "sinh Bắc Tử Nam" và phụ nữ cũng là "mỏ chất đạm" chuyên sản xuất nhau tươi cung cấp cho toàn đảng toàn dân bữa ăn "bồi dưỡng" thay thịt, cá khi "đất nước ta còn nghèo" phải đưa quân vào nam ... dùng ngâm rượu với mật ông Hà Giang (ong hút nhựa từ cây thuốc phiện) cho các cán bộ lãnh đạo, để có sức mà giải phóng phụ nữ tiếp hầu sản xuất thêm chất liệu; nhau xấu được nuôi heo, chó và thứ bỏ cũng được dùng làm phân bón, cùng với bèo hoa dâu, gia tăng năng xuất, làm giàu cho xã hội chủ nghĩa ... con người đúng là: "tư bản quí báu" đấy.

Ngay cả CỨT người, đảng cũng không "phung phí" một cục nào. Việc "bảo vệ CỨT như bảo vệ con ngươi trong tròng mắt" đã được đảng, Bác quan niệm ngay từ thời còn "đánh Tây giành Đập Lột"; trong quyển sách có tựa là "Mối Thù Phải Trả" của tác giả Nguyễn Ngọc Nga, nguyên là một người vì lòng yêu nước mà nghe theo tiếng gọi: "Mùa thu rồi ngày hai mươi ba, ta đi theo tiếng kêu sơn hà nguy biến ..." là một nhân chứng sống, vạch trần tội ác của Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản, theo tác giả thì từ thời ấy, Cứt cũng là thứ được coi là "tài sản quý báu" qua câu chuyện "CON CHÓ", từ trang 301 đến 314, có nói về một đơn vị Việt Minh ở miền Nam nuôi con cháu để ăn thịt bồi dưỡng, nhưng cũng phải "hội ý, đấu tranh tư tưởng quyết liệt" với tổ làm rẫy, vì nuôi chó là tổ nầy hao mất một số cứt người "chất lượng" từ những đồng chí trong tổ chức, có khả năng làm giảm lượng hoa màu, cũng là mặt hàng nuôi quân "chủ yếu". Tại miền Bắc cũng thời đánh Tây, chuyện "Tai bay vạ gió" từ trang 161 đến 180, tác giả nói về những cán bộ Cộng Sản đã tỏ ra hối tiếc khi gia đình ông Lâm Văn Hồ làm nghề "đổ thùng" thu cứt từ những gia đình giàu có, tư sản ở Hà Nội, ăn nhiều thịt cá và các thứ bổ dưỡng, mà lại phung phí vứt xuống đường cống ... nên Cứt rất là "bổ" cho cây lắm thay!... Cứt có tầm vóc "cực kỳ chiến lược" trong quan hệ sản xuất xã hội chủ nghĩa, là "cơ sở cơ bản" đưa cả nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc về thời kỳ ... đồ đá, là đạt mục đích yêu cầu "thời thượng". Sau năm 1954, miền Bắc xã hội chủ nghĩa khai thác triệt để giá trị "chất lượng cao" của Cứt, nên người dân rất quý trọng "cứt", là động cơ chủ yếu sản xuất có tính cách quy mô nông trường và cá thể từ những mảnh đất nhỏ chung quanh "cơ ngơi" của từng "hộ", nên cứt và nước đái trở thành "mặt hàng chủ yếu, chiến lược" của mọi người, đúng như câu tục ngữ: "xã hội chủ nghĩa, cầu ỉa cũng rào", do cứt rất quý, ỉa mà không có "quy hoạch" và "ỉa không có chánh sách" là mất đi nhiều tài sản quí báu cơ!

    "Cầu tiêu ta làm nên tất cả.
    với cứt người, ruộng lúa biến thành cơm"

Ngay trong các trại tù từ thời sau 1954 miền Bắc đến sau 1975 miền Nam, Cứt, Cứt và cứt ... trở thành "quan hệ sản xuất chất lượng cao", nên tất cả các trại tù đều có "đội tù gánh cứt" với tên gọi có vẻ cũng cách mạng lắm, đó là "đội phân xanh"; hàng ngày đội tù nầy hốt cứt ở các hầm cầu từ mỗi trại, láng ... tù bị đối sử tàn tệ đủ thứ mà còn bị "bóc lột tận hậu môn", trại giam luôn cho tù ăn những thứ "làm ra cứt" nhanh như bo bo, khoai lan, sắn ... thế là tù ỉa nhanh, ỉa mạnh, ỉa đều đều ... để cho các người tù bị đì trong đội phân xanh có công việc làm, lao động tốt: "gánh, gánh, gánh, gánh Cứt, gánh cứt về ... gánh về rẫy tù ... rãy tù ...". Nhưng một điều chắc chắn là không có người tù nào ngu đến độ: "vai gánh cứt một thành hai ..."

Do cứt vô cùng quan trọng, nên ở miền Bắc, đảng và nhà nước có "chính sách chủ yếu" là: không xây cầu tiêu, ngoài ra đảng còn ban bố cho dân có quyền tự do "quản lý và tiêu dùng cứt" mà không sợ vi phạm chính sách hay mang tội "phản động"; đó là thứ tự do "cơ bản" còn lại sau khi hầu hết các quyền tự do làm người bị tước đoạt dưới chế độ "sức người thay sức trâu bò, máy máy". Trong xã hội chủ nghĩa, tất cả các quyền tự do trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế của Liên Hiệp Quốc đều biến mất, dù các chính quyền Cộng Sản đều phải đặt bút ký tên cam kết cho qua truông khi gia nhập; nhưng đảng Cộng Sản có quan niệm nhân quyền khác: "difference issues", theo họ là tùy theo hoàn cảnh địa lý, lịch sử, dân tộc ... nên những cái mà Liên Hiệp Quốc không ghi, thì lại có ở Việt Nam, Trung Cộng ... như:

- Quyền tự do hút thuốc
- Tự do uống rượu (nếu có đủ tiền)
- Tự do chửi các nước tư bản phản động, chửi mãn đời, sang đời con, chửi hoài mà không bao giờ sợ công an đàn áp, trái lại còn được khen thưởng (còn chửi Hồ Chí Minh, đảng là vô tù)
- Quyền tự do quản lý cứt, nước đái
- Cán bộ đương nhiên được quyền tự do tham nhũng, hối lộ, bóp chẹt, đàn áp dân, rút ruột công trình
- Cán bộ còn có quyền tự do cho con du học, xuất ngoại, chuyển tiền ra ngân hàng ngoại quốc
- Con cán bộ có quyền tự do kết hôn với những người Việt tỵ nạn thuộc thành phần: "đĩ điếm du côn" như thủ tướng Phạm Văn Đồng mạt sát ... nên nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam còn có nhiều "quyền tự do" đấy.

Những người Việt tỵ nạn nào sống một thời gian ở nước ngoài, cảm thấy ở các nước tư bản phản động bóc lột, bốc lủm gì đó, khó sống, hãy về Việt Nam ở luôn để hưởng được nhiều thứ tự do "cơ bản" nêu trên; còn ở các nước tư bản mà khen Việt Cộng đổi mới, tự do, tiến bộ, thoải mái ... nhưng không chịu về thiên đàng Cộng Sản ở luôn, là nói láo, láo cá vặt đấy ... nếu không phải là thành phần gián điệp trà trộn, cũng là tỵ nạn gian, đón gió trở cờ. Miền Bắc thấm nhuần nên kinh tế xã hội chủ nghĩa, dân chúng đã "giác ngộ cao" biết thế nào là giá trị của Cứt, nên xây nhà, cơ quan, các công trình sư cũng không quan trọng việc xây cầu tiêu, nếu xây thêm nhà cầu là phí phạm công quỹ nhà nước, thay vì dùng tiền xây cầu tiêu, thì dùng tiền ấy để bảo trì Lăng của Hồ Chủ Tịch còn có ý nghĩa hơn. Theo tác giả Trần Bì, bài viết: "Đảng ta và xây dựng cơ bản" trong nguyệt san Con Ong Việt số 94, trang 20 ghi rằng:

"Đầu tháng 5-2008, báo đảng có đăng tin:

    - Trung tâm Y Tế Dự Phòng huyện Lương Sơn, tỉnh Hòa Bình vừa hoàn thành một tòa nhà ba (3) tầng với 15 phòng, nhưng không có nhà vệ sinh nào cả. Rồi thì trường Cao Đẳng Sư Phạm có cả ngàn học sinh, tỉnh Hòa Bình cũng không có phòng vệ sinh nào cả."

    Đoạn khác tác giả ghi rằng: "Ngày nọ, (cố) đồng chí tổng bí thư Đỗ Mười, bí danh Théo Hiên (Thiến Heo) đến khánh thành một tòa nhà năm (5) tầng. Sau bài diễn văn gần hai giờ, đồng chí Đỗ Mười cho phép báo chí đặt câu hỏi. Một ông nhà báo thắc mắc:

    - Báo cáo đồng chí tổng bí thư,
    tại sao ngôi nhà đồ sộ năm tầng với hơn năm mươi phòng mà không tìm đâu ra một nhà vệ sinh?

    Đồng Chí Tổng Bí Thư Đỗ Mười kính mến, vui vẻ giải thích:

    - Như các đồng chí biết đấy. Ngôi nhà nầy được phân bổ cho các cơ quan như sau: tầng một là nhà trẻ, tầng hai cho công nhân nhà máy, tầng ba cho nông dân, tầng bốn cho văn nghệ sĩ, tầng năm đặc biệt dành riêng cho các đồng chí lãnh đạo đảng ta. Cả năm tầng đều không cần đến nhà ỉa, nhà đái..

    Vì tầng một là nhả trẻ, chúng ỉa trong bô, không cần nhà vệ sinh.- Tầng hai dành cho công nhân nhà máy, công nhân ỉa trong xí nghiệp, không cần nhà vệ sinh

    -Tầng ba cho nông dân. Nông dân ỉa ngoài đồng, không cần nhà vệ sinh-Tầng bốn dành cho văn nghệ sĩ. Văn nghệ sĩ ỉa vào mồm nhau, không cần nhà vệ sinh

    -Tầng năm dành cho các đồng chí lãnh đạo. Các đồng chí lãnh đạo ra ỉa trên đầu nhân dân. Không cần nhà vệ sinh".

Truyền thống "No Toilet" đưa đến" No Worry" trong "thiên đàng Cộng Sản" trở thành một thứ "truyền thống cách mạng" đã có từ thời Bác từ Trung Hoa trở về qua cọc mốc biên giới 108 ở Cao Bằng, Bác chui trong hang Pác Pó, nên hổng cần nhà vệ sinh, muốn ỉa cứ ra "núi Mác" hay "suối Lenin" mà "giải phóng" thoải mái, có ai phê bình, kiểm điểm đâu? Từ đó mà toàn đảng có truyền thống cách mạng cụ thể, duy vật: "ỉa bụi, đái gốc cây" lúc "cách mạng" chưa thành công; và sau khi thành công, về thành thì: "ỉa đường phố, đái gốc hè", cứ thế mà phát huy đến khi cả nước tiến tới .... thời kỷ bộ lạc; thời nầy chắc chắn tới 1000% là đái ngoài hang động, hay bất cứ nơi nào, không sợ ai chụp hình, quay phim đưa lên truyền hình, đăng báo và cũng không sợ bị cảnh sát, nhân viên hội đồng thành phố đến biên giấy phạt vì tội danh không cụ thể chút nào "ỉa đái bậy" làm mất vệ sinh công cộng.

Con cháu Bác ở miền Nam thuộc nhánh tay sai Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, vốn thấm nhuần tư tưởng Hồ Chí Minh, nên không cần nhà cầu, tức là: "chiến sĩ ta đụng đâu ỉa đó ở các vùng nông thôn.." đến khi: "cách mạng vùng lên để ỉa hè ..." là đưa cả nước tiến lên, vì "nhà cầu của ta bao lao" song hành với: "Ngục tù bao la" dành để nhốt nhân dân ... nên sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhiều cán bộ gốc Tarzan đã ngơ ngáo "tiến vào Saigon, cướp cạn là trận nầy, tiến vào Saigon ta giải phóng nhà dân ...", khi tiếp thu những ngôi nhà, căn "hộ" do "tàn dư Mỹ Ngụy để lại", họ cực kỳ phẫn uất khi nhà thấy "những nhà cầu phản động" nằm ngay trong nhà, nhiều tên cán ngố lên lớp rằng:

"Mấy thằng Mỹ Ngụy ở dơ hết biết, ai đời làm cầu ỉa trong nhà".

Trong khi đó, nhiều "đỉnh cao trí tuệ loài người, giai cấp tiên tiến" từ miền Bắc vào tiếp thu, tiếp quản nhà cửa, của cả như là "chiến lợi phẩm", nhìn thấy những "cầu tiêu" tráng men bóng láng, soi mặt vào cũng thấy từng mụt mụn, nốt ruồi, cái thẹo, hàm răng hô như bàn nạo dừa của dân tỉnh Kiến Hòa nên yên tâm đây là nơi có thể "tồn trữ cá, lươn" an toàn, an ninh như ở trong Lăng Hồ Chủ Tịch; thế là cán bộ cách mạng tiên tiến bèn ra chợ mua cá, lươn ... mang vào đó để dành, ngày hôm sau thì tất cả những "bọn cá lươn phản động" đã vượt đường cống đi mất, một cách bí mật ... những "giai cấp tiên tiến" ấy biến căm thù thành hành động, chửi rủa là: "nạn trộm cấp cá, lươn do tàn dư chế độ Mỹ Ngụy để lại".

Đàn anh Trung Cộng là bậc thầy trong việc "khai thác tận đáy quần ... con người", ngoài khai thác sức lao động, sinh mạng, đương nhiên là CỨT cũng thuộc mặt hàng "chiến lược", với dân số đông nhất thế giới, Trung Cộng được coi là "Mỏ cứt vĩ đại nhất thế giới". Cứt là mặt hàng chiến lược mà người Hoa đã nhìn thấy từ lâu, bằng chứng tại Việt Nam trước đây, một số người thuộc sắc dân Tiều Châu đến lập nghiệp, ngoài mang theo hai cái cần-xé gia tài, họ mang cả lối sinh hoạt buôn bán, trồng trọt nên cứt được khai thác triệt để, một số người dùng để bón cải rất tốt, từ đó có danh từ "phân Tiều". Sau năm 1949, chắc chắn mặt hàng chiến lược Cứt, được Mao Trạch Đông đưa lên tầm sản xuất "vĩ mô" cho cả nước, đây cũng là bước khai triển chủ nghĩa Maoist nhằm xây dựng xã hội chủ nghĩa. Mao Chủ Chí còn cho là: "Chết cũng là lần chót đóng góp vào công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa, cách mạng", thế là người chết được đốt thành tro để thành phân bón ruộng ... do đó, tất cả các món thức ăn nào như: dưa muối, củ cải muốn, xì dầu, tương, chao .... để câu: "MADE IN CHINA" thì phải hiểu là những sản phẩm đó có nguồn gốc từ con người mà ra, thật là "tuyệt vời" đấy!

Thế vận hội được tổ chức tại Bắc Kinh vào tháng 8 năm 2008, là cơ hội để đảng và nhà nước Trung Cộng phô trương sự thành công cái mô thức "lấy kinh tế thị trường, định hướng theo xã hội chủ nghĩa", phát huy thanh thế, làm sống lại chủ nghĩa Maoist và từ đó đứng lên: "dậy mà đi" trở thành lãnh đạo khối Cộng Sản tàn dư thế giới,....và nhân dịp nầy cũng để thu tiền do du khách, các đoàn lực sĩ mang đến ... cái lợi cực kỳ quan trọng là: nhờ thế vận mà đảng và nhà nước Trung Cộng thu được rất nhiều CỨT, đây là thứ "cứt chất lượng" do những người sống trong các nước "tư bản phản động" ăn toàn la bơ sữa, thịt cá, đồ bổ ... nếu cứt nầy được ỉa tại nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, thì nguồn lợi cũng cao, cũng như thu tiền vé vào cửa vậy; tức là đảng và nhà nước Trung Cộng thu tiền lẫn cứt mà "lòng phơi phới một tương lai".

Cho nên sau khi mở cuộc "vạn lý trường chạy ngọn đuốc thế vận" vào những tháng trước, vào trung tuần tháng 6 năm 2008, là giai đoạn chuẩn bị "thu hoạch Cứt" của toàn thế giới, đây là thứ "cứt năm châu đại đồng" vô cùng chất lượng, thứ "cứt hiện đại" đa văn hóa, do hàng triệu, triệu người đa ngôn ngữ với nguồn gốc "không nói tiếng Quan Thoại" đến để "trút những thứ tàn dư chất lượng" vào hệ thống cầu tiêu Trung Quốc. Nhằm chuẩn bị quy mô chiến lược "thu cứt toàn thế giới", tức là "biến cứt người thành của mình", là sách lược bành trướng Bắc Kinh được áp dụng một cách sáng tạo, tài tình, uyển chuyển qua việc "thu cứt" toàn thế giới; đảng và nhà nước Trung Cộng ra lịnh cho hàng ngàn người Trung Hoa tiên tiến, hình như cũng phải tuyển lựa theo tiêu chuẩn "lý lịch tốt nhiều đời" và không phải là người Tây Tạng, Tân Cương cùng nhau lao vào công tác chỉ với chăm sóc hệ thống "cầu tiêu", nghe đâu số lượng cầu tiêu sẵn sàng "ứng chiến làm cuộc đại cách mạng văn hóa thu cứt người" lên đến 8 ngàn cầu tiêu tại Bắc Kinh, thật là quy mô. Muốn thu cứt cũng phải "lắm công phu", vì hệ thống cầu tiêu ở Trung Quốc được xây dụng theo mô thức "ngồi xổm" là thế ngồi ỉa cơ bản mà đảng và nhà nước đã "giáo dục" nhân dân ỉa ở ngoài đồng từ thời Mao Chủ Tịch còn trốn chui trốn nhủi ở vùng phía Bắc Trung Quốc trong cuộc "vạn lý trường chinh" từ 1943 đến 1936, đó là truyền thống "ỉa chạy" vừa ỉa vừa sợ quân của Thống chế Tưởng Giới Thạch đến bắt bất cứ lúc nào ... thế ỉa xổm nầy được các "đồng chí cố vấn Trung Quốc mang vài giáo dục, học tập cách ỉa cho toàn đảng Cộng Sản Việt Nam, nên du kích miền Nam có thói quen ngồi xổm trên ghế, y như lúc ỉa ngoài đồng, dân chúng gọi là "kiểu ngồi nức lụt".

Hiện nay đảng và nhà nước Trung Cộng đang "điều nghiên" cách nào để hốt, thu hoạch "toàn bộ" cứt của du khách quốc tế trong thế vận hội nầy; nhưng có một trở ngại quan trọng là dân Tây quen ngồi ỉa theo lối người tàn tật, nhưng đây là lối "ngồi ỉa phản động, tiểu tư sản đấy", khác với kiểu "ngồi ỉa kách mệnh". Nhưng nếu làm theo kiểu ngồi xổm, là lối ỉa tiên tiến, mang bản chất cách mạng vô sản, thì liệu du khách ngoại quốc có HAPPY ngồi ỉa, trút hết "tư sản quý báu con người vào cầu tiêu" hay không?.

Đây là vấn đề "nhạy cảm" và cũng rất quan trọng, nếu nhà cầu không đàng hoàng, thì uy tín của Trung Cộng bị xuống cấp thêm sau vụ đàn áp người Tây Tạng, không khí bị ô nhiễm, thức ăn bị nhiễm độc, tình trạng vi phạm nhân quyền trầm trọng .v..v... do nhu cầu thu hoạch cứt thuộc hàng chiến lược như quốc phòng, nên nhà nước Trung Cộng còn cho những "Toilet Guiders" tuyển lựa từ thành phần "tiên tiến" có lý lịch tốt nhiều đời, chắc chắn là thuộc thành phần gia đình cách mang ... học Anh Ngữ với chủ đề là môn: "Toilet language" để đáp ứng nhu cầu hướng dẫn du khách tìm đến nơi trút bầu tâm sự trong thời gian "liên hoan" thế vận hội tại Bắc kinh; một điểm khá quan trọng khác là thức ăn ở Trung Quốc đang bị thế giới quan ngại về chất độc, vi khuẩn, qui trình làm ăn dơ ... nhưng cũng tốt thôi, du khách càng ăn càng ỉa nhiều là "đạt mục đích yêu cầu", là Trung Cộng thu được thêm nhiều cứt.

Do đó, kỳ thế vận hội 2008, Trung Cộng thu được nhiều lợi nhuận, nhất là số Cứt từ khắp nơi trên thế giới đổ về đây để ỉa nhanh, ỉa nhiều, ỉa mãi ... để họ có phân bón phát triển nông nghiệp, đưa đất nước tiến tới thiên đàng Cộng Sản, chắc chắn sẽ phải đến vào năm 3 ngàn; tức là từ đây đến đó cũng gần 1000 năm, Trung Cộng và Việt Cộng còn dư thời giờ để chuẩn bị tẩu tán tiền vơ vét ra nước ngoài.

    "Ỉa, ỉa, ỉa và thế giới cùng ỉa ....
    Mặt mạnh giúp cho xã hội chủ nghĩa.
    Đạt thành tích cao trong ngành trồng tỉa.
    Xuất khẩu ra nhiều mặt hàng từ cầu ỉa ...

Trương Minh Hòa

No comments:

Post a Comment