GIẢI THỂ BẠO QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM LÀ HÌNH THỨC SINH HOẠT CHÍNH TRỊ VĂN MINH BÌNH THƯỜNG
Lm Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh
|
Lời phi lộ:
„Quốc gia hưng vong, Thất phu hữu trách“. Chúng tôi nghiên mình khâm phục giới trí thức luật gia. Ít ra, đã có một số nhà luật sư tiêu biểu ngành luật, đã và đang hiên ngang anh dũng gióng lên tiếng nói bênh vực cho lẽ phải, cho công lý, và chống lại kẻ phản bội dân tộc. Họ đã không hổ thẹn với lương tâm. Hoan hô tinh thần giới trí thức luật khoa.
Nghe rồi nói mãi, rõ chán! Đã nói rồi vẫn chưa tin?
Lại thêm vụ bắt giam luật sư nữa. Luật sư Lê Trần Luật, người đấu tranh và bảo vệ Công lý cho các giáo dân xứ Thái Hà, bị cục A42, Công An CSVN, bắt giam (bắt cóc) vào thứ bảy, ngày 23-06-09, với tội danh: „Tuyên truyền chống lại nhà nước và đảng CSVN“.
Trước đó, ngày 13-06-09, tay sai bán nước Cộng Sản Việt Gian, đã „khẩn cấp“ bắt luật sư Lê Công Định, với lý do: „mưu đổ phản động“, „cấu kết tổ chức phản động lưu vong“…. Và tay nô tỳ vong nô Cộng sản Tổng cục An Ninh Vũ Hải Triều, kết án rằng: „tịch thu nhiều tài liệu, chứng cứ âm mưu lật đổ nhà nước Việt Nam“.
Có thật, những nhà đấu tranh cho công lý hoà bình, cho tự do dân chủ là thành phần phản động, cấu kết lưu vong, lật đổ bạo quyền Cộng sản Việt Nam???
Ai phản động? Lật đổ chính quyền là sao? Tại sao phải lật đổ? Chế độ này có cần phải lật đổ không? Kẻ nào phản bội tổ quốc và dân tộc? Ai làm nô lệ cho Hán Cộng? Ai đang bán nước hại dân?
Ai là phản động? Phản động là gì? Cần lật đổ chế độ Cộng sản, chế độ phản bội dân tộc?
Người Việt hải ngoại lưu vong là tập thể những người tị nạn cộng sản chống cộng. Và nếu nói theo danh từ Việt Cộng, thì họ là „thành phần phản động“. Phản động, là bày tỏ quan điểm khác chính kiến, qua lời nói và hành động. Bày tỏ quan điểm chính trị khác nhau là lối sinh hoạt chính trị rất ư là bình thường và tự nhiên tại các nước văn minh dân chủ tân tiến trên thế giới. Trong một nước văn minh dân chủ, thì phải biết tôn trọng ý kiến khác biệt của nhau. Ngay đến con cái trong một gia đình còn có những chiều hướng khác biệt: cha theo đạo Công Giáo, mẹ theo đạo Phật, con theo đạo Hồi, chị theo đường hướng đảng Xã Hội, em theo trường phái bảo thủ Cộng Hòa, cháu thuộc đảng hyppi Xanh … Vân vân và vân vân ... Mọi khuynh hướng chính trị tôn giáo dù khác nhau, những họ vẫn chung sống vui vẻ thuận hòa dưới một mái nhà, vì mọi nguời biết tôn trọng dị kiến của nhau. Đó là sinh hoạt theo tinh thần dân chủ thực tiễn!
Danh từ „phản động“ chỉ có trong những nước độc tài chậm tiến hại dân bán nước như những anh cán ngố Cộng sản Việt Nam áp đặt để trấn áp những tiếng nói dân chủ chân chính.
Tất cả những ai yêu dân chủ đều là „phản động“!? Thế, những kẻ bảo vệ độc tài, yêu bất chính, bán nước phì thân, hại dân lành, thì họ là gì, là ai? Và phải gọi họ là gì? Phản bội dân tộc? Việt gian tay sai Hán Cộng? Kẻ rước voi dày mồ? Bè lũ cõng rắn cắn gà nhà? Phường bố láo? Lũ phản quốc? Bọn phản bội? Bọn côn đồ du đãng lưu manh???
Chính vì những dị biệt ngỗ nghịch như thế, tất cả những người yêu tự do, chuộng công lý và lẽ phải, phải quyết tâm thay đổi chế độ Cộng sản ma cô trấn áp người dân!
Hoá ra là như thế! Bất kỳ ai bị chụp mũ cho hai chữ phản động, là đã lãnh bản án tù tội, không cần xử án! Thật dễ dàng! Bắt người kết tội như tìm ốc bắt nhái! Thì ra là vậy!
Những nước văn minh dân chủ tân tiến trên thế giới, những người an cư lạc nghiệp tại các nước này, đều là phản động, dưới con mắt Cộng sản?! Nhưng, điều nghịch lý ở chỗ: Những người bị coi là „phản động“, chưa từng dâng một thước đất cho ngoại bang, chưa từng bao giờ làm tay sai cho thế lực phản động Tầu Cộng, chưa bào giờ họ bán đứng giang sơn cho ngoại bang. Những người bị «kết án» là «phản động», họ lại là những người yêu Chân Lý, ham thích Tự Do, yêu Tổ quốc và thương yêu đồng bào đích thực chân chính nhất.
Thế còn Việt Cộng? Họ là ai? Có phải, họ chính là kẻ phản động không? Chính họ là kẻ phản bội dân tộc?
Đích thị hắn! Chính những kẻ bán nước hại dân là những thành phần phản động, là những kẻ rước roi dày mồ. Chính Cộng sản cô hồn, những kẻ đàn áp người dân, trù dập những tiếng nói dân chủ, là thành phần phản bội quê hương và dân tộc. Họ chính là thành phần phản động cực kỳ nguy hiểm, vì họ đã và đang phá hủy môi trường sinh sống của người dân, và đưa cả dân tộc đến chỗ diệt vong.
Cộng sản đã làm gì cho dân tộc? Họ chỉ là phường bán nước hại dân! Làm tay sai Hán Cộng. Biến giang sơn lãnh thổ Việt Nam thành một tỉnh lỵ Trung Cộng.
Ai kêu gọi thay đổi chế độ Việt Gian Cộng Sản?
Chính việt gian Cộng sản tha thiết kêu gọi „thành phần phản động hải ngoại“ về nước phục vụ xây dựng lại quê hương. Kêu gọi đồng bào ở hải ngoại về phục vụ nhà nước, thì có nghĩa: đồng bào ở hải ngoại có quyền thay đổi guồng máy thể chế bất tài, tham nhũng và bán nước hại dân hiện nay. Xây dựng đất nước: cũng trong ý nghĩa là phải giải thể chế độ bạo quyền này mới lo xây dựng đất nước được. Muốn xây dựng đất nước, cần phải thay đổi chế độ cộng sản độc tài đảng trị! Đó là con đuờng tất yếu duy nhất để đưa đất nước hùng cường vững mạnh, độc lập dân chủ đích thực!
Đã mời „khúc ruột ngàn dặm“ về thăm quê hương, xây dựng đất nước, thì người dân trong nước cần gì phải cấu kết với tổ chức „phản động lưu vong“? Chính nhà nước việt gian Cộng sản đang mời họ về! Cần gì phải cấu kết!?
Các phần tử „phản động“ đang nằm đầy rẫy trong nước, nằm ngay trong quân đội công an, nằm ngay trong guồng máy nhà nước và nằm ngay cả trong ban Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam. Người „phản động“ là 83 triệu dân. Còn mấy trăm cán bộ nồng cốt Đảng Cộng Sản là thành phần phản dân hại nước chính hiệu! Vậy ai phải bắt ai? Ai phải lật đổ ai? Và ai mới chính là tội đồ dân tộc?
Tất cả mọi người, mọi giới cũng chỉ „bằng mặt“ với chế độ thối nát tay sai Hán Cộng, nhưng họ đâu có „bằng lòng“ với chế độ tham nhũng này!
Mỗi cuộc bầu cử là hình thức thay đổi chính quyền. Nhà nước Cộng sản Việt Nam, mỗi khi mùa bầu cử gần tới, đều rên rỉ kêu gọi đồng bào đi bầu. Đi bầu, là thể hiện ý muốn thay đổi chính quyền. Chính vì nhà nước Việt Nam, một nhà nước được gọi là nhà nước xã hội, nhưng có những điều cực kỳ dị nghịch, nên cần thay đổi chính sách và guồng máy. Bởi vì, điều 4, trong cái gọi là Hiến Pháp xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam, đã quy định đảng Cộng sản độc tôn, độc quyền lãnh đạo. Điều này có bố lếu bố láo không? Hiến Pháp gì mà chỉ áp dụng cho riêng đảng Cộng sản? Vì thế, chúng ta cần phải đi bầu để thay đổi cái chế độ trơ trẽn này. Thay vì, bầu bằng lá phiếu không được, thì chúng ta phải đi bầu bằng chân. Kiểu đi bầu bằng chân, cũng là hình thức thay đổi một chính thể. Đi bầu bằng chân là hình thức bỏ phiếu thay đổi một chính thể bạo quyền bất chính như hiện nay.
Kiểu đi bầu từ trước đến nay của Cộng sản, chỉ là hình thức „đi bầu đánh bùn sang ao“: Cộng vẫn Cộng! Tham nhũng vẫn hoàn tham nhũng! Độc tài vẫn ngự trị trên quê hương! Vì điều 4 ghi định, đảng Cộng sản Việt nam „độc quyền“ lãnh đạo, đồng nghĩa với: độc quyền bán nước, độc quyền hại dân, độc quyền tham nhũng. Chỉ thay người, nhưng không thay bản chất „đạo đức cách mạng Cộng sản“: cướp phá, bạo lực, xảo trá gian manh, tham nhũng, bán nước cầu vinh, tạo hận hù, gầy ra cảnh nồi da xáo thịt …
Chính vì chế độ Cộng sản có qúa nhiều những điều dị nghị, nên cần phải lật đổ là đúng nghĩa, đúng danh, đúng luật! Chẳng có quốc gia văn minh tân tiến nào trên thế giới, có kiểu loại „Hiến Pháp“ duy trì độc đảng cầm quyền, rồi rêu rao kêu gọi người dân đi bầu!? Hình thức bầu bán kiểu này, có qúa điểu cáng, nham nhiểm và nghịch lý không?
Kêu gọi người dân đi bầu thay đổi chính quyền, thì điều 4, trong cái gọi là Hiến pháp nước Cộng hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã chọn rồi. Vậy, đi bầu có qúa trơ trẽn lắm không? Đi bầu ở Việt Nam có qúa ngỗ nghịch lắm không? Chính vì nghịch nhĩ, nên phải lật đổ chế độ này cho đúng pháp danh, cho hợp với thời đại văn minh tân tiến nhân loại và hợp lòng dân!
Có nguồn tin cho biết, Nguyễn Minh Triết, muốn là một Yelzin cho Việt Nam. Nhưng có lẽ, vì nay sức trẻ không còn, thế đã yếu, lực đã mai mòn, nên đi đâu, Triết cũng than vãn lo âu, cảnh cáo sự mau chóng sẽ sụp đổ của chế độ. Có lẽ, Triết không muốn lộ tẩy ước vọng của mình, nên phải biểu lộ nỗi u sầu âu lo của mình, hầu nhằm che dấu mục đích mình chăng? Chúng ta thấy, không một chủ tịch nhà nước Cộng sản nào từ trước đến nay, lo xa và lo ra như Triết hiện nay. Việc lo ra của Triết cũng có lý do chính đáng của nó, vì chế độ này khó tồn tại lâu được. Nó không đáp đúng nguyện vọng của toàn dân và không hợp với trào lưu văn hóa văn minh thế giới. Chúng ta nghe Triết phát biểu:
Trước sỹ quan chính trị, Nguyễn Minh Triết la hoảng: „Bỏ điều 4 Hiến Pháp là tự sát“.
Trong chuyến thăm Hoa Kỳ vào tháng 6 năm 2007, trước đại diện truyền thông trong nước, Triết lại nhấn mạnh sự lo ngại sự thành hình đảng phái trong nước. Triết sợ „lập đảng này đây khác, lên kế hoạch, lật đổ chế độ“.
Trong chuyến thăm hai ngày, từ 10-12 tại New Zealand, tháng 9 năm 2007, Nguyễn Minh Triết lại cảnh cáo sẽ đem ra trước phát luật những „ai đó muốn lật đổ chế độ này“.
Mới đây, hôm 17-06-09, tại buổi lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành lập Học Viện Ngoại Giao, Nguyễn Minh Triết lo ngại và „cảnh giác với cách mạng mầu“, để lật đổ chế độ Hà Nội.
Kết luận
Xin cần ghi nhớ: Lật đổ tay sai Hán Tầu Cộng Sản Việt Nam, là bổn phận và trách nhiệm của mọi Công dân Việt Nam trưởng thành, 18 tuổi trở lên, không phần biệt già trẻ trai giái. Thay đổi guồng máy hiện nay trong nước, cũng là trách nhiệm lương tâm của những người con Việt tha hương, nếu họ còn ưu tư và quan tâm đến giòng sinh mệnh quốc gia dân tộc.
Thay đổi một chính thể, là cách sinh hoạt chính trị văn minh dân chủ rất bình thường! Thể chế bất nhân, bất nghĩa, bất chánh đạo này có cần lật đổ không? Thưa, cần qúa đi chứ! Vì chế độ này là chế độ hại dân hại nước, bán đất dâng biển cho Tầu Cộng. Chế độ này đã và đang biến dân tộc Việt Nam thành một tỉnh lỵ của Trung Cộng.
Giải thể bạo quyền bất chính, hay giải thể chế độ Cộng Sản, là cách thức bày tỏ lập trường chính trị trưởng thành của người công dân, nhằm thăng tiến xã hội và con người. „Giải thể chế độ Cộng Sản, con đường pháp triển tất yếu của Việt Nam“ (Bài xã luận của Lm. Phêrô Nguyễn Hữu Giải; Lm Phêrô Phan Văn Lợi; 29-04-2006).
Chẳng có Pháp luật dân chủ văn minh nào cấm đoán người công dân không được phép thay đổi một chính quyền. Nếu „Hiến Pháp“ của nước nào có điều khoản cấm „lật đổ chế độ“, thì chế độ đó là một chế độ gian manh, bất lương, lường đảo rõ ràng nhất. Một chế độ thối tha, một chế độ mỵ dân, một chế độ xảo trá như thế cần phải lật đổ ngay lập tức!!!
Thay đổi cơ chế tham nhũng bất tài, bất công hiện này là điều bắt buộc phải làm, nên làm và cần thiết cấp bách. Nói như kiểu người Cộng sản: Lật đổ chế độ độc tài đảng trị bất nhân là phải „khẩn trương“. Và chế độ Cộng sản phải sụp đổ là điều tất yếu!
(Đức quốc: Lễ kính ngày sinh nhật Thánh Gioan Tiền Hô, đấng làm chứng nhân cho Công lý lẽ phải. Thánh Nhân đấu tranh cho sự thật, ngài là quan thầy cho các nhà Luật sư: 24-06-2009)
Danh từ „phản động“ chỉ có trong những nước độc tài chậm tiến hại dân bán nước như những anh cán ngố Cộng sản Việt Nam áp đặt để trấn áp những tiếng nói dân chủ chân chính.
Tất cả những ai yêu dân chủ đều là „phản động“!? Thế, những kẻ bảo vệ độc tài, yêu bất chính, bán nước phì thân, hại dân lành, thì họ là gì, là ai? Và phải gọi họ là gì? Phản bội dân tộc? Việt gian tay sai Hán Cộng? Kẻ rước voi dày mồ? Bè lũ cõng rắn cắn gà nhà? Phường bố láo? Lũ phản quốc? Bọn phản bội? Bọn côn đồ du đãng lưu manh???
Chính vì những dị biệt ngỗ nghịch như thế, tất cả những người yêu tự do, chuộng công lý và lẽ phải, phải quyết tâm thay đổi chế độ Cộng sản ma cô trấn áp người dân!
Hoá ra là như thế! Bất kỳ ai bị chụp mũ cho hai chữ phản động, là đã lãnh bản án tù tội, không cần xử án! Thật dễ dàng! Bắt người kết tội như tìm ốc bắt nhái! Thì ra là vậy!
Những nước văn minh dân chủ tân tiến trên thế giới, những người an cư lạc nghiệp tại các nước này, đều là phản động, dưới con mắt Cộng sản?! Nhưng, điều nghịch lý ở chỗ: Những người bị coi là „phản động“, chưa từng dâng một thước đất cho ngoại bang, chưa từng bao giờ làm tay sai cho thế lực phản động Tầu Cộng, chưa bào giờ họ bán đứng giang sơn cho ngoại bang. Những người bị «kết án» là «phản động», họ lại là những người yêu Chân Lý, ham thích Tự Do, yêu Tổ quốc và thương yêu đồng bào đích thực chân chính nhất.
Thế còn Việt Cộng? Họ là ai? Có phải, họ chính là kẻ phản động không? Chính họ là kẻ phản bội dân tộc?
Đích thị hắn! Chính những kẻ bán nước hại dân là những thành phần phản động, là những kẻ rước roi dày mồ. Chính Cộng sản cô hồn, những kẻ đàn áp người dân, trù dập những tiếng nói dân chủ, là thành phần phản bội quê hương và dân tộc. Họ chính là thành phần phản động cực kỳ nguy hiểm, vì họ đã và đang phá hủy môi trường sinh sống của người dân, và đưa cả dân tộc đến chỗ diệt vong.
Cộng sản đã làm gì cho dân tộc? Họ chỉ là phường bán nước hại dân! Làm tay sai Hán Cộng. Biến giang sơn lãnh thổ Việt Nam thành một tỉnh lỵ Trung Cộng.
Ai kêu gọi thay đổi chế độ Việt Gian Cộng Sản?
Chính việt gian Cộng sản tha thiết kêu gọi „thành phần phản động hải ngoại“ về nước phục vụ xây dựng lại quê hương. Kêu gọi đồng bào ở hải ngoại về phục vụ nhà nước, thì có nghĩa: đồng bào ở hải ngoại có quyền thay đổi guồng máy thể chế bất tài, tham nhũng và bán nước hại dân hiện nay. Xây dựng đất nước: cũng trong ý nghĩa là phải giải thể chế độ bạo quyền này mới lo xây dựng đất nước được. Muốn xây dựng đất nước, cần phải thay đổi chế độ cộng sản độc tài đảng trị! Đó là con đuờng tất yếu duy nhất để đưa đất nước hùng cường vững mạnh, độc lập dân chủ đích thực!
Đã mời „khúc ruột ngàn dặm“ về thăm quê hương, xây dựng đất nước, thì người dân trong nước cần gì phải cấu kết với tổ chức „phản động lưu vong“? Chính nhà nước việt gian Cộng sản đang mời họ về! Cần gì phải cấu kết!?
Các phần tử „phản động“ đang nằm đầy rẫy trong nước, nằm ngay trong quân đội công an, nằm ngay trong guồng máy nhà nước và nằm ngay cả trong ban Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam. Người „phản động“ là 83 triệu dân. Còn mấy trăm cán bộ nồng cốt Đảng Cộng Sản là thành phần phản dân hại nước chính hiệu! Vậy ai phải bắt ai? Ai phải lật đổ ai? Và ai mới chính là tội đồ dân tộc?
Tất cả mọi người, mọi giới cũng chỉ „bằng mặt“ với chế độ thối nát tay sai Hán Cộng, nhưng họ đâu có „bằng lòng“ với chế độ tham nhũng này!
Mỗi cuộc bầu cử là hình thức thay đổi chính quyền. Nhà nước Cộng sản Việt Nam, mỗi khi mùa bầu cử gần tới, đều rên rỉ kêu gọi đồng bào đi bầu. Đi bầu, là thể hiện ý muốn thay đổi chính quyền. Chính vì nhà nước Việt Nam, một nhà nước được gọi là nhà nước xã hội, nhưng có những điều cực kỳ dị nghịch, nên cần thay đổi chính sách và guồng máy. Bởi vì, điều 4, trong cái gọi là Hiến Pháp xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam, đã quy định đảng Cộng sản độc tôn, độc quyền lãnh đạo. Điều này có bố lếu bố láo không? Hiến Pháp gì mà chỉ áp dụng cho riêng đảng Cộng sản? Vì thế, chúng ta cần phải đi bầu để thay đổi cái chế độ trơ trẽn này. Thay vì, bầu bằng lá phiếu không được, thì chúng ta phải đi bầu bằng chân. Kiểu đi bầu bằng chân, cũng là hình thức thay đổi một chính thể. Đi bầu bằng chân là hình thức bỏ phiếu thay đổi một chính thể bạo quyền bất chính như hiện nay.
Kiểu đi bầu từ trước đến nay của Cộng sản, chỉ là hình thức „đi bầu đánh bùn sang ao“: Cộng vẫn Cộng! Tham nhũng vẫn hoàn tham nhũng! Độc tài vẫn ngự trị trên quê hương! Vì điều 4 ghi định, đảng Cộng sản Việt nam „độc quyền“ lãnh đạo, đồng nghĩa với: độc quyền bán nước, độc quyền hại dân, độc quyền tham nhũng. Chỉ thay người, nhưng không thay bản chất „đạo đức cách mạng Cộng sản“: cướp phá, bạo lực, xảo trá gian manh, tham nhũng, bán nước cầu vinh, tạo hận hù, gầy ra cảnh nồi da xáo thịt …
Chính vì chế độ Cộng sản có qúa nhiều những điều dị nghị, nên cần phải lật đổ là đúng nghĩa, đúng danh, đúng luật! Chẳng có quốc gia văn minh tân tiến nào trên thế giới, có kiểu loại „Hiến Pháp“ duy trì độc đảng cầm quyền, rồi rêu rao kêu gọi người dân đi bầu!? Hình thức bầu bán kiểu này, có qúa điểu cáng, nham nhiểm và nghịch lý không?
Kêu gọi người dân đi bầu thay đổi chính quyền, thì điều 4, trong cái gọi là Hiến pháp nước Cộng hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã chọn rồi. Vậy, đi bầu có qúa trơ trẽn lắm không? Đi bầu ở Việt Nam có qúa ngỗ nghịch lắm không? Chính vì nghịch nhĩ, nên phải lật đổ chế độ này cho đúng pháp danh, cho hợp với thời đại văn minh tân tiến nhân loại và hợp lòng dân!
Có nguồn tin cho biết, Nguyễn Minh Triết, muốn là một Yelzin cho Việt Nam. Nhưng có lẽ, vì nay sức trẻ không còn, thế đã yếu, lực đã mai mòn, nên đi đâu, Triết cũng than vãn lo âu, cảnh cáo sự mau chóng sẽ sụp đổ của chế độ. Có lẽ, Triết không muốn lộ tẩy ước vọng của mình, nên phải biểu lộ nỗi u sầu âu lo của mình, hầu nhằm che dấu mục đích mình chăng? Chúng ta thấy, không một chủ tịch nhà nước Cộng sản nào từ trước đến nay, lo xa và lo ra như Triết hiện nay. Việc lo ra của Triết cũng có lý do chính đáng của nó, vì chế độ này khó tồn tại lâu được. Nó không đáp đúng nguyện vọng của toàn dân và không hợp với trào lưu văn hóa văn minh thế giới. Chúng ta nghe Triết phát biểu:
Trước sỹ quan chính trị, Nguyễn Minh Triết la hoảng: „Bỏ điều 4 Hiến Pháp là tự sát“.
Trong chuyến thăm Hoa Kỳ vào tháng 6 năm 2007, trước đại diện truyền thông trong nước, Triết lại nhấn mạnh sự lo ngại sự thành hình đảng phái trong nước. Triết sợ „lập đảng này đây khác, lên kế hoạch, lật đổ chế độ“.
Trong chuyến thăm hai ngày, từ 10-12 tại New Zealand, tháng 9 năm 2007, Nguyễn Minh Triết lại cảnh cáo sẽ đem ra trước phát luật những „ai đó muốn lật đổ chế độ này“.
Mới đây, hôm 17-06-09, tại buổi lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành lập Học Viện Ngoại Giao, Nguyễn Minh Triết lo ngại và „cảnh giác với cách mạng mầu“, để lật đổ chế độ Hà Nội.
Kết luận
Xin cần ghi nhớ: Lật đổ tay sai Hán Tầu Cộng Sản Việt Nam, là bổn phận và trách nhiệm của mọi Công dân Việt Nam trưởng thành, 18 tuổi trở lên, không phần biệt già trẻ trai giái. Thay đổi guồng máy hiện nay trong nước, cũng là trách nhiệm lương tâm của những người con Việt tha hương, nếu họ còn ưu tư và quan tâm đến giòng sinh mệnh quốc gia dân tộc.
Thay đổi một chính thể, là cách sinh hoạt chính trị văn minh dân chủ rất bình thường! Thể chế bất nhân, bất nghĩa, bất chánh đạo này có cần lật đổ không? Thưa, cần qúa đi chứ! Vì chế độ này là chế độ hại dân hại nước, bán đất dâng biển cho Tầu Cộng. Chế độ này đã và đang biến dân tộc Việt Nam thành một tỉnh lỵ của Trung Cộng.
Giải thể bạo quyền bất chính, hay giải thể chế độ Cộng Sản, là cách thức bày tỏ lập trường chính trị trưởng thành của người công dân, nhằm thăng tiến xã hội và con người. „Giải thể chế độ Cộng Sản, con đường pháp triển tất yếu của Việt Nam“ (Bài xã luận của Lm. Phêrô Nguyễn Hữu Giải; Lm Phêrô Phan Văn Lợi; 29-04-2006).
Chẳng có Pháp luật dân chủ văn minh nào cấm đoán người công dân không được phép thay đổi một chính quyền. Nếu „Hiến Pháp“ của nước nào có điều khoản cấm „lật đổ chế độ“, thì chế độ đó là một chế độ gian manh, bất lương, lường đảo rõ ràng nhất. Một chế độ thối tha, một chế độ mỵ dân, một chế độ xảo trá như thế cần phải lật đổ ngay lập tức!!!
Thay đổi cơ chế tham nhũng bất tài, bất công hiện này là điều bắt buộc phải làm, nên làm và cần thiết cấp bách. Nói như kiểu người Cộng sản: Lật đổ chế độ độc tài đảng trị bất nhân là phải „khẩn trương“. Và chế độ Cộng sản phải sụp đổ là điều tất yếu!
(Đức quốc: Lễ kính ngày sinh nhật Thánh Gioan Tiền Hô, đấng làm chứng nhân cho Công lý lẽ phải. Thánh Nhân đấu tranh cho sự thật, ngài là quan thầy cho các nhà Luật sư: 24-06-2009)
No comments:
Post a Comment