Trong nỗi buồn Quê hương mất dần vùng đất biên giới phía Bắc, vùng biển và hải đảo Hoàng sa và Trường sa, gần đây chủ quyền quản lý và khai thác tài nguyên từ núi rừng cao nguyên cũng đã bị xâm phạm và đe dọa nhiều điều.
Người nông dân, công nhân Tây nguyên đang thất nghiệp đứng nhìn hàng ngàn công nhân Tàu cộng đang cướp cơm cướp việc xây dựng các công trình cho việc khai thác Bô-xít, chẳng những chúng đã cướp cơm gạo hai bữa hàng ngày mà còn đe dọa gieo rắc bao nhiêu tai họa cho đất Nước mai sau. Trên rừng đã vậy, đồng bào ven biển thì khá gì hơn ? hàng trăm tàu thuyền của ngư dân trong thời gian qua đã phải uất hận neo tàu tại bến, không dám ra khơi mặc dầu đang trong mùa thả lưới vì họ lo sợ trước lệnh cấm ngư dân ta đến khai thác vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa trong sơ đồ lưỡi bò màu đỏ mà chúng tự nhận là lãnh hải của chúng trong khi từ ngàn xưa Ông Cha chúng ta làm nghề biển đã bám sống từ vùng biển này, là vùng biển kinh tế chung cùng một vùng Trời của quê hương.
Đứng trước đại nạn hủy diệt môi trường sống và nguy cơ mất Nước Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ đã cất cao lời báo nguy và kêu gọi mọi tầng lớp cùng hiệp lực cứu nguy đất nưóc. Tiếng vang vọng đã lan rộng khắp nơi, đánh động lương tâm mọi giới từ trong ra ngoài Nước. Kết quả như thế nào thì tùy theo cảm nhận của mỗi người và còn tùy vào vận Nước, điều cần nói là tất cả những Tổ chức Đoàn thể, Tôn Giáo và mọi giới từ trong đến ngoài Nước đã đồng tình lên tiếng ủng hộ.
Sự việc rõ như ban ngày nhưng nào có được yên ổn để đồng tâm hiệp lực cùng tiến về một hướng cho đại cuộc chung. Vẫn với những con người có bản tánh cực đoan dị biệt, vẫn cái thói đời ganh ghét bất cứ ai hơn họ. Cho dù họ nhận là kẻ có học nhưng không thấy hạnh, họ khoe có tài nhưng chẳng có đức. Qua bao nhiêu giai đoạn thăng trầm hiểm nguy chẳng thấy họ đóng góp được một kế sách gì thực tế, một thành tích gì cụ thể, mà họ chỉ rình thời cơ đánh lén để phá bỉnh và chuyên đánh giặc mồm, lý luận vu vơ, hàm hồ quyết đoán, lời lẽ kiêu ngạo xấc xược nhằm chụp mũ một cách ngơ ngốc nên chẳng triệt hạ được ai chớ nói chi đến Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ.
Phụ họa với thành phần nầy là một nhóm người tuy khác lối nhưng cùng một mục đích là tìm cách triệt hạ và thủ tiêu con đường đấu tranh giải trừ Pháp Nạn và Quốc Nạn do Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo mà ỏ Hải ngoại tiêu biểu là là Chư Tôn Giáo Phẩm Văn Phòng II Viện Hoá Đạo. Lặp đi lặp lại, Họ không từ nan một phương tiện nào nhằm đặt đều nói xấu và vu vạ đối tượng bất kể là ai. Thấy không có tác dụng với đồng bào Phật Tử sáng suốt, đi Chùa và chọn Chùa theo tiếng gọi của lương tâm, mỗi ngày đến tu học tại Chùa Điều Ngự mỗi đông; cùng đường họ chuyển hướng tuyên truyền nhắm vào Cơ sở mới Chùa Điều Ngự là Chùa của Cọng sãn để đồng hóa cá mè một lứa với một số cơ sở Chùa Viện có Quí Thầy đã về hoặc có ý định về thỏa hiệp cầu an hoặc Quí Thầy chuyên đón Tăng Ni được đào tạo dưới mái trường XHCN ra Hải ngoại chuyên giúp vui hò hát và thuyết giảng toàn những lời ru ngũ Phật Tử hãy quên quá khứ, xoá bỏ hận thù, không làm chính trị, an tịnh tu tập để giải thoát? Nghĩa là mũ ni che tai !.
Nghe qua có vẽ phải đạo, thuận đường tu ! nhưng nghĩ theo Chánh Pháp thì đó là cách dẫn dắt người Phật Tử nhẹ dạ vào con đường tu mù, tu để hưởng thụ an nhàn cá nhân chớ không phải tu để cứu khổ độ sanh. Tu giữ hạnh Từ bi mà quên mất Trí tuệ và Dũng cảm để nhận biết và hành dộng theo đúng Chánh Pháp.
Đạo như thật của Phật và Chính nghĩa Quốc Gia vẫn sáng ngời trong lòng người Phật Tử tỵ nạn Cộng sãn chân chính, Vì vậy cho dù thuyết phục lôi kéo, mạ lỵ, bôi bẩn hay vu vạ đến đâu thì con đường đấu tranh cho tự do dân chủ, cho nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ lãnh hải do Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ XLTV. Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hoá Đạo lãnh Đạo và ở Hải ngọai là Văn Phòng II Viện Hoá Đạo vẫn giữ đường lối sáng ngời với thời gian không thể dập tắt. Một tỷ tư người Trung Cộng với đủ ma chước không thể che khuất và dập tắt được tiếng nói của sáu triệu dân Tây Tạng trong hơn 50 năm qua, nói chi đến con số hai ba trăm phô khoe lòe loẹt.
Chân lý và thực chất sẽ tồn tại mãi mãi.
Westminter, 8/06/09
Thanh Trúc
Người nông dân, công nhân Tây nguyên đang thất nghiệp đứng nhìn hàng ngàn công nhân Tàu cộng đang cướp cơm cướp việc xây dựng các công trình cho việc khai thác Bô-xít, chẳng những chúng đã cướp cơm gạo hai bữa hàng ngày mà còn đe dọa gieo rắc bao nhiêu tai họa cho đất Nước mai sau. Trên rừng đã vậy, đồng bào ven biển thì khá gì hơn ? hàng trăm tàu thuyền của ngư dân trong thời gian qua đã phải uất hận neo tàu tại bến, không dám ra khơi mặc dầu đang trong mùa thả lưới vì họ lo sợ trước lệnh cấm ngư dân ta đến khai thác vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa trong sơ đồ lưỡi bò màu đỏ mà chúng tự nhận là lãnh hải của chúng trong khi từ ngàn xưa Ông Cha chúng ta làm nghề biển đã bám sống từ vùng biển này, là vùng biển kinh tế chung cùng một vùng Trời của quê hương.
Đứng trước đại nạn hủy diệt môi trường sống và nguy cơ mất Nước Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ đã cất cao lời báo nguy và kêu gọi mọi tầng lớp cùng hiệp lực cứu nguy đất nưóc. Tiếng vang vọng đã lan rộng khắp nơi, đánh động lương tâm mọi giới từ trong ra ngoài Nước. Kết quả như thế nào thì tùy theo cảm nhận của mỗi người và còn tùy vào vận Nước, điều cần nói là tất cả những Tổ chức Đoàn thể, Tôn Giáo và mọi giới từ trong đến ngoài Nước đã đồng tình lên tiếng ủng hộ.
Sự việc rõ như ban ngày nhưng nào có được yên ổn để đồng tâm hiệp lực cùng tiến về một hướng cho đại cuộc chung. Vẫn với những con người có bản tánh cực đoan dị biệt, vẫn cái thói đời ganh ghét bất cứ ai hơn họ. Cho dù họ nhận là kẻ có học nhưng không thấy hạnh, họ khoe có tài nhưng chẳng có đức. Qua bao nhiêu giai đoạn thăng trầm hiểm nguy chẳng thấy họ đóng góp được một kế sách gì thực tế, một thành tích gì cụ thể, mà họ chỉ rình thời cơ đánh lén để phá bỉnh và chuyên đánh giặc mồm, lý luận vu vơ, hàm hồ quyết đoán, lời lẽ kiêu ngạo xấc xược nhằm chụp mũ một cách ngơ ngốc nên chẳng triệt hạ được ai chớ nói chi đến Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ.
Phụ họa với thành phần nầy là một nhóm người tuy khác lối nhưng cùng một mục đích là tìm cách triệt hạ và thủ tiêu con đường đấu tranh giải trừ Pháp Nạn và Quốc Nạn do Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo mà ỏ Hải ngoại tiêu biểu là là Chư Tôn Giáo Phẩm Văn Phòng II Viện Hoá Đạo. Lặp đi lặp lại, Họ không từ nan một phương tiện nào nhằm đặt đều nói xấu và vu vạ đối tượng bất kể là ai. Thấy không có tác dụng với đồng bào Phật Tử sáng suốt, đi Chùa và chọn Chùa theo tiếng gọi của lương tâm, mỗi ngày đến tu học tại Chùa Điều Ngự mỗi đông; cùng đường họ chuyển hướng tuyên truyền nhắm vào Cơ sở mới Chùa Điều Ngự là Chùa của Cọng sãn để đồng hóa cá mè một lứa với một số cơ sở Chùa Viện có Quí Thầy đã về hoặc có ý định về thỏa hiệp cầu an hoặc Quí Thầy chuyên đón Tăng Ni được đào tạo dưới mái trường XHCN ra Hải ngoại chuyên giúp vui hò hát và thuyết giảng toàn những lời ru ngũ Phật Tử hãy quên quá khứ, xoá bỏ hận thù, không làm chính trị, an tịnh tu tập để giải thoát? Nghĩa là mũ ni che tai !.
Nghe qua có vẽ phải đạo, thuận đường tu ! nhưng nghĩ theo Chánh Pháp thì đó là cách dẫn dắt người Phật Tử nhẹ dạ vào con đường tu mù, tu để hưởng thụ an nhàn cá nhân chớ không phải tu để cứu khổ độ sanh. Tu giữ hạnh Từ bi mà quên mất Trí tuệ và Dũng cảm để nhận biết và hành dộng theo đúng Chánh Pháp.
Đạo như thật của Phật và Chính nghĩa Quốc Gia vẫn sáng ngời trong lòng người Phật Tử tỵ nạn Cộng sãn chân chính, Vì vậy cho dù thuyết phục lôi kéo, mạ lỵ, bôi bẩn hay vu vạ đến đâu thì con đường đấu tranh cho tự do dân chủ, cho nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ lãnh hải do Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ XLTV. Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hoá Đạo lãnh Đạo và ở Hải ngọai là Văn Phòng II Viện Hoá Đạo vẫn giữ đường lối sáng ngời với thời gian không thể dập tắt. Một tỷ tư người Trung Cộng với đủ ma chước không thể che khuất và dập tắt được tiếng nói của sáu triệu dân Tây Tạng trong hơn 50 năm qua, nói chi đến con số hai ba trăm phô khoe lòe loẹt.
Chân lý và thực chất sẽ tồn tại mãi mãi.
Westminter, 8/06/09
No comments:
Post a Comment