Năm 1967 người da đen của Hoa kỳ vẫn còn bị phân biệt chủng tộc: không được vào trường học của người da trắng, các sinh hoạt ngoài xã hội thường đứng sau người da trắng. Nhưng hôm nay, chính ông Barack Obama (da đen) lại được nhân dân Hoa kỳ bầu làm tổng thống. Tính đa nguyên của nền dân chủ Hoa kỳ đã làm cho thế giới phải kinh ngạc, nền kinh tế và sức mạnh của Hoa kỳ vẫn nằm trong những nước hàng đầu thế giới, điều này chứng tỏ rằng với thể chế đa nguyên thì sức mạnh và ý chí của toàn dân là tất yếu. Có thể bài viết này không thuyết phục được những người bảo thủ, nhưng lương tâm tôn trọng sự thật, tinh thần dân tộc thì ai cũng phải có.
Tổ quốc, Danh dự và Trách nhiệm, đây là niềm tự hào của mọi công dân trong một đất nước có chủ quyền. Cũng vì Tổ quốc-Danh dự-Trách nhiệm mà tiền nhân ta đã phải hy sinh xương máu để giữ vững non sông cho ngày nay toàn dân Việt cùng nhau chung hưởng. Chúng tôi không bịa đặt, vu khống hay thêu dệt hoặc thổi phồng mà chúng tôi chỉ nói lên sự thật khi nhìn lại hiện tình đất nước dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN. Tất cả những vấn nạn đau thương của dân tộc trong các thời kỳ cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, công hàm công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của TQ do thủ tướng Phạm Văn Đồng ký ngày 14/9/1958, tết Mậu thân, rồi sau 1975 là đánh đổ tư sản mại bản, dồn dân vào vùng kinh tế mới; tiếp đến là các hiệp ước ranh giới và lãnh hải đã ký với TQ khiến cho đất nước mất Ải nam quan, bãi Tục Lãm, gần hết thác Bản giốc cùng trên 10.000km2 đường biển, đó là những chủ trương lớn của đảng mà nhân dân không được quyền biết, kết quả ra sao cho đến nay chắc mọi người cũng đều biết. Quá khứ đã trôi qua nhưng chúng ta là công dân VN thì phải làm sao để khỏi hổ thẹn với tiền nhân. Đất nước này là của 86 triệu người chớ không phải của riêng 15 con người trong Bộ Chính Trị (BCT) ĐCSVN, đúng như lời nói của cựu thủ tướng Võ văn Kiệt trong những ngày cuối đời: “đất nước này là của chung, không phải của riêng ĐCSVN…. Trước kia tôi nghĩ rằng yêu nước là yêu XHCN. Nhưng nay nghĩ lại thấy rằng yêu nước cũng còn có nhiều đường”. Thiết tưởng đây là lời nói tận đáy lòng mà ông Võ Văn Kiệt muốn gởi gấm cho những thành phần bảo thủ trong đảng phải suy nghĩ lại sau một giấc ngủ dài.
Giờ đây, đất nước đang đứng trước thảm họa diệt vong khi các nhà lãnh đạo VN lúc nào cũng trung thành với “16 chữ vàng” và “4 tốt” đối với đàn anh Trung Quốc còn TQ thì luôn tìm cách xâm chiếm, vơ vét tài nguyên của VN thông qua các hiệp ước, hiệp định mà các nhân vật trong BCT đã âm thầm ký kết với họ. Hiện nay, toàn dân đang phải đối mặt với sự xâm lăng kiểu mới rất tinh vi của TQ, đó là việc khai thác Bauxite tại Tây nguyên nóc nhà của đông dương và huyết mạch của Việt Nam mà tưởng thú Dũng đã khẳng định là: “chủ trương lớn của đảng và nhà nước”, một chủ trương đã được TBT Nông đức Mạnh âm thầm ký với TQ năm 2001, được thủ tướng Dũng triển khai thi hành. Hàng ngàn hecta đất Tây nguyên đã và đang được chủ nhân TQ san bằng, hàng chục ngàn công nhân TQ (có thể là quân nhân) đang hiện diện ngày đêm trên các công trường khai thác, lá cờ TQ đang tung bay khắp nơi trên các công trường của họ ở Tây nguyên, đây là sự thật nhưng chính quyền thì cứ nói là không có. Các tướng lãnh cấp cao trong đảng đã viết thư đầy tâm huyết để can ngăn như: thư của đại tướng Võ nguyên Giáp, thư của thiếu tướng Nguyễn trọng Vĩnh (cựu đại sứ VN tại TQ), thư của trung tướng Đồng Sỹ Nguyên, báo cáo của thiếu tướng công an Lê văn Cương, thư của các nhà văn Nguyên Ngọc, Lê phú Khải, Phạm đình Trọng. Bảng kiến nghị dừng khai thác Bauxite đầy đủ tính thuyết phục khoa học và được sự đồng tình của trên 1800 nhà trí thức VN trong và ngoài nước, trong đó có tên các nhà khoa học nổi tiếng có nhiều uy tín với quốc tế, bảng tường trình và phân tích của tiến sĩ Nguyễn thanh Sơn (giám đốc Cty Sông Hồng, cũng là thành viên cao cấp của tập đoàn TKV VN chủ đầu tư chính hợp tác với Cty Chalco TQ) về tai hại mà tương lai dân tộc phải gánh chịu từ bùn đỏ khi khai thác Bauxite, cho đến nay vẫn không được các nhà lãnh đạo VN quan tâm đúng mức. Giáo sư Nguyễn Huệ Chi (nguyên Chủ tịch hội đồng khoa học VN), nhà văn Phạm Toàn, giáo sư TS Nguyễn thế Hùng vì nặng lòng với thế hệ tương lai của dân tộc, muốn cho ĐCSVN khẳng định vai trò vì dân vì nước đúng với khẩu hiệu mà đảng thường tuyên bố đã cùng nhau mạnh dạng khởi xướng Bảng kiến nghị, mặc dù đã được sự đồng tình của hầu hết các nhà trí thức VN ký tên ủng hộ, nhưng chẳng những không được xem xét. Trái lại đã được thứ trưởng Bộ Công Thương Lê Dương Quang phản bác rộng rãi trên các hệ thống thông tin và báo chí bằng những lời lẽ đầy thù hận, vu khống cho các nhà trí thức là “…kém xây dựng, hoàn toàn dựa trên những thông tin sai lạc, dựng chuyện …., thậm chí mang tính kích động đã bị các thế lực phản động xúi giục …”.
Thời gian qua, các nhà đấu tranh ôn hòa cho tự do dân chủ và quyền tự quyết của toàn dân, phù hợp với điều 69 HP hiện hành và các công ước quốc tế mà VN đã ký kết, những cuộc lên tiếng, biểu tình để phản đối hành động xâm lăng của TQ của các thành phần trẻ sinh viên, trí thức yêu nước cũng đều bị quy là theo bọn phản động nước ngoài, rất nhiều người cho đến nay vẫn còn bị tù đầy và số người tuy chưa bị đi tù nhưng vẫn bị quản chế gắt gao và công an thường xuyên gây chuyện. Kỳ thật, những hành động đòi hỏi ôn hòa cho quyền tự do dân chủ, phản đối kẻ xâm lăng, vạch ra những sai sót trong chính sách có hại cho đất nước để những người lãnh đạo đảng nhìn thấy mà kịp thời sửa sai thì lại bị quy chụp là nghe theo các thế lực phản động xúi giục. Không biết đằng sau các khẩu hiệu vì dân-vì nước của đảng, lời nói của Hồ Chí Minh khi còn sống “các vua Hùng có công dựng nước, bác cháu ta phải cố công gìn giữ nước”…. sẽ ra sao trong sự suy nghĩ của mọi người dân Việt hôm nay và mai sau?
Tất cả những sự vu khống, quy chụp để nhằm biểu dương quyền hành của đảng trên các hệ thống thông tin và báo chí trong thời gian qua đối với những cá nhân tranh đấu cho quyền tự do dân chủ, những nhà tu hành lãnh đạo các tôn giáo cho quyền tự do tín ngưỡng đã trở thành câu chuyện thường ngày trong xã hội. Bây giờ lại được chính quyền áp dụng ngay cả những công thần của đảng và các nhà trí thức ưu tú nhất. Nhân dân VN đã trải qua những biến cố đau thương không đáng có từ khi ĐCSVN chính thức ra đời và lãnh đạo nửa phần đất nước. Hàng triệu người con yêu dấu phải hy sinh trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn, hàng trăm ngàn người dân oan phải chịu chết trong cảnh con đấu tố cha, vợ đấu tố chồng, thân nhân dòng họ, xóm làng đấu tố lẫn nhau để rồi sau đó nhận lại lời xin lỗi và những giọt nước mắt muộn màng của người lãnh đạo cao nhất đảng là ông Hồ chí Minh. Những hình ảnh thương đau mà Tổ quốc và dân tộc phải gánh chịu trong sự xâm lăng của TQ năm 1974 ở quần đảo Hoàng sa, năm 1979 ở 6 tỉnh biên giới phía bắc, năm 1988 ở quần đảo Trường sa …v.v… (riêng tại Trường sa, chúng tôi đã xem được đoạn phim mà TQ chiếu trên mạng, nhìn thấy cảnh 64 chiến sĩ VN đứng hàng ngang không chống cự, thế mà hải quân TQ bắn từ người cho đến hết, khiến cho chúng tôi liên tưởng tới cảnh tàn sát dã man của quân đội TQ đối với dân thường vô tội tại các tỉnh mà TQ đi qua năm 1979 mà VN đã liệt kê trong cuốn sách tố cáo tội ác của TQ trước quốc tế được nhà xuất bản Hà nội xuất bản vào cuối năm 1979. Thật là những cảnh tượng kinh hoàng cho dân tộc mà lịch sử chắc chắn sẽ phải ghi nhớ mãi). Chúng tôi nghĩ: quá khứ rồi cũng phải đi qua, nhân dân VN với lòng khoan dung cùng với tinh thần hòa hợp và đoàn kết để hướng tới một tương lai đầy xán lạng cho quê hương, đây là lòng tha thiết của toàn dân và cũng là trách nhiệm của các cấp lãnh đạo chính quyền.
Chúng tôi luôn tin rằng: rồi đây các nhà lãnh đạo sẽ nhìn ra được sự thật để có chính sách phù hợp với trào lưu tiến bộ của thế giới, phù hợp với ý nguyện của toàn dân để những trí thức và thế hệ tuổi trẻ VN trong và ngoài nước đem hết khả năng trí tài phục vụ đất nước. Tuy nhiên hiện nay, trong sự hèn yếu của các nhân vật tối cao trong BCT bắt buộc chúng tôi phải lên tiếng và sẽ có hành động cứu nguy đất nước trong tương lai, đúng như lời khẳng định được ghi trong thư ngỏ số 2 của các nhà trí thức khoa học VN gởi quốc hội: “Nhân dân VN dựng nước được thì sẽ giữ nước được”. Với sự liên hoàn của quốc tế ngày nay, TQ sẽ không bao giờ dám dùng vũ lực để xâm lăng VN, nhưng họ sẽ dùng thế mạnh của họ nhắm vào những nhân vật lãnh đạo đảng là những người chỉ biết quyền lợi cá nhân, sẵn sàng chìu theo ý muốn của họ. Nếu như trường hợp này xảy ra theo kế hoạch của TQ thì quốc tế sẽ bó tay và VN trở thành Tây Tạng thứ 2 của TQ là điều dễ hiểu. Sở dĩ chúng tôi mạnh dạn viết lên những điều này là bởi vì trong thời gian qua 15 nhân vật tối cao của đảng đã quá nhân nhượng TQ, đã hy sinh quyền lợi đất nước quá nhiều.
Thử nhìn kỹ bản đồ đăng ký vùng lãnh hải của chính quyền VN với LHQ, chúng tôi thấy đã bỏ ngỏ quá nhiều các vùng lãnh hải mà đáng lẽ VN phải được hưởng, còn những phản đối và hành động qua lại của VN-TQ trong thời gian qua, đây là một sự dàn cảnh với nhau để xoa dịu lòng căm phẫn của toàn dân. Rất may cho dân tộc VN còn có cộng đồng VN hải ngoại đã vào cuộc, ông Nguyễn Bá Cẩn (cựu thủ tướng VNCH) đã đứng ra làm trung gian cho trên 300 hội đoàn, đoàn thể khắp nơi từ trong và ngoài nước đại diện hợp pháp cho toàn dân VN để đệ trình lên LHQ bắt buộc LHQ phải xét đến quyền lợi chung của nhân dân VN, không được đứng về phía chính quyền ĐCSVN. Chúng tôi tin tưởng rằng: với những chứng lý cùng các tài liệu lịch sử mà ông Cẩn đưa ra trước LHQ rất phù hợp với điều 73 và 76 về luật biển của LHQ, những hòn đảo trong 2 quần đảo Hoàng sa – Trường sa của VN trước khi TQ ngang nhiên dùng vũ lực đánh chiếm sẽ được trả về cho VN. Nếu như không được toại nguyện ngay bây giờ, nhưng đây sẽ là bằng chứng cho các thế hệ con cháu chúng ta sau này khi có đủ điều kiện. Rất tiếc là khi cuộc đấu tranh giành lại những phần đất thiêng liêng của Tổ quốc vừa mới bắt đầu thì ông Cẩn đột ngột qua đời. Hy vọng cộng đồng VN sẽ có người đủ tài đức để tiếp nối con đường chính nghĩa của ông trong sự mong đợi của toàn dân VN.
Trở lại vấn đề khai thác Bauxite Tây nguyên, rõ ràng càng ngày các nhà lãnh đạo CSVN càng lún sâu vào tội lỗi. Những bức thư cảnh tỉnh của các tướng lãnh trong đảng, những kiến nghị của các đoàn thể cán bộ về hưu và cựu chiến binh, đặc biệt kiến nghị của trên 1800 nhà khoa học và trí thức ở trong và ngoài nước cùng loạt bài phản biện của tiến sĩ Nguyễn Thanh Sơn thực sự đã không được chính phủ và quốc hội (hơn 90% là đảng viên) quan tâm. Hệ thống phát thanh truyền hình và trên 700 tờ báo độc quyền của cả nước đang cùng với chính quyền tạo ra một nước VN đầy triển vọng sau khi khai thác Bauxite ở Tây nguyên. Nhưng ông Đoàn Văn Kiển (lãnh đạo tập đoàn TKV) tuyên bố lợi và hại là 50/50. Một chủ trương lớn làm thay đổi cả nền văn hóa Tây nguyên, ảnh hưởng đến tương lai của đất nước được ông Kiển đem ra thực hiện trong một canh bạc 50/50.
- TBT Nông đức Mạnh người đã thường xuyên nói “dân chủ, bân biết, dân bàn, dân làm, bân kiểm tra”, nhưng ông đã quên trong lúc đặt bút ký kết âm thầm với TQ khai thác bauxite từ năm 2001. Không biết trong quá khứ và tương lai còn bao nhiêu những ký kết âm thầm như thế này nữa?
- Chủ tịch QH Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: “không phải bất cứ dự án nào cũng đem ra bàn thảo trước QH”. Ông cho rằng các dự án khai thác Bauxite chỉ đạt có 600 ngàn đôla và còn trong thời gian thí điểm cho nên không cần phải đưa vào nghị trình bàn thảo của QH. Khi tuyên bố như vậy chắc ông đã quên rồi câu nói của thủ tướng: “đây là chủ trương lớn của đảng và nhà nước”. Trong thực tế việc khai thác đã và đang đi vào khẩn trương hoạt động với số vốn đầu tư theo như QĐ 167/2007-TTg của thủ tướng Dũng phê chuẩn quy hoạch khai thác bauxite Tây nguyên từ 2007 đến 2025 là 11,8–15,6 tỷ đôla. Lời phát biểu của ông Trọng là vô trách nhiệm đối với đất nước, không xứng đáng là đại biểu QH.
- Chủ tịch nước Nguyễn minh Triết khi nói câu “bất đồng chính kiến là chuyện bình thường”, nhưng ông đã quên rằng trong thực tế những ai không cùng quan điểm với đảng đều bị quy chụp là các thế lực phản động nước ngoài xúi giục, bị quản chế tại gia hoặc ở tù hay công an thường xuyên theo dõi, khống chế công ăn việc làm để nuôi sống bản thân và gia đình.
- Tưởng thú Nguyễn tấn Dũng nói “tôi yêu nhất, thích nhất là trung thực, ghét nhất, giận nhất là giả dối”. Nhưng trên thực tế việc làm của ông lại hoàn toàn khác hẳn như khi ông ký chỉ thị cấm báo chí tư nhân thì ông lại nói đó là theo ý nguyện của toàn dân. Ngày 07/05/2009 ông đến tư gia thăm đại tướng Võ Nguyên Giáp, khi Đại tướng yêu cầu ông dừng khai thác Bauxite thì ông hứa là: chính phủ sẽ tiếp thu ý kiến của đại tướng. Nhưng ngày hôm sau khi tiếp xúc với cử tri Hải Phòng thì ông tuyên bố rằng: chính phủ quyết đưa việc khai thác Bauxite Tây nguyên thành công nghiệp lớn của cả nước.
Trong tương lai, đất nước sẽ ra sao dưới sự lãnh đạo của những con người mau quên như thế? Đại tướng Võ Nguyên Giáp sau khi xem kỹ thư phúc đáp của ban bí thư TW, đã mạnh dạn viết thư phản hồi cho BCH TW đảng và QH đang trong thời gian nhóm họp với lời khẳng định: khai thác bauxite dù thí điểm cũng phải dừng. Bản báo cáo số 91/BC-CP giải trình trước QH của ông Vũ Huy Hoàng (Bộ trưởng Bộ Công thương) thủ phạm quản lý trang web….gov.vn để cho TQ tự do nói xấu VN, cũng là người chỉ thị cho thứ trưởng Lê Dương Quang vu khống các nhà trí thức, đó là bản báo cáo thiếu khoa học, mập mờ đánh lận con đen càng gây bất mãn thêm cho mọi thành phần trong xã hội. Những lời phát biểu hùng hồn đầy tinh thần trách nhiệm về sự thiệt hại khi khai thác bô-xít của các đại biểu Dương Trung Quốc, Nguyễn Minh Thuyết, Nguyễn Lân Dũng là điểm son đầy hào hùng cho dân tộc. Trái lại, lời phát biểu của ông trưởng đoàn đại biểu tỉnh Lâm Đồng và các đại biểu khác ủng hộ việc khai thác bô-xít là hiện thân của ma quỷ trên con đường đưa đất nước và dân tộc xuống vũng bùn đen tối. Tài nguyên và khoáng sản, mỏ dầu ở Hoàng sa-Trường sa, đất đai và các danh lam thắng cảnh ở Ải Nam Quan, bãi Tục Lãm, thác Bản Giốc đã hoàn toàn do TQ hưởng hết rồi. Bây giờ đến Bô-xít Tây Nguyên nữa thì tương lai và các thế hệ con cháu của chúng ta sau này sẽ ra sao?
Các chiến sĩ quân đội và công an với trách nhiệm bảo vệ đất nước và sự bình yên cho nhân dân, sẽ nghĩ gì khi hàng ngày phải tuyệt đối thi hành những mệnh lệnh sai trái từ cấp trên thượng tầng của đảng. Chẵng lẽ vì công danh và đồng lương mà cứ tiếp tục trung thành với một thiểu số người như thế? Xin đừng làm ngơ trước sự tồn vong của dân tộc mình.
Các vị xuất gia tu hành lãnh đạo các tôn giáo chịu sự quản lý của ban tôn giáo và mặt trận chính quyền nhất là Giáo hội Phật giáo Việt Nam GHPGVN), quý Ngài sẽ nghĩ như thế nào khi quý Ngài cũng là công dân VN. Im lặng trước sự tồn vong của đất nước và khổ đau của dân tộc tức là tiếp tay cho điều ác, kết quả ra sao theo luật nhân-duyên-quả trong cuộc đời chắc quý Ngài đã biết rồi, những tấm gương của các thiền sư xưa thời Đinh, Lê, Lý Trần đối với tổ quốc, chúng tôi tin rằng vẫn còn nằm sâu trong tâm của quý Ngài. Trong các ngôi chùa thuộc GHPGVN thường có hàng chữ lớn ĐẠO PHÁP-DÂN TỘC- XÃ HỘI CHỦ NGHĨA. Chúng tôi nghĩ rằng: Đạo pháp, Dân tộc sẽ mãi mãi được trường tồn vì đó là chân lý, nhưng chế độ xã hội chủ nghĩa theo thuyết duy vật biện chứng mà ông tổ khai sinh ra nó đã tuyên bố: tôn giáo là á phiện. Đây là pháp thường tình của thế gian, dĩ nhiên phải theo quy luật thành, trụ, hoại, không chớ làm sao đồng hành mãi mãi cùng Đạo pháp và Dân tộc được. Quý Ngài đã từng đi công tác đến các nước tiên tiến có nền dân chủ đa nguyên trên thế giới, có nước nào mà chính quyền bắt các tôn giáo phải chủ trương Đạo pháp- Dân tộc-Tư bản chủ nghĩa? Nhà thờ, chùa chiền và cuộc sống của quý Ngài sở dĩ được khang trang và sung túc như ngày hôm nay là cũng nhờ có sự tiếp tay của các tín đồ VN tỵ nạn CS sống ở các nước đó, niềm hạnh phúc đó của quý Ngài chắc chắn sẽ không bao giờ có nếu các tín đồ VN hải ngoại sống trong các nước CS hoặc độc tài quân phiệt. Thực tế cho thấy rằng tôn giáo phải độc lập với chính quyền thì mới giữ đúng con đường Chánh pháp và Chân-Thiện-Mỹ. Người tu hành không làm chính trị, nhưng phải có thái độ chính trị đây là lời nói chân thành và dũng cảm của Đại lão HT Thích Quảng Độ (Xử lý thường vụ Viện Tăng thống GHPGVNTN). Nếu tôn giáo chỉ có tự do tụng kinh, hành lễ, tự do làm phước, thiện dưới sự kiểm soát của chính quyền mà quên đi bổn phận công dân đối với đất nước, chấp nhận và đồng thuận không phản đối với những việc làm độc tài có hại cho đất nước và dân tộc của một thiểu số người lãnh đạo, điều này có đúng với truyền thống của tôn giáo không, nhất là Phật giáo? Nhớ lúc xưa bọn Ma vương đã nói với Đức Phật thời tại thế rằng “bây giờ tôi phá ông không được, thì ông cứ tu chứng đắc đạo và nhập Niết bàn một mình ông, nhưng sau này tôi sẽ cho các con của tôi mặc áo cà sa như ông, lấy giáo pháp của ông để giảng đạo nhưng làm thì theo ý của tôi”.
Chúng tôi tin rằng: dù ở cương vị nào từ quan to nhất, từ vị xuất gia tu hành lãnh đạo tôn giáo cho đến một công dân hoặc tín đồ bình thương, tất cả cũng đều là người VN, cũng đều hưởng thành quả của tiền nhân xưa. Những mất mát đau thương mà nhân dân đang gánh chịu do sự độc quyền lãnh đạo của 15 con người trong BCT. Chúng tôi xin nhường lời giải đáp lại cho những ai còn quá trung thành với những người lãnh đạo đảng, còn quá tin tưởng vào lòng tốt của Trung quốc. Xin đừng để cho tương lai và con cháu của chúng ta sau này phải sống cuộc đời nô lệ và đau khổ vì những việc làm của chúng ta ngày hôm nay.
Tổ quốc, Danh dự và Trách nhiệm, đây là niềm tự hào của mọi công dân trong một đất nước có chủ quyền. Cũng vì Tổ quốc-Danh dự-Trách nhiệm mà tiền nhân ta đã phải hy sinh xương máu để giữ vững non sông cho ngày nay toàn dân Việt cùng nhau chung hưởng. Chúng tôi không bịa đặt, vu khống hay thêu dệt hoặc thổi phồng mà chúng tôi chỉ nói lên sự thật khi nhìn lại hiện tình đất nước dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN. Tất cả những vấn nạn đau thương của dân tộc trong các thời kỳ cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, công hàm công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của TQ do thủ tướng Phạm Văn Đồng ký ngày 14/9/1958, tết Mậu thân, rồi sau 1975 là đánh đổ tư sản mại bản, dồn dân vào vùng kinh tế mới; tiếp đến là các hiệp ước ranh giới và lãnh hải đã ký với TQ khiến cho đất nước mất Ải nam quan, bãi Tục Lãm, gần hết thác Bản giốc cùng trên 10.000km2 đường biển, đó là những chủ trương lớn của đảng mà nhân dân không được quyền biết, kết quả ra sao cho đến nay chắc mọi người cũng đều biết. Quá khứ đã trôi qua nhưng chúng ta là công dân VN thì phải làm sao để khỏi hổ thẹn với tiền nhân. Đất nước này là của 86 triệu người chớ không phải của riêng 15 con người trong Bộ Chính Trị (BCT) ĐCSVN, đúng như lời nói của cựu thủ tướng Võ văn Kiệt trong những ngày cuối đời: “đất nước này là của chung, không phải của riêng ĐCSVN…. Trước kia tôi nghĩ rằng yêu nước là yêu XHCN. Nhưng nay nghĩ lại thấy rằng yêu nước cũng còn có nhiều đường”. Thiết tưởng đây là lời nói tận đáy lòng mà ông Võ Văn Kiệt muốn gởi gấm cho những thành phần bảo thủ trong đảng phải suy nghĩ lại sau một giấc ngủ dài.
Giờ đây, đất nước đang đứng trước thảm họa diệt vong khi các nhà lãnh đạo VN lúc nào cũng trung thành với “16 chữ vàng” và “4 tốt” đối với đàn anh Trung Quốc còn TQ thì luôn tìm cách xâm chiếm, vơ vét tài nguyên của VN thông qua các hiệp ước, hiệp định mà các nhân vật trong BCT đã âm thầm ký kết với họ. Hiện nay, toàn dân đang phải đối mặt với sự xâm lăng kiểu mới rất tinh vi của TQ, đó là việc khai thác Bauxite tại Tây nguyên nóc nhà của đông dương và huyết mạch của Việt Nam mà tưởng thú Dũng đã khẳng định là: “chủ trương lớn của đảng và nhà nước”, một chủ trương đã được TBT Nông đức Mạnh âm thầm ký với TQ năm 2001, được thủ tướng Dũng triển khai thi hành. Hàng ngàn hecta đất Tây nguyên đã và đang được chủ nhân TQ san bằng, hàng chục ngàn công nhân TQ (có thể là quân nhân) đang hiện diện ngày đêm trên các công trường khai thác, lá cờ TQ đang tung bay khắp nơi trên các công trường của họ ở Tây nguyên, đây là sự thật nhưng chính quyền thì cứ nói là không có. Các tướng lãnh cấp cao trong đảng đã viết thư đầy tâm huyết để can ngăn như: thư của đại tướng Võ nguyên Giáp, thư của thiếu tướng Nguyễn trọng Vĩnh (cựu đại sứ VN tại TQ), thư của trung tướng Đồng Sỹ Nguyên, báo cáo của thiếu tướng công an Lê văn Cương, thư của các nhà văn Nguyên Ngọc, Lê phú Khải, Phạm đình Trọng. Bảng kiến nghị dừng khai thác Bauxite đầy đủ tính thuyết phục khoa học và được sự đồng tình của trên 1800 nhà trí thức VN trong và ngoài nước, trong đó có tên các nhà khoa học nổi tiếng có nhiều uy tín với quốc tế, bảng tường trình và phân tích của tiến sĩ Nguyễn thanh Sơn (giám đốc Cty Sông Hồng, cũng là thành viên cao cấp của tập đoàn TKV VN chủ đầu tư chính hợp tác với Cty Chalco TQ) về tai hại mà tương lai dân tộc phải gánh chịu từ bùn đỏ khi khai thác Bauxite, cho đến nay vẫn không được các nhà lãnh đạo VN quan tâm đúng mức. Giáo sư Nguyễn Huệ Chi (nguyên Chủ tịch hội đồng khoa học VN), nhà văn Phạm Toàn, giáo sư TS Nguyễn thế Hùng vì nặng lòng với thế hệ tương lai của dân tộc, muốn cho ĐCSVN khẳng định vai trò vì dân vì nước đúng với khẩu hiệu mà đảng thường tuyên bố đã cùng nhau mạnh dạng khởi xướng Bảng kiến nghị, mặc dù đã được sự đồng tình của hầu hết các nhà trí thức VN ký tên ủng hộ, nhưng chẳng những không được xem xét. Trái lại đã được thứ trưởng Bộ Công Thương Lê Dương Quang phản bác rộng rãi trên các hệ thống thông tin và báo chí bằng những lời lẽ đầy thù hận, vu khống cho các nhà trí thức là “…kém xây dựng, hoàn toàn dựa trên những thông tin sai lạc, dựng chuyện …., thậm chí mang tính kích động đã bị các thế lực phản động xúi giục …”.
Thời gian qua, các nhà đấu tranh ôn hòa cho tự do dân chủ và quyền tự quyết của toàn dân, phù hợp với điều 69 HP hiện hành và các công ước quốc tế mà VN đã ký kết, những cuộc lên tiếng, biểu tình để phản đối hành động xâm lăng của TQ của các thành phần trẻ sinh viên, trí thức yêu nước cũng đều bị quy là theo bọn phản động nước ngoài, rất nhiều người cho đến nay vẫn còn bị tù đầy và số người tuy chưa bị đi tù nhưng vẫn bị quản chế gắt gao và công an thường xuyên gây chuyện. Kỳ thật, những hành động đòi hỏi ôn hòa cho quyền tự do dân chủ, phản đối kẻ xâm lăng, vạch ra những sai sót trong chính sách có hại cho đất nước để những người lãnh đạo đảng nhìn thấy mà kịp thời sửa sai thì lại bị quy chụp là nghe theo các thế lực phản động xúi giục. Không biết đằng sau các khẩu hiệu vì dân-vì nước của đảng, lời nói của Hồ Chí Minh khi còn sống “các vua Hùng có công dựng nước, bác cháu ta phải cố công gìn giữ nước”…. sẽ ra sao trong sự suy nghĩ của mọi người dân Việt hôm nay và mai sau?
Tất cả những sự vu khống, quy chụp để nhằm biểu dương quyền hành của đảng trên các hệ thống thông tin và báo chí trong thời gian qua đối với những cá nhân tranh đấu cho quyền tự do dân chủ, những nhà tu hành lãnh đạo các tôn giáo cho quyền tự do tín ngưỡng đã trở thành câu chuyện thường ngày trong xã hội. Bây giờ lại được chính quyền áp dụng ngay cả những công thần của đảng và các nhà trí thức ưu tú nhất. Nhân dân VN đã trải qua những biến cố đau thương không đáng có từ khi ĐCSVN chính thức ra đời và lãnh đạo nửa phần đất nước. Hàng triệu người con yêu dấu phải hy sinh trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn, hàng trăm ngàn người dân oan phải chịu chết trong cảnh con đấu tố cha, vợ đấu tố chồng, thân nhân dòng họ, xóm làng đấu tố lẫn nhau để rồi sau đó nhận lại lời xin lỗi và những giọt nước mắt muộn màng của người lãnh đạo cao nhất đảng là ông Hồ chí Minh. Những hình ảnh thương đau mà Tổ quốc và dân tộc phải gánh chịu trong sự xâm lăng của TQ năm 1974 ở quần đảo Hoàng sa, năm 1979 ở 6 tỉnh biên giới phía bắc, năm 1988 ở quần đảo Trường sa …v.v… (riêng tại Trường sa, chúng tôi đã xem được đoạn phim mà TQ chiếu trên mạng, nhìn thấy cảnh 64 chiến sĩ VN đứng hàng ngang không chống cự, thế mà hải quân TQ bắn từ người cho đến hết, khiến cho chúng tôi liên tưởng tới cảnh tàn sát dã man của quân đội TQ đối với dân thường vô tội tại các tỉnh mà TQ đi qua năm 1979 mà VN đã liệt kê trong cuốn sách tố cáo tội ác của TQ trước quốc tế được nhà xuất bản Hà nội xuất bản vào cuối năm 1979. Thật là những cảnh tượng kinh hoàng cho dân tộc mà lịch sử chắc chắn sẽ phải ghi nhớ mãi). Chúng tôi nghĩ: quá khứ rồi cũng phải đi qua, nhân dân VN với lòng khoan dung cùng với tinh thần hòa hợp và đoàn kết để hướng tới một tương lai đầy xán lạng cho quê hương, đây là lòng tha thiết của toàn dân và cũng là trách nhiệm của các cấp lãnh đạo chính quyền.
Chúng tôi luôn tin rằng: rồi đây các nhà lãnh đạo sẽ nhìn ra được sự thật để có chính sách phù hợp với trào lưu tiến bộ của thế giới, phù hợp với ý nguyện của toàn dân để những trí thức và thế hệ tuổi trẻ VN trong và ngoài nước đem hết khả năng trí tài phục vụ đất nước. Tuy nhiên hiện nay, trong sự hèn yếu của các nhân vật tối cao trong BCT bắt buộc chúng tôi phải lên tiếng và sẽ có hành động cứu nguy đất nước trong tương lai, đúng như lời khẳng định được ghi trong thư ngỏ số 2 của các nhà trí thức khoa học VN gởi quốc hội: “Nhân dân VN dựng nước được thì sẽ giữ nước được”. Với sự liên hoàn của quốc tế ngày nay, TQ sẽ không bao giờ dám dùng vũ lực để xâm lăng VN, nhưng họ sẽ dùng thế mạnh của họ nhắm vào những nhân vật lãnh đạo đảng là những người chỉ biết quyền lợi cá nhân, sẵn sàng chìu theo ý muốn của họ. Nếu như trường hợp này xảy ra theo kế hoạch của TQ thì quốc tế sẽ bó tay và VN trở thành Tây Tạng thứ 2 của TQ là điều dễ hiểu. Sở dĩ chúng tôi mạnh dạn viết lên những điều này là bởi vì trong thời gian qua 15 nhân vật tối cao của đảng đã quá nhân nhượng TQ, đã hy sinh quyền lợi đất nước quá nhiều.
Thử nhìn kỹ bản đồ đăng ký vùng lãnh hải của chính quyền VN với LHQ, chúng tôi thấy đã bỏ ngỏ quá nhiều các vùng lãnh hải mà đáng lẽ VN phải được hưởng, còn những phản đối và hành động qua lại của VN-TQ trong thời gian qua, đây là một sự dàn cảnh với nhau để xoa dịu lòng căm phẫn của toàn dân. Rất may cho dân tộc VN còn có cộng đồng VN hải ngoại đã vào cuộc, ông Nguyễn Bá Cẩn (cựu thủ tướng VNCH) đã đứng ra làm trung gian cho trên 300 hội đoàn, đoàn thể khắp nơi từ trong và ngoài nước đại diện hợp pháp cho toàn dân VN để đệ trình lên LHQ bắt buộc LHQ phải xét đến quyền lợi chung của nhân dân VN, không được đứng về phía chính quyền ĐCSVN. Chúng tôi tin tưởng rằng: với những chứng lý cùng các tài liệu lịch sử mà ông Cẩn đưa ra trước LHQ rất phù hợp với điều 73 và 76 về luật biển của LHQ, những hòn đảo trong 2 quần đảo Hoàng sa – Trường sa của VN trước khi TQ ngang nhiên dùng vũ lực đánh chiếm sẽ được trả về cho VN. Nếu như không được toại nguyện ngay bây giờ, nhưng đây sẽ là bằng chứng cho các thế hệ con cháu chúng ta sau này khi có đủ điều kiện. Rất tiếc là khi cuộc đấu tranh giành lại những phần đất thiêng liêng của Tổ quốc vừa mới bắt đầu thì ông Cẩn đột ngột qua đời. Hy vọng cộng đồng VN sẽ có người đủ tài đức để tiếp nối con đường chính nghĩa của ông trong sự mong đợi của toàn dân VN.
Trở lại vấn đề khai thác Bauxite Tây nguyên, rõ ràng càng ngày các nhà lãnh đạo CSVN càng lún sâu vào tội lỗi. Những bức thư cảnh tỉnh của các tướng lãnh trong đảng, những kiến nghị của các đoàn thể cán bộ về hưu và cựu chiến binh, đặc biệt kiến nghị của trên 1800 nhà khoa học và trí thức ở trong và ngoài nước cùng loạt bài phản biện của tiến sĩ Nguyễn Thanh Sơn thực sự đã không được chính phủ và quốc hội (hơn 90% là đảng viên) quan tâm. Hệ thống phát thanh truyền hình và trên 700 tờ báo độc quyền của cả nước đang cùng với chính quyền tạo ra một nước VN đầy triển vọng sau khi khai thác Bauxite ở Tây nguyên. Nhưng ông Đoàn Văn Kiển (lãnh đạo tập đoàn TKV) tuyên bố lợi và hại là 50/50. Một chủ trương lớn làm thay đổi cả nền văn hóa Tây nguyên, ảnh hưởng đến tương lai của đất nước được ông Kiển đem ra thực hiện trong một canh bạc 50/50.
- TBT Nông đức Mạnh người đã thường xuyên nói “dân chủ, bân biết, dân bàn, dân làm, bân kiểm tra”, nhưng ông đã quên trong lúc đặt bút ký kết âm thầm với TQ khai thác bauxite từ năm 2001. Không biết trong quá khứ và tương lai còn bao nhiêu những ký kết âm thầm như thế này nữa?
- Chủ tịch QH Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: “không phải bất cứ dự án nào cũng đem ra bàn thảo trước QH”. Ông cho rằng các dự án khai thác Bauxite chỉ đạt có 600 ngàn đôla và còn trong thời gian thí điểm cho nên không cần phải đưa vào nghị trình bàn thảo của QH. Khi tuyên bố như vậy chắc ông đã quên rồi câu nói của thủ tướng: “đây là chủ trương lớn của đảng và nhà nước”. Trong thực tế việc khai thác đã và đang đi vào khẩn trương hoạt động với số vốn đầu tư theo như QĐ 167/2007-TTg của thủ tướng Dũng phê chuẩn quy hoạch khai thác bauxite Tây nguyên từ 2007 đến 2025 là 11,8–15,6 tỷ đôla. Lời phát biểu của ông Trọng là vô trách nhiệm đối với đất nước, không xứng đáng là đại biểu QH.
- Chủ tịch nước Nguyễn minh Triết khi nói câu “bất đồng chính kiến là chuyện bình thường”, nhưng ông đã quên rằng trong thực tế những ai không cùng quan điểm với đảng đều bị quy chụp là các thế lực phản động nước ngoài xúi giục, bị quản chế tại gia hoặc ở tù hay công an thường xuyên theo dõi, khống chế công ăn việc làm để nuôi sống bản thân và gia đình.
- Tưởng thú Nguyễn tấn Dũng nói “tôi yêu nhất, thích nhất là trung thực, ghét nhất, giận nhất là giả dối”. Nhưng trên thực tế việc làm của ông lại hoàn toàn khác hẳn như khi ông ký chỉ thị cấm báo chí tư nhân thì ông lại nói đó là theo ý nguyện của toàn dân. Ngày 07/05/2009 ông đến tư gia thăm đại tướng Võ Nguyên Giáp, khi Đại tướng yêu cầu ông dừng khai thác Bauxite thì ông hứa là: chính phủ sẽ tiếp thu ý kiến của đại tướng. Nhưng ngày hôm sau khi tiếp xúc với cử tri Hải Phòng thì ông tuyên bố rằng: chính phủ quyết đưa việc khai thác Bauxite Tây nguyên thành công nghiệp lớn của cả nước.
Trong tương lai, đất nước sẽ ra sao dưới sự lãnh đạo của những con người mau quên như thế? Đại tướng Võ Nguyên Giáp sau khi xem kỹ thư phúc đáp của ban bí thư TW, đã mạnh dạn viết thư phản hồi cho BCH TW đảng và QH đang trong thời gian nhóm họp với lời khẳng định: khai thác bauxite dù thí điểm cũng phải dừng. Bản báo cáo số 91/BC-CP giải trình trước QH của ông Vũ Huy Hoàng (Bộ trưởng Bộ Công thương) thủ phạm quản lý trang web….gov.vn để cho TQ tự do nói xấu VN, cũng là người chỉ thị cho thứ trưởng Lê Dương Quang vu khống các nhà trí thức, đó là bản báo cáo thiếu khoa học, mập mờ đánh lận con đen càng gây bất mãn thêm cho mọi thành phần trong xã hội. Những lời phát biểu hùng hồn đầy tinh thần trách nhiệm về sự thiệt hại khi khai thác bô-xít của các đại biểu Dương Trung Quốc, Nguyễn Minh Thuyết, Nguyễn Lân Dũng là điểm son đầy hào hùng cho dân tộc. Trái lại, lời phát biểu của ông trưởng đoàn đại biểu tỉnh Lâm Đồng và các đại biểu khác ủng hộ việc khai thác bô-xít là hiện thân của ma quỷ trên con đường đưa đất nước và dân tộc xuống vũng bùn đen tối. Tài nguyên và khoáng sản, mỏ dầu ở Hoàng sa-Trường sa, đất đai và các danh lam thắng cảnh ở Ải Nam Quan, bãi Tục Lãm, thác Bản Giốc đã hoàn toàn do TQ hưởng hết rồi. Bây giờ đến Bô-xít Tây Nguyên nữa thì tương lai và các thế hệ con cháu của chúng ta sau này sẽ ra sao?
Các chiến sĩ quân đội và công an với trách nhiệm bảo vệ đất nước và sự bình yên cho nhân dân, sẽ nghĩ gì khi hàng ngày phải tuyệt đối thi hành những mệnh lệnh sai trái từ cấp trên thượng tầng của đảng. Chẵng lẽ vì công danh và đồng lương mà cứ tiếp tục trung thành với một thiểu số người như thế? Xin đừng làm ngơ trước sự tồn vong của dân tộc mình.
Các vị xuất gia tu hành lãnh đạo các tôn giáo chịu sự quản lý của ban tôn giáo và mặt trận chính quyền nhất là Giáo hội Phật giáo Việt Nam GHPGVN), quý Ngài sẽ nghĩ như thế nào khi quý Ngài cũng là công dân VN. Im lặng trước sự tồn vong của đất nước và khổ đau của dân tộc tức là tiếp tay cho điều ác, kết quả ra sao theo luật nhân-duyên-quả trong cuộc đời chắc quý Ngài đã biết rồi, những tấm gương của các thiền sư xưa thời Đinh, Lê, Lý Trần đối với tổ quốc, chúng tôi tin rằng vẫn còn nằm sâu trong tâm của quý Ngài. Trong các ngôi chùa thuộc GHPGVN thường có hàng chữ lớn ĐẠO PHÁP-DÂN TỘC- XÃ HỘI CHỦ NGHĨA. Chúng tôi nghĩ rằng: Đạo pháp, Dân tộc sẽ mãi mãi được trường tồn vì đó là chân lý, nhưng chế độ xã hội chủ nghĩa theo thuyết duy vật biện chứng mà ông tổ khai sinh ra nó đã tuyên bố: tôn giáo là á phiện. Đây là pháp thường tình của thế gian, dĩ nhiên phải theo quy luật thành, trụ, hoại, không chớ làm sao đồng hành mãi mãi cùng Đạo pháp và Dân tộc được. Quý Ngài đã từng đi công tác đến các nước tiên tiến có nền dân chủ đa nguyên trên thế giới, có nước nào mà chính quyền bắt các tôn giáo phải chủ trương Đạo pháp- Dân tộc-Tư bản chủ nghĩa? Nhà thờ, chùa chiền và cuộc sống của quý Ngài sở dĩ được khang trang và sung túc như ngày hôm nay là cũng nhờ có sự tiếp tay của các tín đồ VN tỵ nạn CS sống ở các nước đó, niềm hạnh phúc đó của quý Ngài chắc chắn sẽ không bao giờ có nếu các tín đồ VN hải ngoại sống trong các nước CS hoặc độc tài quân phiệt. Thực tế cho thấy rằng tôn giáo phải độc lập với chính quyền thì mới giữ đúng con đường Chánh pháp và Chân-Thiện-Mỹ. Người tu hành không làm chính trị, nhưng phải có thái độ chính trị đây là lời nói chân thành và dũng cảm của Đại lão HT Thích Quảng Độ (Xử lý thường vụ Viện Tăng thống GHPGVNTN). Nếu tôn giáo chỉ có tự do tụng kinh, hành lễ, tự do làm phước, thiện dưới sự kiểm soát của chính quyền mà quên đi bổn phận công dân đối với đất nước, chấp nhận và đồng thuận không phản đối với những việc làm độc tài có hại cho đất nước và dân tộc của một thiểu số người lãnh đạo, điều này có đúng với truyền thống của tôn giáo không, nhất là Phật giáo? Nhớ lúc xưa bọn Ma vương đã nói với Đức Phật thời tại thế rằng “bây giờ tôi phá ông không được, thì ông cứ tu chứng đắc đạo và nhập Niết bàn một mình ông, nhưng sau này tôi sẽ cho các con của tôi mặc áo cà sa như ông, lấy giáo pháp của ông để giảng đạo nhưng làm thì theo ý của tôi”.
Chúng tôi tin rằng: dù ở cương vị nào từ quan to nhất, từ vị xuất gia tu hành lãnh đạo tôn giáo cho đến một công dân hoặc tín đồ bình thương, tất cả cũng đều là người VN, cũng đều hưởng thành quả của tiền nhân xưa. Những mất mát đau thương mà nhân dân đang gánh chịu do sự độc quyền lãnh đạo của 15 con người trong BCT. Chúng tôi xin nhường lời giải đáp lại cho những ai còn quá trung thành với những người lãnh đạo đảng, còn quá tin tưởng vào lòng tốt của Trung quốc. Xin đừng để cho tương lai và con cháu của chúng ta sau này phải sống cuộc đời nô lệ và đau khổ vì những việc làm của chúng ta ngày hôm nay.
Sài Gòn, ngày 10/06/2009
Hương Trà
http://www.huongtra13@gmail.com
No comments:
Post a Comment