Hồng Linh
Của bất công phải trả lại cho công bằng
Như một nguyên tắc căn bản cho con người có thể sống chung với nhau trên cõi đời nầy. Cách đây hơn 2000 năm. Vị cứu tinh, từ trời tới giải phóng con người khỏi sự chết, đã nói lên nguyên tắc trên. Một nguyên tắc xem ra không đi bọc quanh đuợc. Những ai theo Ngài phải bảo vệ và sống theo nguyên tắc ấy. Một bất hạnh cho con nguời Việt Nam và Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, như một định mệnh tàn khốc, là phải sống dưới gông cùm bọn CSVN. Chúng cồ di chuyển ngược chiều với nguyên tắc ấy để phục vụ cho đảng CSVN trong quá khứ và nay chuyển qua đảng viên. Tuy lý thuyết tạo ra đảng nầy nay đã đi vào sọt rác lịch sử. Các thể chế CS trên thế giới đã tạo ra hơn 100.000.000 nạn nhân cho tới nay và còn tiếp tục tại Việt Nam. Một ghê tởm của tội ác mà nhân loại sẽ không bao giờ quên.
Sau khi bức màn sắt phủ xuống trên toàn thể Việt Nam vào năm 1975. Tại giáo xứ Nguyệt Biều, như một tiếng chuông cho toàn thể dân Việt Nam, linh mục Nguyễn Văn Lý đã thắp lên ngọn đuốc khởi điểm cho cuộc hành trình đòi lại công bằng. Ngày nay đuợc thể hiện qua các vụ dân oan khiếu kiện và các buổi cầu nguyện của dân Chúa tại Hà Nội đòi lại toà Khấm Sứ và Thái Hà đòi lại đấtcủa nhà Dòng CCT đã bị CSVN cưỡng chiếm. Không kể những cầu nguyện trong thầm lặng của biết bao nguời đang sống duới chế độ hiện tại ở Viêt Nam. Cả một dân tộc đang cầu nguyện giống dân Do Thái của một thời xa xưa.
Ba đợt liên tiếp giết nguời và vi phạm công bằng của CSVN
Tại Bắc phần trên vĩ tuyến 17, trong cuộc phát động quần của những năm 1953-1954 và cuộc cải cách ruộng đất vào các năm 1955-1956, không những CSVN đã tạo ra cuộc sát hại tới 650.000 nạn nhân vô tội, cuớp đất đai nhà cữa của nạn nhân và của của các tôn giáo. Giết nguời và cướp của đi đôi với nhau.
Sau khi chiến tuyến chống cộng miền Nam bị tràn ngập do phản bội và tàn ác cấu kết với nhau. Trong mục tiêu tiến nhanh tới ảo mộng cụt lối XHCN, CSVN qua chiêu bài đánh đổ tư bản mại bản cuối thập niên 70, đã tich thu các xí nhiệp, cửa hàng doanh nghiệp tư nhân, cưỡng bách đày ải họ và gia đinh về vùng kinh tế mới..
Ngay chính năm 1975, CSVN đã tung chiến dịch kiểm soát các hoạt động của các tôn giáo, phân tán các đoàn thể tôn giáo, tịch thu đất đai trồng trọt hay không, các cơ sở giáo dục và y tế, cũng như các tu viện, tiểu và đại chủng viện. Nhất là vào năm 1978. CSVN giải tán các cộng đoàn Thiên Chúa Giáo tại Thủ Đức và tịch thu toàn diện các cơ sở tu hành.
Ánh đuốc Nguyệt Biều, linh mục tiên phong Nguyễn Văn Lý
Nguyệt Biều là một họ đạo nhỏ. Nằm về Tây Nam Huế và cách Huế khoảng 8 cây số với 200 giáo dân. Tất cả sống rất nghèo nàn và chuyên về đồng áng. Ở xa ngoài tầm mắt dòm ngó. Vì lý do ấy, Nguyệt Biều đã trờ thành nơi lý tuởng để giam cầm các thành phần mà chúng gọi là « chăn chiên phản động ». CSVN đã quản thúc linh mục Lý tại đây vào năm 1977. Và cũng tại đây «chăn chiên phản động » Nguyễn Văn Lý đã quyết đối đầu với bất công của bạo tàn CSVN. Nguyệt Biều nghèo nàn, nhưng CSVN không tha. Sau khi đã tịch thu 15.000 mét vuông đồng cỏ và ruộng vườn, chúng còn tịch thu thêm 2000 mét vuông nằm trong khuôn viên nhà thờ. Sau đó, CSVN lại thêm sáng kiến mới là đào con kênh dẫn nước qua ngang trước nhà thờ. Công phẫn trước hành động ăn cướp và mưu đổ phá hoại nơi thờ phượng. Ngày 13/11/2000, linh mục Lý và con chiên của Nguyệt Biều gửi một kiến nghị tới thẩm quyền, tại Huế, của nhà nước Cộng Sản Việt Nam, đòi trả lại đất đai bị tịch thu qua kiểu cướp cạn. Cũng vào dịp ấy, nhiều biểu ngữ « Chúng tôi cần tự do tôn giáo » được giáo dân và linh mục Lý dăng xung quanh nhà thờ Nguyệt Biều và trên các đất đai đa bị tịch thu vào năm 1975, linh mục « phản động » Nguyễn Văn Lý dẫn đầu các con chiên cùng nhau ra cày đất đai đã bị CSVN tịch thu vào năm 1975 và sau đó.
Cùng lúc linh mục Lý ra tuyên ngôn gồm 10 điểm, đã được soạn thảo vào năm 1994, đòi dân chủ, tự do, nhất là tự do tôn giáo. Xem như là bước đầu của cuôc hành trình đòi công lý khá cô đơn của một xóm đạo với một chủ chăn. Nhưng vừa qua tại Hà Nội và nay tại Thái Hà, các lãnh đạo của tổng giáo phận tại thủ đô cùng vô số con chiên, qua cầu nguyện, đã cùng nhau lên đường đòi công lý cho toà Khâm Sứ và Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà..
Con người và tôn giáo
Con người sinh ra bị đặt trước bao khắc khoải với nhiều câu hỏi cần được giải đáp. Nhất là câu hỏi liên quan tới cách phải hành xử ra sao để con nguời có thể chung sống với nhau trong hòa bình. Một cần thiết mà chỉ có tôn giáo, qua các niềm tin khởi thủy, giống như các ngyên tắc phải chấp nhận lúc ban đầu trong khoa học thực nghiệm, mới đáp ứng đuợc.
Sự chấp nhận các tín lý dẫn tới các cắt nghĩa và giải đáp. Chính các giải đáp ấy sẽ cho ý nghĩa và niềm tin của cuộc sống. Nhất là niềm an ủi lúc ra đi sau chuyến lữ hành trần gian. Trong tư thế sinh ký tử quy.
Một tôn giáo, theo đúng nghĩa, phải có ba cấu tạo liên kết với nhau và không thể thiếu một thành phần trong ba thành phần sau đây: tín lý, giáo lý và cách sống đạo. Bên cạnh tôn giáo luôn có vô thần và độc tài. Nhân loại đa biết đến nhiều loại độc tài. Độc tài hữu thần và độc tài vô thần. Tác hại nhất là độc tài vô thần. Loại độc tài vô thần tác hại con người từ tâm linh tới thể xác và CSVN là loại nầy. Hai cánh tay hủy hoại con người từ hai phía.
Việt Nam có tự do tôn giáo hay không?
Tôn giáo là sức mạnh tinh thần và động lực tạo hợp quần qua tổ chức cũng như liên đới. Vũ khí không thể nào tiêu diệt đuợc hai thành phần đầu của tôn giáo: tín lý và giáo lý. Nhưng để phá phách hai phạm trù nầy. CSVN dùng cánh tay vô thần đề bôi bác tín lý và khuếch trương các thú tinh con người qua tuyên truyền và giáo dục tạo hận thù với mồi nhử vật chất. Trong mục đích tiêu diệt thành phần thứ ba còn lại của tôn giáo: cách sống đạo, CSVN dùng mưu mô và vũ lực. Cách sống đạo của một tôn giáo gồm hai phần: phát triển và thờ phượng.
Một tôn giáo muốn được tồn tại lâu dài trên một địa bàn cần phải được phát triển. Giống như một cây. Không nhất thiết phải đốn cây ấy mới có thể nói rằng đã tiêu diệt được cây ấy. Chỉ cần tiêu diệt yếu tố phát triển của cây ấy. Thời cây sẽ héo tàn và cuối cùng chết. Trường hợp thuốc khai quang.
Về tôn giáo cũng thế thôi. Phát triển gồm đào tạo kẻ chăn chiên và giáo dục. CSVN tiêu diệt tôn giáo tại Việt Nam bằng cách chận yếu tố phát triển và giáo dục của GHCG. Chúng chỉ chấp nhận, với nhiều giới hạn, việc tự do đi lui tới nhà thờ để nói rắng Việt Nam có tự do tôn giáo. Bao kẻ chỉ đã căn cứ vào sự kiện thấy có kẻ lui tời nhà thờ và tuyên bố: « Việt Nam có cải thiện về tôn giáo» và Mỹ bỏ CSVN ra khỏi danh sách CPC. Một lấp liếm để biện hộ việc đã làm ăn với vô thần và độc tài.
CSVN chận phát triển tôn giáo tại Việt Nam qua nhiều chiêu thức: giới hạn việc đào tạo kẻ chăn chiên, làm khó dễ việc bổ nhiệm thành phần huớng dẫn GHCGVN, tịch thu các cơ sở đào tạo kẻ chăn chiên và giáo dục. Khi phạm trù nầy bị va chạm toàn diện tại Việt Nam. Không ai lương thiện có thể nói đuợc là tại Việt Nam có tự do tôn giáo.
TGM, Hồng Y giáo hội công giáo Việt Nam tạo hai cái chớp bảo vệ tự do tôn giáo tại Việt Nam
Bảo vệ tự do tôn giáo, về thực hành, truớc tiên là bảo vệ yếu tố phát triển và các nguyên tắc căn bản của tôn giáo ấy. Riêng về GHCGVN, công bằng, tiếp theo là bác ái, hai nguyên tắc căn bản phải bảo vệ.
Chính vì thế, vào ngày 15/04/1977, CSVN, qua con ngáo ộp Mặt Trận Yêu Nuớc, chi bộ Bình Trị Thiên, sau khi đã bắt bớ các chân tu Phật Giáo tại Sài Gòn (nay là Hồ Chí Minh City), đã tổ chức một buổi hội thảo, chiêu thức muôn thuở của đường mòn quen thuộc vừa đánh trống vừa ăn cuớp, để biện hộ về các vụ bắt bớ đen tối ấy. Ngay tại hội nghị, Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền, bất chấp nguy hiềm tới bản thân, đa dõng dạc tuyên bố: «Tôi lấy là buồn phiền về các bắt bớ ấy và không bằng lòng về tình trạng tự do tôn giáo tại Việt Nam. Con chiên Thiên Chúa giáo bị cư xử như những công dân hạng hai ».
Sau đó Ngài đã phải chịu bao cực hình, và theo dư luận, Ngài đã qua đời tại Sài Gòn do thuốc độc mà các tay sai bác sĩ đa chích cho Ngài tại nhà thương.
Câu chuyện do Giám Mục F.X Nguyễn Văn Sang kể lại: « Số là trong cuộc xáo động cách đây mấy chục năm về viễn tuợng Giáo Hội Công Giáo Rôma sẽ phong 117 Á Thánh Tử Đạo Việt Nam lên hàng Hiển Thánh, các cuộc hội họp diễn ra khắp nơi trong đất nước, lời qua tiếng lại khen chê đủ kiểu. Chúng tôi – Hội Đồng Giám Mục Việt Nam (lúc đó tôi đang làm tổng thư ký) được triệu tập ra cơ quan để nghe một vị có trách nhiệm thuyết trình. Vị đó nói rất hùng hồn và lôi cuốn, nhưng đa số những lời đó là để chỉ trích bôi nhọ các Thánh Tử đạo Việt Nam là những nguời bán nước, đầu trộm, gian thương, xấu nết ...
Đột nhiên tôi thấy Đức Hồng Y Giuse Maria Trịnh Văn Căn quỳ xuống ôm mặt khóc ầm lên và lớn tiếng kêu: “Xin thôi, xin thôi! Ông không có quyền thoá mạ, bôi nhọ cha ông chúng tôi là những nguời chúng tôi yêu mến và kính trọng”. Nói đoạn, ngài lại lớn tiếng khóc hu hu...!
Các Giám Mục thấy sự việc như vậy, yên lặng rút lui ra khỏi căn phòng, và cuộc họp tự động được kết thúc không kèn không trống. Hôm sau, nghe tin nguời diễn thuyết hôm đó bị cấp trên “Chỉnh” rằng: “Nếu để cho Hồng Y Căn hôm qua ngã xuống mà chết thì không phải Toà Thánh Vatican chỉ phong chức cho 117 vị Thánh Tử đạo mà sẽ phong cho cả Hồng Y Căn vào số danh sách là 118 vị Tử Đạo Việt Nam”.
Ba hành động từ linh mục Nguyễn Văn Lý, TGM Nguyễn Kim Điền và Hồng Y Trịnh Văn Căn, tuy không có kết qủa thực tiễn, đã đánh động một phần nào dư luận về sự bất khuất của giáo dân và các kẻ chăn chiên của GHCGVN.
Những yếu tố nào đã dẫn tới vụ cầu nguyện Thái Hà?
Từ phía nhà cầm quyền CSVN
Giáo dân Thái Hà, sau 63 năm sống dưới chế độ CSVN, đã quá biết bộ mặt gian ác của bọn cai trị mà 4 tên nầy là đại diện. Chỉ có tiền và quyền với một hệ thống công an đàn áp.
Ăn cướp từ Trung ương tới địa phương theo các phương thức khác nhau. Ông lớn kiểu ông lớn. Ông bé kiểu ông bé. Không ai xét xử. Từ đó phải liều chết mới mong có một lối thoát.
Từ ngày VN đi vào kinh tế thị trường. Với đầu vốn vào Việt Nam của các hãng ngoại quốc. Các hãng nầy cần xây dựng cơ sở. Nên cần đất đai. Một dịp làm giàu đã tới. Nên đảng CSVN bắt đầu chuyển nhượng về tay các đảng viên các đất đai đã ăn cướp của cộng đồng Cộng Giáo và tư nhân. Trước các hành động ấy. Làm thinh là chấp nhận. Nên phải lên tiếng. Lên tiếng đây là cầu nguyện.
Khi sự đàn áp xem chừng sẽ có nguy cơ gây nhiều rắc rối truớc dư luận quốc tế, như vụ cầu nguyện đòi lại tòa Khâm Sứ truớc đây tại Hà Nội. CSVN đã dùng chiến thuật hứa cuội. Một hứa cuội trắng trợn lại liên quan tới một TGM và Vatican. Bây giờ CSVN sẽ ăn nói ra sao? Ai sẽ còn tin vào lời hứa của CSVN nữa đây? Chế độ chỉ sinh ra những người lãnh đoạ lừa lọc. Tham nhũng và lộng quyền. Bám víu vào quyền lực để vinh thân.
Từ phía HĐGMVN
Tuy mỗi GM có nỗi lo riêng tư. Nhưng tất cả điều nhận thấy rằng các đất đai bị tịch thu nay sẽ thuộc các đảng viên. Như lời của GM địa phận Vinh: « Việc của Thái Hà cũng là việc của Vinh, của Thánh Hoá … và của cả Giáo Hội Việt Nam. Do đó chúng tôi đến đây để cầu nguyện cùng anh chị em cho công lý và hoà bình». Một ấm ức cho các giáo phận và con chiên từ Bắc tới Nam. Tất cả cùng chung số phận: Bị cướp bởi đảng CSVN.
Hình ảnh linh mục Nguyễn Văn Lý tại chốn lao tù luôn là một đánh động lương tâm.
Ngoài ra các Giám Mục bị dư luận tố cáo, đúng hay sai chưa đặt vấn đề, là chỉ « tìm an thân » và không bảo vệ công bằng. Nhiệm vụ chính của GHCG và nhiệm vụ của các vị trong tư thế là kẻ đại diện của GHCGVN, và cũng là các kẻ chăn chiên. Khi con chiên liều mình, bị roi điện, bị đánh đập dã man, máu me đầy mình. Không lẽ các GM chỉ đứng nhìn thôi? Nay các GM bị đặt trước một lựa chọn và không thề thối thác đuợc nữa. Bảo vệ công bằng và con chiện hay không?
Khi các Ngài ra hải ngoại. Bao câu hỏi thuộc loại ấy không thiếu. Khi các đóng góp của con chiên tặng các ngài. Tuy giáo dân không đặt câu hỏi. Nhưng các Ngài GM phải tự vấn: « Đóng góp để các Ngài làm gì? ». Không lẽ chỉ để nghe các Ngài lặp lại hai tiếng « Hiệp Thông » trống rỗng! Các Ngài bị lương tâm thẩm vấn.
Từ phía các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế nói chung
Các cha Dòng Chúa Cứu Thế, môn đệ của Thánh An Phông Xô, là những chiến sĩ phúc âm. Nhiệm vụ truyền bá phúc âm cho dân nghèo. Tôn kính Đức Mẹ là một ấp ủ trong lòng với ca tụng. Hàng đêm trước khi đi ngủ. Họ luôn hát: « Salve Regina ... ».Một lòng con thảo với Mẹ Maria. Nếu vì danh Mẹ mà phải hy sinh. Họ nhất quyết hy sinh. Các linh mục ấy luôn phải phất cờ Công Bằng và Bác Ái. Họ được đào tạo một cách đặc biệt. Không giống các vị từ các chủng viện gọi là linh mục triều lo các giáo xứ. Nếu học giở, thời không đươc nhận. Nếu ăn nói lắp bắp cũng bị cáo dài và trả lại thế trần. Nên các linh mục nầy rất đa dạng và nhiều nhiệt huyết.
Nay nhà Dòng cần chỗ để mở mang. Và khi thấy đất đai của nhà Dòng bị chuyển về tay các đảng viên đảng CSVN. Các cha phải ấm ức không nguôi. Vì đã theo Chúa. Nếu có chết cũng vui lòng. Vì đó là nhiệm vụ của chiến sĩ phúc âm. Một nhiệm vụ huy hoàng và đầy hy sinh.
Từ phía giáo dân Thái Hà
Dân tình nghèo lắm. Họ bị CSVN xem là thứ dân «hạng hai ». Họ biết đất giáo xứ đang bị chuyển về tay các đảng viên. Đất ấy là đất của Mẹ Maria. Các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế và giáo dân Thái Hà đã gặp nhau trong tâm tư « Các con là lính của Mẹ. Mẹ sẽ ghi dấu trên trên trán các con của Mẹ. Đề Mẹ nhận diện, thông điệp Fatima! » . Nên cùng nhau lên tuyến đầu cầu nguyện. Chết hay đi tù vì danh Mẹ và công bằng có sao đâu! Một niềm tin và một niềm hy vọng chứa chan. Họ biết NVHN và giáo dân NVHN luôn ủng hộ! Nên không lẻ loi! Khâm Sứ và Thái Hà là bước ngoặc mang tính quần chúng vì lý do ấy.
Vũ lực CSVN chống niềm tin và ý chí hy sinh của Thái Hà và GHCGVN
CSVN đang dùng gươm đao đề chống lại ý chí và niềm tin của quần chúng. Nhưng trong thánh kinh, Thuợng Đế đã nhắn nhủ nhân loại: «Hãy bỏ gươm vào vỏ! Vì tất cả những ai dùng gươm sẽ chiết vì gươm! ».
Tòa Khâm Sừ và Thái Hà là hai điểm hẹn của công bằng. Điểm hẹn của Giáo Hội miền Bắc. Thái Hà! Cũng là hành trình của tội ác CSVN. Đã sai còn hàm hồ. Đã sai lại làm càn. Đã độc tài lại dan dối. Tạo « linh mục dỏm » vời giáo dân « cốt cán » từ CS. Đã sai trái còn lớn tiếng qua báo chí độc quyền. Chận xe của của các giáo dân từ khắp nơi về bên cạnh giáo dân Thái Hà. Gươm đao và dan dối! CSVN chỉ còn hai món nầy! Một bọn của « Táng tận lương tâm » theo lời của GM Sang.
Nay các chủ chiên Giám Mục của giáo phận HN đã về đông đủ tại Thái Hà để ở cạnh đàn chiên trươc giông tố và lang sói. Nều phải chết. Cha con cùng chết vì công bằng và Mẹ Maria.
Trối trăn và các chuẩn bị
TGM Hà Nội Ngô Quang Kiệt, linh hồn của các vụ cầu nguyện, gửi lời trăn trối:
«Xin mọi người cầu nguyện nhiều cho tôi. Tôi xin cám ơn tất cả và cám ơn Giáo Hội Hiệp nhất ». Thuợng Đế hỡi! Xin hãy che chở vị chăn chiên nầy cho GHCGVN!
Giám Mục F.X. Nguyễn Văn Sang, năm nay 78 tuổi, gửi gắm: «Xin chào tất cả mọi người, tôi sẽ đi tù. Đi tù cùng với đi tu một vần! ».
Một giáo dân Thái Hà, năm nay 60, tuổi xác định: «Cộng sản nhiều mưu sâu kế độc, tàn ác vô luân, bàn tay đã nhuốn máu của bao dân lành, chắc chắn nó không chịu thua dễ dàng … nó sẽ mở ra trang sử các chân phước tử đạoViệt Nam thế kỳ 21 ... Đối với người Công Giáo tử đạo là một phúc lớn, con cái Chúa phải tranh đấu, phải hy sinh liên tục mới được chọn. Chúa gọi rất nhiều, Chúa chọn thì ít! Lậy Chúa, vì Ngài đã chọn Thái Hà chúng con! Xin Ngài chọn chúng con! »
Tại Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà: «các tu sĩ đã dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp ngăn nắp tài liệu, kinh sách … chuẩn bị cho việc công an tới bắt các cha và kèm theo khám xét nhà Dòng »
Các giáo dân Thái Hà loan báo: «Giáo dân Thái Hà chúng tôi cũng chuẩn bị cho việc công an sẽ bắt thêm những người « tích cực » tham gia, tình nguyện hướng dẫn anh em giáo dân khắp nơi về cầu nguyện. Những người nầy đang gói ghém đồ mang theo nếu phải vào tù. Họ cũng thu dọn nhà cửa, chuẩn bị người ở nhà để công an bắt, khám nhà có người ở lại trông nhà ».
THUỢNG ĐẾ HỠI! CÓ THẤU CHO DÂN CHA TẠI THÁI HÀ KHÔNG?
No comments:
Post a Comment