Ngày 20 tháng 9 năm 2008
Kính thưa quý hội đoàn, đoàn thể, quý cơ quan truyền thông, báo chí.
Quý Anh Chị Em (ACE) Lai Gia Đình Mỹ Việt thân mến,
Kính gởi bà Khúc Minh Thơ.
Thưa quý vị,
Sau khi “được” nhận email của ông Trần Ngọc Ký, đại diện cho bà Khúc Minh Thơ trả lời riêng về những câu hỏi của ông Nguyễn Kinh Luân (Phó Chủ Tịch Nội Vụ Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Fort Worth ) đã đưa ra, tôi xin gởi lời hồi đáp đến bà KMT. Vì nội dung email ấy đã không sáng tỏ những câu được hỏi mà lại xoay quanh việc bà có những nhận định về tôi cũng như thái độ của tôi đối với bà. Tôi cũng xin mạn phép gởi đến toàn thể quý vị để cùng tỏ tường bởi xét thấy rằng câu chuyện đã và đang đi đến phạm vi rộng lớn.
Thưa bà Khúc Minh Thơ,
Trước tiên tôi xin “đọc và hiểu” email đó theo khía cạnh chính ông Trần Ngọc Ký đại diện cho bà gởi lời hồi đáp đến Ông Nguyễn Kinh Luân.
Thưa bà, khi tôi đọc nội dung “ngắn gọn” của email đó, tôi thấy bà đã lạm dụng ý từ để hạ danh dự tôi, để bà tránh né và che đậy cho những việc mà cộng đồng đang đưa ra ánh sáng về bà hiện nay, kể cả 30 năm kinh nghiệm làm việc của bà trong quá khứ cho đến tận bây giờ. Nếu những người ngoài cuộc đọc những lời kết án của bà dành cho tôi lúc này hay sẽ dành cho bất cứ một anh em Lai nào - những ai đã từng gọi bà bằng “mẹ” - dám lên tiếng phản đối bà trong tương lai, người đời sẽ cho chúng tôi là "hỗn láo", "mất dạy", thậm chí là "bất hiếu" đối với bà nữa.
Bà không những đã hạ thấp danh dự tôi khi bà cho rằng tôi đang cần "người tử tế" dạy dỗ, mà tôi thấy bà đã xem thường cả ACE Lai của tôi như họ không hiểu biết về ý của bà cố tình muốn chụp mũ cho tôi? Thưa bà, Lai chúng tôi có hơn 30,000 ACE. Tuổi tác đều đã quá nửa đời người. Kỹ sư, bác sĩ, nha sĩ, luật sư, giáo sư đại học, xã hội học, thương gia, kể cả nhân viên trong guồng máy chính phủ, đều có mặt ACE Lai chúng tôi. Thậm chí có những ACE chưa bao giờ trở vào trường để lấy bằng cấp cho mình, nhưng kinh nghiệm và sự lăn lộn với đời, chúng tôi có thừa sức đánh giá về bà rất nhiều.
Nếu tôi nhớ không lầm, người gọi bà bằng "Mẹ" đầu tiên chính là Trần Ngọc Ký (ngày 22 tháng 9 năm 2007 tôi và rất nhiều ACE tôi vẫn còn gọi bà bằng cô). Sau đó, chúng tôi thấy bà là người lớn tuổi như Mẹ của chúng tôi, nên để thêm tình thân thiện, cùng với Trần Ngọc Ký, chúng tôi gọi bà bằng mẹ. Chứ không phải gọi bà bằng mẹ để rồi tất cả chúng tôi phải phục tùng theo những gì mà bà "dạy", rồi bà đứng sau dùng ACE chúng tôi như bức bình phong của bà, hay dùng ACE chúng tôi để tô điểm thêm một gương mặt mới cho bà, thưa bà! Cho nên, xin bà đừng nên dùng tiếng "Mẹ" thân thiết mà ACE Lai chúng tôi đã trân trọng dành gọi bà rồi bà xử dụng nó như chiếc "vòng kim cô" vô hình tròng vào đầu chúng tôi và lèo lái chúng tôi. Trần Ngọc Ký mời bà và ông Nam Lộc đến để làm "cố vấn" cho những việc liên quan đến "hồ sơ VN" dựa theo kinh nghiệm của hai vị. Chúng tôi đồng ý mời cố vấn giúp chúng tôi làm "chiếc cầu nối" giữa ACE chúng tôi với những người quen biết, chứ không phải mời hai vị đến để đứng sau lãnh đạo chúng tôi.
Giờ đây, khi suy ngẫm và đem những điểm nghi vấn của cộng đồng ra so sánh lại với những gì đã xảy ra trong GĐMV gần 1 năm qua, tôi nhận ra rằng bà và một hai vị "cố vấn" đã không cố vấn gì cả, mà chỉ ngồi đợi cho chúng tôi làm mọi chuyện, chỉ cần đến có mặt chụp một vài tấm hình hay video rồi dùng truyền thông đang có trong tay để mang ra “công bố”với mọi người, nhận lãnh công lao rằng mình là người làm việc đó. Một bằng chứng không xa và rõ ràng nhất là ngày 9 tháng 11 năm 2007, ngày hẹn gặp bà dân biểu Zoe Lofgren để xin ý kiến hướng dẫn cho chúng tôi cách vận động. Người làm cuộc hẹn ấy cho ACE Lai chúng tôi chính là tôi. Ông Trần Ngọc Ký sau đó đã mời bà và chị Thanh Trúc (đài Á Châu Tự Do) cùng đi. Giờ tôi lại nghe rằng chị Thanh Trúc đã nói chị là người "dắt" ACE chúng tôi vào gặp bà Zoe Lofgren!? Mới đây nhất, khi về tổng vận động cho dự luật HR 4007 tại Washington DC vào ngày 16, 17 tháng 7 năm 2008 vừa qua, anh Huy Đức và tôi đã không mời bà cùng đi, có phải chính vì lẽ đó nên bà mới nói với những ACE Lai khác rằng Huy Đức và tôi đã không xem bà ra gì không? Vì nếu chúng tôi mời bà cùng có mặt đi vận động với hai mươi mấy ACE chúng tôi và bà chụp vài tấm hình, thì giờ đây bà cũng có thể “giới thiệu” cho mọi người rằng bà "đã dắt chúng tôi vào quốc hội để vận động" phải không thưa bà?
Mặt khác, trong gần một năm qua, tất cả những hồ sơ ACE Lai qua Mỹ này đều do chính họ tự nộp đơn rồi được đi, vì trước đây họ chưa bao giờ nộp đơn... “họ còn sạch”, chứ họ không phải những người được bà "tắm rửa" (xin lặp lại đúng chữ bà đã dùng) mới được trở về quê Cha, thưa bà! Nhưng khi các ACE này được qua tới Mỹ, và nếu gia đình nào được ông Nam Lộc biết đến hoặc họ thông báo trước đến GĐMV-AFA để GĐMV thông báo cho ông Nam Lộc, thì qua sự làm việc trong USCC, ông đưa về cho GĐMV-AFA đứng ra sponsor, nhưng qua loa tuyên bố với mọi người rằng gia đình Lai mới qua đó được GĐMV đứng bảo trợ, tạo sự hiểu lầm rằng GĐMV-AFA thông qua bà Khúc Minh Thơ và nhờ chiếc cầu nối này mới đưa được những ACE Lai đó qua sau. Nhưng thực tế, thấy vậy mà không phải vậy!!!
Nhớ lại trong một năm nay, mỗi lần chúng tôi có câu hỏi về hồ sơ ACE Lai bên Việt Nam, bánh vẽ chúng tôi được bà cho ăn dài dài, ba chữ “bộ ngoại giao” nghe đến ngán ngẩm, mà chúng tôi chưa hề nghe một tên người nào trong bộ ngoại giao. Có lẽ cái “bộ ngoại giao” mà bà nói đến đó là “bí mật quốc gia” nên bà không thể tiết lộ được? Và bà nói với chúng tôi rằng bộ ngoại giao là bạn của bà. Thưa bà, năm nay bà đã ngoài bảy mươi, thì những người làm việc với bà thời ấy, tôi thiết nghĩ có lẽ họ đã quy tiên không còn trên cõi đời, có người nằm nhà dưỡng lão, thậm chí có người đã không còn trí nhớ minh mẫn nữa là đằng khác…mà bây giờ bà nói với chúng tôi, bộ ngoại giao là bạn của bà thì xin hỏi những người đó họ lột xác được hay sao!?
Tôi nghĩ rằng màn kịch bàn tiệc có người nấu sẵn dọn lên bàn, xong mình chạy đến bỏ vào thêm một đôi đũa, rồi mang khoe với thiên hạ rằng "tôi chuẩn bị mâm cỗ này" đã không còn hợp thời nữa thưa bà!!! Chỉ xin nêu ra khía cạnh nhỏ này của GĐMV để rộng đường suy xét mà thôi, thiết nghĩ tôi không cần “lạm bàn” thêm đến những chuyện “to tác” hơn mà cộng đồng đang mở lại trang sử của bà trong hơn 30 năm qua.
Còn về chuyện bà trả lời phỏng vấn với báo Thế Giới Mới, bà đã phủ nhận và cho rằng tôi bịa chuyện nói xấu bà khuyên tôi chống cộng 50/50, và cho là “Chuyện đặt điều như vậy mà cũng có người tin thì thật hết nói”. Tôi không cần phải bàn thêm về vấn đề này với bà, mà để cho những người có mặt tại hiện trường vào buổi họp trưa ngày 8 tháng 6 tại nhà Lan Nguyễn còn biết đến danh dự và liêm sĩ sẽ trả lời dùm cho tôi.
Gần một năm nay, chúng tôi đã thấy quá rõ những gì đã và đang xảy đến với GĐMV khi chúng tôi đi trên "chiếc cầu nối" này. Tôi xin mượn câu nói của bà Palin - ứng cử viên phó tổng thống Hoa Kỳ của đảng Cộng Hòa đứng liên danh với Ông McCain người mà bà không xa lạ gì - để nói với hai vị cố vấn rằng chúng tôi: "Thanks! But NO thanks! Thanks! But NO thanks to the bridge to NO WHERE!!!".
Trân trọng,
Nhật Tùng
Nguyên tổng thư ký Gia Đình Mỹ Việt Washington State
***Có mở đầu thì phải có kết thúc, ở trên tôi có nói trước rằng cái email đó tôi xét theo khía cạnh đại diện cho tiếng nói của bà. Nhưng thưa bà, sau một thời gian dài làm việc, tôi biết được khả năng của Ký không thể nào viết được những lời văn đầy "đạn bọc đường cùng dao găm" kia, và những lời lẽ ấy có phải là của bà hay không tự bà biết. Nói vậy chứ tôi biết được giọng văn ấy là của ai, thưa bà! Cho nên tôi đã cảm thấy rằng "Chủ Tịch của GĐMV-AFA cũng nên sớm gặp người tốt hơn để ‘dạy dỗ’, để không bị kẻ xấu lợi dụng cho họ “ném đá dấu tay” và ‘mượn dao giết người’, mà người đó lại chính là anh em Lai của mình". Nhân tiện, tôi biết bà cũng rất bận rộn công việc như tôi, nên bà cũng không cần phải trả lời cho tôi để khỏi phải mất thời gian của nhau và tôi cũng cám ơn bà đã đọc thư này.
P.S. Xin quý vị chuyển email này đến cho mọi người.
No comments:
Post a Comment