Sunday, September 14, 2008

Toàn Dân Việt Nam Hãy Đứng Lên Đạp Đổ Bạo Quyền Cộng Sản Việt Nam


Trương Minh Hòa

"NHẤC ĐƯỜNG ranh giới lui, NHƯỜNG ĐẤT.
HẢO ĐÃI quan thầy, HẢI ĐẢO dâng".


Trong số những tên Việt gian thuộc đảng Cộng Sản Việt Nam, thì cái tên thủ tướng "không người lái" hay "tưởng thú" Phạm Văn Đồng, là người có nhiều điểm đáng ghi nhớ từ hình dáng với cặp mọi đẹp nhất nước; lời nói thì "cực kỳ chất lượng, phản ánh trung thực" của thứ "đạo đức cách mạng" và "nền văn hóa ưu việt xã hội chủ nghĩa, đỉnh cao trí tệ nòi người", hắn cho những người bỏ nước ra đi tìm tự do là: "bọn đĩ điếm du côn", còn hành động thì ngàn năm lịch sử vẫn nguyền rủa là ký văn bản dâng đất cho ngoại bang. Cái ngày 14 tháng 9 năm 1958, làm cho nước Việt Nam mất đi hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, dù hai nơi nầy nằm trong tay của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, từng đem máu xương bảo vệ qua trận hải chiến lịch sử năm 1974 với quân xâm lược Trung Cộng.

Trên đời nầy, có tên nào gian manh bằng thằng Phạm Văn Đồng và thầy hắn là thằng Hồ Chí Minh, cùng đồng bọn là đảng Cộng Sản Việt Nam. Luật pháp của bất cứ quốc gia nào trên thế giới về "hộ, hình" đều coi những gian manh, đem bán nhà, đất hay bất cứ thứ gì do người khác làm chủ là có tội lừa đảo, tùy theo nặng nhẹ mà tòa tuyên án. Những người làm trong ngành địa ốc là biết rất rõ chuyện buôn bán bất động sản của từng căn nhà, chỉ khi nào chủ nhân đồng ý và ký tên mới hợp pháp; huống cho đây là chuyện bán cả hai quần đảo của hơn 83 triệu người cùng làm chủ.

Tục ngữ có câu "bán trời không mời thiên lôi" để chỉ những tên gian manh, có "nghiệp chuyên" lừa đảo, lương lẹo, bán cầm những thứ không do chúng sở hữu cho kẻ khác; ngày nay trong các tôn giáo dưới chế độ vô thần Cộng Sản, một số tu sĩ Phật Giáo, Công Giáo, cam tâm làm "đầy tớ trung thành" của lũ vô thần Cộng Sản, lập ra các giáo hội quốc doanh, đó là lũ người: "Bán Phật không cần thị thực của Bồ Tát-Bán Chúa khỏi cần mời thiên sứ làm chứng". Hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa, thế mà tên Hồ Chí Minh dám chỉ đạo cho đàn em là thằng Phạm Văn Đồng ký bán, trên bình diện pháp lý, thì kẻ bán là bất hảo và người mua là Trung Cộng cũng là đồng lõa mua đồ gian. Thế mà kẻ bán, người mua vẫn "thanh tâm trường an lạc" coi việc buôn bán là bình thường trong suốt thời gian dài.

Tập đoàn đảng Cướp Cộng Sản Việt Nam không có tư cách pháp nhân, quyền hạn để đụng tới bất cứ cái gì thuộc tài sản quốc gia, con người .... Đây là một đảng băng bất lương, được sự hậu thuẫn, viện trợ vũ khí của hai băng đảng lớn là Nga, Tàu, lợi dụng thời cơ để "cướp chính quyền" từ tay nhân dân. Bọn cướp nầy tự biên tự diễn, nặn ra một cơ cấu Nhà Nước, rồi đặt ra những chức vụ thủ tướng, chủ tịch nhà nước, đẻ ra thêm cơ chế "đảng cử dân bầu", là thứ "xưởng gật" qua cái gọi là quốc hội ... tất cả những dàn dựng nầy không thể lừa được ai, khi mà toàn bộ hệ thống nhà nước đều do đảng chỉ huy qua câu đầy mâu thuẫn, tự nó vạch trần cái phi lý, gian trá: "nhân dân làm chủ, nhà nước quản lý, đảng lãnh đạo", tất cả quyền hành đều nằm trong tay một thiểu số, dưới sự chỉ đạo của tên Tổng Bí Thư, là chức vụ "đầu lãnh" đảng cướp.

Cái cơ cấu nhà nước Cộng Sản ấy cũng không có quyền đại diện cho nước Việt Nam để bang giao, hay ký kết bất cứ hiệp định nào với các nước; vì nhà nước và đảng Cộng Sản đều không do dân bầu ra, theo đúng nguyên tắc dân chủ và quyền dân tộc tự quyết mà thế giới và tổ chức Liên Hiệp Quốc công nhận. Do đó các nước dân chủ cũng cần nên biết điều nầy hầu không bị hố, nhất là các ký kết lâu dài; những doanh nhân ngoại quốc vào Việt Nam đầu tư, kể cả những Việt kiều về làm ăn, xây nhà ... cũng nên cẩn thận, vì sau nầy khi chế độ Cộng Sản sụp đổ, thì những hiệp ước, ký kết giữa đảng cướp và các chính phủ tự do, cá nhân, công ty đều không mang giá trị, vì tự nó xây dựng trên nền tảng "phi pháp", giống như hình thức mua đồ, làm ăn với băng đảng cướp vậy. Từ đó, cái văn bản dâng đảo Hoàng Sa và Trường Sa của tên thủ tướng Phạm Văn Đồng là không có giá trị về mặt pháp lý, đó chỉ là sự "mặc cả, trao đổi" bất chính giữa hai băng đảng cướp Trung Cộng và Việt Cộng mà thôi.

Đất nước Việt Nam đã và đang bị ký bán, dâng hiến đất đai, hải đảo cho quan thầy Trung Cộng từ lâu, ngay trong thời băng đảng Cộng Sản Việt Nam còn suy yếu, cần phải dựa vào Trung Cộng để phát triển lực lượng, lợi dụng xương máu của dân Việt để chỉ phục vụ quyền lợi ngoại bang. Trong thời kỳ chiến tranh với chiêu bài "đánh Tây giành độc lập", là độc chiêu của Hồ Chí Minh, sau khi hắn mời Pháp sang cai trị lần thứ hai sau đệ nhị thế chiến và cũng chính hắn kêu gọi toàn quốc kháng chiến, gian manh vô cùng. Lúc đó, Trung Cộng làm chủ Hoa Lục từ 1949, lợi dụng thời cơ, âm thầm dời một số cọc biên giới từ Mường Tè đến Mống Cái, khiến Việt Nam bị mất đất từ đó. Sau khi Pháp thua trận Điện Biên Phủ, lợi dụng lúc đảng Cộng Sản không có hải quân, vì Pháp rút về hết, thế là Trung Cộng chiếm một số hòn đảo của Việt Nam mà Hồ Chí Minh làm thinh để làm vừa lòng quan thầy. Sau 1954, tình hữu nghị Việt-Trung có lúc mặn nồng như "răng với môi", nên Hồ Chí Minh thường cỡi chiếc phi cơ bản số BH-195 bay sang Bắc Kinh để cùng với Mao Trạch Đông ăn nhậu những cao lương mỹ vị, trong đó có món chân vịt chiên, uống rượu Mai Quế Lộ, Mao Đài, cùng nhau hút Á Phiện thả cửa và hành lạc với các "nhi đồng của Mao Chủ Chí" cung cấp; theo một số người từng sống ở ngoài Bắc, thì tên Việt gian, dâm tặc Hồ Chí Minh từng sống lâu năm trên đất Tàu, là người "ghiền vú Xẩm và món ăn Tàu" nên thích sang để hưởng lạc. Tụ điểm ăn chơi, tiếp nối truyền thống "vua Tàu" được hai tên cầm đầu hai băng đảng cướp nầy thường thực hiện ở Điếu Ngư Đài (nơi mà ngày xưa vua chúa đến giải trí, câu cá ...) và vài địa điểm sang trọng khác, do "tàn dư chế độ phong kiến để lại". Mao biết rất rõ cái" cuộc đời và sự nghiệp trác táng, dâm ô" của tên đàn em Hồ Chí Minh, nên sau nầy, khi muốn gây áp lực để trục lợi, Mao thường dọa đem công bố cuộc đời tư của vị cha già dân Vẹm, được tô son trét phấn là: "không bao giờ nghĩ đến vợ con, gia đình, suốt đời lo cho dân cho nước", do đó, Hồ Chí Minh phải tuân theo lịnh quan thầy triệt để, ngoài áp lực nước lớn, còn áp lực cá nhân qua đời tư. Cho nên chuyện tên thủ tướng Phạm Văn Đồng vâng lịnh tên thầy Hồ Chí Minh làm liều, làm bậy, công nhân hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam Cộng Hòa làm chủ là điều ngang ngược, nhưng làm vừa lòng quan thầy Trung Cộng. Hồ Chí Minh từng biện minh cho hành vi bán nước của hắn và đồng đảng, hắn cho là chuyện "hiến tặng" vài hòn đảo nhỏ cho Trung Cộng không quan trọng, vì đảo toàn là "phân chim", trong khi Trung Công cho Việt Nam rất nhiều, nhất là vũ khí để "đánh Tây, Mỹ", miệng lưỡi của kẻ bán nước là như thế.

Trong nước, sau khi nhà nước thiết lập xong cơ cấu, chính quyền từ trung ương đến địa phương, thì đảng Cộng Sản ra tay cướp đất, nhà, tài sản của dân qua cuộc cải cách ruộng đất miền Bắc sau 1954, đánh tư sản miền Nam sau 1975, chúng không từ chối tài sản của tay sai là những gia đình "có công với cách mạng" trong hai cuộc chiến dài từ 1945 đến 1975, nên từ hàng chục năm qua, hàng ngũ "dân oan khiếu kiện gia tăng", thế mà đảng cướp vẫn bình chân như vại. Gần đây, Công Giáo đứng lên đòi lại "đất đai, tài sản" từ tay bọn cướp Cộng Sản tại Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, không còn lẽ tẻ như dân oan khiếu kiện từng "hộ" và người dân trong nước hảy đứng lên đòi là đất, đảo đã bị đảng Cộng Sản dâng cho quan thầy Trung Cộng, là điều cần phải thực hiện càng sớm càng tốt, đã 50 năm rồi, còn gì nữa. Lấy lại chính quyền là ưu tiên hàng đầu, vì "có chính quyền là có tất cả", cũng như câu: "còn tự do là còn cơm no" của chính phủ miền Nam trước 1975.

Muốn đòi lại đất đai do Trung Cộng chiếm, thì việc đầu tiên là đánh vào "bọn bán đất" chính là tập đoàn đảng Cộng Sản Việt Nam; sau khi lấy được chủ quyền, thì mới tính đến chuyện truy tố tên mua đồ gian là Trung Cộng trước quốc tế. Điều kiện dành lại đất đai, hải đảo rõ ràng như luật pháp hình sự: trước hết phải khống chế kẻ trộm, cướp ... và sau là lấy đồ gian từ tay kẻ mua bất hợp pháp, là hai giai đoạn cần thiết. Ngày nay kẻ bán nước xuất chiêu, giả vờ kêu gọi tất cả người Việt trong và ngoài nước cùng nhau "chống Bắc Kinh" bằng mồm, nhưng thực ra thì đảng và nhà nước Cộng Sản luôn "bảo vệ tình hữu nghị Việt-Trung đời đời bền vững"; điều nầy được chứng minh qua các vụ biểu tình của sinh viên tại sứ quán Hà Nội, lãnh sứ quán Trung Cộng ở Saigon trước đây, bọn công an Việt Cộng luôn tìm cách bảo vệ cơ sỡ của "quan thầy" một cách triệt để, nên ngăn chận, vô hiệu hóa tất cả các cuộc phản đối; hình ảnh mật vụ và Hoa Kiều được tự do trương cờ đỏ năm sao vàng, dưới sự bảo vệ của công an Việt Cộng, trong kỳ rước đuốc thế vận ngày 28 tháng 4 năm 2008 tại Việt Nam, những người phản đối Trung Cộng đều bị bất bớ, tù đày, như nhà báo Điếu Cầy Nguyễn Hoàng Hải mới đây bị tù 30 tháng với cái tội danh trốn thuế mơ hồ, mà dân trong và ngoài nước đều biết vụ án nầy nhằm dập tất những tiếng nói đòi chủ quyền lãnh thổ đã bị đảng cướp Việt Cộng dâng bán cho Trung Cộng. Người Việt hải ngoại không lầm lẫn trước những biến chiêu của bè lũ bán nước Việt Cộng, tức là không bao giờ đứng chung hàng ngũ "hòa hợp hòa giải" đến chống quân xâm lược Trung Cộng, chiêu bài "bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ" trở thành lố bịt trước tinh thần đề cao cảnh giác, những kinh nghiệm xương máu:" đừng nghe những gì Cộng Sản nói, hảy nhìn kỷ những gì Cộng Sản làm". Tuy nhiên, qua sự kiện trên, ở hải ngoại mới lòi ra một số tổ chức, những tên" ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản" mưu toan đứng ra làm" trung gian" với Việt Cộng để tiếp tục lừa đảo lần nữa. Những ai kêu gọi "đoàn kết, xóa bỏ làn ranh Quốc-Cộng, cùng nhau chống Trung Cộng, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ ..." chỉ là đám cò mồi mà thôi.

Ngày 14 tháng 9 năm 2008 năm nay, đúng 50 năm từ ngày hai kẻ gian cấu kết bán và mua đứng hai quần đảo mà họ không làm chủ, nay thì chủ nhân là nhân dân Việt Nam cần phải đứng lên đồng lòng đòi lại, đó là điều cần phải làm để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, công bằng, hợp với công lý, công pháp quốc tế và lòng người, phù hợp với truyền thống dựng và giữ nước của tiền nhân. Ngày xưa, những người từng đi sai đường, tham gia vào hai cuộc chiến vô ích do đảng Cộng Sản và tên ma đầu Hồ Chí Minh, lợi dụng lòng yêu nước, xương máu để phục vụ quyền lợi của hai quan thầy Nga Tàu, nay họ phải biết có lổi với đất nước, tiền nhân, khi hai quần đảo bị bán đứng do người đại diện là Phạm Văn Đồng. Sinh viên, học sinh, công nhân, nông dân ... và nhất là "các nhà dân chủ", giờ nầy đang ở đâu? Hảy đồng lòng cùng toàn dân Việt Nam trong nước đứng lên lật đổ bạo quyền bán nước, mới hy vọng lấy lại được những gì đã mất, nếu các cuộc biểu tình xảy ra, thì ngoài những biểu ngữ (đề nghị lấy nền vàng, chữ đỏ), không nên mang lá cờ đỏ sao vàng, là biểu tượng của kẻ bán nước; để biểu tình chống lại cờ đỏ 5 sao của kẻ mua; làm như vậy là coi như mất đi chính nghĩa, nhất là đừng nên mang theo hình của tên bán nước Hồ Chí Minh, càng làm mất hết ý nghĩa đấu tranh. Các lực lượng công an, bộ đội, nếu muốn được toàn dân khoan hồng, hảy gia nhập vào hàng ngũ, tốt nhất là bắt, quản thúc những tên Việt gian chỉ huy nào ra lịnh đàn áp đoàn biểu tình đòi đất đai bị bán cho ngoại bang.

Trương Minh Hòa



No comments:

Post a Comment