Sunday, September 7, 2008

Những kỹ sư thổi ống đu đủ


Trần Thanh

Nếu có người nào nêu thắc mắc: - Ai là ông tổ của nghề "thổi ống đu đủ và thổi kèn" thì tôi sẽ trả lời ngay không một chút suy nghĩ: - "bác Hồ" tức Hồ-Chó-Minh! (Xin xem hình A)
Hình A.
Khi nghe tôi trả lời như vậy, chắc bạn ấy sẽ kêu lên kinh ngạc:

- Lại bác Hồ! Sao bác Hồ biết nhiều nghề quá vậy? Hồi trước, ông Trần Thanh đã viết một bài cho rằng bác Hồ là ông tổ của nghề làm đĩ, tức bác là thần bạch mi, bây giờ lại thêm những tiết lộ mới về những "nghề" của bác!!!

Nếu bạn đòi tôi phải chứng minh thì tôi rất sẵn sàng. Tuy nhiên, trước khi chứng minh thì tôi cần giải thích rõ về hai cái "nghề" này:

- Nghề thổi ống đu đủ là nghề dùng ống đu đủ, cắm vào đít của người mình muốn thổi, rồi thổi thật mạnh và liên tục cho đến khi nào đối tượng được phình lớn lên như ý họ muốn. Ví dụ, một con nhái muốn to bằng con bò thì ta phải thổi như thế nào cho nó "to lớn" bằng con bò thật, còn sau đó nếu nó có bị nổ tung thì lại là chuyện khác!

- Nghề thổi kèn là nghề ngậm con .... cu của đối tượng rồi thổi liên tục cho đến khi nào "kèn" bị .... xẹp! Tiếng Việt bình dân người ta gọi là .... "bú cu"!

Đó là phần giải thích về nghĩa đen, còn về nghĩa bóng thì đây là "nghề" của hạng người chuyên luồn cúi, nịnh bợ rất hèn hạ, sẵn sàng bán rẻ lương tâm, nhân cách của mình để đổi lấy những ân huệ hoặc những quyền lợi về vật chất. Nói là "bán rẻ lương tâm, nhân cách" chớ thật ra bọn này làm gì có lương tâm, nhân cách mà bán! Bọn này còn hèn hơn những con chó, vì loài chó do trời sinh vốn trung thành với chủ, ăn cây nào rào cây nấy. Còn bọn này tuy cũng đi bằng hai chân nhưng bản chất của chúng là loài thú với tâm địa phản trắc!

NHỮNG BẰNG CHỨNG VỀ "BÁC" HỒ LÀ ÔNG TỔ CỦA NGHỀ THỔI ỐNG ĐU ĐỦ VÀ THỔI KÈN:
Hình B

1. "Bác" Hồ đã thổi kèn cho "bác" ..... Trần Dân Tiên! (Xin xem hình B) Chưa hết, "bác" Hồ còn thổi ống đu đủ cho bác T. Lan nữa! Nếu có ai thắc mắc hai "bác" Trần Dân Tiên hoặc T. Lan là ai thì xin đọc lại bài cũ "Nguyễn Chí Thiện, "đuốc sống" Lê Văn Tám và "Đóa Hồng Gai" Nguyễn Thị Nga" đã đăng trên Tin Paris.

2. "Bác" Hồ đã thổi kèn cho "bác" Xít-Ta-Lin và "bác" Mao qua câu nói "nổi tiếng": - Ai sai thì sai chớ hai ông Xít-Ta-Lin với ông Mao thì không thể sai!
Mỗi khi cần thề thốt điều gì thì người ta thường hay chỉ tay lên trời mà thề: - Tôi thề có trời cao chứng kiến ..... Còn cái kiểu "thề" của "bác" Hồ thì lạ lắm: bác chỉ tay xuống dưới đất! Chẳng hạn như hồi thập niên 1950, lúc sang Trung Quốc gặp Mao Trạch Đông, "bác" Hồ đã chỉ tay xuống dưới đất mà thề rằng:
Hình C.
- Dạ, em xin thề với ngài Mao rằng cho tới khi chết xuống dưới địa ngục A Tỳ, em sẽ mãi mãi trung thành với ngài, ăn cứt cho ngài đời đời kiếp kiếp! (Xin xem hình C)

Trong suốt thời gian cầm quyền, Hồ đã truyền lại nghề "thổi kèn" và "thổi ống đu đủ" cho tên đệ tử Tố Hữu. Không phụ lòng thương của chủ, tên khuyển tặc Tố Hữu đã thổi Lê Nin, Xít-Ta-Lin và Hồ Chí Minh lên tới trời xanh! (nhưng sau đó đã bị nổ đánh bốp rồi lao thẳng xuống dưới địa ngục!) Sinh nghề tử nghiệp, kẻ nào đùa giỡn với ống đu đủ thì sẽ chết vì ống đu đủ, câu châm ngôn này thật là chí lý: tên Tố Hữu đã bị chết thê thảm vì bệnh ung thư cuống họng!!!

Kể từ sau năm 1945, nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã có đại học mang tên là Trần Dân Tiên, chuyên đào tạo các văn nô, nhạc nô, thi nô để thổi kèn và thổi ống đu đủ cho "boác" Hồ! Tố hữu đã được Hồ Chó Minh bổ nhiệm làm tên chủ trường (hiệu trưởng) đầu tiên. Nói chung, toàn bộ nền giáo dục của bọn việt gian cộng sản là nền giáo dục "trần dân tiên", tức là đào tạo ra những con người để làm .... nô lệ! Toàn bộ đầu óc của người dân đều bị mã hóa "trần dân tiên", tức là thường xuyên bị nhồi nhét cái tư tưởng sau đây vào tâm thức:

- Tôi là nô lệ cho đảng và bác Hồ. Tôi sinh ra là để làm nô lệ và sẵn sàng chết cho bác và đảng!

Cái tư tưởng này đã được nhồi nhét vào đầu một đứa bé khi nó còn nằm trong bụng mẹ, và khi ra đời, lớn lên, tư tưởng đó liên tục được nhồi nhét 24 trên 24 cho đến khi người nô lệ đó chết! Sở dĩ tôi nói nhồi nhét 24 trên 24 vì trong mọi mối quan hệ và sinh hoạt trong xã hội, cái tư tưởng đó luôn luôn hiện hữu để chui sâu vào đầu, thấm thêm sâu vào máu, bám chặt vào từng tế bào của từng con người. Khi một người về nhà thì cái tư tưởng "trần dân tiên" nó đi theo người đó vào trong nhà qua ngã truyền thanh, truyền hình, điện thoại, e-mail, internet, sách báo, truyện!!! ..v..v... Thật là dễ sợ và kinh khủng!

Đó là một trong những biện pháp mà bọn việt gian cộng sản đã áp dụng để củng cố ách cai trị của bọn chúng trong suốt 60 năm qua!

Người ta ước lượng rằng ngân sách quốc gia của bọn việt gian cộng sản thường chi:

- 50% cho công tác tuyên truyền, nhồi sọ, áp dụng trong nước lẫn ngoài nước (trong đó có nghị quyết 36)
- 40% cho việc củng cố đảng, phát triển đảng, nuôi âm binh công an và bộ đội, xây thêm nhà tù, mua thêm roi điện, còng số tám và lựu đạn cay.
- 10% trả lương cho giới công nhân viên chức

Bọn chúng sẵn sàng bắt toàn dân phải hy sinh ăn đói, mặc rách, bụng đói cồn cào vì thiếu cháo cầm hơi nhưng cái "món ăn" .... cứt bác Hồ thì không thể thiếu, không muốn ăn cũng phải bị ăn, bị cạy miệng ra mà nhét vào! Tất cả các lãnh vực khác đều phải bị hy sinh, ví dụ như mở mang đường xá, xây dựng bến cảng, phi trường, phát triển khoa học kỹ thuật ..v..v..

Ngày nay, bọn việt cộng có "văn minh" hơn, cho cải biến món "cứt bác Hồ" (hay còn gọi là món ăn "trần dân tiên") thành các món như "hoa hậu", "người mẫu chân dài" nhưng tất cả cũng chỉ là bịp bợm. Thằng dân đen đói vẫn hoàn đói. Một anh cu li xe ba gác ngồi húp một tô cháo độn khoai mì trong khi đó cái truyền hình thì đang chiếu cảnh thi hoa hậu thế giới tại Nha Trang. Vừa ăn vừa nhìn mấy con đĩ ngựa bước đi uốn éo trên sàn diễn, bụng anh ta càng thêm đói chớ không no thêm được chút nào, tâm trạng của anh ta càng thêm tủi thân!

TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRẦN DÂN TIÊN TẠI QUẬN CAM, TIỂU BANG CA LI PHOÓC NI A, NƯỚC MỸ:

Đọc đến đây chắc có bạn sẽ ngạc nhiên, kêu lên:

- Ủa, đại học "Trần Dân Tiên" cũng có chi nhánh ở nước Mẽo? Nhà lước ta sao mà tài thế, xuất khẩu "boác" Hồ đi khắp nơi!

Có gì lạ đâu mà ủa với à! Hết 50 phần trăm ngân sách quốc gia của việt cộng được dùng vào việc tuyên truyền mà! Bọn chúng còn dự trù xây dựng tượng đài của "boác" ở tại Mễ Tây Cơ nữa đấy!

- Thế thì cái trường đại học đó nó nằm ở chỗ nào, số mấy, đường gì, thành phố nào? Chúng tôi phải đến xem tận mắt mới được. Ai là hiệu trưởng của trường này?

- À, trường này ở số ..... đường ..... thành phố Garden Grove. Trường này do đồng chấy Đỗ Éng làm hiệu trưởng với sự cộng tác của hai nhà cách mạng lão thành là đồng chấy Ngu Như Rận và đồng chấy Buồi Pín!

Từ khi được thành lập cho đến nay, trường đã đào tạo được khoảng 100 kỹ sư thổi ống đu đủ và thổi kèn. Một số sau khi tốt nghiệp đã được gởi về Việt Nam để phục vụ cho bộ chính trị và trung ương đảng. Một số khác đang tiếp tục theo học chương trình cao học và tiến sĩ tại trường đại học gốc Trần Dân Tiên tại Hà Nội.

Thu nhập của các kỹ sư thổi ống đu đủ và thổi kèn rất cao, có thể nói cao gấp ba lần thu nhập của các bác sĩ gia đình! Nếu các đồng chí nào may mắn được phục vụ cho bộ chính trị hoặc trung ương đảng của việt gian cộng sản thì có thể kiếm được một năm trên một triệu đô la! Tuy nhiên, sinh nghề thì tử nghiệp: một số đồng chí, sau một vài năm công tác, đã bị ung thư miệng lưỡi và cuống họng rồi chết rất thê thảm, tiền bạc kiếm được cũng không thể đem theo xuống âm phủ để xài! Những tên đầu gấu trong bộ chính trị chuyên ăn thai nhi và uống rượu "thập tam mạc xử nữ" (13 cái màng trinh của con gái) cho nên .... cứt và tinh khí của bọn chúng hôi thúi và độc vô cùng. Đó là lý do vì sao nhiều "kỹ sư" đã toi mạng!!!

TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRẦN DÂN TIÊN TẠI PHÁP

Lại có người thắc mắc, ngạc nhiên:

- Ủa, cũng có chi nhánh tại Pháp nữa sao? Bác Hồ sao mà tài quá, ở chỗ nào trên trái đất này cũng có mặt bác! Địa chỉ của trường này ở đâu?

Xin thưa, cái trường này có tên là "Đại học nhân văn hải ngoại" hay còn gọi là Trung tâm văn hóa Nguyễn Trường Tộ. Tên tiếng Tây là Association Convergence (giao điểm)

Ai cũng biết nhóm Giao Điểm là cái ổ rắn độc của việt cộng, cũng tựa như cái diễn đàn Đàn Chim Việt. Cứ nhìn vào danh sách các cây viết "gạo cội" như: Hà Giang, Bùi Kha, Phan Thích Nhật Từ, Trần Chung Ngọc là ta có thể biết họ thuộc dòng họ cây đu đủ hay cây kèn! Những người này là trí thức, có sự hiểu biết vững vàng nhưng họ không có cái gan đứng thẳng lên để làm người mà cam phận đi làm nô lệ cho giặc cộng, luồn trôn, bợ đít, dùng cây kèn và ống đu đủ để kiếm ăn, vinh thân phì gia!

Đại học "nhân văn" chủ trương "giao lưu" văn hóa, hợp tác văn hóa giữa người Việt trong và ngoài nước. Người Việt ở hải ngoại thì có văn hóa. Đồng ý.

Còn ở trong nước?

Ở trong nước làm gì có văn hóa mà trao đổi? Muốn trao đổi một cái gì thì hai bên phải có thực lực. Ông mất chân giò, bà thò chai rượu. Cái gọi là "văn hóa" ở trong nước thật ra chỉ là .... cứt của "bác" Hồ! Toàn là những thứ rác rến, lếu láo do đám bồi bút thổi ống đu đủ viết theo mệnh lệnh của chủ nhân ông việt gian cộng sản!

Bây giờ bọn việt gian cộng sản đem nhuộm màu cứt của bác Hồ, pha chế thêm gia vị, biến nó thành nhiều loại đặc sản "đậm đà hương dzị quê hương", mang nhiều "bản sắc dân tộc" (như giọng đọc của Tú Trinh trong những CD quảng cáo du lịch), đem xuất khẩu hoặc "trao đổi" (giao lưu) với các cộng đồng người Việt ở hải ngoại! Sách truyện ở Việt Nam ồ ạt tràn vào các thư viện cộng đồng ở Mỹ và Canada. Sách cho không biếu không mà! Tuy nhiên, ảnh hưởng của nó không đáng kể vì hầu như thế hệ trẻ không có ai đọc. (có biết tiếng Việt đâu mà đọc!) Còn thế hệ già thì đọc cho vui chớ khả năng để "cải tạo" tư tưởng của họ thì còn khuya! Đấy, bọn đầu gấu hãy căng mắt ra mà nhìn, đã trên 20 năm tuyên truyền, tiêu phí hàng tỷ đô la mà có bao nhiêu việt kiều đem tiền về đầu tư ở Việt Nam? Có bao nhiêu chất xám của việt kiều tình nguyện về Việt Nam giúp dân, giúp nước? Hay chỉ có Thập-bát-đại-lòn-háng việt kiều, 18 cái khuôn mặt khỉ, mặt mốc, mặt trơ trán bóng mà nhà lước ta năm nào cũng vinh danh và ca ngợi?

Đại học nhân văn ai là hiệu trưởng hay chỉ có một anh kỹ sư quèn, chuyên viên thổi ống đu đủ đứng ra làm ông từ quét dọn đền miếu? Các giáo sư giảng dạy có những bằng cấp như thế nào? Phải chăng là bằng "tiến sĩ" chợ Đồng Xuân hay "tiến sĩ" chợ trời Huỳnh Thúc Kháng ở Sài Gòn, xìa ra 200 đô là lấy cái "bằng" tiến sĩ le lói, in màu sáng chói, đem về nhà treo trên tường coi chơi cho dzui và dợt le với bà con lối xóm?

Như trên đã nói, "nghề" thổi ống đu đủ và thổi kèn có thể kiếm được nhiều tiền nhưng không bền. Sau vài năm hành nghề, một "kỹ sư" có thể kiếm được bạc triệu đô la nhưng nguy cơ tử vong rất cao. Đã có nhiều người bị chết vì bị ung thư cuống họng, ung thư miệng, môi và lưỡi! Lý do vì tinh khí của bọn đầu gấu rất độc vì bọn chúng thường xuyên ăn thai nhi. Người "thổi kèn" bắt buộc phải nuốt những chất độc đó vào người chớ không được nhả ra! Còn nghề thổi ống đu đủ cũng phải thường xuyên nuốt những "chất bổ" phun ra từ những hậu môn! Cứt của những kẻ thường xuyên uống máu của đồng bào qua loại rượu "Thập tam mạc xử nữ" chắc chắn phải là rất độc!

Vì vậy nên xin can:

- Những ai đã lỡ tay trót nhúng chàm thì nên từ bỏ "nghề" đi ngay lập tức. Đừng có vì ham tiền mà chết không kịp hối. Khi chết, quý vị có đem theo được bạc triệu đô la xuống dưới âm phủ không?
- Những ai đang ngấp nghé muốn làm thử nghề này thì nên coi tấm gương của tên Hồ Chó Minh và Tố Hữu. Hắn đã chết khô xác rồi mà toàn dân vẫn nguyền rủa hắn mãi mãi không thôi. Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ!

Trần Thanh
Ngày 6 tháng 9 năm 2008

No comments:

Post a Comment