Michael Jackson (MJ) hôm nay đã thành người thiên cổ. Người ca sĩ Mỹ da đen này nổi tiếng khắp hoàn cầu, nhưng lại đầy mặc cảm về gốc gác của mình. Cũng chính vì mặc cảm về mầu da nên MJ đã phải trải qua nhiều lần giải phẫu để biến đổi mầu da từ đen thành trắng,từ mũi to điển hình người da đen thành mũi nhỏ người da trắng. Vì thế, đã phải dùng thuốc giảm đau liên tục và có lẽ cũng vì thế mà dần dần đến mất ngủ và sau cùng thì lìa đời vì những hệ quả của thuốc, mà điều tra đang cố tìm cho ra. MJ nổi tiếng vì giọng hát, vì lời ca, hay vì giáng bộ nhẩy dẻo và cử chỉ dâm dật khi trình diễn, tay luôn luôn ôm bộ phận sinh dục của mình? Hay là vì cái quyết tâm vùng lên thành người da trắng cho kỳ được? Phải hỏi những người say mê ái mộ MJ thì mới rõ.
Dầu sao thì điều tạo suy nghĩ đối với người Việt nam là hình những thanh niên nam nữ khóc sướt mướt trước những bàn thờ tưởng niệm MJ dựng tạm ngoài đường ở trong nước. Có những kẻ để tang mặc áo thun đen. Có kẻ ôm ảnh MJ như ôm ảnh bố. Có kẻ nước mắt dàn dụa. Có kẻ sì sụp lễ lạy.
Những xúc động trước sự chấm dứt đột ngột của một cuộc đời ồn ào rực rỡ dưới ánh đèn sân khấu, trước một cái chết không chờ đợi, chẳng có gì lạ ở một xã hội vội vã không có nhiều cơ hội để mà rung động. Bởi vì trong hoàn cảnh đó con người thường dễ dàng xót xa trước những chuyện thương tâm dù nhỏ nhặt. Thí dụ như khóc một con chó nhỏ bị xe cán hay một con chim bị gẫy chân. Điều đáng nói là trên đất nước Việt Nam và trước mắt, hàng ngày, có vô số những thảm nạn và oan khiên như vậy hay hơn mà không thấy có ai để tâm. Đến độ có những bài viết trong nước phải dùng mấy chữ “vô tình vô cảm” để diễn tả cái thái độ này của những con người đang hụp lặn trong cái xã hội độc tài bị kìm kẹp nhưng tự do ghê gớm vì làm gì cũng được, trừ lãnh vực chính trị.
Có ai động tâm trước tình trạng những người mẹ lặng lẽ bán thân để lấy tiền nuôi con? Hay trước cảnh người chồng dẫn khách cho vợ bán dâm ngay tại nhà?
Người bố lặng lẽ cho con gái vị thành niên ăn mặc hở hang đón khách đầu ngõ? Ai là người nhỏ nước mắt khóc cho bà mẹ già bị con là kỹ sư làm giáo sư đại học, là thạc sĩ làm luật sư đấm đánh túi bụi mình đầy thương tích? Những tin loại này đầy rẫy trên các báo đảng và nhà nước kiểm soát. Thế nhưng lại có những hạng choai choai khóc một MJ ở một xứ sở xa xăm. Tại sao có hiện tượng này? Phải chăng đó là kết quả chính sách giáo dục thi hành khẩu hiệu “trồng người trăm năm” mà cáo Hồ của những người CS ra công thúc giục? Phải chăng đó là kết quả nhắc nhở thường trực cũng của Hồ chí Minh là phải xây dựng con người mới xã hội chủ nghĩa?
Công bình mà nói, con người mới xã hội chủ nghĩa thời toàn trị không nhảy múa kiểu MJ mà là nhẩy hoà bình liên hoan dưới điệu nhạc Tầu, sau khi đã tố khổ giết chết những người mà các đội cải cách ruộng đất cho là kẻ thù của giai cấp công nông. Những con người hôm nay khóc MJ được lên báo đảng và nhà nước là những con người xã hội chủ nghĩa sau khi đổi mới sang kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Nói cho rõ thì nó là kinh tế tiêu thụ và hưởng lạc nhanh, ồn ào, dồn dập để bão hoà cảm giác, theo văn hoá Hollywood.
Sự cẩu hợp của hai loại văn hoá tư bản Cộng sản này do đảng và nhà nước CSVN biến thái bảo trợ đã tạo nên một hạng người sống như những khán giả trước màn ảnh cuộc đời. Chỉ kích thích bởi những gì hấp dẫn, ồn ào, rực rỡ, mà nhắm mắt trước những khổ nạn xung quanh mà chính đương sự thường ngày hụp lặn trong đó nên trở thành quen: Như trường hợp những người dân oan ngày này qua tháng khác khiếu kiện lề đường, những ngư phủ bị lính Tầu bắn giết bắt bớ trên biển, hay ngay cả những đồng bào bị công nhân Tầu ngang nhiên đánh đập trên đường phố mà nhà nước lặng im.
Vũ Quốc Nam
No comments:
Post a Comment