Nguyễn Duy Thành
Trong bài diễn văn nhậm chức của Tổng Thống Bush có đoạn: "...Tất cả những ai sống trong chế độ độc tài tàn bạo và những ai sống trong vô vọng , có thể biết là Hoa Kỳ sẽ không làm ngơ trước các sự áp bức, hoặc bào chữa cho kẻ áp bức. Khi quý vị đứng lên tranh đấu cho sự tự do của quý vị . Chúng tôi sẽ đứng vào hàng ngũ của quý vị ...".
Những ai đang bị áp bức trên thế giới, trong đó có hơn 80 triệu người dân Việt Nam đều cảm động, và hy vọng vào đoạn văn hùng hồn của vị Tổng Thống Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Nhưng cũng hơn ai hết. Người Việt Nam thất vọng nhiều nhất khi thấy chính vị Tổng Thống này đã đi ngược lại lời cam kết của mình. Bởi, trước khi đến Việt nam để tham dự Hội Nghị Thượng Đỉnh Diễn Đàn Hợp Tác Kinh Tế Á Châu Thái Bình Dương (APEC) ngày 17 -11- 2006, ông Bush đã ra lệnh lấy tên Việt Nam ra khỏi danh sách CPC.
Nhận xét về sự kiện bất ngờ này. Xin mượn lời than van của Hòa Thượng Thích Quảng Độ để kết luận:
- "Bây giờ ông ấy đến Việt Nam không đứng chung với chúng tôi. Ông ấy đứng chung với những người đàn áp chúng tôi ..." .
Cũng từ thời gian đó, Việt Nam liên tiếp nhận được hàng loạt ân huệ do Hoa Kỳ ban phát, mà món quà lớn nhất là trở thành hội viên không chính thức của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, và mối bang giao quan hệ Việt - Mỹ được xem như là sáng sủa nhất kể từ ngày hai quốc gia không còn là cựu thù nữa. Giới quan sát chính trị cũng phải chóng mặt để phân tích, vì xen kẽ giữa mối quan hệ này là sự tiếp cận của Trung Cộng, đáp trả những cuộc ngoại giao cấp cao của Hoa Kỳ đến Hà Nội thăm viếng, thì Trung Cộng cũng gởi những yếu nhân có cấp tương đương đến Việt Nam viếng thăm. Hay Hải Quân Hoa Kỳ cặp bến Sài Gòn, thì Chiến Hạm Trịnh Hòa cũng cặp bến Đà Nẵng, những cuộc ngoại giao đan chéo vào nhau, khiến Việt Nam trở nên một vị trí chiến lược quan trọng, trong tầm ngắm của các nhà hoạch định chính sách thuộc hai siêu cường quốc. Trong chừng mức nào đó để nhận xét, người ta đều nhận ra chính sách của Hoa Kỳ đối với Việt Nam cũng không có gì mới mẽ, nghĩa là vẫn một bài bản Cây Gậy Và Củ Cà Rốt để muốn Việt Nam cải thiện về nhân quyền và dân chủ. Nhưng phía Việt Nam đã không tỏ thiện chí cải cách, mà còn bắt bớ giam cầm nhiều hơn đối với các nhà đấu tranh dân chủ. Trong đó có Linh Mục Nguyễn Văn Lý bị chính giới chức an ninh Việt Nam dùng tay bịt miệng không cho nói trước phiên tòa xét xử công khai, hình ảnh này đã tạo nên một sự ghê sợ của thế giới đối với chính quyền Cộng Sản Việt Nam. Cùng lúc, chính sách của Trung Cộng đối với lãnh đạo Việt Nam chẳng có gì lạ, tuy bức màn ngoại giao chính trị chưa được vén lên nên xem chừng như bí mật, nhưng sự thiếu trong sáng, sự cúi phục ươn hèn của đảng Cộng Sản Việt Nam đã cho người ta thấy. Họ đã bị rơi vào cạm bẫy của tiền bạc hay mỹ nhân kế, mà những kế lược hạ đẳng này, tổ tiên của người Phương Bắc vẫn thường áp dụng qua đường lối quân sự và chính trị trong thời cổ sử.
Rút cuộc, kế lược hạ đẳng áp đạt cho kẻ hạ cấp của Trung Cộng, xem bộ đã thắng thế hơn sách lược sòng phẳng mà Hoa Kỳ đã áp dụng với Việt Nam, bằng chứng là từ tháng 8 năm 2008 đến nay, mối quan hệ ngoại giao Việt - Mỹ chỉ dừng lại ở thang bậc Đại Sứ. Trong khi quan hệ Việt - Trung ngày một thắt chặt, nếu không muốn nói là bóp chặt cổ hơn để cho những nguyên thủ quốc gia Việt Nam đương thời, tự mình biến thành những ông quan huyện ngồi chờ chiếu chỉ từ vua truyền xuống. Tệ trạng chính trị này đã biến nhóm lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam mất hết chủ quyền, không dám lên tiếng khi ngư dân bị bắn chết trên ngư trường của tổ quốc mình, hay công nhân Trung Cộng được phép tự do hành nghề, trong khi người lao động Việt Nam thất nghiệp gia tăng. Giới trí thức nhận ra hiểm họa này đã lên tiếng đấu tranh, thì Trung Cộng ra lệnh lãnh đạo Việt Nam giam cầm, mà đợt bắt bớ vô cớ gần đây của công an cộng sản đã khiến giới chính trị của Hoa Kỳ phải quan tâm về mặt nhân quyền.
Những ai đang bị áp bức trên thế giới, trong đó có hơn 80 triệu người dân Việt Nam đều cảm động, và hy vọng vào đoạn văn hùng hồn của vị Tổng Thống Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Nhưng cũng hơn ai hết. Người Việt Nam thất vọng nhiều nhất khi thấy chính vị Tổng Thống này đã đi ngược lại lời cam kết của mình. Bởi, trước khi đến Việt nam để tham dự Hội Nghị Thượng Đỉnh Diễn Đàn Hợp Tác Kinh Tế Á Châu Thái Bình Dương (APEC) ngày 17 -11- 2006, ông Bush đã ra lệnh lấy tên Việt Nam ra khỏi danh sách CPC.
Nhận xét về sự kiện bất ngờ này. Xin mượn lời than van của Hòa Thượng Thích Quảng Độ để kết luận:
- "Bây giờ ông ấy đến Việt Nam không đứng chung với chúng tôi. Ông ấy đứng chung với những người đàn áp chúng tôi ..." .
Cũng từ thời gian đó, Việt Nam liên tiếp nhận được hàng loạt ân huệ do Hoa Kỳ ban phát, mà món quà lớn nhất là trở thành hội viên không chính thức của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, và mối bang giao quan hệ Việt - Mỹ được xem như là sáng sủa nhất kể từ ngày hai quốc gia không còn là cựu thù nữa. Giới quan sát chính trị cũng phải chóng mặt để phân tích, vì xen kẽ giữa mối quan hệ này là sự tiếp cận của Trung Cộng, đáp trả những cuộc ngoại giao cấp cao của Hoa Kỳ đến Hà Nội thăm viếng, thì Trung Cộng cũng gởi những yếu nhân có cấp tương đương đến Việt Nam viếng thăm. Hay Hải Quân Hoa Kỳ cặp bến Sài Gòn, thì Chiến Hạm Trịnh Hòa cũng cặp bến Đà Nẵng, những cuộc ngoại giao đan chéo vào nhau, khiến Việt Nam trở nên một vị trí chiến lược quan trọng, trong tầm ngắm của các nhà hoạch định chính sách thuộc hai siêu cường quốc. Trong chừng mức nào đó để nhận xét, người ta đều nhận ra chính sách của Hoa Kỳ đối với Việt Nam cũng không có gì mới mẽ, nghĩa là vẫn một bài bản Cây Gậy Và Củ Cà Rốt để muốn Việt Nam cải thiện về nhân quyền và dân chủ. Nhưng phía Việt Nam đã không tỏ thiện chí cải cách, mà còn bắt bớ giam cầm nhiều hơn đối với các nhà đấu tranh dân chủ. Trong đó có Linh Mục Nguyễn Văn Lý bị chính giới chức an ninh Việt Nam dùng tay bịt miệng không cho nói trước phiên tòa xét xử công khai, hình ảnh này đã tạo nên một sự ghê sợ của thế giới đối với chính quyền Cộng Sản Việt Nam. Cùng lúc, chính sách của Trung Cộng đối với lãnh đạo Việt Nam chẳng có gì lạ, tuy bức màn ngoại giao chính trị chưa được vén lên nên xem chừng như bí mật, nhưng sự thiếu trong sáng, sự cúi phục ươn hèn của đảng Cộng Sản Việt Nam đã cho người ta thấy. Họ đã bị rơi vào cạm bẫy của tiền bạc hay mỹ nhân kế, mà những kế lược hạ đẳng này, tổ tiên của người Phương Bắc vẫn thường áp dụng qua đường lối quân sự và chính trị trong thời cổ sử.
Rút cuộc, kế lược hạ đẳng áp đạt cho kẻ hạ cấp của Trung Cộng, xem bộ đã thắng thế hơn sách lược sòng phẳng mà Hoa Kỳ đã áp dụng với Việt Nam, bằng chứng là từ tháng 8 năm 2008 đến nay, mối quan hệ ngoại giao Việt - Mỹ chỉ dừng lại ở thang bậc Đại Sứ. Trong khi quan hệ Việt - Trung ngày một thắt chặt, nếu không muốn nói là bóp chặt cổ hơn để cho những nguyên thủ quốc gia Việt Nam đương thời, tự mình biến thành những ông quan huyện ngồi chờ chiếu chỉ từ vua truyền xuống. Tệ trạng chính trị này đã biến nhóm lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam mất hết chủ quyền, không dám lên tiếng khi ngư dân bị bắn chết trên ngư trường của tổ quốc mình, hay công nhân Trung Cộng được phép tự do hành nghề, trong khi người lao động Việt Nam thất nghiệp gia tăng. Giới trí thức nhận ra hiểm họa này đã lên tiếng đấu tranh, thì Trung Cộng ra lệnh lãnh đạo Việt Nam giam cầm, mà đợt bắt bớ vô cớ gần đây của công an cộng sản đã khiến giới chính trị của Hoa Kỳ phải quan tâm về mặt nhân quyền.
Mặc dầu, từ năm 2006 đến nay, tuy Việt Nam không bị Thượng viện Hoa Kỳ đưa trở lại danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt (CPC). Nhưng sự kiện 37 vị Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đồng ký tên lần này, để yêu cầu Cộng Sản Việt Nam trả tự do cho Linh Mục Nguyễn Văn Lý là dấu hiệu khác thường, mà có thể Hoa Kỳ đang muốn áp dụng ngay vào thời điểm lãnh đạo Việt Nam nghiêng hẳn về phía Trung Cộng. Sự kiện này suy xét lướt qua thì thấy bình thường như những lời kêu gọi trước đây, nhưng suy luận trong góc độ quan hệ Việt - Mỹ hiện tại, thì sự vụ này sẽ tạo cho giới lãnh đạo Việt Nam một sự lúng túng, vì việc đòi hỏi đưa Việt Nam vào CPC đang chờ Thượng Viện Hoa Kỳ thông qua. Nếu Việt Nam không chịu đáp ứng đòi hỏi này thì kết quả sẽ ra sao ? Quan hệ Mỹ - Việt sẽ như thế nào trong tương lai ? Vì thế, lá thư đề ngày 1 tháng 7 năm 2009 gởi đến người đứng đầu nhà nước Việt Nam là Nguyễn Minh Triết, đã được 37 vị Thượng Nghị Sĩ Hoa Kỳ chiết tính và lượng định đúng đắn, những điểm sai sót mang tính vi hiến và bất công mà nhóm Thượng Nghị Viện nêu ra trong lá thư, đã hoàn toàn diễn tả đúng thực tế phiên tòa xét xử Linh Mục Nguyễn Văn Lý. Cho nên, nếu Cộng Sản Việt Nam không đáp ứng đòi hỏi này, thì khả thi chỉ số Thượng Viện Hoa Kỳ thông qua để đưa Việt Nam vào CPC là khá khả tín. Mặt khác, 37 vị Thượng Nghị Sĩ nắm khá rõ chi tiết thủ tục pháp lý về ân xá, đặc xá của Bộ Nội Vụ Việt Nam đối với tù nhân. Bởi, lá thư gởi ngày mồng 1 tháng 7 năm 2009, tức chỉ còn đúng 2 tháng, tức nhằm ngày 2 tháng 9 là Lễ Quốc Khánh của nước CHXHCNVN. Đây là ngày Bộ Nội Vụ Việt Nam luôn luôn có quy lệ giảm án hay tha bổng cho tù nhân, xét theo quy định thì Linh Mục Nguyễn Văn Lý đã thụ án được một phần ba mức án tính từ ngày bị bắt, rất hợp lệ để tha bổng với một lý do gì đó ! Nếu nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam biết khôn ngoan và tính toán, thì chớ nên tạo sự rắc rối và bất hòa trong mối quan hệ Mỹ- Việt, vì quan hệ song phương này dựa trên tinh thần sòng phẳng, có lợi hỗ tương, không bị mất lãnh hải, lãnh thổ như mối quan bất chính với Trung Cộng hiện nay. Cho nên, sự kiện đòi trả tự do cho Linh Mục Nguyễn Văn Lý trong thời điểm này, là một thử thách với giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam.
Ngõ hầu giúp đỡ cho các nhà đấu tranh dân chủ chân chính. Rất mong, quý cá nhân, quý hội đoàn nhanh chóng hành động thúc đẩy, hay ngỏ lời cám ơn với Thượng Viện Hoa Kỳ. Để Linh Mục Nguyễn Văn Lý sớm được trả tự do.
Trân trọng cầu nguyện và kính chúc Linh Mục Nguyễn Văn Lý khỏe mạnh, vững chí và may mắn.
Ngõ hầu giúp đỡ cho các nhà đấu tranh dân chủ chân chính. Rất mong, quý cá nhân, quý hội đoàn nhanh chóng hành động thúc đẩy, hay ngỏ lời cám ơn với Thượng Viện Hoa Kỳ. Để Linh Mục Nguyễn Văn Lý sớm được trả tự do.
Trân trọng cầu nguyện và kính chúc Linh Mục Nguyễn Văn Lý khỏe mạnh, vững chí và may mắn.
Nguyễn Duy Thành
No comments:
Post a Comment