- Trung Cộng khai thác mỏ bauxite Tây Nguyên!
Hiểm họa của dân tộc Việt
Trong những ngày qua, dư luận đồng bào trong và ngoài nước lên án đảng CSVN, đứng đầu là Nguyễn Tấn Dũng bất chấp dư luận đồng bào, không quan tâm đến ý kiến đóng góp của các nhà khoa học chuyên môn, lờ đi những bản lên tiếng của những người đã từng giữ chức vụ cao trong đảng CSVN như cựu Đại Tướng CSVN Võ Nguyên Giáp, và cựu Đại Sứ CSVN tại Trung Cộng từ năm 1974-1989, Nguyễn Tấn Vĩnh. Bộ chính trị đảng CSVN vẫn cao ngạo cho rằng: “việc khai thác quặng bauxite tại Tây Nguyên là dự án lớn của nhà nước và Bộ Chính Trị đã ba lần nghe, kết luận và nhà nước đã phê chuẩn dự án này”... trước sự quyết định độc tài đảng trị ấy, dư luận xôn xao trong quần chúng rằng: “....Tây Nguyên sẽ chết vì khai thác bauxite”, “Khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên nhiều nguy cơ, chưa có giải pháp”... nhiều nhà khoa học phân tích cặn kẻ có tính thuyết phục đưa lên các trang điện trong và ngoài nước, người am tường chính trị quân sự thì cho rằng “lâm nguy an ninh của tổ quốc vì cho Trung Cộng đến Tây Nguyên”, nhà văn hoá thì cho rằng “phá hủy nền văn hóa đa dạng của Tây Nguyên”, “báo chí không được đăng tin về bauxite”.... tất cả đó tạo một không khí nặng nề, ngột ngạt trong người dân Việt Nam hiện nay. Là người Việt quan tâm đến tình hình đất nước chúng ta không thể không tìm hiểu một biến cố lớn như thế đối với đất nước Việt Nam.
I. Bauxite Tây Nguyên nằm ở đâu trên nước Việt Nam?
Đắc Nông, trước đây là vùng đất thuộc tỉnh Đắc Lắc, từ năm 2004 đã tách rời thành một tỉnh riêng, thủ phủ đặt tại thị xã Gia Nghĩa. Tỉnh Đắc Nông nằm phía Nam Cao Nguyên Trung Phần, Bắc giáp với tỉnh Đắc Lắc, Đông giáp với tỉnh Lâm Đồng, Tây giáp với biên giới Cambodia, và Nam giáp với tỉnh Bình Phước. Diện tích 6514.5 km2 và dân số khoảng 400,000 (năm 2006), gồm người Việt (Kinh), Ê Đê, Nùng M’Nông và người Tày. Nguồn lợi kinh tế chính của tỉnh Đắc Nông là trồng cafe, tiêu, cao su. Đắc Nông cũng là vùng hứa hẹn của nền du lịch với những thác nước rất đẹp trong cảnh thiên nhiên hùng vĩ như thác Ba Tầng, thác Diệu Thanh, thác Dray Nur, thác Dray Sáp, Thác Trinh Nữ, đồi thông Nam Nung. Khí hậu tỉnh Đắc Nông rất ôn hòa và lý tưởng, trung bình 24 độ C.
Đắc Nông có nền văn hoá truyền thống cổ truyền đa dạng của nhiều dân tộc mang bản sắc riêng. Nơi đây còn lưu giữ nhiều pho sử thi truyền miệng rất độc đáo như sử thi Đam San dài hàng ngàn câu. Các tập tục xưa cổ, kiến trúc nhà sàn, nhà rông và tượng nhà mồ còn chứa bao điều huyền bí hấp dẫn. Các loại nhạc cụ dân tộc từ lâu đời đã trở nên nổi tiếng và là niềm tự hào của cả vùng Tây Nguyên, của văn hoá dân gian Việt Nam. Bộ đàn đá của người M'Nông, bộ chiêng đá phát hiện tại huyện Đăc R'lâp cách đây ngàn năm, đàn T’rung, đàn K’lông Pút, đàn Nước, Kèn, Sáo ... Nếu đúng dịp, du khách sẽ được tham dự những lễ hội độc đáo còn nguyên chất dân gian. Trong lễ hội, cả buôn làng cầm tay nhau nhảy múa xung quanh đống lửa theo nhịp của tiếng cồng,tiếng chiêng.
Với vùng đất cây xanh, cảnh đẹp, không khí trong lành, nhiệt độ ôn hòa, nền văn hoá đa dạng như thế ở dưới tầng lớp đất Bazin màu mở ấy khoảng 0.5-1m có quặng bauxite là một nguyên liệu chế ra chất nhôm dùng trong các loại kỹ nghệ.
Theo tài liệu BAUXITE MINING, POST ENVIRONMENTAL & SOCIAL IMPACT CONCERNS By: Consultancy on Development (CODE) – Vietnam, thì mỏ bauxite được tìm thấy ở tỉnh Đắc Nông có khả năng sản xuất từ 6500-7600 triệu tấn, lớn hàng thứ 4 trên thế giới. Đắc Nông là vùng đất cao nguyên nơi đầu nguồn của hai con sông lớn Đồng Nai và Serepok. Đảng CSVN cho phép các nhà đầu tư Trung Cộng mở 4 cơ xưởng khai thác quặng bauxite ở tỉnh Đắc Nông.
Theo tài liệu của Tập Đoàn Công Nghiệp Than và Khoáng Sản Việt Nam (TKV) tháng 7/2007 thì Đắc Nông có 6 vùng có mỏ bauxite với diện tích tổng cộng là 1971 km2 chiếm 1/3 diện tích tỉnh Đắc Nông ở các địa điểm như sau:
- Tuy Đức: 354 km2
- Đắc Song: 300 km2
- Bắc Gia Nghĩa: 329 km2
- Nhân Cơ: 510 km2
- 1 tháng 5: 197 km2
- Quảng Sơn: 159 km2
Mỏ beauxit còn tìm thấy ở Bảo Lộc thuộc tỉnh Lâm Đồng và hiện nay đang khai thác, mặc dù mỏ bauxite này không lớn như ở tỉnh Đắc Nông.
II. Những tác hại, rủi ro, nguy hiểm khi khai thác mỏ bauxite ở Tây Nguyên:
Lớp đất trên cùng tại Tây Nguyên là phù sa Bazine (Topsoil 0-2m), sau đó đến lớp mõ bauxite từ (2-12m)
I. Bauxite Tây Nguyên nằm ở đâu trên nước Việt Nam?
Đắc Nông, trước đây là vùng đất thuộc tỉnh Đắc Lắc, từ năm 2004 đã tách rời thành một tỉnh riêng, thủ phủ đặt tại thị xã Gia Nghĩa. Tỉnh Đắc Nông nằm phía Nam Cao Nguyên Trung Phần, Bắc giáp với tỉnh Đắc Lắc, Đông giáp với tỉnh Lâm Đồng, Tây giáp với biên giới Cambodia, và Nam giáp với tỉnh Bình Phước. Diện tích 6514.5 km2 và dân số khoảng 400,000 (năm 2006), gồm người Việt (Kinh), Ê Đê, Nùng M’Nông và người Tày. Nguồn lợi kinh tế chính của tỉnh Đắc Nông là trồng cafe, tiêu, cao su. Đắc Nông cũng là vùng hứa hẹn của nền du lịch với những thác nước rất đẹp trong cảnh thiên nhiên hùng vĩ như thác Ba Tầng, thác Diệu Thanh, thác Dray Nur, thác Dray Sáp, Thác Trinh Nữ, đồi thông Nam Nung. Khí hậu tỉnh Đắc Nông rất ôn hòa và lý tưởng, trung bình 24 độ C.
Đắc Nông có nền văn hoá truyền thống cổ truyền đa dạng của nhiều dân tộc mang bản sắc riêng. Nơi đây còn lưu giữ nhiều pho sử thi truyền miệng rất độc đáo như sử thi Đam San dài hàng ngàn câu. Các tập tục xưa cổ, kiến trúc nhà sàn, nhà rông và tượng nhà mồ còn chứa bao điều huyền bí hấp dẫn. Các loại nhạc cụ dân tộc từ lâu đời đã trở nên nổi tiếng và là niềm tự hào của cả vùng Tây Nguyên, của văn hoá dân gian Việt Nam. Bộ đàn đá của người M'Nông, bộ chiêng đá phát hiện tại huyện Đăc R'lâp cách đây ngàn năm, đàn T’rung, đàn K’lông Pút, đàn Nước, Kèn, Sáo ... Nếu đúng dịp, du khách sẽ được tham dự những lễ hội độc đáo còn nguyên chất dân gian. Trong lễ hội, cả buôn làng cầm tay nhau nhảy múa xung quanh đống lửa theo nhịp của tiếng cồng,tiếng chiêng.
Với vùng đất cây xanh, cảnh đẹp, không khí trong lành, nhiệt độ ôn hòa, nền văn hoá đa dạng như thế ở dưới tầng lớp đất Bazin màu mở ấy khoảng 0.5-1m có quặng bauxite là một nguyên liệu chế ra chất nhôm dùng trong các loại kỹ nghệ.
Theo tài liệu BAUXITE MINING, POST ENVIRONMENTAL & SOCIAL IMPACT CONCERNS By: Consultancy on Development (CODE) – Vietnam, thì mỏ bauxite được tìm thấy ở tỉnh Đắc Nông có khả năng sản xuất từ 6500-7600 triệu tấn, lớn hàng thứ 4 trên thế giới. Đắc Nông là vùng đất cao nguyên nơi đầu nguồn của hai con sông lớn Đồng Nai và Serepok. Đảng CSVN cho phép các nhà đầu tư Trung Cộng mở 4 cơ xưởng khai thác quặng bauxite ở tỉnh Đắc Nông.
Theo tài liệu của Tập Đoàn Công Nghiệp Than và Khoáng Sản Việt Nam (TKV) tháng 7/2007 thì Đắc Nông có 6 vùng có mỏ bauxite với diện tích tổng cộng là 1971 km2 chiếm 1/3 diện tích tỉnh Đắc Nông ở các địa điểm như sau:
- Tuy Đức: 354 km2
- Đắc Song: 300 km2
- Bắc Gia Nghĩa: 329 km2
- Nhân Cơ: 510 km2
- 1 tháng 5: 197 km2
- Quảng Sơn: 159 km2
Mỏ beauxit còn tìm thấy ở Bảo Lộc thuộc tỉnh Lâm Đồng và hiện nay đang khai thác, mặc dù mỏ bauxite này không lớn như ở tỉnh Đắc Nông.
II. Những tác hại, rủi ro, nguy hiểm khi khai thác mỏ bauxite ở Tây Nguyên:
Lớp đất trên cùng tại Tây Nguyên là phù sa Bazine (Topsoil 0-2m), sau đó đến lớp mõ bauxite từ (2-12m)
Mỏ beauxit ở Đắc Nông nằm dưới mặt đất từ 0.5-1m, trong tiến trình khai thác người ta phải lấy đi lớp đất xốp ở trên mặt, sau đó lấy phần đất/đá có chất bauxite đưa vào nhà máy để biến chế thành chất alumina. Nhớ rằng, Alumina không phải là Aluminium (nhôm), mà alumina là một hợp chất gồm nhôm và oxy với ký hiệu hóa học là Al2O3. Khai thác mỏ beauxite ở Đắc Nông chỉ chế biến từ quặng bauxite ra Alumina rồi đem bán cho ngoại quốc chứ không phải luyện nhôm ròng (aluminium) để xử dụng cho kỹ nghệ hoặc bán nhôm với giá cao. Trung bình cứ hai tấn bauxite thì biến chế một tấn alumina, và cứ 2 tấn alumina thì làm ra một tấn Aluminium (nhôm). Hiện nay, Alumina trên thị trường giá vào khoảng $350-370 USD/ tấn. Tiến trình biến chế từ bauxite đến alumina có 5 giai đoạn, mỗi một giai đoạn phải xử dụng rất nhiều nước thêm với các hóa chất cần thiết để luyện kim, và sau đó thải ra một loại nước mang theo chất độc hoá học. Trong các giai đoạn luyện chất alumina, nguy hiểm nhất là nó để lại một chất cực kỳ độc hại đó là “bùn đỏ” (red-mud). Theo những tài liệu ngoại quốc và những chuyên viên chuyên ngành trong nước thì việc khai thác bauxite ở Đắc Nông trong khi chưa có những giải pháp đúng đắn để bảo vệ môi trường, để bảo vệ nguồn nước, để bảo vệ tài nguyên thiên nhiên thì nó sẽ là một tác hại lâu dài cho tương lai của người dân Tây Nguyên và dân cư sống ở hạ nguồn hai sống Đồng Nai và Serepok. Cao Nguyên Trung Phần là “lá phổi” của Việt Nam, nếu lá phổi bị ô nhiễm trầm trọng chẳng khác nào Việt Nam bị bệnh ho lao.
Đối với việc khai thác mỏ bauxite, sự tác hại này đe doạ thường trực đến cả muôn đời sau.
1. Tác hại thứ nhất: xử dụng quá nhiều diện tích đất đai tây nguyên, muốn khai thác bauxite, phải cần khoảng 500 km2 chung quanh cơ xưởng bauxite để di chuyển lớp đất thừa trong tiến trình chế biến alumina. Đắc Nông có 4 nhà máy như vậy tốn gần 2000 km2, thêm với 1971 km2 beauxite tổng cộng gần 4000 km2, chiếm gần 2/3 diện tích tỉnh Đắc Nông (6514 km2). Sự di chuyển đất này sẽ tạo những lớp bụi mù tung bay trong không khí, ảnh hưởng môi trường sống của con người. Thân và lá cây vùng Tây Nguyên bị phủ đầy bụi hóa chất màu đỏ không thể nào phát triển được. Còn con người thì luôn luôn hít thở không khí với chất độc bụi đỏ vào phổi, lâu rồi sẽ sinh bệnh ung thư đường phổi.
Trong ngành khai thác quặng mỏ, bauxite là phương pháp khai thác chiếm nhiều diện tích đất đai nhất. Quặng bauxite trải rộng trên mặt đất, vì vậy sự khai thác bauxite tác hại hủy diệt cây cối, hoa màu, chim muông cầm thú. Tây nguyên là rừng, khi khai thác bauxite thì rừng bị phá hủy trung bình 30-50 ha/triệu tấn bauxite. Diện tích bề mặt cần xử dụng để lấy bauxite trung bình 150 ha / triệu tấn, và diện tích mặt bằng cần để sản xuất alumina là 450 ha/triệu tấn. Với số đất được trưng dụng lớn lao như vậy, thử hỏi có bao nhiêu nhân công từ bỏ nông nghiệp trồng cafe, hạt tiêu, cao su được đưa vào làm việc trong nhà máy bauxite ở Đắc Nông (****) Tính trung bình phải mất 2.5 ha mới tạo ra một việc làm .... 2.5 ha để trồng cây xuất cảng như trà, cafe, tiêu, cao su .... sẽ giúp cho một người dân có đời sống sung túc hơn khi phải xây công ty luyện bauxite. Và liệu những người dân ở đó có trình độ để được thu nhận vào làm việc trong công ty khai thác bauxite hay không?
2. Tác hại thứ hai: Làm kiệt quệ nguồn nước ở Tây Nguyên. Trong tiến trình luyện kim, việc loại bỏ những chất thừa thải để rửa sạch kim loại sẽ tốn rất nhiều nước, các giai đoạn lọc bauxite và giai đoạn chế biến từ bauxite sang alumina cần 14,832 triệu m3 nước/năm, trong khi nước để tiêu dùng cho sinh hoạt người dân Đắc Nông là 0.432 triệu m3/năm mà thôi. Như vậy những xưởng bauxite sẽ vơ vét nước trên các sông hồ, và cả nguồn nước ngầm ở dưới lòng đất của Tây Nguyên mới đủ. Tình trạng khan hiếm nước ở Tây Nguyên vì xử dụng quá đà cho kỹ nghệ khai mỏ bauxite sẽ làm cho một Cao Nguyên cây cối xanh tươi, thác nước thơ mộng, chim chóc đầy đàn ... sẽ trở thành sa mạc khô cằn trong những năm tháng tới. Vì thiếu nước, vì cây cối bị ủi láng bình địa để lấy bauxite, vì bụi mù đỏ tung bay dầy trời và mang đầy hoá chất trải khắp vùng trời Tây Nguyên....Tây Nguyên sẽ trở thành vùng đất chết đầy chất độc hại môi trường sống.
3. Tác hại thứ ba: Gây ô nhiễm trong nước uống và sinh hoạt hằng ngày: Nước dùng trong tiến trình luyện alimina sẽ bị thải ra mang chất độc hóa học, với kỷ thuật khái thác vô trách nhiệm của chế độ CSVN hiện nay, nước thải đó sẽ tan biến vào lòng đất hòa với nguồn nước thiên nhiên làm cho nước trên ao hồ, sông, suối, giếng bị ô nhiễm chất hoá học tác hại khôn lường cho sức khoẻ của người dân. Trong tiến trình chế biến từ bauxite đến alumina sản sinh ra hàng hà sa số chất toxic (chất độc), đây là một loại hoá chất tác hại cho nguồn nước và cần phải có kỷ thuật cao để chận đứng sự tác hại do chất toxic gây ra ở hai thượng nguồn sông Đồng Nai và Serepok. Người dân sống dưới hạ hạ nguồn đều phải gánh chịu hậu quả này.
Chúng ta còn nhớ công ty Vedan của Đài Loan không có hệ thống lọc nước sau tiến trình sản xuất đã gây ô nhiễm sông Thị Vải để lại bao nhiêu độc chất trên đó, và cả giòng sông Thị Vải giờ đây như là một giòng nước trộn sửa, nhưng đây không phải là giòng sửa mẹ là là một giòng độc dược. Những độc chất thải ra trong khi biến chế Alumian còn độc hại gấp bội lần so với vụ chất độc giòng sông Thị Vải.
4.Tác hại thứ tư: Bùn đỏ (red-mud) nguy nhất, tác hại tột cùng: Bùn đỏ là chất thải ra nhiều nhất trong tiến trình tinh luyện từ bauxite đến Alumina đó là một loại pha trộn chất độc hóa học mang màu đỏ sền sệt như bùn cho nên gọi là bùn đỏ. Phân chất trong bùn đỏ này thì nó chứa những hoá chất độc hại như: 30-60% Helmatic-Fe2O3, 10-20% Trihydrate Aluminium-Al2O2, 3-50% Silicon Dioxide-SiO2, 2-10% Sodium Oxide-Na2O, 2-8% Calcium Oxide-CaO, 2-50% Titanium Dioxide-TiO2 .... cùng một số chất hóa học khác nữa như, Nitrogen, Potasium, Chromium, Zinc ...... (1) Đặc biệt bùn đỏ này không khử trừ được, không tiêu diệt được, nó tồn tại mãi mãi, nó trơ ra, nhưng mà hễ nó đụng vào đâu là hủy diệt môi trường sống ở đó.
Hiện nay trên thế giới chưa có một quốc gia tân tiến nào có thể giải quyết chất bùn đỏ này kể cả Hoa Kỳ cũng chưa có cách hủy diệt nó, cho nên Hoa Kỳ có những mỏ bauxite ở nhiếu tiểu bang nhưng họ không khai thác vì sợ ô nhiễm môi trường sống. Người Mỹ chỉ đi mua Alumina của thế giới đem về tinh chế ra nhôm (aluminium) để dùng trong kỹ nghệ. Hiện nay Úc Đại Lợi là nước khai thác mỏ bauxite lớn nhất thế giới và có độ an toàn cao, vì họ có nhiều lợi thế để cất dấu lớp bùn đỏ độc hại đó, nhờ địa hình của nước Úc bằng phẳng, ở dưới có lớp đá ngầm bảo vệ, dân cư những vùng có mỏ bauxite rất thưa thớt cho nên thuận lợi cho việc chế biến Alumina từ bauxite tại chỗ. Một vài quốc gia khác thì dùng những phương pháp dấu bùn đỏ cạnh bờ biển, và những hố chôn bảo vệ kỹ lưỡng.
Còn tại Việt Nam thì công ty bauxite làm ngay tại Đắc Nông và hàng triệu tấn bùn đỏ này sẽ được chôn cất trong lòng đất Tây Nguyên. Như vậy với những hoá chất trộn lẫn đó có tác hại như một lại bom bẩn hủy hoại con người và môi trường sống. Lượng bùn đỏ ở Tây Nguyên thẩy vào hố chứa trung bình là 1733 tấn/1 ngày (****)
Dự án Tân Rai có lượng bùn đỏ thải ra môi trường: 826.944m3/năm, lượng bùn oxalate thải ra môi trường 28.800m3/năm, lượng nước độc thải ra từ nhà máy 4,625 triệu m3/năm. Khối lượng quặng bauxite khai thác của dự án này lên tới 2,32 triệu m3/năm, dẫn đến nguy cơ tổng lượng bùn đỏ phải tích tụ trên cao nguyên cả đời dự án Tân Rai 80-90 triệu m3. Nhưng tổng dung tích của hồ chứa của dự án chỉ có 20,25 triệu m3, số bùn đỏ còn lại không biết chứa ở đâu?” (****) chắc chắn rằng sẽ chảy vòng vòng trên miền Cao Nguyên Trung Phần hoặc theo sông Đồng nai và sông Serepok về dưới hạ nguồn nuôi sống người dân!
5. Tác hại thứ năm: Vế phương diện khai thác với tham vọng chính trị hơn là khoa học và kinh tế: Trong tiến trình khai thác mỏ bauxite chế thành Alumina, cần một nhà máy nhiệt-điện (Thermo-Electricity) tại chỗ có đủ công suất cao để làm việc, đằng này kế hoạch dùng nhà máy nhiệt-điện từ Quảng Ninh câu dây cáp lên Đắc Nông, với khoảng cách quá xa như vậy, liệu rằng những dây cáp điện có đủ sức chịu đựng trong tiến trình sản xuất hay không?
Đặc tính ít học độc tài của chế độ CSVN dẩn đến tai hoạ nguy hiểm hủy diệt đời sống con người, người dân Tây Nguyên hạnh phúc sống với núi rừng thiên nhiên trồng trọt, nay những đất sinh sống ấy bị cấm đóan đẩy họ đi vào những vùng được chỉ định, đầy bụi mù vi khuẩn, luôn luôn bị canh chừng vì sợ nổi loạn .... như vậy hành động này chắng khác gì hủy hoại tài nguyên “rừng vàng, biển bạc” và phá hủy vùng đấy Bazine màu mở Tây Nguyên.
Dân số Đắc Nông hiện nay 400,000 nhưng sau khi biến thành khu kỹ nghệ bauxite, hàng trăm công xưởng phụ sẽ mọc lên để đáp ứng nhu cầu, dân số sẽ tăng lên gấp bội, môi trường sống càng phức tạp, liệu rằng bộ chính trị đảng CSVN có bao giờ nghĩ đến vấn đề này hay không? hay sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi?
Tệ hại hơn nữa là dự án chẳng có kế hoạch nào để đem lại đất đai sau khi đã khai thác quặng bauxite. Sự mất mát lớp đất xốp trên bề mặt sẽ rất dễ tạo nên lũ lụt, trụt đất, chuồi đất ở vùng Tây Nguyên nơi chưa bao giờ xẩy ra những thiên tai này.
6. Tác hại thứ sáu: Thiệt hại cuộc sống người dân: Hiện nay, muốn khai thác hảng bauxite phải cạo lớp đất ở trên, ủi rừng, phá 2/3 diện tích tỉnh Đắc Nông, bao nhiêu nguồn lợi sinh sống của dân cư bị san bằng phá sạch, liệu rằng nhà cầm quyền đảng CSVN có tìm kế sinh nhai cho những người dân bất hạnh này không? Hay vẩn dùng hệ thống quy hoạch cướp nhà cướp đất, cướp ruộng, cướp vườn, ăn chận, ăn bớt của CSVN đối với người dân Tây Nguyên. Trong chương trình khai thác không thấy có kế hoạch nào sau khi khai thác xong sẽ biến những vùng đất đó thành đất có thể canh tác trở lại. Hay là sau khi khai thác xong, trở thành những căn cứ quân sự của Tàu Cộng đang đổ người (lính trá hình) sang khai thác bauxite. Nếu không có kế hoạch để hồi sinh đất lại thì chẳng khác nào tỉnh Đắc Nông trở thành vùng đất chết không có môi trường sống như ở những nơi bị bom nguyên tử.
III. Một vấn đề nguy hại hơn cả mọi vấn đề: Tàu Cộng khai thác mỏ Bauxite Tây Nguyên
Đối với việc khai thác mỏ bauxite, sự tác hại này đe doạ thường trực đến cả muôn đời sau.
1. Tác hại thứ nhất: xử dụng quá nhiều diện tích đất đai tây nguyên, muốn khai thác bauxite, phải cần khoảng 500 km2 chung quanh cơ xưởng bauxite để di chuyển lớp đất thừa trong tiến trình chế biến alumina. Đắc Nông có 4 nhà máy như vậy tốn gần 2000 km2, thêm với 1971 km2 beauxite tổng cộng gần 4000 km2, chiếm gần 2/3 diện tích tỉnh Đắc Nông (6514 km2). Sự di chuyển đất này sẽ tạo những lớp bụi mù tung bay trong không khí, ảnh hưởng môi trường sống của con người. Thân và lá cây vùng Tây Nguyên bị phủ đầy bụi hóa chất màu đỏ không thể nào phát triển được. Còn con người thì luôn luôn hít thở không khí với chất độc bụi đỏ vào phổi, lâu rồi sẽ sinh bệnh ung thư đường phổi.
Trong ngành khai thác quặng mỏ, bauxite là phương pháp khai thác chiếm nhiều diện tích đất đai nhất. Quặng bauxite trải rộng trên mặt đất, vì vậy sự khai thác bauxite tác hại hủy diệt cây cối, hoa màu, chim muông cầm thú. Tây nguyên là rừng, khi khai thác bauxite thì rừng bị phá hủy trung bình 30-50 ha/triệu tấn bauxite. Diện tích bề mặt cần xử dụng để lấy bauxite trung bình 150 ha / triệu tấn, và diện tích mặt bằng cần để sản xuất alumina là 450 ha/triệu tấn. Với số đất được trưng dụng lớn lao như vậy, thử hỏi có bao nhiêu nhân công từ bỏ nông nghiệp trồng cafe, hạt tiêu, cao su được đưa vào làm việc trong nhà máy bauxite ở Đắc Nông (****) Tính trung bình phải mất 2.5 ha mới tạo ra một việc làm .... 2.5 ha để trồng cây xuất cảng như trà, cafe, tiêu, cao su .... sẽ giúp cho một người dân có đời sống sung túc hơn khi phải xây công ty luyện bauxite. Và liệu những người dân ở đó có trình độ để được thu nhận vào làm việc trong công ty khai thác bauxite hay không?
2. Tác hại thứ hai: Làm kiệt quệ nguồn nước ở Tây Nguyên. Trong tiến trình luyện kim, việc loại bỏ những chất thừa thải để rửa sạch kim loại sẽ tốn rất nhiều nước, các giai đoạn lọc bauxite và giai đoạn chế biến từ bauxite sang alumina cần 14,832 triệu m3 nước/năm, trong khi nước để tiêu dùng cho sinh hoạt người dân Đắc Nông là 0.432 triệu m3/năm mà thôi. Như vậy những xưởng bauxite sẽ vơ vét nước trên các sông hồ, và cả nguồn nước ngầm ở dưới lòng đất của Tây Nguyên mới đủ. Tình trạng khan hiếm nước ở Tây Nguyên vì xử dụng quá đà cho kỹ nghệ khai mỏ bauxite sẽ làm cho một Cao Nguyên cây cối xanh tươi, thác nước thơ mộng, chim chóc đầy đàn ... sẽ trở thành sa mạc khô cằn trong những năm tháng tới. Vì thiếu nước, vì cây cối bị ủi láng bình địa để lấy bauxite, vì bụi mù đỏ tung bay dầy trời và mang đầy hoá chất trải khắp vùng trời Tây Nguyên....Tây Nguyên sẽ trở thành vùng đất chết đầy chất độc hại môi trường sống.
3. Tác hại thứ ba: Gây ô nhiễm trong nước uống và sinh hoạt hằng ngày: Nước dùng trong tiến trình luyện alimina sẽ bị thải ra mang chất độc hóa học, với kỷ thuật khái thác vô trách nhiệm của chế độ CSVN hiện nay, nước thải đó sẽ tan biến vào lòng đất hòa với nguồn nước thiên nhiên làm cho nước trên ao hồ, sông, suối, giếng bị ô nhiễm chất hoá học tác hại khôn lường cho sức khoẻ của người dân. Trong tiến trình chế biến từ bauxite đến alumina sản sinh ra hàng hà sa số chất toxic (chất độc), đây là một loại hoá chất tác hại cho nguồn nước và cần phải có kỷ thuật cao để chận đứng sự tác hại do chất toxic gây ra ở hai thượng nguồn sông Đồng Nai và Serepok. Người dân sống dưới hạ hạ nguồn đều phải gánh chịu hậu quả này.
Chúng ta còn nhớ công ty Vedan của Đài Loan không có hệ thống lọc nước sau tiến trình sản xuất đã gây ô nhiễm sông Thị Vải để lại bao nhiêu độc chất trên đó, và cả giòng sông Thị Vải giờ đây như là một giòng nước trộn sửa, nhưng đây không phải là giòng sửa mẹ là là một giòng độc dược. Những độc chất thải ra trong khi biến chế Alumian còn độc hại gấp bội lần so với vụ chất độc giòng sông Thị Vải.
4.Tác hại thứ tư: Bùn đỏ (red-mud) nguy nhất, tác hại tột cùng: Bùn đỏ là chất thải ra nhiều nhất trong tiến trình tinh luyện từ bauxite đến Alumina đó là một loại pha trộn chất độc hóa học mang màu đỏ sền sệt như bùn cho nên gọi là bùn đỏ. Phân chất trong bùn đỏ này thì nó chứa những hoá chất độc hại như: 30-60% Helmatic-Fe2O3, 10-20% Trihydrate Aluminium-Al2O2, 3-50% Silicon Dioxide-SiO2, 2-10% Sodium Oxide-Na2O, 2-8% Calcium Oxide-CaO, 2-50% Titanium Dioxide-TiO2 .... cùng một số chất hóa học khác nữa như, Nitrogen, Potasium, Chromium, Zinc ...... (1) Đặc biệt bùn đỏ này không khử trừ được, không tiêu diệt được, nó tồn tại mãi mãi, nó trơ ra, nhưng mà hễ nó đụng vào đâu là hủy diệt môi trường sống ở đó.
Hiện nay trên thế giới chưa có một quốc gia tân tiến nào có thể giải quyết chất bùn đỏ này kể cả Hoa Kỳ cũng chưa có cách hủy diệt nó, cho nên Hoa Kỳ có những mỏ bauxite ở nhiếu tiểu bang nhưng họ không khai thác vì sợ ô nhiễm môi trường sống. Người Mỹ chỉ đi mua Alumina của thế giới đem về tinh chế ra nhôm (aluminium) để dùng trong kỹ nghệ. Hiện nay Úc Đại Lợi là nước khai thác mỏ bauxite lớn nhất thế giới và có độ an toàn cao, vì họ có nhiều lợi thế để cất dấu lớp bùn đỏ độc hại đó, nhờ địa hình của nước Úc bằng phẳng, ở dưới có lớp đá ngầm bảo vệ, dân cư những vùng có mỏ bauxite rất thưa thớt cho nên thuận lợi cho việc chế biến Alumina từ bauxite tại chỗ. Một vài quốc gia khác thì dùng những phương pháp dấu bùn đỏ cạnh bờ biển, và những hố chôn bảo vệ kỹ lưỡng.
Còn tại Việt Nam thì công ty bauxite làm ngay tại Đắc Nông và hàng triệu tấn bùn đỏ này sẽ được chôn cất trong lòng đất Tây Nguyên. Như vậy với những hoá chất trộn lẫn đó có tác hại như một lại bom bẩn hủy hoại con người và môi trường sống. Lượng bùn đỏ ở Tây Nguyên thẩy vào hố chứa trung bình là 1733 tấn/1 ngày (****)
Dự án Tân Rai có lượng bùn đỏ thải ra môi trường: 826.944m3/năm, lượng bùn oxalate thải ra môi trường 28.800m3/năm, lượng nước độc thải ra từ nhà máy 4,625 triệu m3/năm. Khối lượng quặng bauxite khai thác của dự án này lên tới 2,32 triệu m3/năm, dẫn đến nguy cơ tổng lượng bùn đỏ phải tích tụ trên cao nguyên cả đời dự án Tân Rai 80-90 triệu m3. Nhưng tổng dung tích của hồ chứa của dự án chỉ có 20,25 triệu m3, số bùn đỏ còn lại không biết chứa ở đâu?” (****) chắc chắn rằng sẽ chảy vòng vòng trên miền Cao Nguyên Trung Phần hoặc theo sông Đồng nai và sông Serepok về dưới hạ nguồn nuôi sống người dân!
5. Tác hại thứ năm: Vế phương diện khai thác với tham vọng chính trị hơn là khoa học và kinh tế: Trong tiến trình khai thác mỏ bauxite chế thành Alumina, cần một nhà máy nhiệt-điện (Thermo-Electricity) tại chỗ có đủ công suất cao để làm việc, đằng này kế hoạch dùng nhà máy nhiệt-điện từ Quảng Ninh câu dây cáp lên Đắc Nông, với khoảng cách quá xa như vậy, liệu rằng những dây cáp điện có đủ sức chịu đựng trong tiến trình sản xuất hay không?
Đặc tính ít học độc tài của chế độ CSVN dẩn đến tai hoạ nguy hiểm hủy diệt đời sống con người, người dân Tây Nguyên hạnh phúc sống với núi rừng thiên nhiên trồng trọt, nay những đất sinh sống ấy bị cấm đóan đẩy họ đi vào những vùng được chỉ định, đầy bụi mù vi khuẩn, luôn luôn bị canh chừng vì sợ nổi loạn .... như vậy hành động này chắng khác gì hủy hoại tài nguyên “rừng vàng, biển bạc” và phá hủy vùng đấy Bazine màu mở Tây Nguyên.
Dân số Đắc Nông hiện nay 400,000 nhưng sau khi biến thành khu kỹ nghệ bauxite, hàng trăm công xưởng phụ sẽ mọc lên để đáp ứng nhu cầu, dân số sẽ tăng lên gấp bội, môi trường sống càng phức tạp, liệu rằng bộ chính trị đảng CSVN có bao giờ nghĩ đến vấn đề này hay không? hay sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi?
Tệ hại hơn nữa là dự án chẳng có kế hoạch nào để đem lại đất đai sau khi đã khai thác quặng bauxite. Sự mất mát lớp đất xốp trên bề mặt sẽ rất dễ tạo nên lũ lụt, trụt đất, chuồi đất ở vùng Tây Nguyên nơi chưa bao giờ xẩy ra những thiên tai này.
6. Tác hại thứ sáu: Thiệt hại cuộc sống người dân: Hiện nay, muốn khai thác hảng bauxite phải cạo lớp đất ở trên, ủi rừng, phá 2/3 diện tích tỉnh Đắc Nông, bao nhiêu nguồn lợi sinh sống của dân cư bị san bằng phá sạch, liệu rằng nhà cầm quyền đảng CSVN có tìm kế sinh nhai cho những người dân bất hạnh này không? Hay vẩn dùng hệ thống quy hoạch cướp nhà cướp đất, cướp ruộng, cướp vườn, ăn chận, ăn bớt của CSVN đối với người dân Tây Nguyên. Trong chương trình khai thác không thấy có kế hoạch nào sau khi khai thác xong sẽ biến những vùng đất đó thành đất có thể canh tác trở lại. Hay là sau khi khai thác xong, trở thành những căn cứ quân sự của Tàu Cộng đang đổ người (lính trá hình) sang khai thác bauxite. Nếu không có kế hoạch để hồi sinh đất lại thì chẳng khác nào tỉnh Đắc Nông trở thành vùng đất chết không có môi trường sống như ở những nơi bị bom nguyên tử.
III. Một vấn đề nguy hại hơn cả mọi vấn đề: Tàu Cộng khai thác mỏ Bauxite Tây Nguyên
|
Ngày 9/04/2007 nhật báo Nhân Dân Trung Cộng (People Chinese) đăng bản tin tựa đề: Một công ty của Trung Cộng đang đầu tư vào khai thác bauxite tại Việt Nam (2), bài báo viết: “Chalo, một công ty dẫn đầu về khai thác quặng mỏ của Trung Cộng, đang “chờ” cấp môn bài để xây cất công ty khai thác mỏ bauxite ở Đắc Nông Cao Nguyên Trung Phần Việt Nam ..... và nó trở thành một dự án lớn nhất đầu tư tại Việt Nam của Trung Cộng”
Điểm "xanh" trên tổ quốc Việt Nam, địa điểm chiến lược tại sao đảng CSVN đem "kẻ thù Bắc Phương truyền kiếp vào đây?"
Những tin đồn trong những ngày gần đây, cho rằng hiện nay Trung Cộng đem nhân viên kỹ thuật, đem lính canh đến bảo vệ tại vùng Đắc Nông. Như chúng ta đã biết, Trung Cộng đã thiết lập căn cứ hải quân tối tân ở Tam Á thuộc đảo Hải Nam mục đích để mở rộng ảnh hưởng ra biển Đông Thái Bình Dương, trước mắt thanh toán hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Nay để Trung Cộng khai thác mỏ bauxite tại Tây Nguyên thì chẳng khác gì mở đường cho họ đem hàng ngàn, hàng vạn người Trung Cộng, hoặc lính Trung Cộng trá hình đến cư trú và làm việc tại nơi đây. Sau này trở thành một Chợ Lớn thứ hai ở Tây Nguyên, hoặc có thể biến thành một căn cứ quân sự quan trọng nằm trên cột xương sống Việt Nam.
Ai cũng biết rằng hiện nay Trung Cộng đang xâm lăng nước ta về mọi mặt kinh tế, chính trị, quân sự, an ninh ... họ muốn Việt Nam thành một tỉnh lỵ của Tàu mà không cần đem quân xâm lấn mà, chỉ dùng những đòn phép ma mãnh chủ trương từng bước và có kế hoạch nhất định: bước một, tạo chính quyền bù nhìn CS Việt Nam làm thừa sai của Trung Cộng, nay nhân dân đã thấy Việt Cộng đóng vai rất được việc Trung Cộng muốn. Bước hai, xâm lấn theo kiểu tằm ăn dâu, lấn tới một ngày một ít, được đằng chân lân đằng đầu, được vùng đất biên giới thì đến hai đảo Hoàng Sa và Trường Sa, bây giờ tiến vào Tây Nguyên. Song song với kế hoạch tằm ăn dấu ấy, Trung Cộng dùng biện pháp xâm lăng kinh tế làm cho nền kinh tế vốn yếu kém của nước ta càng kiệt quệ, dân ta phụ thuộc hàng hoá Tàu càng nhiều càng tốt. Đến khi điều kiệnchín mùi, Việt Nam hoàn toàn bị tê liệt, thì Trung Cộng sẽ tuyên bố những điều mà chúng ta không ngờ trước được, như năm 2007 Trung Cộng đùng một cái tuyên bố Trường Sa và Hoàng Sa thuộc quyền quản lý của huyện Tam Sa .... và lịch sử của Trung Cộng đang dạy học con cái của họ xem Việt Nam là huyện của Tàu ....
Hiện nay không ai có thể đến tại vùng Đắc Nông để xem ai là người thực sự xây dựng công trình chế biến mõ bauxite, các ngõ đường vào công trình xây dựng khai thác mỏ bauxite đều canh gác nghiêm ngặt ... sự canh gác nghiêm ngặt như vùng cấm địa chẳng khác nào người dân không được bén mảng vùng Ải Nam Quan và các vùng đất biên giới đã mất. Sự cấm ngặt không cho bất cứ người dân nào đến các công trình bauxite ở Đắc Nông chắc chắn có gì thật bí ẩn trong đó .... có thể đó là bí mật an ninh quốc gia tức là Nguyễn Tấn Dũng thuần phục cho lính Trung Cộng đến Tây Nguyên khai thác tài nguyên bauxite.
Đài RFA trong chương trình phát thanh ngày 06/03/2009 vừa qua có đưa tin Trung Quốc đã có mặt trên Tây Nguyên như sau: “Vấn đề an ninh đất nước như thủ tướng (CSVN) Dũng hứa đã bị dư luận nghi ngờ khi phát hiện một số lớn công nhân người Trung Quốc đã có mặt tại khu vực có quặng mỏ, mặc dù chính quyền (CSVN) đánh tiếng cho rằng họ là công nhân sẽ làm việc trong các công ty Trung Quốc nhưng hình như thông tin này không làm dư luận an tâm. (điều này đã xác nhận có người Trung Cộng ở Tây Nguyên)
Nhà văn hóa Nguyễn Huệ Chi, lên tiếng về vấn đề này cũng đồng tình với những lo ngại mà nhiều người cho là trước mắt:
- Việc khai thác sẽ gây xáo trộn cho người dân tộc trên vùng Tây Nguyên nhưng nghiêm trọng hơn là người ta đem những người mà dân tộc Việt Nam cảnh giác từ hàng ngàn năm nay vào đấy khai thác mới đáng nói.
Tiến Sĩ Khoa Học Nguyễn Văn Khải cũng tỏ ra quan ngại khi để cho người nước ngoài khai thác khi nhà nước không có một kiến thức nào về vấn đề này: - Nhà nước không làm được việc thì chờ cho thế hệ sau này làm, chứ giao cho nước ngoài thì con cháu chúng ta còn gì?
Trong việc để Trung Quốc khai thác quặng bauxite tại Tây Nguyên chúng ta thử đặt một số vần đề với nhà cầm quyền CSVN như sau:
Một là, cách đây vài thập niên, nghĩa là vào năm 1980 Việt Nam có đề nghị khai thác mở bauxite ở Cao Nguyên Trung Phần và nhờ khối COMECON hợp tác (thời đó COMECON là khối cộng sản Đông Âu đứng đầu là Liên Sô). Sau khi nghiên cứu họ thấy không có lợi cho môi trường sinh thái cao nguyên nên họ đã đề nghị trồng cafe, tiêu, hạt điều và cao su có lợi hơn .... vậy tại sao năm 2009, bộ chính trị CSVN lại cho Trung Cộng đến khai thác và hủy diệt mọi nhu cầu sinh thái tại tây nguyên ... áp lực nào của Trung Cộng đối với bộ chính trị đảng CSVN?
Hai là, hiện nay Trung Cộng cũng có nhiều mỏ bauxite, tại sao họ không khai thác ngay trên đất nước của họ mà đến để khai thác tại Việt Nam, có phải đây là âm mưu thả chất độc đối với dân tộc Việt Nam trong những bước thâm độc xâm lăng của Trung Cộng hay không?
Ba là, nhìn chung việc khai thác mỏ bauxite ở Đắc Nông và Tây Nguyên không đem lại kinh tế cho cho Việt Nam, vậy thì Bộ Chính trị Đảng CSVN vẫn bất chấp mọi dư luận để Trung Cộng vào khai thác, như vậy có phải bộ chính trị Đảng CSVN âm thầm cấu kết với ngoại bang để chấp nhận sự hiện diện của lính Trung cộng ở Tây Nguyên hay không?
Việc khai thác mỏ bauxite ở Tây Nguyên đảng CSVN có đem đến nguồn lợi kinh tế bào cho người dân Việt Nam hay chỉ nghe theo sự mua chuộc của Trung Cộng để hợp thức hoá Trung Cộng hiện diện ở Tây Nguyên Việt Nam?
Lê thành Nhân
Điểm "xanh" trên tổ quốc Việt Nam, địa điểm chiến lược tại sao đảng CSVN đem "kẻ thù Bắc Phương truyền kiếp vào đây?"
Những tin đồn trong những ngày gần đây, cho rằng hiện nay Trung Cộng đem nhân viên kỹ thuật, đem lính canh đến bảo vệ tại vùng Đắc Nông. Như chúng ta đã biết, Trung Cộng đã thiết lập căn cứ hải quân tối tân ở Tam Á thuộc đảo Hải Nam mục đích để mở rộng ảnh hưởng ra biển Đông Thái Bình Dương, trước mắt thanh toán hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Nay để Trung Cộng khai thác mỏ bauxite tại Tây Nguyên thì chẳng khác gì mở đường cho họ đem hàng ngàn, hàng vạn người Trung Cộng, hoặc lính Trung Cộng trá hình đến cư trú và làm việc tại nơi đây. Sau này trở thành một Chợ Lớn thứ hai ở Tây Nguyên, hoặc có thể biến thành một căn cứ quân sự quan trọng nằm trên cột xương sống Việt Nam.
Ai cũng biết rằng hiện nay Trung Cộng đang xâm lăng nước ta về mọi mặt kinh tế, chính trị, quân sự, an ninh ... họ muốn Việt Nam thành một tỉnh lỵ của Tàu mà không cần đem quân xâm lấn mà, chỉ dùng những đòn phép ma mãnh chủ trương từng bước và có kế hoạch nhất định: bước một, tạo chính quyền bù nhìn CS Việt Nam làm thừa sai của Trung Cộng, nay nhân dân đã thấy Việt Cộng đóng vai rất được việc Trung Cộng muốn. Bước hai, xâm lấn theo kiểu tằm ăn dâu, lấn tới một ngày một ít, được đằng chân lân đằng đầu, được vùng đất biên giới thì đến hai đảo Hoàng Sa và Trường Sa, bây giờ tiến vào Tây Nguyên. Song song với kế hoạch tằm ăn dấu ấy, Trung Cộng dùng biện pháp xâm lăng kinh tế làm cho nền kinh tế vốn yếu kém của nước ta càng kiệt quệ, dân ta phụ thuộc hàng hoá Tàu càng nhiều càng tốt. Đến khi điều kiệnchín mùi, Việt Nam hoàn toàn bị tê liệt, thì Trung Cộng sẽ tuyên bố những điều mà chúng ta không ngờ trước được, như năm 2007 Trung Cộng đùng một cái tuyên bố Trường Sa và Hoàng Sa thuộc quyền quản lý của huyện Tam Sa .... và lịch sử của Trung Cộng đang dạy học con cái của họ xem Việt Nam là huyện của Tàu ....
Hiện nay không ai có thể đến tại vùng Đắc Nông để xem ai là người thực sự xây dựng công trình chế biến mõ bauxite, các ngõ đường vào công trình xây dựng khai thác mỏ bauxite đều canh gác nghiêm ngặt ... sự canh gác nghiêm ngặt như vùng cấm địa chẳng khác nào người dân không được bén mảng vùng Ải Nam Quan và các vùng đất biên giới đã mất. Sự cấm ngặt không cho bất cứ người dân nào đến các công trình bauxite ở Đắc Nông chắc chắn có gì thật bí ẩn trong đó .... có thể đó là bí mật an ninh quốc gia tức là Nguyễn Tấn Dũng thuần phục cho lính Trung Cộng đến Tây Nguyên khai thác tài nguyên bauxite.
Đài RFA trong chương trình phát thanh ngày 06/03/2009 vừa qua có đưa tin Trung Quốc đã có mặt trên Tây Nguyên như sau: “Vấn đề an ninh đất nước như thủ tướng (CSVN) Dũng hứa đã bị dư luận nghi ngờ khi phát hiện một số lớn công nhân người Trung Quốc đã có mặt tại khu vực có quặng mỏ, mặc dù chính quyền (CSVN) đánh tiếng cho rằng họ là công nhân sẽ làm việc trong các công ty Trung Quốc nhưng hình như thông tin này không làm dư luận an tâm. (điều này đã xác nhận có người Trung Cộng ở Tây Nguyên)
Nhà văn hóa Nguyễn Huệ Chi, lên tiếng về vấn đề này cũng đồng tình với những lo ngại mà nhiều người cho là trước mắt:
- Việc khai thác sẽ gây xáo trộn cho người dân tộc trên vùng Tây Nguyên nhưng nghiêm trọng hơn là người ta đem những người mà dân tộc Việt Nam cảnh giác từ hàng ngàn năm nay vào đấy khai thác mới đáng nói.
Tiến Sĩ Khoa Học Nguyễn Văn Khải cũng tỏ ra quan ngại khi để cho người nước ngoài khai thác khi nhà nước không có một kiến thức nào về vấn đề này: - Nhà nước không làm được việc thì chờ cho thế hệ sau này làm, chứ giao cho nước ngoài thì con cháu chúng ta còn gì?
Trong việc để Trung Quốc khai thác quặng bauxite tại Tây Nguyên chúng ta thử đặt một số vần đề với nhà cầm quyền CSVN như sau:
Một là, cách đây vài thập niên, nghĩa là vào năm 1980 Việt Nam có đề nghị khai thác mở bauxite ở Cao Nguyên Trung Phần và nhờ khối COMECON hợp tác (thời đó COMECON là khối cộng sản Đông Âu đứng đầu là Liên Sô). Sau khi nghiên cứu họ thấy không có lợi cho môi trường sinh thái cao nguyên nên họ đã đề nghị trồng cafe, tiêu, hạt điều và cao su có lợi hơn .... vậy tại sao năm 2009, bộ chính trị CSVN lại cho Trung Cộng đến khai thác và hủy diệt mọi nhu cầu sinh thái tại tây nguyên ... áp lực nào của Trung Cộng đối với bộ chính trị đảng CSVN?
Hai là, hiện nay Trung Cộng cũng có nhiều mỏ bauxite, tại sao họ không khai thác ngay trên đất nước của họ mà đến để khai thác tại Việt Nam, có phải đây là âm mưu thả chất độc đối với dân tộc Việt Nam trong những bước thâm độc xâm lăng của Trung Cộng hay không?
Ba là, nhìn chung việc khai thác mỏ bauxite ở Đắc Nông và Tây Nguyên không đem lại kinh tế cho cho Việt Nam, vậy thì Bộ Chính trị Đảng CSVN vẫn bất chấp mọi dư luận để Trung Cộng vào khai thác, như vậy có phải bộ chính trị Đảng CSVN âm thầm cấu kết với ngoại bang để chấp nhận sự hiện diện của lính Trung cộng ở Tây Nguyên hay không?
Việc khai thác mỏ bauxite ở Tây Nguyên đảng CSVN có đem đến nguồn lợi kinh tế bào cho người dân Việt Nam hay chỉ nghe theo sự mua chuộc của Trung Cộng để hợp thức hoá Trung Cộng hiện diện ở Tây Nguyên Việt Nam?
Lê thành Nhân
No comments:
Post a Comment