Saturday, August 15, 2009

Thư Ngỏ của Đỗ Văn Phúc Về vụ kiện của bà Nancy Bùi (Triều Giang)

Đỗ Văn Phúc
Ngày 14 tháng 8 năm 2009

Kính gửi quý đồng hương, quý chiến hữu, quý bạn đồng tù, quý cơ quan truyền thông,

Kính thưa quý vị,

Sau khi nhóm bạn truyền thông ở Hoa Thịnh Đốn lập ra Quỹ Pháp Lý để yểm trợ trong vụ bà Nancy Bùi kiện tôi tại toà án Hạt Travis, Texas; đã có nhiều thân hữu gửi thư hay điện thoại thăm hỏi và lên tiếng ủng hộ. Đồng thời cũng có những vị do thiếu tin tức, nên đã phân vân, thắc mắc, nên tôi xin được trình bày như sau:

Trước hết, tôi xin tự giới thiệu sơ về bản thân:

Tôi là một quân nhân có gần 10 năm quân vụ, giải ngũ với cấp độ tàn phế 70%. Sau 1975, tôi đã trải qua 10 năm tù khổ sai ở các trại khắc nghiệt nhất.

Đến Hoa Kỳ năm 1990, tôi đã tham gia hoạt động cộng đồng. Được bầu làm Hội trưởng Hội Cựu Chiến Sĩ Austin từ 1992; là Ủy viên Thường Vụ Hội đồng Tư vấn Cộng Đồng Austin từ 2004. Tôi đã tham gia tích cực cùng các hội đoàn khác vào hầu hết các cuộc đấu tranh, các biến cố chính trị lớn tại thành phố, Tiểu bang, Liên Bang. Đã 3 lần đọc tham luận tại các Hội nghị Quốc tế về Việt Nam do Trường Đại Học Texas tổ chức hàng năm. Tôi đã hoạt động rất sát với thanh niên sinh viên trong tiểu bang Texas. Sáu lần được giới thiệu và phỏng vấn trên các đài truyền hình Mỹ Việt: Fox, PBS, News8Austin, ACTV, SBTN.

Trong hai mươi năm qua, tôi cộng tác với khoảng hơn 40 chục tờ báo và các diễn đàn online với các bài viết tham luận chính trị mà đối tượng chính là đảng Cộng Sản Việt Nam. Đôi lần có lên tiếng về những kẻ thời cơ, trở cờ khi họ có những hành vi cụ thể.

I. - Quan điểm của tôi:

1.
- Là một người tỵ nạn Cộng Sản, nếu không góp phần vào cuộc đấu tranh chung để giành lại tự do dân chủ cho Việt Nam, thì không nên tiếp tay bằng cách này cách khác (chính trị, kinh tế, văn hoá …) cho chế độ CS. Đối với người bình thường, tôi tôn trọng quyền tự do của họ mà không hề lên tiếng đả kích việc du lịch và làm ăn ở Việt Nam. Tuy nhiên, đối với những vị đang giữ vai trò lãnh đạo, thì việc làm ăn đó là trái ngược với tư cách lãnh đạo cộng đồng tỵ nạn. Chế độ CS ở Việt Nam là chế độ độc tài, đầy nghi kỵ và thù hằn đối với những ai khác quan điểm với chúng. Vì thế, những người lãnh đạo trong cộng đồng tỵ nạn khó mà về Việt Nam một cách dễ dãi, an toàn; nói chi đến việc tổ chức làm ăn quy mô.

2. - Từ hàng chục năm nay, con em chúng ta tại Mỹ đã bị tiêm nhiễm bởi cách nhìn sai lệch về lịch sử Việt Nam do truyền thông khuynh tả của Mỹ và sách giáo khoa tại các trường Trung và Đại Học. Do đó, chúng ta phải tìm cách hướng dẫn con em chúng ta theo cách nhìn chính xác của chúng ta. Không thể để vai trò này lọt vào tay những kẻ có quan điểm đối nghịch và lập trường mù mờ.

II. - Sau đây là các sự kiện:

Dựa trên các tài liệu từ các trang web, tin từ đài phát thanh RFA, và thu âm lời bà Nancy Bùi trong phần phỏng vấn của một ký giả vào giữa năm 2008, thì:

1. - Bà Nancy Bùi, tức ký giả Triều Giang từng là Tổng thư ký của báo Ngày Nay (Houston), vượt biển đến Hoa Kỳ từ khoảng 1978. Bà đã về Việt Nam tìm cách đầu tư vào nhiều lãnh vực khác nhau từ khi Hoa Kỳ chưa bỏ lệnh cấm vận. Theo một trang web của Trung Tâm Đầu Tư thành Hồ, bà là Giám đốc Công ty Khải Hoàn tại số 123, đường Nguyễn Kiệm, quận Gò Vấp, Sài Gòn. Bên gia đình vợ cũ của chồng hiện nay của bà có đồn điền cà phê ở Ban Mê Thuột. Vì thế bà đã nhập cảng cà phê qua Mỹ bán từ đầu thập niên này.

Năm 2003, bà Nancy đã liên lạc với công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn A&B của CSVN để đưa cà phê qua danh nghĩa của công ty Triumph của bà.

Năm 2004, bà tiếp tục chuyển hàng cho công ty Bamboo O, có trụ sở tại Sài Gòn.

2. - Khoảng đầu thập niên 2000, bà đại diện công ty Mỹ Pacifica Solutions để về Việt Nam tuyển mộ nhân viên, và có phát biểu tại một hội thảo tin học ở Sài Gòn (xem trang web Diễn Đàn Tin Học).

3. - Giữa năm 2007, Hội Bảo Tồn Văn Hoá và Lịch Sử Người Mỹ Gốc Việt mà bà Nancy là Hội trưởng đã tổ chức đêm dạ tiệc để vinh danh Trịnh Hội, người mà chỉ trong hai tháng trước đó đã bị Cộng đồng VN lên án vì cấu kết với văn công Việt Cộng.

4. - Sau đó, người Hội phó của bà là Luật sư Trần Mộng Vinh đã viết cho tôi lá thư ngày 27 tháng 2, 2008 nói rằng cán binh VC chiến đấu cho tổ quốc, trong khi Quân Lực VNCH thì được dạy để giết đồng bào vì không chịu đối thoại với họ. Đồng thời, trong một lá thư gửi ông Châu Kim Khánh, Trưởng ban Tổ chức Quốc Hận 30-04-2008, ông Vinh cũng yêu cầu không được đề cập đến chính trị trong buổi sinh hoạt; vì ông và Hội Bảo Tồn Văn Hoá sẽ không tham dự nếu có nói đến chính trị.

5. - Trong những năm vừa qua, bà Nancy đã đưa Hội Bảo Tồn vào hoạt động trong giới sinh viên. Họ đang có những chương trình hướng dẫn Văn Hoá và Lịch sử cho sinh viên Đại Học Texas ở Austin.

Từ những sự kiện nêu trên, tôi đã viết bài nêu lên những nghi vấn của tôi về các hành vi chính trị của bà Nancy và ông Trần Vinh đăng trên nhiều báo, diễn đàn và trong cuốn sách Nanh Hùm Nọc Rắn của tôi in đầu năm 2009. Chắc chắn là tôi không hề nói bà Nancy là Cộng Sản.

Tháng 5 vừa qua, bà Nancy đệ đơn kiện tôi tại toà Travis County tội vu khống bà Nancy là Cộng Sản. Toà đã không gửi giấy gọi cho tôi theo thể lệ hành chánh (bưu điện có bảo đảm, hay do Cảnh sát County chuyển), do đó, tôi không có mặt trong phiên toà và bị xử khiếm diện một cách thiếu công bằng. Hiện tôi đã thuê luật sư để theo đuổi vụ kiện.

Ngày 1 tháng 9 sắp tới, chúng tôi sẽ ra trước Toà trình bày lý do để xin toà xử lại vụ án. Chúng tôi chưa tiện nêu lên chi tiết vì sẽ có ảnh hưởng đến việc xét xử của Chánh Án.

Vì là một người lao động bình thường, tôi không đủ khả năng tài chánh đương đầu với một người rất giàu có; bạn hữu của tôi trong giới truyền thông phải lên tiếng kêu gọi sự hỗ trợ của đồng hương người Việt Quốc Gia tị nạn Cộng Sản.

Tôi xin cám ơn quý vị đã quan tâm và yểm trợ.

Quý vị muốn tham khảo tài liệu, xin mời vào trang web sau:
www.michaelpdo.com/Tailieu.htm

Trân trọng
Đỗ Văn Phúc

No comments:

Post a Comment