Saturday, May 17, 2008

Phở Bò Việt Tân

Loài Rắn Độc
Kim Âu

Sau khi bài “Liêm sỉ của người lính” được đưa lên liên mạng, chúng tôi nhận được một số email phản hồi. Tuyệt đại bộ phận email đều biểu lộ sự đồng tình với hành động của chúng tôi. Lác đác đếm trên đầu ngón tay vài email của những người thuộc băng đảng Phở Bò Việt Tân, đặc biệt là hai Viẹạt Tân cái (Ðỗ Thuấn và Mỹ Linh) phản ứng rất là “mất vệ sinh”. Ðã quá quen với trò chữ nghĩa “negative”. Chúng tôi không phí thời gian với đám “ăn cơm chúa , múa tối ngày. Trình độ của bọn Phở Bò Việt Tân vốn chẳng có lý luận. vả lại băng đảng bịp bợm thì việc gì cũng mưu đồ gian dối nên chỉ cãi chầy cãi cối, chưỉ bới bừa bãi là coi như “hoàn thành nhiệm vụ” của đảng giao. Ðến lúc thấy thêm một e mail của cô Bút Vàng, liếc sơ qua thấy ông Hoàng Cơ Ðịnh chấp bút, chúng tôi cũng hơi ngạc nhiên. Con rắn độc này bao nhiêu năm nay hiếm khi lên tiếng. Hoàng Cơ Ðịnh chỉ quen đếm và diếm, chứ viết lách và lý luận thì hết sức tầm thường, công việc chính của Ðịnh sau khi cùng anh y dựng chiêu bài Kháng Chiến Bịp ôm trọn gói số tiền (đồng tiền xiết máu”) đóng góp của đồng bào, chiến hữu là y rúc sâu vào hang luyện nọc, chỉ xua đám rắn con ra cắn xé, phun nọc để tàn hại cộng đồng ỳ.

Ðọc hết email của Ðịnh, download file đính kèm, chúng tôi mới biết nguyên nhân làm cho độc xà lú đầu ra khỏi lỗ. Số là ông Lê Duy San có nhận được bài viêt của chúng tôi, đọc xong, ông San bỏ công "lay out" lại tử tế và chắc có đôi chút tâm đắc nên ông đã thay cái đề bài từ "Liêm sỉ của người lính" thành "Lý do tế nhị" cho lịch sự (có lời cảm ơn ông San) và phát tán trên diễn đàn. Việc làm của ông San vô tình trở thành thông đường cho ngọn khói hun vào ổ rắn. Hoàng Cơ Ðịnh không bò ra không xong, im lặng thì bẽ mặt với đồng môn. Nhưng lên tiếng thì hỡi ôi! Chữ nghĩa, lập luận đọc qua thấy ngay y chẳng khác gì cái giá mắc áo hay túi đựng cơm.

Lá thư của y giới thiệu ba bài, ngoaì bài viêt của chúng tôi, một là tài liệu của cô Lữ Anh Thư quảng bá về anh hùng Trần Văn Bá đưoc trao tặng huy chương Tự Do còn phần của cô Thuấn viết chửi bới lăng nhăng cũng được xem là bài thế mới kinh hãi về kiến thức của Ðịnh.

Sau đó Ðịnh cũng công nhận Ngày 30. 4 là Ngày Quốc Hận và cho rằng tôi không hiểu mấy chữ Vietnam Freedom March nên mới có chuyện lời qua tiếng lại, Ðịnh cho tôi là vô lý và sỗ sàng. Chuyện Phở Bò Việt Tân của Ðịnh tổ chức cuộc diễn hành chào mừng tự do vào Ngày Quốc Hận 30-04-2005 đã gây ra một làn sóng công phẫn trong các cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản, không phải là chuyện lời qua tiếng lại để cho rằng người này hiểu người kia không hiểu. Hơn ba triệu Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản ở hải ngoại chỉ có một dúm người thuộc băng đảng Phở Bò Việt Tân kéo về làm cuộc diễn hành mừng Ngày Tự Do. Còn lại tất cả các nơi khác vẫn tổ chức tưởng niệm Ngày Quốc Hận ở địa phương, cử một số người đại diện tham gia, tiếp sức cho buổi tưởng niệm Ngày Quốc Hận được tổ chức lớn tại Washington D.C để chặn bớt sự lộng hành của đảng bịp. Như vậy là chỉ có Ðịnh và đảng bịp của Ðịnh chào mừng Ngày Tự Do theo mưu đồ và thâm ý của Phở Bò Việt Tân.

Vào thời đoạn đó không phải là một người mà hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu người đã nguyền rủa bọn Phở Bò Việt Tân. Ðịnh chỉ lập lại một luận điệu đã bị bẻ gãy từ trước để chống chế. Mưu đồ của Ðịnh nhằm xóa bỏ Ngày Quốc Hận toàn thể Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản đều hiểu rõ. Băng đảng của Ðịnh muốn đổi thay lịch sử xoá bỏ Ngày Quốc Hận 30 4 để làm gì? Nếu không phải nhằm mục đích xóa bỏ tội ác của cộng sản đối với dân tộc Việt Nam.

Ngày 30-4-1975 là một trang sử đau buồn, tang thương trong giòng sử mệnh của dân tộc. 30 4 đối với những người cộng sản Việt Nam là “Ngày Giải Phóng, Ngày Tự Do là Ðại thắng Mùa Xuân” ngược lại Người Việt Quốc Gia gọi đó là Ngày Quốc Hận 30 - 4. Bè lũ của Ðịnh, băng đảng bịp bợm của Ðịnh chắc chắn phải biết không có một sức mạnh nào có thể thay đổi được những gì đã đi vào lịch sử nhưng chúng vẫn cố tình theo đuổi ý tưởng vô vọng đó một cách dai dẳng.

Lịch sử của một dân tộc có vô vàn sự kiện thăng trầm, hưng phế. Vinh hay nhục, công hay tội, tất cả các sự kiện đều phải được phản ảnh một cách trung thực cho hậu thế phán xét.

Ðọc qua bài viết “Liêm sỉ của người lính” quý độc giả đồng bào và chiến hữu đều thấy rõ: Ông Bob Hull là một nghị viên gốc Mỹ trắng, ông là một nhà chính trị, một nhà biện thuyết tất phải giỏi về ngữ nghĩa, ngữ pháp English. Ông ta nghe chúng tôi, một người gốc Việt giải thích về Ngày Quốc Hận 30 4, ông ta đã tự ý cởi bỏ cái áo của Phở Bò Viêt Tân chế tác mà ông ta đang mặc trên người. Sự việc này đã chứng minh, chúng tôi đã giải thích đúng và hàng chữ “Vietnam Freedom March 30 . 4.2005” không mang ý nghĩa như băng đảng của Hoàng Cơ Ðịnh giải thích. Hành động của ông Bob Hull có giá trị gấp triệu lần những lời nguỵ biện, cãi chầy cãi cối của bọn người vô liêm sỉ. Ðịnh bảo rằng tôi vô lý và sỗ sàng hay chính y đã thậm vô lý và vu khoát cho chúng tôi một cách sỗ sàng. Nghị viên Bob Hull không thể nghe theo lời của một người nói năng vô lý và ông lại càng không sợ những kẻ sỗ sàng phải không quý vị.

Trong phần cuối lá thư của Ðịnh, y than thở:

    trích: Ngoài ra, chắc quý bạn cũng thấy trong bài viết của Kim Âu nhiều chỗ chửi bới “Phở Bò Việt Tân” tức là Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh hay Ðảng Việt Tân mà tôi là một thành viên. Từ nhiều năm qua, Kim Âu thường xuyên chửi bới chúng tôi và nhiều nhân vật và tổ chức khác (nhưng Việt Tân thì bị chửi nhiều hơn cả và chửi một cách rất vô giáo dục). hết trích
Hoàng Huân Ðịnh thật không biết mình và cũng chẳng biết người. Y quên rằng đã một thời bao nhiêu nhiẹạt vọng ái quốc của đồng bào đã dành trọn cho Mặt Trận Kháng Chiến, đáp lại sự tin yêu đó chỉ là những trò bịp bợm, sát nhân và trắng trợn phản bội lại đồng bào, phản bội lại lịch sử của Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản, phản bội lại đại cuộc của dân tộc mà chúng tôi thấy không cần thiết phải nhắc lại. Những tên đã phạm tội như vậy chính là “thiên cổ tội nhân” nghìn năm bia miệng.

Trong sự tức tối, Hoàng huân Ðịnh phê:

    trích: Kim Âu có một lối suy nghĩ chủ quan và kiêu ngạo đặc biệt của một người có trình độ học vấn kém ... chửi nhiều hơn cả và chửi một cách rất vô giáo dục) ..., đương sự rất thô bạo trong hành động và ngôn ngữ. hết trích
Qua những xảo ngôn thượng dẫn, chúng tôi thực sự thấy Ðịnh suy nghĩ chủ quan và thể hiện sự kiêu ngạo của một khoa bảng rỗng tuếch, vô lương để đi đến một kết luận không biện chứng. Ðộc giả không cần y giới thiệu, đeo cho họ một lăng kính màu hồng hay màu đen về nhân cách của chúng tôi. Chúng tôi là một nhà báo làm công tác điều hướng dư luận. Dù muốn hay không nhân cách chúng tôi đang hiển lộ trước mắt người đọc. Lập trường quan điểm và nhân cách được chứng minh qua lời nói và việc làm. Tuỳ từng con người, tuỳ theo sự việc, đối tượng ngôn từ và bút pháp nặng nhẹ khác nhau. Nhưng tựu chung chưa đánh mất liêm sỉ ( không nhận lời Nguyễn kim Hườn mời tham gia Mặt Trận Phở Bò) , chưa chối bỏ nhân nghĩa, chưa bán đứng đại cuộc như Hoàng huân Ðịnh.

Ðịnh có chút khoa bảng hơn chúng tôi ngày xưa nhưng thực chất toát ra từ qúa khứ và hiện tại đã chỉ rõ chính y mới là một tên tâm địa bất chính, vô giáo dục, bất nhân bất nghĩa đến mức vô luân, mang trong người giòng máu bất lương gia truyền.

Chắc hẳn toàn thể diễn đàn không quên thành tích dơ bẩn của Hoàng Huân Ðịnh:

    1. Thời VNCH, Ðịnh đã bị cả Ban Ðại Diện Sinh Viên và Giáo Chức tại trường Cao Ðẳng Hóa Học, Trung Tâm Kỹ Thuật Phú Thọ đứng lên tố cáo về tội tham nhũng, bị đưa ra Giám Sát Viện cách chức từ năm 1970.
    2. Ðại bịp bợm: Lưu lạc vì nạn nước, lợi dụng thành tâm nhiêt vọng chống cộng của Người Việt Quốc Gia. Ðịnh cùng anh em trong gia đình dựng chiêu bài Kháng Chiến giả hiệu để lừa dối đồng bào, độc quyền giữ lấy Vụ Tài Chánh của Mặt Trận và thực tế ra sao quý đồng bào, đồng hương đã rõ.
    3. Anh của y đã chết từ lâu nhưng quen thói vô luân y vẫn chủ tâm tiếp tục lừa gạt đồng bào hải ngoaị để tiếp tục vơ vét đến 14 năm sau, Hoàng Huân Minh tức HCM 2 mới được phép chết.
    4. Ðại bất nghĩa khi công nhiên từ chối tấm hình chụp thi thể của anh ruột mình.
    5. Ðại bất nhân khi không cho gia đình lập bàn thờ người quá cố ngay sau khi được tin HCM thảm tử
    6. Ðại bất lương khi điều động bộ phận K 9 dùng mọi thủ đoạn để bức hại những người cầm bút chân chính.
    7. Ðại phản động khi y và đồng bọn vẫn đeo đuổi mưu đồ bóp méo lịch sử để xoá bỏ tội ác của Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam. v.v
Qua những bằng chứng nêu trên chắc hẳn mọi người đã thấy thực chất của Hoàng Huân Ðịnh. Con người là sản phẩm của gia đình, học đường và xã hội, trong đó giáo dục gia đình quan trọng nhất. Hoàng Huân Ðịnh là một người được xã hội và thời thế ưu đãi nhưng tính bất lương gia truyền không gột rửa được nên không làm gì lợi ích mà chỉ gây ra tác hại kinh hoàng cho cộng đồng và đại cuộc cứu nước của dân tộc.

Hạng người như vậy thì có khác gì loài rắn độc.

Kim Âu

No comments:

Post a Comment