Saturday, May 24, 2008

Lằn Ranh Quốc Cộng Còn Hay Mất ?


Hoàng Ðạo Thế Kiệt

Trong phần kết của bài “Mặt trận Việt kiều”, phổ biến trên Lưới điện tử ngày 11-2-2005, ký giả Tú Gàn có viết một đoạn nguyên văn như sau:

“Thứ ba, tôn giáo ðã trở thành một “mật khu an toàn” của bọn cộng sản nằm vùng ở trong nýớc trýớc nãm 1975, nay cũng ðýợc biến thành “mật khu an toàn” ở hải ngoại: Tuy vợ chồng Thiền sý Nhất Hạnh ðã tuyên truyền cho Cộng Sản một cách trắng trợn, các ðoàn thể to mồm chống cộng ở hải ngoại nhý Ðảng Việt Tân, Tập Thể Quân Lực VNCH, Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị ... ðều im hõi lặng tiếng, vì sợ dụng ðến tôn giáo! “Lằn rãn Quốc – Cộng” mà một số ngýời muốn lập ra tại hải ngoại, nay mặc nhiên bị xóa bỏ”.

Tôi không thuộc đảng Việt tân, Tập thể Chiến sĩ, hay Tổng hội cựu Tù nhân Chính trị ... nhưng thuộc số người chủ trương Lằn Ranh Quốc - cộng mà ký giả Tú Gàn bảo là ... “nay mặc nhiên bị xóa bỏ”, nên xin có vài ý kiến về điểm này.

  • I. Trước hết là về cái liên hệ nhân quả của sự “mặc nhiên bị xóa bỏ”.
1. Theo đoạn trích dẫn nêu trên thì sự "mặc nhiên bị xóa bỏ" là kết quả của chiến thuật Việt cộng, dùng vợ chồng Thích-nhất-hạnh để đánh phá Giáo hội Phật Gíáo Việt Nam Thống nhất, khiến các đoàn thể chống cộng ở hải ngoại phải im lặng, vì sợ đụng chạm đến tôn giáo.

Nhưng nếu chỉ vì sự im lặng của các đoàn thể chống cộng khác mà “Lằn ranh quốc - cộng” (LRQ/C) "mặc nhiên bị xóa" bỏ thì quả là oan! Bởi vì LRQ/C chỉ chống Cộng minh bạch, dứt khoát, chứ không thuộc loại mà ông Tú gàn gọi là to mồm chống cộng, và nhất là đã không im lặng trước hành động tuyên truyền trắng trợn cho Việt cộng của vợ chồng Thích nhất hạnh! Khối Lập Trường Chung (LRQ/c) đã ra Tuyên bố tố cáo hành động đó của họ. Có thể là bản Tuyên bố ra sau ngày ký giả Tú Gàn viết bài “Mặt trận Việt kiều” nên ông không biết. Nhưng sự thật vẫn là bản Tuyên bố đó đã được soạn thảo từ mấy tuần trước, và đã được phổ biến ngày 15-02-2005. (vì phải đợi mất hơn 2 tuần để lấy sự chấp thuận của mấy trăm người trong LTC).

2. Nhưng theo thiển ý thì nguyên nhân của sự gọi là "mặc nhiên bị xóa bỏ" nằm ở cả 3 chiến thuật của “Mặt trận Việt kiều” của Việt cộng mà ký giả Tú Gàn đã nêu ra. Ðó là: Chiêu dụ “Việt kiều” bằng chiêu bài “tình tự dân tộc” nhân dịp xuân Ất dậu, để lôi cuốn nhiều người về ăn Tết; Dùng vợ chồng Thích nhất hạnh để đánh phá giáo hội Phật giáo Việt-Nam Thống nhất; Dùng Nguyễn cao Kỳ và Phạm Duy để vô hiệu hóa các hoạt động chống đối ở cả trong lẫn ngoài nước. Và kết quả của “Mặt trận” đó, cũng theo ông Tú gàn, tuy chưa đem lại kết quả mong muốn, nhưng cũng đã gây khó khăn cho những người chống cộng, bởi:

    - Trước hết, trong năm 2004 đã có khoảng 402,000 người về Việt-Nam, và đa số đã mặc nhiên từ bỏ thái độ công khai chống cộng;

    - Thứ đến chiến thuật dùng dao Nhất Hạnh giết Ấn Quang tuy không thành công nhưng cũng đã gây ra những mâu thuẫn nghiêm trọng trong nội bộ Phật giáo;

    - Thứ ba, làm cho các đoàn thể chống cộng phải im tiếng và Lằn Ranh Quốc/cộng bị mặc nhiên xóa bỏ.

Tuy nhiên đó chỉ là nhận định của ông Tú gàn, sự thực có đúng là lằn ranh Quốc/cộng đã mặc nhiên bị xóa bỏ như ông viết không?
  • II. Lằn ranh Quốc/cộng đã mặc nhiên bị xóa bỏ chưa hay thực sự đang đậm nét hơn?
1. Sự khẳng định của ký giả Tú Gàn căn cứ vào nhận định của ông về sự thành công của “Mặt trận Việt kiều” của Việt cộng. Nhưng nhận định đó đúng đến đâu? Có phải là LRQ/C đã bị xóa bỏ rồi không? Có phải là người Việt hải ngoại không còn chống cộng nữa không? Tôi nghĩ là không.
    Sau đây là vài dẫn chứng cụ thể, vừa mới hoặc đang xẩy ra:

    - Dẫn chứng thứ nhất: xin rút ra ngay từ chính bài viết của ký giả Tú Gàn.
    Trong bài viết này (Mặt trận Việt kiều) rõ ràng ông Tú Gàn, tuy đã nói nhiều đến sự thành công của Việt cộng, song cũng đã có những lời lẽ rất khinh miệt đối với “vợ chồng thiền sỹ Nhất Hạnh” như:

    “Với Thiền sý Nhất Hạnh, ngýời ðang làm công cụ cho Hà Nội thực hiện chiến dịch tôn giáo vận, chúng tôi chỉ xin lưu ý: Cứ nhìn hình ảnh của các Hòa Thýợng Thích Trí Ðộ, Thích Ðôn Hậu, Thích Trí Thủ, Thích Trí Quang ... thì sẽ nhận ra được số phận của ngýời làm công cụ sẽ như thế nào”, và:

    “Sau khi thổi ống đu đủ cho vợ chồng Thiền sý Nhất Hạnh phá sập Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang bị thất bại, nhà cầm quyền CSVN quay qua phát ðộng chiến dịch chiêu dụ Việt kiều bằng chiêu bài “tình tự dân tộc ...”

    (trong một bài khác viết riêng về Thích nhất hạnh Tú gàn còn đả kích Nhất hạnh nặng nề hơn nhiều).

    Ðối với Nguyễn cao Kỳ, ký giả Tú gàn cũng viết một cách khinh miệt không kém: “Ngoài Nguyễn Cao Kỳ và vợ chống Thiền sý Nhất Hạnh, chúng ta thấy có nhiều Việt kiều khác cũng ðã hay ðang cắn câu chiến dịch chiêu dụ Việt kiều của nhà cầm quyền CSVN”.

    Viết như thế rõ ràng là Tú gàn đã miệt thị Nhất hạnh, Cao Kỳ, vì cả hai tuyên truyền cho Vc, tức là 3 người đứng ở 2 vị thế khác nhau: Nhất hạnh/Cao Kỳ theo Vc còn Tú gàn chống lại.

    Vậy thì, ít nhất là trên mặt chữ nghĩa, và riêng trong vụ này, cá nhân Tú gàn đang đứng ở bên kia lằn ranh của Nhất hạnh/Cao Kỳ + Vc. Một cách khác, lằn ranh mà chúng tôi gọi là Quốc/cộng, mà ông Tú gàn bảo là mặc nhiên bị xóa bỏ rồi, thì chính ông lại gián tiếp xác nhận là chưa bị xóa bỏ! (Trừ khi ông gọi đó là lằn ranh gì khác, hoặc cho đến khi ông minh định rõ là, trực tiếp hay gián tiếp, giữa ông và Vc cùng tay sai không còn có lằn ranh nữa, và sự miệt thị nói trên có một ý nghĩa khác).

    - Dẫn chứng thứ hai: xin đơn cử các vụ họp báo chống đảng Dân tộc, vụ WJC, vụ Nguyễn cao Kỳ v.v...

    Ai từng quan tâm đến những vấn đề trong các cộng đồng người Việt hải ngoại mà không nghe nói đến cuộc họp báo sôi nổi đông đến gần 2000 người ở quận Cam để tố cáo và chống đối đảng Dân tộc, vì Tổng bí thư Nguyễn hữu Chánh của đảng này đã lập đảng với các cán bộ cao cấp Việt cộng trong nước?

    Ai từng quan tâm đến những vấn đề trong các cộng đồng người Việt hải ngoại mà không nghe nói đến vụ kiện WJC, nhằm chống lại âm mưu của Việt cộng, qua tay một số trí thức Mỹ, một mặt cố xóa bỏ căn cước của người Việt tỵ nạn cộng sản, một mặt vận động cho giải pháp hòa giả hòa hợp một chiều của chúng?

    Ai từng quan tâm đến những vấn đề trong các cộng đồng người Việt hải ngoại mà không nghe nói đến vụ Nguyễn cao Kỳ về Việt-Nam nhục mạ chính nghĩa Quốc-gia và QLVNCH, tung hô bợ đỡ bọn tội đồ cộng sản, và đã bị chống đối rầm rộ, kịch liệt?

    Ðó là chưa kể bao nhiêu vụ lẻ tẻ khác như chống văn công Vc, chống Ðoàn viết Hoạt chủ trương treo cả cờ Quốc gia lẫn cờ cộng sản, chống Lê xuân Khoa tổ chức ra mắt sách mà không chào cờ Quốc gia…

    - Dẫn chứng thứ ba: cuộc đấu tranh dựng cờ chính nghĩa, lá cờ Quốc gia, tại khắp mọi nơi.

    Ðây là một cuộc tranh hùng không thể chối cãi được giữa một bên là cộng sản và tay sai, một bên là người Việt Quốc gia hải ngoại. Cuộc đấu tranh đã kéo dài liên tục nhiều năm nhiều tháng và hiện vẫn còn tiếp tục.

    Ở đâu có cờ cộng sản là ở đó người Việt Quốc gia tìm cách hạ xuống, và ngược lại, ở đâu có người Việt Quốc gia là ở đó lá cờ Quốc gia được vận động để kéo lên vinh danh. Kết quả là dù Việt cộng đã cướp được chính quyền trong nước và được Mỹ công nhận nhưng lá cờ của chúng chẳng được một cộng đồng người Việt hải ngoại nào đếm xỉa tới, ngay cả người Mỹ. Ðây quả thật là một thất bại nhục nhã nhất của bọn cộng sản trước người Quốc gia. Lằn ranh Quốc/cộng ở đây thật là hiển hiện.

    - Dẫn chứng thứ tư: xin đề cập đến vụ Ngày quốc Hận, 30-04 năm nay.

    Ðây là tỉ dụ điển hình nhất về sự còn/mất của lằn ranh Quốc/cộng. Một bên là các ngoại vi của Mặt-trận của đảng Việt-tân mới, định tổ chức ngày Quốc Hận năm nay như một ngày Tự do cho Việt Nam. Một bên là những người, những đoàn thể cực lực chống lại vì coi đây là một mưu toan xóa bỏ ngày Quốc hận của các thành phần bị coi là chủ trương hòa hợp hòa giải, làm lợi cho cộng sản, hoặc nặng hơn nữa, là tay sai của cộng sản, bàn tay nối dài của chúng.

    Chắc chắn là rất đông đồng hương, kể cả ký giả Tú gàn, đã trông thấy rõ sự kiện này trong suốt mấy tháng nay. Ðây có thể nói là vụ nóng bỏng nhất, trực tiếp nhất, và cũng rõ ràng nhất giữa hai bên về vấn đề Quốc /cộng, hay nói cách khác là về lằn ranh phân định giữa hai bên Quốc/cộng.

    • III. Tương lai nào cho lằn ranh Quốc/cộng?
    Sự còn mất của Lằn Ranh Quốc/cộng tùy thuộc ở tất cả mọi người. Người cộng sản và tay sai thì vận động cho nó mất đi theo chiều hướng của chúng. Người Quốc gia cũng mong cho lằn ranh đó không còn nữa, khi cộng sản đã bị giải trừ.

    Nhưng trong hiện tại thì nó vẫn còn đó, khi mạnh khi yếu. Trước những sự kiện cụ thể mà người viết vừa dẫn chứng ở trên, thiết tưởng ai cũng thấy rằng lằn ranh Quốc/cộng quả thực chưa hề mặc nhiên bị hủy bỏ, nếu không muốn nói là lằn ranh đó hiện đang ngày càng đậm nét hơn. Nếu nghị quyết 36 của Việt cộng có làm cho chúng ta gặp nhiều khó khăn hơn thì những âm mưu khuynh đảo của chúng nhằm vào các cộng đồng của ta cũng đã gặp những trở ngại không nhỏ.

    Ai cũng phải công nhận, nếu mấy năm trước không có sự chống đối kịch liệt và thành công rực rỡ của người Quốc gia trong vụ chống ảnh Hồ cờ Cộng ở Bolsa thì giờ này cờ đỏ sao vàng và ảnh Hồ tặc đã tràn đầy trên khắp mọi nơi. Chính vì Lằn Ranh Quốc/cộng hãy còn, và phía Quốc gia còn mạnh hơn nhiều nên cho đến nay mọi hành động của bọn cộng sản và tay sai vẫn chỉ ở dạng âm thầm lén lút. Mọi phái đoàn Việt cộng dù chính thức đi công tác, đến đâu cũng vẫn phải đi cổng sau hoặc cửa bên. Nguyễn đình Bin sang Mỹ chiêu dụ, cũng chỉ bí mật mời gặp một dúm người đã được chọn lọc kỹ, họp xong rồi mới dám phổ biến.

    Còn nói về phía người Việt hải ngoại thì Lê xuân Khoa tổ chức ra mắt sách không chào cờ Quốc gia, xong vẫn phải tìm cách biện minh rằng đó là lỗi của ban tổ chức, còn mình vẫn trân quý lá cờ Quốc gia! Nguyễn cao Kỳ thì lần nào nói bậy bạ xong cũng phải vội vàng cải chính, rồi khi trở về lại Mỹ thì trốn chui trốn lủi ...

    Các ví dụ như thế có đầy dẫy. Thử hỏi nếu lằn ranh không còn thì tại sao lại như thế? Tại sao một đoàn thể vẫn nói là chống cộng, như Việt tân, mà lại phải đổi ‘Ngày Tự do’ thành "Ngày Tranh đấu cho Tự do", rồi phải dài dòng giải thích này nọ? Ðây là xứ dân chủ, ai cũng có quyền tự do của mình, tại sao lại phải thay đổi, phải giải thích…?

    Cho nên theo thiển ý thì Lằn Ranh Quốc/cộng không những chưa bị xóa bỏ như ông Tú gàn nói, mà còn đang càng rất rõ, rất đậm. Trước nghị quyết 36 của Việt cộng, ra lệnh cho các thành phần nằm vùng và tay sai nổi lên xóa bỏ lằn ranh Quốc/cộng, người Việt Quốc gia đã phản ứng khá mạnh mẽ, và trên thực tế đã phần nào chặn đứng được mưu đồ khống chế hải ngoại của chúng.

    Giấc mơ của bạo quyền Hànội muốn thấy Lằn Ranh không còn, ảnh Hồ cờ Cộng treo đỏ khắp nơi, chúng có thể ung dung đi lại giữa các cộng đồng tỵ nạn, tay sai của chúng tha hồ múa may bợ đỡ cộng sản và xông xáo thúc đẩy áp lực mọi người đem tiền đem sức về xây dựng đất nước xã hội chủ nghĩa đa nguyên đa đảng… vì thế vẫn chỉ là một giấc mơ. Nó chỉ có thể trở thành hiện thực nếu chính người Quốc gia cho phép chúng!

    Nhưng hiện tại thì ai cũng thấy người Quốc gia, nhất là ở trong nước, lại đang làm một cuộc vận động lịch sử để xóa bỏ Lằn Ranh Quốc/cộng theo một chiều hướng ngược lại, chiều hướng trong đó mọi người dân Việt trở lại thành người Quốc gia Dân tộc như xưa, còn bọn cộng sản ngoại lai độc hại biến mất, như ở Nga, ở đông Ðức, Ba lan, Hung, Tiệp, Ukraine v.v...

    15-03-2005
  • Bài này, sau khi phổ biến trên các Diễn đàn, sẽ được lưu giữ ở Trang Nhà: www.geocities.com/ttnvqghn
  • Xin mời quý Chiến hữu vô Trang Nhà ghi trên để thấy rõ hơn tại sao Khối Lập Trường Chung chủ trương phải có và phải bảo vệ Lằn Ranh quốc/cộng.

    Hoàng Đạo Thế Kiệt
    • No comments:

      Post a Comment