Trong vấn đề chống cộng hiện nay có rất nhiều khuynh hướng khác nhau, thậm chí đối nghịch nhau. Bên cạnh những khuynh hướng lớn là những thái độ chống cộng cũng rất nhiều màu sắc. Tất nhiên trong tình trạng vàng thau lẫn lộn, chúng ta cần tỉnh táo, sáng suốt, phân biệt đâu là thật, đâu là giả để từ đó rút ra một phương châm hành động đúng đắn, thích hợp nhất cho hoàn cảnh.
- Khuynh hướng 1:
Bất cứ nhà dân chủ nào xuất hiện ở trong nước đều là dân chủ cuội, do cộng sản giật giây hoặc do bọn cơ hội chủ nghĩa làm đạo diễn.
Bọn việt gian cộng sản hiện nay đã yếu đi rất nhiều so với thời kỳ của tên hung thần Lê Duẩn. Ngày nay, trong các cuộc biểu tình, người dân đã dám xô xát với bọn công an. Có trường hợp công an bị ném đá, phải ôm đầu máu bỏ chạy, xe của công an bị người dân đốt! Trong thời điểm này, chúng ta có thể tin tưởng có một số người đang thật sự đấu tranh cho tự do và họ là những nhà dân chủ chân chính. Những người này thường bị việt cộng đối xử rất nặng tay và bị bỏ tù. Nếu chúng ta quá đa nghi thì không làm được việc gì hết, bởi vì đấu tranh là công việc chung, cần sự góp sức của rất nhiều người trong và ngoài nước.
- Khuynh hướng 2:
Bất cứ nhà dân chủ nào ở trong nước cũng đáng hoan nghênh, miễn là họ dám chửi cộng sản, dám đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền. Chúng ta ở hải ngoại phải có bổn phận yểm trợ những nhà dân chủ này hết mình, không cần biết quá khứ của họ là gì, đảng viên cộng sản hay không phải là đảng viên cộng sản.
Ngược với khuynh hướng 1, khuynh hướng 2 lại tỏ ra quá dễ dãi. Thái cực nào cũng có hại. Việt cộng nó thừa sức "chế tạo" ra hàng ngàn những "nhà dân chủ" như một xưởng đồ chơi sản xuất ra các búp bê. Thậm chí hiện nay bọn chúng đang chuẩn bị sẵn một số những "nhà dân chủ" đang .... "bị" ở tù Chí Hòa, Hỏa Lò đàng hoàng, có lý lịch đấu tranh rất lừng lẫy, chỉ chờ khi có thời cơ thuận lợi là chúng tung những âm binh này ra hoạt động! Khi thấy thời cơ thuận lợi, bọn chúng sẽ cho trình làng những "nhà dân chủ" này và yêu cầu những hội đấu tranh cho nhân quyền của người Việt quốc gia tại hải ngoại đi vận động chính quyền Mỹ và thế giới can thiệp để đòi trả tự do cho những "NHÀ DÂN CHỦ HEO MỌI"*. Rồi một ngày nào đó, chúng ta lại thấy những con heo mọi này ung dung được bảo lãnh sang Mỹ, đi khắp nơi diễn thuyết, "dạy" cho cộng đồng người Việt thế nào là "yêu thương", thế nào là "bao dung, nhân ái", thế nào là "anh em một nhà", và nên xóa bỏ hận thù!!!
Sở dĩ hiện nay xưởng chế tạo đồ chơi Hà Nội chỉ chế tạo ra một số ít CON HEO MỌI bởi vì đường binh xập xám này không ăn khách. Sự chống đối, tẩy chay của đồng bào ở hải ngoại vẫn còn mạnh. Những trò lưu manh, lường gạt của bọn chúng đã bị một số người vạch mặt, tố cáo. Đây cũng là điều may mắn cho chúng ta vì chúng ta còn có tự do truyền thông. Do đó, bọn việt gian cộng sản chỉ sản xuất cầm chừng và bỏ hàng vào nhà kho "Chí Hòa, Hỏa Lò", và lo đóng dấu trước cái nhãn hiệu "Ở TÙ CỘNG SẢN", còn cái nhãn hiệu "NHÀ DÂN CHỦ" thì chờ chính CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TẠI HẢI NGOẠI ĐÓNG DẤU CHỨNG NHẬN CHO BỌN CHÚNG. Khi đã lấy được con dấu "chứng nhận" của cộng đồng người Việt hải ngoại rồi thì bước tiếp theo là xin con dấu của chính quyền Mỹ và của quốc tế. Đây là việc làm dễ dàng vì "cấp trên" có biết cóc khô gì, cứ chiếu y "cấp dưới" mà xác nhận!!! Thế rồi một ngày nào đó những CON HEO MỌI này hiên ngang kêu gọi chúng ta "hòa hợp hòa giải" với việt cộng. Nếu gặp sự chống đối thì bọn chúng sẽ rêu rao lên rằng: - Chúng tôi đã được CHÍNH QUÝ VỊ và cả thế giới xác nhận là "nhà dân chủ". Chúng tôi đang THAY MẶT CHO QUÝ VỊ, ĐẤU TRANH GIÙM QUÝ VỊ!!! Tại sao lại đánh phá những "nhà dân chủ"!!!???
Lúc đó chúng ta chỉ còn có nước cứng họng. Còn những những nhà đấu tranh "BLOW-JOB, HAND-JOB"* (thổi ống đu đủ và đóng dấu) lúc đó sẽ bỏ trốn mất biệt, lặn sâu 20 ngàn dặm dưới đáy biển!!!
Không phải chỉ có những người đang sống trong nước, dám chửi cộng sản mới xứng đáng được gọi là "nhà dân chủ", còn những người đang sống ở hải ngoại mà chửi cộng sản thì bị coi là "đánh võ mồm". Thực tế, nhiều người đang sống tại hải ngoại, trước khi được tự do, họ đã có một quá trình đấu tranh chống cộng, trước và sau năm 1975, NGAY Ở TRONG NƯỚC và đã bị việt cộng giam cầm, hành hạ rất dã man, nhiều người đã hy sinh. Khi ra hải ngoại họ vẫn tiếp tục hy sinh cuộc sống riêng tư của họ để đấu tranh cho tự do. Chúng ta phải có tầm nhìn và sự đánh giá cho công bằng.
- Khuynh hướng 3:
Cứ lên tiếng ủng hộ những nhà dân chủ đang hoạt động ở trong nước, không cần phải xem xét hay thận trọng gì hết. Nếu lỡ ủng hộ nhầm những nhà dân chủ cuội thì có sao đâu? Mình đang sống ở hải ngoại có bị thiệt hại gì đâu? Còn nếu ủng hộ đúng thì mình được cái tiếng là những người đấu tranh cho nhân quyền!
Khuynh hướng này là khuynh hướng rất vô lương tâm, vô trách nhiệm, ích kỷ và là khuynh hướng giết người. Nếu ủng hộ lầm thằng tướng cướp thì có sao đâu? Đúng như vậy, đối với những việt kiều đang sống ở nước ngoài thì không bị ảnh hưởng. Nhưng còn đối với những đồng bào ở trong nước? Hàng triệu người sẽ khốn đốn vì trao duyên lầm tướng cướp! Chẳng hạn như thằng Hồ Chí Minh, hồi năm 1945, nhiều người lầm tưởng nó là nhà "ái quốc". Hậu quả là, tính cho đến nay, năm 2008, khoảng MƯỜI TRIỆU NGƯỜI ĐÃ BỊ CHẾT OAN UỔNG vì sự ủng hộ LẦM đó!!!
Nằm mơ tưởng chỉ cởi trần
Gió lay tờ báo nhớ quần chưa khô
Đời tàn bèo dạt sóng xô
Chỉ vì người LỠ hoan hô LẦM người!* (3)
Khuynh hướng 3 này là khuynh hướng của những kẻ cơ hội chủ nghĩa, trây máu ăn phần, hay gọi nôm na là những nhà CHÍNH TRỊ ỐNG ĐU ĐỦ. "Đồ nghề" hành sự của mấy kẻ này là một cái ống thổi đu đủ và một con dấu bằng đồng có khắc dòng chữ "Cầu chứng tại tòa. Chính cống bà lang trọc", miệng thì thổi, tay thì đóng dấu lịa lịa, không cần biết đó là đồ dỏm hay đồ thiệt. Người Mỹ gọi những công việc này là "BLOW JOB" và "HAND JOB"!!!*
Nếu ủng hộ sai thì không bị thiệt hại gì, (cho những kẻ đó!) còn nếu ủng hộ đúng thì sau này những tên cơ hội này sẽ lên tiếng kể công! Vận mạng của hàng triệu người dân đâu phải là trò đùa mà chúng ta có thể đem ra để giải trí như chơi môn cờ bạc tài xỉu hay xóc đĩa!
- Khuynh hướng 4:
Chúng ta phải đấu tranh đòi đa nguyên, đa đảng, đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp, đòi có một cuộc trưng cầu dân ý có quốc tế giám sát, đòi sửa lại hiến pháp, đòi bầu cử quốc hội có quốc tế giám sát, đòi có tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do tôn giáo, đòi phải có một nền giáo dục nhân bản, đòi phải tách đảng ra khỏi chính quyền, đòi phải được thành lập hội chống tham nhũng, đòi phải thả hết các tù chính trị ..v..v.. Đây là những mục tiêu đấu tranh rất quan trọng mà chúng ta phải dốc hết công sức để đòi cho bằng được!
Đây là những mục tiêu đấu tranh rất tản mạn, không đánh trúng tử huyệt của bọn việt gian cộng sản. Chúng nó sẽ không chết mà chúng ta sẽ dần dà bị kiệt sức và thua cuộc.
Có một câu chuyện thần tiên kể lại rằng: một đôi vợ chồng nghèo, đói meo, ngồi ôm nhau trong một cái chòi lá trong rừng, khóc lóc thảm thiết. Vừa lúc ấy thì bỗng có một bà tiên hiện ra nói: - Các ngươi chớ có buồn, ta sẽ ban cho các ngươi BA ĐIỀU ƯỚC. Nói xong thì bà tiên biến mất. Bà vợ nghe bà tiên nói vậy, mừng quá, và ngay lập tức, bà buột miệng ra nói: - Mình ơi, em thèm ăn dồi chó quá! Phải chi có một đĩa dồi chó nướng thì tụi mình ăn sướng biết chừng nào! Vừa nói xong thì bà ta thấy có ngay một đĩa dồi chó nóng hổi, thơm phức hiện ra trước mắt. Ông chồng thấy vậy thì nổi giận đùng đùng, mắng bà vợ: - Đò ngu như bò. Mày đã phí phạm hết một điều ước! Tại sao mày không ước có vài tỷ đô la như mấy thằng trong bộ chính trị thì muốn ăn, muốn xài bao nhiêu mà không được? Đồng thời, vẫn chưa hết giận, ông ta xài luôn điều ước thứ hai: - Ước gì mấy khúc dồi chó dính luôn vào khuôn mặt của mày cho bõ ghét cái tội ngu! Thế là, ngay lập tức, mấy khúc dồi chó thi nhau dính chặt vào cái mặt của bà vợ, làm cho bà ta trông giống như một con quái vật! Kết thúc câu chuyện như thế nào? Ông chồng vì thương vợ, đành phải dùng nốt điều ước thứ ba để xin những khúc dồi chó đừng dính vào mặt bà vợ nữa! Kết cuộc, vì ngu ngốc mà đôi vợ chồng nghèo đã xài hết ba điều ước rất quý báu để chỉ ăn được một đĩa dồi chó!
Mục tiêu đấu tranh của chúng ta là đòi TỰ DO. Chỉ hai chữ "TỰ DO" thôi là đủ, không cần phải nói dài dòng "đòi dân chủ, nhân quyền, nhân sinh hay nhân bản, đa nguyên hay đa đảng ..v..v.."
Có tự do là chúng ta sẽ có tất cả. Khi đòi TỰ DO, chúng ta phải hiểu rằng nó có nghĩa là PHẢI XÓA SẠCH, ĐẠP ĐỔ BẠO QUYỀN, XÓA HẾT CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN, XÓA BỎ ĐẢNG VIỆT GIAN CỘNG SẢN VÀ LÀM LẠI TỪ ĐẦU.
Người dân sẽ bầu lại quốc hội. Bọn việt gian cộng sản là NHỮNG KẺ PHẢN QUỐC. Đã là những kẻ phản quốc thì đương nhiên BỊ MẤT QUYỀN CÔNG DÂN và bọn chúng không được quyền bầu cử và ứng cử trong bất cứ hoàn cảnh nào. Như vậy là chúng ta triệt tận gốc những kẻ tội phạm, phản bội tổ quốc, không cho chúng có cơ hội ngóc đầu dậy.
Có một số người chủ trương rằng phải tổ chức bầu cử quốc hội hoặc trưng cầu dân ý, có mời quốc tế giám sát. Làm như vậy là ngu ngốc và tự sát. Bọn việt gian cộng sản với những phương tiện hùng mạnh sẵn có trong tay, chúng thừa sức gian lận để thắng cử. Thậm chí chúng không cần gian lận, đảng của chúng cũng thừa sức chiếm đa số ghế trong quốc hội.
Một chủ trương khác cho rằng, khi tổ chức bầu cử quốc hội có quốc tế giám sát, các đảng viên cộng sản cũng được quyền ứng cử và bỏ phiếu VÌ BỌN CHÚNG CŨNG LÀ CÔNG DÂN NƯỚC VIỆT NAM(!) Hơn nữa làm như vậy là để cho quốc tế thấy, những người quốc gia rất "rộng lượng" và công bằng, cho những kẻ phản quốc!
Chủ trương này rất sai lầm. Đã là việt gian phản quốc là đương nhiên bị mất quyền công dân. Nếu bọn chúng biết ăn năn, hối hận thì sẽ được khoan hồng nhưng dứt khoát là không được tham gia vào chính quyền. Hiện nay, nhiều tên việt gian cộng sản vẫn còn hy vọng, nếu bọn chúng bị toàn dân lật đổ thì sau này bọn chúng vẫn có thể trở lại nắm quyền thông qua việc ứng cử và bầu cử!
Không có chuyện đó đâu, chưa bị treo cổ như thằng tổng bí thư đảng cộng sản Rô Ma Ni, Xô Xét Ku là may rồi! Để rồi xem!
Việc đấu tranh, đánh vào những mục tiêu phụ cũng chẳng khác gì câu chuyện hai vợ chồng nghèo đã phung phí ba điều ước để được ăn dồi chó, rốt cuộc nghèo vẫn hoàn nghèo! Huống chi chúng ta không hề có bà tiên nào giúp sức. Bà tiên, nếu có, chính là chúng ta phải tự cứu chúng ta trước. Giả sử bạn đang bị giam trong tù và bà tiên hiện ra cho bạn MỘT ĐIỀU ƯỚC thì bạn sẽ sử dụng điều ước đó như thế nào?
1. Bạn ước chế độ việt gian cộng sản bị toàn dân đứng dậy quật đổ?
2. Bạn ước bạn được bọn cai ngục việt cộng trả tự do cho bạn?
3. Bạn ước bạn được ăn một bữa ăn thật ngon trong tù cho bõ những ngày bị nhịn đói?
4. Hay bạn ước bạn được việt cộng nó phát cho một chai thuốc xức ghẻ và cho bạn đi ra ngoài sân phơi nắng?
Khuynh hướng 5:
Những người đảng viên cộng sản dù có thật sự phản tỉnh cũng không đáng tin tưởng bởi vì trong quá khứ họ đã từng tham gia vào cái đảng cướp, cũng ví như một người đã trót đi làm đĩ thì suốt đời họ là nhơ nhớp, đáng khinh bỉ.
Đây không phải là chủ trương của những người quốc gia chân chính. Vấn đề ở đây không phải là đảng viên cộng sản. Vấn đề là quan niệm và hành động của người đó có đúng hay không, có thực sự DỨT KHOÁT từ bỏ quá khứ tội lỗi của mình và THỰC SỰï đấu tranh cho tự do cho đất nước hay không? Hay chỉ là những hành động CHỐNG ĐẢNG ĐỂ CỨU ĐẢNG?
Trước năm 1975, chúng ta thấy có nhà văn Xuân Vũ đã về hồi chánh với chính nghĩa quốc gia. Ông ta đã từng là tư lệnh phó mặt trận Củ Chi. Tôi không rõ cấp bậc của ông ta nhưng chắc chắn phải là từ cấp tá trở lên. Ông đã viết những quyển tiểu thuyết nổi tiếng như: - Đường Đi Không Đến, Xương Trắng Trường Sơn, Mạng Người Lá Rụng, Củ Chi Đất Thép Thành Bùn ..v..v.. Ông ta dứt khoát đoạn tuyệt với quá khứ cho nên vẫn được những người quốc gia kính trọng.
Một số "nhà dân chủ" bị dư luận ở hải ngoại chống đối, phê phán vì họ là những kẻ phản tỉnh cuội khoác áo dân chủ. Họ KHÔNG DÁM DỨT KHOÁT TỪ BỎ QUÁ KHỨ của họ. Một là họ còn luyến tiếc những cái "hào quang" trong quá khứ; hai là, nếu hoàn toàn phủ nhận quá khứ thì có khác gì tự họ tát vào mặt họ mấy cái? Chính vì sự lưng chừng nửa dơi nửa chuột, không dứt khoát về tư tưởng cho nên họ đã bị dư luận lên án. Đừng có trách dư luận tại sao lại hẹp hòi, tại sao không cho những người đảng viên cộng sản một cơ hội để làm lại cuộc đời. Cơ hội luôn rộng mở như trường hợp điển hình của nhà văn Xuân Vũ. Cơ hội không bao giờ đến với những kẻ "dơi chuột" như Trần Độ, Trần Khuê, Nguyễn Khắc Toàn ..v..v..
Hỡi những người đã và đang phản tỉnh. Hãy thành thật với chính mình, người dân sẽ đón nhận các bạn!
Trong vấn đề đấu tranh, suy nghĩ đúng sẽ dẫn đến hành động đúng. Nếu đánh trúng tử huyệt của con ác quỷ thì nó sẽ chết nhanh chóng. Ngược lại, nếu đánh vào những nơi không nguy hiểm, nó sẽ còn sống hoài và phản công, chúng ta sẽ thua. GỌI ĐÚNG TÊN, NÊU ĐÚNG TỘI là điều chúng ta phải làm và có can đảm phải làm. Tụi nó là VIỆT GIAN CỘNG SẢN thì phải gọi đúng tên, đúng tội của bọn chúng. Tại sao lại sợ? Thậm chí nhiều tờ báo không dám gọi bọn chúng là "việt cộng" hay "cộng sản" mà chỉ dám gọi là "chính quyền Hà Nội"! Nếu có ai théc méc thì những người này lại viện lý do "lịch sự" ra để giải thích!
Không dám điểm mặt kẻ thù tức là biểu hiện của sự đầu hàng. Người đang sống ở hải ngoại, vừa cầm cây viết vừa run, sĩ khí rụt rè gà phải cáo, thì người trong nước còn mong chờ gì nơi chúng ta? Và trong lòng họ có "nể" những Việt kiều lũ lượt về thăm quê hương hay không hay họ rất oán hận và khinh bỉ???
Trần Thanh
Ngày 13 tháng 5 năm 2008
Chú thích:
1. Nhà dân chủ heo mọi:
Một con heo mọi ở trên rừng khi được buôn về thành phố, được các dân nhậu rất quý vì thịt của nó ngon, nó là sản phẩm thứ thiệt ở trong rừng. Bọn việt gian cộng sản đã áp dụng nguyên tắc buôn bán này nhưng lưu manh tráo trở: bọn chúng chế tạo ra những "nhà dân chủ heo mọi" rồi đem buôn ra nước ngoài, dưới những hình thức như :"xuất cảnh lậu", "đi chữa bệnh", "được quốc tế can thiệp", "trốn ở lại hải ngoại xin tỵ nạn chính trị" ..v..v.. Một số người nhẹ dạ ở hải ngoại tha hồ ngưỡng mộ những con heo mọi này vì nó là sản phẩm "thứ thiệt" ở trên "rừng" về! Những nhà chính trị "ống đu đủ" tha hồ làm "blow-job" và "hand-job"!!!
2. Blow-job, hand-job: Những chữ diễn tả sự tục t trong các phim sex.
3. Thơ Nguyễn Hữu Nhật
No comments:
Post a Comment