Phùng ngọc Sa
Qua thư của Ô .HMC thì cái goi là giải pháp "tiểu Diên Hồng 3 bên" bàn thảo đồng thuận xong đưa qua "chính phủ" v..v.. theo giải pháp này chúng ta thấy rõ là cái tiểu Diên Hồng nầy chỉ là một "cơ cấu" mới của chế độ CHXHCNViệt Nam, một bộ phận có nhịệm vụ cứu nguy cho chế độ CSViệt Nam trong tình thế hiện nay. Nó chỉ là một địêp khúc HHHG của nhà cầm quyền HàNội kêu gọi Hải Ngoại hảy đứng sau lưng (Đảng) nhà nước để xây dựng tổ quốc.
Truóc đây tại Hội nghị Paris, Hội nghị HHHG /QG/DT được ký kết duói sự giám sát của các cường quốc, CSVN còn không xem ra gì khi sự ký kết còn chưa ráo mực, thì đối với cái đề nghi gọi là "Tiểu Diên Hồng 3 bên" này có gía trị chi đối với chúng ??
Xin nhũng bậc trí thức Hải ngoại đừng bỏ phí thì giờ để mắc mưu CS. Hiên nay, nằm trong nghị quyết 36, CSVN đang ngang nhiên truyền bá chương trình giáo dục của chúng với các sách giáo khoa của chúng in ấn cho các trẻ em VN Hải Ngoại tại các trung tâm dạy tiếng Việt núp bóng Tôn Giáo (Gian) mọc lên nhan nhản tại TĐ/HTĐ.
Xin quý vi hãy phối hợp với các CĐ người VN tỵ nạn để tìm biện pháp ngăn chặn kịp thời tránh việc con em của chúng ta bị nhôì nhét vào trí óc non nớt chương trình giáo dục của CSViệt Nam.
Qua tin tức được loan báo trên các cơ quan truyền thông báo chí cũng như internet, quý độc giả biết là có một cuộc hội luận lấy tên Họp Mặt Dân Chủ 2005 tại Trung tâm Pali Mountain Retreat&Conference Center, số 30778 Highway18-Running Spring, một vùng hẻo lánh thuộc tiểu bang California diễn ra trong 4 ngày, từ ngày 09 đến ngày 12 tháng 9 năm 2005, mục đích để bàn thảo về công cuộc "Vận Động Một Phong Trào Dân Chủ Rộng Lớn Cho Việt Nam". Dưới đây, chúng tôi xin góp ý về một vài câu hỏi thắc mắc xung quanh cuộc HMDC/2005:
* Mục tiêu cuộc Họp Mặt Dân Chủ
Đây không phải lần đầu có cuộc hội luận mang tên "Họp Mặt Dân Chủ", thực ra trước đó vài năm các buổi họp mặt nói trên đã diễn ra và từng quy tụ được nhiều chính khách, đặc biệt là một số trí thức khoa bảng; họ gặp nhau nói là tìm kiếm một giải pháp hữu hiệu để hình thành một phong trào vận động đòi dân chủ rộng lớn cho người dân trong nước. Năm nay, cuộc "Họp Mặt Dân Chủ 2005" lại được diễn ra trong một tình huống đặc biệt vì 3 lý do :
1. Cuộc họp mặt lần nầy được giữ kín: Do đó từ lộ trình đến địa điểm họp mặt có vẻ bí ẩn, nửa kín nửa hở hình như muốn che dấu không cho "ngoại nhân" biết, vì thế ngay cả người được mời tham dự cũng cảm thấy khó khăn trong việc tìm kiếm nơi hội hop.
2. Trong nước, nội bộ đảng bị chia rẽ trầm trọng vì bất đồng chính kiến, đến độ Trung Ương Đảng họp để theo đuôi bắt chước Trung Quốc, là Chủ tịch Đảng kiêm luôn chức vụ Chủ tịch Nhà Nước, thế mà phải trên hai tuần lễ hội họp liên tiếp vẫn không có kết quả đành gác lại. Đảng CSVN bị lúng túng nhiều mặt đang ở thế thụ động chống đỡ .
3. Bên ngoài, do việc nhà cầm quyền Hà Nội mỗi ngày một vi phạm thô bạo tôn giáo một cách trầm trọng, bị cả thế giới lên án, đặc biệt là Hoa Kỳ và Cộng Đồng Âu châu đã nặng nề chỉ trích VN về các vấn đề Tự Do, Dân Chủ và Nhân quyền trong nước; do trở ngại nầy khiến việc Việt Nam xin gia nhập WTO có thể bị vuột khỏi tầm tay. Mặt khác, về đối ngoại, Hà Nội bị thất bại ê chề khắp nơi, nhất là tại Hoa Kỳ, cụ thể là Thủ tướng Phan Văn Khải, người đứng đầu ngành hành chánh VN bị thua đậm trên mọi mặt, thậm chí bị "đánh" túi bụi mà không kịp đỡ, và không đủ thời gian tập họp đám trí thức tay sai giúp CSVN quảng bá kịch bản "dân chủ giả hiệu" mà Hà Nội đã dàn dựng xong, được Khải mang theo qua Mỹ để phổ biến.
Trước tình hình nội bộ rối ren nói trên, khi Phan Văn Khải từ Hoa Kỳ trở lại VN và sau khi đã sang "triều kiến" Bắc Kinh để nhận chỉ thị về nước, thì giới tình báo ngoại giao tiết lộ và được một vài tờ báo hải ngoại phổ biến cho biết, nhà cầm quyền Hà Nội đã cử 2 cán bộ đầu sỏ phản gián là Nguyễn Huyên, Bí thư Đảng Ủy Trung Tâm Du Lịch Sài Gòn, tức là Saigontourist, một ổ Phản gián của VC và Cao Lập, phụ tá của Huyên qua Mỹ tiếp xúc với một số tổ chức tay sai để bàn định kế hoạch mới. Không một ai rõ biết chi tiết về những hoạt động của CSVN và bọn nằm vùng trong những ngày sắp tới; tuy nhiên liền sau đó thì có cuộc "họp mặt dân chủ 2005" diễn ra, mà người đứng đầu tổ chức HMDC/2005 là Gs Đoàn Viết Hoạt, một nhân vật từng bị đông đảo đồng bào hải ngoại đả kích nặng nề do việc ông chủ trương không treo treo quốc kỳ VNCH lúc hội họp ở Âu châu, hoặc "kẹt" quá thì ông đề nghị "treo luôn cả Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và Cờ Đỏ Sao Vàng" cùng lúc và song song với nhau tại đại học Fulleton, CaliforniạNói tóm, ông là người không có lập trường quốc gia.
Chi tiết buổi HMDC2005 do chính một chiến hữu chí thân được mời tham dự thông báo. Nhìn chung, qua chương trình 4 ngày hội thảo với nhiều đề tài bổ ích, thích hợp với thời sự được các diễn giả có tiếng tỉ như: cựu đại sứ Bùi Diễm nói về: "Chính sách mới của Hoa Kỳ"; Ts Âu Dương Thệ và các đảng viên Cộng sản Bùi Tín, Vũ Thư Hiên phác họa qua "Thực trạng xã hội và tình hình vận động dân chủ trong nước" v.v.. Bên cạnh các chính khách, những gốc cổ thụ của chính trường hải ngoại còn có vài "mầm non chính trị" đóng góp, thuyết trình về "Vai trò của người trẻ (trong/ngoài nước) trong việc vận động phong trào quần chúng rộng lớn đòi hỏi dân chủ cho VN" do Lữ Anh Thư, Trịnh Hội và Nguyễn Đỗ Phủ .
Với các đề tài có tính phân tách thời sự nóng bỏng nói trên, cộng theo khả năng diễn giải, kinh nghiệm và hiểu biết của các thuyết trình viên; mới nhìn vào, chúng ta phải nói : Đây là một việc làm hữu ích, một đóng góp tích cực lớn lao cho tiến trình vận động dân chủ tại Việt Nam. Nói chung "HMDC 2005" là một việc làm đáng được đề cao, hy vọng với công cuộc vận động tích cực và đường lối hành động vững chắc, tương lai dân chủ cho VN ắt sẽ có nhiều hy vọng và đó là tia sáng cuối đường hầm u tối hiện nay .
Tuy nhiên, một vài câu hỏi đặt ra tỉ như :
1. Cớ sao, HMDC/2005 được xem là một việc làm có lợi, trung gian để giúp dân cứu nước mà lại có thái độ che dấu nửa kín nửa hở ?
2. Tại sao lại có sự trùng hợp một cách "ăn khớp" như vậy. Trước đó không họp; thời gian sau không họp, mà đợi ngay lúc ông Hoàng Minh Chính (HMC) từ VN qua thì liền có cuộc HMDC2005 ?
Tìm hiểu chúng tôi được biết : Do khôn khéo, tuy không chính thức xuất đầu lộ diện, nhưng ông HMC, người vừa được CSVN cho qua Mỹ để chữa bệnh, được xem là con chim đầu đàn của Phong Trào Dân Chủ ở VN; ông HMC gửi cho cuộc "Họp Mặt Dân Chủ 2005" một lá thư trong đó ông đã cổ xúy cho một phương án có tên là "Bàn Tròn Ba Bên" hay một "Tiểu Diên Hồng"; gồm có 3 thành phần tham dự :
1. Đại diện Đảng CSVN,
2. Ðại diện trí thức hải ngoại,
3. Ðại diện trí thức trong nước.
Đọc và nghiên cứu phương án đó khiến nhiều người thất vọng; hơi thất vọng vì thái độ khôngdứt khoát với bạo quyền CS của ông Chính. Từ trước ai cũng tưởng là ông chủ trương: không nhân nhượng, không thỏa hiệp với chế độ CSVN vì ông Hoàng Minh Chính từng dõng dạc kết án: "đảng CSVN là nguyên nhân của mọi sự trì trệ đất nước trong gần nửa thế kỷ qua". Ngoài ra ông Chính còn khẳng định là "Đại hội X đảng CSVN trong năm 2006 không hứa hẹn một điều gì sáng sủa, thậm chí còn trì trệ, bảo thủ, giáo điều, độc đảng, toàn trị v.v" thế mà bây giờ ông lại còn đề nghị những chuyện viễn vông thì làm sao có thể chấp nhận được.
Nhìn chung, qua phương án, ông Chính viết rất hay, nhưng phải xác định, trước sau gì ông vẫn là một đảng viên cao cấp cộng sản, một lý thuyết gia, một người từng dạy dỗ bọn cán bộ áp dụng những thủ thuật chính trị để vận động quần chúng, do thế ông đã khéo léo hướng dẫn dư luận tiến hành những việc làm có lợi cho chế độ bạo quyền cộng sản trong nước hiện nay mà vẫn qua mặt được quần chúng, kể cả đám trí thức ngớ ngẩn háo danh ở hải ngoại.
Tựu trung, ông Hoàng Minh Chính cũng như cựu tướng VC Trần Độ trước đây, cả hai đều phê bình chỉ trích để "làm tốt" đảng CSVN, chứ không phải để loại bỏ đảng hay giựt sập chế độ; mặt khác, một số anh em tù nhân chính trị VNCH từng có thời gian sống chung với ông Hoàng Minh Chính trong ngục tù cộng sản đã chứng minh: ông Chính do vì quyền lợi và ý thức hệ mà hận thù bọn lãnh đạo đảng hiện nay, chứ ông ta vẫn mãi mãi đỏ, một màu đỏ máu và theo họ thì ông Chính vẫn muốn, CSVN muôn năm.
Khi ông Hoàng Minh Chính viết đề nghị phương án "Bàn Tròn Ba Bên", ca tụng "tính chất bình đẳng xung quanh một cái bàn tròn, với tinh thần tương thân tương ái, đại đoàn kết dân tộc, ba bên cùng bàn bạc quốc kế dân sinh theo tiêu chí Đồng Thuận". Ông nhấn mạnh: "cái gì mà 3 bên đã đồng ý và nhất trí thì chuyển qua cho chính phủ thực thi, còn việc gì chưa thì được đồng thuận thì cùng nhau tiếp tục suy nghĩ đối thoại cho đến khi đồng thuận".
Ông Chính còn đề nghị là bàn tròn cần một tờ báo để trao đổi ý kiến trên tinh thần xây dựng vì tổ quốc và nhân dân. Thật ra, những điều ông viết trong phương án chẳng gạt được ai, ngoại trừ những người không hiểu biết CS, thiếu kinh nghiệm, nhẹ dạ và cả tin, còn lại thì ai cũng rõ điều mà ông Chính nói chẳng qua là ông muốn nhắc lại điệp khúc Hòagiải & Hòa hợp của nhà cầm quyền Hà Nội, là kêu gọi hải ngoại hãy đoàn kết sau lưng đảng để xây dựng tổ quốc. Chắc CSVN tưởng là ai cũng ngu dễ mắc mưu chúng, nên lầm tưởng mới dùng ông Chính làm cái loa cho hữu hiệu, vì biết ông Chính vốn được tiếng là một nhân vật đối kháng có hạng, do đó mới có việc bạo quyền Hà Nội phải áp dụng xảo thuật và giàn dựng, xúi nhà báo Hoàng Tiến nhắc lại lời của Ts Nguyễn Thanh Giang dồn dập "đánh" ông Chính để chứng tỏ với bàng dân thiên hạ biết, ông Chính là "thứ thiệt", chứ không phải đối lập cuội .
Nhắc đến phương án "Bàn Tròn Ba Bên" của ông Hoàng Minh Chính đề nghị, người viết lại liên tưởng đến việc bàn cãi về vụ "Bàn Tròn", "Bàn Vuông" tại Hội nghị La Cell Saint Cloud, Paris, Pháp; và các điều khoản ấn định về hoạt động của "Hội Đồng Hòa Giải & Hòa Hợp Quốc Gia Dân Tộc (HG&HH), gồm có 3 thành phần được giải thích rõ từ điều 9 tới điều 12 trong Bản Hiệp định Paris, để "Chấm dứt chiến tranh và tái lập hòa bình tại VN"; trong đó nhấn mạnh, HĐ/HG&HH hành động theo nguyên tắc nhất trí; nếu một trong 3 thành phần không đồng ý thì điều khoản đó không giá trị.
Và HĐHG&HH có nhiệm vụ vạch ra một đường lối thích hợp cho tương lai chính trị của Miền Nam VN. Nói thì hay như thế, nhưng hiệp ước vừa ký xong chưa ráo mực, thì bọn Cộng Sản Bắc Việt đã tráo trở vi phạm, và chỉ một thời gian ngắn sau, khi thấy tình hình thế giới bất lợi cho Hoa Kỳ, CSVN được các đàn anh Liên Xô Trung Cộng hỗ trợ và xúi giục, chúng chẳng cần đếm xỉa gì đến Hội Đồng HG&HH của Hiệp Định Paris, dốc hết toàn lực cưỡng chiếm VNCH. Nhớ rằng, Hiệp Định Paris là một văn kiện quốc tế, được tất cả cường quốc công nhận và bảo đảm mà VNCH còn bị bọn VC ăn tươi nuốt sống, huống gì một chiếc bàn tròn mong manh do ông Chính đề nghị mà trong đó đảng CSVN là người "cầm chịch", với đầy đủ sức mạnh của lưỡi lê họng súng; trí thức trong nước phải triệt để tuân hành lệnh đảng; (làm sao kiểm chứng được họ không phải là đảng viên CS), còn một số trí thức hải ngoại ắt độc giả đã rõ họ là ai; đối với những tay hoạt đầu chính trị, đón gió trở cờ ở hải ngoại hiện nay, cứ theo lời của Mao Trạch Đông thì tầng lớp nầy "không bằng một cục phân".
Thử hỏi, với thực trạng nói trên thì những gì ông Hoàng Minh Chính viết chẳng qua chỉ là nhắc lại những điều mà CSVN mơ ước, là phải thực thi cho bằng được nghị quyết 36, kêu gọi trí thức và chuyên gia hải ngoại về nước giúp đảng thoát hiểm vượt khó khăn để tiếp tục củng cố quyền lực. Tất cả chỉ có thế thôi ! Mong ông Hoàng Minh Chính chớ vội quên, chẳng cần ông nhắc nhở thì cũng đã có biết bao là trí thức khoa bảng, chuyên gia và thương gia hải ngoại khờ dại, từng thực tâm trở về giúp nước, làm cố vấn kinh tế, chuyên gia kỷ thuật v.v. nhưng họ đã quá chán ngán trước cảnh trấn lột và cướp giựt trắng trợn của bọn côn đồ CS trong tập đoàn tư bản đỏ khiến nhiều thương gia VN không chịu nổi, hoảng sợ bỏ của giữ lấy người, ôm đầu máu tháo chạy.
* Phải chăng "Họp Mặt Dân Chủ 2005" là cuộc trắc nghiệp phương án của ông HMC ?
Nhiều người cho rằng lá thư của ông Chính gủi đến HMDC/2005 không phải là một sự ngẫu nhiên hay trùng hợp, mà coi đó là một việc làm có tính toán, vì thế nên dù đang chữa bệnh ông vẫn cố viết thư gửi đến cuộc HMDC/2005 để cổ xúy phương án "Bàn Tròn Ba Bên", một việc làm mà ông Chính xem là "nhứt cử lưỡng tiện"; trước là để hoan nghênh, cổ vũ và cám ơn những nhà hoạt động dân chủ hải ngoại vừa tiếp đón ông nồng nhiệt khi mới đến Hoa Kỳ; sau đó được dịp ông "lên dây cót", nâng cao tinh thần mấy tay cán bộ CS được bộ phận "Phái Khiển" cử ra hải ngoại theo diện "chính sách" như Bùi Tín và Vữ Thư Hiên; ông kín đáo khuyến khích bọn nầy hăng hái xáp lại với giới trí thức hải ngoại để "chống Cộng" bằng cách tích cực tham gia vận động Dân Chủ cho VN tại cuộc HMDC 2005, được xem là một cái mốt thời thượng. Đây đúng là cơ hội "bằng vàng" để trắc nghiệm phương án "Bàn Tròn Ba Bên" mà đảng đã ủy thác cho ông để hoàn thành.
* Vai trò của ông Hoàng Minh Chính.
Như tất cả đã biết, ông HMC là cán bộ cao cấp đảng CSVN, một ứng viên sáng giá trong chức vụ Tổng Bí thư Đảng sau Trần Xuân Bách, ông Chính là người từng viết dự thảo bản báo cáo chính trị cho Trường Chinh đọc trước Đại Hội VI, hiện ông được coi là người đứng đầu danh sách nhóm đối kháng chống đảng. Với thành tích "phản động" cực kỳ như thế mà bạo quyền Hà Nội còn dám cho ông ra hải ngoại, rồi ông còn xác định chữa xong bệnh sẽ trở về, liệu hành động đó có hợp lý không ? Không lẽ VC qúa ngu mà thả hổ về rừng ? Nếu áp dụng đúng nguyên tắc và chủ trương của cộng sản, thì chỉ là kẻ thù trong tư tưởng thôi, cũng đủ cho chúng có cớ triệt hạ, huống gì nhưng người đã ra mặt chống lại đảng, từng bị đi tù thì chỉ có con đường chết, thế mà Hà Nội lại tha cho ông HMC ra đi.
Câu hỏi và thắc mắc, việc để ông HMC qua Hoa Kỳ chữa bệnh nhằm mục đích gì, và thực chất ra sao?
Người viết biết là CSVN để ông đi ra nước ngoài thì bọn chúng đã đoán trước, ông Chính ắt sẽ gây nhiều bất lợi cho đảng, vì một khi ông có mặt tại Hoa Kỳ :
- Thế nào ông HMC cũng sẽ tiếp xúc với bọn chống cộng cực đoan, sẽ đem tiếng nói đối kháng, chống đảng trong nước phổ biến cho thế giới, đặc biệt là cho Hoa Kỳ biết, VN là một chế độ xấu xa, rừng rú thì quả thật vô cùng tai hại. Nhớ rằng VC không ngại ông Chính mà chỉ sợ dư luận quốc tế.
- Bản thân ông HMC sẽ trở thành một chất xúc tác, kết hợp lực lượng hải ngoại tạo nó thành một mũi nhọn để sau nầy trở về dành chính nghĩa, triệt hạ CSVN.
Thử hỏi, để HMC ra nước ngoài nguy hại đến thế thì tại sao CSVN vẫn làm? Biết là bất lợi mà cứ làm, tức là VC đã có dự mưu nên đã chuẩn bị sẵn cái nhân; không phải chuẩn bị từ bây giờ, mà chúng đã sửa soạn ngay từ năm 1967, lúc ông HMC mới bị ghép vào tội "Xét lại chống đảng". Trước sau, và tất cả chỉ là "khổ nhục kế", áp dụng kế hoạch "trồng người" của Hồ Chí Minh.
Nói chung, không sách lược nào hay bằng : chuẩn bị dùng người của mình đào luyện, rồi khoác áo cho nó cái áo đối kháng phản động, sử dụng nó làm con bài để kết hợp những bộ mặt trí thức lương thiện nhưng khờ khạo, thiếu hiểu biết cộng sản biến họ thành một lực lượng chống cộng theo ý muốn thì quá tuyệt. Ông HMC hiện đang đóng vai trò đó. Và, rồi đây CSVN sẽ tạo ra nhiều nhiều nhân vật đối kháng tương tự; điển hình là trước đây trong nước, lúc Nhóm Diễn Đàn Tự Do bị cộng sản vây bắt, thì ông Phạm Đức Khâm là người đứng đầu và ông Đoàn Viết Hoạt lúc đó chỉ là một thành viên thường. Nhưng đến khi vào tù, bọn phản gián thấy Đoàn Viết Hoạt còn trẻ, có bằng tiến sĩ, sẽ có tiếng nói ảnh hưởng đối với quốc tế trong tương lai, bọn chúng liền đôn Đoàn Viết Hoạt lên cho làm vai chính, xong đó cấy sinh tử phù, biến Đoàn Viết Hoạt thành một tên tay sai có hạng cho chúng lợi dụng về sau.
Với một cán bộ cao cấp CS có đủ khả năng lý luận và già đặn kinh nghiệm như ông Hoàng Minh Chính, được sự hỗ trợ tích cực và tối đa của những tên cán bộ phản gián thuộc bộ phận "Phái Khiển" cử ra hải ngoại như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên thì cái "Bàn Tròn Ba Bên" của ông Chính đã hình thành được hai bên; cộng với sự hợp tác chặt chẻ của đám trí thức hoạt đầu tự phong là đại diện cho trí thức hải ngoại đang chủ động triệu tập HMDC2005 như Đoàn Viết Hoạt; lại được sự hỗ trợ tích cực của một nhân vật từng nổi tiếng chủ trương Hòa giải&Hòa hợp với CSVN như ông Nguyễn Ngọc Bích, người từng có mặt bên cạnh Thủ tướng VC Phan Văn Khải trong dạ tiệc tại khách sạn Mayflowers, Washington D.C. tối ngày 21-6-05, thì phương án Bàn Tròn Ba Bên, một phương án đầu hàng chỉ có lợi cho CSVN đã được thành hình và đưa ra ứng dụng.
Từ đó, ngày nào mà đảng CSVN còn thống trị đất nước, còn đặt quyền lợi của Đảng lên trên quyền lợi tổ quốc, thì ngày đó tất cả ý kiến và đóng góp của toàn dân đều được đảng tận dụng với mục tiêu duy nhất là giúp đảng thoát hiểm đểø tiếp tục vai trò chủ nhân ông đất nước.
Thử hỏi với tình trạng nầy thì liệu vấn đề "Vận Động Một Phong Trào Dân Chủ Rộng Lớn Cho VN" không biết nó sẽ trôi dạt về đâu. Biết rằng, sinh hoạt chính trị có rất nhiều phương án để đạt mục tiêu, trong đó có đường lối hành động dưa theo kiểu "lộng giả thành chân", tùy cơ ứng biến, không biến thành có để dành thắng lợi.
Tuy nhiên, theo đánh giá của dư luận thì với thành tích cũng như lập trường của thành phần nói trên, họ chỉ là một hạng "Nhập Nô, Xuất nô" như cụ Lý Đông A nói, chứ khó có hy vọng trở thành "Nhập Nô Xuất Chủ". Trước sau gì cũng chỉ là những tên tay sai.
Phùng ngọc Sa
Đáp số về cuộc họp mặt Dân Chủ 2005
Phùng ngọc Sa
Một số anh em trong nhóm thân hữu do đoán được ý định của tác giả bài Ẩn số của cuộc Họp Mặt Dân Chủ 2005 (HMDC2005) là sớm muộn cũng viết thêm phần nhận định để nói rõ sự hiện diện của Ông Hoàng Minh Chính (HMC) tại Hoa Kỳ, được xem như là một sứ giả của Hà Nội; vì thế các thân hữu đó đã tự lên Net, hứa hẹn với độc giả sẽ có bài Đáp số cuộc HMDC2005 để trình bày một số diễn biến về cuộc họp mặt trong tháng 9-05 vừa qua. Nhưng bài viết chưa xong thì đã có một cơn lốc truyền thông, vô số điện thư xuất hiện trên các diễn đàn với sức công phá lớn do chính độc giả chủ động, tập trung xoáy mạnh vào đám tay sai Việt Cộng (VC) để đập tan mọi ý đồ đen tối của CSVN qua lá bài HMC.
Quả đúng như vậy. Khi bài nhận định Những ẩn số vừa đưa lên Net và được đăng tải trên báo thì một số đông đảo độc giả đã đồng loạt gửi email, điện thoại lên tiếng ủng hộ bài viết; trong số đó đã có nhiều vị cao nhân nổi tiếng như quýù ông Tôn Thất Sơn, và quý bà Tôn Nữ Hoàng Hoa, v.v.,.những độc giả nầy tuy bận rộn nhưng vẫn dành thời giờ để nói lên lập trường của mình và ủng hộ quan điểm tác giả, đồng thời phê phán cái Bàn Tròn Ba Bên của ông HMC, một phương án được xem là một bẫy sập mới của CSVN đưa ra để lừa gạt hải ngoại. Tuy mỗi người một chiêu thức khác nhau, nhưng trọng tâm vẫn là góp phần hóa giải âm mưu của CSVN. Các bài góp ý tuy ngắn gọn , nhưng lại vô cùng súc tích không những bổ túc mà còn tăng thêm giá trị thuyết phục cho bài viết của tác giả, nhờ đó chỉ trong một thời gian ngắn. chính độc giả đã hình thành một trận tuyến, tiếp tay nhau vạch cho cộng đồng Người Việt Tị Nạn thấy rõ sự lừa gạt của bạo quyền Hà Nội qua tay sứ giả HMC.
Hành động tích cực của quý vị nói trên một phần chứng tỏ, thành phần chống cộng thầm lặng ở hải ngoại còn nhiều và rất dũng mãnh.(tiếc thay chưa kết hợp được). Mặt khác, đây cũng là cơ hội nói cho bạo quyền Hà Nội biết, đừng bao giờ tái diễn cái trò lường gạt ấu trĩ như cái kiểu Bàn Tròn Ba Bên mà ông HMC theo lệnh đảng cộng sản đưa ra để gạt hải ngoại.
Trước khi nêu ra những sở hở ấu trĩ của CSVN qua vai trò của sứ giả Hoàng Minh Chính, chúng tôi xin lược qua mấy điều dưới đây:
* Vị thế của Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại (NVQGHN).
Trong một cuốn sách lý luận về Mácxít-Leninnít dùng để giảng dạy cho cán bộ, Lê Nin, một tay tổ cộng sản quốc tế đã khẳng định: Tất cả những ai không phải là cộng sản, đều là kẻ thù của CS . (Tout ce qui n'est pas communist, il est ennemi de communisme). Giáo điều CS phán: Đối với kẻ thù, dù chỉ là kẻ thù trong tư tưởng cũng phải triệt ; nếu triệt không được thì phải Hóa, tức tìm cách hóa giải, để đối tượng ù không cản trở cái mà VC cho là sự nghiệp cách mạng ; Hóa không được phải Hòa. Với tư tưởng chỉ đạo đó, thì tuyệt đại đa số NVQGHN là nạn nhân của chế độ bạo tàn CSVN, và được xem là một đối tượng nguy hiểm mà VC phải tận diệt.Trong hiện tại, VC do bị yếu thế chưa phóng tay triệt hạ Cộng Đồng Tị Nạn đành phải kiếm cách trì hoãn để mua thời gian, nên: bên ngoài thì bọn chúng phải tỏ ra vuốt ve hải ngoại, mồm vẫn luôn nói Người Việt Hải Ngoại là khúc ruột ngàn dặm , người anh em xa rời đất nước v.v., thậm chí còn lếu láo nói hải ngoại là cái vú sữa của chế độ. Nhưng bên trong thì Người Việt Hải Ngoại được xem là một trở ngại lớn trong tiến trình thống trị đất nước của CS. Xin nhớ, CSVN tuy thống nhất đất nước, nhưng chưa thu phục được lòng người. Các phong trào đấu tranh chống Cộng sản dai dẳng trong hơn 30 năm qua đã chứng minh điều đó. Sở dĩ lực lượng chống đối trong nước còn cầm cự được với bạo quyền Hà Nội là nhờ được sự yểm trợ tối đa và tích cực của hải ngoại, nhờ thế họ mớiõ phát động hết cuộc đấu tranh nầy đến đợt đấu tranh khác, liên tục chống lại chế độ khiến bạo quyền Cộng sản không ngồi yên hưởng lạc. Vì lý do đó, Hà Nội bằng mọi giá và mọi biện pháp phải tìm cách triệt hạ khối đoàn kết của Người Việt Tị Nạn để khống chế CĐNVHN. Có khống chế được hải ngoại thì Hà Nội mới khai thác được chất xanh (dollars), chất xám (trí thức ); ngoài ra chúng còn sử dụng hải ngoại như những loa tuyên truyền giúp CSVN lừa dối thế giới tự do, có lợi cho chế độ độc tài toàn trị trong nước mà Nghị quyết 36 do Phan Diễn ký ngày 26-4-04 đã nói rõ.
Tuy nhiên CSVN muốn, nhưng trời không muốn, vì thế đã hơn 30 năm qua, hết kế hoạch nầy đến âm mưu khác, Hà Nội vẫn liên tục sử dụng bọn tay sai nằm vùng tìm cách phân hóa hải ngoại: cụ thể trong sinh hoạt của Người Việt thì hầu như khắp nơi đều bị đánh phá khiến nội bộ lủng củng; một cộng đồng bị xé thành hai, thành ba; hàng ngũ cựu quân nhân, một tổ chức được coi là có kỷ luật và nhờ tinh thần huynh đệ chi binh rất gắn bó với nhau, nhưng một số hội đoàn do thiếu tỉnh táo cũng bị gom bi biến thành một công cụ cho một tổ chức tay sai; cuối cùng là Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, một Văn Đàn từng được Văn Bút Quốc Tế chính thức công nhận là một tổ chức của VNCH với lá quốc kỳ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ thế mà còn bị chia rẽ và trở mặt đánh nhau túi bụi. Tuy VC hết sức quấy phá như thế, nhưng đến nay chúng vẫn không triệt nổi Khối Đoàn Kết Người Việt hải ngoại. Vì thế, CSVN phải đành xuống nước để cầu hòa; muốn Hòa thì phải tìm cách Thỏa Hiệp. Xin nhớ rằng, chính trị là một nghệ thuật thỏa hiệp (Politique est un art de compromis) và trong tiến trình nầy nếu CSVN muốn Thỏa Hiệp thì trước hết phải giả vờ đầu hàng Mỹ, thứ đến là ve vãn CĐNVHN, đặc biệt là giới trí thức khoa bảng.
Với sách lược nói trên và trong tình thế hiện tại, kẻ đóng vai trò du thuyết để đạt được thỏa hiệp với hải ngoại, theo đánh giá của đảng CSVN, thì không ai thích hợp hơn ông Hoàng Minh Chính, một lý thuyết gia đầy đủ kinh nghiệm; một người có tính chiến đấu cao; một tên xung kích quyết tử đánh chết bỏ; điển hình và cụ thể là năm 1950, trong vai đặc công, ông HMC đã dẫn một đội cảm tử đánh sân bay Gia Lâm ở Bắc Việt. Riêng đối với tầng lớp chống Cộng, đặc biệt là các nạn nhân CSVN ở hải ngoại thì phần lớn đều biết ông HMC là người từng bị Đảng CSVN gắn cho danh hiệu là một tên chống đảng cực kỳ phản động sau Trần Độ. Thử hỏi, một người mệnh danh là thủ lãnh của phong trào đối kháng chống chế độ trong nước như ông HMC mà ra hải ngoại tiếp tay với Tập Thể Tị Nạn chống Cộng Sản thì ai mà không tin; mới nghe ai cũng tin tưởng là ông HMC là người đã nắm được chính nghĩa tuyệt đối. Biết rằng, năm 1954, chiêu bài Chống thực dân Pháp, giải phóng quốc gia , thì Việt Minh Cộng sản đã nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối. Hiện tại, năm 2005, ai là người chống Cộng Sản giải phóng quê hương thì người đó nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối.
* Sơ hở một cách ấu trĩ của Đảng CSVN
Do tin tưởng là ông HMC đã nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối, hơn nữa ông lại là một người từng nêu cao ngọn cờ đối kháng từ hàng ngũ cao cấp nhất trong đảng CS. Với thành tích đó thì kế hoạch thỏa hiệp với hải ngoại để tiếp tục nắm giữ quyền lực của CSVN qua tay HMC thì không những nó sẽ lừa gạt được quốc tế, đặc biệt là chính giới Mỹ mà còn lừa gạt luôn cả khối người Việt chống Cộng cực đoan.
Thử hỏi một lý thuyết gia tốt nghiệp Đại Học Đông Phương Moscou; Viện trưởng viện Lý luận Mácxít; người từng viết Bá cáo chính trị cho Trường Chinh đọc trong Đại Hội VI để hướng dẫn đảng chuyển đổi từ Vị Thế Đối Đầu sang đường lối Sống Chung Hòa Bình với tư bản của Cút Xốp, một đề tài vô cùng khó khăn tế nhị; người đãø 3 lần bị chế độ bỏ tù; thử hỏi với thành tích cá nhân nổi bật như thế thì còn có ai hơn ông HMC. Khốn thay, đảng CSVN và ông HMC đã quá khinh thường hải ngoại nên đã vấp phạm nhiều sai lầm trầm trọng; làm một việc Đối Nhân Tiếp Vật trái ngược hẳn với những gì mà Hà Nội đã làm từ trước khiến lá bài của ông HMC bị cháy mốt cách thê thảm vì lý do:
1. Đảng quá hấp tấp vội vàng trong vấn đề đưa ra phương án Bàn Tròn Ba Bên , một hình ảnh dễ gây dị ứng cho các nạn nhân CSVN, họ từng kinh hãi vì hệ lụy của cái được gọi là Chính Phủ Ba Thành Phần và Hội Đồng Hòa Giải Hòa Hợp Quốc Gia Dân Tộc gồm Ba Thành Phần trong việc thi hành Hiệp Định Paris để Chấm Dứt Chiến Tranh&Tái Lập Hòa Bình tại VN ; người CS vội quên cái tội phản bội và vi phạm Hiệp định Paris, được coi là một vụ lường gạt trắng trợn và lớn nhất trong lịch sử VN cận đại mà CSVN đã dối gạt quốc tế, và toàn thể dân Miền Nam không bao giờ quên được.
2. Coi thường hải ngoại, bất chấp dư luận, đưa những nhân vật mà ai cũng biết là đảng viên Cộng Sản ra làm đại diện cho trí thức hải ngoại và trí thức trong nước tỉ như hai trường hợp dưới đây:
a. Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi được ông HMC ca tụng và chỉ định là người đại diện trí thức hải ngoại:
Vào ngày 28-9-05, tại Đại học Harvard khi được đảng cho phép, ông HMC đã phùng mang trợn mắt tố cáo xả láng đảng, lợi dụng cơ hội nầy ông vội chỉ định ngay Bs Nguyễn Xuân Ngãi là người đại diện trí thức hải ngoại cho phương án Bàn Tròn Ba Bên; hành động hấp tấp nầy đi đôi với việc đảng chấp thuận để Bs Ngãi bảo lãnh cho ông HMC lưu trú tại nhà Bs Ngãi trong thời gian chửa bệnh ở Hoa Kỳ đã nói cho chúng ta thấy rõ các sơ hở vụng về và quá ấu trí của nhà cầm quyền Hà Nội trong tiến trình cầu hòa để tìm cách thỏa hiệp với hải ngoại. Lý do, phần lớn các giới Quân, Cán, Chính VNCH cũ còn sinh hoạt đều biết; Bs Nguyễn Xuân Ngãi, hiện là phó chủ tịch Đảng Nhân Dân Hành Động, một đảng mới nghe danh xưng thì có người lầm tưởng là một tổ chức chống cộng tích cực. Nhưng xét kỷ lý lịch đảng viên thì toàn là một màu đỏ máu.
Theo hồ sơ tình báo của VNCH, trước năm 1975, khi còn là sinh viên năm thứ 3 Đại Học Y Khoa Sài Gòn thì Bs Nguyễn Xuân Ngãi từng giữ chức vụ Tổâng Thư Ký; Ngãi là một phần tử đấu tranh cực đoan triệt để chống Mỹ-Ngụy của băng đảng Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi; Dương Văn Đầy, Nguyễn Huyên, Cao Lập, Lý Quý Chung, Nguyễn Chánh Trung v.v. Nhóm nầy thường cấu kết với một số học sinh thân Cộng của trường kỹ thuật Cao Thắng xuống đường biểu tình đả đảo chống phá chế độ VNCH. Biết rằng, bọn nầy sau đó vì sợ cơ quan an ninh VNCH lùng bắt nên phải trốn vào chiến khu theo đảng, phần lớn được đào tạo ngành tình báo; đương nhiên đã trở thành đảng viên CS nòng cốt. Một đặc điểm khác khiến ông HMC phải giới thiệu Bs Ngãi làm đại diện cho giới trí thức hải ngoại vì lý do, Ngãi hiện giữ chức Phó cho ông Nguyễn Sĩ Bình, một kỹ sư được đào tại Mỹ, đương kim Chủ tịch đảng Nhân Dân Hành Động mà có thời gian ngắn trước đây từng bị CS Hà Nội bắt bỏ tù vì tội lập đảng chống Cộng trong nước. Điều đáng nói là khi thả Bình, thì tên Tổng Bí Thư thiến lợn Đỗ Mười đã công khai đánh bóng Nguyễn Sĩ Bình (NSB) bằng cách nói Mặc dầu Bình là một tên cực kỳ phản động phá hoại đất nước, nhưng vì đại nghĩa dân tộc, đảng vẫn tha thứ . Mẹ kiếp chúng, thử hỏi VC đã chặt đầu mổ bụng hằng triệu người thì sá chi một tên vô danh như kỹ sư NSB; khi bắt không ai biết, mà khi thả thì lại rầm rộ để hợp thức hóa cho bọn nầy là dân chống cộng thứ thiệt. Ngay Bs Ngãi cũng được hưởng đặc ân như NSB; bằng chứng Bs NXN về VN mở khóa đào tạo cấp tốc Tim-Mạch cho các bác sĩ tại Sai Gòn trong một thời gian ngắn; khi mở khóa thì chẳng ai hay biết, mãn khóa lại bị VC tố cáo, gắn cho nhãn hiệu gián điệp Mỹ để lấy cớ trục xuất, thế là đảng NDHĐ của Nguyễn Sĩ Bình và Nguyễn Xuân Ngãi được Hà Nội tô son trát phấn tuyên dương là một đảng chống Cộng Số Dzách còn ai hơn. Việc HMC giới thiệu Bs Nguyễn Xuân Ngãi đại diện cho trí thức hải ngoại, tức là đảng đã bố trí một đảng viên CS hải ngoại vào ngồi trong chiếc chiếu thống trị còn ai chen chân lọt. Đúng là vô ra chỉ là thằng cha VC.
b. Giáo sư Trân Khuê, một học giả kiêm lý thuyết gia Cộng sản:
Cũng thời gian chữa bệnh tại Hoa Kỳ, ông Hoàng Minh Chính sẵn dịp thuận tiện đã giới thiệu luôn học giả Trần Khuê, được xem là nhân vật thứ hai của Phong Trào Dân Chủ; ông Khuê, tác giả sách Đối thoại năm 2000 được chính thức làm đại diện cho giới trí thức trong nước. Việc bổ nhiệm của ông HMC được bọn chóp bu CS đánh giá là vô cùng thích hợp vì, Giáo sư Trần Khuê cũng được coi là nhân vật hàng đầu trong phong trào đối kháng chống đảng như ông HMC; điều nổi bật, học giả Trần Khuê lại là con người có khả năng kết hợp được hai yếu tố quyết định để đóng trò thỏa hiệp, là tính chất sắt máu quyết liệt của cựu tướng Trần Độ, và sự khéo léo dễ dàng thỏa hiệp (bên ngoài) của Hoàng Minh Chính. Đó chính là những yếu tố cần thiết để thành công trong công tác khống chế tầng lớp trí thức của VNCH cũ còn kẹt lại tại Miền Nam. Vì lý do nói trên nên một số nhà tình báo ngoại giao các nước Âu châu đánh giá học giả Trần Khuê là nhà tình báo và gián điệp lỗi lạc chuyên trách văn hóa trong nước. Hơn ai hết, ông ta còn là người nắm vững được tư tưởng của giới trí thức Miền Nam hiện đang nín thở qua sông . Đặc biệt vị học giả Trần Khuê khi đối thoại rất khéo và lập trường bên ngoài có vẻ tròn như viên bi nhưng một ai đó mà dám cả gan động đến Bác Hồ của ông là thấy mồ tổ, ông gay gắt phê phán: Chỉ có lịch sử mới có quyền phê phán Bác Hồ thân mến của chúng ta .
Ngoài hai cái sơ hở chính kể trên, bọn phái khiển lại quá ngu dốt đi xúi tụi đàn em từng có dự mưu trong vụ HMDC/ 2005 để lén lút tán gẫu cái Bàn Tròn Ba Bên, lên tiếng để chối tội một cách vụng về. Thử hỏi có ai tra khảo đâu mà hết Bùi Tín viết bài lên tiếng chửi đổng và mắng xéo Người Việt Quốc Gia; rồi đến Vũ Thư Hiên lại thuê cò mồi bày trò phỏng vấn để hắn ta có cơ hội thanh minh thanh nga giùm cho bọn thống trị trong nước. Ngoài ra, Hiên còn đặt điều khoe là có bàn tay phối hợp nhịp nhàng và đồng bộ giữa Washington-Hà Nội để trộ nói cho thiên hạ biết chúng đang lo việc nhớn . Đúng thật là một bọn hạ mục vô nhân; chúng là những tên phản gián hạng bét chỉ lo đi săn tin vặt, có biết con mẹ gì hơn mà bàn chuyện Hòa Giải&Hòa Hợp.
Phần ông Hoàng Minh Chính, cho dù ông có vận dụng tối đa và được bọn tay sai tích cực hỗ trợ, ông mới tới được Harvard để nói cho giới trí thức Mỹ biết các sai trái, không lô gích và dõm của chủ nghĩa Cộng Sản quốc tế; quả thật ông HMC đã làm một công việc quá nhảm nhí, vì tại Hoa Kỳ đã có hằng triệu tác phẩm phê bình chủ nghĩa Cộng sản từ cả nửa thế kỷ nay đầu tới phiên ông. Riêng tại Quốc hội Hoa Kỳ thì ông HMC đã lớn tiếng tố cáo của chế độ, một việc làm vô bổ vì ai mà không biết tội ác của CSVN; biết đâu nhiều người còn thấu rõ hơn ông HMC; có điều người nói, ông biết nhưng không dám nói sự thật; lý do, trước sau ông HMC chỉ làm một công tác theo đơn đạt hàng của bạo quyền Hà Nội. Có điều đáng lưu ý, ngoài phần tố cáo chế độ, ông HMC lại kín đáo nhắn với Quốc Hội Mỹ nên cấp cho ông một bằng chứng tại tòa , kiểu Trade Mark, chứng nhận ông là Nhà độc quyền đấu tranh Dân Chủ , để rồi từ đó ai muốn Dân Chủ hãy theo ông (Theo ký giả Đổ Sơn&Tường Thắng đài SBTN). Đi chửa bệnh mà ông lại quá huỗn ngược xuôi như vậy chẳng qua để chứng minh, ông là một nhân vật đối kháng hạng bự; người đang nắm lá cờ đầu của Phong Trào Dân Chủ VN và một người có thể giúp hải ngoại nói chuyện với bọn cầm quyền trong nước.
Tuy nhiên nhìn chung, qua các hành động cụ thể của ông HMC trong thời gian ở Mỹ, cho tới tận nay, chúng ta thấy đảng CSVN và cá nhân ông HMC đã bị phạm nhiều điều lỗi lầm quá sơ đẳng, chứng tỏ đảng CSVN và ông Chính quá đần độn và lú lẫn như dưới đây:
Thứ nhất- Thiếu hiểu biết: qua nhà láng giềng (hải ngoại) mà vớ một tên vỗ ngực tự xưng trí thức hải ngoại rồi chỉ định làm đại diện hải ngoại mà không cần ý kiến ai thì quá hỗn láo; hơn nữa, ngay cả trong giới y khoa đã có mấy ai đánh giá cao Nguyễn Xuân Ngãi. Ông HMC không biết câu Nhập gia tùy tục
Thứ hai- Về mặt tổ chức và kỹ thuật thì việc tự ý chỉ định NXN làm đại diện hải ngoại không những tỏ ra vô lễ với NVHN mà còn tỏ ra ngu dốt tố cáo cho thiên hạ biết, NXN là người của CSVN. Thử hỏi còn làm ăn gì được nữa.
Thứ ba - CSVN tưởng là Phan Văn Khải đã qua Mỹ, nhận làm tôi tớ cho quan thầy Mỹ thì bọn chống Cộng hết vốn, đã được hóa giải do đó phái HMC, người đầy thành tích chống Cộng nói chuyện với hải ngoại thì ai mà chẳng tin. Thử hỏi, cái được gọi là nhà dân chủ HMC, mà cách hành sử như thế thì làm sao có thể bàn đến việc đấu tranh dân chủ. Chưa có quyền mà đã phách lối hỗn láo coi cộng đồng hải ngoại như cỏ rác thì có đáng được goi là Nhà Dân Chủ không? Thủy chung HMC vẫn mang nặng bản chất độc tài, đảng trị của bọn CS. Chỉ mấy thằng ngu và ăn cơm sú mới tin được ông.
Điều đáng ngạc nhiên là cho đến nay, chưa ai thấy ông HMC đưa ra một đề nghị, hay một biện pháp nào để loại bỏ chế độ bạo tàn CSVN. Tựu chung, những hành động của ông trong thời gian được phép đi chửa bệnh là đem đi áp dụng tất cả mưu lược của CSVN để lừa gạt hải ngoại; tìm cách thỏa hiệp để tiếp tục nắm quyền; đầu hàng Hoa Kỳ và ve vãn hai ngoại không ngoại mục đích củng cố quyền lực. Chỉ có thế thôi.! Người ta nói Xem cây thấy quả. Qua các hành động của HMC đủ thấy CSVN quá kém, dấu đầu bị hở đuôi, tưởng dùng HMC ắt sẽ nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ chẳng thuyết phục được ai mà còn làm trò cười cho thiên hạ. Nếu ông HMC quả thật là người yêu nước, đề nghị ông cố thuyết phục nhà cầm quyền Hà Nội phải lập tức: ngưng ngay việc khủng bố; bỏ trò lừa bịp để che mắt quốc tế bằng cách thả một bắt thêm hai; quan trọng nhất phải lập tức trả lại quyền Dân Tộc Tự Quyết cho Nhân dân VN; cho phép người dân được hưởng Tự Do&Dân Chủ; nhớ rằng Tự Do &Dân Chủ đâu phải miếng thịt hay con cá muốn mua giờ nào cũng được mà phải có sự chuẩn bị Dân Chủ.Trước là phải tạo cơ hội cho họ học tập để biết thế nào là Tự Do&Dân Chủ cụ thể là Tự Do Ngôn Luận bằng cách tự do phát hành báo mà không bị Nhà Nước kiểm duyệt. Một khi người dân đã hưởng được dân chủ, họ sẽ tự ý lựa chọn người đại diện nói chuyện với đảng để bàn công cuộc cứu dân cứu nước. Lúc đó hải ngoại sẽ tận lựïc tối đa để yểm trợ quốc nội. Nếu chế độ bạo quyền Hà Nội cứ mãi sử dụng âm mưu để tiếp tục lừa gạt đồng bào và hải ngoại, thì ắt một ngày không xa, do tức nước vổ bờ nhân dân sẽ nổi dậy thì bọn CS sẽ không còn có đất chôn thây. Xin ông Hoàng Minh Chính hiểu cho.
Mong thay.
Phùng Ngọc Sa
Qua thư của Ô .HMC thì cái goi là giải pháp "tiểu Diên Hồng 3 bên" bàn thảo đồng thuận xong đưa qua "chính phủ" v..v.. theo giải pháp này chúng ta thấy rõ là cái tiểu Diên Hồng nầy chỉ là một "cơ cấu" mới của chế độ CHXHCNViệt Nam, một bộ phận có nhịệm vụ cứu nguy cho chế độ CSViệt Nam trong tình thế hiện nay. Nó chỉ là một địêp khúc HHHG của nhà cầm quyền HàNội kêu gọi Hải Ngoại hảy đứng sau lưng (Đảng) nhà nước để xây dựng tổ quốc.
Truóc đây tại Hội nghị Paris, Hội nghị HHHG /QG/DT được ký kết duói sự giám sát của các cường quốc, CSVN còn không xem ra gì khi sự ký kết còn chưa ráo mực, thì đối với cái đề nghi gọi là "Tiểu Diên Hồng 3 bên" này có gía trị chi đối với chúng ??
Xin nhũng bậc trí thức Hải ngoại đừng bỏ phí thì giờ để mắc mưu CS. Hiên nay, nằm trong nghị quyết 36, CSVN đang ngang nhiên truyền bá chương trình giáo dục của chúng với các sách giáo khoa của chúng in ấn cho các trẻ em VN Hải Ngoại tại các trung tâm dạy tiếng Việt núp bóng Tôn Giáo (Gian) mọc lên nhan nhản tại TĐ/HTĐ.
Xin quý vi hãy phối hợp với các CĐ người VN tỵ nạn để tìm biện pháp ngăn chặn kịp thời tránh việc con em của chúng ta bị nhôì nhét vào trí óc non nớt chương trình giáo dục của CSViệt Nam.
Qua tin tức được loan báo trên các cơ quan truyền thông báo chí cũng như internet, quý độc giả biết là có một cuộc hội luận lấy tên Họp Mặt Dân Chủ 2005 tại Trung tâm Pali Mountain Retreat&Conference Center, số 30778 Highway18-Running Spring, một vùng hẻo lánh thuộc tiểu bang California diễn ra trong 4 ngày, từ ngày 09 đến ngày 12 tháng 9 năm 2005, mục đích để bàn thảo về công cuộc "Vận Động Một Phong Trào Dân Chủ Rộng Lớn Cho Việt Nam". Dưới đây, chúng tôi xin góp ý về một vài câu hỏi thắc mắc xung quanh cuộc HMDC/2005:
* Mục tiêu cuộc Họp Mặt Dân Chủ
Đây không phải lần đầu có cuộc hội luận mang tên "Họp Mặt Dân Chủ", thực ra trước đó vài năm các buổi họp mặt nói trên đã diễn ra và từng quy tụ được nhiều chính khách, đặc biệt là một số trí thức khoa bảng; họ gặp nhau nói là tìm kiếm một giải pháp hữu hiệu để hình thành một phong trào vận động đòi dân chủ rộng lớn cho người dân trong nước. Năm nay, cuộc "Họp Mặt Dân Chủ 2005" lại được diễn ra trong một tình huống đặc biệt vì 3 lý do :
1. Cuộc họp mặt lần nầy được giữ kín: Do đó từ lộ trình đến địa điểm họp mặt có vẻ bí ẩn, nửa kín nửa hở hình như muốn che dấu không cho "ngoại nhân" biết, vì thế ngay cả người được mời tham dự cũng cảm thấy khó khăn trong việc tìm kiếm nơi hội hop.
2. Trong nước, nội bộ đảng bị chia rẽ trầm trọng vì bất đồng chính kiến, đến độ Trung Ương Đảng họp để theo đuôi bắt chước Trung Quốc, là Chủ tịch Đảng kiêm luôn chức vụ Chủ tịch Nhà Nước, thế mà phải trên hai tuần lễ hội họp liên tiếp vẫn không có kết quả đành gác lại. Đảng CSVN bị lúng túng nhiều mặt đang ở thế thụ động chống đỡ .
3. Bên ngoài, do việc nhà cầm quyền Hà Nội mỗi ngày một vi phạm thô bạo tôn giáo một cách trầm trọng, bị cả thế giới lên án, đặc biệt là Hoa Kỳ và Cộng Đồng Âu châu đã nặng nề chỉ trích VN về các vấn đề Tự Do, Dân Chủ và Nhân quyền trong nước; do trở ngại nầy khiến việc Việt Nam xin gia nhập WTO có thể bị vuột khỏi tầm tay. Mặt khác, về đối ngoại, Hà Nội bị thất bại ê chề khắp nơi, nhất là tại Hoa Kỳ, cụ thể là Thủ tướng Phan Văn Khải, người đứng đầu ngành hành chánh VN bị thua đậm trên mọi mặt, thậm chí bị "đánh" túi bụi mà không kịp đỡ, và không đủ thời gian tập họp đám trí thức tay sai giúp CSVN quảng bá kịch bản "dân chủ giả hiệu" mà Hà Nội đã dàn dựng xong, được Khải mang theo qua Mỹ để phổ biến.
Trước tình hình nội bộ rối ren nói trên, khi Phan Văn Khải từ Hoa Kỳ trở lại VN và sau khi đã sang "triều kiến" Bắc Kinh để nhận chỉ thị về nước, thì giới tình báo ngoại giao tiết lộ và được một vài tờ báo hải ngoại phổ biến cho biết, nhà cầm quyền Hà Nội đã cử 2 cán bộ đầu sỏ phản gián là Nguyễn Huyên, Bí thư Đảng Ủy Trung Tâm Du Lịch Sài Gòn, tức là Saigontourist, một ổ Phản gián của VC và Cao Lập, phụ tá của Huyên qua Mỹ tiếp xúc với một số tổ chức tay sai để bàn định kế hoạch mới. Không một ai rõ biết chi tiết về những hoạt động của CSVN và bọn nằm vùng trong những ngày sắp tới; tuy nhiên liền sau đó thì có cuộc "họp mặt dân chủ 2005" diễn ra, mà người đứng đầu tổ chức HMDC/2005 là Gs Đoàn Viết Hoạt, một nhân vật từng bị đông đảo đồng bào hải ngoại đả kích nặng nề do việc ông chủ trương không treo treo quốc kỳ VNCH lúc hội họp ở Âu châu, hoặc "kẹt" quá thì ông đề nghị "treo luôn cả Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và Cờ Đỏ Sao Vàng" cùng lúc và song song với nhau tại đại học Fulleton, CaliforniạNói tóm, ông là người không có lập trường quốc gia.
Chi tiết buổi HMDC2005 do chính một chiến hữu chí thân được mời tham dự thông báo. Nhìn chung, qua chương trình 4 ngày hội thảo với nhiều đề tài bổ ích, thích hợp với thời sự được các diễn giả có tiếng tỉ như: cựu đại sứ Bùi Diễm nói về: "Chính sách mới của Hoa Kỳ"; Ts Âu Dương Thệ và các đảng viên Cộng sản Bùi Tín, Vũ Thư Hiên phác họa qua "Thực trạng xã hội và tình hình vận động dân chủ trong nước" v.v.. Bên cạnh các chính khách, những gốc cổ thụ của chính trường hải ngoại còn có vài "mầm non chính trị" đóng góp, thuyết trình về "Vai trò của người trẻ (trong/ngoài nước) trong việc vận động phong trào quần chúng rộng lớn đòi hỏi dân chủ cho VN" do Lữ Anh Thư, Trịnh Hội và Nguyễn Đỗ Phủ .
Với các đề tài có tính phân tách thời sự nóng bỏng nói trên, cộng theo khả năng diễn giải, kinh nghiệm và hiểu biết của các thuyết trình viên; mới nhìn vào, chúng ta phải nói : Đây là một việc làm hữu ích, một đóng góp tích cực lớn lao cho tiến trình vận động dân chủ tại Việt Nam. Nói chung "HMDC 2005" là một việc làm đáng được đề cao, hy vọng với công cuộc vận động tích cực và đường lối hành động vững chắc, tương lai dân chủ cho VN ắt sẽ có nhiều hy vọng và đó là tia sáng cuối đường hầm u tối hiện nay .
Tuy nhiên, một vài câu hỏi đặt ra tỉ như :
1. Cớ sao, HMDC/2005 được xem là một việc làm có lợi, trung gian để giúp dân cứu nước mà lại có thái độ che dấu nửa kín nửa hở ?
2. Tại sao lại có sự trùng hợp một cách "ăn khớp" như vậy. Trước đó không họp; thời gian sau không họp, mà đợi ngay lúc ông Hoàng Minh Chính (HMC) từ VN qua thì liền có cuộc HMDC2005 ?
Tìm hiểu chúng tôi được biết : Do khôn khéo, tuy không chính thức xuất đầu lộ diện, nhưng ông HMC, người vừa được CSVN cho qua Mỹ để chữa bệnh, được xem là con chim đầu đàn của Phong Trào Dân Chủ ở VN; ông HMC gửi cho cuộc "Họp Mặt Dân Chủ 2005" một lá thư trong đó ông đã cổ xúy cho một phương án có tên là "Bàn Tròn Ba Bên" hay một "Tiểu Diên Hồng"; gồm có 3 thành phần tham dự :
1. Đại diện Đảng CSVN,
2. Ðại diện trí thức hải ngoại,
3. Ðại diện trí thức trong nước.
Đọc và nghiên cứu phương án đó khiến nhiều người thất vọng; hơi thất vọng vì thái độ khôngdứt khoát với bạo quyền CS của ông Chính. Từ trước ai cũng tưởng là ông chủ trương: không nhân nhượng, không thỏa hiệp với chế độ CSVN vì ông Hoàng Minh Chính từng dõng dạc kết án: "đảng CSVN là nguyên nhân của mọi sự trì trệ đất nước trong gần nửa thế kỷ qua". Ngoài ra ông Chính còn khẳng định là "Đại hội X đảng CSVN trong năm 2006 không hứa hẹn một điều gì sáng sủa, thậm chí còn trì trệ, bảo thủ, giáo điều, độc đảng, toàn trị v.v" thế mà bây giờ ông lại còn đề nghị những chuyện viễn vông thì làm sao có thể chấp nhận được.
Nhìn chung, qua phương án, ông Chính viết rất hay, nhưng phải xác định, trước sau gì ông vẫn là một đảng viên cao cấp cộng sản, một lý thuyết gia, một người từng dạy dỗ bọn cán bộ áp dụng những thủ thuật chính trị để vận động quần chúng, do thế ông đã khéo léo hướng dẫn dư luận tiến hành những việc làm có lợi cho chế độ bạo quyền cộng sản trong nước hiện nay mà vẫn qua mặt được quần chúng, kể cả đám trí thức ngớ ngẩn háo danh ở hải ngoại.
Tựu trung, ông Hoàng Minh Chính cũng như cựu tướng VC Trần Độ trước đây, cả hai đều phê bình chỉ trích để "làm tốt" đảng CSVN, chứ không phải để loại bỏ đảng hay giựt sập chế độ; mặt khác, một số anh em tù nhân chính trị VNCH từng có thời gian sống chung với ông Hoàng Minh Chính trong ngục tù cộng sản đã chứng minh: ông Chính do vì quyền lợi và ý thức hệ mà hận thù bọn lãnh đạo đảng hiện nay, chứ ông ta vẫn mãi mãi đỏ, một màu đỏ máu và theo họ thì ông Chính vẫn muốn, CSVN muôn năm.
Khi ông Hoàng Minh Chính viết đề nghị phương án "Bàn Tròn Ba Bên", ca tụng "tính chất bình đẳng xung quanh một cái bàn tròn, với tinh thần tương thân tương ái, đại đoàn kết dân tộc, ba bên cùng bàn bạc quốc kế dân sinh theo tiêu chí Đồng Thuận". Ông nhấn mạnh: "cái gì mà 3 bên đã đồng ý và nhất trí thì chuyển qua cho chính phủ thực thi, còn việc gì chưa thì được đồng thuận thì cùng nhau tiếp tục suy nghĩ đối thoại cho đến khi đồng thuận".
Ông Chính còn đề nghị là bàn tròn cần một tờ báo để trao đổi ý kiến trên tinh thần xây dựng vì tổ quốc và nhân dân. Thật ra, những điều ông viết trong phương án chẳng gạt được ai, ngoại trừ những người không hiểu biết CS, thiếu kinh nghiệm, nhẹ dạ và cả tin, còn lại thì ai cũng rõ điều mà ông Chính nói chẳng qua là ông muốn nhắc lại điệp khúc Hòagiải & Hòa hợp của nhà cầm quyền Hà Nội, là kêu gọi hải ngoại hãy đoàn kết sau lưng đảng để xây dựng tổ quốc. Chắc CSVN tưởng là ai cũng ngu dễ mắc mưu chúng, nên lầm tưởng mới dùng ông Chính làm cái loa cho hữu hiệu, vì biết ông Chính vốn được tiếng là một nhân vật đối kháng có hạng, do đó mới có việc bạo quyền Hà Nội phải áp dụng xảo thuật và giàn dựng, xúi nhà báo Hoàng Tiến nhắc lại lời của Ts Nguyễn Thanh Giang dồn dập "đánh" ông Chính để chứng tỏ với bàng dân thiên hạ biết, ông Chính là "thứ thiệt", chứ không phải đối lập cuội .
Nhắc đến phương án "Bàn Tròn Ba Bên" của ông Hoàng Minh Chính đề nghị, người viết lại liên tưởng đến việc bàn cãi về vụ "Bàn Tròn", "Bàn Vuông" tại Hội nghị La Cell Saint Cloud, Paris, Pháp; và các điều khoản ấn định về hoạt động của "Hội Đồng Hòa Giải & Hòa Hợp Quốc Gia Dân Tộc (HG&HH), gồm có 3 thành phần được giải thích rõ từ điều 9 tới điều 12 trong Bản Hiệp định Paris, để "Chấm dứt chiến tranh và tái lập hòa bình tại VN"; trong đó nhấn mạnh, HĐ/HG&HH hành động theo nguyên tắc nhất trí; nếu một trong 3 thành phần không đồng ý thì điều khoản đó không giá trị.
Và HĐHG&HH có nhiệm vụ vạch ra một đường lối thích hợp cho tương lai chính trị của Miền Nam VN. Nói thì hay như thế, nhưng hiệp ước vừa ký xong chưa ráo mực, thì bọn Cộng Sản Bắc Việt đã tráo trở vi phạm, và chỉ một thời gian ngắn sau, khi thấy tình hình thế giới bất lợi cho Hoa Kỳ, CSVN được các đàn anh Liên Xô Trung Cộng hỗ trợ và xúi giục, chúng chẳng cần đếm xỉa gì đến Hội Đồng HG&HH của Hiệp Định Paris, dốc hết toàn lực cưỡng chiếm VNCH. Nhớ rằng, Hiệp Định Paris là một văn kiện quốc tế, được tất cả cường quốc công nhận và bảo đảm mà VNCH còn bị bọn VC ăn tươi nuốt sống, huống gì một chiếc bàn tròn mong manh do ông Chính đề nghị mà trong đó đảng CSVN là người "cầm chịch", với đầy đủ sức mạnh của lưỡi lê họng súng; trí thức trong nước phải triệt để tuân hành lệnh đảng; (làm sao kiểm chứng được họ không phải là đảng viên CS), còn một số trí thức hải ngoại ắt độc giả đã rõ họ là ai; đối với những tay hoạt đầu chính trị, đón gió trở cờ ở hải ngoại hiện nay, cứ theo lời của Mao Trạch Đông thì tầng lớp nầy "không bằng một cục phân".
Thử hỏi, với thực trạng nói trên thì những gì ông Hoàng Minh Chính viết chẳng qua chỉ là nhắc lại những điều mà CSVN mơ ước, là phải thực thi cho bằng được nghị quyết 36, kêu gọi trí thức và chuyên gia hải ngoại về nước giúp đảng thoát hiểm vượt khó khăn để tiếp tục củng cố quyền lực. Tất cả chỉ có thế thôi ! Mong ông Hoàng Minh Chính chớ vội quên, chẳng cần ông nhắc nhở thì cũng đã có biết bao là trí thức khoa bảng, chuyên gia và thương gia hải ngoại khờ dại, từng thực tâm trở về giúp nước, làm cố vấn kinh tế, chuyên gia kỷ thuật v.v. nhưng họ đã quá chán ngán trước cảnh trấn lột và cướp giựt trắng trợn của bọn côn đồ CS trong tập đoàn tư bản đỏ khiến nhiều thương gia VN không chịu nổi, hoảng sợ bỏ của giữ lấy người, ôm đầu máu tháo chạy.
* Phải chăng "Họp Mặt Dân Chủ 2005" là cuộc trắc nghiệp phương án của ông HMC ?
Nhiều người cho rằng lá thư của ông Chính gủi đến HMDC/2005 không phải là một sự ngẫu nhiên hay trùng hợp, mà coi đó là một việc làm có tính toán, vì thế nên dù đang chữa bệnh ông vẫn cố viết thư gửi đến cuộc HMDC/2005 để cổ xúy phương án "Bàn Tròn Ba Bên", một việc làm mà ông Chính xem là "nhứt cử lưỡng tiện"; trước là để hoan nghênh, cổ vũ và cám ơn những nhà hoạt động dân chủ hải ngoại vừa tiếp đón ông nồng nhiệt khi mới đến Hoa Kỳ; sau đó được dịp ông "lên dây cót", nâng cao tinh thần mấy tay cán bộ CS được bộ phận "Phái Khiển" cử ra hải ngoại theo diện "chính sách" như Bùi Tín và Vữ Thư Hiên; ông kín đáo khuyến khích bọn nầy hăng hái xáp lại với giới trí thức hải ngoại để "chống Cộng" bằng cách tích cực tham gia vận động Dân Chủ cho VN tại cuộc HMDC 2005, được xem là một cái mốt thời thượng. Đây đúng là cơ hội "bằng vàng" để trắc nghiệm phương án "Bàn Tròn Ba Bên" mà đảng đã ủy thác cho ông để hoàn thành.
* Vai trò của ông Hoàng Minh Chính.
Như tất cả đã biết, ông HMC là cán bộ cao cấp đảng CSVN, một ứng viên sáng giá trong chức vụ Tổng Bí thư Đảng sau Trần Xuân Bách, ông Chính là người từng viết dự thảo bản báo cáo chính trị cho Trường Chinh đọc trước Đại Hội VI, hiện ông được coi là người đứng đầu danh sách nhóm đối kháng chống đảng. Với thành tích "phản động" cực kỳ như thế mà bạo quyền Hà Nội còn dám cho ông ra hải ngoại, rồi ông còn xác định chữa xong bệnh sẽ trở về, liệu hành động đó có hợp lý không ? Không lẽ VC qúa ngu mà thả hổ về rừng ? Nếu áp dụng đúng nguyên tắc và chủ trương của cộng sản, thì chỉ là kẻ thù trong tư tưởng thôi, cũng đủ cho chúng có cớ triệt hạ, huống gì nhưng người đã ra mặt chống lại đảng, từng bị đi tù thì chỉ có con đường chết, thế mà Hà Nội lại tha cho ông HMC ra đi.
Câu hỏi và thắc mắc, việc để ông HMC qua Hoa Kỳ chữa bệnh nhằm mục đích gì, và thực chất ra sao?
Người viết biết là CSVN để ông đi ra nước ngoài thì bọn chúng đã đoán trước, ông Chính ắt sẽ gây nhiều bất lợi cho đảng, vì một khi ông có mặt tại Hoa Kỳ :
- Thế nào ông HMC cũng sẽ tiếp xúc với bọn chống cộng cực đoan, sẽ đem tiếng nói đối kháng, chống đảng trong nước phổ biến cho thế giới, đặc biệt là cho Hoa Kỳ biết, VN là một chế độ xấu xa, rừng rú thì quả thật vô cùng tai hại. Nhớ rằng VC không ngại ông Chính mà chỉ sợ dư luận quốc tế.
- Bản thân ông HMC sẽ trở thành một chất xúc tác, kết hợp lực lượng hải ngoại tạo nó thành một mũi nhọn để sau nầy trở về dành chính nghĩa, triệt hạ CSVN.
Thử hỏi, để HMC ra nước ngoài nguy hại đến thế thì tại sao CSVN vẫn làm? Biết là bất lợi mà cứ làm, tức là VC đã có dự mưu nên đã chuẩn bị sẵn cái nhân; không phải chuẩn bị từ bây giờ, mà chúng đã sửa soạn ngay từ năm 1967, lúc ông HMC mới bị ghép vào tội "Xét lại chống đảng". Trước sau, và tất cả chỉ là "khổ nhục kế", áp dụng kế hoạch "trồng người" của Hồ Chí Minh.
Nói chung, không sách lược nào hay bằng : chuẩn bị dùng người của mình đào luyện, rồi khoác áo cho nó cái áo đối kháng phản động, sử dụng nó làm con bài để kết hợp những bộ mặt trí thức lương thiện nhưng khờ khạo, thiếu hiểu biết cộng sản biến họ thành một lực lượng chống cộng theo ý muốn thì quá tuyệt. Ông HMC hiện đang đóng vai trò đó. Và, rồi đây CSVN sẽ tạo ra nhiều nhiều nhân vật đối kháng tương tự; điển hình là trước đây trong nước, lúc Nhóm Diễn Đàn Tự Do bị cộng sản vây bắt, thì ông Phạm Đức Khâm là người đứng đầu và ông Đoàn Viết Hoạt lúc đó chỉ là một thành viên thường. Nhưng đến khi vào tù, bọn phản gián thấy Đoàn Viết Hoạt còn trẻ, có bằng tiến sĩ, sẽ có tiếng nói ảnh hưởng đối với quốc tế trong tương lai, bọn chúng liền đôn Đoàn Viết Hoạt lên cho làm vai chính, xong đó cấy sinh tử phù, biến Đoàn Viết Hoạt thành một tên tay sai có hạng cho chúng lợi dụng về sau.
Với một cán bộ cao cấp CS có đủ khả năng lý luận và già đặn kinh nghiệm như ông Hoàng Minh Chính, được sự hỗ trợ tích cực và tối đa của những tên cán bộ phản gián thuộc bộ phận "Phái Khiển" cử ra hải ngoại như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên thì cái "Bàn Tròn Ba Bên" của ông Chính đã hình thành được hai bên; cộng với sự hợp tác chặt chẻ của đám trí thức hoạt đầu tự phong là đại diện cho trí thức hải ngoại đang chủ động triệu tập HMDC2005 như Đoàn Viết Hoạt; lại được sự hỗ trợ tích cực của một nhân vật từng nổi tiếng chủ trương Hòa giải&Hòa hợp với CSVN như ông Nguyễn Ngọc Bích, người từng có mặt bên cạnh Thủ tướng VC Phan Văn Khải trong dạ tiệc tại khách sạn Mayflowers, Washington D.C. tối ngày 21-6-05, thì phương án Bàn Tròn Ba Bên, một phương án đầu hàng chỉ có lợi cho CSVN đã được thành hình và đưa ra ứng dụng.
Từ đó, ngày nào mà đảng CSVN còn thống trị đất nước, còn đặt quyền lợi của Đảng lên trên quyền lợi tổ quốc, thì ngày đó tất cả ý kiến và đóng góp của toàn dân đều được đảng tận dụng với mục tiêu duy nhất là giúp đảng thoát hiểm đểø tiếp tục vai trò chủ nhân ông đất nước.
Thử hỏi với tình trạng nầy thì liệu vấn đề "Vận Động Một Phong Trào Dân Chủ Rộng Lớn Cho VN" không biết nó sẽ trôi dạt về đâu. Biết rằng, sinh hoạt chính trị có rất nhiều phương án để đạt mục tiêu, trong đó có đường lối hành động dưa theo kiểu "lộng giả thành chân", tùy cơ ứng biến, không biến thành có để dành thắng lợi.
Tuy nhiên, theo đánh giá của dư luận thì với thành tích cũng như lập trường của thành phần nói trên, họ chỉ là một hạng "Nhập Nô, Xuất nô" như cụ Lý Đông A nói, chứ khó có hy vọng trở thành "Nhập Nô Xuất Chủ". Trước sau gì cũng chỉ là những tên tay sai.
Phùng ngọc Sa
Đáp số về cuộc họp mặt Dân Chủ 2005
Phùng ngọc Sa
Một số anh em trong nhóm thân hữu do đoán được ý định của tác giả bài Ẩn số của cuộc Họp Mặt Dân Chủ 2005 (HMDC2005) là sớm muộn cũng viết thêm phần nhận định để nói rõ sự hiện diện của Ông Hoàng Minh Chính (HMC) tại Hoa Kỳ, được xem như là một sứ giả của Hà Nội; vì thế các thân hữu đó đã tự lên Net, hứa hẹn với độc giả sẽ có bài Đáp số cuộc HMDC2005 để trình bày một số diễn biến về cuộc họp mặt trong tháng 9-05 vừa qua. Nhưng bài viết chưa xong thì đã có một cơn lốc truyền thông, vô số điện thư xuất hiện trên các diễn đàn với sức công phá lớn do chính độc giả chủ động, tập trung xoáy mạnh vào đám tay sai Việt Cộng (VC) để đập tan mọi ý đồ đen tối của CSVN qua lá bài HMC.
Quả đúng như vậy. Khi bài nhận định Những ẩn số vừa đưa lên Net và được đăng tải trên báo thì một số đông đảo độc giả đã đồng loạt gửi email, điện thoại lên tiếng ủng hộ bài viết; trong số đó đã có nhiều vị cao nhân nổi tiếng như quýù ông Tôn Thất Sơn, và quý bà Tôn Nữ Hoàng Hoa, v.v.,.những độc giả nầy tuy bận rộn nhưng vẫn dành thời giờ để nói lên lập trường của mình và ủng hộ quan điểm tác giả, đồng thời phê phán cái Bàn Tròn Ba Bên của ông HMC, một phương án được xem là một bẫy sập mới của CSVN đưa ra để lừa gạt hải ngoại. Tuy mỗi người một chiêu thức khác nhau, nhưng trọng tâm vẫn là góp phần hóa giải âm mưu của CSVN. Các bài góp ý tuy ngắn gọn , nhưng lại vô cùng súc tích không những bổ túc mà còn tăng thêm giá trị thuyết phục cho bài viết của tác giả, nhờ đó chỉ trong một thời gian ngắn. chính độc giả đã hình thành một trận tuyến, tiếp tay nhau vạch cho cộng đồng Người Việt Tị Nạn thấy rõ sự lừa gạt của bạo quyền Hà Nội qua tay sứ giả HMC.
Hành động tích cực của quý vị nói trên một phần chứng tỏ, thành phần chống cộng thầm lặng ở hải ngoại còn nhiều và rất dũng mãnh.(tiếc thay chưa kết hợp được). Mặt khác, đây cũng là cơ hội nói cho bạo quyền Hà Nội biết, đừng bao giờ tái diễn cái trò lường gạt ấu trĩ như cái kiểu Bàn Tròn Ba Bên mà ông HMC theo lệnh đảng cộng sản đưa ra để gạt hải ngoại.
Trước khi nêu ra những sở hở ấu trĩ của CSVN qua vai trò của sứ giả Hoàng Minh Chính, chúng tôi xin lược qua mấy điều dưới đây:
* Vị thế của Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại (NVQGHN).
Trong một cuốn sách lý luận về Mácxít-Leninnít dùng để giảng dạy cho cán bộ, Lê Nin, một tay tổ cộng sản quốc tế đã khẳng định: Tất cả những ai không phải là cộng sản, đều là kẻ thù của CS . (Tout ce qui n'est pas communist, il est ennemi de communisme). Giáo điều CS phán: Đối với kẻ thù, dù chỉ là kẻ thù trong tư tưởng cũng phải triệt ; nếu triệt không được thì phải Hóa, tức tìm cách hóa giải, để đối tượng ù không cản trở cái mà VC cho là sự nghiệp cách mạng ; Hóa không được phải Hòa. Với tư tưởng chỉ đạo đó, thì tuyệt đại đa số NVQGHN là nạn nhân của chế độ bạo tàn CSVN, và được xem là một đối tượng nguy hiểm mà VC phải tận diệt.Trong hiện tại, VC do bị yếu thế chưa phóng tay triệt hạ Cộng Đồng Tị Nạn đành phải kiếm cách trì hoãn để mua thời gian, nên: bên ngoài thì bọn chúng phải tỏ ra vuốt ve hải ngoại, mồm vẫn luôn nói Người Việt Hải Ngoại là khúc ruột ngàn dặm , người anh em xa rời đất nước v.v., thậm chí còn lếu láo nói hải ngoại là cái vú sữa của chế độ. Nhưng bên trong thì Người Việt Hải Ngoại được xem là một trở ngại lớn trong tiến trình thống trị đất nước của CS. Xin nhớ, CSVN tuy thống nhất đất nước, nhưng chưa thu phục được lòng người. Các phong trào đấu tranh chống Cộng sản dai dẳng trong hơn 30 năm qua đã chứng minh điều đó. Sở dĩ lực lượng chống đối trong nước còn cầm cự được với bạo quyền Hà Nội là nhờ được sự yểm trợ tối đa và tích cực của hải ngoại, nhờ thế họ mớiõ phát động hết cuộc đấu tranh nầy đến đợt đấu tranh khác, liên tục chống lại chế độ khiến bạo quyền Cộng sản không ngồi yên hưởng lạc. Vì lý do đó, Hà Nội bằng mọi giá và mọi biện pháp phải tìm cách triệt hạ khối đoàn kết của Người Việt Tị Nạn để khống chế CĐNVHN. Có khống chế được hải ngoại thì Hà Nội mới khai thác được chất xanh (dollars), chất xám (trí thức ); ngoài ra chúng còn sử dụng hải ngoại như những loa tuyên truyền giúp CSVN lừa dối thế giới tự do, có lợi cho chế độ độc tài toàn trị trong nước mà Nghị quyết 36 do Phan Diễn ký ngày 26-4-04 đã nói rõ.
Tuy nhiên CSVN muốn, nhưng trời không muốn, vì thế đã hơn 30 năm qua, hết kế hoạch nầy đến âm mưu khác, Hà Nội vẫn liên tục sử dụng bọn tay sai nằm vùng tìm cách phân hóa hải ngoại: cụ thể trong sinh hoạt của Người Việt thì hầu như khắp nơi đều bị đánh phá khiến nội bộ lủng củng; một cộng đồng bị xé thành hai, thành ba; hàng ngũ cựu quân nhân, một tổ chức được coi là có kỷ luật và nhờ tinh thần huynh đệ chi binh rất gắn bó với nhau, nhưng một số hội đoàn do thiếu tỉnh táo cũng bị gom bi biến thành một công cụ cho một tổ chức tay sai; cuối cùng là Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, một Văn Đàn từng được Văn Bút Quốc Tế chính thức công nhận là một tổ chức của VNCH với lá quốc kỳ Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ thế mà còn bị chia rẽ và trở mặt đánh nhau túi bụi. Tuy VC hết sức quấy phá như thế, nhưng đến nay chúng vẫn không triệt nổi Khối Đoàn Kết Người Việt hải ngoại. Vì thế, CSVN phải đành xuống nước để cầu hòa; muốn Hòa thì phải tìm cách Thỏa Hiệp. Xin nhớ rằng, chính trị là một nghệ thuật thỏa hiệp (Politique est un art de compromis) và trong tiến trình nầy nếu CSVN muốn Thỏa Hiệp thì trước hết phải giả vờ đầu hàng Mỹ, thứ đến là ve vãn CĐNVHN, đặc biệt là giới trí thức khoa bảng.
Với sách lược nói trên và trong tình thế hiện tại, kẻ đóng vai trò du thuyết để đạt được thỏa hiệp với hải ngoại, theo đánh giá của đảng CSVN, thì không ai thích hợp hơn ông Hoàng Minh Chính, một lý thuyết gia đầy đủ kinh nghiệm; một người có tính chiến đấu cao; một tên xung kích quyết tử đánh chết bỏ; điển hình và cụ thể là năm 1950, trong vai đặc công, ông HMC đã dẫn một đội cảm tử đánh sân bay Gia Lâm ở Bắc Việt. Riêng đối với tầng lớp chống Cộng, đặc biệt là các nạn nhân CSVN ở hải ngoại thì phần lớn đều biết ông HMC là người từng bị Đảng CSVN gắn cho danh hiệu là một tên chống đảng cực kỳ phản động sau Trần Độ. Thử hỏi, một người mệnh danh là thủ lãnh của phong trào đối kháng chống chế độ trong nước như ông HMC mà ra hải ngoại tiếp tay với Tập Thể Tị Nạn chống Cộng Sản thì ai mà không tin; mới nghe ai cũng tin tưởng là ông HMC là người đã nắm được chính nghĩa tuyệt đối. Biết rằng, năm 1954, chiêu bài Chống thực dân Pháp, giải phóng quốc gia , thì Việt Minh Cộng sản đã nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối. Hiện tại, năm 2005, ai là người chống Cộng Sản giải phóng quê hương thì người đó nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối.
* Sơ hở một cách ấu trĩ của Đảng CSVN
Do tin tưởng là ông HMC đã nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối, hơn nữa ông lại là một người từng nêu cao ngọn cờ đối kháng từ hàng ngũ cao cấp nhất trong đảng CS. Với thành tích đó thì kế hoạch thỏa hiệp với hải ngoại để tiếp tục nắm giữ quyền lực của CSVN qua tay HMC thì không những nó sẽ lừa gạt được quốc tế, đặc biệt là chính giới Mỹ mà còn lừa gạt luôn cả khối người Việt chống Cộng cực đoan.
Thử hỏi một lý thuyết gia tốt nghiệp Đại Học Đông Phương Moscou; Viện trưởng viện Lý luận Mácxít; người từng viết Bá cáo chính trị cho Trường Chinh đọc trong Đại Hội VI để hướng dẫn đảng chuyển đổi từ Vị Thế Đối Đầu sang đường lối Sống Chung Hòa Bình với tư bản của Cút Xốp, một đề tài vô cùng khó khăn tế nhị; người đãø 3 lần bị chế độ bỏ tù; thử hỏi với thành tích cá nhân nổi bật như thế thì còn có ai hơn ông HMC. Khốn thay, đảng CSVN và ông HMC đã quá khinh thường hải ngoại nên đã vấp phạm nhiều sai lầm trầm trọng; làm một việc Đối Nhân Tiếp Vật trái ngược hẳn với những gì mà Hà Nội đã làm từ trước khiến lá bài của ông HMC bị cháy mốt cách thê thảm vì lý do:
1. Đảng quá hấp tấp vội vàng trong vấn đề đưa ra phương án Bàn Tròn Ba Bên , một hình ảnh dễ gây dị ứng cho các nạn nhân CSVN, họ từng kinh hãi vì hệ lụy của cái được gọi là Chính Phủ Ba Thành Phần và Hội Đồng Hòa Giải Hòa Hợp Quốc Gia Dân Tộc gồm Ba Thành Phần trong việc thi hành Hiệp Định Paris để Chấm Dứt Chiến Tranh&Tái Lập Hòa Bình tại VN ; người CS vội quên cái tội phản bội và vi phạm Hiệp định Paris, được coi là một vụ lường gạt trắng trợn và lớn nhất trong lịch sử VN cận đại mà CSVN đã dối gạt quốc tế, và toàn thể dân Miền Nam không bao giờ quên được.
2. Coi thường hải ngoại, bất chấp dư luận, đưa những nhân vật mà ai cũng biết là đảng viên Cộng Sản ra làm đại diện cho trí thức hải ngoại và trí thức trong nước tỉ như hai trường hợp dưới đây:
a. Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi được ông HMC ca tụng và chỉ định là người đại diện trí thức hải ngoại:
Vào ngày 28-9-05, tại Đại học Harvard khi được đảng cho phép, ông HMC đã phùng mang trợn mắt tố cáo xả láng đảng, lợi dụng cơ hội nầy ông vội chỉ định ngay Bs Nguyễn Xuân Ngãi là người đại diện trí thức hải ngoại cho phương án Bàn Tròn Ba Bên; hành động hấp tấp nầy đi đôi với việc đảng chấp thuận để Bs Ngãi bảo lãnh cho ông HMC lưu trú tại nhà Bs Ngãi trong thời gian chửa bệnh ở Hoa Kỳ đã nói cho chúng ta thấy rõ các sơ hở vụng về và quá ấu trí của nhà cầm quyền Hà Nội trong tiến trình cầu hòa để tìm cách thỏa hiệp với hải ngoại. Lý do, phần lớn các giới Quân, Cán, Chính VNCH cũ còn sinh hoạt đều biết; Bs Nguyễn Xuân Ngãi, hiện là phó chủ tịch Đảng Nhân Dân Hành Động, một đảng mới nghe danh xưng thì có người lầm tưởng là một tổ chức chống cộng tích cực. Nhưng xét kỷ lý lịch đảng viên thì toàn là một màu đỏ máu.
Theo hồ sơ tình báo của VNCH, trước năm 1975, khi còn là sinh viên năm thứ 3 Đại Học Y Khoa Sài Gòn thì Bs Nguyễn Xuân Ngãi từng giữ chức vụ Tổâng Thư Ký; Ngãi là một phần tử đấu tranh cực đoan triệt để chống Mỹ-Ngụy của băng đảng Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi; Dương Văn Đầy, Nguyễn Huyên, Cao Lập, Lý Quý Chung, Nguyễn Chánh Trung v.v. Nhóm nầy thường cấu kết với một số học sinh thân Cộng của trường kỹ thuật Cao Thắng xuống đường biểu tình đả đảo chống phá chế độ VNCH. Biết rằng, bọn nầy sau đó vì sợ cơ quan an ninh VNCH lùng bắt nên phải trốn vào chiến khu theo đảng, phần lớn được đào tạo ngành tình báo; đương nhiên đã trở thành đảng viên CS nòng cốt. Một đặc điểm khác khiến ông HMC phải giới thiệu Bs Ngãi làm đại diện cho giới trí thức hải ngoại vì lý do, Ngãi hiện giữ chức Phó cho ông Nguyễn Sĩ Bình, một kỹ sư được đào tại Mỹ, đương kim Chủ tịch đảng Nhân Dân Hành Động mà có thời gian ngắn trước đây từng bị CS Hà Nội bắt bỏ tù vì tội lập đảng chống Cộng trong nước. Điều đáng nói là khi thả Bình, thì tên Tổng Bí Thư thiến lợn Đỗ Mười đã công khai đánh bóng Nguyễn Sĩ Bình (NSB) bằng cách nói Mặc dầu Bình là một tên cực kỳ phản động phá hoại đất nước, nhưng vì đại nghĩa dân tộc, đảng vẫn tha thứ . Mẹ kiếp chúng, thử hỏi VC đã chặt đầu mổ bụng hằng triệu người thì sá chi một tên vô danh như kỹ sư NSB; khi bắt không ai biết, mà khi thả thì lại rầm rộ để hợp thức hóa cho bọn nầy là dân chống cộng thứ thiệt. Ngay Bs Ngãi cũng được hưởng đặc ân như NSB; bằng chứng Bs NXN về VN mở khóa đào tạo cấp tốc Tim-Mạch cho các bác sĩ tại Sai Gòn trong một thời gian ngắn; khi mở khóa thì chẳng ai hay biết, mãn khóa lại bị VC tố cáo, gắn cho nhãn hiệu gián điệp Mỹ để lấy cớ trục xuất, thế là đảng NDHĐ của Nguyễn Sĩ Bình và Nguyễn Xuân Ngãi được Hà Nội tô son trát phấn tuyên dương là một đảng chống Cộng Số Dzách còn ai hơn. Việc HMC giới thiệu Bs Nguyễn Xuân Ngãi đại diện cho trí thức hải ngoại, tức là đảng đã bố trí một đảng viên CS hải ngoại vào ngồi trong chiếc chiếu thống trị còn ai chen chân lọt. Đúng là vô ra chỉ là thằng cha VC.
b. Giáo sư Trân Khuê, một học giả kiêm lý thuyết gia Cộng sản:
Cũng thời gian chữa bệnh tại Hoa Kỳ, ông Hoàng Minh Chính sẵn dịp thuận tiện đã giới thiệu luôn học giả Trần Khuê, được xem là nhân vật thứ hai của Phong Trào Dân Chủ; ông Khuê, tác giả sách Đối thoại năm 2000 được chính thức làm đại diện cho giới trí thức trong nước. Việc bổ nhiệm của ông HMC được bọn chóp bu CS đánh giá là vô cùng thích hợp vì, Giáo sư Trần Khuê cũng được coi là nhân vật hàng đầu trong phong trào đối kháng chống đảng như ông HMC; điều nổi bật, học giả Trần Khuê lại là con người có khả năng kết hợp được hai yếu tố quyết định để đóng trò thỏa hiệp, là tính chất sắt máu quyết liệt của cựu tướng Trần Độ, và sự khéo léo dễ dàng thỏa hiệp (bên ngoài) của Hoàng Minh Chính. Đó chính là những yếu tố cần thiết để thành công trong công tác khống chế tầng lớp trí thức của VNCH cũ còn kẹt lại tại Miền Nam. Vì lý do nói trên nên một số nhà tình báo ngoại giao các nước Âu châu đánh giá học giả Trần Khuê là nhà tình báo và gián điệp lỗi lạc chuyên trách văn hóa trong nước. Hơn ai hết, ông ta còn là người nắm vững được tư tưởng của giới trí thức Miền Nam hiện đang nín thở qua sông . Đặc biệt vị học giả Trần Khuê khi đối thoại rất khéo và lập trường bên ngoài có vẻ tròn như viên bi nhưng một ai đó mà dám cả gan động đến Bác Hồ của ông là thấy mồ tổ, ông gay gắt phê phán: Chỉ có lịch sử mới có quyền phê phán Bác Hồ thân mến của chúng ta .
Ngoài hai cái sơ hở chính kể trên, bọn phái khiển lại quá ngu dốt đi xúi tụi đàn em từng có dự mưu trong vụ HMDC/ 2005 để lén lút tán gẫu cái Bàn Tròn Ba Bên, lên tiếng để chối tội một cách vụng về. Thử hỏi có ai tra khảo đâu mà hết Bùi Tín viết bài lên tiếng chửi đổng và mắng xéo Người Việt Quốc Gia; rồi đến Vũ Thư Hiên lại thuê cò mồi bày trò phỏng vấn để hắn ta có cơ hội thanh minh thanh nga giùm cho bọn thống trị trong nước. Ngoài ra, Hiên còn đặt điều khoe là có bàn tay phối hợp nhịp nhàng và đồng bộ giữa Washington-Hà Nội để trộ nói cho thiên hạ biết chúng đang lo việc nhớn . Đúng thật là một bọn hạ mục vô nhân; chúng là những tên phản gián hạng bét chỉ lo đi săn tin vặt, có biết con mẹ gì hơn mà bàn chuyện Hòa Giải&Hòa Hợp.
Phần ông Hoàng Minh Chính, cho dù ông có vận dụng tối đa và được bọn tay sai tích cực hỗ trợ, ông mới tới được Harvard để nói cho giới trí thức Mỹ biết các sai trái, không lô gích và dõm của chủ nghĩa Cộng Sản quốc tế; quả thật ông HMC đã làm một công việc quá nhảm nhí, vì tại Hoa Kỳ đã có hằng triệu tác phẩm phê bình chủ nghĩa Cộng sản từ cả nửa thế kỷ nay đầu tới phiên ông. Riêng tại Quốc hội Hoa Kỳ thì ông HMC đã lớn tiếng tố cáo của chế độ, một việc làm vô bổ vì ai mà không biết tội ác của CSVN; biết đâu nhiều người còn thấu rõ hơn ông HMC; có điều người nói, ông biết nhưng không dám nói sự thật; lý do, trước sau ông HMC chỉ làm một công tác theo đơn đạt hàng của bạo quyền Hà Nội. Có điều đáng lưu ý, ngoài phần tố cáo chế độ, ông HMC lại kín đáo nhắn với Quốc Hội Mỹ nên cấp cho ông một bằng chứng tại tòa , kiểu Trade Mark, chứng nhận ông là Nhà độc quyền đấu tranh Dân Chủ , để rồi từ đó ai muốn Dân Chủ hãy theo ông (Theo ký giả Đổ Sơn&Tường Thắng đài SBTN). Đi chửa bệnh mà ông lại quá huỗn ngược xuôi như vậy chẳng qua để chứng minh, ông là một nhân vật đối kháng hạng bự; người đang nắm lá cờ đầu của Phong Trào Dân Chủ VN và một người có thể giúp hải ngoại nói chuyện với bọn cầm quyền trong nước.
Tuy nhiên nhìn chung, qua các hành động cụ thể của ông HMC trong thời gian ở Mỹ, cho tới tận nay, chúng ta thấy đảng CSVN và cá nhân ông HMC đã bị phạm nhiều điều lỗi lầm quá sơ đẳng, chứng tỏ đảng CSVN và ông Chính quá đần độn và lú lẫn như dưới đây:
Thứ nhất- Thiếu hiểu biết: qua nhà láng giềng (hải ngoại) mà vớ một tên vỗ ngực tự xưng trí thức hải ngoại rồi chỉ định làm đại diện hải ngoại mà không cần ý kiến ai thì quá hỗn láo; hơn nữa, ngay cả trong giới y khoa đã có mấy ai đánh giá cao Nguyễn Xuân Ngãi. Ông HMC không biết câu Nhập gia tùy tục
Thứ hai- Về mặt tổ chức và kỹ thuật thì việc tự ý chỉ định NXN làm đại diện hải ngoại không những tỏ ra vô lễ với NVHN mà còn tỏ ra ngu dốt tố cáo cho thiên hạ biết, NXN là người của CSVN. Thử hỏi còn làm ăn gì được nữa.
Thứ ba - CSVN tưởng là Phan Văn Khải đã qua Mỹ, nhận làm tôi tớ cho quan thầy Mỹ thì bọn chống Cộng hết vốn, đã được hóa giải do đó phái HMC, người đầy thành tích chống Cộng nói chuyện với hải ngoại thì ai mà chẳng tin. Thử hỏi, cái được gọi là nhà dân chủ HMC, mà cách hành sử như thế thì làm sao có thể bàn đến việc đấu tranh dân chủ. Chưa có quyền mà đã phách lối hỗn láo coi cộng đồng hải ngoại như cỏ rác thì có đáng được goi là Nhà Dân Chủ không? Thủy chung HMC vẫn mang nặng bản chất độc tài, đảng trị của bọn CS. Chỉ mấy thằng ngu và ăn cơm sú mới tin được ông.
Điều đáng ngạc nhiên là cho đến nay, chưa ai thấy ông HMC đưa ra một đề nghị, hay một biện pháp nào để loại bỏ chế độ bạo tàn CSVN. Tựu chung, những hành động của ông trong thời gian được phép đi chửa bệnh là đem đi áp dụng tất cả mưu lược của CSVN để lừa gạt hải ngoại; tìm cách thỏa hiệp để tiếp tục nắm quyền; đầu hàng Hoa Kỳ và ve vãn hai ngoại không ngoại mục đích củng cố quyền lực. Chỉ có thế thôi.! Người ta nói Xem cây thấy quả. Qua các hành động của HMC đủ thấy CSVN quá kém, dấu đầu bị hở đuôi, tưởng dùng HMC ắt sẽ nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ chẳng thuyết phục được ai mà còn làm trò cười cho thiên hạ. Nếu ông HMC quả thật là người yêu nước, đề nghị ông cố thuyết phục nhà cầm quyền Hà Nội phải lập tức: ngưng ngay việc khủng bố; bỏ trò lừa bịp để che mắt quốc tế bằng cách thả một bắt thêm hai; quan trọng nhất phải lập tức trả lại quyền Dân Tộc Tự Quyết cho Nhân dân VN; cho phép người dân được hưởng Tự Do&Dân Chủ; nhớ rằng Tự Do &Dân Chủ đâu phải miếng thịt hay con cá muốn mua giờ nào cũng được mà phải có sự chuẩn bị Dân Chủ.Trước là phải tạo cơ hội cho họ học tập để biết thế nào là Tự Do&Dân Chủ cụ thể là Tự Do Ngôn Luận bằng cách tự do phát hành báo mà không bị Nhà Nước kiểm duyệt. Một khi người dân đã hưởng được dân chủ, họ sẽ tự ý lựa chọn người đại diện nói chuyện với đảng để bàn công cuộc cứu dân cứu nước. Lúc đó hải ngoại sẽ tận lựïc tối đa để yểm trợ quốc nội. Nếu chế độ bạo quyền Hà Nội cứ mãi sử dụng âm mưu để tiếp tục lừa gạt đồng bào và hải ngoại, thì ắt một ngày không xa, do tức nước vổ bờ nhân dân sẽ nổi dậy thì bọn CS sẽ không còn có đất chôn thây. Xin ông Hoàng Minh Chính hiểu cho.
Mong thay.
Phùng Ngọc Sa
No comments:
Post a Comment