Trương Minh Hòa
Đảng cướp siêu Cộng Sản Việt Nam, tức là Việt Cộng, do tên đại quốc tặc Hồ Chí Minh thành lập ngày 2-3-1930 đến nay vẫn còn tồn tại là nhờ khai thác chủ nghĩa "Nô Lệ" bằng nhiều hình thức, được "điều nghiên" và canh tân cho phù hợp với tình hình thế giới; đảng Cộng Sản và Hồ Chí Minh "biến nhân dân Việt Nam thành nô lệ" từ thế hệ nầy đến thế hệ khác bằng nhiều thủ đoạn tinh vi qua tuyên truyền lếu láo, lợi dụng mồ hôi, xương máu, sinh mạng của hàng triệu người dân Việt Nam qua chiêu bài: "đánh Tây dành độc lập, đánh Mỹ cứu nước"; đó là siêu tổ chức bất lương, với "nghiệp chuyên" khai thác nô lệ bằng nhiều hình thức, uyển chuyển theo tình hình, qua mặt được cả Liên Hiệp Quốc, các siêu cường dân chủ đương đại trên thế giới. Ngày nay tổ chức siêu buôn bán nô lệ vẫn hoạt động, khai thác tối đa: "con người là tư bản quí báu "như lời dạy của Hồ Chủ Tịch, khai thác nô lệ một cách đều đặn, được bao che bởi hệ thống luật rừng trong nước" sáng tạo lẫn tối tạo "tự biên tự diễn" và "điều phối "với luật di trú từng nước trên thế giới, phối hợp với pháp lý quốc tế về di dân nên chế độ Việt Cộng vẫn tồn tại, tiếp tục buôn người một cách công khai.
Đảng CSVN phát triển nghiệp vụ khai thác nô lê qua nhiều hình thức: bóc lột mồ hôi, xương máu, sinh mạng của nhân dân miền bắc sau 1954, biến họ thành: "Giai cấp nô lệ thời thượng", được cổ động qua những văn nô như Đoàn Trung Thông:
"Bàn tay ta làm nên tất cả.
Với sức người, sỏi đá biến thành cơm"
Đảng cướp siêu Cộng Sản Việt Nam, tức là Việt Cộng, do tên đại quốc tặc Hồ Chí Minh thành lập ngày 2-3-1930 đến nay vẫn còn tồn tại là nhờ khai thác chủ nghĩa "Nô Lệ" bằng nhiều hình thức, được "điều nghiên" và canh tân cho phù hợp với tình hình thế giới; đảng Cộng Sản và Hồ Chí Minh "biến nhân dân Việt Nam thành nô lệ" từ thế hệ nầy đến thế hệ khác bằng nhiều thủ đoạn tinh vi qua tuyên truyền lếu láo, lợi dụng mồ hôi, xương máu, sinh mạng của hàng triệu người dân Việt Nam qua chiêu bài: "đánh Tây dành độc lập, đánh Mỹ cứu nước"; đó là siêu tổ chức bất lương, với "nghiệp chuyên" khai thác nô lệ bằng nhiều hình thức, uyển chuyển theo tình hình, qua mặt được cả Liên Hiệp Quốc, các siêu cường dân chủ đương đại trên thế giới. Ngày nay tổ chức siêu buôn bán nô lệ vẫn hoạt động, khai thác tối đa: "con người là tư bản quí báu "như lời dạy của Hồ Chủ Tịch, khai thác nô lệ một cách đều đặn, được bao che bởi hệ thống luật rừng trong nước" sáng tạo lẫn tối tạo "tự biên tự diễn" và "điều phối "với luật di trú từng nước trên thế giới, phối hợp với pháp lý quốc tế về di dân nên chế độ Việt Cộng vẫn tồn tại, tiếp tục buôn người một cách công khai.
Đảng CSVN phát triển nghiệp vụ khai thác nô lê qua nhiều hình thức: bóc lột mồ hôi, xương máu, sinh mạng của nhân dân miền bắc sau 1954, biến họ thành: "Giai cấp nô lệ thời thượng", được cổ động qua những văn nô như Đoàn Trung Thông:
"Bàn tay ta làm nên tất cả.
Với sức người, sỏi đá biến thành cơm"
Và tập đoàn siêu cướp bốc lột tàn tệ sức con người: "Làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm, ngày thường chưa xong, làm thêm ngày nghỉ" với những chiêu bài vắt cạn sức lao động con người qua hình thức thi đua được tổ chức, phát động rần rộ nhiều lần trong năm, là động cơ thúc dục nô lệ đem hết sức mình ra để làm theo chỉ tiêu của đám chủ nhân đưa ra: "Đây mùa thi đua nở trong lòng người, toàn dân Việt Nam ta quyết thi đua ... thi đua, thi đua trừ đói; thi đua, thi đua trừ rét; thi đưa thi đua chống quân ngoại xâm ...". Cảnh đàn ông đi lính, đàn bà đi phu là thảm họa cho nhân dân miền Bắc dưới chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, làm ngày, làm đêm mà không đủ sống, đã thế mà còn bị hệ thống đảng cướp kiềm kẹp từ chi bộ đến chi đoàn, tinh thần luôn bị khủng hoảng bằng hình thức họp hành, tự kiểm, đấu tố lẫn nhau để tranh miếng ăn. Đây là chính sách khai thác nô lệ "hiện đại", khiến cho người nô lệ bị mệt mỏi thể xác, tinh thần thường trực, nên khi được nghỉ, chỉ tìm giấc ngủ, mà không còn nghỉ đến chuyện đứng lên lật đổ chế độ. Ngày xưa, các bạo chúa Ai Cập, Tần Thủy Hoàng bắt dân xây dựng những công trình đô sộ, người lao nô làm mệt cả ngày, nhưng họ không bị cảnh họp hành thường trực để tự phê, đấu tố nên so ra thì nô lệ thời xưa còn thoải mái hơn nô lệ dưới chế độ Cộng Sản rất nhiều.
Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, thanh niên thuộc những gia đình quân nhân cán chính miền Nam bị lùa sang Miên để chết, đó là thứ "nô lệ bộ đội" với cuộc sống cơ cực: ăn uống như tù, ở thiếu phương tiện như thầy tu, nhưng phải phát biểu như lãnh tụ; họ phải vừa làm lao động cải hoạt cho đơn vị và vừa cầm súng theo lịnh đảng, đây là thứ nô lệ mặc đồng phục nón cối dép râu, được che đậy bằng chiêu bài "nghĩa vụ quân sự", bị vắt sức lao động qua: "cơm chùa, gạo chợ, nước sông, công lính", trở thành công cụ cho cuồng vọng của tập đoàn đảng Cộng Sản. Đảng cướp Cộng Sản biến cả thế hệ thanh niên, phụ nữ, là mầm non đất nước thành nô lệ, lại được nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cảm tác, động viên, động não, theo chính sách trước sau như một của đảng trong việc biến nhân lực thành nô lệ: "Em ở nông trường, em ra biên giới", là nhạc sĩ gốc miền Nam, từng được ưu đãi, nhưng đây là thứ "ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản", được phong quân hàm thiếu tá bội đội Việt Cộng sau khi" nối Còng tay lớn" với Việt Cộng từ 1975, là người đồng lõa với đảng cướp và tổ chức buôn người thời đại nầy, thế mà vẫn có kẻ tâng bốc, đánh bóng" đóa hoa vô thường" ở hải ngoại.
Sau 1975, tình trạng biến cả nước thành lao nô qua các công trình thủy lợi, lao động xã hội chủ nghĩa không được trả lương hàng năm đến vài ba tháng; tàn tệ hơn là lao nô phải tự mua sắm dụng cụ như dá, xẻng, cuốc ... cơm, nước tự túc và khi bị tai nạn, thì lao nô đành phải "khắc phục" chịu đựng, không có "chế độ" bồi thường; tình cảnh nầy còn hơn cả thời các vua chúa Ai Cập bắt dân nô lệ xây Kim Tự Tháp cách đây hơn 4 ngàn năm. Thời kỳ đổi mới vì không kham nổi nền kinh tế lạc hậu, lại điều hành bởi những "đại kinh tế gia" có trình độ cao cấp, đỉnh cao trí tuệ, từ các "đại học sơ cấp trường làng" với lối quản lý kinh tế bằng súng, nhà tù, sau khi thành đồng vách sắt Liên Sô và toàn bộ các nước Đông Âu sụp đổ, thay đổi cán cân quyền lực quốc tế; tuy nhiên chủ trương" buôn bán nô lệ "vẫn là thượng sách để giữ đảng bền, cán bộ giàu, tiếp tục đè đầu cởi cổ dân như cũ, thì không bao giờ thay đổi, dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, nếu chế độ Cộng Sản chưa bị sụp đổ. Tổ chức buôn bán nô lệ siêu đẳng Việt Cộng phát triển mạnh từ quốc nội đến hải ngoại, nâng cấp siêu quốc gia và vẫn hoạt động không ngừng:
1. TRONG NƯỚC:
- Mời gọi và cấu kết chặt chẻ với các doanh nhân ngoại quốc bốc lột sức lao động rẻ mạt, nên hệ thống các công ty ngoại quốc có mặt tại nhiều nơi trên đất nước.
- Từng đem lao nô sang trả nợ cho các nước trong khối Cộng Sản sau cuộc chiến Việt Nam, nên tại các nước Đông Âu, xuất hiện lớp nô lệ Việt Nam, làm việc cực nhọc, bị bại đãi tàn tệ. Lao nô phát triển không ngừng, nên hàng năm có hàng chục ngàn người bị đưa sang làm việc ở nhiều nước: Mã Lai, Nam Dương, Đài Loan, Nam Hàn, Trung Đông song hành với nghề tú ông, tú bà, tú cô, tú cậu bán cả phụ nữ cho các động mãi dâm, những người đàn ông tàn tật, già nua ở các nước bất cứ ai có tiền là mua được như một món hàng, thậm chí được quảng cáo trên internet, trưng bày giữa chợ ở Nam Hàn do đó phụ nữ không khác gì món hàng "quốc doanh", mà đảng viên Cộng Sản đánh giá là "chất lượng cao" để trao đổi với những bạn hàng có dịch vụ mãi dâm trong tinh thần "lao tư lưỡng lợi": phụ nữ do nhân dân sinh, nuôi lớn cung cấp (được bọn buôn người Việt Cộng coi đây là mỏ phụ nữ không bao giờ cạn), đảng chỉ làm môi giới, làm thủ tục để bán là hoàn thành một cách xuất sắc "nghiệp chuyên bán phụ nữ". Nô lệ ngày xưa bị những tay buôn người dùng vũ lực để bắt đem đi bán cho các chủ nhân giàu có, quyền thế; thì nô lệ ngày nay tại Việt Nam phải "tình nguyện" tự mình đưa tròng vào cổ để đi làm nô lệ vì bị gạt gẫm, tuyên truyền; muốn làm nô lệ cũng phải lo tiền, vàng, cầm cố nhà đất để được đưa sang làm nô lệ cho các nước xa lạ. Đó là sự sáng tạo, tàn bạo, dã man của tổ chức bán nô lệ siêu đẳng như Việt Cộng.
2. HẢI NGOẠI:
Với khoảng 3 triệu người Việt tỵ nạn, dù thoát khỏi gông cùm Cộng Sản, nhưng cũng có nhiều người trở thành "NÔ LỆ GIÁN TIẾP" cho siêu tổ chức bán nô lệ nầy từ nhiều năm qua mà không hay biết, trái lại có nhiều người còn cảm thấy rất ư là "hồ hởi phấn khởi" khi được về Việt Nam, tự nguyện trở thành "nô lệ" cho đảng Cộng Sản.
Mức độ sử dụng nô lệ, khai thác mồ hôi người Việt hải ngoại nhằm phục vụ cho chế độ Cộng Sản càng gia tăng theo thời gian, nhất là sau khi tổng thống Hoa Kỳ Bill Clinton xã vận, bang giao, ký thương ước và sau cùng kết thúc bằng việc gia nhập khối WTO dưới thời tổng thống George W.Bush.
Số tiền chắt chiêu từ những năm tháng làm việc đổ mồ hôi, được gởi về từ thời cấm vận là vài trăm triệu, nay tăng dần từ hàng tỷ, chục tỷ Mỹ Kim..hàng năm, tăng mà không giảm, đó là công sức đóng góp thật "chất lượng" của những người bỏ nước ra đi tìm tự do, vì không sống được với Việt Cộng, nay nhờ cần cù, đóng góp tiền từ mồi hôi làm việc cực nhọc để nuôi đảng. Những món tiền "mồ hôi" của người Việt hải ngoại gián tiếp đóng góp chẳng khác nào làm nô lệ gián tiếp cho Việt Cộng từ nhiều nguồn gốc: chính thức gởi về thân nhân qua các ngân hàng, chuyển tiền lậu và nhất là những người về thăm quê hương với dạng du lịch, du dâm, du hý...
Ngoài ra đảng siêu cướp Việt Cộng còn mở ra nhiều "chi nhánh khai nô lệ" (Slave Branchise) ở ngay tại hải ngoại và cử nhiều chi nhánh khác từ trong nước len lỏi vào các cộng đồng tỵ nạn, là hình thức khai thác "nô lệ" tinh vi, được ngụy trang bằng chiêu bài "từ thiện" hay "lạc quyên đóng góp xây dựng chùa, nhà thờ nhờ mồ hôi của những "nô lệ hải ngoại" đóng góp nên đảng và nhà nước Việt Cộng nhẹ được gánh nặng ngân sách lo "xóa đói giảm nghèo" và từ đó nhân dân nghèo cảm thấy dể chịu, họ chỉ cám ơn những "người nô lệ" có tấm lòng VÀNG ở hải ngoại với "nhiễu điều phủ lấy giá gương" mà không nhìn thấy bàn tay ĐỎ bợ hết từ mồ hôi, công sức nên dân trong nước an tâm làm "nô lệ" mà không đứng dậy lật đổ chế độ chủ chốt, đầu nậu nô lệ.
Đó là lý do giải thích vì sao mà chế độ Cộng Sản đã hội đủ điều kiện ắt có và đủ để sụp đổ từ lâu do tham nhũng, bè cánh phân hóa trong nội bộ rả rời thế mà đảng và nhà nước vẫn còn tiếp tục cai trị. Sự gia tăng, đóng góp túi tiền cho đảng cướp càng nhiều từ giai cấp "nô lệ gián tiếp" ở hải ngoại, trở thành nguồn tài chánh "vĩ đại" của đảng, nên nô lệ Việt kiều được đảng nâng cấp từ: "bọn đĩ điếm du côn" thành: "khúc ruột nghìn dậm nối liền"; cứ trung bình mỗi Việt kiều cũng phải tốn hàng chục ngàn Mỹ Kim cho mỗi lần về, thử hỏi con số hàng trăm ngàn người đổ về hàng năm vào những dịp Tết, Giáng Sinh, phải rất nhiều.
Những người hay thường về Việt Nam để đóng góp "mồ hôi" cho siêu tổ chức bán nô lệ Việt Cộng có đời sống cơ cực như nô lệ, cày hai, ba jobs, tiết kiệm từng đồng, không dám chi tiêu như những năm chưa bén hơi chuyến về một lần an toàn, tất cả đều dồn vào "chuyến du lịch Việt Nam" sắp tới, sau khi đã làm xong một chuyến về quê "ăn chùm khế ngọt, thăm lại cây đa bến cũ" mà trút cạn hầu bao dành dụm bao năm và những chưn hụi chết; khi về thì hào sảng ăn chơi, lo lót với những người trong tổ chức bán nô lệ Việt Cộng từ phi trường đến địa phương thật là đắng cay, đừng tưởng thoát khỏi chế độ "hộ khẩu" thì chế độ nô lệ tiếp tục. Người dân trong nước bị đảng và Bác biến thành nô lệ thì không có gì là ngạc nhiên, nhưng thực tế thì đảng Cộng Sản cũng đã biến những người hải ngoại thành nô lệ từ lâu mà lòng vẫn "phơi phới" sau những chuyến về thăm nhà ngắn ngũi với thời gian ít nhưng tốn tiền nhiều. Đảng siêu cướp Việt Cộng đã dùng "Blackmail" gia đình để khai thác tối đa cả cả mồ hôi của những người không còn bị ràng buộc bởi đảng và nhà nước nữa.
Theo thống kê mới nhất, thì trong 6 tháng năm 2008, sơ sơ cũng có khoản 6 tỷ Mỹ Kim chính thức được gởi về qua hệ thống ngân hàng, chưa kể đến hàng cục tỷ khác lòn vào các cơ sở chuyển lậu như mạng lưới thiên la địa võng khắp từ Mường Tè đến mũi Cà Mau. Điều mà các tay đầu nậu bán nô lệ trực, gián tiếp Bắc Bộ Phủ rất ư là "hồ hởi phấn khởi"; số tiền của hàng chục ngàn lao nô gởi về cũng phải hàng tỷ Mỹ Kim nên tiền thu được từ "bán nô lệ trực và gián tiếp" từ "con người là tư bản quí báu" hơn cả tổng số: xuất cảnh quốc gia (gồm bán gạo, cà phê, dầu thô..), tiền cấp viện từ các ngân hàng quốc tế,.....như vậy tổ chức buôn bán và khai thác nô lệ siêu đẳng Việt Cộng chỉ cần ngồi không rung đùi mà lòng vui sướng vô cùng, đúng như hai câu ca dao thời đại:
"Tiền vô như nước sông Đà.
Tiền ra nhỏ giọt như cà phê phim.
Thế mấy biết cái nghề "buôn bán nô lệ", là nghề không vốn, chỉ cần có thủ đoạn là vẫn tồn tại, thịnh hành, hình thái uyển chuyển, biến đổi, như con siêu vi trùng H.N trong di truyền bịnh cúm gia cầm, có khả năng thay đổi các chỉ số để phù hợp với môi trường. Như vậy, nhờ sức lao nô của toàn dân Việt Nam, từ quốc nội đến hải ngoại mà tổ chức siêu buôn bán nô lệ Việt Cộng càng thu nhiều lợi nhuận số tiền từ mồ hôi do con người lao nô đủ dạng mang về cũng tròm trèm 30 tỷ Mỹ Kim, giúp cho các chủ nhân Bắc Bộ Phủ trở thành triệu, tỷ phú Tiền Mỹ, từ đó họ có dư tiền để tấn chiếm hải ngoại, hầu khai thác "toàn bộ" sức lao động của khoản 3 triệu lao nô gián tiếp nhưng "cực kỳ chất lượng" nầy. Đó là lý do tại sao mà đảng Cộng Sản ban hành nghị quyết 36 từ 2004 do Phan Diễn ký.
Thời tổng thống George.W.Bush cha, chính sách "Trật Tự Mới" nhằm đem thực phẩm, thuốc men giúp những nước nghèo ở Phi Châu để cải thiện tình trạng dân chủ, nhân quyền, với quan niệm "kinh tế làm thay đổi chính trị". Sang đến thời ông tổng thống Bill Clinton, tiếp nối sách lược "Trật Tự Mới", nhưng lại "đi chệch hướng" khi áp dụng với các nước Cộng Sản; ông Bill clinton hình như vẫn còn ngây thơ như dạo còn là sinh viên, trốn lính, ủng hộ cho phong trào phản chiến trong chiến tranh Việt Nam, nên không biết chiến lược cơ bản của Cộng Sản là: "khi thoái trào lùi tạm một bước, lúc cao trào, tiến lên ba bước", cho nên ông đi xa hơn, gần gũi với Trung Cộng trở thành đối tác buôn bán, trao đổi cả những bí mật quốc phòng qua cái gọi là: "bạn hàng hợp tác" nhằm che đậy những bí ẩn bên trong. Sự kiện ông Bill Clinton nhận tiền của tình báo Trung Cộng qua tay điệp viên John Huang để trang trải cho chi phí vận động ứng cử tổng thống, là nguyên do mà ông Bill chịu nhiều áp lực, nhượng bộ Bắc Kinh dài dài, dù ngoài miệng thường lên án Trung Cộng vi phạm nhân quyền, nhưng đây là thủ đoạn "đưa cao đánh khẽ" cho có vẻ là một tay lãnh đại đệ nhất siêu cường; nhưng bên trong giúp cho Trung Cộng rất nhiều, đáng đồng tiền bát gạo là được qui chế tối huệ quốc, để dọn đường gia nhập vào WTO, nghênh ngang với các siêu cường Âu Mỹ.
Hình như ông Bill Clinton chịu áp lực của Trung Cộng, hoặc có mật ước thế nào, nên ông Bill mới bị lọt vào: "tương kế tựu kế" của Bắc Kinh, xã vận cho Việt Cộng, và sau cùng là Việt Cộng luồn lách ăn tiền Mỹ mà làm đầy tớ trung thành cho Trung Cộng. Một điều dễ nhận ra là: sau khi Liên Sô sụp đổ, thì Trung Cộng thừa biết vị thế của mình trong khối Cộng Sản Quốc Tế tàn dư, trước sau gì cũng xỏ mũi được con chó đói Việt Cộng, do đó mới cho chuyện xã vận cho Việt Nam? Những bí mật nầy chắc phải đợi 25 năm mới biết qua luật giải mật.
Sau 1975, nếu Hoa Kỳ áp dụng cấm vận trường kỳ, tức là cấm các công ty nào vào Việt Nam làm ăn, thời Reagan, bị phạt ít nhất 5 năm tù; nếu không xỏ lá như ông Bill Clinton hình như chịu áp lực, trúng kế Trung Cộng, thì Việt Cộng bị kiệt quệ kinh tế, và đã sụp đổ trước thiên niên kỷ thứ ba, là điều có khả năng lắm. Rất tiếc nhờ những" nhà dân chủ" gốc phản chiến, có nhiều tham vọng chính trị nhưng không có nhiều tiền, nên Trung Cộng mới thừa thắng xông lên sau khi chi tiền, lòn vào tận tòa Bạch Cung, đi từ thắng lợi nầy sang thắng lợi khác, thế là các nhà đại tư bản phải mất hàng trăm tỷ Mỹ Kim hàng năm vì bị Trung Cộng chơi xỏ bằng hàng hóa nhái, giả, giá hạ rất nhiều. Những người ngây thơ nhưng với bộ mặt giả CẤP TIẾN đã vô tình làm lợi cho kẻ ác bằng cách CẤP TIỀN cho những nước Cộng Sản tàn dư, mà đáng lẽ ra thì các nước Cộng Sản còn lại phải sụp đổ như quân cờ Domino của ngoại trưởng Dallas, dưới thời tổng thống Eisenhower thời chiến tranh Đông Dương. Trong cuộc chiến tranh lạnh, tất cả nước nước Cộng Sản đều bị cấm vận, nên mọi giao thương chỉ giới hạn trong các nước cùng ý thức hệ; khi Liên Sô và toàn bộ hệ thống các nước Cộng Sản hùng mạnh, tiên tiến nhất ở Đông Âu sụp đổ, thì Việt Nam lâm vào tình trạng "cực kỳ khó khăn" nếu không có ông Bill clinton xã vận, bang giao, mở cửa, và từ đó người Việt "gánh dầu vượt biển" năm nào, nay hồ hởi phấn khởi "gánh tiền đô la" về giúp đảng Cộng Sản phục hồi. Nếu không thì Việt Cộng có khả năng sụp đổ từ lâu, đó là sự bất hạnh của dân tộc, mà trong số những nguyên do làm cho chế độ CSVN kéo dài là có cả bàn tay, mổ hôi của những người" vượt biển tìm tự do" trước đây, nay trở thành" Việt kiều hồi hương yêu nước".
Trung Cộng là tay điếm đàng quốc tế, họ nhảy vào khi thấy có kết quả, như buôn bán, thấy có lời thì mới tiếp tục, bằng không thì "Chẩu" sớm, cho nên kỳ vận động ứng cử đảng Dân Chủ, nếu bà vợ của ông Bill là Hillary Clinton có khả năng trở thành ứng viên đảng, thắng ông Barack Obama, và hy vọng trở thành nữ tổng thống đầu tiên, thì họ không để bà Bill phải vất vả vừa vận động lá phiếu và vừa vận động tài chánh, và dĩ nhiên là bà không cần phải lo thanh toán những cái Bills hơn 20 triệu, mọi thứ đều có các chú Ba trong bóng tối giúp mà. Một sự thật phủ phàng, đi ngược hoàn toàn giá trị đạo lý, tinh thần dân chủ là: tổ chức Liên Hiệp Quốc, các siêu cường có truyền thống dân chủ, tôn trọng nhân quyền; thế mà họ cho phép siêu tổ chức bán nô lệ cũng gia nhập, tiếp đón như thượng khách, nên tổ chức siêu buôn bán nô lệ Việt Cộng vẫn hoạt động công khai, thỉnh thoảng họ còn nhận được tiền để tổ chức hội thảo, ngăn ngừa nạn buôn bán phụ nữ theo chương trình Liên Hiệp Quốc. Tất cả các nước đều lên án bọn bất lương, nên những ai mua bán đồ gian, liên hệ đến kẻ gian... đều chịu trách nhiệm trước pháp luật; thế mà các lãnh đạo quốc gia dân chủ lại cấu kết với bôn buôn người Việt Cộng, đáng chê trách.
Đảng Cộng Sản Việt Nam tồn tại là nhờ chính những "kẻ thù" từ mọi giai cấp "trí, phú, địa hào".... ngày nay có cả người Việt hải ngoại đóng góp "mồ hôi" để cho nhà nước và đảng vẫn cai trị, khai thác "MỎ NGƯỜI" bằng nhiều hình thức. Do đó, nếu người dân trong nước đồng loạt đứng dậy và người Việt hải ngoại thôi, không đóng góp mồ hôi cho đảng nữa, thì sự sụp đổ của đảng siêu cướp nầy không xa, có khả năng xảy ra bất cứ lúc nào. Đây là bài toán nan giải, nhưng chắc chắc là mỗi người Việt Nam đều có sẵn trong đầu một đáp số." Hảy vùng lên hởi các nô lệ ở thế gian.".
Trương Minh Hòa
Thời tổng thống George.W.Bush cha, chính sách "Trật Tự Mới" nhằm đem thực phẩm, thuốc men giúp những nước nghèo ở Phi Châu để cải thiện tình trạng dân chủ, nhân quyền, với quan niệm "kinh tế làm thay đổi chính trị". Sang đến thời ông tổng thống Bill Clinton, tiếp nối sách lược "Trật Tự Mới", nhưng lại "đi chệch hướng" khi áp dụng với các nước Cộng Sản; ông Bill clinton hình như vẫn còn ngây thơ như dạo còn là sinh viên, trốn lính, ủng hộ cho phong trào phản chiến trong chiến tranh Việt Nam, nên không biết chiến lược cơ bản của Cộng Sản là: "khi thoái trào lùi tạm một bước, lúc cao trào, tiến lên ba bước", cho nên ông đi xa hơn, gần gũi với Trung Cộng trở thành đối tác buôn bán, trao đổi cả những bí mật quốc phòng qua cái gọi là: "bạn hàng hợp tác" nhằm che đậy những bí ẩn bên trong. Sự kiện ông Bill Clinton nhận tiền của tình báo Trung Cộng qua tay điệp viên John Huang để trang trải cho chi phí vận động ứng cử tổng thống, là nguyên do mà ông Bill chịu nhiều áp lực, nhượng bộ Bắc Kinh dài dài, dù ngoài miệng thường lên án Trung Cộng vi phạm nhân quyền, nhưng đây là thủ đoạn "đưa cao đánh khẽ" cho có vẻ là một tay lãnh đại đệ nhất siêu cường; nhưng bên trong giúp cho Trung Cộng rất nhiều, đáng đồng tiền bát gạo là được qui chế tối huệ quốc, để dọn đường gia nhập vào WTO, nghênh ngang với các siêu cường Âu Mỹ.
Hình như ông Bill Clinton chịu áp lực của Trung Cộng, hoặc có mật ước thế nào, nên ông Bill mới bị lọt vào: "tương kế tựu kế" của Bắc Kinh, xã vận cho Việt Cộng, và sau cùng là Việt Cộng luồn lách ăn tiền Mỹ mà làm đầy tớ trung thành cho Trung Cộng. Một điều dễ nhận ra là: sau khi Liên Sô sụp đổ, thì Trung Cộng thừa biết vị thế của mình trong khối Cộng Sản Quốc Tế tàn dư, trước sau gì cũng xỏ mũi được con chó đói Việt Cộng, do đó mới cho chuyện xã vận cho Việt Nam? Những bí mật nầy chắc phải đợi 25 năm mới biết qua luật giải mật.
Sau 1975, nếu Hoa Kỳ áp dụng cấm vận trường kỳ, tức là cấm các công ty nào vào Việt Nam làm ăn, thời Reagan, bị phạt ít nhất 5 năm tù; nếu không xỏ lá như ông Bill Clinton hình như chịu áp lực, trúng kế Trung Cộng, thì Việt Cộng bị kiệt quệ kinh tế, và đã sụp đổ trước thiên niên kỷ thứ ba, là điều có khả năng lắm. Rất tiếc nhờ những" nhà dân chủ" gốc phản chiến, có nhiều tham vọng chính trị nhưng không có nhiều tiền, nên Trung Cộng mới thừa thắng xông lên sau khi chi tiền, lòn vào tận tòa Bạch Cung, đi từ thắng lợi nầy sang thắng lợi khác, thế là các nhà đại tư bản phải mất hàng trăm tỷ Mỹ Kim hàng năm vì bị Trung Cộng chơi xỏ bằng hàng hóa nhái, giả, giá hạ rất nhiều. Những người ngây thơ nhưng với bộ mặt giả CẤP TIẾN đã vô tình làm lợi cho kẻ ác bằng cách CẤP TIỀN cho những nước Cộng Sản tàn dư, mà đáng lẽ ra thì các nước Cộng Sản còn lại phải sụp đổ như quân cờ Domino của ngoại trưởng Dallas, dưới thời tổng thống Eisenhower thời chiến tranh Đông Dương. Trong cuộc chiến tranh lạnh, tất cả nước nước Cộng Sản đều bị cấm vận, nên mọi giao thương chỉ giới hạn trong các nước cùng ý thức hệ; khi Liên Sô và toàn bộ hệ thống các nước Cộng Sản hùng mạnh, tiên tiến nhất ở Đông Âu sụp đổ, thì Việt Nam lâm vào tình trạng "cực kỳ khó khăn" nếu không có ông Bill clinton xã vận, bang giao, mở cửa, và từ đó người Việt "gánh dầu vượt biển" năm nào, nay hồ hởi phấn khởi "gánh tiền đô la" về giúp đảng Cộng Sản phục hồi. Nếu không thì Việt Cộng có khả năng sụp đổ từ lâu, đó là sự bất hạnh của dân tộc, mà trong số những nguyên do làm cho chế độ CSVN kéo dài là có cả bàn tay, mổ hôi của những người" vượt biển tìm tự do" trước đây, nay trở thành" Việt kiều hồi hương yêu nước".
Trung Cộng là tay điếm đàng quốc tế, họ nhảy vào khi thấy có kết quả, như buôn bán, thấy có lời thì mới tiếp tục, bằng không thì "Chẩu" sớm, cho nên kỳ vận động ứng cử đảng Dân Chủ, nếu bà vợ của ông Bill là Hillary Clinton có khả năng trở thành ứng viên đảng, thắng ông Barack Obama, và hy vọng trở thành nữ tổng thống đầu tiên, thì họ không để bà Bill phải vất vả vừa vận động lá phiếu và vừa vận động tài chánh, và dĩ nhiên là bà không cần phải lo thanh toán những cái Bills hơn 20 triệu, mọi thứ đều có các chú Ba trong bóng tối giúp mà. Một sự thật phủ phàng, đi ngược hoàn toàn giá trị đạo lý, tinh thần dân chủ là: tổ chức Liên Hiệp Quốc, các siêu cường có truyền thống dân chủ, tôn trọng nhân quyền; thế mà họ cho phép siêu tổ chức bán nô lệ cũng gia nhập, tiếp đón như thượng khách, nên tổ chức siêu buôn bán nô lệ Việt Cộng vẫn hoạt động công khai, thỉnh thoảng họ còn nhận được tiền để tổ chức hội thảo, ngăn ngừa nạn buôn bán phụ nữ theo chương trình Liên Hiệp Quốc. Tất cả các nước đều lên án bọn bất lương, nên những ai mua bán đồ gian, liên hệ đến kẻ gian... đều chịu trách nhiệm trước pháp luật; thế mà các lãnh đạo quốc gia dân chủ lại cấu kết với bôn buôn người Việt Cộng, đáng chê trách.
Đảng Cộng Sản Việt Nam tồn tại là nhờ chính những "kẻ thù" từ mọi giai cấp "trí, phú, địa hào".... ngày nay có cả người Việt hải ngoại đóng góp "mồ hôi" để cho nhà nước và đảng vẫn cai trị, khai thác "MỎ NGƯỜI" bằng nhiều hình thức. Do đó, nếu người dân trong nước đồng loạt đứng dậy và người Việt hải ngoại thôi, không đóng góp mồ hôi cho đảng nữa, thì sự sụp đổ của đảng siêu cướp nầy không xa, có khả năng xảy ra bất cứ lúc nào. Đây là bài toán nan giải, nhưng chắc chắc là mỗi người Việt Nam đều có sẵn trong đầu một đáp số." Hảy vùng lên hởi các nô lệ ở thế gian.".
Trương Minh Hòa
No comments:
Post a Comment