Phùng ngọc Sa
I. Hội Nghị Bảo Toàn Đất Tổ Kỳ II.
Nhật báo Người Việt số 6963, phát hành 30 tháng 12, năm 2004 đưa tin: Theo thông cáo báo chí của Hội Đồng Nam California Bảo Toàn Đất Tổ cho biết, Hội Nghị Diên Hồng Bảo Toàn Đất Tổ Kỳ II (HNDHBTDT) sẽ diễn ra tại thành phố Anaheim, California trong các ngày 1 và 2 tháng 1 năm 2005 để nghe Ủy Ban Phối Hợp Hành Động của Hội Đồng Việt Nam Bảo Toàn Đất Tổ (HĐVNBTĐT) và một số đông đảo diễn giả tên tuổi tường trình về những hoạt động của Ủy Ban.
Mặc dầu đảng Việt Tân (VT) đã hao tốn nhiều công sức cũng như phải mất lắm thời gian vận động, quảng cáo, rung chuông gióng trống inh ỏi, nhưng đồng bào của ta vốn rõ biết mặt thật và sở trường của VT tức thối thân của MT là một tổ chức chuyên môn lường gạt, bịp bợm và rình rập để «chôm credit» nên ngoài một số «trí thức» và băng đảng của họ thì không mấy ai tham gia. Vì thế số người đếm được trong hội nghị tính cả ban tổ chức chỉ vỏn vẹn 106 người.
Đây quả thật là một thất bại ê chề của đảng VT, và cái được gọi là Hội Nghị Diên Hồng Bảo Toàn Đất Tổ chỉ là một chuyện đầu voi đuôi chuột.
Mặt khác, sau khi hội nghị bế mạc, đặc biệt là lúc biến cố xảy ra vào ngày 8-1-05 khi tập thể người Việt Tị Nạn hải ngoại biết được tin Trung Cộng (TC) đã dã man giết 9 ngư phủ Việt Nam và bắt đi một số nạn nhân khác mà chúng vu khống họ là hải tặc, thì tất cả mọi người đều nôn nóng mong chờ để được nghe những tin tức cập nhật mới nhất của Ủy Ban.
Tiếc thay, đợi mãi chẳng một ai thấy được tin tức và tài liệu nào của Ủy Ban phổ biến trên báo . Cuối cùng mới hay, là ai muốn có tài liệu thì theo địa chỉ gửi tiền để mua. Thật ra, hành động nầy chẳng có gì là sai trái, vì đảng Việt Tân đã bỏ tiền chi phí cho việc tổ chức ắt phải tìm cách thu vốn. Hơn nữa họï là một tổ chức chuyên kinh doanh chỉ biết đến lợi nhuận; «kháng chiến ma, khu chiến giả» họ còn dựng lên được để mua bán, thì xá gì là thông tin và tài liệu liên quan đến «Bảo Toàn Đất Tổ».
II. Vai Trò Của Đảng Việt Tân Trong Hội Nghị Diên Hồng Bảo Toàn Đất Tổ
Đồng bào hải ngoại khi nghe danh một ủy ban đứng ra lo bảo vệ đất đai của tiền nhân thì mọi người đều hoan hỉ đón chào. Tuy nhiên, khi nhận diện và sưu tra lý lịch biết được nhiều ủy viên cốt cán trong ủy ban là cán bộ cao cấp của Mặt Trận; (MT) trước đây họ từng liên lạc chặt chẻ với bạo quyền cộng sản trong nước; hoặc ủy cho một cán bộ cao cấp đảng VT đích thân nhận làm tay sai cho VC bằng cách đưa tên Nguyễn Xuân Phong Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco đến tòa thị chính Portland, Oregon, giới thiệu và vận động cho chế độ Hà Nội được tham gia một chiếc xe hoa nhân lễ truyền thông Festival tháng 6-2001 của tiểu bang, nhưng bọn VC bị nơi đây từ chối. Những hành động điển hình nầy, cọng thêm với nhiều thành tích tự nguyện làm tay sai VC khác của cán bộ MT khiến tập thể hải ngoại kết án họ là công cụ của CSVN rồi xa lánh. Thế mà họ lại đứng trong chủ động Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ thì mấy ai tin được.
Ngoài ra, một điều đáng ngạc nhiên, là theo đúng tinh thần của chương trình phổ biến trong thông cáo báo chí, thì sau phần nghi thức khai mạc, giới thiệu quan khách tham dự, hội nghị sẽ được nghe lời phát biểu và chúc mừng từ quốc nội gửi tới. Sự kiện nầy hé lộ cho ta thấy, đảng VT đứng ra tổ chức «Bảo Toàn Đất Tổ» là làm theo đơn đặt hàng của bạo quyền Hà Nội. Ý CSVN muốn sử dụng đảng VT đứng ra vận động hải ngoại lên tiếng phản đối Trung Cộng, giúp Hà Nội có cớ dễ dàng thương lượng xin TC giảm bớt phần nào áp lực trong vụ lấn chiếm đất đai Việt Nam hiện nay. Do đó, khi nghe tập thể Người Việt hải ngoại lên tiếng phản đối TC, thì đã có nhiều đảng viên cộng sản ở quận Cầu Giấy Hà Nội nhại giọng chế diễu bọn đương quyền Hà Nội nói với Bắc Kinh: «Xin các Ngài (TC) giảm bớt đòi hỏi và nới tay cho, chúng con cũng muốn làm vừa lòng các Ngài lắm, nhưng bọn phản động hải ngoại nó quậy quá không tiến hành được như ý các Ngài, mong các Ngài cứ từ từ nhé.»
Riêng cái mục chúc mừng của quốc nội đũ khiến nhiều người thắc mắc và tự hỏi, bạo quyền CSVN hiện nay là một chế độ công an trị, mọi phương tiện thông tin liên lạc đều do nhà nước kiểm soát; phản gián cộng sản từng tìm phương pháp ngăn chặn mọi tin tức của chế độ không để tin tức bị rò rĩ ra ngoài, cụ thể là chúng đã nhờ chuyên gia Pháp sử dụng phương tiện điện tử tối tân nhứt lập ra một bức tường lửa để khống chế hệ thống internet cũng như e-mail, không để tin tức trong nước bị tiết lộ. Thế thì làm sao lại có chuyện người «từ quốc nội» công khai chúc mừng và phát biểu đến hội nghị, đó quả thật là một chuyện quá hoang đường. Điều nầy cho thấy, Hội Đồng Việt Nam Bảo Toàn Đất Tổ đã làm theo lệnh của cộng sản Hà Nội, nên hai bên quốc nội và hải ngoại mới hoạt động nhịp dàng và «đồng bộ» như thế.
Sở dĩ Hà Nội sử dụng Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam trước đây, đứng ra tổ chức HĐVNBTĐT Kỳ I năm 2002, và đảng Việt Tân trong HĐVNBTĐT Kỳ II vào năm 2004 vì chúng biết là đảng VT tuy bị mang nhiều tai tiếng, bị tập thể Người Việt Tị Nạn hải ngoại bất tín nhiệm và tẩy chay, nhưng dù sao đó cũng là một tổ chức từng có nhiều kinh nghiệm, đặc biệt có tài dụ dỗ phỉnh gạt.; hơn nữa MT vốn có sẵn người, lắm tiền bạc, đầy đũ phương tiện và ưu thế nhất là có nhiều cán bộ dày dạn kinh nghiệm mà Hà Nội đã cài sâu trong tổ chức, vì thế Hà Nội đã ủy cho đảng VT đứng «lãnh thầu», đóng vai cò mồi để vận động đồng bào hải ngoại; dùng tình tự dân tộc đánh động lòng yêu nước của tập thể Người Việt ở xa quê hương, đang bị đau xót trước việc đất đai của tổ tiên bị TC xâm lấn; người dân Việt Nam bị Trung Cộng giết. VC rõ biết, khi MT lên tiếng kêu gọi chắc chắn một số người vì tình yêu quê hương đồng bào sẽ đi biểu tình vận động quốc tế lên tiếng làm áp lực TC, đồng thời phản đối hành vi cướp đất giết người của kẻ thù Phương Bắc, và nhờ thế hải ngoại một phần nào sẽ đở đòn giùm cho bạo quyền cộng sản trong nước.
Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ theo chiều hướng trên đã cụ thể chứng minh, đảng VT hăng hái tiếp tay với đương quyền Hà Nội mục đích là để giảm bớt sức ép của TC, họ giúp Hà Nội gở được thế bí vì, nếu xảy ra hoàn cảnh bi đát không thể tránh được việc TC gây hấn bằng võ lực, thì đã có đảng VT, một tổ chức đang muốn đóng vai đối lập cuội nhảy ra nhân danh những người yêu nước đóng góp sức người và của tiếp tay cho CSVN chống TC. Việc nầy đưa tập thể hải ngoại ở vào thế tiến thoái lưỡng nan:
- Do «máu chảy ruột mềm», nếu hải ngoại nghe lời đảng VT tiếp tay với Hà Nội, tức phải hy sinh xương máu và tài sản, nhảy vào trậïn chiến tiếp sức cho CSVN được tiếng chống lại TC, là tự nguyện không những đở đòn cho CSVN mà còn thêm nanh tăng vuốt cho bọn ác quy bám quyền.
- Còn nếu mình không nghe lời kêu gọi của đảng VT, cụ thể là không tham gia biểu tình chống TC, thì Việt Cộng (VC) sẽ rêu rao rằng, bọn hải ngoại chỉ là một bọn hèn, chúng chỉ biết đánh võ mồm, chứ đụng chuyện thì nó lánh mặt chẳng giúp đở gì; chúng là bọn tham sinh úy tử nên đâu dám xông vào chổ nguy hiểm. Cuối cùng, nếu không còn gì để dâng thêm làm vừa lòng quan thầy TC, thì cộng sản lại lùa dân đi làm bia đở đạn, lại tiếp tục hy sinh xương máu của người dân Việt Nam lương thiện, cộng sản lại giả vờ chiến đấu chống TC và lấy lại chính nghĩa là «cứu nước» để rữa đi những tội ác mà chúng đã vấy máu đồng bào hơn nửa thế kỷ qua, đồng thời lên án hải ngoại.
Thái độ của đảng VT trong những cuộc biểu tình chống TC vừa qua đã chứng minh điều đó. Một mặt họ kêu gọi đồng bào hải ngoại đi biểu tình phản đối trước Tổng Lãnh Sự Quán TC, nhưng họ đã tính kỷ, đồng bào hải ngoại một khi đã tham gia biểu tình thì không những sẽ phản đối TC, mà còn nguyền rũa luôn bọn VC, vì ai cũng biết CSVN chính là kẻ tội đồ của dân tộc, bọn người đã bán đất dâng biển cho TC. Nếu sự việc đó xảy ra ắt là mất mặt cộng sản Hà Nội, không lợi cho đảng VT. Do đó dù, ở đâu , bất cứ địa phương nào có biểu tình chống TC thì người ta chẳng tìm ra được một bóng dáng cán bộ nào thuộc đảng VT, họ chỉ núp trong bóng tối, lấy danh nghĩa Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ kêu gọi đồng bào biểu tình chống TC, còn bản thân họ thì lánh mặt, vừa tránh ngừa không để mất lòng cộng sản Hà Nội vừa nêu cao danh nghĩa, chống Trung Cộng Bảo Toàn Đất Tổ như VT rêu rao.
- Chúng ta cũng rõ biết là tiếng kêu cứu và phản đối của tập thể Người Việt Tị Nạn hải ngoại chắc chắn được quốc tế đồng tình, và dưới mọi hình thức ắt dư luận thế giới sẽ yểm trợ nguyện vọng của chúng ta, nhờ đó CSVN có cớ để thương lượng với Trung Cộng xin nhẹ tay đối với bọn đương quyền CSVN. Tuy nhiên, chúng ta hãy nhận định rõ:
Hà Nội vốn mang nhiều nợ nần với TC; nhận viện trợ của TC từ khẩu súng, viên đạn đến lương thực, thậm chí đến đôi dép râu. Nợ quá nhiều thành phải trả, không trả nổi thì đành lấy đất dâng biển để trừø nợ. Lãnh thổ có bị cướp đoạt, điều đó đối VC chúng đâu cần để ý ,vì có mất thì nhân dân thiệt thòi chứ chúng có rụng sợi lông chân nào đâu mà chúng lo. Do đó, kẻ gây nên tội là bạo quyền Hà Nội, và TC thì như cụ Lý Đông A trước đây từng khẳng định: «kẻ thù Phương Bắc là tối hậu địch nhân của nhân dân Việt.» Cũng nên nhắc lại kinh nghiệm lịch sử cận đại để chứng minh: Trong cuộc kháng chiến chống Pháp vào những năm 1945-1946, nhân dân Việt Nam đã hy sinh, đóng góp không những tài lực vật lực và đổ quá nhiều xương máu, không những thế, VC còn tìm cách bóc lột bằng cách bày ra tuần lể đồng, tuần lễ vàng để vơ vét tài sản của nhân dân. Thế mà khi kháng chiến thành công, mà kháng chiến lại do chúng làm đầu nậu nên chúng dành hưởng trọn và chỉ biết nghĩ đến quyền lợi đảng, còn nhân dân là đối tượng mà chúng trở mặt hảm hại .
III. Bảo Toàn Đất Tổ Như Thế Nào?
Khi thỉnh giáo một vị thâm nho về ý nghĩa của hai chữ Bảo Toàn, và sau khi được chiết tự thì vị này đã giảng giải, Bảo tức bảo vệ; Toàn, tức là sự toàn vẹn; dùng sức lực để bảo vệ lãnh thổ được vẹn toàn. Và, bảo toàn là cố giữ cho được những gì mình đang kiểm soát và có trong tay. Với sự giải thích nầy, người viết thay mặt một số độc giả xin hỏi đảng VT và những vị trí thức khoa bảng trong Ủy Ban: Quý vị bảo vệ lãnh thổ chăng? Bảo Vệ cách nào? Bỏ tiền ra chuộc lại những vùng đất và biển đã mất như triều Nguyễn trước đây muốn bỏ tiền chuộc lại các tỉnh Miền Đông và Miền Tây Nam Việt? Hay thậm chí sử dụng võ lực, xua mấy vạn quân kháng chiến ma của Hoàng Cơ Minh đánh TC mà chiếm lại?
Mong quý vị cho biết. Riêng chúng tôi thì đã rõ bọn CSVN hiến đất, dâng biển là để trả số nợ khổng lồ mà TC đã giúp VC trong hai cuộc kháng chiến giết đồng bào, chống thực dân Pháp và đánh đuổi đế quốc Mỹ. CSVN đã tự nguyện hiến đất dâng biển cho kẻ thù Phương Bắc trên giấy trắng mực đen là để trả nợ, thì Ủy Ban làm cách nào lấy lại nó, nói chi đến việc bảo toàn cho khỏi mất. Ngay, cả phần đất chiến lược rất quan trọng bị mất mà đương quyền cộng sản Hà Nội còn chủ trương dấu nhẹm không cho nhân dân biết trừ một vài viên chức cao cấp của chế độ tỉ dụ «Khu Hand-Off Area».
Trong quyển Bạch Thư của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (CSBắc Việt) tố cáo Trung Cộng viết bằng tiếng Pháp dưới tựa đề là «La vérité: Sur les relations Vietnamo-Chinoise durant les trente dernières années» ấn hành và phổ biến vào năm 1979 và được thu hồi ngay khi Bắc Kinh chấp nhận lời cầu khẩn của Hà Nội xin nối lại bang giao với điều kiện tiên quyết của Bắc Kinh là phải loại ngay Nguyễn Cơ Thạch, Ủy Viên Bộ Chính Trị, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao ra khỏi hệ thống quyền lực, thì Hà Nội buộc phải thu hồi quyển Bạch Thư; (nhưng chúng tôi còn giữ lại một bản) trong quyển Bạch Thư đó viết rõ: «Kể từ ngày18-1-1974, Bắc Kinh đã ngang ngược cưỡng chiếm một vùng biển rộng tới 20.000 km2, ở phía tây đảo Bạch Long Vĩ và Trung Quốc đặt tên là Tây Thủ (West Hand) rồi khoanh vùng trên hải đồ là khu «Hand-Off Area», cấm không một ai được bén mãn khu vực nầy ngoài tàu nghiên cứu tìm kiếm dầu khí của hảng Mobil Oil, Mỹ. Xin nhớ, trong hiệp ước phân định Vịnh Bắc Bộ mặc dầu phần biển Việt Nam bị mất quá nhiều, nhưng đảo Bạch Long Vĩ vẫn thuộc của ta; thế mà TC vẫn ngang ngược tiếp tục chiếm cứ khu Tây Thủ, tức khu vực phía tây đảo BaÏch Long Vĩ phần biển của ta, lý do khu vực nầy có nhiều túi dầu khí mà trũ lượng ước tính rất cao.
Các ngư phủ Việt Nam do nhà đương quyền cộng sản không công khai thông báo phần đất bị mất, họ đi lạc vào phần đất bị TC cưỡng chiếm mà không hay biết nên bị TC nổ súng giết chết. Đây không phải lần đầu, mà đã nhiều lần ngư phủ Việt Nam bị TC tàn sát, nhưng cộng sản Hà Nội vẫn cố ém nhẹm. Sựï kiện ngày 8-1-05 khi TC giết 9 ngư phũ Việt Nam và bắt đi một số người khác nếu không nhờ truyền thông quốc tế đặc biệt là của Nhật, thì CSVN đâu có dám mở miệng phản đối lấy lệ. Vậy chúng tôi xin hỏi Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ, phần đất và biển bị mất mà đương quyền cộng sản dấu không dám phổ biến, thì dựa vào đâu, tài liệu nào để quý vị bảo vệ cho toàn vẹn lãnh thổ. Lãnh thổ nào còn mà bảo vệ?
IV. Ảnh hưởng của giới trí thức tại hải ngoại
Chúng ta đã bị mất mát quá nhiều.Trong nước đất đai lãnh thổ của tổ quốc bị «dâng» đi, tại hải ngoại thì biết bao tinh hoa, chất xám vì háo danh và sợ người ta quên mình, nên cứ như những con thêu thân lao mình vào những tổ chức bất chính để bị thui chột. Sự có mặt của giới nầy trong các tổ chức được gọi là «chính phủ lưu vong», «kháng chiến ma», «chiến khu giả» không những làm hàng ngũ gọi là trí thức và tuổi trẻ dễ bị lầm lẫn, mà còn làm cho bầu không khí chính trị tại hải ngoại bị vẩn đục, khiến mọi người nghi ngờ lẫn nhau vô cùng tai hại đến công cuộc đấu tranh dân chủ, nhân quyền và tự do cho nhân dân trong nước.
Thử hỏi, với một tổ chức bị nhiều tai tiếng bịp bợm lường gạt như đảng VT trong khi họ đứng ra nhận thầu Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ, một «dịch vụ» được dùng để đở đòn cho bạo quyền Hà Nội, thế một số các nhà tự nhận đại trí thức khoa bảng như thạc sĩ Nguyễn Cao Hách, bác sĩ Nguyễn Tường Bách và luật sư Nguyễn Hữu Thống, một luật sư nổi tiếng chống cộng và có cả mạng lưới nhân quyền v.v. lại tự nguyện chui vào cái «rọ» của tổ chức đó, thử hỏi làm sao đồng bào ta không bị lầm lẫn.
Với giáo sư Nguyễn Cao Hách, quả thật chúng tôi không xa lạ gì tác phong của ông; đường đường là một bậc đại trí thức, rất được kính nể trong nước; ra đến hải ngoại ông sợ người ta quên mất tên tuổi, nên gặp dịp để được người ta nhắc nhở, là ông sẵn sàng «dấn thân», tỉ như trước đây khi nghe Nguyễn Gia Kiểng và nhóm Thông Luận đề cao Nguyễn Hộ, một tên đồ tể cộng sản, thế là các vị giáo sư thạc sĩ Nguyễn Cao Hách, thạc sĩ Vũ Quốc Thúc và luật sư Nguyễn Hữu Thống bèn vội vả theo lời kêu gọi của tiến sĩ Nguyễn Bá Long ở Canada đứng lên suy tôn Nguyễn Hộ làm lãnh tụ lúc lập Mặt Trận Dân Chủ chống CSVN cùng phổ biến «thư ngõ» (giả) và lời hiệu triệu của tên Nguyễn Hộ, nhưng chẳng may, Nguyễn Hộ lại thanh minh cải chính : «mấy người muốn thì mấy người làm, tui chẳng hề có thư ngõ hay hiệu triệu và cương lĩnh gì ráo trọi, tôi chỉ biết ủng hộ Sáu Dân, (tức thủû tướng VC Võ Văn Kiệt)»thế là cả đám bị vỡ mặt. Những vị «trí thức» loại nầy, chúng tôi không lạ. Nhưng với bác sĩ Nguyễn Tường Bách, là một nhà trí thức, một gia đình vọng tộc về văn hóa, vừa là một nhà cách mạng. Năm 1945 là một lãnh tụ trẻ nhất của Việt Nam Quốc Dân Đảng từng là thủ lãnh Việt Nam Thanh Niên Đoàn, một tổ chức ngoại vi cốt cán của Việt Nam Quốc Dân Đảng, thế mà ông nhẩn tâm hủy bỏ tất cả, tự nguyện tiếp tay đánh bóng một tổ chức bất chính như đảng VT thật là khó hiểu?
Phải xác định, những vị nầy không phải là phường háo danh; họ đã có chí học hành đạt thành quả cao như thạc sĩ Hách, suốt đời hoạt động chính trị và cách mạng như bác sĩ Bách ; chúng tôi đề nghị không nên gọi là «trí thức « mà nên gọi là học thức. Lý do: vì khoa bảng mà thức, chứ không phải vì tâm tư trí tuệ.
Nhân dân ta từ trước vốn đã chịu ảnh hưởng quá nhiều của các vị học thức khoa bảng. Trước đây, nếu không có những vị đại trí thức như tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tường,(2 bằng tiến sĩ ), Trần Đức Thảo, thạc sĩ triết học, đặc biệt bác sĩ Nguyễn Khắc Viện dù thân phụ của ông ta là cụ Thượng Thư Nguyễn Khắc Lễ bị cộng sản giết hại, thế mà Nguyễn Khắc Viện vẫn mù quáng chạy theo giúp cộng sản. Nếu không có những người nầy đem hết uy tín và ảnh hưởng làm vai trò lôi kéo trí thức giúp CSVN thì đâu chúng dễ đạt được thành công để hại dân hại nước. Bây giờ cũng vậy, nếu các vị trí thức khoa bảng có uy tín mà cứ chường mặt vào trong các tổ chức lưu manh chính trị ắt vận mệnh dân tộc và tiền đồ tổ quốc còn lâu mới được hanh thông được.
Than ôi! Còn đâu kiếm được một vị trí thức yêu nước như Nguyễn Trãi, người đã hết lòng phò vua giúp nước trong cuộc kháng chiến chống giặc Minh; tìm đâu ra được một Phan Bội Châu, một Phan Chu Trinh trong đấu tranh chống thực dân Pháp để mở mang dân trí và canh tân đất nước. Qủa thật như Nguyễn Trãi trong Bình Ngô Đại Cáo đã than :»Nhân tài như lá mùa thu.»
V. Thái độ của đảng Việt Tân
Quả thật chúng tôi không muốn tranh cải và làm phật lòng khi viết những bài liên quan đến những sai trái của MT và đảng VT. Nhưng vì tình tự dân tộc, mặt khác do vận nước nổi trôi, mà MT cũng như đảng VT lại đang hô hào tranh đấu để cứu nước nên chúng tôi đành phải viết để nói lên sự thật. Hoạt động chính trị thì tổ chức nào chẳng vấp phạm điều sai lầm; sửa sai là việc cần thiết. Thất bại không quan trọng mà can đảm tiếp tục sự nghiệp đấu tranh mới là điều đáng quý. Nghĩ vậy nên chúng tôi đã can đảm nói thật để đóng góp phần xây dựng; biết rằng «sự thật mất lòng». Nhưng thái độ của VT trái hẳn như sự hiểu biết của chúng tôi, họ hành xử theo đúng lò cộng sản. Thay vì đưa ra những lý luận sắt bén để bẻ gảy những lời phê bình hữu lý, thì họ lại gán cho là «quậy và phá hoại», rồi sử dụng thủ đoạn hạ cấp, dùng đám lâu la, cò mồi thiếu giáo dục nhắn gửi trên đài «Tiếng Nước Tôi» hăm dọa chửi bới theo lối côn đồ, bắt chước kiểu :
- Joseph Staline, trùm cộng sản Nga Xô Viết khi bị tòa thành Vatican phê bình sự dã man tàn bạo của chế độ Xô viết, Staline đã ngạo mạn hỏi vị Giáo Hoàng Pio XII : «Liệu ông có bao nhiêu sư đoàn mà dám góp ý.»
- Nikita Krouchev, tổng bí thư đảng cộng sản Nga, khi bất bình về một phán quyết của
Đại Hội Đồng Hội Đồng LHQ, bèn dở thói côn đồ cởi giầy đập bàn phản đối.
- Láu cá, cải chày cải cối như Võ Đông Giang và mấy tên cán bộ cộng sản trong Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự 2 bên.
Trong 4 lần thay mặt chính phủ Việt Nam Cộng Hòa hướng dẫn Ủy Hội Quốc Tế Kiểm Soát Đình Chiến «ICCS», đi vào mật khu Mây Tào; Bời Lời và Lộc Ninh để trao đổi tù bình (ICCS= International Comission for Control&Survey) thì bọn VC cũng rập đúng khuôn mẫu; không xảy chuyện gì thì thôi, sai trái bị chỉ trích lại dở thói du côn phá vở cuộc họp có tính cách nhân đạo. Thái độ cán bộ đảng VT y hệt bạo quyền CSVN.
Sau loạt bài nói về đảng VT thì trước hết, họ cử người đến nhà trực tiếp hăm dọa cảnh cáo đòi chặt tay tác giả không cho viết; thứ đến dùng đài Tiếng Nước Tôi, là một công cụ của đảng VT để xỉ vả, khống chế những ai trái ý họ. Cụ thể là ông Lê Thanh Tùng đã công khai hăm dọa trên đài TNT rằng: «Ông PNS rồi đây sẽ ân hận về những lời phát biểu vừa qua». Không biết ông Lê Thanh Tùng sẽ sử dụng vũ khí nào đây để «làm thịt» tác giả? Dao găm, lựu đạn hay mả tấu. Chúng tôi nghĩ nếu đúng như lời phát biểu của ký giả Minh Ngôn cách đây mấy năm khi tiết lộ trên đài về lý lịch của ông Lê Thanh Tùng, chắc ông sẽ thích dùng mả tấu cho đúng nghề. Riêng về ông “tổng bí thư” “Lý Thái Hùng” thì quá nóng nảy và thiếu suy nghĩ!
Ai đời nước Mỹ đang lo chống khủng bố, mà ông lại theo bước chân bọn khủng bố, hô hào tẩy chay và hăm dọa cô lập PNS, theo ý của ông, tác giả dám viết về những xấu xa của đảng VT là phá hoại và quậy. Xin hỏi ông Lý Thái Hùng:
- Tố cáo trò bịp bợm dấu nhẹm cái chết ông Hoàng Cơ Minh để tiếp tục thu tiền kháng chiến. Chết 14 năm rồi mới khai tư là nghĩa làm sao?.
- Giổ tổ lại đổi thành ngày Quốc Khánh. Muốn phế đi ngày nhớ công ơn của tiền nhân dựng nước.
- 30-4, Ngày Quốc Hận lại biến thành Ngày Tự Do; Ngày báo hiếu mẹ cha. Bị phê bình lại quanh co đổi thành Ngày Đòi Tự Do, không ngoài mục đích là muốn giúp VC giả bộ xóa bỏ hận thù. MT ắt quên, VC miệng nói thế chứ nào có tha cho mình đâu mà xóa hận thù.
- Ngờ nghệch không biết thế nào đảng là tổ chức chiến lược, mặt trận là bộ phận chiến thuật, cái gì trước, cái gì sau.
- Làm chính trị mà không học hỏi, không biết thế nào là Canh Tân và Cách Mạng. Đã muốn làm cách mạng, tức là triệt để. Làm gì có chuyện vừa canh tân, vừa cách mạng.
- Nói xạo và cương ẩu, ở cương vị «tổng bí thư» mà phát ngôn bừa bải khi trả lời phỏng vấn, nói «là chỉ tìm cách lật đổ CSVN rồi ai muốn gì thì làm; đảng VT chỉ lo canh tân đất nước thôi.» Thử hỏi không nắm giữ được chính quyền thì lấy đâu phương tiện và có thế và lực để vận động quần chúng thi hành đường lối và chính sách của đảng để canh tân giúp dân cứu nước. Mong ông tổng bí thư nên học lại bài học chính trị căn bản để khỏi làm trò hề mà người ta chê cười.
Phải chăng, bất cứ ai nêu đúng những sai trái của MT cũng như đảng VT đều là quậy rồi kết tội họ là quậy và phá hoại để rồi ngài "tổng bí thư" và đảng tìm cách thủ tiêu?
Chúng tôi sẽ tiếp tục vạch trần những âm mưu đen tối của đảng VT trong những ngày tới, biết rằng đây là một công việc cực kỳ nguy hiểm.
Phùng Ngọc Sa
I. Hội Nghị Bảo Toàn Đất Tổ Kỳ II.
Nhật báo Người Việt số 6963, phát hành 30 tháng 12, năm 2004 đưa tin: Theo thông cáo báo chí của Hội Đồng Nam California Bảo Toàn Đất Tổ cho biết, Hội Nghị Diên Hồng Bảo Toàn Đất Tổ Kỳ II (HNDHBTDT) sẽ diễn ra tại thành phố Anaheim, California trong các ngày 1 và 2 tháng 1 năm 2005 để nghe Ủy Ban Phối Hợp Hành Động của Hội Đồng Việt Nam Bảo Toàn Đất Tổ (HĐVNBTĐT) và một số đông đảo diễn giả tên tuổi tường trình về những hoạt động của Ủy Ban.
Mặc dầu đảng Việt Tân (VT) đã hao tốn nhiều công sức cũng như phải mất lắm thời gian vận động, quảng cáo, rung chuông gióng trống inh ỏi, nhưng đồng bào của ta vốn rõ biết mặt thật và sở trường của VT tức thối thân của MT là một tổ chức chuyên môn lường gạt, bịp bợm và rình rập để «chôm credit» nên ngoài một số «trí thức» và băng đảng của họ thì không mấy ai tham gia. Vì thế số người đếm được trong hội nghị tính cả ban tổ chức chỉ vỏn vẹn 106 người.
Đây quả thật là một thất bại ê chề của đảng VT, và cái được gọi là Hội Nghị Diên Hồng Bảo Toàn Đất Tổ chỉ là một chuyện đầu voi đuôi chuột.
Mặt khác, sau khi hội nghị bế mạc, đặc biệt là lúc biến cố xảy ra vào ngày 8-1-05 khi tập thể người Việt Tị Nạn hải ngoại biết được tin Trung Cộng (TC) đã dã man giết 9 ngư phủ Việt Nam và bắt đi một số nạn nhân khác mà chúng vu khống họ là hải tặc, thì tất cả mọi người đều nôn nóng mong chờ để được nghe những tin tức cập nhật mới nhất của Ủy Ban.
Tiếc thay, đợi mãi chẳng một ai thấy được tin tức và tài liệu nào của Ủy Ban phổ biến trên báo . Cuối cùng mới hay, là ai muốn có tài liệu thì theo địa chỉ gửi tiền để mua. Thật ra, hành động nầy chẳng có gì là sai trái, vì đảng Việt Tân đã bỏ tiền chi phí cho việc tổ chức ắt phải tìm cách thu vốn. Hơn nữa họï là một tổ chức chuyên kinh doanh chỉ biết đến lợi nhuận; «kháng chiến ma, khu chiến giả» họ còn dựng lên được để mua bán, thì xá gì là thông tin và tài liệu liên quan đến «Bảo Toàn Đất Tổ».
II. Vai Trò Của Đảng Việt Tân Trong Hội Nghị Diên Hồng Bảo Toàn Đất Tổ
Đồng bào hải ngoại khi nghe danh một ủy ban đứng ra lo bảo vệ đất đai của tiền nhân thì mọi người đều hoan hỉ đón chào. Tuy nhiên, khi nhận diện và sưu tra lý lịch biết được nhiều ủy viên cốt cán trong ủy ban là cán bộ cao cấp của Mặt Trận; (MT) trước đây họ từng liên lạc chặt chẻ với bạo quyền cộng sản trong nước; hoặc ủy cho một cán bộ cao cấp đảng VT đích thân nhận làm tay sai cho VC bằng cách đưa tên Nguyễn Xuân Phong Tổng Lãnh Sự CSVN tại San Francisco đến tòa thị chính Portland, Oregon, giới thiệu và vận động cho chế độ Hà Nội được tham gia một chiếc xe hoa nhân lễ truyền thông Festival tháng 6-2001 của tiểu bang, nhưng bọn VC bị nơi đây từ chối. Những hành động điển hình nầy, cọng thêm với nhiều thành tích tự nguyện làm tay sai VC khác của cán bộ MT khiến tập thể hải ngoại kết án họ là công cụ của CSVN rồi xa lánh. Thế mà họ lại đứng trong chủ động Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ thì mấy ai tin được.
Ngoài ra, một điều đáng ngạc nhiên, là theo đúng tinh thần của chương trình phổ biến trong thông cáo báo chí, thì sau phần nghi thức khai mạc, giới thiệu quan khách tham dự, hội nghị sẽ được nghe lời phát biểu và chúc mừng từ quốc nội gửi tới. Sự kiện nầy hé lộ cho ta thấy, đảng VT đứng ra tổ chức «Bảo Toàn Đất Tổ» là làm theo đơn đặt hàng của bạo quyền Hà Nội. Ý CSVN muốn sử dụng đảng VT đứng ra vận động hải ngoại lên tiếng phản đối Trung Cộng, giúp Hà Nội có cớ dễ dàng thương lượng xin TC giảm bớt phần nào áp lực trong vụ lấn chiếm đất đai Việt Nam hiện nay. Do đó, khi nghe tập thể Người Việt hải ngoại lên tiếng phản đối TC, thì đã có nhiều đảng viên cộng sản ở quận Cầu Giấy Hà Nội nhại giọng chế diễu bọn đương quyền Hà Nội nói với Bắc Kinh: «Xin các Ngài (TC) giảm bớt đòi hỏi và nới tay cho, chúng con cũng muốn làm vừa lòng các Ngài lắm, nhưng bọn phản động hải ngoại nó quậy quá không tiến hành được như ý các Ngài, mong các Ngài cứ từ từ nhé.»
Riêng cái mục chúc mừng của quốc nội đũ khiến nhiều người thắc mắc và tự hỏi, bạo quyền CSVN hiện nay là một chế độ công an trị, mọi phương tiện thông tin liên lạc đều do nhà nước kiểm soát; phản gián cộng sản từng tìm phương pháp ngăn chặn mọi tin tức của chế độ không để tin tức bị rò rĩ ra ngoài, cụ thể là chúng đã nhờ chuyên gia Pháp sử dụng phương tiện điện tử tối tân nhứt lập ra một bức tường lửa để khống chế hệ thống internet cũng như e-mail, không để tin tức trong nước bị tiết lộ. Thế thì làm sao lại có chuyện người «từ quốc nội» công khai chúc mừng và phát biểu đến hội nghị, đó quả thật là một chuyện quá hoang đường. Điều nầy cho thấy, Hội Đồng Việt Nam Bảo Toàn Đất Tổ đã làm theo lệnh của cộng sản Hà Nội, nên hai bên quốc nội và hải ngoại mới hoạt động nhịp dàng và «đồng bộ» như thế.
Sở dĩ Hà Nội sử dụng Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam trước đây, đứng ra tổ chức HĐVNBTĐT Kỳ I năm 2002, và đảng Việt Tân trong HĐVNBTĐT Kỳ II vào năm 2004 vì chúng biết là đảng VT tuy bị mang nhiều tai tiếng, bị tập thể Người Việt Tị Nạn hải ngoại bất tín nhiệm và tẩy chay, nhưng dù sao đó cũng là một tổ chức từng có nhiều kinh nghiệm, đặc biệt có tài dụ dỗ phỉnh gạt.; hơn nữa MT vốn có sẵn người, lắm tiền bạc, đầy đũ phương tiện và ưu thế nhất là có nhiều cán bộ dày dạn kinh nghiệm mà Hà Nội đã cài sâu trong tổ chức, vì thế Hà Nội đã ủy cho đảng VT đứng «lãnh thầu», đóng vai cò mồi để vận động đồng bào hải ngoại; dùng tình tự dân tộc đánh động lòng yêu nước của tập thể Người Việt ở xa quê hương, đang bị đau xót trước việc đất đai của tổ tiên bị TC xâm lấn; người dân Việt Nam bị Trung Cộng giết. VC rõ biết, khi MT lên tiếng kêu gọi chắc chắn một số người vì tình yêu quê hương đồng bào sẽ đi biểu tình vận động quốc tế lên tiếng làm áp lực TC, đồng thời phản đối hành vi cướp đất giết người của kẻ thù Phương Bắc, và nhờ thế hải ngoại một phần nào sẽ đở đòn giùm cho bạo quyền cộng sản trong nước.
Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ theo chiều hướng trên đã cụ thể chứng minh, đảng VT hăng hái tiếp tay với đương quyền Hà Nội mục đích là để giảm bớt sức ép của TC, họ giúp Hà Nội gở được thế bí vì, nếu xảy ra hoàn cảnh bi đát không thể tránh được việc TC gây hấn bằng võ lực, thì đã có đảng VT, một tổ chức đang muốn đóng vai đối lập cuội nhảy ra nhân danh những người yêu nước đóng góp sức người và của tiếp tay cho CSVN chống TC. Việc nầy đưa tập thể hải ngoại ở vào thế tiến thoái lưỡng nan:
- Do «máu chảy ruột mềm», nếu hải ngoại nghe lời đảng VT tiếp tay với Hà Nội, tức phải hy sinh xương máu và tài sản, nhảy vào trậïn chiến tiếp sức cho CSVN được tiếng chống lại TC, là tự nguyện không những đở đòn cho CSVN mà còn thêm nanh tăng vuốt cho bọn ác quy bám quyền.
- Còn nếu mình không nghe lời kêu gọi của đảng VT, cụ thể là không tham gia biểu tình chống TC, thì Việt Cộng (VC) sẽ rêu rao rằng, bọn hải ngoại chỉ là một bọn hèn, chúng chỉ biết đánh võ mồm, chứ đụng chuyện thì nó lánh mặt chẳng giúp đở gì; chúng là bọn tham sinh úy tử nên đâu dám xông vào chổ nguy hiểm. Cuối cùng, nếu không còn gì để dâng thêm làm vừa lòng quan thầy TC, thì cộng sản lại lùa dân đi làm bia đở đạn, lại tiếp tục hy sinh xương máu của người dân Việt Nam lương thiện, cộng sản lại giả vờ chiến đấu chống TC và lấy lại chính nghĩa là «cứu nước» để rữa đi những tội ác mà chúng đã vấy máu đồng bào hơn nửa thế kỷ qua, đồng thời lên án hải ngoại.
Thái độ của đảng VT trong những cuộc biểu tình chống TC vừa qua đã chứng minh điều đó. Một mặt họ kêu gọi đồng bào hải ngoại đi biểu tình phản đối trước Tổng Lãnh Sự Quán TC, nhưng họ đã tính kỷ, đồng bào hải ngoại một khi đã tham gia biểu tình thì không những sẽ phản đối TC, mà còn nguyền rũa luôn bọn VC, vì ai cũng biết CSVN chính là kẻ tội đồ của dân tộc, bọn người đã bán đất dâng biển cho TC. Nếu sự việc đó xảy ra ắt là mất mặt cộng sản Hà Nội, không lợi cho đảng VT. Do đó dù, ở đâu , bất cứ địa phương nào có biểu tình chống TC thì người ta chẳng tìm ra được một bóng dáng cán bộ nào thuộc đảng VT, họ chỉ núp trong bóng tối, lấy danh nghĩa Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ kêu gọi đồng bào biểu tình chống TC, còn bản thân họ thì lánh mặt, vừa tránh ngừa không để mất lòng cộng sản Hà Nội vừa nêu cao danh nghĩa, chống Trung Cộng Bảo Toàn Đất Tổ như VT rêu rao.
- Chúng ta cũng rõ biết là tiếng kêu cứu và phản đối của tập thể Người Việt Tị Nạn hải ngoại chắc chắn được quốc tế đồng tình, và dưới mọi hình thức ắt dư luận thế giới sẽ yểm trợ nguyện vọng của chúng ta, nhờ đó CSVN có cớ để thương lượng với Trung Cộng xin nhẹ tay đối với bọn đương quyền CSVN. Tuy nhiên, chúng ta hãy nhận định rõ:
Hà Nội vốn mang nhiều nợ nần với TC; nhận viện trợ của TC từ khẩu súng, viên đạn đến lương thực, thậm chí đến đôi dép râu. Nợ quá nhiều thành phải trả, không trả nổi thì đành lấy đất dâng biển để trừø nợ. Lãnh thổ có bị cướp đoạt, điều đó đối VC chúng đâu cần để ý ,vì có mất thì nhân dân thiệt thòi chứ chúng có rụng sợi lông chân nào đâu mà chúng lo. Do đó, kẻ gây nên tội là bạo quyền Hà Nội, và TC thì như cụ Lý Đông A trước đây từng khẳng định: «kẻ thù Phương Bắc là tối hậu địch nhân của nhân dân Việt.» Cũng nên nhắc lại kinh nghiệm lịch sử cận đại để chứng minh: Trong cuộc kháng chiến chống Pháp vào những năm 1945-1946, nhân dân Việt Nam đã hy sinh, đóng góp không những tài lực vật lực và đổ quá nhiều xương máu, không những thế, VC còn tìm cách bóc lột bằng cách bày ra tuần lể đồng, tuần lễ vàng để vơ vét tài sản của nhân dân. Thế mà khi kháng chiến thành công, mà kháng chiến lại do chúng làm đầu nậu nên chúng dành hưởng trọn và chỉ biết nghĩ đến quyền lợi đảng, còn nhân dân là đối tượng mà chúng trở mặt hảm hại .
III. Bảo Toàn Đất Tổ Như Thế Nào?
Khi thỉnh giáo một vị thâm nho về ý nghĩa của hai chữ Bảo Toàn, và sau khi được chiết tự thì vị này đã giảng giải, Bảo tức bảo vệ; Toàn, tức là sự toàn vẹn; dùng sức lực để bảo vệ lãnh thổ được vẹn toàn. Và, bảo toàn là cố giữ cho được những gì mình đang kiểm soát và có trong tay. Với sự giải thích nầy, người viết thay mặt một số độc giả xin hỏi đảng VT và những vị trí thức khoa bảng trong Ủy Ban: Quý vị bảo vệ lãnh thổ chăng? Bảo Vệ cách nào? Bỏ tiền ra chuộc lại những vùng đất và biển đã mất như triều Nguyễn trước đây muốn bỏ tiền chuộc lại các tỉnh Miền Đông và Miền Tây Nam Việt? Hay thậm chí sử dụng võ lực, xua mấy vạn quân kháng chiến ma của Hoàng Cơ Minh đánh TC mà chiếm lại?
Mong quý vị cho biết. Riêng chúng tôi thì đã rõ bọn CSVN hiến đất, dâng biển là để trả số nợ khổng lồ mà TC đã giúp VC trong hai cuộc kháng chiến giết đồng bào, chống thực dân Pháp và đánh đuổi đế quốc Mỹ. CSVN đã tự nguyện hiến đất dâng biển cho kẻ thù Phương Bắc trên giấy trắng mực đen là để trả nợ, thì Ủy Ban làm cách nào lấy lại nó, nói chi đến việc bảo toàn cho khỏi mất. Ngay, cả phần đất chiến lược rất quan trọng bị mất mà đương quyền cộng sản Hà Nội còn chủ trương dấu nhẹm không cho nhân dân biết trừ một vài viên chức cao cấp của chế độ tỉ dụ «Khu Hand-Off Area».
Trong quyển Bạch Thư của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (CSBắc Việt) tố cáo Trung Cộng viết bằng tiếng Pháp dưới tựa đề là «La vérité: Sur les relations Vietnamo-Chinoise durant les trente dernières années» ấn hành và phổ biến vào năm 1979 và được thu hồi ngay khi Bắc Kinh chấp nhận lời cầu khẩn của Hà Nội xin nối lại bang giao với điều kiện tiên quyết của Bắc Kinh là phải loại ngay Nguyễn Cơ Thạch, Ủy Viên Bộ Chính Trị, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao ra khỏi hệ thống quyền lực, thì Hà Nội buộc phải thu hồi quyển Bạch Thư; (nhưng chúng tôi còn giữ lại một bản) trong quyển Bạch Thư đó viết rõ: «Kể từ ngày18-1-1974, Bắc Kinh đã ngang ngược cưỡng chiếm một vùng biển rộng tới 20.000 km2, ở phía tây đảo Bạch Long Vĩ và Trung Quốc đặt tên là Tây Thủ (West Hand) rồi khoanh vùng trên hải đồ là khu «Hand-Off Area», cấm không một ai được bén mãn khu vực nầy ngoài tàu nghiên cứu tìm kiếm dầu khí của hảng Mobil Oil, Mỹ. Xin nhớ, trong hiệp ước phân định Vịnh Bắc Bộ mặc dầu phần biển Việt Nam bị mất quá nhiều, nhưng đảo Bạch Long Vĩ vẫn thuộc của ta; thế mà TC vẫn ngang ngược tiếp tục chiếm cứ khu Tây Thủ, tức khu vực phía tây đảo BaÏch Long Vĩ phần biển của ta, lý do khu vực nầy có nhiều túi dầu khí mà trũ lượng ước tính rất cao.
Các ngư phủ Việt Nam do nhà đương quyền cộng sản không công khai thông báo phần đất bị mất, họ đi lạc vào phần đất bị TC cưỡng chiếm mà không hay biết nên bị TC nổ súng giết chết. Đây không phải lần đầu, mà đã nhiều lần ngư phủ Việt Nam bị TC tàn sát, nhưng cộng sản Hà Nội vẫn cố ém nhẹm. Sựï kiện ngày 8-1-05 khi TC giết 9 ngư phũ Việt Nam và bắt đi một số người khác nếu không nhờ truyền thông quốc tế đặc biệt là của Nhật, thì CSVN đâu có dám mở miệng phản đối lấy lệ. Vậy chúng tôi xin hỏi Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ, phần đất và biển bị mất mà đương quyền cộng sản dấu không dám phổ biến, thì dựa vào đâu, tài liệu nào để quý vị bảo vệ cho toàn vẹn lãnh thổ. Lãnh thổ nào còn mà bảo vệ?
IV. Ảnh hưởng của giới trí thức tại hải ngoại
Chúng ta đã bị mất mát quá nhiều.Trong nước đất đai lãnh thổ của tổ quốc bị «dâng» đi, tại hải ngoại thì biết bao tinh hoa, chất xám vì háo danh và sợ người ta quên mình, nên cứ như những con thêu thân lao mình vào những tổ chức bất chính để bị thui chột. Sự có mặt của giới nầy trong các tổ chức được gọi là «chính phủ lưu vong», «kháng chiến ma», «chiến khu giả» không những làm hàng ngũ gọi là trí thức và tuổi trẻ dễ bị lầm lẫn, mà còn làm cho bầu không khí chính trị tại hải ngoại bị vẩn đục, khiến mọi người nghi ngờ lẫn nhau vô cùng tai hại đến công cuộc đấu tranh dân chủ, nhân quyền và tự do cho nhân dân trong nước.
Thử hỏi, với một tổ chức bị nhiều tai tiếng bịp bợm lường gạt như đảng VT trong khi họ đứng ra nhận thầu Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ, một «dịch vụ» được dùng để đở đòn cho bạo quyền Hà Nội, thế một số các nhà tự nhận đại trí thức khoa bảng như thạc sĩ Nguyễn Cao Hách, bác sĩ Nguyễn Tường Bách và luật sư Nguyễn Hữu Thống, một luật sư nổi tiếng chống cộng và có cả mạng lưới nhân quyền v.v. lại tự nguyện chui vào cái «rọ» của tổ chức đó, thử hỏi làm sao đồng bào ta không bị lầm lẫn.
Với giáo sư Nguyễn Cao Hách, quả thật chúng tôi không xa lạ gì tác phong của ông; đường đường là một bậc đại trí thức, rất được kính nể trong nước; ra đến hải ngoại ông sợ người ta quên mất tên tuổi, nên gặp dịp để được người ta nhắc nhở, là ông sẵn sàng «dấn thân», tỉ như trước đây khi nghe Nguyễn Gia Kiểng và nhóm Thông Luận đề cao Nguyễn Hộ, một tên đồ tể cộng sản, thế là các vị giáo sư thạc sĩ Nguyễn Cao Hách, thạc sĩ Vũ Quốc Thúc và luật sư Nguyễn Hữu Thống bèn vội vả theo lời kêu gọi của tiến sĩ Nguyễn Bá Long ở Canada đứng lên suy tôn Nguyễn Hộ làm lãnh tụ lúc lập Mặt Trận Dân Chủ chống CSVN cùng phổ biến «thư ngõ» (giả) và lời hiệu triệu của tên Nguyễn Hộ, nhưng chẳng may, Nguyễn Hộ lại thanh minh cải chính : «mấy người muốn thì mấy người làm, tui chẳng hề có thư ngõ hay hiệu triệu và cương lĩnh gì ráo trọi, tôi chỉ biết ủng hộ Sáu Dân, (tức thủû tướng VC Võ Văn Kiệt)»thế là cả đám bị vỡ mặt. Những vị «trí thức» loại nầy, chúng tôi không lạ. Nhưng với bác sĩ Nguyễn Tường Bách, là một nhà trí thức, một gia đình vọng tộc về văn hóa, vừa là một nhà cách mạng. Năm 1945 là một lãnh tụ trẻ nhất của Việt Nam Quốc Dân Đảng từng là thủ lãnh Việt Nam Thanh Niên Đoàn, một tổ chức ngoại vi cốt cán của Việt Nam Quốc Dân Đảng, thế mà ông nhẩn tâm hủy bỏ tất cả, tự nguyện tiếp tay đánh bóng một tổ chức bất chính như đảng VT thật là khó hiểu?
Phải xác định, những vị nầy không phải là phường háo danh; họ đã có chí học hành đạt thành quả cao như thạc sĩ Hách, suốt đời hoạt động chính trị và cách mạng như bác sĩ Bách ; chúng tôi đề nghị không nên gọi là «trí thức « mà nên gọi là học thức. Lý do: vì khoa bảng mà thức, chứ không phải vì tâm tư trí tuệ.
Nhân dân ta từ trước vốn đã chịu ảnh hưởng quá nhiều của các vị học thức khoa bảng. Trước đây, nếu không có những vị đại trí thức như tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tường,(2 bằng tiến sĩ ), Trần Đức Thảo, thạc sĩ triết học, đặc biệt bác sĩ Nguyễn Khắc Viện dù thân phụ của ông ta là cụ Thượng Thư Nguyễn Khắc Lễ bị cộng sản giết hại, thế mà Nguyễn Khắc Viện vẫn mù quáng chạy theo giúp cộng sản. Nếu không có những người nầy đem hết uy tín và ảnh hưởng làm vai trò lôi kéo trí thức giúp CSVN thì đâu chúng dễ đạt được thành công để hại dân hại nước. Bây giờ cũng vậy, nếu các vị trí thức khoa bảng có uy tín mà cứ chường mặt vào trong các tổ chức lưu manh chính trị ắt vận mệnh dân tộc và tiền đồ tổ quốc còn lâu mới được hanh thông được.
Than ôi! Còn đâu kiếm được một vị trí thức yêu nước như Nguyễn Trãi, người đã hết lòng phò vua giúp nước trong cuộc kháng chiến chống giặc Minh; tìm đâu ra được một Phan Bội Châu, một Phan Chu Trinh trong đấu tranh chống thực dân Pháp để mở mang dân trí và canh tân đất nước. Qủa thật như Nguyễn Trãi trong Bình Ngô Đại Cáo đã than :»Nhân tài như lá mùa thu.»
V. Thái độ của đảng Việt Tân
Quả thật chúng tôi không muốn tranh cải và làm phật lòng khi viết những bài liên quan đến những sai trái của MT và đảng VT. Nhưng vì tình tự dân tộc, mặt khác do vận nước nổi trôi, mà MT cũng như đảng VT lại đang hô hào tranh đấu để cứu nước nên chúng tôi đành phải viết để nói lên sự thật. Hoạt động chính trị thì tổ chức nào chẳng vấp phạm điều sai lầm; sửa sai là việc cần thiết. Thất bại không quan trọng mà can đảm tiếp tục sự nghiệp đấu tranh mới là điều đáng quý. Nghĩ vậy nên chúng tôi đã can đảm nói thật để đóng góp phần xây dựng; biết rằng «sự thật mất lòng». Nhưng thái độ của VT trái hẳn như sự hiểu biết của chúng tôi, họ hành xử theo đúng lò cộng sản. Thay vì đưa ra những lý luận sắt bén để bẻ gảy những lời phê bình hữu lý, thì họ lại gán cho là «quậy và phá hoại», rồi sử dụng thủ đoạn hạ cấp, dùng đám lâu la, cò mồi thiếu giáo dục nhắn gửi trên đài «Tiếng Nước Tôi» hăm dọa chửi bới theo lối côn đồ, bắt chước kiểu :
- Joseph Staline, trùm cộng sản Nga Xô Viết khi bị tòa thành Vatican phê bình sự dã man tàn bạo của chế độ Xô viết, Staline đã ngạo mạn hỏi vị Giáo Hoàng Pio XII : «Liệu ông có bao nhiêu sư đoàn mà dám góp ý.»
- Nikita Krouchev, tổng bí thư đảng cộng sản Nga, khi bất bình về một phán quyết của
Đại Hội Đồng Hội Đồng LHQ, bèn dở thói côn đồ cởi giầy đập bàn phản đối.
- Láu cá, cải chày cải cối như Võ Đông Giang và mấy tên cán bộ cộng sản trong Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự 2 bên.
Trong 4 lần thay mặt chính phủ Việt Nam Cộng Hòa hướng dẫn Ủy Hội Quốc Tế Kiểm Soát Đình Chiến «ICCS», đi vào mật khu Mây Tào; Bời Lời và Lộc Ninh để trao đổi tù bình (ICCS= International Comission for Control&Survey) thì bọn VC cũng rập đúng khuôn mẫu; không xảy chuyện gì thì thôi, sai trái bị chỉ trích lại dở thói du côn phá vở cuộc họp có tính cách nhân đạo. Thái độ cán bộ đảng VT y hệt bạo quyền CSVN.
Sau loạt bài nói về đảng VT thì trước hết, họ cử người đến nhà trực tiếp hăm dọa cảnh cáo đòi chặt tay tác giả không cho viết; thứ đến dùng đài Tiếng Nước Tôi, là một công cụ của đảng VT để xỉ vả, khống chế những ai trái ý họ. Cụ thể là ông Lê Thanh Tùng đã công khai hăm dọa trên đài TNT rằng: «Ông PNS rồi đây sẽ ân hận về những lời phát biểu vừa qua». Không biết ông Lê Thanh Tùng sẽ sử dụng vũ khí nào đây để «làm thịt» tác giả? Dao găm, lựu đạn hay mả tấu. Chúng tôi nghĩ nếu đúng như lời phát biểu của ký giả Minh Ngôn cách đây mấy năm khi tiết lộ trên đài về lý lịch của ông Lê Thanh Tùng, chắc ông sẽ thích dùng mả tấu cho đúng nghề. Riêng về ông “tổng bí thư” “Lý Thái Hùng” thì quá nóng nảy và thiếu suy nghĩ!
Ai đời nước Mỹ đang lo chống khủng bố, mà ông lại theo bước chân bọn khủng bố, hô hào tẩy chay và hăm dọa cô lập PNS, theo ý của ông, tác giả dám viết về những xấu xa của đảng VT là phá hoại và quậy. Xin hỏi ông Lý Thái Hùng:
- Tố cáo trò bịp bợm dấu nhẹm cái chết ông Hoàng Cơ Minh để tiếp tục thu tiền kháng chiến. Chết 14 năm rồi mới khai tư là nghĩa làm sao?.
- Giổ tổ lại đổi thành ngày Quốc Khánh. Muốn phế đi ngày nhớ công ơn của tiền nhân dựng nước.
- 30-4, Ngày Quốc Hận lại biến thành Ngày Tự Do; Ngày báo hiếu mẹ cha. Bị phê bình lại quanh co đổi thành Ngày Đòi Tự Do, không ngoài mục đích là muốn giúp VC giả bộ xóa bỏ hận thù. MT ắt quên, VC miệng nói thế chứ nào có tha cho mình đâu mà xóa hận thù.
- Ngờ nghệch không biết thế nào đảng là tổ chức chiến lược, mặt trận là bộ phận chiến thuật, cái gì trước, cái gì sau.
- Làm chính trị mà không học hỏi, không biết thế nào là Canh Tân và Cách Mạng. Đã muốn làm cách mạng, tức là triệt để. Làm gì có chuyện vừa canh tân, vừa cách mạng.
- Nói xạo và cương ẩu, ở cương vị «tổng bí thư» mà phát ngôn bừa bải khi trả lời phỏng vấn, nói «là chỉ tìm cách lật đổ CSVN rồi ai muốn gì thì làm; đảng VT chỉ lo canh tân đất nước thôi.» Thử hỏi không nắm giữ được chính quyền thì lấy đâu phương tiện và có thế và lực để vận động quần chúng thi hành đường lối và chính sách của đảng để canh tân giúp dân cứu nước. Mong ông tổng bí thư nên học lại bài học chính trị căn bản để khỏi làm trò hề mà người ta chê cười.
Phải chăng, bất cứ ai nêu đúng những sai trái của MT cũng như đảng VT đều là quậy rồi kết tội họ là quậy và phá hoại để rồi ngài "tổng bí thư" và đảng tìm cách thủ tiêu?
Chúng tôi sẽ tiếp tục vạch trần những âm mưu đen tối của đảng VT trong những ngày tới, biết rằng đây là một công việc cực kỳ nguy hiểm.
Phùng Ngọc Sa
No comments:
Post a Comment