Friday, May 30, 2014

Biểu tình để ủng hộ lập trường của nhà cầm quyền CS là tự sát! - Huỳnh Ngọc Tuấn

 Biểu tình để ủng hộ lập trường của nhà cầm quyền CS là tự sát!

Huỳnh Ngọc Tuấn

Cuộc đấu tranh chống xâm lược bảo vệ quốc gia ngày hôm nay phải đồng hành với cuộc đấu tranh đòi nhân quyền và dân chủ. Không có thực quyền làm chủ đất nước chúng ta vẫn sẽ tiếp tục bị hy sinh và bị sỉ nhục và đất nước sẽ diệt vong. Biểu tình để ủng hộ lập trường của nhà cầm quyền CS là tự sát, vì nhà cầm quyền CSVN không hề có ý chí và thực tâm bảo vệ quyền lợi của tổ quốc và dân tộc...

Việc Trung Cộng đưa giàn khoan dầu nước sâu vào biển của Việt Nam là một điều hoàn toàn có thể tiên liệu trước và trong tương lai Trung Cộng cũng sẽ cho thiết lập vùng nhận dạng phòng không tại biển Đông như đã làm tại biển Hoa Đông cũng là điều có thể tiên liệu. Vì đây là nước cờ tất yếu trong ván cờ chiến lược của Trung Cộng để thực hiện giấc mộng bá quyền.

Dư luận đang đặt ra câu hỏi tại sao Trung Cộng lại đưa giàn khoan dầu nước sâu vào biển VN và lại trong thời điểm này.

Vì biển Đông chiếm một vị trí chiến lược cả về kinh tế lẫn quân sự.

Về kinh tế Trung Cộng đang khát dầu và khí đốt cùng nguồn tài nguyên to lớn hàm chứa trong lòng biển Đông, và biển Đông là một hải lộ quan trọng vào bậc nhất thế giới với lượng hàng hóa lưu thông khổng lồ, là huyết mạch của hai nền kinh tế lớn trong khu vực và cũng là đồng minh chiến lược của Hoa kỳ là Nhật bản và Hàn quốc.

Xác lập được chủ quyền tại biển Đông (cho dù bằng phương tiện bá đạo và bất hợp pháp) Trung Cộng sẽ từng bước lấn sân và đuổi Mỹ ra khỏi khu vực, vô hiệu hóa một phần lớn sức mạnh hải quân Mỹ đang thống trị tại châu Á Thái bình dương. Chính vì vậy mà Trung Cộng bất chấp sự bất bình của quốc tế sự phản đối của nhân dân VN.

Mấy năm trước đây khi cảm thấy bất an vì Trung Cộng đang trỗi dậy một cách “không hòa bình” như họ rêu rao, người Mỹ quyết định “chuyển trục”, tức là chuyển trọng tâm chiến lược từ Châu Âu - Đại tây dương sang châu Á – Thái bình dương để đối phó với những diễn biến bất ổn, điều này tạo ra một cơ hội cho Putin “phục thù” đối với sự mở rộng ảnh hưởng của Phương Tây và NATO tại châu Âu.

Putin xâm lược Ukraina bất chấp những cam kết tôn trọng độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Ukraina mà Nước Nga và Phương Tây đã ký, thách thức an ninh khu vực và cả quyền lực của Nato. Việc Putin xâm chiếm Ukraina làm Mỹ phân tâm và phân lực. Đây là một thời điểm không thể nào tốt hơn để Trung Cộng bành trướng ra biển Đông.

Chưa bao giờ kể từ sau sự kiện Liên xô và khối quân sự Varsava sụp đổ mà an ninh thế giới bị thánh thức như bây giờ. Sự liên kết Nga - Trung làm cho nhiều người liên tưởng đến một “trục” chống Mỹ mới đang hình thành!?...

Sự phối hợp hành động Nga - Trung ở phía Đông và phía Tây đẩy Mỹ vào thế “lưỡng đầu thọ địch” khiến tình hình biển Đông và Ukaina trở nên khó giải quyết và nguy hiểm vì có hai “mặt trận” mở ra cùng một lúc.

Vai trò cảnh sát quốc tế của Mỹ thời gian gần đây đã suy yếu khiến cho các quốc gia nhỏ ở Đông Nam Á như VN khó bề đối phó với một cường quốc khổng lồ đầy tham vọng và bất chấp đạo lý như Trung Cộng. Còn CSVN thì đã hoàn toàn bất lực.

Câu hỏi nhức nhối đặt ra cho những người yêu nước là làm sao tìm được kế sách hữu hiệu để đối phó với tình hình. Thú thật người viết bài này xin thúc thủ!?

Không thúc thủ làm sao được khi hơn nửa thế kỷ qua đảng CSVN đã độc chiếm quyền lãnh đạo đất nước với những chính sách sai lầm nghiêm trọng từ chính trị, kinh tế và ngoại giao như chúng ta đã thấy!?

Cho mãi đến ngày hôm nay VC vẫn gọi Trung Cộng là đồng chí anh em, với phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt làm kim chỉ nam cho mối quan hệ “môi hở răng lạnh”!

Đảng CSVN là một tập đoàn tham nhũng và thối nát, coi đất nước này như của riêng họ để họ tùy nghi sử dụng. Họ lộng hành và đứng trên luật pháp (một thứ luật pháp độc tài và chuyên chế).

Hơn nữa thế kỷ qua CSVN đàn áp, bỏ tù và không từ một thủ đoạn nào đối với những người yêu nước và đấu tranh đòi dân chủ. Họ coi những người yêu nước và những nhà dân chủ là thù địch, coi các hội đoàn xã hội dân sự là “phản động”.

Họ coi dân chỉ là bù nhìn hay đỡ hơn một chút là công dân hạng hai. Họ gạt bỏ người dân ra khỏi vị trí quyền lực quốc gia, không cho bất cứ một ai ngoài đảng CS chia xẻ quyền lực với họ. Họ tự tung tự tác, vơ vét tài sản quốc gia chia chác cho nhau, khai thác tài nguyên quốc gia nuôi sống guồng máy đàn áp khủng bố để tiếp tục thống trị. Họ kỳ thị và trù dập những người trí thức chân chính có thực tài và tâm huyết làm băng hoại tinh thần dân tộc và nguyên khí quốc gia.

Thực thi một đường lối ngoại giao cực đoan ấu trĩ, coi những giá trị tự do dân chủ của loài người là thù địch, đóng cửa với những trào lưu tư tưởng canh tân và khai phóng, du nhập học thuyết Mác- Lê nin- Mao phản khoa học và phản dân tộc để trùm lên đầu lên cổ nhân dân, đẩy đất nước vào thế cô lập trong một thời gian quá dài. Sao chép Trung Cộng một cách mê muội cả về chủ thuyết chính trị đến mô hình xã hội và văn hóa khiến quốc gia lạc hậu chậm tiến.

Kết quả của hơn nửa thế kỷ cai trị sai lầm đó là một VN nghèo nàn lạc hậu nhất, trong một khu vực bị đánh giá là lạc hậu nhất hành tinh chúng ta!

Nguồn lực và sức mạnh quốc gia trống rỗng vì tham nhũng và quản lý sai lầm, dân trí kém mở mang vì chế độ độc tài hà khắc ngu dân, quốc phòng nhu nhược vì khí tài quân sự lạc hậu và nghèo nàn.

Nhưng nghiêm trọng nhất là hai sai lầm của CSVN về quốc phòng là:

1. Biến quân đội thành gia nô chỉ biết cúc cung phục vụ cho đảng CSVN, sẵn sàng đàn áp dân chúng và những người yêu nước chứ không lo bảo vệ tổ quốc. Một quốc gia mà quân đội bị hạ nhục thì lấy đâu ra sức mạnh để chiến đấu vệ quốc?

2. CSVN “nhận giặc làm cha”: VN chúng ta ở bên cạnh một anh khổng lồ đầy tham vọng và hung bạo nên cha ông chúng ta luôn có kế sách đối phó, không chủ quan mơ hồ tự đầu độc mình và đầu độc cả dân tộc bằng phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt.

Để tồn tại bên cạnh một anh khổng lồ tham tàn như vậy dân tộc chúng ta chỉ có một chọn lựa duy nhất là phải mạnh về kinh tế và quốc phòng, mạnh về sự đoàn kết toàn dân trong một ý chí phục vụ đất nước, nếu không chúng ta sẽ bị diệt vong.

Trong lịch sử loài người có không ít các quốc gia và dân tộc đã bị xóa sổ vì suy yếu và sai lầm của người lãnh đạo, Chiêm Thành không phải là một bài học hay sao?

Sự cạnh tranh và va chạm giữa các quốc gia và dân tộc là điều tất yếu của sự phát triển nhân loại, cho nên để được tồn tại chúng ta phải mạnh... Tuyệt đối không được mơ hồ về chuyện này!..

Ngày hôm nay đất nước và dân tộc chúng ta bị đe dọa và sỉ nhục vì chúng ta suy yếu, trách nhiệm này thuộc về đảng CSVN..

LẬP TRƯỜNG CỦA CHÚNG TA

Ngày hôm nay tổ quốc lâm nguy mà đảng CSVN lại hoàn toàn bất lực nhưng vẫn khăng khăng ôm giữ độc quyền lãnh đạo. Họ tiếp tục đàn áp, khủng bố và bỏ tù những người yêu nước và những nhà dân chủ, họ gạt bỏ nhân dân qua bên lề quốc gia đại sự thì chúng ta sẽ không thể đóng góp gì được.

Muốn đóng góp cho đất nước trong cuộc đấu tranh chống xâm lược không còn cách nào khác là chúng ta phải đấu tranh để lấy lại quyền làm chủ đất nước của mình, quyền quyết định vận mệnh của mình và dân tộc mình từ tay đảng CS.

Cho nên cuộc đấu tranh chống xâm lược bảo vệ quốc gia ngày hôm nay phải đồng hành với cuộc đấu tranh đòi nhân quyền và dân chủ. Không có thực quyền làm chủ đất nước chúng ta vẫn sẽ tiếp tục bị hy sinh và bị sỉ nhục và đất nước sẽ diệt vong.

Hiện nay nhà cầm quyền CSVN trực tiếp hoặc thông qua một số “nhân vật trung gian” kêu gọi người dân không nên biểu tình chống Trung Cộng vì biểu tình chống Trung Cộng là cổ vũ chiến tranh!?.., hay nếu có biểu tình thì nên ủng hộ lập trường của nhà nước!

Chúng ta bác bỏ luận điệu ngụy biện và nguy hiểm đó.

Trước hết biểu tình để thể hiện quyết tâm và ý chí bảo vệ tổ quốc của dân tộc VN, biểu tình để tạo thế liên kết dân tộc, để vận động sự ủng hộ quốc tế và biểu tình là một hoạt động không thể thiếu trong quá trình đấu tranh giành lại quyền làm chủ đất nước.

Biểu tình để ủng hộ lập trường của nhà cầm quyền CS là tự sát, vì nhà cầm quyền CSVN không hề có ý chí và thực tâm bảo vệ quyền lợi của tổ quốc và dân tộc.

Người dân VN phải tự quyết vận mệnh của mình và tổ quốc.

Huỳnh Ngọc Tuấn



No comments:

Post a Comment