Nguyễn Đông Khê
Xin lỗi trước, tôi là một thằng hèn, quen nói thật. Xin được bắt đầu với bản tin BBC: đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) vừa ra thông báo khẳng định: "Chủ trương thăm dò, khai thác, chế biến bauxite là chủ trương nhất quán từ Ðại hội IX và Ðại hội X của Ðảng đến nay". Và bộ Chính trị chỉ đạo "Tiếp tục thực hiện chủ trương triển khai hai dự án ở Tân Rai (Lâm Đồng) và Nhân Cơ (Đăk Nông) do Tập đoàn Công nghiệp Than - Khoáng sản Việt Nam làm chủ đầu tư, chưa chủ trương bán cổ phần cho tổ chức và cá nhân nước ngoài".
Trên giấy trắng mực đen đảng CS tuyên bố “Chưa chủ trương bán cổ phần cho tổ chức và cá nhân nước ngòai,” vậy mà lao động nước ngòai đã tràn ngập trên công trường.
Thế là thế nào? Cái ĐCSVN này lươn lẹo hết chỗ nói, xem thường những cảnh báo của các khoa học gia, chuyên gia, giới trí thức, cũng như khinh thường nhân dân hết cỡ khi họ làm chuyện đã rồi, rồi mới giả vờ ra thông báo cho có lệ! Thật là hết ý! Tại sao đất nước và dân tộc Việt Nam lại ra nông nỗi này? Chẳng qua chỉ vì con người Việt Nam hèn, để mặc cho ĐCSVN tác yêu tác quái kể từ năm 1945 cho đến nay.
Thời buổi xa xưa bị cô lập trong một nhà tù, không sách báo, không radio, không điện thọai, không internet, hoàn toàn không thể liên lạc với thế giới bên ngoài thì đã đành; nhưng kể từ cái ngày ĐCSVN mở cửa từ hậu thập niên 80 cho đến nay, mặc dù ĐCSVN đã tìm mọi cách nhồi sọ, lừa phỉnh, bưng bít, phá rối, ngăn chặn thông tin, dựng bức tường lửa … thì bộ mặt trần truồng giả dối của ĐCSVN đang dần lộ nguyên hình chồn tinh! Thế giới to lớn nay đã trở thành một ngôi làng nhỏ, người ta có phương tiện và biết cách khám phá thực hư, muốn che dấu lấp liếm cũng không tài nào làm được. Cái ĐCSVN gian ngoa quỷ quyệt, có nói không, không nói có, sửa đổi lịch sử, tiền hậu bất nhất, đang làm đầu nậu thu tiền một cách bất nhân bằng cách xuất cảng phụ nữ ra nước ngòai, mãi dâm dưới hình thức kết hôn; làm môi giới xuất cảng lao động ra nước ngoài với giá rẻ mạt, bóc lột tận xương tủy kẻ lỡ dại phóng lao phải theo lao, để rồi đem con bỏ chợ, tiền mất tật mang vì phải vay nợ trả cho chuyến đi tại quê nhà! Luân thường đạo lý bị đảo lộn, chia rẽ tôn giáo với trăm phương nghìn kế thâm độc, ru ngủ và khuyến khích thanh thiếu niên trong nước và Việt kiều hải ngoại mua vui trên thân xác phụ nữ, tệ nạn nạo phá thai nhi lan tràn khắp mọi nơi, chiếm hàng đầu trong danh sách các nước trên toàn thế giới! Đúng là lũ ác ôn côn đồ Việt cộng! Vậy mà cái ĐCSVN vẫn tồn tại cho đến ngày hôm nay! Tại sao? Vì tôi là một thằng hèn, thật là hèn.
Tôi hèn vì tôi không biết đến những trang sử oai hùng của dân tộc Việt, tổ tiên Việt dày công dựng nước và giữ nước để bảo tòan giang sơn gấm vóc. Tôi vẫn cứ để yên cho một thiểu số cầm quyền thậm thụt lén lút nhượng đất, nhượng biển, nhượng chủ quyền cho quan thày phương Bắc, lại còn ngang nhiên để mặc cho giặc Tầu hung hăng mang cờ đại quốc, nghênh ngang hò la đốt đuốc Thế vận hội trên quê hương Việt Nam tựa chỗ không người! ĐCSVN đã ăn phải bả Tầu, lén lút đón rước bọn chúng vào Tây nguyên, trấn giữ yếu huyệt Việt Nam, lấy cớ khai thác Bauxit, bất kể thảm họa tàn phá môi sinh và an ninh quốc phòng:
“Mấy đời bánh đúc có xương,
Mấy đời giặc cướp có thương dân mình!”.
Tôi hèn vì tôi tham sống sợ chết, để mặc cho cái ĐCSVN này cai trị nắm quyền sinh sát trên 85 triệu đồng bào mình, bằng chính sách hộ khẩu, bằng thủ đọan cướp nhà cướp đất, đổi tiền, đánh tư sản mại bản, đi vùng kinh tế mới, cải tạo ngụy quân ngụy quyền … Có nỗi đau nào hơn nỗi đau nước mất nhà tan 30-4-1975, vậy mà tôi đã vội mau quên đi những tháng năm gông cùm tù tội, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc; tôi đã quên đi những đòn thù khủng khiếp trong các trại cải tạo; tôi đã quên đi những đồng đội và những bạn tù đã phải vùi thây nơi rừng thiêng nước độc. Vì hèn nên tôi đành chấp nhận tất cả, chịu đựng tất cả, để được việc cho mình và gia đình mình.
Tôi hèn vì tôi đã mau quên những tháng ngày vượt biên tìm tự do, thập tử nhất sinh trong những cuộc hành trình tìm tự do trên biển cả hay qua đường bộ; tôi đã mau quên những giờ phút cắt ruột chia tay những tưởng không bao giờ còn được gặp lại người thân! Tôi đã không nghĩ đến hàng vạn con người phải vùi thân trên biển cả hay nơi rừng sâu, hàng vạn con người bị sa vào hang ổ ma vương, bị hãm hiếp, tử vong, và để lại nỗi đau triền miên nơi gan ruột những người thân trong gia đình! Đọan trường khổ ài như thế đấy, vậy mà ngay khi vừa đặt chân đến trại tỵ nạn, tôi đã bắt đầu quên đi người vợ đầu ấp tay gối suốt đời chắt chiu tần tảo nuôi chồng nuôi con, tôi quên đi những ngược xuôi trăm cay nghìn đắng đi thăm nuôi chồng tại các trại tù từ Nam ra Bắc; tôi quên đi những hy sinh vô bờ bến của người vợ trong việc thu góp hết tiền bạc nữ trang tìm đường lo cho chồng vượt biên! Rồi khi tôi đã được định cư, biến thành khúc ruột xa ngàn dặm, nghe lời dụ dỗ trở về thăm lại quê hương, tôi đã nhẫn tâm vung tiền mua vui với các thiếu nữ mà tuổi đời chỉ đáng con cháu mình!
Tôi đã mau quên đi hành động tàn ác dã man của bọn thảo khấu và hải tặc Thái Lan, giết người cướp của, thay phiên nhau hãm hiếp các phụ nữ trên những con thuyền vượt biên đầy máu và nước mắt. Tôi đã làm ngơ trước lời kêu gọi đồng bào hải ngoại tẩy chay không mua hàng Thái Lan vào thập niên 80. Tôi đã làm ngơ vì bề dày tinh thần yêu nước thương dân tộc của tôi quá mỏng, không đủ trọng lượng để khiến tôi có thể khước từ việc mua hàng Thái Lan, tôi đã không muốn tham gia việc tẩy chay phản đối chính quyền Thái Lan dung dưỡng và không mạnh tay tiêu diệt bọn hải tặc! Cái gì tiện và lợi cho tôi thì tôi làm, mắc mớ gì mà để ý quan tâm đến chuyện người khác! Tôi đã làm ngơ không biết đến lời hô hào chấm dứt việc nuôi dưỡng chính quyền CSVN, chấm dứt việc gởi tiền về Việt Nam, chấm dứt du lịch về Việt Nam, không đóng góp cho những tổ chức mang danh từ thiện giúp đỡ đồng bào trong nước, nhưng lại làm lợi cho túi tham không đáy của người CS; tiền quốc tế tài trợ lo cho công ích thì họ có trăm phương nghìn kế đục khóet chia chác với nhau, để họ có nhà cao cửa rộng, của chìm của nổi khắp mọi nơi; còn việc giáo dục nâng cao mức sống của đồng bào, giúp đỡ người nghèo, chăm sóc kẻ bệnh họan tật nguyền, thì đã có các tổ chức từ thiện của người Việt hải ngọai đứng ra làm dùm cho họ theo chỉ đạo của hệ thống độc tài độc đảng.
Tôi đã không thể hiểu nổi lá thư chung của Đại hội các Giám mục Việt Nam được viết vào năm 1980, kêu gọi các tín hữu sống phúc âm giữa lòng dân tộc, hay đồng hành với dân tộc. Từ đó đến nay, Việt Nam đã đi vào nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, kết quả là giai cấp cầm quyền ngày càng phất lên giàu có một cách bất chính, đang khi tuyệt đại đa số người dân ngày càng nghèo đi. Tôi đã không hiểu nổi cụm từ đồng hành với dân tộc mà các Giám mục Việt Nam đã nhắm đến đối tượng nào, lại càng không hiểu nổi khi Giáo hội Việt Nam thờ ơ không lên tiếng cho đám dân oan, cho người thấp cổ bé miệng nằm la liệt trên hè phố để đòi công bình và công lý tại Hà Nội hay Sài Gòn?!
Tôi đã không hiểu nổi lá thư ngỏ của Hội đồng Giám mục Việt Nam (HĐGMVN) được viết vào tháng 10 năm 2002, đã gởi đến “Quý vị lãnh đạo các cơ quan lập pháp của Nhà Nước Việt Nam.” Thư ngỏ đã đưa ra những nhận định nhằm “xoá giảm những khuyết tật của xã hội và phát huy những giá trị nhân bản làm cho con người ngày càng trở nên người hơn.” Vấn đề đã nêu lên trong lá thư còn tồn đọng cho đến ngày nay, ở mức độ nghiêm trọng và rộng lớn hơn rất nhiều! Ngọn lửa đòi công bằng, công lí và sự thật tại tòa Khâm sứ Hà nội đã được thắp sáng, Thái Hà cũng đã tiếp lửa từ đó đến nay, dòng Chúa Cứu thế Việt Nam đã nhập cuộc, nhưng HĐGMVN cho đến hôm nay chỉ đề ra quan điểm, và chưa có được một hành động cụ thể nào!
Đây thời thuận lợi, cơ hội không đến hai lần, lòng căm phẫn của tòan dân Việt Nam đang dâng lên cao trước hành động bán nước của nhà cầm quyền Hà Nội. ĐCSVN đang “cõng rắn cắn gà nhà,” ngậm miệng ăn tiền để được vinh thân phì gia, duy trì địa vị độc tôn, bất chấp làn sóng phản đối quyết liệt của đại đa số người dân Việt. HĐGMVN có dám lên tiếng dứt khóat đứng về phía dân tộc Việt Nam hay không? HĐGMVN có dám thực hiện vai trò lịch sử của mình hay không? HĐGMVN có dám đứng lên triệu tập Hội nghị Diên Hồng trên tầm mức cả nước, nối tiếp ngọn lửa Thái Hà đòi hỏi công bằng, công lí và sự thật hay không? HĐGMVN có dám đòi hỏi nhà cầm quyền CS phải trả lại lẽ công bình cho toàn dân Việt hay không? "Của Cesar phải trả cho Cesar," của dân tộc Việt phải trả cho dân tộc Việt. Là người Việt Nam yêu nước thương nòi, không một ai có thể im hơi lặng tiếng để mặc cho ĐCSVN, là một thiểu số cầm quyền được quyền “mãi quốc cầu vinh” dâng đất dâng biển, triều cống tài nguyên thiên nhiên cho giặc Tầu khai khác, bất chấp hậu quả khôn lường di hại cho dân tộc Việt. HĐGMVN chẳng lẽ để mặc cho nước Việt Nam phải chung một cảnh ngộ đau thương như dân tộc Tây Tạng hay sao?!
Kể từ ngày ĐCSVN lên nắm quyền cai trị, chính sách tôn giáo của bọn chúng luôn vẫn là chia để trị. Chúng cho phép người của giáo hội công giáo được tự do xuất ngọai đi họp hay đi tu nghiệp nước ngòai, cho phép đi gây quĩ xây dựng nhà thờ hòanh tráng khắp mọi nơi, để vừa được chấm mút chia chác, vừa gây ấn tượng cho thế giới bên ngòai, làm bình phong che lấp mọi mưu toan gian tà, xâm nhập và gài người lũng đọan nội bộ tôn giáo. ĐCSVN cho phép xuất ngoại gây quỹ từ thiện, cho phép được tấn phong giám mục và linh mục, cho phép mở cửa chủng viện, tu viện, cho phép thâu nhận chủng sinh tu sĩ.
Những đặc quyền đặc lợi ấy là miếng mồi ngon khó chối từ, có lợi cho giáo hội Viêt Nam trong việc huấn luyện và đào tạo nhân sự. Đấy là miếng mồi ngon do ĐCSVN đã và đang ban phát cho giáo hội, gần đây nhất là việc trao trả 340,000 mét vuông để xây dựng Trung tâm Thánh mẫu La Vang ở Quảng Trị, và trong đại hội kỳ I-2009 được tổ chức từ ngày 13-17 tháng 4 năm 2009 vừa qua tại Bãi Dâu Vũng Tàu, HĐGMVN đã không một lời lên tiếng thay cho tòan dân Việt trước thảm họa Bauxit, không dám lên tiếng đòi hỏi nhà cầm quyền CS phải thực thi công bình, công lý và sự thật cho toàn dân Việt! Đã nhận thì phải nhịn, hay tại nội bộ đã sẵn có người được cài đặt nên không dám mạnh dạn lên tiếng đứng về phía dân nghèo chịu áp bức, không dám có hành động cụ thể đứng về phía dân tộc để bảo vệ công bình, công lý và sự thật? Mười cân lý thuyết không bằng một cân thực hành! HĐGMVN cần đến một hành động cụ thể để minh chứng giáo hội Viêt Nam đang đồng hành với dân tộc Việt Nam! Phải hiểu ra sao về quan điểm của HĐGMVN trước đây: “Vui mừng và hy vọng, âu sầu và lo lắng của người dân Việt Nam cũng là vui mừng và hy vọng, âu sầu và lo lắng của chúng tôi, các Giám mục của HĐGMVN. Giáo hội không có chức năng làm chính trị, nhưng Giáo hội không đứng bên lề chính trị.”
Biết đến bao giờ dân tộc Việt Nam mới có được bậc minh quân, ngòai đời cũng như trong đạo? Cũng vì không có minh quân nên thân phận và con người Việt Nam phải trôi dạt trên tòan thế giới, hay đang chịu gông cùm và nhân phẩm nhân quyền bị chà đạp tận đất đen! Có dân tộc nào trên thế giới lại khốn khổ đau thương như dân tộc Việt Nam? Trẻ em và phụ nữ phải lưu lạc tha phương khắp nơi kiếm sống bằng chính thân xác mình? Hiện tượng tuổi trẻ uống rượu quên sầu, say sưa chè chén, đua đòi ăn chơi sống buông thả bất cần đời, đã biến con người Việt Nam thành những thằng hèn, theo mô hình đỉnh cao xã hội chủ nghĩa! Tội nghiệp thay! Tập thể người Việt Nam, bao gồm các tổ chức, đòan thể, tôn giáo, cho đến bao giờ mới có thể đồng thuận ngồi lại cộng tác với nhau vì đại sự, vì lợi ích chung cho tòan dân tộc? Đã đến lúc phải nhập cuộc đồng hành với dân tộc Việt Nam, xóa bỏ cái ác đang ngự trị trên quê hương Việt Nam. Những con én tiêu biểu như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Đan Quế, Hòa Thượng Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lý, linh mục Nguyễn Văn Khải, tổng giám mục Ngô Quang Kiệt … chưa thể làm nên mùa Xuân cho dân tộc Việt, nhưng đấy là những viên đá hiếm quý lót đường cho tương lai một nước Việt Nam dân chủ, tự do và nhân quyền. Ngày tàn của ĐCSVN không còn xa, vì hành động bọn chúng đã và đang làm đã đến mức cùng cực, mà “cùng tắc biến”. Tội ác và sự ngu xuẩn của ĐCSVN qua kế hoạch khai thác Bauxit rước voi về dày xéo quê cha đất tổ là hết cỡ rồi.
“Toàn dân nghe chăng, sơn hà nguy biến!” Đồng bào ơi! Giờ hành động nay đã điểm: ngọn lửa Thái Hà, Ba Giang … cần được thắp sáng lên trên khắp ba miền Trung Nam Bắc. Ngọn lửa “bất tuân dân sự” của Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã thắp lên. HĐGMVN còn đợi gì mà không tham gia nhập cuộc? HĐGMVN còn đợi gì mà không lên tiếng kêu mời con dân Việt Nam đồng loạt thắp lửa tại mỗi tư gia, thắp lửa tại mỗi nhà thờ, trên khắp đất nước Việt Nam? Đồng bào ơi, chúng ta cương quyết đòi cho được công bằng, công lý và sự thật, trả lại cho người dân Việt. Dối trá lọc lừa nay đã quá đủ! Kể từ năm 1945 cho đến nay, người dân Việt chưa hề sống cuộc sống của con người. ĐCSVN đã bịt tai, bịt mắt, bịt miệng nhân dân đã trên 55 ròng rã! Đất nước và dân tộc Việt Nam chịu đọa đày ô nhục đã đủ rồi!
Công bằng, công lý và sự thật phải được trả về cho dân tộc Việt; đồng một lòng chúng ta tập trung cầu nguyện, một lòng thắp lửa hành động vào mỗi chiều thứ Bảy, kéo dài sang ngày Chủ nhật, tại từng xứ đạo, tại mỗi nhà thờ, tại mỗi ngôi chùa, tại mỗi thánh thất, tại mỗi thành phố … khắp nơi trên cả nước Việt Nam. Lực lượng công an nào đàn áp cho nổi? Súng đạn nào có thể bắn giết, nhà tù nào có thể chứa được hàng vạn hàng triệu con người đồng lọat tham gia thắp nến?! Thà chết vinh hơn sống nhục! Sao dân tộc tôi lại phải nhẫn nhục chịu đựng để kẻ ác cầm quyền tác oai tác quái trên 55 năm nay? Sao dân tộc tôi vẫn tiếp tục im hơi lặng tiếng trước mưu ma chước quỉ của bọn cầm quyền CS, độc quyền cai trị để tiếp tục làm giàu trên nỗi thống khổ và mất mát triền miên của người dân thấp cổ bé miệng?
“Tham sinh úy tử” thuộc bản tánh tự nhiên của con người! Nhưng, sợ chết, sợ tù đày, sợ mất mát, mà không dám đứng lên tiêu diệt sự ác, không dám nói lên sự thật, không dám thắp lên ngọn lửa Thái Hà trên quê hương Việt Nam, thì cái tôi của mỗi người Việt Nam, cái tôi của tập thể Việt Nam, cái tôi của tôn giáo Việt Nam đúng là một thằng hèn. Hỡi ơi, khi tôi chết, xin đừng ai dư nước mắt tiếc thương cho một thằng hèn như tôi, vì tôi đã chết mà vẫn thở tự lâu rồi!
Nguyễn Đông-Khê
Đầu tháng Năm 2009
No comments:
Post a Comment