Saturday, May 2, 2009

Hồi chuông thức tỉnh - Nam Dao


Nam Dao

Kể từ sau hiệp định Genève 1954 cho tới nay, hơn nửa thế kỷ qua Cộng sản Việt Nam đã xử dụng bạo lực và cai trị dân bằng bao tử để củng cố quyền lực. Chính sách tem phiếu hộ khẩu là một hình thức kiểm soát bao tử ép người dân phải nô lệ nhà nước từng giọt dầu, từng hạt muối, từng thước vải đã làm thui chột tinh thần phản kháng và ý chí quật cường vùng lên của con người. Một nhà cầm quyền có trách nhiệm phải biết vun bồi tinh thần phản kháng và ý chí quật cường vươn lên trong lòng dân vì đây là vũ khí quan trọng để chống ngoại xâm và xây dựng đất nước. Tội ác lớn của Cộng sản Việt Nam là đã làm thui chột tinh thần trên đã được cha ông ta dày công vun bồi suốt chiều dài bốn ngàn năm lịch sử dựng nước và giữ nước.

Lời kêu gọi “Một tháng biểu tình tại gia để chống việc lấy Vàng tức dân tộc đổi Nhôm nước ngoài” của Hòa thượng Thích Quảng Độ cũng không đi ngoài mục đích kêu gọi toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước hãy làm sống dậy trong tâm hồn mình tinh thần phản kháng và ý chí quật cường vùng lên trước hiểm họa đất nước sắp rơi vào vòng kim cô nô lệ giặc Tầu.

Hòa thượng Thích Quảng Độ không làm chính trị. Ngài đang làm tròn bổn phận của một công dân gương mẫu, trước hiểm họa sơn hà nguy biến phải lên tiếng đấu tranh sao cho phù hợp với hoàn cảnh bị giam lỏng tại Thanh Minh thiền viện. Với tấm lòng từ bi bác ái thương dân, Ngài đã đưa ra một giải pháp đấu tranh khá an toàn cho toàn dân và tương đối khả thi cho nhiều người là “biểu tình tại gia”. Một hành động hoàn toàn không vi phạm luật pháp cho nên bạo quyền không có cớ và nhất là không có đủ tay sai công an đến từng nhà để gây sự. Lời kêu gọi trên cũng không mang tính chất đấu tranh bất bạo động theo kiểu xin cho. Bởi vì tuy với cái vỏ bề ngoài ôn hòa bất bạo động, nhưng hành động của nó nếu được thể hiện ở tầm vóc quy mô sẽ gây thiệt hại lớn và có thể dẫn đến sự sụp đổ của chế độ độc tài. Lịch sử thế giới đã chứng minh cho thấy rằng những cuộc biểu tình lãng công quy mô của dân chúng bất hợp tác với nhà cầm quyền sẽ làm tê liệt guồng máy quốc gia dẫn đến sự sụp đổ của chế độ khó tránh khỏi.

Cuộc chiến đấu lật đổ bạo lực và chống lại ngoại xâm nào mà chả gian truân với những thất bại lót đường cho chiến thắng cuối cùng. Từ ngàn xưa cho tới nay các vị anh hùng dân tộc như Trần Bình Trọng hay Nguyễn Thái Học và các anh hùng liệt sĩ Yên Bái, dẫu biết rằng xác xuất thành công rất thấp khi phải đối đầu với kẻ thù khổng lồ Pháp đầy đủ súng ống tối tân, nhưng vẫn coi nhẹ thất bại và ra quân. Sự thất bại mang tính chất giai đoạn trong dòng sử đấu tranh chống Pháp đã để lại cho dân tộc Việt Nam thời đó một gia tài đấu tranh to tát là tinh thần đối kháng bất khuất vùng lên làm sống dậy ngọn lửa Diên Hồng ngày càng lan rộng khắp ba miền, khai tử trang sử buồn 100 năm đô hộ giặc Tây.

Hòa thượng Thích Quảng Độ cũng vậy. Với cái nhìn xa về con đường đấu tranh Ngài không đặt vấn đề thành bại mang tính chất giai đoạn. Ngày hôm nay trước hiểm họa nô lệ giặc Tầu, qua Lời kêu gọi biểu tình tại gia Hòa thượng Thích Quảng Độ muốn gửi đến toàn dân một thông điệp đấu tranh rất quan trọng là kêu gọi toàn dân hãy làm sống dậy trong tâm hồn mình tinh thần phản kháng và ý chí quật cường vùng lên lật đổ chế độ bán nước buôn dân đang tiếp tay với Trung Cộng thực hiện ý đồ Hán hóa Việt Nam qua việc để cho Tầu mang hàng trăm ngàn dân Tầu cộng sang khai thác Bauxite ở Tây Nguyên.

Tinh thần biểu tình tại gia phản kháng chế độ không phải chỉ chấm dứt sau tháng Năm 2009, mà nó còn phải được duy trì ngày càng quyết liệt hơn. Một khi ngọn lửa đối kháng đã bùng cháy trong lòng mình thì mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày sống với ý thức biểu tình tại gia. Với ý thức đó, mỗi người sẽ thể hiện tinh thần đối kháng bằng những hành động khác nhau phù hợp với hoàn cảnh sống cá nhân và phương tiện có trong tay. Khi ngọn lửa phản kháng và bất khuất vùng lên đã thắp sáng trong lòng dân, tất nhiên lịch sử VN sẽ được lật sang trang mới, ghi lại những thành qủa hào hùng cứu nước bảo toàn đất tổ.

Lời kêu gọi biểu tình tại gia của Hòa thượng Thích Quảng Độ trong lúc này chính là hồi chuông đánh thức tinh thần phản kháng và ý chí quật cường của toàn dân Việt đã bị Cộng sản Việt Nam làm soi mòn từ hơn nửa thế kỷ qua.

Nam Dao (Adelaide)

Tài Liệu:
(Ỷ Lan phỏng vấn Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ)

Ỷ Lan: Bạch Hòa thượng, biểu tình tại gia là một danh từ mới lạ, đồng thời là một động thái biểu dương chưa hề xẩy ra trong thế giới. Kính xin Hòa thượng giải thích cho thính giả được biết vì sao Hòa thượng chọn hành động này để phản đối nguy cơ khai thác bô-xít Tây nguyên ? Sao không xuống đường biểu tình như thường lệ ?

Hòa thượng Thích Quảng Độ: Ở các nước tự do, dân chủ thật sự thì mọi quyền làm người của công dân đều được tôn trọng, kể cả quyền biểu tình nơi công cộng để nói lên ngưỡng vọng chính đáng của mình trong trật tự, kỷ luật. Không ai đàn áp, bắt bớ, bỏ tù. Nhưng ở Việt Nam hiện nay toàn dân đang sống dưới chế độ độc tài, công an trị. Tất cả quyền sống của con người đều bị bóp nghẹt. Nếu dân chúng xuống đường biểu tình thì tức khắc bị đàn áp và tống vào trại giam.

Vì thế Giáo hội phải chọn phương pháp Vô Tướng, tức biểu tình ở nhà, không khẩu hiệu, không biểu ngữ, không hoan hô đả đảo ai. Chỉ nói lên ước vọng của mình bằng sự im lặng. Cho nên công an có muốn bắt cũng không biết đâu mà bắt. Không lẽ đến từng nhà gõ cửa hỏi người ta: Ông bà cô bác có đang biểu tình ngồi đấy không ?!

Thực ra phương pháp này không có gì mới mẻ đâu. Nó bắt nguồn từ phương pháp bất bạo động đó thôi. Nhưng vì ở Việt Nam theo luật cộng sản hiện hành, ra đường tụ tập 5 người trở lên cũng đã vi phạm pháp luật rồi. Dù không bạo động cũng bị đàn áp. Cho nên phải biểu tình trong nhà, thế thôi. Đây là động thái chưa từng xẩy ra trên thế giới như cô Ỷ Lan nói, thì đúng đấy.

Nhưng nó sẽ xẩy ra ở Việt Nam trong tháng 5 tới.

Ỷ Lan: Kính xin Hòa thượng cho biết một tháng biểu tình tại gia trong hoàn cảnh kinh tế khủng hoảng, dân đói nghèo, việc này có khả thi không ?

Hòa thượng Thích Quảng Độ: Chính tôi khi đưa ra khoảng thời biểu đó cũng nghĩ đến việc này. Đồng bào Việt trong nước, nhất là ở miền Bắc từ sau năm 1954 đến 1986 phải sống dưới chế độ bao cấp. Cái gì cũng phải có tem có phiếu mới mua được. Gạo… tất cả các thứ thực dụng hằng ngày, từng giọt dầu, từng hạt muối… năm nhà hai tháng được chung một cuộn chỉ đưa ra chia nhau, đo từng tấc từng thước, khổ cực vô cùng. Tôi ra miền Bắc năm 1982 sống đến 1986, chế độ tem phiếu vẫn còn chặt chẽ. Ba bốn người chung nhau mỗi năm mới được một mét vải. Có khi là họ lấy vải hai màu, một màu hết phải lấy hai màu. May cái quần một ống trắng một ống đen. Rất kỳ khôi (cười). Nó khổ đến như thế đấy. Thế thì hằng chục năm như thế. Còn đồng bào miền Nam thì bắt đầu từ năm 1975 cho đến 1986 cũng là mười năm ăn bo bo mỏi răng thôi. Cực khổ vô cùng.

Nghĩ lại những hàng chục năm khổ cực như thế mà còn chịu được. Bây giờ đây một tháng biều tình tại gia không đến nỗi như hàng chục năm kia đâu. Có thể là khổ, là thiếu thốn, nhưng không đến nỗi khổ cực hằng chục năm dưới chế độ tem phiếu, bao cấp. Suy nghĩ lại, đây là mình chịu khổ thắt lưng buộc bụng một tháng thôi. Nhưng trong một tháng này chia làm ba phần, cố gắng cho mỗi miền mười ngày. Tức là :

- Đồng bào miền Bắc biểu tình trong nhà từ ngày mồng 1 tháng 5 đến ngày mồng 10 tháng năm 2009.

- Sau đó thì bắt đầu đến đồng bào miền Trung từ ngày 11 tháng 5 đến ngày 20 tháng 5 biểu tình trong nhà. Chỉ ngồi trong nhà, không đi đâu.

- Cuối cùng đợt thứ ba là từ ngày 21 tháng 5 đến ngày 31 tháng 5 dành cho đồng bào miền Nam.

Tôi chia ra ba đợt như vậy thì mỗi đợt chỉ có mười ngày thôi. Xin toàn thể đồng bào từ Nam chí Bắc dốc hết tâm lực vào trong 10 ngày biểu tình ngồi trong nhà. Cứ đóng cửa hoặc mở cửa như thường. Cứ ngồi trong nhà thôi. Cũng không lo bị bắt. Ai biết đâu mà bắt. Không lẽ công an đi vào từng nhà mà hỏi ông bà đang biểu tỉnh đấy à ?! Ai mà coi được.

Cái việc làm đây mà nếu được kết quả thực sự, đồng lòng mà làm chừng ba mươi chục triệu người hưởng ứng thôi. Làm một tháng như thế cũng có kết quả đấy. Kết quả này là kết quả lớn lắm. Nó là sự sống còn của cả một dân tộc, một đất nước. Nếu làm được như vậy là một cách đánh động dư luận trong nước và ngoài nước một luồng không khí mới thổi vào trong cuộc vận động cho dân chủ, cho nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ ở Việt Nam hiện nay.

Cho nên qua các cơ quan thông tấn, báo chí, đài phát thanh ở nước ngòi… tôi rất mong rằng quý vị cố cổ động, rồi thì hội thảo trên các Paltalk, diễn đàn để cố sao chuyển đạt được cái tin này, lời kêu gọi này về Việt Nam đến đồng bào ba miền Nam Trung Bắc, đến được nhiều nhà chừng nào tốt chừng đó.



No comments:

Post a Comment