Khi Giám mục đâm sau lưng những bà già bị Công an CSVN đánh bể mặt vì bảo vệ Giáo Hội, thì Giáo dân thấy sự hy sinh của mình trở thành vô ích. Dại gì phải hy sinh trong khi Giám mục tòng phạm với Cộng sản. Nếu có Giám mục nào bị Cộng sản đánh què cẳng, thì Giáo dân cần gì phải nhào vô bênh đỡ. Cứ để Cộng sản đánh cho Giám mục ấy gẫy thêm tay và bể đâu thì Giám mục ấy mới thấy cái giá phản bội của mình đối với Giáo dân.
Nguyễn Phúc Liên
THƯ NGỎ NHẮC NHỞ CÁC GIÁM MỤC VN VỀ TRÁCH NHIỆM VÀ BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO
Gioan Nguyễn Phúc Liên
- Trọng kính quý Đức Cha,
Con là Gioan NGUYỄN PHÚC LIÊN, sinh ngày 17.06.1939, tại làng Văn Đức, Tổng Tân Phong, Huyện Nga Sơn, Tỉnh Thanh Hóa, hiện cư ngụ tại 22, Rue du Prieure, 1202 Geneva, Thụy sĩ. Con là một Giáo dân Công giáo, gốc thuộc Họ Sơn Tiền, Xứ Điền Hộ, Địa phận Thanh Hóa. Khi vào Miền Nam năm 1954, con thuộc Địa phận Đà Lạt. Ngày nay, do cư ngụ, con thuộc Giáo phận Fribourg-Lausanne- Geneva, Thụy sĩ.
Con viết Thư Ngỏ này đến qúy Đức Cha ở một thời điểm có nhiều những biến cố đang xẩy ra liên quan đến ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM của Giáo dân và Tổ chức Giáo Hội Công Giáo tại Quê Nhà. Mục đích lá thư là nhắc nhở qúy Đức Cha về TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO đối với những biến cố của thời điểm.
Khi viết “NHẮC NHỞ CÁC GIÁM MỤC VN“, có thể có một số Đức Cha mang cảm tưởng rằng con nói với giọng xách mé. Không, con mang tâm tình thành thực, nghĩ sao nói vậy, chứ không uốn lời với ẩn ý. Trong cuộc sống giao tế xã hội, người ta dễ nịnh trên nèn dưới để thủ lợi cá nhân. Con muốn sống ngược lại là đối với những quyền cao trên mình, con rất khắt khe và nói nguyên tắc, nhưng đối với những ai dưới mình, con lấy sự thông cảm và tha thứ để hiểu họ. Cộng đồng Dân Chúa bao gồm Tín Hữu, Linh mục, Tu sĩ Nam Nữ và Giám Mục. Sinh thời, Chúa Giêsu luôn luôn thiên vị bênh đỡ những những người thấp hèn thế cô và nói rõ rằng Ngài là đầy tớ của các đầy tớ. Ngài đã làm gương rửa chân cho các Môn Đệ. Theo tinh thần ấy, hãy trở nên như con trẻ mà nói thành thực với nhau.
Con viết Thư Ngỏ này đến qúy Đức Cha ở một thời điểm có nhiều những biến cố đang xẩy ra liên quan đến ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM của Giáo dân và Tổ chức Giáo Hội Công Giáo tại Quê Nhà. Mục đích lá thư là nhắc nhở qúy Đức Cha về TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO đối với những biến cố của thời điểm.
Khi viết “NHẮC NHỞ CÁC GIÁM MỤC VN“, có thể có một số Đức Cha mang cảm tưởng rằng con nói với giọng xách mé. Không, con mang tâm tình thành thực, nghĩ sao nói vậy, chứ không uốn lời với ẩn ý. Trong cuộc sống giao tế xã hội, người ta dễ nịnh trên nèn dưới để thủ lợi cá nhân. Con muốn sống ngược lại là đối với những quyền cao trên mình, con rất khắt khe và nói nguyên tắc, nhưng đối với những ai dưới mình, con lấy sự thông cảm và tha thứ để hiểu họ. Cộng đồng Dân Chúa bao gồm Tín Hữu, Linh mục, Tu sĩ Nam Nữ và Giám Mục. Sinh thời, Chúa Giêsu luôn luôn thiên vị bênh đỡ những những người thấp hèn thế cô và nói rõ rằng Ngài là đầy tớ của các đầy tớ. Ngài đã làm gương rửa chân cho các Môn Đệ. Theo tinh thần ấy, hãy trở nên như con trẻ mà nói thành thực với nhau.
NHỮNG BIẾN CỐ ĐANG XẨY RA Ở THỜI ĐIỂM NÀY
1. Qua những biến cố Tòa Khâm sứ Hà Nội, Xứ Thái Hà, rồi Tam Tòa, Giáo dân Công Giáo đã can đảm bầy tỏ ĐỨC TIN sắt đá và LƯƠNG TÂM ngay thẳng của mình trong việc đòi hỏi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH cho xã hội. Đã bao chục năm trường rồi, Giáo dân nói riêng và Dân chúng nói chung sống trong những BẤT CÔNG và do đó, không có HÒA BÌNH thực sự. Chính những Thư Chung của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam thường nêu lên những tha hóa xã hội. Việc công khai bầy tỏ lòng khao khát CÔNG LÝ và HÒA BÌNH của Giáo dân hiện nay có nguồn gốc là sự tích lũy những BẤT CÔNG mà họ đã phải chịu trong bao chục năm trường. Một cao trào đòi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH như vậy thật đáng qúy và phải được nâng đỡ cổ võ.
2. Cao trào đòi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH bột phát tự lòng Giáo dân, chứ không phải từ những chỉ thị dấy động đến từ Giáo quyền. TGM NGÔ QUANG KIỆT không phải là người đến xách động Giáo dân đứng lên đòi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH. Ngài chỉ là người dám đồng hành với cao trào tinh thần Giáo dân thuộc Tổng Giáo phận của Ngài. Giám mục CAO ĐÌNH THUYÊN đã nhận xét đúng tinh thần đấu tranh này của Giáo dân đối với vụ việc Tam Tòa: “Giáo phận Vinh có 500'000 Cao Đình Thuyên“. Với tinh thần bột phát đứng lên của Giáo dân như vậy, người ta không thể nói rằng Tổng Giáo phận Hà Nội có một Ngô Quang Kiệt, nhưng phải nói rằng có 2'000'000 Ngô Quang Kiệt. Mỗi một Giáo dân là một Ngô Quang Kiệt, một Cao Đình Thuyên.
3. Nhưng CSVN, nhất là Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch Uûy Ban Nhân Dân Tp.Hà Nội, đã cố tình dùng toàn diện Báo Đài CSVN để vu khống TGM NGÔ QUANG KIỆT, nói rằng Tổng Giám Mục đã dụ dỗ một số Giáo dân để tuyên truyền chống lại Nhà Nước của họ, làm mất trật tự xã hội. Vu khống như vậy, CSVN và Nguyễn Thế Thảo muốn loại trừ TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội. Chúng tìm đủ mọi cách thế ép buộc TGM KIỆT phải ra đi. Nguyễn Thế Thảo thậm chí công khai nói với Ngọai giao đoàn về việc đòi TGM KIỆT đi khỏi Hà Nội. Đây là việc vi phạm đến nguyên tắc tự trị của Tổ chức Giáo Hội mà chính Đức Giáo Hòang Gioan-Phaolô II đã nhắc nhở cho các Giám Mục Việt Nam năm 2002: “quyền Tự do Tôn Giáo hàm ngụ việc bảo đảm những quyền căn bản như quyền điều hành tự trị“.
4. Trong Giáo dân, một dư luận lo ngại rằng có một vài Giám mục, nhân danh chiêu bài “Đối thọai và Hòa giải“ mà làm việc theo chiều hướng của CSVN và Nguyễn Thế Thảo, nghĩa là cũng đồng ý và vận động để đẩy TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội, nghĩa là chấp nhận việc bạo quyền vi phạm đến nguyên tắc tự trị của Tổ chức Giáo Hội. Đối thọai với âm mưu diệt người khác và Hòa giải bằng giả hình sơn phết bên ngòai không thể nào đưa đến HÒA BÌNH thực sự được. Một ao nước đã tù đọng, hôi thối, đầy trùng độc đã bao chục năm trường, không thể nào chỉ che đậy bằng mặt nước mỏng yên lặng để lừa Dân phải uống thứ nước đó mà sống. “Đối thọai và Hòa giải“ theo nghĩa CSVN và Nguyễn Thế Thảo chỉ là làm công việc đánh lừa che đậy ao nước tù đọng bằng một mặt nước mỏng coi như yên lành. Giáo dân Công giáo nói riêng và Dân chúng Việt Nam nói chung đã phải sống quá lâu với nước ao hôi thối đầy trùng độc ấy, nên không thể chấp nhận người ta chỉ che ở trên bằng một mặt nước mỏng, và họ đang đứng lên nhất thiết đòi hỏi phải rút hết nước tù đọng hôi thối khỏi cái ao để thay vào đó nước trong lành không nhiễm trùng độc. Lúc ấy họ mới có tin tưởng, có Hòa Bình trong chính tâm hồn họ để yên trí uống nước ao sống không bệnh tật.
5. Từ tuần vừa rồi, sau Lễ Khai Mạc Năm Thánh, Giáo dân quốc nội cũng như hải ngọai lại hoang mang về tin đồng TGM NGÔ QUANG KIỆT xin từ chức viện lẽ sức khỏe suy yếu. Quan sát việc làm của TGM KIỆT cho Khai Mạc Năm Thánh và nghĩ đến tuổi còn trẻ của TGM KIỆT, người ta không thể tin lý do sức khỏe, do đó, càng thấy đây là do sức ép của CSVN và Nguyễn Thế Thảo với bàn tay nối dài qua một vài Giám Mục bị lầm về chiêu bài “Đối thoại và Hòa giải“. Thực ra, trước dư luận hoang mang của Giáo dân về việc xin từ chức, chính bản thân con cũng chưa biết là TGM NGÔ QUANG KIỆT đã có làm đơn xin từ chức không, hay chỉ là tin mà CSVN và Nguyễn Thế Thảo tung ra để làm hoang mang dư luận Giáo dân. Đây có thể là một thủ đọan tâm lý của CSVN và Nguyễn Thế Thảo nhằm lung lạc tinh thầm Giáo dân và chính Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT.
6. Tin chính thức từ Hà Nội lại cho biết Nguyễn Minh Triết sang Vatican và gặp Đức Thánh Cha BENEDICT XVI. Cuộc gặp sẽ vào ngày mai, 11.12.2009. Tin này càng làm dư luận xôn xao, nhất là về việc CSVN đang tìm che đậy cái ao đã tù đọng, hôi thối, đầy trùng độc bằng chiêu bài “Đối thọai và Hòa giải“ với thủ đọan giả hình của quân Pharisiêu mà chính Chúa Giêsu đã mắng chửi chúng cách đây 2000 năm: “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisiêu giả hình ! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế.“ (Mt. 23, 37). Giáo dân Công giáo nói riêng và Dân chúng Việt Nam nói chung hoang mang và lo sợ rằng hình ảnh của Đức Thánh Cha sẽ bị quân Pharisiêu CSVN lợi dụng để che đậy “xương người chết và đủ mọi thứ ô uế“, để chúng tiếp tục bắt dân phải sống với ô uế, phải uống nước ao tù đầy trùng độc.
NHẮC NHỞ CÁC GIÁM MỤC VN VỀ TINH THẦN TRÁCH NHIỆN VÀ BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO
Trước những biến cố của thời điểm lúc này như vừa liệt kê ở trên đây, và trong sự hoang mang lo sợ của Giáo dân về sức ép của CSVN và Nguyễn Thế Thảo về việc buộc TGM NGÔ QUANG KIỆT phải bỏ địa bàn Hà Nội bằng vu khống Báo Đài, bằng vận động giới ngọai giao đoàn, bằng dùng chiêu bài “Đối thoại và Hòa giải“ để dụ dỗ một vài Giám mục nhẹ dạ theo chúng, bằng sang tận Vatican gặp Đức Giáo Hòang, Giáo dân Công giáo Hải ngoại đã cho lưu truyền hai THỈNH NGUYỆN THƯ để xin chữ ký và đệ lên Đức Giáo Hòang để xin Ngài đừng chấp nhận việc xin từ chức của TGM NGÔ QUANG KIỆT, nếu có việc xin từ chức. Một trong hai THỈNH NGUYỆN THƯ đã nêu rõ hậu quả của việc từ chức như sau:
1. Sẽ phát sinh những tranh chấp, những hiểu lầm trong nội bộ Giáo Hội Công Giáo VN, giữa hàng giáo phẩm với nhau và giữa hàng giáo phẩm với các tín đồ, đe dọa trầm trọng đến sự hiệp nhất.
2. Dấy lên trong giáo dân những thắc mắc về sự độc lập của Tòa Thánh Vatican đối với nhà cầm quyền Việt Nam trong việc cử nhiệm và thuyên chuyển các giám mục.
3. Dân Việt Nam thuộc mọi tín ngưỡng sẽ thất vọng khi cuộc đấu tranh cho công lý và nhân quyền do Giáo Hội Công Giáo VN hướng dẫn bị suy yếu. Từ đó, công cuộc rao giảng Tin Mừng trên quê hương của chúng con cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Kính thưa các Giám Mục,
Riêng phần con, con không ký một THỈNH NGUYỆN THƯ nào vì con không muốn mỗi lúc mỗi nhờ Tòa Thánh Vatican can thiệp vào những vấn đề nội bộ của Hàng Giám Mục Việt Nam và nhất là vì những biến cố xẩy ra ở thời điểm này đến từ sự bột phát của Giáo dân mà chính Hàng Giám Mục Việt Nam sống với Giáo dân ở hiện trường và hiểu thấu ngưỡng vọng của Giáo dân hơn là Vatican chỉ được nghe thông tin từ xa. Con biết các Giám mục Việt Nam hầu hết đã từng học tại Vatican và tại Aâu, Mỹ, không những có đầy đủ khả năng để giải quyết những vấn đề nội của Giáo Hội Mẹ Việt Nam, đã từng sống với và hiểu rõ sự giả hình của quân Pharisiêu CSVN như thế nào, đã nghe và thấy ở hiện trường nguyện vọng tha thiết của Giáo dân và Dân tộc VN như thế nào. Con đã biết cá nhân một số Giám mục Việt Nam từ thời Đức Cha NGUYỄN MINH NHẬT (Cha Linh hướng của con), Đức Cha NGUYỄN VĂN BÌNH (người mà con chở xe sang Đức và sang Pháp thăm Gia đình Ngài), Đức Cha NGUYỄN SƠN LÂM (người cùng xứ Điền Hộ với con), Đức Cha VÕ ĐỨC MINH (đại Chủng sinh học tại Fribourg), Đức Cha NGUYỄN CHÍ LINH (học trò cũ của con ở Thanh Hải, Phan Thiết). Con biết những Đức Cha này thông minh, có đầy đủ khả năng trí tuệ để giải quyết một cách độc lập những vấn đề nội bộ thuộc Giáo Hội Việt Nam mà không cần mỗi lúc mỗi nhờ đến Vatican.
Không ký những THỈNH NGUYỆN THƯ để nhờ Vatican can thiệp bởi vì con tin vào thiện chí và khả năng giải quyết độc lập của Hàng Giám Mục Việt Nam. Trước những hoang mang lan tràn, con chỉ viết phổ biến vỏn vẹn trên các Diễn Đàn Internet như sau:
“Khi những bà cụ già bị đánh bể mặt. Khi những Trẻ em bị khói cay làm như mù hai con mắt. Khi những chị phụ nữ bị chó rượt cắn. Khi những thanh niên bị bẻ quặt tay sau lưng dẫn đi. Họ là những Giáo dân Công giáo can cường đấu tranh cho CÔNG LÝ và HÒA BÌNH. Họ tin tưởng vào TGM NGÔ QUANG KIỆT dám cùng họ đứng ở đầu sóng ngọn gió bão để mà HY VỌNG.
Bây giờ TGM KIỆT ra đi !(?). HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN đứng nhìn TGM KIỆT bỏ Hà Nội ! ĐỨC GIÁO HÒANG chấp nhận cho TGM KIỆT tự đào thải !
Tôi không thể tin cả GIÁO QUYỀN: TGM KIỆT, HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN, ĐỨC GIÁO HOÀNG đã bóp chết tinh thần TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO của mình mà bỏ rơi Đàn Chiên già trẻ đã đổ máu ra cho CÔNG LÝ và HÒA BÌNH để yên lành tay bắt mặt mừng với CSVN và Nguyễn Thế Thảo tiếp tục đẩy Đàn Chiên xuống vực thẳm THẤT VỌNG.“
Càng suy nghĩ về những lời viết tóm tắt trên đây, càng tin tưởng vào khả năng của Hàng Giám Mục VN tự giải quyết nội bộ những vấn đề Giáo dân và Tổ chức Giáo Hội, càng nghĩ đến những hậu quả của việc TGM NGÔ QUANG KIỆT bỏ Hà Nội đầu hàng quân Pharisiêu CSVN gian dối lừa đảo, càng nghĩ đến hậu quả của việc đầu hàng này đối với ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM đang đòi hỏi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH đích thực, con cảm thấy một sự cần thiết nhắc nhở các Giám mục VN về Tinh thần TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO mà Chúa đã trao phó cho. Tinh thần TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO nằm ở những hậu quả sau đây:
1. Con vẫn tin tưởng ở lòng can đảm của TGM NGÔ QUANG KIỆT không giơ hai tay hàng Nguyễn Thế Thảo, dù Ngài có yếu sức. Nếu sức lực giảm, thì phải sửa sọan người nối tiếp tinh thần của mình mà Giáo dân đang ngưỡng vọng. Việc rút lui lúc này của Ngài sẽ làm cho Giáo dân THẤT VỌNG và mặc nhiên chấp nhận việc CSVN vi phạm nguyên tắc tự trị tổ chức nội bộ của Giáo Hội. Ngài không có quyền tự đào thải, nếu có, vì việc tự đào thải này chứng tỏ Ngài thiếu Tinh thần TRÁCH NHIỆM đối với Giáo dân và Dân chúng Việt Nam đang tin tưởng nơi Ngài, thiếu BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO đối với Giáo Hội ở việc chưa sửa soạn người tiếp nối tinh thần của mình mà đã ra đi và ở việc không bênh đỡ nguyên tắc tự trị tổ chức của Giáo Hội.
2. Đối với HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM, việc ngồi yên để TGM NGÔ QUANG KIỆT giơ tay đầu hàng quân Pharisiêu CSVN và Nguyễn Thế Thảo là việc thiếu tinh thần TRÁCH NHIỆM của một Tập thể Giám mục đứng chung lại với nhau để có sự hữu hiệu hơn trong việc bênh vực ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM Giáo dân. Đó cũng là việc thiếu BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO đối với Thân Cây Mẹ Giáo Hội Việt Nam. Tổng Giáo phận Hà Nội là một chi thể của Thân Cây. Một chi thể bị đau đớn, thì Thân Cây cũng đau theo. Phải hiệp lực bảo vệ mọi chi thể. Phải hiệp lực bảo vệ nguyên tắc tự trị tổ chức Giáo Hội, không phải chỉ nguyên cho Tổng Giáo phận Hà Nội, mà còn cho cả Giáo Hội Việt Nam và Giáo Hội Hòan vũ.
3. Cái hậu quả của việc từ chức này, nếu có, còn đi xa hơn nữa đối với Giáo dân:
a. Giáo dân nói riêng và Dân chúng VN nói chung đang đặt HY VỌNG ở tinh thần Ngô Quang Kiệt, thì nay phải rơi vào THẤT VỌNG, nếu TGM KIỆT phải đầu hàng ra đi. Cái THẤT VỌNG ảnh hưởng xấu lên ĐỨC TIN Tín hữu và LƯƠNG TÂM mỗi người đã được thấm nhuần từ Phúc Aâm cho CÔNG LÝ và HÒA BÌNH. Đẩy Giáo dân vào THẤT VỌNG để suy yếu ĐỨC TIN và hoang mang LƯƠNG TÂM, đó là việc thiếu TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO của Chủ Chăn.
b. Trong vực thẳm THẤT VỌNG, yếu ĐỨC TIN, hoang mang với LƯƠNG TÂM, phải tiếp tục sống dưới đè nén của CSVN, mà Giáo dân lại nhìn thấy cảnh các Giám mục nhởn nhơ tay bắt mặt mừng sống với kẻ đã bao chục năm trường tạo những BẤT CÔNG, làm cho mất HÒA BÌNH, thì từ THẤT VỌNG, Giáo dân chuyển sang THÙ HẬN đối với chính những Giám Mục mà họ coi là tòng phạm với tội ác lên họ.
Một người con gái đang là HY VỌNG thần tượng cho một người con trai. Người con gái bỗng dưng bỏ ra đi. Người con trai THẤT VỌNG. Nếu người con gái ấy còn nhởn nhơ quàng tay người con trai khác âu yếm trước chàng trai đang THẤT VỌNG và đau khổ kia, thì chàng trai này có thể chuyển THẤT VỌNG sang THÙ HẬN và có thể đi đến giết người con gái.
2. Cao trào đòi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH bột phát tự lòng Giáo dân, chứ không phải từ những chỉ thị dấy động đến từ Giáo quyền. TGM NGÔ QUANG KIỆT không phải là người đến xách động Giáo dân đứng lên đòi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH. Ngài chỉ là người dám đồng hành với cao trào tinh thần Giáo dân thuộc Tổng Giáo phận của Ngài. Giám mục CAO ĐÌNH THUYÊN đã nhận xét đúng tinh thần đấu tranh này của Giáo dân đối với vụ việc Tam Tòa: “Giáo phận Vinh có 500'000 Cao Đình Thuyên“. Với tinh thần bột phát đứng lên của Giáo dân như vậy, người ta không thể nói rằng Tổng Giáo phận Hà Nội có một Ngô Quang Kiệt, nhưng phải nói rằng có 2'000'000 Ngô Quang Kiệt. Mỗi một Giáo dân là một Ngô Quang Kiệt, một Cao Đình Thuyên.
3. Nhưng CSVN, nhất là Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch Uûy Ban Nhân Dân Tp.Hà Nội, đã cố tình dùng toàn diện Báo Đài CSVN để vu khống TGM NGÔ QUANG KIỆT, nói rằng Tổng Giám Mục đã dụ dỗ một số Giáo dân để tuyên truyền chống lại Nhà Nước của họ, làm mất trật tự xã hội. Vu khống như vậy, CSVN và Nguyễn Thế Thảo muốn loại trừ TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội. Chúng tìm đủ mọi cách thế ép buộc TGM KIỆT phải ra đi. Nguyễn Thế Thảo thậm chí công khai nói với Ngọai giao đoàn về việc đòi TGM KIỆT đi khỏi Hà Nội. Đây là việc vi phạm đến nguyên tắc tự trị của Tổ chức Giáo Hội mà chính Đức Giáo Hòang Gioan-Phaolô II đã nhắc nhở cho các Giám Mục Việt Nam năm 2002: “quyền Tự do Tôn Giáo hàm ngụ việc bảo đảm những quyền căn bản như quyền điều hành tự trị“.
4. Trong Giáo dân, một dư luận lo ngại rằng có một vài Giám mục, nhân danh chiêu bài “Đối thọai và Hòa giải“ mà làm việc theo chiều hướng của CSVN và Nguyễn Thế Thảo, nghĩa là cũng đồng ý và vận động để đẩy TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội, nghĩa là chấp nhận việc bạo quyền vi phạm đến nguyên tắc tự trị của Tổ chức Giáo Hội. Đối thọai với âm mưu diệt người khác và Hòa giải bằng giả hình sơn phết bên ngòai không thể nào đưa đến HÒA BÌNH thực sự được. Một ao nước đã tù đọng, hôi thối, đầy trùng độc đã bao chục năm trường, không thể nào chỉ che đậy bằng mặt nước mỏng yên lặng để lừa Dân phải uống thứ nước đó mà sống. “Đối thọai và Hòa giải“ theo nghĩa CSVN và Nguyễn Thế Thảo chỉ là làm công việc đánh lừa che đậy ao nước tù đọng bằng một mặt nước mỏng coi như yên lành. Giáo dân Công giáo nói riêng và Dân chúng Việt Nam nói chung đã phải sống quá lâu với nước ao hôi thối đầy trùng độc ấy, nên không thể chấp nhận người ta chỉ che ở trên bằng một mặt nước mỏng, và họ đang đứng lên nhất thiết đòi hỏi phải rút hết nước tù đọng hôi thối khỏi cái ao để thay vào đó nước trong lành không nhiễm trùng độc. Lúc ấy họ mới có tin tưởng, có Hòa Bình trong chính tâm hồn họ để yên trí uống nước ao sống không bệnh tật.
5. Từ tuần vừa rồi, sau Lễ Khai Mạc Năm Thánh, Giáo dân quốc nội cũng như hải ngọai lại hoang mang về tin đồng TGM NGÔ QUANG KIỆT xin từ chức viện lẽ sức khỏe suy yếu. Quan sát việc làm của TGM KIỆT cho Khai Mạc Năm Thánh và nghĩ đến tuổi còn trẻ của TGM KIỆT, người ta không thể tin lý do sức khỏe, do đó, càng thấy đây là do sức ép của CSVN và Nguyễn Thế Thảo với bàn tay nối dài qua một vài Giám Mục bị lầm về chiêu bài “Đối thoại và Hòa giải“. Thực ra, trước dư luận hoang mang của Giáo dân về việc xin từ chức, chính bản thân con cũng chưa biết là TGM NGÔ QUANG KIỆT đã có làm đơn xin từ chức không, hay chỉ là tin mà CSVN và Nguyễn Thế Thảo tung ra để làm hoang mang dư luận Giáo dân. Đây có thể là một thủ đọan tâm lý của CSVN và Nguyễn Thế Thảo nhằm lung lạc tinh thầm Giáo dân và chính Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT.
6. Tin chính thức từ Hà Nội lại cho biết Nguyễn Minh Triết sang Vatican và gặp Đức Thánh Cha BENEDICT XVI. Cuộc gặp sẽ vào ngày mai, 11.12.2009. Tin này càng làm dư luận xôn xao, nhất là về việc CSVN đang tìm che đậy cái ao đã tù đọng, hôi thối, đầy trùng độc bằng chiêu bài “Đối thọai và Hòa giải“ với thủ đọan giả hình của quân Pharisiêu mà chính Chúa Giêsu đã mắng chửi chúng cách đây 2000 năm: “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisiêu giả hình ! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế.“ (Mt. 23, 37). Giáo dân Công giáo nói riêng và Dân chúng Việt Nam nói chung hoang mang và lo sợ rằng hình ảnh của Đức Thánh Cha sẽ bị quân Pharisiêu CSVN lợi dụng để che đậy “xương người chết và đủ mọi thứ ô uế“, để chúng tiếp tục bắt dân phải sống với ô uế, phải uống nước ao tù đầy trùng độc.
NHẮC NHỞ CÁC GIÁM MỤC VN VỀ TINH THẦN TRÁCH NHIỆN VÀ BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO
Trước những biến cố của thời điểm lúc này như vừa liệt kê ở trên đây, và trong sự hoang mang lo sợ của Giáo dân về sức ép của CSVN và Nguyễn Thế Thảo về việc buộc TGM NGÔ QUANG KIỆT phải bỏ địa bàn Hà Nội bằng vu khống Báo Đài, bằng vận động giới ngọai giao đoàn, bằng dùng chiêu bài “Đối thoại và Hòa giải“ để dụ dỗ một vài Giám mục nhẹ dạ theo chúng, bằng sang tận Vatican gặp Đức Giáo Hòang, Giáo dân Công giáo Hải ngoại đã cho lưu truyền hai THỈNH NGUYỆN THƯ để xin chữ ký và đệ lên Đức Giáo Hòang để xin Ngài đừng chấp nhận việc xin từ chức của TGM NGÔ QUANG KIỆT, nếu có việc xin từ chức. Một trong hai THỈNH NGUYỆN THƯ đã nêu rõ hậu quả của việc từ chức như sau:
1. Sẽ phát sinh những tranh chấp, những hiểu lầm trong nội bộ Giáo Hội Công Giáo VN, giữa hàng giáo phẩm với nhau và giữa hàng giáo phẩm với các tín đồ, đe dọa trầm trọng đến sự hiệp nhất.
2. Dấy lên trong giáo dân những thắc mắc về sự độc lập của Tòa Thánh Vatican đối với nhà cầm quyền Việt Nam trong việc cử nhiệm và thuyên chuyển các giám mục.
3. Dân Việt Nam thuộc mọi tín ngưỡng sẽ thất vọng khi cuộc đấu tranh cho công lý và nhân quyền do Giáo Hội Công Giáo VN hướng dẫn bị suy yếu. Từ đó, công cuộc rao giảng Tin Mừng trên quê hương của chúng con cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Kính thưa các Giám Mục,
Riêng phần con, con không ký một THỈNH NGUYỆN THƯ nào vì con không muốn mỗi lúc mỗi nhờ Tòa Thánh Vatican can thiệp vào những vấn đề nội bộ của Hàng Giám Mục Việt Nam và nhất là vì những biến cố xẩy ra ở thời điểm này đến từ sự bột phát của Giáo dân mà chính Hàng Giám Mục Việt Nam sống với Giáo dân ở hiện trường và hiểu thấu ngưỡng vọng của Giáo dân hơn là Vatican chỉ được nghe thông tin từ xa. Con biết các Giám mục Việt Nam hầu hết đã từng học tại Vatican và tại Aâu, Mỹ, không những có đầy đủ khả năng để giải quyết những vấn đề nội của Giáo Hội Mẹ Việt Nam, đã từng sống với và hiểu rõ sự giả hình của quân Pharisiêu CSVN như thế nào, đã nghe và thấy ở hiện trường nguyện vọng tha thiết của Giáo dân và Dân tộc VN như thế nào. Con đã biết cá nhân một số Giám mục Việt Nam từ thời Đức Cha NGUYỄN MINH NHẬT (Cha Linh hướng của con), Đức Cha NGUYỄN VĂN BÌNH (người mà con chở xe sang Đức và sang Pháp thăm Gia đình Ngài), Đức Cha NGUYỄN SƠN LÂM (người cùng xứ Điền Hộ với con), Đức Cha VÕ ĐỨC MINH (đại Chủng sinh học tại Fribourg), Đức Cha NGUYỄN CHÍ LINH (học trò cũ của con ở Thanh Hải, Phan Thiết). Con biết những Đức Cha này thông minh, có đầy đủ khả năng trí tuệ để giải quyết một cách độc lập những vấn đề nội bộ thuộc Giáo Hội Việt Nam mà không cần mỗi lúc mỗi nhờ đến Vatican.
Không ký những THỈNH NGUYỆN THƯ để nhờ Vatican can thiệp bởi vì con tin vào thiện chí và khả năng giải quyết độc lập của Hàng Giám Mục Việt Nam. Trước những hoang mang lan tràn, con chỉ viết phổ biến vỏn vẹn trên các Diễn Đàn Internet như sau:
“Khi những bà cụ già bị đánh bể mặt. Khi những Trẻ em bị khói cay làm như mù hai con mắt. Khi những chị phụ nữ bị chó rượt cắn. Khi những thanh niên bị bẻ quặt tay sau lưng dẫn đi. Họ là những Giáo dân Công giáo can cường đấu tranh cho CÔNG LÝ và HÒA BÌNH. Họ tin tưởng vào TGM NGÔ QUANG KIỆT dám cùng họ đứng ở đầu sóng ngọn gió bão để mà HY VỌNG.
Bây giờ TGM KIỆT ra đi !(?). HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN đứng nhìn TGM KIỆT bỏ Hà Nội ! ĐỨC GIÁO HÒANG chấp nhận cho TGM KIỆT tự đào thải !
Tôi không thể tin cả GIÁO QUYỀN: TGM KIỆT, HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN, ĐỨC GIÁO HOÀNG đã bóp chết tinh thần TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO của mình mà bỏ rơi Đàn Chiên già trẻ đã đổ máu ra cho CÔNG LÝ và HÒA BÌNH để yên lành tay bắt mặt mừng với CSVN và Nguyễn Thế Thảo tiếp tục đẩy Đàn Chiên xuống vực thẳm THẤT VỌNG.“
Càng suy nghĩ về những lời viết tóm tắt trên đây, càng tin tưởng vào khả năng của Hàng Giám Mục VN tự giải quyết nội bộ những vấn đề Giáo dân và Tổ chức Giáo Hội, càng nghĩ đến những hậu quả của việc TGM NGÔ QUANG KIỆT bỏ Hà Nội đầu hàng quân Pharisiêu CSVN gian dối lừa đảo, càng nghĩ đến hậu quả của việc đầu hàng này đối với ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM đang đòi hỏi CÔNG LÝ và HÒA BÌNH đích thực, con cảm thấy một sự cần thiết nhắc nhở các Giám mục VN về Tinh thần TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO mà Chúa đã trao phó cho. Tinh thần TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO nằm ở những hậu quả sau đây:
1. Con vẫn tin tưởng ở lòng can đảm của TGM NGÔ QUANG KIỆT không giơ hai tay hàng Nguyễn Thế Thảo, dù Ngài có yếu sức. Nếu sức lực giảm, thì phải sửa sọan người nối tiếp tinh thần của mình mà Giáo dân đang ngưỡng vọng. Việc rút lui lúc này của Ngài sẽ làm cho Giáo dân THẤT VỌNG và mặc nhiên chấp nhận việc CSVN vi phạm nguyên tắc tự trị tổ chức nội bộ của Giáo Hội. Ngài không có quyền tự đào thải, nếu có, vì việc tự đào thải này chứng tỏ Ngài thiếu Tinh thần TRÁCH NHIỆM đối với Giáo dân và Dân chúng Việt Nam đang tin tưởng nơi Ngài, thiếu BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO đối với Giáo Hội ở việc chưa sửa soạn người tiếp nối tinh thần của mình mà đã ra đi và ở việc không bênh đỡ nguyên tắc tự trị tổ chức của Giáo Hội.
2. Đối với HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM, việc ngồi yên để TGM NGÔ QUANG KIỆT giơ tay đầu hàng quân Pharisiêu CSVN và Nguyễn Thế Thảo là việc thiếu tinh thần TRÁCH NHIỆM của một Tập thể Giám mục đứng chung lại với nhau để có sự hữu hiệu hơn trong việc bênh vực ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM Giáo dân. Đó cũng là việc thiếu BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO đối với Thân Cây Mẹ Giáo Hội Việt Nam. Tổng Giáo phận Hà Nội là một chi thể của Thân Cây. Một chi thể bị đau đớn, thì Thân Cây cũng đau theo. Phải hiệp lực bảo vệ mọi chi thể. Phải hiệp lực bảo vệ nguyên tắc tự trị tổ chức Giáo Hội, không phải chỉ nguyên cho Tổng Giáo phận Hà Nội, mà còn cho cả Giáo Hội Việt Nam và Giáo Hội Hòan vũ.
3. Cái hậu quả của việc từ chức này, nếu có, còn đi xa hơn nữa đối với Giáo dân:
a. Giáo dân nói riêng và Dân chúng VN nói chung đang đặt HY VỌNG ở tinh thần Ngô Quang Kiệt, thì nay phải rơi vào THẤT VỌNG, nếu TGM KIỆT phải đầu hàng ra đi. Cái THẤT VỌNG ảnh hưởng xấu lên ĐỨC TIN Tín hữu và LƯƠNG TÂM mỗi người đã được thấm nhuần từ Phúc Aâm cho CÔNG LÝ và HÒA BÌNH. Đẩy Giáo dân vào THẤT VỌNG để suy yếu ĐỨC TIN và hoang mang LƯƠNG TÂM, đó là việc thiếu TRÁCH NHIỆM và BỔN PHẬN LÃNH ĐẠO của Chủ Chăn.
b. Trong vực thẳm THẤT VỌNG, yếu ĐỨC TIN, hoang mang với LƯƠNG TÂM, phải tiếp tục sống dưới đè nén của CSVN, mà Giáo dân lại nhìn thấy cảnh các Giám mục nhởn nhơ tay bắt mặt mừng sống với kẻ đã bao chục năm trường tạo những BẤT CÔNG, làm cho mất HÒA BÌNH, thì từ THẤT VỌNG, Giáo dân chuyển sang THÙ HẬN đối với chính những Giám Mục mà họ coi là tòng phạm với tội ác lên họ.
Một người con gái đang là HY VỌNG thần tượng cho một người con trai. Người con gái bỗng dưng bỏ ra đi. Người con trai THẤT VỌNG. Nếu người con gái ấy còn nhởn nhơ quàng tay người con trai khác âu yếm trước chàng trai đang THẤT VỌNG và đau khổ kia, thì chàng trai này có thể chuyển THẤT VỌNG sang THÙ HẬN và có thể đi đến giết người con gái.
Trọng kính quý Đức Cha
Ký tên: Gioan Nguyễn Phúc Liên
_______________________________
- QUỐC DOANH HÓA HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN ?
Thursday, 08 April 2010 01:51 BLV
Nếu những quyết ý của nhà nước Cộng sản VN đều được HĐGMVN đáp ứng cách này hay cách khác để có một HĐGMVN im lặng trước các tội ác gây ra cho giáo dân và nhân dân dưới chiêu bài “đối thoại” và thỏa hiệp như hiện nay… thì nhà nước CSVN đã có thể nghĩ tới việc thành lập một “HĐGMVN quốc doanh” với khẩu hiệu “Kinh Thánh, Dân Tộc và Chủ nghĩa xã hội” là điều không xa lắm.
Theo nguồn tin đáng tin cậy, tại Hội nghị thường niên năm 2010 đang họp tại Bãi Dâu, Vũng Tàu, HĐGMVN đã bàn đến việc tìm người thay thế TGM Giuse Ngô Quang Kiệt làm TGM Hà Nội. Cũng theo nguồn tin này, HĐGMVN đã đề cử GM Phụ tá Sài Gòn Phêrô Nguyễn Văn Khảm vào vị trí này.
Nhiều thắc mắc khắp nơi được gửi về Nữ Vương Công Lý muốn biết diễn tiến của sự việc.
Chúng tôi tìm hiểu qua một số người am tường tình hình thì sự việc như sau:
Theo giáo luật, Hồng y Phạm Minh Mẫn đã tới tuổi về hưu và việc ngài phải dời khỏi chức vụ TGM Sài Gòn chỉ còn là vấn đề thời gian.
Trong khoảng thời gian một năm trở lại đây, chức vụ TGM Sài Gòn tương lai được Hồng Y Mẫn và một số vị có chức vụ trong HĐGMVN ủng hộ GM giáo phận Mỹ Tho Bùi Văn Đọc. Trong thực tế, thời gian qua, Hồng Y Mẫn đã tạo rất nhiều điều kiện để GM Mỹ Tho làm một số công việc tại Tổng giáo phận Sài Gòn như những bước đi làm quen, chuẩn bị cho việc kế tục chức TGM Sài Gòn.
Riêng về GM Bùi Văn Đọc, người ta đã có thể “đọc” được rất rõ những tư tưởng và hành động cũng như suy nghĩ qua các bài viết “Phương hướng đối thoại và hợp tác”… đã được đưa lên sau bài giảng trong cuộc hành hương Roma tháng 6/2009 và đã có nhiều tiếng nói phản ứng. Vì vậy, việc nhà nước CSVN chấp nhận phương án này là điều hết sức dễ hiểu.
Nhưng gần đây lại có tin rằng Hồng Y Mẫn muốn cơ cấu GM Phụ tá Nguyễn Văn Khảm lên vị trí TGM Sài Gòn. Việc Hồng Y Mẫn bất chợt đổi ý muốn đưa GM phụ tá của mình lên kế nhiệm khiến cho HĐGMVN khó xử và một cuộc “mặc cả” tất yếu đã phải diễn ra giữa nhà nước cộng sản và HĐGMVN, và giữa các vị có chức quyền trong HĐGM.
Đến cuộc họp của HĐGMVN kỳ này, Hồng Y Mẫn và một số vị trong HĐGMVN tìm cách đưa GM Phụ tá Nguyễn Văn Khảm ra làm TGM Hà Nội thay thế TGM Giuse Ngô Quang Kiệt nhằm giải quyết sự việc “nhất cử lưỡng tiện”. Được như vậy, GM Mỹ Tho Bùi Văn Đọc lên TGM Sài Gòn và giải quyết được vụ việc TGM Hà Nội thỏa ý nhà nước cách “êm đẹp”.
Nếu cuộc họp thường niên này thống nhất những đề cử của HĐGMVN đưa ra, GM Mỹ Tho sẽ tiếp tục được chọn làm Tổng Giám mục Sài Gòn và GM phụ tá TGP Sài Gòn sẽ tiếp quản chức vụ TGM Hà Nội thay cho Đức tổng Giuse Ngô Quang Kiệt bị buộc phải đi dưỡng bệnh dài ngày tại Roma “theo lệnh của Tòa Thánh”.
Nên nhớ rằng cuộc mặc cả này đã diễn ra trước khi diễn ra cuộc họp Hội nghị thường niên của HĐGMVN và nhận được sự đồng thuận cao từ phía nhà nước cộng sản. Chính vì thế, người ta dễ hiểu tại sao trong cuộc giao ban báo chí hàng tuần diễn ra sáng ngày 6/4/2010, báo chí VN đã được lệnh như thể mọi chuyện đã rồi: “Nếu ông Kiệt có bị chuyển đi nơi khác thì không được đưa tin và hãy coi như đây là chuyện nội bộ của chúng nó” và việc bàn ai sẽ lên thay Đức Tổng Kiệt tại Tòa Tổng Giám mục Hà Nội tại cuộc họp tại Bãi Dâu những ngày qua chỉ còn mang tính hình thức.
Và để ngăn chặn trước những tiếng nói chỉ trích có thể xảy ra khi HĐGMVN chính thức công bố người lên thay Đức Tổng Kiệt, ngày 3/4/2010, Gm. Bùi Văn Đọc trong bài viết “Hiện tình Giáo Hội” đăng trên Vietcatholic đã rào trước đón sau và kêu gọi mọi người hãy lên tiếng bảo vệ các vị lãnh đạo Giáo hội trước các “thế lực thù địch” (rất giống cộng sản, coi người lên tiếng bảo vệ sự thật là thế lực thù địch).
Bên cạnh đó, một sự thật hiển nhiên mà ai cũng có thể nhận thấy là quyết ý của cộng sản Hà Nội từ lâu đã muốn thuyên chuyển Đức tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội và người về thay Đức Tổng Kiệt phải là ứng viên được chọn theo đề nghị của nhà nước và HĐGMVN sẽ đứng ra đề nghị để được nhà nước chấp thuận.
Gm. Nguyễn Văn Khảm là người đáp ứng được những yêu cầu trên. Trong hàng ngũ các Giám mục Việt Nam hiện nay, Gm. Nguyễn Văn Khảm vốn được tiếng là dẻo ăn nói, khéo léo trong việc thuyết phục giáo dân. Do đó, cả hai phía đều hy vọng sự hiện diện của Gm. Khảm tại Tòa Giám mục Hà Nội sẽ kìm nén được những tiếng thở dài của đại bộ phận những người công giáo Miền bắc đã phải chịu quá nhiều bất công từ trước tới nay.
Một vấn đề khác cũng khá quan trọng, Gm. Nguyễn Văn Khảm là người có quan hệ tốt với các vị Giám mục hiện đang giữ các chức vụ quan trọng trong HĐGMVN như Gm. Chủ tịch Nguyễn Văn Nhơn, GM Võ Đức Minh, phó Tổng thư ký HĐGMVN, Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn và với cả chuẩn Tổng Giám mục Sài Gòn Gm. Bùi Văn Đọc. Những mối tương quan tốt đẹp này sẽ là một hậu thuẫn vô cùng to lớn giúp Gm. Nguyễn Văn Khảm dễ dàng chu toàn trách nhiệm chăn dắt đoàn chiên Tổng giáo phận Hà Nội theo những dự phóng của cả hai phía.
Bên cạnh đó, theo những thông tin nhận được, bài viết “HĐGMVN lên tiếng hay không lên tiếng” trong vụ việc Đồng Chiêm, tạo ra nhiều bức xúc trong toàn thể Giáo hội trong và ngoài nước về thái độ của HĐGM bình chân như vại khi Thánh giá bị đập tan là của GM Nguyễn Văn Khảm.
Với nhà nước Cộng sản, khi đọc được tư tưởng và cách hành động của Giám mục Nguyễn Văn Khảm – qua bài viết đã cách nào đó bày tỏ thái độ của mình trước các vấn đề xã hội … nên được nhà nước chấp nhận là người kế tục Đức Tổng Kiệt thì không có gì đáng ngạc nhiên.
GM Nguyễn Văn Khảm còn được coi là người có khả năng thuyết giáo trong các bài giảng của mình khi còn là linh mục. Tuy nhiên, theo nhận định của Giáo dân Hà Nội, thì ngày nay, giáo hội “cần những chứng nhân của Chúa Kito mà không cần những thầy dạy”. Đã đến lúc, những lời thuyết giáo dù hay đến đâu nhưng không có hành động thực tế hoặc ngược lại trong hành động thực tế chỉ còn là những lời sáo rỗng mà thôi.
Vì vậy, sự mặc cả vẫn còn được tiếp tục. Theo tin nhận được, hiện nay Tòa Thánh cũng đang quan tâm và chú ý đến sự phản ứng của dư luận trong và ngoài nước, nhất là của người Công giáo Việt Nam trong việc giải quyết vấn đề này.
Một vấn đề dễ thấy là gần đây, đa số các GM được bổ nhiệm và được nhà nước nhất trí dễ dàng là các vị được đưa từ các Giáo phận Miền Nam ra Bắc.
Vì sao có hiện tượng đó, điều chỉ có thể giải thích là các GM xuất phát từ miền Nam ra rất dễ có sự “hợp tác” với nhà nước cách êm đẹp hơn các GM xuất thân từ miền Bắc. Điều này đã được thực tế chứng minh. Chính cố GM Phaolo Lê Đắc Trọng đã nói rõ điều này trong Hồi ký của mình. Trường hợp TGM Giuse Ngô Quang Kiệt là một trường hợp ngoại lệ và hi hữu.
Nếu những quyết ý của nhà nước Cộng sản VN đều được HĐGMVN đáp ứng cách này hay cách khác để có một HĐGMVN im lặng trước các tội ác gây ra cho giáo dân và nhân dân dưới chiêu bài “đối thoại” và thỏa hiệp như hiện nay… thì nhà nước CSVN đã có thể nghĩ tới việc thành lập một “HĐGMVN quốc doanh” với khẩu hiệu “Kinh Thánh, Dân Tộc và Chủ nghĩa xã hội” là điều không xa lắm.
Trong lúc này, điều cần nhất đối với các tín hữu và những người yêu chuộng công lý là cầu nguyện để ý Chúa được thể hiện.
Ngày 8/4/2010
BLV
_______________________________
- ĐỔI CHÁC CHÂN LÝ
Kể từ khi Thánh Phê Rô được đầy Thánh Linh trong lễ Ngũ Tuần và đứng lên rao truyền Phúc Âm đầu tiên cho đến hôm nay, Giáo Hội Công Giáo khắp nơi trên hoàn vũ đã chịu bách hại tàn khốc hầu như khắp nơi và liên tục, nhất là những nơi hạt giống Phúc Âm được gieo vãi lần đầu tiên. Trong những cuộc bách hại đó, người Công Giáo thường lấy máu đào làm chứng Đức Tin. Nói cách khác là người tin Chúa hoặc giữ đạo hoặc bị cất mạng sống. Giáo Hội Công Giáo Việt Nam cũng khởi đầu bằng một cuộc bách hại tàn độc, hậu quả hay kết quả là hơn 130 ngàn người đã lấy máu đào làm chứng Đức Tin.
Dưới chế độ Cộng Sản, nhất là Cộng Sản Trung Hoa và Việt Nam thời kỳ Đổi Mới đã gặp một sự bách hại hết sức tinh vi và êm ái như bị siết cổ bởi một cái dây thòng lọng bọc nhung: Đổi chác chân lý. Nghĩa là nếu Giáo Hội Công Giáo giảm bớt việc truyền rao Chân Lý chừng nào thì Việt Cộng sẽ dễ dãi cho việc mở mang Nước Chúa BỀ NGOÀI NHƯ XÂY NHÀ THỜ, PHONG CHỨC CHO GIÁO SĨ, RƯỚC KIỆU RẦM RỘ, hay XUẤT NGOẠI, v.v… chừng đó, tuy thỉnh thoảng cũng bị ăn bánh vẽ hoặc trao tay phải, giựt lại tay trái, nhưng nhìn chung từ Bắc vào Nam bề ngoài của Giáo Hội Công Giáo tại Việt Nam ngày nay như một sức sống đang lên, huy hoàng với những ngôi giáo đường đồ sộ, nguy nga, với những cuộc rước kiệu hành hương, hội thảo, tĩnh tâm v.v… cho đến nỗi không ai dám nói đó là một giáo hội đang bị thắt họng dần dần bằng sợi dây bọc nhung. Nhung hay thừng, đã là dây thắt họng thì nạn nhân tất phải chết. Giáo Hội Việt Nam đang chết dần mòn, chết cách êm ái ngoài mặt nhưng đau đớn vô cùng bên trong lục phủ ngũ tạng.
Xin dẫn chứng: kể từ khi Việt Cộng hô hào đổi mới, mở cửa theo định hướng xã hội chủ nghĩa thì các vị lãnh đạo Giáo Hội, thay vị bị “kêu lên làm việc” liên tục, bị quản thúc tại chỗ, cấm ngặt đi lại, phong chức, đào tạo, bổ nhiệm v.v… thì được lần lượt xuất ngoại mang về nhiều đô la, tiền Âu, bạc Mỹ, xây dựng thánh đường, nhà hưu dưỡng, trung tâm mục vụ v.v… Và nếu tinh ý, mọi người sẽ nhận thấy sự thay đổi cũng đồng loạt xảy ra như một sự đổi chác: Các Giám mục, Linh mục tu sĩ nam nữ không bao giờ chỉ trích những việc làm chà đạp giá trị con người của VC, cụ thể là phải nhắm mắt trước tệ nạn mãi dâm, tệ nạn bóc lột, tệ nạn phá thai, tệ nạn xuất cảng người làm nô lệ tình dục, tham nhũng của Nhà Nước v.v... Nhưng, cái nhưng tai hại, MANG LẠI công bằng cho xã hội, KHUYÊN BẢO người ta không được bóc lột người khác, không được giết chết sự sống con người, PHẢI ĐẢ PHÁ sự bất công v.v… là BỔN PHẬN thực hiện lời Chúa: MẾN CHÚA và YÊU NGƯỜI, hai điều quan trọng nhất Giáo hội Công giáo. Rõ ràng là Giáo Hội phải làm ngơ trước những sự việc mà Giáo Hội CÓ BỔN PHẬN PHẢI LÀM, PHẢI NÓI để đổi lấy những vật chất chóng hư, bị mối mọt ăn ruỗng.
Trong dụ ngôn khi rao giảng: Chúa Giê Su bỏ 99 con chiên để đi tìm con chiên lạc. Giáo Hội Công Giáo ngày nay bỏ 99 con chiên lạc để giữ một con chiên đang an toàn trong chuồng. Ngoài Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt và Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền, chưa có Giám Mục nào lên tiếng cảnh báo nhà “cầm quyền” Cộng Sản Việt Nam về bất cứ tệ nạn nào; như vấn đề công bằng, phá thai, cờ bạc, mãi dâm v.v… Vì các ngài đang đổi chác với Việt Cộng. Ngày xưa còn bé, cứ mỗi lần lấy cắp của mẹ một lon gạo thì được ông hàng xóm cho một con dế. Mười ngày sau hũ gạo của mẹ cạn sạch và những con dế cũng lần lượt chết. Đến khi mẹ hỏi thì kẻ viết bài này chỉ còn biết khóc.
Tin tức ghi nhận được Hội Đồng Giám Mục Việt Nam hiện đang họp thường niên tại Đền Thánh Đức Mẹ ở Bãi Dâu, Vũng Tàu. Tất cả giám mục của 26 giáo phận có mặt đầy đủ, chỉ vắng mặt 3 giám mục già yếu và Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đang “chữa bệnh tại Roma”. Cuộc họp bên ngoài là để nghe tường trình về Thánh Lễ khai mạc Năm Thánh tại Sở Kiện, chuẩn bị Lễ Bế Mạc Năm Thánh tại Thánh Địa La Vang và thảo luận về cố linh mục Léopold Cadière. Nhưng bên trong là bàn cãi về “giá cả một cuộc đổi chác” với Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam . Những gì hai bên, Việt Cộng và Công Giáo, đem ra đổi chác? - Một bên là Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt không bao giờ được trở về Hà Nội. Đổi lại, Việt Cộng sẽ “xét” việc bang giao với Vatican, Đức Thánh Cha Bênêditô 16 có thể được mời Thánh Du Việt Nam. Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt hiện đã ở tại Roma, nghĩa là Việt Cộng đã nắm phần thắng một nửa. Còn việc bang giao và Thánh Du của Đức Giáo Hoàng thì chưa xét. Sẽ xét khi Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đồng ý để Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt không trở về Hà Nội, thậm chí là không trở về Việt nam.
Đức Giám Mục Ngô Quang Kiệt mới chỉ làm những việc bình thường mà bổn phận của một chủ chăn phải làm, thế mà ngài đã trở nên vật để anh em đổi chác với Việt Cộng. Điều này chứng minh rằng hàng Giám Mục Việt Nam trước nay chưa bao giờ làm những việc mà bổn phận của chủ chăn đòi hỏi các ngài phải làm, chẳng hạn như binh vực kẻ bị đàn áp. Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Như Thể phải im lặng trước việc Việt Cộng tịch thu cả trăm mẫu đất của dòng Thiên An để xin lại 23 mẫu đất cho Thánh Địa La Vang, đến nay chưa biết đã được cấp “Thẻ Đỏ” chưa. Đức Cha Nguyễn Văn Nhơn, Chủ tịch HĐGMVN phải im lặng trước việc VC xâm phạm Giáo Hoàng Học Viện Đàlạt để đổi lấy một khu đất 11 mẫu cách xa Đàlạt để làm Trung Tâm Mục Vụ (?). Nhưng đó là vật chất, đất đai, còn Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt là một chủ chăn! Một mục tử, chỉ vì thực hành bổn phận mà nay bị anh em đưa lên bàn cân để đổi chác cho việc Vatican bang giao với Việt Cộng và cuộc Thánh Du Việt Nam của Đức Bênêditô 16. Hai điều kiện VC đưa ra chỉ là “chuyện tương lai” có thể chỉ là 2 bánh vẽ được tô màu. Còn việc không trở về với đàn chiên của Đức Tổng Kiệt là “hiện thực”.
Không có giá nào cân xứng cho việc tách chủ chăn ra khỏi đàn chiên, nhất là khi vị mục tử đó chỉ vì đòi hỏi Chân Lý cho con chiên mà bị kẻ thù làm áp lực với anh em mình, buộc mình rời đàn chiên. Một thắng lợi vĩ đại của Việt Cộng nếu sự đổi chác này thành công! Tại sao? Tại vì các “chủ chăn” khác sẽ trông vào cái gương bị đổi chác của Đức Tổng Kiệt mà giữ lấy mình, nếu không muốn bị đổi chác thì giảm bớt hay từ bỏ hẳn việc rao truyền Chân Lý. Bứng được Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng đã bứng luôn chân lý chẳng những ra khỏi Hà Nội mà còn ra khỏi cả lãnh thổ Việt Nam. Bứng được Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng đã bứng luôn lòng tin cậy kính mến của giáo dân đối với chủ chăn của mình. Bứng Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng tái lập được sự bàn cãi giữa các Tông Đồ xưa: Ai sẽ là kẻ lớn trong anh em, ai sẽ thay thế Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt. Già hay trẻ, Bắc hay Nam , thân hay sơ với Việt Cộng, liệu Đấng Bậc đó có là cái gai thứ 2 cho Việt Cộng phải bứng nữa hay không. Thôi thì cả một “kho tàng” phó sản chiến lợi phẩm của việc bứng Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội.
Bang giao giữa Vatican và Thánh Du của Đức Thánh Cha, Giáo Hội Công Giáo Việt Nam được những lợi lộc gì? Được Việt Cộng trả lại toàn bộ tài sản đã cướp đoạt cho Giáo Hội Công Giáo tại VN? Cho người Công Giáo được tự do giống như dưới chế độ VNCH ngày trước? Cuộc Thánh Du của Đức Thánh Cha sẽ mang lại kết quả như Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phao Lồ II trở về Ba Lan? Không có như vậy và gần như không có gì cả. Một là cả 2 chuyện đó Việt Cộng chỉ mới hứa là sẽ cứu xét, vì hiện nay chúng đã ngưng cứu xét. Hai là cứu xét là một chuyện, thực hiện hay không là chuyện khác. Ba là 2 sự kiện này để bịt miệng rao giảng Chân Lý của các chủ chăn thì chẳng khác nào Đức Thánh Cha đến Việt Nam để chứng kiến Đức Tin bắt đầu sụt giảm và bang giao để Vatican làm chứng nhân cho khuôn mặt của Đức Kitô tại Việt Nam ngày càng xa lạ với Giáo Hội Hoàn Vũ. Cứ nhìn xem Giáo Hội Công giáo Cuba có thay đổi gì sau cuộc thăm viếng của Đức Thánh Cha Gioan Phaolo Đệ II.
Sự đổi chác Chân Lý giữa Việt Cộng và Giáo Hội Công Giáo Việt Nam thực là bất cân xứng, mang lại cho Việt Cộng một chiến thắng vẻ vang và chúng sẽ thừa thắng xông lên bịt miệng tất cả chủ chăn của giáo Hội La Mã tại Việt Nam.
Những con dế của thằng bé đã chết và hũ gạo của mẹ nó cũng không còn một hột.
Kiêm Ái Lê Văn Ấn
Dưới chế độ Cộng Sản, nhất là Cộng Sản Trung Hoa và Việt Nam thời kỳ Đổi Mới đã gặp một sự bách hại hết sức tinh vi và êm ái như bị siết cổ bởi một cái dây thòng lọng bọc nhung: Đổi chác chân lý. Nghĩa là nếu Giáo Hội Công Giáo giảm bớt việc truyền rao Chân Lý chừng nào thì Việt Cộng sẽ dễ dãi cho việc mở mang Nước Chúa BỀ NGOÀI NHƯ XÂY NHÀ THỜ, PHONG CHỨC CHO GIÁO SĨ, RƯỚC KIỆU RẦM RỘ, hay XUẤT NGOẠI, v.v… chừng đó, tuy thỉnh thoảng cũng bị ăn bánh vẽ hoặc trao tay phải, giựt lại tay trái, nhưng nhìn chung từ Bắc vào Nam bề ngoài của Giáo Hội Công Giáo tại Việt Nam ngày nay như một sức sống đang lên, huy hoàng với những ngôi giáo đường đồ sộ, nguy nga, với những cuộc rước kiệu hành hương, hội thảo, tĩnh tâm v.v… cho đến nỗi không ai dám nói đó là một giáo hội đang bị thắt họng dần dần bằng sợi dây bọc nhung. Nhung hay thừng, đã là dây thắt họng thì nạn nhân tất phải chết. Giáo Hội Việt Nam đang chết dần mòn, chết cách êm ái ngoài mặt nhưng đau đớn vô cùng bên trong lục phủ ngũ tạng.
Xin dẫn chứng: kể từ khi Việt Cộng hô hào đổi mới, mở cửa theo định hướng xã hội chủ nghĩa thì các vị lãnh đạo Giáo Hội, thay vị bị “kêu lên làm việc” liên tục, bị quản thúc tại chỗ, cấm ngặt đi lại, phong chức, đào tạo, bổ nhiệm v.v… thì được lần lượt xuất ngoại mang về nhiều đô la, tiền Âu, bạc Mỹ, xây dựng thánh đường, nhà hưu dưỡng, trung tâm mục vụ v.v… Và nếu tinh ý, mọi người sẽ nhận thấy sự thay đổi cũng đồng loạt xảy ra như một sự đổi chác: Các Giám mục, Linh mục tu sĩ nam nữ không bao giờ chỉ trích những việc làm chà đạp giá trị con người của VC, cụ thể là phải nhắm mắt trước tệ nạn mãi dâm, tệ nạn bóc lột, tệ nạn phá thai, tệ nạn xuất cảng người làm nô lệ tình dục, tham nhũng của Nhà Nước v.v... Nhưng, cái nhưng tai hại, MANG LẠI công bằng cho xã hội, KHUYÊN BẢO người ta không được bóc lột người khác, không được giết chết sự sống con người, PHẢI ĐẢ PHÁ sự bất công v.v… là BỔN PHẬN thực hiện lời Chúa: MẾN CHÚA và YÊU NGƯỜI, hai điều quan trọng nhất Giáo hội Công giáo. Rõ ràng là Giáo Hội phải làm ngơ trước những sự việc mà Giáo Hội CÓ BỔN PHẬN PHẢI LÀM, PHẢI NÓI để đổi lấy những vật chất chóng hư, bị mối mọt ăn ruỗng.
Trong dụ ngôn khi rao giảng: Chúa Giê Su bỏ 99 con chiên để đi tìm con chiên lạc. Giáo Hội Công Giáo ngày nay bỏ 99 con chiên lạc để giữ một con chiên đang an toàn trong chuồng. Ngoài Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt và Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền, chưa có Giám Mục nào lên tiếng cảnh báo nhà “cầm quyền” Cộng Sản Việt Nam về bất cứ tệ nạn nào; như vấn đề công bằng, phá thai, cờ bạc, mãi dâm v.v… Vì các ngài đang đổi chác với Việt Cộng. Ngày xưa còn bé, cứ mỗi lần lấy cắp của mẹ một lon gạo thì được ông hàng xóm cho một con dế. Mười ngày sau hũ gạo của mẹ cạn sạch và những con dế cũng lần lượt chết. Đến khi mẹ hỏi thì kẻ viết bài này chỉ còn biết khóc.
Tin tức ghi nhận được Hội Đồng Giám Mục Việt Nam hiện đang họp thường niên tại Đền Thánh Đức Mẹ ở Bãi Dâu, Vũng Tàu. Tất cả giám mục của 26 giáo phận có mặt đầy đủ, chỉ vắng mặt 3 giám mục già yếu và Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đang “chữa bệnh tại Roma”. Cuộc họp bên ngoài là để nghe tường trình về Thánh Lễ khai mạc Năm Thánh tại Sở Kiện, chuẩn bị Lễ Bế Mạc Năm Thánh tại Thánh Địa La Vang và thảo luận về cố linh mục Léopold Cadière. Nhưng bên trong là bàn cãi về “giá cả một cuộc đổi chác” với Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam . Những gì hai bên, Việt Cộng và Công Giáo, đem ra đổi chác? - Một bên là Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt không bao giờ được trở về Hà Nội. Đổi lại, Việt Cộng sẽ “xét” việc bang giao với Vatican, Đức Thánh Cha Bênêditô 16 có thể được mời Thánh Du Việt Nam. Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt hiện đã ở tại Roma, nghĩa là Việt Cộng đã nắm phần thắng một nửa. Còn việc bang giao và Thánh Du của Đức Giáo Hoàng thì chưa xét. Sẽ xét khi Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đồng ý để Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt không trở về Hà Nội, thậm chí là không trở về Việt nam.
Đức Giám Mục Ngô Quang Kiệt mới chỉ làm những việc bình thường mà bổn phận của một chủ chăn phải làm, thế mà ngài đã trở nên vật để anh em đổi chác với Việt Cộng. Điều này chứng minh rằng hàng Giám Mục Việt Nam trước nay chưa bao giờ làm những việc mà bổn phận của chủ chăn đòi hỏi các ngài phải làm, chẳng hạn như binh vực kẻ bị đàn áp. Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Như Thể phải im lặng trước việc Việt Cộng tịch thu cả trăm mẫu đất của dòng Thiên An để xin lại 23 mẫu đất cho Thánh Địa La Vang, đến nay chưa biết đã được cấp “Thẻ Đỏ” chưa. Đức Cha Nguyễn Văn Nhơn, Chủ tịch HĐGMVN phải im lặng trước việc VC xâm phạm Giáo Hoàng Học Viện Đàlạt để đổi lấy một khu đất 11 mẫu cách xa Đàlạt để làm Trung Tâm Mục Vụ (?). Nhưng đó là vật chất, đất đai, còn Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt là một chủ chăn! Một mục tử, chỉ vì thực hành bổn phận mà nay bị anh em đưa lên bàn cân để đổi chác cho việc Vatican bang giao với Việt Cộng và cuộc Thánh Du Việt Nam của Đức Bênêditô 16. Hai điều kiện VC đưa ra chỉ là “chuyện tương lai” có thể chỉ là 2 bánh vẽ được tô màu. Còn việc không trở về với đàn chiên của Đức Tổng Kiệt là “hiện thực”.
Không có giá nào cân xứng cho việc tách chủ chăn ra khỏi đàn chiên, nhất là khi vị mục tử đó chỉ vì đòi hỏi Chân Lý cho con chiên mà bị kẻ thù làm áp lực với anh em mình, buộc mình rời đàn chiên. Một thắng lợi vĩ đại của Việt Cộng nếu sự đổi chác này thành công! Tại sao? Tại vì các “chủ chăn” khác sẽ trông vào cái gương bị đổi chác của Đức Tổng Kiệt mà giữ lấy mình, nếu không muốn bị đổi chác thì giảm bớt hay từ bỏ hẳn việc rao truyền Chân Lý. Bứng được Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng đã bứng luôn chân lý chẳng những ra khỏi Hà Nội mà còn ra khỏi cả lãnh thổ Việt Nam. Bứng được Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng đã bứng luôn lòng tin cậy kính mến của giáo dân đối với chủ chăn của mình. Bứng Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng tái lập được sự bàn cãi giữa các Tông Đồ xưa: Ai sẽ là kẻ lớn trong anh em, ai sẽ thay thế Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt. Già hay trẻ, Bắc hay Nam , thân hay sơ với Việt Cộng, liệu Đấng Bậc đó có là cái gai thứ 2 cho Việt Cộng phải bứng nữa hay không. Thôi thì cả một “kho tàng” phó sản chiến lợi phẩm của việc bứng Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội.
Bang giao giữa Vatican và Thánh Du của Đức Thánh Cha, Giáo Hội Công Giáo Việt Nam được những lợi lộc gì? Được Việt Cộng trả lại toàn bộ tài sản đã cướp đoạt cho Giáo Hội Công Giáo tại VN? Cho người Công Giáo được tự do giống như dưới chế độ VNCH ngày trước? Cuộc Thánh Du của Đức Thánh Cha sẽ mang lại kết quả như Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phao Lồ II trở về Ba Lan? Không có như vậy và gần như không có gì cả. Một là cả 2 chuyện đó Việt Cộng chỉ mới hứa là sẽ cứu xét, vì hiện nay chúng đã ngưng cứu xét. Hai là cứu xét là một chuyện, thực hiện hay không là chuyện khác. Ba là 2 sự kiện này để bịt miệng rao giảng Chân Lý của các chủ chăn thì chẳng khác nào Đức Thánh Cha đến Việt Nam để chứng kiến Đức Tin bắt đầu sụt giảm và bang giao để Vatican làm chứng nhân cho khuôn mặt của Đức Kitô tại Việt Nam ngày càng xa lạ với Giáo Hội Hoàn Vũ. Cứ nhìn xem Giáo Hội Công giáo Cuba có thay đổi gì sau cuộc thăm viếng của Đức Thánh Cha Gioan Phaolo Đệ II.
Sự đổi chác Chân Lý giữa Việt Cộng và Giáo Hội Công Giáo Việt Nam thực là bất cân xứng, mang lại cho Việt Cộng một chiến thắng vẻ vang và chúng sẽ thừa thắng xông lên bịt miệng tất cả chủ chăn của giáo Hội La Mã tại Việt Nam.
Những con dế của thằng bé đã chết và hũ gạo của mẹ nó cũng không còn một hột.
Kiêm Ái Lê Văn Ấn
No comments:
Post a Comment