In Vietnam hundreds of monks undergo re-education to infiltrate overseas temples with the aim to destroy the Unified Buddhist Church of Vietnam
- Phỏng vấn ông Scott Johnson về tự do tôn giáo ở Việt Nam Việt Hà, phóng viên RFA 28-01-2010
PERSECUTED: A Buddhist monk holds a desecrated statute at his temple in Marangaroo, Western Australia, January, 2009. He believes Hanoi was behind the attack. (Scott Johnson)
Vietnam has waged a brutal overt and covert war against its Buddhist population for decades.
In 1981, they officially outlawed their country’s oldest and original Buddhist Church, the Unified Buddhist Church of Vietnam (UBCV).
The communists attacked the 2000-year-old tradition and created an alternative state-controlled Buddhist Church.
Those who refused to submit allegiance to this new order were imprisoned, tortured, and even murdered.
The current spiritual leader of the UBCV, Nobel Prize nominee the Venerable Thich Quang Do, has spent the last 26 years under house arrest in Vietnam.
His struggle began years ago when as a young monk he witnessed the execution of his Buddhist teacher by the communists.
Viewed as antagonists to communist ideology, Do and his fellow Buddhists are a target of persecution inside, and now outside, Vietnam.
Just days after monks at a Buddhist temple in Western Australia denounced Hanoi’s policies of religious repression, Buddhist statutes at the temple were beheaded. The incident occurred in October and November 2009.
The first desecration occurred after the temple’s head monk, who is the UBCV’s Australian representative, attended a Buddhist conference in Los Angeles, where they announced their determination to oppose Hanoi’s plan to eliminate them.
The second desecration occurred after this same monk sponsored a delegation of UBCV exiles to meet with the Australian government in Parliament House, Canberra. The meeting was organized to advise the government of Hanoi’s religious persecution in preparation for the Australia-Vietnam human rights dialogue to be held in December.
Thus, the beheadings were clearly viewed as a warning to the Australian Buddhists. For Hanoi, the ramifications of Buddhists speaking out on human rights abuses is geopolitical, for their authoritarian regime has come under growing international pressure to cease religious persecution.
In the United States, it was in 2004 that the State Department first designated Vietnam as a “Country of Particular Concern” (CPC), the official watch list of nations that commit egregious religious persecution. CPC designation involves potential economic sanctions, hence Hanoi’s determination to silence any critics.
Hanoi and Washington however, reached an agreement for reform in 2006, with the understanding that Vietnam would be dropped from CPC designation.
Vietnam was indeed removed from the CPC designation and yet the promised reforms never came.
In fact, Vietnam increased persecution, of which Human Rights Watch accused the country of “launching one of the worst crackdowns on peaceful dissidents in 20 years.”
Ever since, calls for Vietnam to be re-designated as a CPC, such as the U.S. Commission on International Freedom, have gone unheeded.
Today, Hanoi has merely morphed its security forces into adopting more covert mechanisms of religious persecution.
These covert mechanisms involve expanding so-called “legal” churches while persecuting “illegal” churches that refuse to submit to communist control. Religious groups across Vietnam—Buddhists, Montagnard and Hmong Christians, Catholics, Hoa Hao, and Cai Dai sects, and other dissidents like democracy advocates, journalists, and bloggers—all face the same repressive measures.
Hanoi’s intention is a ‘divide and conquer’ policy that includes infiltration of overseas dissident groups.
In 1981, they officially outlawed their country’s oldest and original Buddhist Church, the Unified Buddhist Church of Vietnam (UBCV).
The communists attacked the 2000-year-old tradition and created an alternative state-controlled Buddhist Church.
Those who refused to submit allegiance to this new order were imprisoned, tortured, and even murdered.
The current spiritual leader of the UBCV, Nobel Prize nominee the Venerable Thich Quang Do, has spent the last 26 years under house arrest in Vietnam.
His struggle began years ago when as a young monk he witnessed the execution of his Buddhist teacher by the communists.
Viewed as antagonists to communist ideology, Do and his fellow Buddhists are a target of persecution inside, and now outside, Vietnam.
Just days after monks at a Buddhist temple in Western Australia denounced Hanoi’s policies of religious repression, Buddhist statutes at the temple were beheaded. The incident occurred in October and November 2009.
The first desecration occurred after the temple’s head monk, who is the UBCV’s Australian representative, attended a Buddhist conference in Los Angeles, where they announced their determination to oppose Hanoi’s plan to eliminate them.
The second desecration occurred after this same monk sponsored a delegation of UBCV exiles to meet with the Australian government in Parliament House, Canberra. The meeting was organized to advise the government of Hanoi’s religious persecution in preparation for the Australia-Vietnam human rights dialogue to be held in December.
Thus, the beheadings were clearly viewed as a warning to the Australian Buddhists. For Hanoi, the ramifications of Buddhists speaking out on human rights abuses is geopolitical, for their authoritarian regime has come under growing international pressure to cease religious persecution.
In the United States, it was in 2004 that the State Department first designated Vietnam as a “Country of Particular Concern” (CPC), the official watch list of nations that commit egregious religious persecution. CPC designation involves potential economic sanctions, hence Hanoi’s determination to silence any critics.
Hanoi and Washington however, reached an agreement for reform in 2006, with the understanding that Vietnam would be dropped from CPC designation.
Vietnam was indeed removed from the CPC designation and yet the promised reforms never came.
In fact, Vietnam increased persecution, of which Human Rights Watch accused the country of “launching one of the worst crackdowns on peaceful dissidents in 20 years.”
Ever since, calls for Vietnam to be re-designated as a CPC, such as the U.S. Commission on International Freedom, have gone unheeded.
Today, Hanoi has merely morphed its security forces into adopting more covert mechanisms of religious persecution.
These covert mechanisms involve expanding so-called “legal” churches while persecuting “illegal” churches that refuse to submit to communist control. Religious groups across Vietnam—Buddhists, Montagnard and Hmong Christians, Catholics, Hoa Hao, and Cai Dai sects, and other dissidents like democracy advocates, journalists, and bloggers—all face the same repressive measures.
Hanoi’s intention is a ‘divide and conquer’ policy that includes infiltration of overseas dissident groups.
Hanoi’s Secret Policy Directives
Incredibly, evidence of Hanoi’s policy of persecution comes from their written policies.
The Paris-based International Buddhist Information Bureau has uncovered secret policy directives outlining Hanoi’s intention to attack overseas dissidents.
The overseas spokesman for the UBCV, Vo Van Ai even testified before the U.S. Congress on this fact. Speaking before the House Committee on International Relations on June 20, 2005, he quoted Hanoi’s explicit orders directing Vietnam’s security forces to “wipe out the An Quang Buddhist Church once and for all.”
The “An Quang Buddhist Church” is Hanoi’s term for the UBCV and the secret directives, authored by the Public Security Science Institute in Hanoi are entitled “On Religions and the Struggle Against Activities Exploiting Religion—Internal Document for Study and Circulation in the People’s Security Services.”
The Paris-based International Buddhist Information Bureau has uncovered secret policy directives outlining Hanoi’s intention to attack overseas dissidents.
The overseas spokesman for the UBCV, Vo Van Ai even testified before the U.S. Congress on this fact. Speaking before the House Committee on International Relations on June 20, 2005, he quoted Hanoi’s explicit orders directing Vietnam’s security forces to “wipe out the An Quang Buddhist Church once and for all.”
The “An Quang Buddhist Church” is Hanoi’s term for the UBCV and the secret directives, authored by the Public Security Science Institute in Hanoi are entitled “On Religions and the Struggle Against Activities Exploiting Religion—Internal Document for Study and Circulation in the People’s Security Services.”
STANDING STRONG: Penelope Faulkner, spokesperson for Paris-based International Buddhist Information Bureau, speaks out against Vietnam's persecution against Buddhism, Vietnam's majority religion during a speaking tour in Australia, June 2009. (Penelope Faulkner)
Penelope Faulkner, a long time activist with the International Buddhist Information Bureau, reports the secret directive instructs party cadres and security agents at every level to “oppose, repress, isolate, and divide” UBCV leaders. She states, “These directives order the training of special agents to infiltrate the UBCV, not only to gather intelligence and report on UBCV activities, but to create schisms and dissent within their ranks, thus undermining the UBCV from within.”
According to Faulkner these “special agents” have extended these activities overseas with Australia set to become the test case for their strategy.
According to Faulkner these “special agents” have extended these activities overseas with Australia set to become the test case for their strategy.
Australia—The Test Case
Faulkner states that Hanoi has set up government “fronts” to undermine overseas religious groups and democracy activists and have sent hundreds of “state-sponsored” monks to Australia and the United States.
The main one now attacking the UBCV was formed at a conference in Sydney, Australia on Jan. 1, 2009. This “front” goes under the name “Trans-continental Unified Buddhist Church of Vietnam.”
Faulkner said the ploy of these fronts “is not to overtly promote communism, but to tell Buddhists they should not get mixed up in politics, just stick to praying and sending money to Vietnam, and not get involved in the movement for religious freedom and human rights.”
Faulkner has no doubt that Hanoi is involved in intimidating overseas Buddhists and she quotes from the secret directive which orders Vietnamese authorities to “take pre-emptive action to prevent Western countries from making human rights investigations” in Vietnam.
The directive states, “We urge the Politburo to coordinate activities between the Vietnamese Communist Party’s departments of propaganda and mobilization, interior affairs, foreign affairs, religious affairs, and overseas Vietnamese to work together on this policy.”
One member of this “Transcontinental UBCV,” a Vietnamese monk based in Sydney, was seen Nov. 26, 2009, at the Parliament House in Canberra talking to about a dozen high ranking Vietnamese security officers. It was the same day the UBCV overseas delegation met with the Australian government.
A few days later the UBCV temple in Western Australia was desecrated.
Faulkner was among the UBCV delegation, and while she admits these security officers were likely attending the Australian Parliament for some diplomatic matter, she has no doubt they notified their bosses in Hanoi of seeing them at Parliament House.
She is also sure the desecration of the temple in Western Australia was no coincidence.
In January 2010 this reporter traveled to the Buddhist Temple in Perth, Western Australia, and spoke to the monk in charge, Venerable Thich Phuoc Nhon. He carried the head of one of the two beheaded Buddhas in his arms and said Hanoi had long been trying to eliminate their church.
Nhon also said he received an anonymous envelope of gold and silver “funeral paper” in the mail in 2009. The paper is an ancient funeral tradition, and he said there was only one explanation for this letter: “a death threat.”
Members of his church in Sydney and Melbourne have also received threats over the telephone, he said.
Nhon said the statute would be repaired.
Scott Johnson is a lawyer, writer and human rights activist who has focused on issues in South East Asia.
Source: http://www.theepochtimes.com/n2/content/view/28633/
ooOoo
Từ nhiều thập niên, vừa công khai vừa giấu giếm Việt Nam mở cuộc chiến chống lại Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.
Năm 1981, nhà cầm quyền chính thức đặt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) ra ngoài vòng pháp luật, là tổ chức tôn giáo lâu đời nhất của xứ sở.
Những người Cộng sản tấn công vào truyền thống Phật giáo có 2000 năm lịch sử và dựng lên Giáo hội Phật giáo Nhà nước. Những ai không chịu thần phục giáo phái mới này đều bị bắt giam, tra tấn và có khi bị thảm sát.
Nhà lãnh đạo tinh thần hiện nay được đề cử ứng viên Giải Nobel Hoà bình là Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ đã trải qua 26 năm quản thúc tại Việt Nam.
Khởi sự đấu tranh mấy mươi năm trước, khi ngài còn là một tăng sĩ trẻ chứng kiến cảnh cộng sản hành quyết bổn sư ngài. Do nhận thức trái chống với ý thức hệ Cộng sản, nên Hoà thượng Quảng Độ cùng với Phật giáo đồ trở thành bia đích đàn áp của Cộng sản trong cũng như ngoài nước.
Chỉ vài ngày sau khi chư Tăng ở ngôi chùa [Pháp Quang] tại Tây Úc tố cáo chính sách đàn áp tôn giáo của Hà Nội, thì những tượng Phật bị đập phá gãy đầu. Sự kiện này xẩy ra vào tháng 10 và tháng 11 năm 2009.
Sự mạo phạm đầu tiên xẩy ra sau khi Viện chủ [chùa Phổ Quang] là vị Đại diện GHPGVNTN tại Úc Đại lợi sang Los Angeles, Hoa Kỳ, dự Đại hội Phật giáo, mà Quyết nghị Đại hội quyết tâm chống đối kế hoạch Hà Nội tiêu diệt Giáo hội.
Sự mạo phạm lần thứ hai xẩy ra khi Thượng tọa Viện chủ tổ chức cho Phái đoàn Văn phòng II Viện Hóa Đạo đến gặp chính phủ và Quốc hội Úc Đại Lợi tại thủ đô Canberra. Cuộc gặp gỡ này nhằm báo động về sự đàn áp tôn giáo của nhà cầm quyền Hà Nội để chuẩn bị cho cuộc nói chuyện nhân quyền giữa hai chính phủ Úc – Việt Nam vào tháng 12.
Do đó, việc quá rõ là những lần đập gãy đầu tượng Phật nhằm cảnh cáo Phật giáo đồ tại Úc. Đối với Hà Nội hậu quả của việc Phật giáo đồ nói lên các vi phạm nhân quyền là một tác động địa chính, vì chế độ độc đoán của Hà Nội sẽ càng bị áp lực thế giới đòi hỏi phải chấm dứt đàn áp tôn giáo.
Năm 2004 lần đầu tiên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đặt Việt Nam vào danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, danh sách CPC, vào danh sách này là sẽ bị chế tài kinh tế, vì lý do này mà Hà Nội tìm mọi cách bóp nghẹt những phê phán, chỉ trích.
Tuy nhiên Hà Nội và Hoa Thịnh Đốn đã chấp thuận cho việc cải cách vào năm 2006, nên Việt Nam được rút tên khỏi danh sách CPC. Thế nhưng sau khi được rút tên khỏi danh sách CPC, Việt Nam chẳng bao giờ thực hiện các lời hứa cải cách. Thực tế là Việt Nam vẫn gia tăng đàn áp, khiến cho Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) phải lên tiếng tố cáo Việt Nam “phát động đàn áp thẳng tay như chưa từng đối với các nhà bất đồng chính kiến suốt 20 năm trời”.
Từ đó, biết bao lời kêu gọi, như của Ủy hội Hoa Kỳ Bảo vệ Tự do Tôn giáo trên Thế giới đặt Việt Nam trở lại danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, chẳng ai chịu nghe.
Hôm nay, Hà Nội dường như thay đổi chiến thuật công an trong cơ cấu đàn áp tôn giáo một cách âm thầm. Cơ cấu âm thầm này phát triển cái gọi là “hợp pháp” hóa các giáo hội, song song với việc đàn áp các giáo hội “bất hợp pháp” là những giáo hội không chịu sự kiểm soát của cộng sản. Những nhóm tôn giáo trên toàn quốc - Phật giáo, người Thượng và Hmong Thiên chúa giáo, Công giáo, Hòa Hảo, Cao Đài, cùng với những nhà bất đồng chính kiến như các luật sư dân chủ, nhà báo, nhà làm bloggers - tất cả đang phải đối diện với những biện pháp áp bức.
Dự tính của Hà Nội là thực hiện chính sách “chia để trị” bằng cách xâm nhập các cộng đồng ly khai ở hải ngoại.
Chính sách chỉ đạo bí mật của Hà Nội
Tuy khó tin nhưng lại hiển nhiên, là chính sách đàn áp của Hà Nội được viết ra văn bản. Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế có trụ sở ở Paris thủ đắc tài liệu mật qua đó công an chỉ thị đánh vào giới ly khai hải ngoại.
Ông Võ Văn Ái, Phát ngôn nhân của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đã chứng thực trước Quốc hội Hoa Kỳ về sự kiện này. Điều trần trước Ủy ban Đối ngoại Quốc hội Hoa Kỳ ngày 20.6.2005 ông Ái đã dẫn giải minh bạch lệnh của công an Việt Nam “xóa bỏ tổ chức Giáo hội Phật giáo Ấn Quang”.
Giáo hội Phật giáo Ấn Quang là từ ngữ Hà Nội ám chỉ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và những chỉ thị mật được Viện Khoa học Công an ở Hà Nội tập trung qua tài liệu “Về Tôn giáo và đấu tranh chống hoạt động lợi dụng tôn giáo – Tài liệu tham khảo, lưu hành nội bộ ngành Công an nhân dân”.
Bà Penelope Faulkner, người hoạt động lâu năm tại Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, cho biết chỉ thị mật nhằm huấn luyện cán bộ đảng và công an các cấp, để “chống đối, đàn áp, cô lập, phân hóa” hàng giáo phẩm lãnh đạo GHPGVNTN. Bà nhận định rằng “Những chỉ thị này nhằm huấn luyện bọn “đặc tình” xâm nhập GHPGVNTN, công tác của chúng không chỉ báo cáo các hoạt động của GHPGVNTN, mà cốt gây ly gián, phản chống trong nội bộ nhằm suy yếu giáo hội tự bên trong”.
Theo bà Faulkner, những tên “đặc tình” này đang gia tăng hoạt động hải ngoại của chúng tại Úc Đại Lợi như một trắc nghiệm trong chiến lược của chúng.
Úc Đại Lợi – Một trường hợp trắc nghiệm
Bà Faulkner cho biết Hà Nội đang dàn dựng những tổ chức “bình phong” thân chính với mục tiêu làm suy yếu các cộng đồng tôn giáo và các nhà hoạt động dân chủ. Hà Nội đã gửi hàng trăm nhà sư “nhà nước” đến Úc Đại Lợi và Hoa Kỳ.
Một trong những bộ phận chủ yếu đánh phá GHPGVNTN được thành lập qua một cuộc họp ngày 1.1.2009 ở Sydney, Úc Đại Lợi. Bình phong này hình thành dưới tên “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Liên châu”.
Bà Faulkner cho biết mánh khóe của những bình phong này “là không công khai đề bạt cộng sản, nhưng chỉ muốn thúc đẩy Phật tử chớ tham gia chính trị, chỉ nên tụng kinh niệm Phật và gửi tiền về giúp Việt Nam, và đừng dấn thân trong phong trào đòi hỏi cho tự do tôn giáo và nhân quyền”.
Bà Faulkner không còn nghi ngờ gì nữa về quyết tâm của Hà Nội nhằm khuất phục cộng đồng Phật giáo ở hải ngoại và bà dẫn trích những chỉ thị mật cho nhà cầm quyền Việt Nam phải “có hành động ngăn chặn các nước phương Tây thanh tra nhân quyền” tại Việt Nam.
Chỉ thị nhận định rằng “Chúng tôi kêu gọi Bộ Chính trị điều hướng các hoạt động giữa Ban Tuyên truyền và Dân vận của Đảng Cộng sản Việt Nam, bộ Nội vụ, bộ Ngoại giao, ban Tôn giáo chính phủ, và Ủy ban về Người Việt Nam ở nước ngoài cùng chung thực hiện chính sách này”.
Hôm 26.11.2009, một thành viên thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Liên châu, một nhà sư Việt Nam có chùa ở Sydney, được nhìn thấy tại Quốc hội Úc Đại Lợi ở thủ đô Canberra, nói chuyện với nhóm chừng một tá sĩ quan công an Việt Nam. Cùng ngày này Phái đoàn Văn phòng II Viện Hóa Đạo đến gặp gỡ chính quyền Úc.
Một vài ngày sau, ngôi chùa [Phổ Quang] của GHPGVNTN ở Tây Úc bị mạo phạm.
Bà Faulkner là thành viên của Phái đoàn GHPGVNTN, xác nhận những sĩ quan công an này có thể đã đến Quốc hội Úc trong một chuyến công tác ngoại giao nào đó, bà chắc chắn rằng nhóm công an này đã báo cáo về Hà Nội về sự kiện gặp thấy phái đoàn Phật giáo.
Bà cũng đoan quyết sự mạo phạm ngôi chùa ở Tây Úc không là chuyện ngẫu nhiên.
Vào tháng giêng 2010 người viết bài này đến thăm ngôi chùa ở thành phố Perth, miền Tây Úc đại Lợi, và đã hầu chuyện với ngài viện chủ, Thượng tọa Thích Phước Nhơn. Thượng tọa ôm một trong hai chiếc đầu tượng Phật bị gãy, và nói rằng Hà Nội âm mưu tiêu diệt Giáo hội mà ngài là thành viên. Thượng tọa Phước Nhơn cũng cho biết rằng trong năm 2009 một phong thư gửi tới ngài với một tờ giấy vàng mã. Loại giấy truyền thống dùng đốt khi cúng người chết, và Thượng tọa giải thích ý nghĩa của bức thư là “lời hăm dọa tử hình”.
Thượng tọa cũng cho biết nhiều thành viên thuộc GHPGVNTN ở hai thành phố Sydney và Melbourne cũng đã nhận nhiều cú điện thoại hăm dọa.
Thượng tọa Thích Phước Nhơn nói rằng tượng Phật đang được tu bổ.
The main one now attacking the UBCV was formed at a conference in Sydney, Australia on Jan. 1, 2009. This “front” goes under the name “Trans-continental Unified Buddhist Church of Vietnam.”
Faulkner said the ploy of these fronts “is not to overtly promote communism, but to tell Buddhists they should not get mixed up in politics, just stick to praying and sending money to Vietnam, and not get involved in the movement for religious freedom and human rights.”
Faulkner has no doubt that Hanoi is involved in intimidating overseas Buddhists and she quotes from the secret directive which orders Vietnamese authorities to “take pre-emptive action to prevent Western countries from making human rights investigations” in Vietnam.
The directive states, “We urge the Politburo to coordinate activities between the Vietnamese Communist Party’s departments of propaganda and mobilization, interior affairs, foreign affairs, religious affairs, and overseas Vietnamese to work together on this policy.”
One member of this “Transcontinental UBCV,” a Vietnamese monk based in Sydney, was seen Nov. 26, 2009, at the Parliament House in Canberra talking to about a dozen high ranking Vietnamese security officers. It was the same day the UBCV overseas delegation met with the Australian government.
A few days later the UBCV temple in Western Australia was desecrated.
Faulkner was among the UBCV delegation, and while she admits these security officers were likely attending the Australian Parliament for some diplomatic matter, she has no doubt they notified their bosses in Hanoi of seeing them at Parliament House.
She is also sure the desecration of the temple in Western Australia was no coincidence.
In January 2010 this reporter traveled to the Buddhist Temple in Perth, Western Australia, and spoke to the monk in charge, Venerable Thich Phuoc Nhon. He carried the head of one of the two beheaded Buddhas in his arms and said Hanoi had long been trying to eliminate their church.
Nhon also said he received an anonymous envelope of gold and silver “funeral paper” in the mail in 2009. The paper is an ancient funeral tradition, and he said there was only one explanation for this letter: “a death threat.”
Members of his church in Sydney and Melbourne have also received threats over the telephone, he said.
Nhon said the statute would be repaired.
Scott Johnson is a lawyer, writer and human rights activist who has focused on issues in South East Asia.
Source: http://www.theepochtimes.com/n2/content/view/28633/
- Trận chiến âm thầm chống Phật tử hải ngoại của Hà Nội
Bài viết của Luật sư Scott Johnson
Từ nhiều thập niên, vừa công khai vừa giấu giếm Việt Nam mở cuộc chiến chống lại Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.
Năm 1981, nhà cầm quyền chính thức đặt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) ra ngoài vòng pháp luật, là tổ chức tôn giáo lâu đời nhất của xứ sở.
Những người Cộng sản tấn công vào truyền thống Phật giáo có 2000 năm lịch sử và dựng lên Giáo hội Phật giáo Nhà nước. Những ai không chịu thần phục giáo phái mới này đều bị bắt giam, tra tấn và có khi bị thảm sát.
Nhà lãnh đạo tinh thần hiện nay được đề cử ứng viên Giải Nobel Hoà bình là Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ đã trải qua 26 năm quản thúc tại Việt Nam.
Khởi sự đấu tranh mấy mươi năm trước, khi ngài còn là một tăng sĩ trẻ chứng kiến cảnh cộng sản hành quyết bổn sư ngài. Do nhận thức trái chống với ý thức hệ Cộng sản, nên Hoà thượng Quảng Độ cùng với Phật giáo đồ trở thành bia đích đàn áp của Cộng sản trong cũng như ngoài nước.
Chỉ vài ngày sau khi chư Tăng ở ngôi chùa [Pháp Quang] tại Tây Úc tố cáo chính sách đàn áp tôn giáo của Hà Nội, thì những tượng Phật bị đập phá gãy đầu. Sự kiện này xẩy ra vào tháng 10 và tháng 11 năm 2009.
Sự mạo phạm đầu tiên xẩy ra sau khi Viện chủ [chùa Phổ Quang] là vị Đại diện GHPGVNTN tại Úc Đại lợi sang Los Angeles, Hoa Kỳ, dự Đại hội Phật giáo, mà Quyết nghị Đại hội quyết tâm chống đối kế hoạch Hà Nội tiêu diệt Giáo hội.
Sự mạo phạm lần thứ hai xẩy ra khi Thượng tọa Viện chủ tổ chức cho Phái đoàn Văn phòng II Viện Hóa Đạo đến gặp chính phủ và Quốc hội Úc Đại Lợi tại thủ đô Canberra. Cuộc gặp gỡ này nhằm báo động về sự đàn áp tôn giáo của nhà cầm quyền Hà Nội để chuẩn bị cho cuộc nói chuyện nhân quyền giữa hai chính phủ Úc – Việt Nam vào tháng 12.
Do đó, việc quá rõ là những lần đập gãy đầu tượng Phật nhằm cảnh cáo Phật giáo đồ tại Úc. Đối với Hà Nội hậu quả của việc Phật giáo đồ nói lên các vi phạm nhân quyền là một tác động địa chính, vì chế độ độc đoán của Hà Nội sẽ càng bị áp lực thế giới đòi hỏi phải chấm dứt đàn áp tôn giáo.
Năm 2004 lần đầu tiên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đặt Việt Nam vào danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, danh sách CPC, vào danh sách này là sẽ bị chế tài kinh tế, vì lý do này mà Hà Nội tìm mọi cách bóp nghẹt những phê phán, chỉ trích.
Tuy nhiên Hà Nội và Hoa Thịnh Đốn đã chấp thuận cho việc cải cách vào năm 2006, nên Việt Nam được rút tên khỏi danh sách CPC. Thế nhưng sau khi được rút tên khỏi danh sách CPC, Việt Nam chẳng bao giờ thực hiện các lời hứa cải cách. Thực tế là Việt Nam vẫn gia tăng đàn áp, khiến cho Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) phải lên tiếng tố cáo Việt Nam “phát động đàn áp thẳng tay như chưa từng đối với các nhà bất đồng chính kiến suốt 20 năm trời”.
Từ đó, biết bao lời kêu gọi, như của Ủy hội Hoa Kỳ Bảo vệ Tự do Tôn giáo trên Thế giới đặt Việt Nam trở lại danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, chẳng ai chịu nghe.
Hôm nay, Hà Nội dường như thay đổi chiến thuật công an trong cơ cấu đàn áp tôn giáo một cách âm thầm. Cơ cấu âm thầm này phát triển cái gọi là “hợp pháp” hóa các giáo hội, song song với việc đàn áp các giáo hội “bất hợp pháp” là những giáo hội không chịu sự kiểm soát của cộng sản. Những nhóm tôn giáo trên toàn quốc - Phật giáo, người Thượng và Hmong Thiên chúa giáo, Công giáo, Hòa Hảo, Cao Đài, cùng với những nhà bất đồng chính kiến như các luật sư dân chủ, nhà báo, nhà làm bloggers - tất cả đang phải đối diện với những biện pháp áp bức.
Dự tính của Hà Nội là thực hiện chính sách “chia để trị” bằng cách xâm nhập các cộng đồng ly khai ở hải ngoại.
Chính sách chỉ đạo bí mật của Hà Nội
Tuy khó tin nhưng lại hiển nhiên, là chính sách đàn áp của Hà Nội được viết ra văn bản. Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế có trụ sở ở Paris thủ đắc tài liệu mật qua đó công an chỉ thị đánh vào giới ly khai hải ngoại.
Ông Võ Văn Ái, Phát ngôn nhân của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đã chứng thực trước Quốc hội Hoa Kỳ về sự kiện này. Điều trần trước Ủy ban Đối ngoại Quốc hội Hoa Kỳ ngày 20.6.2005 ông Ái đã dẫn giải minh bạch lệnh của công an Việt Nam “xóa bỏ tổ chức Giáo hội Phật giáo Ấn Quang”.
Giáo hội Phật giáo Ấn Quang là từ ngữ Hà Nội ám chỉ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và những chỉ thị mật được Viện Khoa học Công an ở Hà Nội tập trung qua tài liệu “Về Tôn giáo và đấu tranh chống hoạt động lợi dụng tôn giáo – Tài liệu tham khảo, lưu hành nội bộ ngành Công an nhân dân”.
Bà Penelope Faulkner, người hoạt động lâu năm tại Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, cho biết chỉ thị mật nhằm huấn luyện cán bộ đảng và công an các cấp, để “chống đối, đàn áp, cô lập, phân hóa” hàng giáo phẩm lãnh đạo GHPGVNTN. Bà nhận định rằng “Những chỉ thị này nhằm huấn luyện bọn “đặc tình” xâm nhập GHPGVNTN, công tác của chúng không chỉ báo cáo các hoạt động của GHPGVNTN, mà cốt gây ly gián, phản chống trong nội bộ nhằm suy yếu giáo hội tự bên trong”.
Theo bà Faulkner, những tên “đặc tình” này đang gia tăng hoạt động hải ngoại của chúng tại Úc Đại Lợi như một trắc nghiệm trong chiến lược của chúng.
Úc Đại Lợi – Một trường hợp trắc nghiệm
Bà Faulkner cho biết Hà Nội đang dàn dựng những tổ chức “bình phong” thân chính với mục tiêu làm suy yếu các cộng đồng tôn giáo và các nhà hoạt động dân chủ. Hà Nội đã gửi hàng trăm nhà sư “nhà nước” đến Úc Đại Lợi và Hoa Kỳ.
Một trong những bộ phận chủ yếu đánh phá GHPGVNTN được thành lập qua một cuộc họp ngày 1.1.2009 ở Sydney, Úc Đại Lợi. Bình phong này hình thành dưới tên “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Liên châu”.
Bà Faulkner cho biết mánh khóe của những bình phong này “là không công khai đề bạt cộng sản, nhưng chỉ muốn thúc đẩy Phật tử chớ tham gia chính trị, chỉ nên tụng kinh niệm Phật và gửi tiền về giúp Việt Nam, và đừng dấn thân trong phong trào đòi hỏi cho tự do tôn giáo và nhân quyền”.
Bà Faulkner không còn nghi ngờ gì nữa về quyết tâm của Hà Nội nhằm khuất phục cộng đồng Phật giáo ở hải ngoại và bà dẫn trích những chỉ thị mật cho nhà cầm quyền Việt Nam phải “có hành động ngăn chặn các nước phương Tây thanh tra nhân quyền” tại Việt Nam.
Chỉ thị nhận định rằng “Chúng tôi kêu gọi Bộ Chính trị điều hướng các hoạt động giữa Ban Tuyên truyền và Dân vận của Đảng Cộng sản Việt Nam, bộ Nội vụ, bộ Ngoại giao, ban Tôn giáo chính phủ, và Ủy ban về Người Việt Nam ở nước ngoài cùng chung thực hiện chính sách này”.
Hôm 26.11.2009, một thành viên thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Liên châu, một nhà sư Việt Nam có chùa ở Sydney, được nhìn thấy tại Quốc hội Úc Đại Lợi ở thủ đô Canberra, nói chuyện với nhóm chừng một tá sĩ quan công an Việt Nam. Cùng ngày này Phái đoàn Văn phòng II Viện Hóa Đạo đến gặp gỡ chính quyền Úc.
Một vài ngày sau, ngôi chùa [Phổ Quang] của GHPGVNTN ở Tây Úc bị mạo phạm.
Bà Faulkner là thành viên của Phái đoàn GHPGVNTN, xác nhận những sĩ quan công an này có thể đã đến Quốc hội Úc trong một chuyến công tác ngoại giao nào đó, bà chắc chắn rằng nhóm công an này đã báo cáo về Hà Nội về sự kiện gặp thấy phái đoàn Phật giáo.
Bà cũng đoan quyết sự mạo phạm ngôi chùa ở Tây Úc không là chuyện ngẫu nhiên.
Vào tháng giêng 2010 người viết bài này đến thăm ngôi chùa ở thành phố Perth, miền Tây Úc đại Lợi, và đã hầu chuyện với ngài viện chủ, Thượng tọa Thích Phước Nhơn. Thượng tọa ôm một trong hai chiếc đầu tượng Phật bị gãy, và nói rằng Hà Nội âm mưu tiêu diệt Giáo hội mà ngài là thành viên. Thượng tọa Phước Nhơn cũng cho biết rằng trong năm 2009 một phong thư gửi tới ngài với một tờ giấy vàng mã. Loại giấy truyền thống dùng đốt khi cúng người chết, và Thượng tọa giải thích ý nghĩa của bức thư là “lời hăm dọa tử hình”.
Thượng tọa cũng cho biết nhiều thành viên thuộc GHPGVNTN ở hai thành phố Sydney và Melbourne cũng đã nhận nhiều cú điện thoại hăm dọa.
Thượng tọa Thích Phước Nhơn nói rằng tượng Phật đang được tu bổ.
No comments:
Post a Comment