Saturday, January 9, 2010

Mùa Từ Thiện vẫn … kéo dài - Võ Phú Viên



Võ Phú Viên

Tôi đã quen biết tác giả bài “Mùa Từ Thiện” (MTT) từ nhiều năm nay. Nhưng cách đây không lâu, lần đầu tiên tôi tình cờ đọc được trên mạng bài của chị thì tôi chưa dám quả quyết đó là NML mà tôi đã quen. Rồi mãi đến khi bài của chị được nhiều người để ý đến, khi gặp lại chị tháng trước tôi mới được tác giả xác nhận. Tôi mừng lắm và khen chị có một bài viết hay, tuy không nói lên hết được ý nghĩ của đại đa số đồng hương tỵ nạn CS người Việt trên thế giới chứ không gì ở Mỹ – nơi mà việc quyên tiền bà con gởi về VN đã trở thành một cái “job” thơm cho nhiều người, nhiều tổ chức.

Xin quý vị bình tâm , đừng vội cho tôi chụp mũ hay nói không có bằng cớ. “Job” thơm ở đây có nhiều ý nghĩa. Thơm tiền, thơm danh, thơm thỏa mãn tự ái, thỏa mãn cái ảo tưởng rằng ta đang làm việc “tốt” cho người dân VN.

Ai có quyên tiền rồi ăn chận, cắt xén, lấy của công làm của tư thì tự biết lấy. Không cần biết là cá nhân, hội đoàn, Thầy Chùa, Cha Đạo Tin lành hay Công Giáo, tổ chức nhân danh nhóm người bất hạnh nầy hay bất hạnh kia có cái tên rất hay, quyến rũ. Cứ thành thật nhìn nhận đi. Trước khi đứng ra quyên tiền, mình có cái gì, tài sản bao nhiêu, nay sau mấy năm làm “từ thiện” mình có của cải, cơ sở “làm ăn” ra sao, bao nhiêu v.v. Không ai biết quý vị bằng chính quý vị. Nếu quý vị nào làm tốt, trong sạch, thì khỏi phải lo. Đừng bận tâm. Nhưng đây tôi chỉ nói đến cái tốt về tiền bạc, còn cái tốt của một công dân VN, yêu nước, muốn làm một cái gì để đất nước chúng ta thoát khỏi chế độ độc tài, phát xít tư bản đỏ, mafia, để cứu hơn 80 chục triệu người VN, chứ không cứu tạm thời một vài nhóm lẻ tẻ, thì tôi chưa nói đến.

Luật lệ của Mỹ, hay của các nước ngoài VN, tuy đã cố gắng tối đa để phòng ngừa những gian lận có thể xảy ra. Nhưng nếu có một ai đó cố tình gian lận thì khó có luật nào hiệu qủa 100 %.

Nhưng chuyện nầy tôi xin để cho mấy ông IRS (sở Thuế Vụ) của Mỹ, hay Pháp, Úc, Đức, … lo.

Những chuyện ăn xén một “tí” – tuy nhiều năm cái “tí” nầy nó thành “to” lắm - không quan trọng và tai hại bằng cái “đổ tiền” về VN, giúp cho chế độ CS sống lâu làm mất nước VN vào tay Tàu Cộng.

Có vị sẽ cho là việc nầy tôi nói hơi quá và không liên quan gì đến vấn đề từ thiện. Có chứ sao không ? Từ từ tôi sẽ giải thích nếu mà quý vị có tâm địa tốt, lòng tha nhân rộng thì đừng chụp mũ, nóng tánh, sẽ làm cho quý vị “trốn đầu lòi đuôi”, tỏ ra là mình làm từ thiện, có lòng tốt mà cục tự ái thì to như núi.

Đa số chúng ta ở đây ai mà không là nạn nhận của CS. Nhớ ngày nào xuống tàu, hay bôn ba tìm đường chạy thoát khỏi chế độ CS, trong lòng căm phẫn, thề trong lòng sẽ không bao giờ giúp một cái gì cho chế độ đó sống còn, để tiếp tục đàn áp bà con ta. Thế mà sau mấy năm sống ở ngoại quốc, đời sống tương đối ổn định, nguy cơ bị CS đàn áp không còn gần đến ta, có cái passport Mỹ, Canada, Pháp, Úc, … trong tay thì lại quên đi lời thề năm xưa.

Có biết bao các ông, các bà từ hải ngoại mang tiền về ‘làm le’ với bà con , hàng xóm, dù là sau đó qua lại Mỹ “đi cày trối chết để trả nợ”. Làm chi vậy nhỉ? Chỉ để thoả mãn cái tự ái. Hồi trước chắc là ở trong xóm, bà con không coi ta ra gì. Nay đi Mỹ được mấy năm, áo gấm về làng, về đến đó, ai cũng quý ta, người nầy mời, kẻ kia tử tế, làm cho ta thấy quan trọng hẵn ra. Chứ ở bên Mỹ nầy không ai coi ta ra gì. Đi làm ở sở Mỹ thì có gì “enjoy” lắm đâu. Đời sống ở đây chỉ quanh đi quẩn lại, đi làm, đi chợ khu VN, rồi qua ngày. Đa số cảm thấy buồn chán vì không biết tạo cho mình có một cuộc sống có ý nghĩa, một phần vì cho rằng sống như vầy “đủ” rồi. Do đó khi về VN, thôi thì ta mặc sức mà cho tiền người nầy, người nọ, và nói dóc dù có người ở VN không cần tiền của chúng ta cho lắm.

Thoả mãn tự ái “vặt” là cái mà nhiều người dân VN ra khỏi xứ khi về lại VN bị mắc phải. Có người đổ tiền về để xây mồ mã ông bà cho to, lấy le với thiên hạ. Có vùng ở VN, nội cái chuyện xây mồ mã mà cũng “cạnh tranh” nhau đến nỗi ai làm to lớn hơn mình thì “nóng mũi”, đập lại làm cái khác! Đôi khi bỏ ra cả mấy chục ngàn đô, hay cả trăm ngàn. Tiền nầy thì chỉ vào tay mấy ông quan lớn CS, vì họ chính là chủ nhân của các cơ sở xây cất làm ăn, chớ dân nghèo thì có được hưởng bao nhiêu.

Còn các cậu , hay các anh sồn sồn thì về VN vung tiền chơi gái cho thỏa chí. Đâu có cần biết đó là việc làm vô tình duy trì các tổ chức mãi dâm, gây tệ nạn cho xã hội. CS còn tổ chức bao che cho các dịch vụ nầy, để kiếm tiền, móc túi du khách từ nước ngoài. Ở Mỹ các anh nầy đâu kiếm ra vợ, hay girl friend, về VN thì tha hồ chọn lưạ, nói phét, lường gạt. Dĩ nhiên là đem tiền về đổ vào làm chế độ CS sống dai thêm.

Các vị nầy quên mất lý do mình ra đi năm nào và CS còn chình ình ra đó. Té ra là ra đi vì kinh tế, chứ chẳng có tị nạn chính trị gì ráo trọi. Mỹ mà nó biết được, chắc lúc đó nó sẽ từ chối hết các đơn xin nhập cư vào Mỹ từ bên đảo. Bao nhiên lời thề, lời khai trốn CS vì bị đàn áp còn sành sành ra đó. Còn mấy vị HO , hay con cái HO thì nếu mà tiếp tục về VN, hoang phí một số tiền không nhỏ dành dụm từ ‘tiền già”, tiền phụ giúp có lợi tức thấp, tiền bịnh, thì còn đáng trách hơn. Còn các vị đi theo diện ODP thì lại cũng đáng trách không ít. Sở dĩ ta không ở được với CS, đến nỗi phải bỏ xứ, xin đi làm ăn xa, thì sao lại đem tiền về giúp cho CS nhỉ ?

Chỉ có một thành phần mà không muốn cho chế độ CS sụp đổ là con cái của mấy anh cán bộ CS. Lúc nầy mấy ảnh giàu có to rồi, tính chuyện tẩu tán tài sản, cho con cái đi du học, tìm cách lập gia đình với các cô cậu có giấy tờ hợp lệ rồi ở lại luôn chứ đâu có màng về VN giúp nước. Kể cũng lạ. Đấu tranh giành độc lập, để xây dựng đất nước tự do phú cường, dân chủ mà rồi giờ đây không có một ông cán bộ nào mà lại không tìm cách cho con đi ra ngoài định cư dù Úc, dù Âu Châu, dù Mỹ. Nhưng nói theo kiểu của nhà văn Dương Thu Hương, thì cái lớp người có lý tưởng, đấu tranh cho độc lâp̣, “giải phóng” dân tộc khỏi ngoại bang – dù Pháp, Mỹ, hay Tàu thì đã chết hết cả rồi. Giờ đây ta chỉ thấy một lớp người vô lương tâm, hậu quả của giáo dục Mác-Lê, sau bao nhiêu năm đô hộ Miền Bắc, và đem nhập vào Miền Nam sau 1975.

Cá nhân tôi, tôi chỉ mong cho đất nước được tự do, dân chủ thật sự, thì sẽ về VN sống và phục vụ dân tộc.

Dù nghèo, dù còn thiếu đủ thứ so với Âu Mỹ, nhưng chúng ta sẽ xây dựng đất nước tốt hơn, với một điều kiện là CS không còn là đảng duy nhất độc quyền thao túng đất nước. Chứ ai mà bỏ nước, thi nhau ra ngoại quốc sống thì còn cái thể thống gì của dân tộc. Ta chỉ đi du học, học hỏi được cái hay của thiên hạ rồi về sống bên VN thì quý nhất, chứ ai lại đi luôn. Hồi VNCH có ai tính chuyện đi luôn đâu nhỉ, trừ một ít các cô cậu nghe theo lời dụ dỗ đường mật của CS, theo phe phản chiến, thì không về Sài Gòn mà thôi. Còn đi đi về về, lúc ở bên nầy, lúc ở bên kia, thì đâu là con đường chính nghĩa. Hay chỉ ích kỷ, lo cho bản thân, còn ai sống chết mặc bay ? Đây không phải là “chính sách quốc gia”, mà chỉ là lối làm ăn lưu manh, có hại cho tiềm năng quốc gia, dân tộc.

Đem dân ra ngoài sống đâu có phải là thượng sách. Còn quý vị đã ở đây lâu rồi đã thấy là con cái chúng ta dần dần sẽ mất gốc, dù cho chúng ta có cố gắng bao nhiêu. Nó sẽ kết hôn với người bản xứ, sẽ lai căng một đời, rồi hai đời, rồi ra con cái của chúng đâu có muốn về VN sinh sống.

Sung sướng chi, hãnh diện chi mà các ông các bà cán bộ CS cho con cái ra ngoài tìm cách kết hôn rồi ở lại luôn. Họ làm chỉ vì họ không có cái đầu biết suy nghĩ và lo cho dân tộc. Nghĩ cho cùng họ chỉ lo cho miếng ăn, lo làm tiền, rồi giáo dục con cái theo kiểu đó. Vì chỉ nghĩ đến miếng ăn nên họ chưa đoạt đến giai đoạn của một con người (human being) đúng nghĩa và vì chỉ vì miếng ăn, “kinh tế”, nên dù có biện minh đến đâu, nhìn cho cùng thì như vậy không xa súc vật bao nhiêu. CS đã làm cho cả nước, từ nhỏ đến lớn, đâu đâu chỉ lo cho miếng ăn, ăn lớn, ăn nhỏ, ăn gian, ăn chận, đủ loại cách làm ăn, mà không dám nghĩ đến đấu tranh, phản kháng một cái gì dù biết rằng đó là điều trái tai gai mắt. Súc vật cũng chỉ lo miếng ăn, chưa lo đến giai đoạn kế tiếp là suy nghĩ, dùng trí óc để phân biệt, thiện, ác, phải, trái. Hay ho gì ba cái phi trường, khách sạn tối tân 4, 5 sao, chiêu dụ khách ngoài để kiếm đồng đô la. Tất cả đều còn ở trong giai đoạn của sub-human, vật chất gần như súc vật, chưa có dám suy nghĩ, tri thức, nói lên lẽ phải được.

Một độc giả có trả lời bài MTT của chị NML, tên là VQL, ký tên là cựu sinh viên khoa học Sài Gòn, không nói rõ là SV trước 75, hay học dưới chế độ CS sau nầy, và có ra trường hay chưa. Nhưng có lẽ ông nầy có ghi thêm là cựu SVKH để cho rằng mình là trí thức hoặc có trình độ khoa học, chứ nếu không thì ghi cái “title” nầy vào làm gì. Tôi dù có biết ông học tới tiến sĩ, thì cũng chỉ xem nội dung của bài viết chứ đâu để ý đến bằng cấp. Trong quá khứ chúng ta thấy biết bao nhiêu trí thức mà bị CS mê hoặc, dụ khị, ngây ngô làm tay sai cho họ. Vì trong bài ông ta có ghi lại yếu tố súc vật khi đề cập đến vấn đề nhân đạo nên tôi mới xin nói ra đây.

Trong phần kết luận, ông VQL cho rằng người viết bài MTT “dùng những “nạn nhân” đau khổ nhất thế giới, những người phong cùi, nghèo khổ, bệnh tật, làm mồi để thỏa mãn “thú tính” (animal instinct) cho mục đích chính trị”. Ông nầy không biết CS có “animal instinct” còn gấp triệu lần, thế mà vẫn giao lưu, đem tiền về giúp cho CS đỡ một gánh nặng xã hội. Chính CS đã chính trị hóa việc làm từ thiện của phe Quốc Gia chúng ta, mà không biết những người “không làm chính trị” này có thấy mình bị mắc bẫy hay không ?

Ông ta sợ bài MTT sẽ làm cho mấy người nghèo ở VN chết hết vì không nhận được sự giúp đỡ.
Té ra theo ông VQL thì lâu nay người nghèo ở VN sống nhờ tiền của các hội từ thiện từ chúng ta mà thôi.

Tôi không nghĩ là như vậy. Việc làm và công sức của bao nhiêu hội đoàn, cá nhân, các Cha, các Thầy, các Ni Cô v.v. có giúp thật sự cho một số người, nhưng không giúp gì to lớn lắm cho đại đa số hơn 80 triệu người VN.

Việc làm của quý vị, tuy có ý tốt, nhưng tôi cho rằng chỉ thoả mãn nhu cầu “feeling good’ của quý vị. Còn ngoài ra quý vị đã quên đi gần … thôi nói sơ sơ 75 triệu 900 ngàn người dân VN (tôi trừ một số dân nghèo do quý vị tiếp tế tiền bạc, cộng với gần mấy triệu đảng viên CS VN).

Thế thì quý vị nói là sức tôi chỉ làm được bao nhiêu đó thôi, tôi không để ý đến chính trị. Thấy người nghèo là tôi giúp. Nhưng xin thưa vì mình là người VN, dù muốn dù không chúng ta phải cố gắng, và suy nghĩ nhiều hơn, khác hơn các dân tộc khác. Chúng ta, dân tị nạn CS, đa số đã ở các xứ Tây Phương nhiều năm. Dẫu sao chúng ta đã tạm ổn định, qua cái giai đoạn đi làm chỉ vì miếng ăn, kiếm cơm ngày hai bữa. Cuộc sống của chúng ta không như cuộc sống của mấy anh cầm quyền tham nhũng. Chúng ta đã đi xa hơn mấy anh đó về trình độ sống và chúng ta có tự do suy nghĩ thật sự theo nghĩa tốt của nó. Mấy “ổng” còn quanh quẩn trong cái ăn, cái làm giàu bất chính, hành dân lấn đất, bóc lột nông dân, cái mánh mung bá láp, đôi khi vô nghĩa và có trình độ sub-human.

Đồng bào của chúng ta tuy có thiếu ăn, thiếu mặc đẹp như ta ở đây. Nhưng họ có quyền hưởng những thứ cao quý hơn, thứ đó là món ăn tinh thần, món quà tri thức, được suy nghĩ tự do, mà bổn phận của quý vị và tôi, của tất cả chúng ta cần “đem về trao cho họ” từ lòng từ thiện trí thức của chúng ta.

Nếu bạn đi hỏi thật sự một người nghèo, một người cùi rằng nếu tôi đem cho anh chị tiền – trước sau tiêu cũng hết - hay đem cho anh chị tự do, dân chủ, một cơ hội đấu tranh để cả nước được hưởng công bằng, tự do, nhân ái thì tôi tin rằng họ sẽ ghé tai quý vị – vì còn sợ công an hay cò mồi theo dõi – và bảo rằng các anh cho tôi cái thứ hai đi !

Buồn thay cả nước bị chế độ CS làm cho một dân tộc thông minh, cần cù, hiền lành và đầy nhân ái như dân VN về phương diện phẩm chất, giá trị của con người , trở thành một xứ sở còn kém hơn cả các nước Phi Châu. Tôi đã chán ngán khi nghe mấy anh thiển cận khi về VN qua lại bên Mỹ nầy “khoe” giùm cho CS là VN bây giờ có chỗ nầy tối tân, chỗ kia có khách sạn 5 sao, như … bên Mỹ! Cái tối tân, hiện đại nầy chỉ là những cái mà VN chưa cần và chính phủ đã đặt sai ưu tiên trong việc canh tân và phát triển đất nước.

Chuyện giúp vài bao gạo cho người cùi, cho ba tấm tôn lợp nhà trong cơn bão đều là chuyện nhỏ. Không có ai về VN rồi nói cho chúng ta nghe là VN bây giờ có một hệ thống y tế tối tân, người dân có đau ốm hay vào bệnh viện thì được chăm sóc tử tế, an toàn, một hệ thống giáo dục miễn phí từ lớp mẫu giáo cho đến lớp 12, một hệ thống pháp lý tương đối công bằng, người nghèo, dân đen được bảo vệ một cách “có văn hoá”, hay it́ ra được luật pháp che chở. Xây dựng một xã hội, đất nước được như vậy thì mới gọi là văn minh. Chứ lấy tiền cuả đĩ điếm, tham nhũng, thụt két của công, đàn áp dân nghèo, chấp chứa xã hội đen mà gọi VN bây giờ “khá” hơn xưa nghĩa là thế nào ?

Tất cả giá trị tinh thần, văn hoá, văn minh cho con người thì bây giờ đã bị CS làm cho VN tụt hậu, thua rất xa hồi thời đệ nhất hay đệ nhị VNCH. Thế thì cái việc quý vị “có lương tâm” đầy mình , nghĩ đến đồng bào ruột thịt của chúng ta, rồi ngày đêm đem công sức ra làm việc ... thiện để cứu dân VN, tuy có tốt chút đỉnh, nhưng nghĩ cho cùng thì hãy dồn hết sức lực cứu 80 chục triệu kia mới phải. Chứ còn đem tiền về giúp lẻ tẻ, sau đó thì xem ta là tha nhân đủ rồi, trùm chăn ngủ kín bên Mỹ, để cho 80 triệu dân sống trong độc tài CS thì quý vị sẽ có cơ hội cả mấy trăm năm “làm từ thiện” vì CS sẽ còn sống nhăn răng ra đó. Cứu trợ đến đời con, đời cháu của quý vị, VN vẫn còn lầm than, đau khổ, và quý vị đừng lo là sẽ bớt nghèo, bớt bất công ở VN. Vô tình quý vị và CS đều hợp rơ với nhau, anh nầy tựa vai anh kia mà làm việc dài dài.

Đó không phải là hành động của con người có chút ít tinh thần dân tộc, tri thức và dám nhìn thẳng vào cốt lõi của vấn đề. Do đâu mà ta cứ phải năm nào cũng làm đại nhạc hội tình thương để quyên tiền gởi về VN, mà ta thì không về VN sống cho được, phải “bỏ xứ ra đi” ? Do đâu mà chúng ta phải cứ “cực khổ” bỏ tiền ra lên radio, đài truyền hình kêu gọi đồng bào gọi vô cho năm ba chục để ta phải cực khổ mua vé máy bay cho “kịp” về VN cưú trợ kẽo bên nhà bà con đang chờ ta ? Có khi bên VN năm nào không có lụt lội, mưa bão thì như là ta thiếu đề tài, việc quyên tiền thấy hụt hẫng, không ăn khách cho mấy. Cán bộ CS thì rành việc nầy lắm rồi. Họ cứ trông cho có lụt lội, mưa bão để còn kiếm chút đỉnh. Lẽ nào sau mấy chục năm sống trong một xã hội văn minh, ta lại làm giống như mấy anh Vẹm nầy?

Tôi thì quyết không để cho mấy anh Vẹm lợi dụng lòng tốt của chúng ta một lần nữa. Năm 54 và năm 75 thua kế mấy anh nầy hai lần rồi, dại gì mà ta thua thêm một lần nữa ?

Nói tóm lại, đã là một người VN xa xứ, dù là ra đi với bất cứ dạng nào – chạy loạn năm 75, vượt biển, vượt biên, ODP, HO v.v chúng ta đều có chung một tổ quốc là VN. Và chúng ta ai cũng mong cho đất nước sớm được độc lập, tự do, dân chủ, nhân quyền. Con dân VN phải có cơ hội sống trong một xã hội lãnh đạo bởi một chính phủ vì dân, cho dân, và lãnh đạo bởi những người tài đức thật sự. Sao quý vị lại nhẫn tâm cứ để VN bị chìm đóng trong chế độ hiện tại. Tại sao quý vị phải bỏ biết bao tiền của, sức lực, thời gian làm những chuyện … không đâu vào đâu, hay chuyện lẻ tẻ ? Hết đi đại nhạc hội nầy, chạy qua buổi cơm gây quỹ kia, tham gia nhóm nầy, nhóm nọ, mất biết bao nhiêu là công sức và thì giờ của quý vị, mà rồi có đi đến đâu ? Năm nầy qua năm khác cũng bao nhiêu trò đó lập đi lập lại mãi. Chắc là quý vị cũng thấy có cái gì không ổn trong đó, mà không nói ra, tự dối với chính mình.

Hãy nhìn thẳng vào cốt lõi của vấn đề VN và đem hết sức mình để làm cho VN trở thành một quốc gia không thua gì các nước lân bang như Đại Hàn, Nhật Bản. Muốn được vậy chuyện quyên tiền từ thiện của quý vị sẽ thành thứ yếu, nhỏ nhoi, tuy vẫn tiếp tục làm, nhưng hãy dồn các sức lực trên để làm chuyện lớn hơn cho tự do, dân chủ của VN. Được như vậy thì bão lụt sẽ có một chính phủ, quân đội vì dân lo. Các trại cùi sẽ có quỹ của Bộ Xã Hội của một chính phủ do dân bầu ra, trong sạch, giúp đỡ đúng đắn. Các Nhà Dòng, Tu Viện, các Chùa sẽ có tự do tôn giáo thật sự để quyên tiền, quản trị tài chánh theo ý mình mà giúp đỡ đồng bào ruột thịt. Chúng ta sẽ có Hội Hồng Thập Tự, hay các tổ chức tư nhân bất vụ lợi thật sự như các nước văn minh để cứu trợ đồng bào, mà không phải qua công an, mật vụ, ban tôn giáo như bây giờ.

Quý vị có muốn như vậy không? Nếu muốn như vậy, thì hãy thay đổi lối suy nghĩ và hành động. Hãy mạnh dạn làm một cuộc cách mạng trong hành động cho xứng đáng một người con dân VN văn minh của thế kỷ 21.

Võ Phú Viên


No comments:

Post a Comment