* Đinh Lâm Thanh *
Các cụ ngày xưa thường nói trên đời có bốn cái ngu: Thứ nhất làm mai, thứ hai gánh nợ, thứ ba gác cu, thứ tư cầm chầu. Nhưng bây giờ dưới thiên đường Xã Hội Chủ Nghĩa thì việc làm mai không còn đứng đầu trong bốn cái ngu mà chính là một nghề ‘ưu việt’ hái ra tiền do ‘đỉnh cao trí tuệ loài người’ đẻ ra. Ngày xưa nghề mai mối thường dành cho các bà xí xọn ham vui, chuyện suông sẻ thì hưởng cái đầu heo (?) bằng không thì bị vài tiếng mắng vốn hoặc nghe chưởi rủa từ hai họ. Ngày nay, chế độ cộng sản Việt Nam đã biến nghề mai mối hôn nhân thành một nghành thương mãi, có công ty, cơ sở do nhà nước chỉ huy đàng hoàng. Chỉ có chế độ đỉnh cao trí tuệ mới biến nghề nầy thành một kỷ nghệ vì tất cả công việc làm ăn đều có kế hoạch, bài bản mục đích nhằm thu tiền cô dâu mà cả thế giới đều gọi là nghề bán gái Việt Nam đi làm vợ, làm điếm khắp năm châu.
Cũng vì thất nghiệp, nghèo đói mà một số gái quê đành phải nhắm mắt đưa chân phó thác tấm thân để đi làm vợ xứ người. Một nghề thật xót xa và đau lòng cho thân phận của người con gái Việt Nam dưới chế độ cộng sản, khi đến đường cùng phải bán trôn nuôi miệng. Chồng là những ông già mất nết gần đất xa trời, là những thanh niên bệnh hoạn tật nguyền, là những tên ma cô đầu nậu của các động điếm, là những tên lái buôn phụ nữ mà những cô gái Việt nam chưa bao giờ hình dung được người chồng tương lai của mình.
Trước kia các bà mối thường đóng vai trò con thoi khiêm nhượng, chỉ có giới thiệu hai gia đình quen biết nhau, đốc thúc gặp gỡ để hai họ đi đến việc thăm viếng làm quen rồi đề nghị đám hỏi, đám cưới. Tại Miền Bắc trong thời gian Hà Nội xua quân vào đánh Miền Nam, đảng và nhà nước cộng sản ngang nhiên đóng vai ông bà mai và kiêm luôn thiên chức của bậc cha mẹ để cưới vợ gả chồng cho thanh niên thiếu nữ bằng những đám cưới tập thể … một cách thô sơ, nhanh chóng và giản dị. Mục đích làm thế nào để thực hiện nhanh chóng những ‘đơn vị sản xuất người’ hầu đáp ứng khẩn cấp nhu cầu thiếu hụt của chiến trường Miền Nam. Đến thời đại bây giờ thì nhà nước cộng sản không gấp rút sản xuất trẻ con để mang súng vác đạn ra chiến trường mà tiến tới việc khai thác thương mãi tình dục qua hình thức xuất khẩu hôn nhân giới trẻ: Đó là một hệ thống lớn tại Việt Nam nhằm tổ chức bán thân xác thanh thiếu nữ ra nước ngoài thu tiền bỏ túi. Từ quận huyện, thành phố đến thủ đô những văn phòng bán gái một cách công khai nằm dưới danh từ ‘công ty giới thiệu hôn nhân và tìm việc làm ở nước ngoài’.
Xã hội trong nước bây giờ không còn bóng dáng các bà làm làm nghề mai mối mà chỉ có những đoàn người hùng hục đi về các vùng thôn quê, như cảnh các tay lái heo đi tìm lợn, để chiêu mộ thanh thiếu nữ thuộc thành phần bình dân, ít học và túng thiếu. Những lời hứa hẹn đường mật của bọn con buôn cộng với một số ít tiền ứng trước buộc những thiếu nữ nhẹ dạ cũng như gia đình nạn nhân ký hợp đồng để kiếm chồng ngoại quốc. Đây là những bản án giết người mà chính cán bộ đảng viên nhà nước đã bày ra, vì một khi cô nào lỡ dại ra đi thì không bao giờ có ngày quay trở lại !
Khi đã trở thành món hàng mua bán, những thiếu nữ đáng thương nầy sẽ thuộc quyền xử dụng của cán bộ, mối lái và con buôn từ trinh tiết, thể xác đến việc rao giá gả bán và ngay cả sinh mạng con người. Trong gần hai trăm ngàn thanh thiếu nữ đã bị đẩy đi làm vợ khắp thế giới, đã có mấy ai may mắn kiếm được một người chồng cho ra hồn hay phải làm bé, làm con ở, con sen cho những tên già mất nết Đài Loan, Đại Hàn, Mã Lai hay làm vật giải trí cho những thằng đầu trộm đuôi cướp, đỉ điếm trong các hang ổ mại dâm trước khi bị bán đi từ động nầy qua động khác. Biết bao thanh thiều nữ bất hạnh vì nghề mai mối của nhà nước đã thất lạc trên đất khách, biết bao cô gái đã bỏ mình ở quê người. Tiếng địa phương không biết, đơn độc một mình trước bầy lang sói, cơ quan đại diện nhà nước chỉ có nhiệm vụ thu tiền, đem con bỏ chợ rồi phủi tay là những yếu tố đã xô những thiếu nữ đáng thương vào chỗ chết hoặc suốt đời phải bán thân nuôi miệng !
Có thể xem nghề mai mối hôn nhân nội địa đã bị đảng ‘cộng sản anh minh’ biến thành nghề xuất khẩu thịt sống. Nhưng tại hải ngoại thì hoạt động mai mối lại trở thành một nghề cao quý. Ông bà mai hái ra tiền và được trung ương đảng o bế khen thưởng hậu hỉ nhằm để giải quyết giùm đảng vấn đề hôn nhân đồng thời tìm cách giúp gia đình cán bộ đảng viên trở thành thông gia với người nước ngoài. Chuyện trái ngược nầy giúp cho người ta nhớ lại những câu vàng ngọc mà sau ngày cướp xong Miền Nam chúng đã to mồm tuyên bố rằng ‘Thành phần vượt biên chạy qua Mỹ gồm toàn những tên bất hảo trộm cắp và đỉ điếm’. Nhưng ngày nay, chính bọn đảng viên cán bộ cộng sản đang tìm cách để kết sui gia với thành phần trộm cắp đỉ điếm ngày trước thì kể ra cũng thật lạ !!!
Đã có vài trăm vụ thành hôn của thành phần con ông cháu cha với những gia đình vượt biên ngày trước, điển hình là đám cưới con gái rượu của tên thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng với một công tử thuộc dòng họ trộm cắp đỉ điếm. Nhưng nhờ cuộc hôn nhân nầy mà Nguyễn Tấn Dũng từ nay có thể đi thăm sui gia không còn phải trốn trong xe và chui vào cửa hậu. Chắc chắn mai kia sẽ nhờ thằng rể gốc đỉ điếm đứng ra bảo lãnh thì tên thủ tướng cộng sản sẽ hân hạnh trở thành một tên bất hảo trộm cắp đỉ điếm tân thời ! Ôi chao, ngày trước nguyên cả bộ chính trị trung ương đảng gào khô cả cổ họng rằng Đế quốc tháo chạy đã bắt theo cả triệu người qua Mỹ để làm nô lệ. Bây giờ thì chính những tay cộng sản gộc lại năn nỉ Mỹ để được làm nô lệ vìcon đường độc nhất để được vào cái thế giới gọi là văn minh đồi trụy thì không có gì khác hơn là việc gã bán con cháu cho bọn cướp bóc đỉ điếm ngày trước !
Nhiều văn phòng xe duyên kiếm chồng gả vợ xuất hiện tại các thành phố lớn của các xứ tự do làm ăn càng ngày càng phát đạt nhờ đa số du học sinh con ông cháu cha. Chữ nghĩa chẳng bao nhiêu, ngoại ngữ bập bẹ vài câu thì làm sao theo nổi chương trình đại học tại các xứ Âu-Mỹ, chỉ còn con đường duy nhất là kiếm vợ tìm chồng để được ở lại. Thực ra đám con ông cháu cha mang danh du học nhưng không ngoài mục đích tẩu tán tiền bạc và kiếm nơi nương tựa cho tương lai đồng thời là cơ hội ngàn vàng để chuẩn bị cho dòng họ gia đình chạy trốn sau nầy. Do đó, việc kiếm vợ gả chồng với người ngoại quốc cũng như nguời Việt hải ngoại là vấn đề ưu tiên được đảng cộng sản đặt lên hàng đầu khi cho thành phần du học sinh Việt Nam ra nước ngoài. Bây giờ thì tất cả đã hiểu rõ ràng vai trò các văn phòng hôn nhân đang nhộn nhịp bành trướng ở nước ngoài là do ai và phục vụ cho thành phần nào.
Ngoài ra các ông bà mai mối hành nghề có tính tư nhân cũng hoạt động đắc lực qua vai trò con thoi giữa thành phần cán bộ gộc đảng và nhà nước với những gia đình gốc người Việt tỵ nạn cộng sản. Những người mai mối ngày nay không ngu như các cụ nói trước kia, không chỉ hưởng cái đầu thịt lợn mà được trả công bằng cái đầu heo bằng vàng. Do đó người ta không ngạc nhiên có những người đi về Việt Nam thường xuyên như đi chợ và tự nhiên trở nên giàu có ‘một cách thần thánh’ trong một sớm một chiều. Chỉ cần mỗi năm ‘kết’ được một cặp con cái các tên to đầu trong bộ chính trị hoặc ngụy quyền cộng sản với một gia đình người Việt hải ngoại là dư sức sống phè phởn trọn đời. Công việc của thành phần nầy thật đơn giản và nhẹ nhàng. Họ chỉ cần nghiên cứu để lập một danh sách gồm những gia đình gốc Việt có con gái đẹp (nếu có học thì càng tốt), hoặc có con trai thành công đỗ đạt thì bắt đầu dò hỏi, lân la làm quen rồi vẽ ra những hình tốt ảnh đẹp cũng như tương lai tươi sáng của cuộc hôn nhân với một gia đình cán bộ gộc cộng sản để dụ khị khách hàng. Họ thuộc lòng bài bản, đến gia đình nào cũng ca nguyên bài cũ. Ca hoài ca mãi thì cũng có ngày dụ được vài mối và chắc chắn trong số khách hàng cũng có gia đình tỵ nạn cộng sản sẽ xiêu lòng trước viễn ảnh quá tốt đẹp vừa danh vọng vừa tiền bạc.
Tôi cũng được một ông bà mai mối chấm tên trong danh sách để tiếp xúc, và họ ngỏ ý mời tôi qua một người bạn, cùng dùng cơm tối ở nhà hàng. Trả lời câu hỏi, họ cho biết lý do việc mời cơm tối chỉ đơn giản là sự ái mộ của một độc giả. Tôi đoán biết thâm ý bữa cơm tối, nhưng nhận để xem cách thuyết phục của ông bà mai cũng như những đề nghị của gia đình cán bộ đi ‘cầu hôn’. Sau vài câu mưa nắng, chuyện sách vở là họ đi vào ngay câu hỏi mở đầu: Chắc các cháu của anh đã lớn và thành đạt tất cả rồi ? Và tiếp theo là còn cháu nào quá kén chọn … chưa vợ chưa chồng không ? Tôi vừa gật đầu thì họ đi thẳng vào ngay chương trình chào hàng và thuyết phục. Suốt bữa ăn tôi chỉ ngồi và nghe đủ thứ chuyện, nhưng kết cuộc tóm lại chỉ có vài điểm chính qua việc ‘dạy đời’ của ông bà mai. Xin tạm ghi ra đây:
1. Nên thức thời, bỏ qua quan niệm hẹp hòi của một số người về chế độ cũ chế độ mới. Phải mở rộng vòng tay hợp tác để xây dựng đất nước. Việc hợp tác không có gì tốt và hiệu nghiệm bằng hình thức kết nghĩa sui gia với nhau !
2. Chỉ cần một cái gật đầu thì cuộc đời sẽ thay đổi tức khắc, chẳng những trở thành sui gia với những vị quan quyền nhất nước Việt Nam và tương lai, gia đình kết thân với cán bộ sẽ lên như diều gặp gió, danh vọng tràn trề, tiền bạc đầy đủ !
3. Bảo đảm một khi cha mẹ đồng ý thì con cái sẽ ưng thuận tức khắc. Vì chẳng ai dại bỏ qua cơ hội được thành hôn với những cô chiêu cậu ấm thanh lịch nhất Hà Nội, học giỏi thông minh tuyệt vời. Rể thì tương lai sẽ thành những vị lãnh đạo đất nước, dâu sẽ là những mệnh phụ phu nhân quyền quý và tiền của thì có sẵn hàng triệu hàng tỷ xài suốt đời không hết. Con trai con gái bây giờ chẳng cần đặt vấn đề tìm hiểu nhau làm gì cho mất thời giờ. Vàng bạc, hột xoàn châu báu và địa vị trong tương lai là những điểm chính để quyết định một cuộc sống chung.
4. Cha me, anh em của gia đình sui gia cũng hưởng được ân huệ từ tiền bạc để tiều xài, được giúp vốn làm ăn. Nếu có khả năng và uy tín thì sẽ được đứng tên thành lập các đại công ty từ trong nước ra đến hải ngoại. Rồi tiền của sẽ giúp cho gia đình sui gia sống đến trọn đời. Ông bà mai kết luận, như vậy chỉ nhờ vào hôn nhân của con cái mà cha mẹ được hưởng thêm một lần đổi đời nữa. Nhưng lần đổi đời nầy sẽ tuyệt vời, ‘tiến lên đỉnh vinh quang’ chứ không phải cuộc đổi đời xuống chó của năm 1975 !
5. Nhà nước sẽ ưu ái dành cho các gia đình sui gia với cán bộ cao cấp của đảng và nhà nước những quyền lợi cao quý của một công dân xã hội chủ nghĩa. Về Việt Nam sẽ được đón tiếp theo vai vế sui gia với chức vụ của viên chức nhà nước, sẽ được phong làm công dân danh dự, được đề cử làm đại biểu nhân dân, được tham gia chính quyền vân vân …
Cuối bữa ăn tối, ông bà mai nghĩ rằng họ đã thuyết phục được khách hàng và đề nghị cho họ vài tấm ảnh của những đứa con chưa có gia đình. Nhưng khi nhìn nét mặt người đối diện thì ông bà mai chỉ còn việc kêu tính tiền và biến mất kể từ giờ phút đó.
Nghĩ thật buồn cười, ngày nay cán bộ đảng viên cộng sản gộc thì đi tìm cái phồn vinh giả tạo để cưới vợ gả chồng cho con cháu của họ với thành phần trộm cướp đỉ điếm ngày trước. Về phần người Việt hải ngoại, gia đình tỵ nạn nào muốn kết sui gia với dòng họ khỉ đỏ đít từ rừng chui ra … thì cứ nhào vô kiếm ăn !!!
Đinh Lâm Thanh
Wednesday, November 4, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment