Người Việt Tự Do biểu tình ngay nơi tổ chức Meet Vietnam
trước City Hall TP San Francisco
Lê Văn Ấn
Theo báo Tuổi Trẻ của Việt Cộng thì cuộc gặp gỡ Việt Nam được tổ chức tại San Francisco 2 ngày 15 và 16 tháng 11 năm 2009 là Việt Cộng “muốn thông qua Meet Vietnam đưa ra nhưng hình ảnh khách quan trung thực đến với bà con. Chúng tôi muốn chuyển tải đến bà con thông điệp đất nước ta đang chuyển mình, đang hội nhập để phát triển, mong bà con đồng hành cùng quê hương đất nước, góp phần xây dựng quê hương giàu mạnh”. Lê Quốc Hùng, Tổng Lãnh Sự Việt Cộng tại San Francisco, nghĩa là đã ở Hoa Kỳ một thời gian, đã nghe biết những gì xảy ra ở đây, biết được những đòi hỏi của người Việt tị nạn Cộng Sản, biết trình độ người Việt ở đây ra sao, thế mà qua câu nói trích dẫn trên, khiến người ta nghĩ hắn đang ở giữa rừng Mán, Mọi.
Với trình độ hiểu biết của người Việt ở đây, mà Lê Quốc Hùng dám nói rằng cuộc gặp gỡ này hắn ta muốn đưa ra những hình ảnh khách quan và trung thực thì … hết thuốc chữa. Những hình ảnh mà Việt Cộng đưa ra trong cái gọi là Meet Vietnam có phản ảnh những gì đang có, đang xảy ra ở Việt Nam hay không? Chắc chắn là không. Vậy nếu muốn tuyên truyền cho chế độ của hắn, ít ra hắn cũng tránh những từ ngữ “chọc giận kiều bào”, những từ ngữ khách quan, trung thực không bao giờ có trong ngôn ngữ của Đảng VC, nói cách khác khi người ngoài nghe những từ ngữ này, người ta hiểu đó là những chữ bịp bợm, không bao giờ có trên thực tế trong xã hội Việt Cộng. Đừng trách tại sao người Việt tỵ nạn Cộng Sản cứ biểu tình chống đối mỗi khi chúng xuất hiện. Cái nhục mà người Việt hải ngoại phải chịu đựng đó là “nước quý vị do những kẻ không có lý trí cầm quyền”, một người ngoại quốc đã nói với người Việt như vậy sau một chuyến “đi thực tế Việt Nam’ trở về. Hoặc là Lê Quốc Hùng chỉ muốn nói cho đồng bào trong nước nghe, cho họ đọc chứ không nói cho người Việt hải ngoại? Đành rằng Việt Cộng sống nhờ tuyên truyền, bưng bít, và đàn áp, nhưng nói với người Việt sinh sống tại nước ngoài thì người trong nước có thể không nghe; chứ nói với người trong nước thì “Việt kiều” nghe và biết được rất rõ. Càng nghe càng thất vọng, càng nghe càng xấu hổ nhục nhã với người ngoại quốc đúng như lời Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt nói, ngoại quốc khinh bỉ người Việt vì buôn lậu, ăn cắp khi ra nước ngoài. Vậy thì làm sao mà meet cho được? Làm sao mà mong “khúc ruột ngàn dặm” thông cảm? Làm sao mà người việt hải ngoại dám xưng “bà con” với những tên tuyên truyèn cổ lổ sĩ như vậy được? Ngôn ngữ đã “lạc vận” như vậy, làm sao mà có văn hóa của người Việt Nam mà đem ra triển lãm?
Đất nước Việt Nam có thực sự đang chuyển mình, đang hội nhập để phát triển không? Và phát triển theo hướng nào? Quả thực, Việt Nam đã và đang chuyển hướng, đang hội nhập để phát triển. Nhưng chuyển mình và hội nhập chính trị thì phát triển độc đài toàn trị. Kính tế xã hội thì phát triển dịch vụ buôn người ra ngoại quốc, phát triển mãi dâm ngày càng “phổ biến”, chuyển mình là đàn áp các tôn giáo, tận lực cướp bóc đất của dân, của các tôn giáo, buôn lậu v.v… Bộ mặt Việt Nam kéo dài, trải khắp trên các quốc gia. Diển hình nhất là ngành Hàng Không đã có thành tích buôn lậu, ăn cắp trên phi cơ và khách sạn, làm cho cả thế giới mỗi khi thấy phi cơ Việt Nam lên xuống phải chú ý với con mắt đề phòng như đề phòng kẻ trộm, xa lánh như xa lánh người mắc bệnh truyèn nhiễm. Thực là nhục nhã. Đấy! Việt Nam đang chuyển mình và phát triẻn theo chiều hướng băng hoại xã hội như vậy đó. Meet Vietnam chỉ phơi bày chuyển tả được những ngành nghề trộm đạo.
Một ngành nghề khác không phải đang chuyển mình mà đã phát triển đến “quá độ”, đó là tham nhũng. Tham nhũng khắp nơi, tham nhũng trở thành một bệnh ung thư tới giai đoạn chót. Hai quốc gia “thấm đòn tham nhũng” gần đây là Nhựt Bản và Úc Châu. Người ta nói “làm đĩ mười phương cũng chừa một phương để lấy chồng” chứ bọn Việt Cộng thì chẳng chừa phương nào. Ngang nhiên đòi hối lộ cả với ngoại quốc thử hỏi đối với dân chúng trong nước tham nhũng phải “đánh giá cao” tới mức độ nào?
Chưa hết, Meet Vietnam còn có một khoảng gọi là “Không gian văn hóa” để triển lãm những tác phẩm nghệ thuật, hình ảnh, nhạc cụ cổ truyền v.v… Những “cái này” có dính dáng gì đến cái gọi là “văn hóa Chủ Nghĩa Xã Hội, Văn Hóa Vô Sản” không? Cộng Sản nói chung, Việt Cộng nói riêng, chưa bao giờ triển lãm bất cứ một “tác phẩm nào tượng trưng cho văn hóa Cộng Sản. Tại sao? Vì chủ trương của Cộng Sản là “tiêu diệt văn hóa”. Những du khách đến Trung Cộng, khi hỏi về thành tích của “cách mạng văn hóa” Tàu Cộng, người ta được nghe những tiếng phàn nàn, nguyền rủa vì “bọn cách mạng văn hóa” đã đập bể, phá hoại hầu hết di sản văn hóa cổ của Tàu! Cơ ngơi của Lê Khả Phiêu bị chụp hình, cho chúng ta thấy Phiêu đã hốt cổ vật của các viện bảo tàng đem về nhà hắn ta. Khi những tấm hình cơ ngơi của Phiêu được đưa lên mạng, có một ông già đã phát biểu: Lê Khả Phiêu quả là một người “sản xuất văn hóa”. Văn hóa ăn cắp và ăn cướp. Nhiều người đặt câu hỏi “văn hóa Cộng Sản” ra sao? Sản phẩm của nó thế nào? Những “sản phẩm văn hóa Cộng Sản” có lẽ chỉ được những người chống cộng triển lãm. Đó là những “cảnh đấu tố dã man” chưa từng có trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất, những “hố chôn người tập thể” dịp Tết Mậu Thân tại Huế, hay “cảnh một đồi sọ người” ở Campuchia! Trong ngày thứ hai của “Meet Vietnam” gồm các mục hội thảo về công nghệ thông tin, du lịch, giáo dục được tổ chức tại khách sạn InterContinental trên đường Howard, San Francisco. Người Việt hải ngoại chắc chưa ai quên câu chào hàng bất hủ của ông “Chủ Tịch Nước” Nguyễn Minh Triết: “con gái Việt Nam đẹp lắm”. Không biết trước khi làm chủ tịch nước, Nguyễn Minh Triết có làm ma cô hay không, nhưng nhìn cái nheo mắt với nụ cười cầu tài của Triết, ai cũng cho là một tên siêu ma cô. Công nghệ thông tin gồm những gì? Bức tường lửa ngăn chận mạng lưới toàn cầu? Hay kỹ thuật siêu đẳng làm cho dây cáp điện thoại “mục nát trong 30 giây” mỗi khi cần cắt đứt liên lạc giữa những người đấu tranh cho tự do dân chủ trong nước?
Buổi hội thảo về giáo dục là mục hấp dẫn nhất trong cuộc triển làm này. Trong khi Lê Quốc Hùng hô hào “bà con đồng hành cùng quê hương đất nước, góp phần xây dựng quê hương” thì một giáo sư thắc mắc “tại sao các du sinh đi học ở Hoa Kỳ không trở về?” Đây là một câu hỏi “phản động” vì vị giáo sư này thuộc loại “Vịt kiều yêu nước. Chắc chắn ông ta sẽ không được huy chương Xã Hội Chủ Nghĩa. Tuy nhiên, đối với đồng hương hải ngoại thì đây là một vấn đề “hiện thực”. Những tên con cha cháu ông, du học có bằng để: một là trở về Việt Nam thay vào địa vị cha mẹ chúng, hai là rửa tiền hối lộ, tham nhũng của gia đình chúng, ba là học theo sách của Nguyễn Tấn Dũng cho con lấy chồng lấy vợ người Mỹ gốc Việt để rửa tiền, để bảo lãnh cha mẹ, khi cần đã có passport “vọt” qua Mỹ.
Không biết cuộc hội thảo có đưa vấn đề nữ sinh viên muốn tốt nghiệp phải cho giáo sư “cái đáng giá ngàn vàng” của con gái hay không? Có tìm cách phát triển bằng cấp giả trong nước lẫn ngoại quốc không? Vì kỹ nghệ làm bằng giả hiện đang chuyển hướng, hội nhập để phát triển vượt bực, vì nay mai, toàn thể cán bộ Hà Nội đều tốt nghiệp đại học tiến sĩ!
“Meet Vietnam ”, những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Những tên Việt gian, tay sai Việt Cộng quảng cáo Meet Vietnam cho Việt Cộng có thấy xấu hổ không, chứ người Việt Nam nghe Meet Vietnam thấy tủi cho đất nước, nhục cho quốc thể.
“Meet Vietnam đã thành công?”. Đúng! Nhưng là thành công đối với người Việt tị nạn Cộng Sản. Một là đã phơi bày được tội ác của Việt Cộng, hai là đã dạy cho VC một bài học: không dám để mọi người tự do vào cửa mà chỉ những thành phần “có giấy mời” tham dự.
Với trình độ hiểu biết của người Việt ở đây, mà Lê Quốc Hùng dám nói rằng cuộc gặp gỡ này hắn ta muốn đưa ra những hình ảnh khách quan và trung thực thì … hết thuốc chữa. Những hình ảnh mà Việt Cộng đưa ra trong cái gọi là Meet Vietnam có phản ảnh những gì đang có, đang xảy ra ở Việt Nam hay không? Chắc chắn là không. Vậy nếu muốn tuyên truyền cho chế độ của hắn, ít ra hắn cũng tránh những từ ngữ “chọc giận kiều bào”, những từ ngữ khách quan, trung thực không bao giờ có trong ngôn ngữ của Đảng VC, nói cách khác khi người ngoài nghe những từ ngữ này, người ta hiểu đó là những chữ bịp bợm, không bao giờ có trên thực tế trong xã hội Việt Cộng. Đừng trách tại sao người Việt tỵ nạn Cộng Sản cứ biểu tình chống đối mỗi khi chúng xuất hiện. Cái nhục mà người Việt hải ngoại phải chịu đựng đó là “nước quý vị do những kẻ không có lý trí cầm quyền”, một người ngoại quốc đã nói với người Việt như vậy sau một chuyến “đi thực tế Việt Nam’ trở về. Hoặc là Lê Quốc Hùng chỉ muốn nói cho đồng bào trong nước nghe, cho họ đọc chứ không nói cho người Việt hải ngoại? Đành rằng Việt Cộng sống nhờ tuyên truyền, bưng bít, và đàn áp, nhưng nói với người Việt sinh sống tại nước ngoài thì người trong nước có thể không nghe; chứ nói với người trong nước thì “Việt kiều” nghe và biết được rất rõ. Càng nghe càng thất vọng, càng nghe càng xấu hổ nhục nhã với người ngoại quốc đúng như lời Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt nói, ngoại quốc khinh bỉ người Việt vì buôn lậu, ăn cắp khi ra nước ngoài. Vậy thì làm sao mà meet cho được? Làm sao mà mong “khúc ruột ngàn dặm” thông cảm? Làm sao mà người việt hải ngoại dám xưng “bà con” với những tên tuyên truyèn cổ lổ sĩ như vậy được? Ngôn ngữ đã “lạc vận” như vậy, làm sao mà có văn hóa của người Việt Nam mà đem ra triển lãm?
Đất nước Việt Nam có thực sự đang chuyển mình, đang hội nhập để phát triển không? Và phát triển theo hướng nào? Quả thực, Việt Nam đã và đang chuyển hướng, đang hội nhập để phát triển. Nhưng chuyển mình và hội nhập chính trị thì phát triển độc đài toàn trị. Kính tế xã hội thì phát triển dịch vụ buôn người ra ngoại quốc, phát triển mãi dâm ngày càng “phổ biến”, chuyển mình là đàn áp các tôn giáo, tận lực cướp bóc đất của dân, của các tôn giáo, buôn lậu v.v… Bộ mặt Việt Nam kéo dài, trải khắp trên các quốc gia. Diển hình nhất là ngành Hàng Không đã có thành tích buôn lậu, ăn cắp trên phi cơ và khách sạn, làm cho cả thế giới mỗi khi thấy phi cơ Việt Nam lên xuống phải chú ý với con mắt đề phòng như đề phòng kẻ trộm, xa lánh như xa lánh người mắc bệnh truyèn nhiễm. Thực là nhục nhã. Đấy! Việt Nam đang chuyển mình và phát triẻn theo chiều hướng băng hoại xã hội như vậy đó. Meet Vietnam chỉ phơi bày chuyển tả được những ngành nghề trộm đạo.
Một ngành nghề khác không phải đang chuyển mình mà đã phát triển đến “quá độ”, đó là tham nhũng. Tham nhũng khắp nơi, tham nhũng trở thành một bệnh ung thư tới giai đoạn chót. Hai quốc gia “thấm đòn tham nhũng” gần đây là Nhựt Bản và Úc Châu. Người ta nói “làm đĩ mười phương cũng chừa một phương để lấy chồng” chứ bọn Việt Cộng thì chẳng chừa phương nào. Ngang nhiên đòi hối lộ cả với ngoại quốc thử hỏi đối với dân chúng trong nước tham nhũng phải “đánh giá cao” tới mức độ nào?
Chưa hết, Meet Vietnam còn có một khoảng gọi là “Không gian văn hóa” để triển lãm những tác phẩm nghệ thuật, hình ảnh, nhạc cụ cổ truyền v.v… Những “cái này” có dính dáng gì đến cái gọi là “văn hóa Chủ Nghĩa Xã Hội, Văn Hóa Vô Sản” không? Cộng Sản nói chung, Việt Cộng nói riêng, chưa bao giờ triển lãm bất cứ một “tác phẩm nào tượng trưng cho văn hóa Cộng Sản. Tại sao? Vì chủ trương của Cộng Sản là “tiêu diệt văn hóa”. Những du khách đến Trung Cộng, khi hỏi về thành tích của “cách mạng văn hóa” Tàu Cộng, người ta được nghe những tiếng phàn nàn, nguyền rủa vì “bọn cách mạng văn hóa” đã đập bể, phá hoại hầu hết di sản văn hóa cổ của Tàu! Cơ ngơi của Lê Khả Phiêu bị chụp hình, cho chúng ta thấy Phiêu đã hốt cổ vật của các viện bảo tàng đem về nhà hắn ta. Khi những tấm hình cơ ngơi của Phiêu được đưa lên mạng, có một ông già đã phát biểu: Lê Khả Phiêu quả là một người “sản xuất văn hóa”. Văn hóa ăn cắp và ăn cướp. Nhiều người đặt câu hỏi “văn hóa Cộng Sản” ra sao? Sản phẩm của nó thế nào? Những “sản phẩm văn hóa Cộng Sản” có lẽ chỉ được những người chống cộng triển lãm. Đó là những “cảnh đấu tố dã man” chưa từng có trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất, những “hố chôn người tập thể” dịp Tết Mậu Thân tại Huế, hay “cảnh một đồi sọ người” ở Campuchia! Trong ngày thứ hai của “Meet Vietnam” gồm các mục hội thảo về công nghệ thông tin, du lịch, giáo dục được tổ chức tại khách sạn InterContinental trên đường Howard, San Francisco. Người Việt hải ngoại chắc chưa ai quên câu chào hàng bất hủ của ông “Chủ Tịch Nước” Nguyễn Minh Triết: “con gái Việt Nam đẹp lắm”. Không biết trước khi làm chủ tịch nước, Nguyễn Minh Triết có làm ma cô hay không, nhưng nhìn cái nheo mắt với nụ cười cầu tài của Triết, ai cũng cho là một tên siêu ma cô. Công nghệ thông tin gồm những gì? Bức tường lửa ngăn chận mạng lưới toàn cầu? Hay kỹ thuật siêu đẳng làm cho dây cáp điện thoại “mục nát trong 30 giây” mỗi khi cần cắt đứt liên lạc giữa những người đấu tranh cho tự do dân chủ trong nước?
Buổi hội thảo về giáo dục là mục hấp dẫn nhất trong cuộc triển làm này. Trong khi Lê Quốc Hùng hô hào “bà con đồng hành cùng quê hương đất nước, góp phần xây dựng quê hương” thì một giáo sư thắc mắc “tại sao các du sinh đi học ở Hoa Kỳ không trở về?” Đây là một câu hỏi “phản động” vì vị giáo sư này thuộc loại “Vịt kiều yêu nước. Chắc chắn ông ta sẽ không được huy chương Xã Hội Chủ Nghĩa. Tuy nhiên, đối với đồng hương hải ngoại thì đây là một vấn đề “hiện thực”. Những tên con cha cháu ông, du học có bằng để: một là trở về Việt Nam thay vào địa vị cha mẹ chúng, hai là rửa tiền hối lộ, tham nhũng của gia đình chúng, ba là học theo sách của Nguyễn Tấn Dũng cho con lấy chồng lấy vợ người Mỹ gốc Việt để rửa tiền, để bảo lãnh cha mẹ, khi cần đã có passport “vọt” qua Mỹ.
Không biết cuộc hội thảo có đưa vấn đề nữ sinh viên muốn tốt nghiệp phải cho giáo sư “cái đáng giá ngàn vàng” của con gái hay không? Có tìm cách phát triển bằng cấp giả trong nước lẫn ngoại quốc không? Vì kỹ nghệ làm bằng giả hiện đang chuyển hướng, hội nhập để phát triển vượt bực, vì nay mai, toàn thể cán bộ Hà Nội đều tốt nghiệp đại học tiến sĩ!
“Meet Vietnam ”, những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Những tên Việt gian, tay sai Việt Cộng quảng cáo Meet Vietnam cho Việt Cộng có thấy xấu hổ không, chứ người Việt Nam nghe Meet Vietnam thấy tủi cho đất nước, nhục cho quốc thể.
“Meet Vietnam đã thành công?”. Đúng! Nhưng là thành công đối với người Việt tị nạn Cộng Sản. Một là đã phơi bày được tội ác của Việt Cộng, hai là đã dạy cho VC một bài học: không dám để mọi người tự do vào cửa mà chỉ những thành phần “có giấy mời” tham dự.
Đem chuông đi đánh nước người kiểu này thì còn nhục nào hơn?
Lê Văn Ấn
No comments:
Post a Comment