Thursday, July 2, 2009

TRẦN THANH: LÝ VÀ TÌNH 12 - Bảo quốc Kiếm

Bảo quốc Kiếm

Trong bài này, tôi muốn đề cập đến Ba Yêu Sách của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ mà nhóm Trần Thanh cho là: “RẤT THỐI VÀ RẤT NGU”. Tôi xin xác nhận rõ ràng là, những ý kiến này là của cá nhân tôi, chứ không liên quan chi đến bất kỳ ai, không thay mặt cho ai cả; cũng chưa chắc phản ánh được tinh túy của tác giả là HT Thích Quảng Độ. Nguyên văn của Yêu Sách Một là:

“Yêu cầu nhà cầm quyền Việt nam cấp tốc nạp hồ sơ xác nhận thềm lục địa của mình theo Công ước Liên hiệp quốc về luật biển cho Ủy ban ranh giới thềm lục địa (UNCLOS) trước ngày giờ quy định của Liên hiệp quốc, là ngày 13 tháng 5 năm 2009, để bảo vệ quyền lợi và lãnh hải Tổ quốc.

Nếu đảng và nhà nước Việt nam vẫn làm ngơ trước quyền lợi của Tổ quốc, thì xin các Cộng đồng Người Việt hải ngoại cấp tốc thành lập Ủy ban Bảo vệ Lãnh hải Việt nam, thu thập hồ sơ, vận động quốc tế và can thiệp trực tiếp đến Ủy ban Ranh giới thềm lục địa (UNCLOS) để bảo vệ quê hương”.

Trước khi xin phép lạm bàn về việc này, tôi phải ghi lại lời mạt sát của Trần Thanh như sau:

“Yêu sách một: Rất ngu và rất thối.

Nếu bọn việt gian cộng sản là một chính quyền thực sự vì dân vì nước thì bọn chúng thừa biết chúng phải làm gì để bảo vệ giang sơn đất nước. Không việc gì chúng ta phải đi làm thầy dùi, khuyên bọn chúng phải làm thế này, thế nọ để bảo vệ lãnh hải. Bọn chúng sẽ chửi chúng ta rằng "chúng mày là những thằng ngụy bị thua trận, bị mất nước, không việc gì phải lên mặt dạy khôn chúng ông!" Lúc đó đưa cái mặt nhục ra mà nghe!

Cộng đồng người Việt ở hải ngoại cũng không việc gì phải mất công đi vận động quốc tế can thiệp, bảo vệ thềm lục địa. Bọn việt gian cộng sản phải chịu trách nhiệm trước toàn dân và lịch sử về việc này. Bọn chúng sẽ bị toàn dân xét xử. Chúng nó cứ ăn ốc rồi chúng ta cứ đi đổ vỏ hay sao?”.

Bằng một văn phong kiểu “Thần man rợ phương tây”, Trần Thanh đã giáng ngay búa rìu lên tác giả mà không cần luận chứng. Điều đó chứng tỏ rằng mục đích của bài viết chỉ nhằm đốn hạ kẻ khác mà không cần suy nghĩ; và từ đó cho thấy thái độ cuồng si của Trần Thanh trước một vấn đề mà ông ta dị ứng. Trong câu: ”Nếu bọn Việt gian Cộng sản là một chính quyền thực sự” đã chứng tỏ một thứ “nếu” tối dạ. Ngược lại với ông Thanh, Hoà thượng Thích Quảng Độ đã thấy rõ “Cộng sản không phải Chính quyền”, mà là “Nguỵ quyền phi Dân tộc, vô Tổ quốc”, do đó bọn chúng âm mưu giữ kín những toan tính dâng hiến lãnh thổ, lãnh hải Việt nam cho Trung cộng. Đến nay, sự thật đã được luật sư Nguyễn hữu Thống trình bày. CSVN đã không nói gì về những đảo Hoàng sa và Trường sa trong văn bản đệ nạp tại Liên hiệp quốc; nghĩa là chúng ngang nhiên chấp nhận hai quần đảo trên thuộc về Trung cộng. Trong lúc Trần Thanh còn “nếu” và tin tưởng rằng: ”chúng thừa biết chúng phải làm gì để bảo vệ quê hương đất nước”, thì HT Thích quảng Độ đã nhận rõ bản chất Thế giới Đại đồng (hoàn vũ) là phi biên giới, nghĩa là vô Tổ quốc, thì làm gì có chuyện “bảo vệ quê hương đất nước”, vì vậy ngài khẩn thiết kêu gọi đồng bào trong và ngoài nước phải làm bổn phận của mình trước nguy cơ của Tổ quốc. Vậy chính nghĩa về ai ? AI NGU VÀ THỐI ?
Nhận rõ sự trì hoãn nạp hồ sơ là một âm mưu bán nước, nên HT Thích Quảng Độ lên tiếng bắt buộc chúng phải trình hồ sơ trước thời hạn để toàn dân biết rõ mà có thái độ phản ứng hầu cứu vãn cơ đồ. Nhưng với bản chất ngoan cố và lưu manh, CSVN chỉ đệ trình trước mấy ngày thôi (07-5-09), chúng ta không trở tay kịp. Như thế, lời báo động ấy đúng hay sai, lợi hay hại ? Đọc câu: ”Không việc gì chúng ta phải đi làm thầy dùi, khuyên bọn chúng phải làm thế này, thế nọ để bảo vệ lãnh hải”, chúng ta thấy ngay sự méo mó bất lương. Không lẽ một tên Tiến sỹ, một nhóm chính trị, nhà văn … lại không biết sự khác biệt giữa chữ “yêu sách” (demand) và “lời khuyên” (advice) hay sao ? Nếu không biết mà nói, thì chỉ là một bọn “mặt rô nhà thổ” mà thôi. Nếu biết mà nói thì là những thứ “bất lương, xảo quyệt” chứ là gì khác ? Xin lỗi, không có cách nghĩ nào khác.

Lại đọc và ngẫm nghĩ câu:

“Bọn chúng sẽ chửi chúng ta rằng "chúng mày là những thằng ngụy bị thua trận, bị mất nước, không việc gì phải lên mặt dạy khôn chúng ông!" Lúc đó đưa cái mặt nhục ra mà nghe!”


Tôi thấy tội nghiệp cho Trần Thanh quá ! Ông ta từng lên án những từ ngữ phi nghĩa, nhưng nay lại mượn lời Việt cộng để chửi lại chính ông ? Trần Thanh có biết rằng Lời kêu gọi của Hoà thượng Thích Quảng Độ là lời nói thay cho toàn dân khi họ đang bị bịt miệng ? Toàn dân không hề thua trận, mà toàn dân chỉ bị lừa. Toàn dân không phải là Ngụy, mà chính chủ nghĩa Cộng sản, đảng Cộng sản mới là Ngụy. Hoà thượng Thích quảng Độ không phải là Ngụy, mà chính Trần Thanh mới là Ngụy; bởi vì Ngụy là Bất chính, bạo ác, thô tục, dơ dáy, hạ cấp, nham hiểm, vọng ngoại. Thứ nữa “thua trận” không phải là mất chính nghĩa, “thắng trận” cũng không phải chính nghĩa; vì xưa nay kẻ ác thắng thiện chỉ là chuyện thường. Nhưng sự thắng ấy không phục vụ cho toàn dân, và sẽ bị thất bại. Cho nên, khi nói thắng hay thua, không chỉ đặt trên vấn đề bạo lực, nắm giữ được quyền hành; mà phải nói đến việc có thu phụ được “nhân tâm” hay không. Nếu không thu phục được nhân tâm, thì chắc chắn sẽ nắm lấy thảm bại không sớm thì muộn. Muốn thu phục nhân tâm thì trước hết phải có chính nghĩa. Nhưng chính nghĩa là gì, nếu không phải là con đường phụng sự Tổ quốc, Dân tộc, Đồng bào ? Chính nghĩa là gì, nếu không phải là gìn giữ, phát triển truyền thống đạo đức, là văn hoá, là thuần phong mỹ tục của Đồng bào, của Dân tộc, của Tổ quốc mình ? Thế nhưng, qua những bài viết đầy ngôn từ bàng sanh khổ thú, mặt rô nhà thổ của nhóm Hứa vạn Thọ, Trần Thanh thì có nêu lên được chính nghĩa hay không ? Nếu đã phi văn hoá, đạo đức Dân tộc Việt, thuần phong mỹ tục của Đồng bào Việt thì tự nó đã phản lại Tổ quốc, Dân tộc và Đồng bào rồi. Vậy làm sao có chính nghĩa để thắng kẻ thù Phi chính nghĩa là Cộng sản và bọn chủ trương Phi Dân tộc ? Chỉ một chuyện “ngôn hạnh thô bỉ, tự chuyên manh động” đã làm cho đồng bào thấy gớm ghiếc rồi, thì những kẻ ấy làm sao thu phục nhân tâm, làm sao để có chính nghĩa mà đấu tranh ?

Quý vị nghĩ gì khi đọc câu này:

“Cộng đồng người Việt ở hải ngoại cũng không việc gì phải mất công đi vận động quốc tế can thiệp, bảo vệ thềm lục địa. Bọn việt gian cộng sản phải chịu trách nhiệm trước toàn dân và lịch sử về việc này. Bọn chúng sẽ bị toàn dân xét xử”.

Tư tưởng này là gì, nếu không phải là VÔ TỔ QUỐC ? Đất nước Việt nam là của toàn dân Việt nam, nay bọn côn đồ Cộng sản dùng bạo lực để cầm quyền và chúng âm mưu bán nước, thì mỗi một người dân đều có bổn phận phải tìm cách bảo vệ. Chúng ta bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải, chứ không phải bảo vệ Cộng sản. Ngược lại, khi nói như thế là phe nhóm Trần Thanh đã bảo vệ Cộng sản rồi. Đứa con phản bội chiếm gia tài, rồi đem bán cho kẻ khác, nếu chúng ta những người anh chị không thể trực tiếp can ngăn nó, thì cũng phải tìm cách ngăn chận từ bên ngoài, tìm cách công bố cho mọi người biết rằng nó không phải là kẻ chính danh có quyền đứng tên bán gia tài của tôi. Nhờ vậy, sau này khi giết chết nó đi, chúng ta mới có thể nhờ công pháp quốc tế mà đòi lại gia sản này; nếu không thì bằng chứng nào đâu để trình bày trước quốc tế ? Lẽ nào chúng ta cúi đầu nhận chịu sự trái đạo, phi pháp của nó ? Cổ nhân nói: ”IM LẶNG LÀ ĐỒNG LOÔ, thế thì Trần Thanh bảo chúng ta “thoả hiệp với Cộng sản” để bán nước, chứ là ý gì khác khi luận lý như vậy ? Không tố cáo Cộng sản trước quốc tế, đồng nghĩa với công nhận quyền hạn của chúng; chỗ léo lận xỏ lá này đã phơi bày bộ mắt gian dối của băng đảng Hứa vạn Thọ. Không trưng bằng chứng về chủ quyền quốc gia Việt nam mà chúng ta có trước Liên hiệp quốc, đồng nghĩa với “nhận Cộng sản làm cha” và trao toàn quyền cho chúng. Một câu xỏ lá nữa là: ”Bọn chúng sẽ bị toàn dân xét xử”. Cái nghệ thuật này nghe sao gớm ghiếc quá ! Khi Cộng sản bán nước thì anh cúi đầu im lặng chấp nhận, nghĩa là anh công nhận việc làm của chúng là đúng. Như thế, khi anh “trở chứng” kêu gọi bà con giết hết chúng đi, thì nước anh đã vào tay kẻ khác một cách hợp pháp rồi; bởi khi chúng bán anh đâu có nói năng, phản đối gì, anh cũng không nhắn gửi với ai về việc sai trái của chúng. Vậy thì, câu nói này chỉ nhằm “hợp thức hoá” việc Cộng sản bán nước mà thôi !

Có một số vị cho rằng chúng ta không có tư cách để nói với Liên hiệp quốc vì ông Dương văn Minh đã tuyên bố đầu hàng. Và như thế, VNCH không còn nữa, lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ không còn là Quốc kỳ Việt nam, mà chỉ còn là biểu tượng cho người Việt tỵ nạn CS. CSVN là chính quyền hợp pháp trước quốc tế ! Sự thật có đúng như vậy không ? Theo tôi, một phần đúng, vì hiện nay CSVN được quốc tế thừa nhận là chính phủ đang điều hành nước Việt nam. Điều đó không thể phủ nhận. Thế nhưng, có ai nghĩ rằng việc tuyên bố đầu hàng của Tướng Dương văn Minh là một sự kiện lịch sử có giá trị hay không ? Nếu không bị Đồng minh chủ trương phản bội, nếu không bị CS dùng bạo lực xâm lăng, nếu bọn cầm quyền trước đó của Tổng thống Nguyễn văn Thiệu không bỏ chạy … thì làm gì có chuyện “Tổng thống vài ngày” phải đầu hàng ? Có thể làm gì được khi mà Nguyễn văn Thiệu đã để cho CS vô Dinh Độc lập rồi ? Làm gì được khi mà toàn quân đã mất tinh thần vì vụ rút hai Quân đoàn I và II, đã rã ngũ, tướng tá chuồn đi hết, kể cả Tổng thống, Thủ tướng, Tham mưu trưởng QLVNCH, Phủ Tình báo Trung ương đã trốn mẹ hết rồi ? Làm gì được khi mà nguồn quân viện không còn, căn cứ hải lực không quân đã rơi vào tay giặc Cộng, các Tư lệnh đã bỏ chạy ? Nếu hô chiến đấu, thì chiến đấu được bao lâu, mấy ai chiến đấu, hay chỉ giúp cho Cộng sản tàn phá cả quê hương và diệt tận Dân tộc này ?

Có người khác lại nói “Dương văn Minh đã cướp chính quyền một cách êm thắm để bàn giao cho Cộng sản”. Đây là một luận điểm hàm hồ và ác ý. Chính Quốc hội “Đại chiên Nguyễn văn Huyền”… đã buộc Tổng thống Trần văn Hương bàn giao quốc gia một cách vô lý cho một “công dân tay trắng Dương văn Minh”, chứ họ Dương lấy cái gì mà ”cướp chính quyền” ? Không phải không ai biết ĐẠI ÂM MƯU này, nhưng Dương văn Minh bị bắt buộc phải bán đứng danh dự chính mình để cứu hơn Ba triệu dân Sài gòn, và Thủ đô VNCH không bị huỷ hoại như vụ Mậu Thân 1968 tại Huế. Vậy thì, việc những người chê bai Dương văn Minh đầu hàng có phải đã tiếc nuối KHÔNG MƯỢN ĐƯỢC BÀN TAY CỘNG SẢN TIÊU DIỆT DÂN TỘC VIỆT ĐỂ TRẢ THÙ NHƯ MẬU THÂN 1968 TẠI HUẾ HAY KHÔNG ???

Lại chuyện là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là cờ gì ? Tôi xin nhắc lại rằng, Đại tướng Dương văn Minh, Tổng thống vài ngày “yêu cầu buông súng đầu hàng”, nghĩa là giới cầm quyền, tức chính phủ VNCH của hai đời Diệm-Thiệu đầu hàng Bắc việt cộng theo lệnh quan thầy của họ; nhưng Tổ quốc Việt nam không đầu hàng, đồng bào không đầu hàng. Cuộc bỏ phiếu bằng chân của hai ba triệu dân đã nói rõ điều này, trong đó hàng trăm ngàn mạng đã phải chôn thây nơi rừng hoang, biển cả. Do đó mà lá Cờ Vàng là hồn nước được đồng bào mang theo, nó không phải riêng của chế độ. Trước tình thế hiện nay, CSVN đang chiếm lấy sự cầm quyền trong nước, chúng ta chưa thể khôi phục lại một quốc gia tự do, dân chủ thật sự. Nhưng chúng ta không chấp nhận Cộng sản, thì cũng không thể nào chấp nhận lá Cờ Đỏ Sao Vàng làm tượng trưng cho Tổ quốc. Vậy thì, khi hướng hồn về Tổ quốc, chúng ta lấy gì để tượng trưng ? Không lẽ lấy Cờ Đỏ Sao Vàng của Cộng sản ? Do đó, lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẫn là tượng trưng cho Tổ quốc Việt nam của những người không chấp nhận Cộng sản. Chúng ta còn chiến đấu với chúng, và còn hy vọng quang phục quê hương. Thế nhưng, không tránh khỏi một vài kẻ lợi dụng để cho mơ ước riêng của băng đảng họ. Họ xem lá cờ ấy như là một lá bùa của bóng dáng Diệm -Thiệu trong tương lai. Chúng tôi, những người hiện nay vẫn xem lá Cờ Vàng là lá cờ Tổ Quốc Việt nam, nhưng không mang khái niệm như họ. Một ngày nào đó, Chủ nghĩa Cộng sản không còn, thì QUỐC DÂN ĐẠI HỘI sẽ quyết định một lá cờ mới, (cũng có thể lá Cờ Vàng được chấp thuận) một bản QUỐC CA mới cho Tổ quốc Việt nam, thì chúng tôi sẽ tuyệt đối tôn trọng; và lúc đó là Cờ Vàng hiện nay chỉ còn là một kỷ niệm của một giai đoạn lịch sử mà thôi.

Qua vài cảm nghĩ như thế, tôi thấy rằng lời kêu gọi của Hoà thượng Thích Quảng Độ, vị nhân danh Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN để tuyên cáo trước quốc dân và quốc tế về việc đảng Cộng sản Việt nam âm mưu bán nước, là một việc làm rất cần thiết mà tất cả mọi người dân Việt nam phải lên tiếng ủng hộ, vì đó không phải việc riêng của Phật giáo, mà là việc chung của Tổ quốc, Dân tộc và Đồng bào. Và nên nhớ cho rằng đây là một yêu sách bắt buộc Cộng sản phải thực hiện, chứ không phải là “thầy dùi”, là “lời khuyên” như Trần Thanh nói.

Đến yêu sách thứ hai, Đại lão Hoà thượng Thích quảng Độ viết:

“Yêu cầu nhà cầm quyền Việt nam công bố toàn bộ nội dung hai bản hiệp ước biên giới trên đất liền và trên biển ký kết giữa Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt nam và Cộng hoà nhân dân Trung hoa năm 1999 và 2000, kèm theo các bản đồ là bộ phận cấu thành không thể tách rời của Hiệp ước, để toàn dân được biết sự toàn vẹn của lãnh thổ mà tiền nhân đã đem xương máu gầy dựng”
.

Phản ứng của băng đảng Hứa vạn Thọ, qua bài viết Trần Thanh là:

“Yêu sách hai: Cũng rất thối và rất ngu!

Ðây là yêu sách ruồi bu. Có khác gì chúng ta yêu cầu một con đĩ tuột quần ra để chúng ta kiểm tra sự toàn vẹn của cái .... màng trinh của nó! Toàn dân có biết được sự toàn vẹn hay không toàn vẹn của lãnh thổ thì giải quyết được điều gì ? Thân phận nô lệ vẫn làm nô lệ! Chính vì muốn được làm nô lệ cho nên ông Ðộ chỉ dám yêu sách đòi kiểm tra "cái màn trinh của con đĩ" chớ không dám vùng lên đạp đổ bạo quyền! “


Ngay cái ngôn ngữ của băng đảng này đã chứng tỏ một bầy mất dạy, một lũ dã thú rừng hoang, một bọn côn đồ mặt rô nhà thổ, chứ đâu phải những con người, thậm chí là một con người vô học. Trẻ em Việt nam có biết bao nhiêu đứa thất học, sống đầu đình xó chợ để kiếm ăn, kể cả móc túi, cướp giựt, nhưng tôi chưa thấy những đứa nào ăn nói như bọn khoa bảng, chính trị, tôn giáo này. Gặp người lớn, bọn lưu manh vẫn biết thưa ông, thưa bà, thưa bác, thưa chú, thưa cô, thưa anh, thưa chị…, nhưng băng đảng họ Hứa thì không. Vậy chúng là bầy thú (chiên, bò, trâu, chó, rắn..) chứ đâu phải là người ? Thế thì chúng thò mặt ra để làm gì ? CẮN ??? Vâng, chỉ một chữ này là đúng nhất.

Nhưng tại sao bọn này chủ trương CẮN PHẬT GIÁO ? Đó là một vấn đề tương đối còn bí mật, chưa ai dám nói ra. Nhưng tôi sẽ nói trong cuốn “Liên Thành và Mắm tôm”. Ở đây, chỉ xin tiết lộ một điều kẻo một số quý vị nhầm lẫn tội nghiệp. Tôi có đọc qua vài bài mà một số tác giả khen ngợi rằng trước đây Băng đảng Hứa vạn Thọ “ủng hộ GHPGVNTN” và đã đăng những bài lên án nhóm Về nguồn của Tuệ sỹ, Lê mạnh Thát ! Sự thật có phải vậy không ? Xin thưa ngay là không phải vậy. Theo dõi nhiều bài viết cũng như nhìn CĂN CỐT của nhóm này, tôi đã phát hiện họ là ai từ lâu. Để thực hiện chủ trương thiên giáng, họ sẽ làm cho CON TRAI TỐ CHA, CON GÁI ĐẤU MẸ, DÂU CHỐNG BÀ GIA VÀ NGƯỜI TA SẼ CÓ KẺ THÙ LÀ NGƯỜI NHÀ CỦA MÌNH để trục lợi. Trong lúc mái nhà Phật giáo đang suy sụp, họ sẽ tự chia ra để giúp bên này chống đỡ, nhưng bên kia thì đạp xuống. Và cuối cùng họ sẽ “tàn sát” nhóm còn lại. Đây là cạm bẫy của THẦN CHIẾN TRANH, mà họ đã được phép giăng ra từ sau 1963 tại Việt nam. Chính băng đảng này đã âm mưu thủ tiêu Huế, Đà nẵng trong năm 1966. Vì bị Mũi lõ cản trở, chúng xoay qua vụ Thảm sát Mậu Thân 1968, và rồi tập hợp lực lượng đổ lên đầu Phật giáo tội diệt chủng. Ai không tin tôi thì cứ kiểm điểm tất cà sách vỡ, bài viết, và hành động của nhóm này rồi truy chứng từ 1963 cho đến ngày nay xem sao. Một điều cần đặc biệt lưu tâm, đó là từ sau 30-4-1975 họ đã làm gì ở trong nước ? Tuy nhiên cũng phải thận trọng, vì toàn bộ tiến trình được xây dựng trên căn bản “tình báo chính trị”. Chỉ một thứ thôi thì đã là khó, còn nay kết hợp cả Chính trị lẫn tình báo lại một, thì chuyện đời càng bí hiểm hơn nhiều. Nhưng sự bí hiểm chỉ đến với kẻ vô tâm, hoặc cố tình tàn hại Phật giáo và Dân tộc mà thôi.

Trở lại Yêu sách thứ hai mà Đại lão Hoà thượng Thích quảng Độ nêu ra, mà phe đảng họ Hứa đã thẳng mồm “vừa chửi vừa ngửi là tại làm sao. Sự so sánh của Trần Thanh giữa một văn bản Hiệp ước mang tính quốc gia, quốc tế với cái “màn trinh con đĩ”, thì tự ông ta đã xem thường Tổ quốc, Dân tộc và Đồng bào rồi. Văn bản ấy không những liên hệ đến xương máu của những người hiện sống; mà nó còn mang cả núi xương, sông máu của lớp lớp tiền nhân trong hơn bốn ngàn năm dựng nước, mở nước và giữ nước. Thế thì, những lời lẽ ấy chống lại tội bán nước của Cộng sản hay thỏa hiệp với chúng ? Từ sự khinh thường như đã nói, cho thấy bọn người này có cùng quan điểm coi thường Tổ quốc Viêt nam như đảng Cộng sản. Vì quan niệm Tổ quốc như “cái màn trinh con đĩ”, nên chúng đẩy đưa cho ai thì cũng vậy thôi, không đáng giá trị gì; miễn sao việc ấy đem lại lợi nhuận cho chúng là được rồi !!! Thật là khốn nạn !

Do biết rõ âm mưu tồi bại của chế độ Cộng sản, Hoà thượng Thích quảng Độ đã đưa ra yêu sách thứ hai. Một điều mà Cộng sản không thể thực hiện nỗi. Không chỉ đòi hỏi phải đưa ra bản Hiệp ước, mà còn đòi phải có Bản đồ đính kèm, chính là một thách thức cay nghiệt với bọn cầm quyền Hà nội. Do bị đánh vào yếu huyệt, chúng đã sai “tôi tớ hèn mọn” làm cái công việc chửi. Chỉ có chửi mới có thể khoả lấp vấn đề mà thôi; đó là một đường lối “xưa như quả đất dưới 10,000 tuổi”, nhưng cũng có hiệu quả chút xíu đối với kẻ đui mù.

Trong câu viết:

“Toàn dân có biết được sự toàn vẹn hay không toàn vẹn của lãnh thổ thì giải quyết được điều gì ?” đã chứng tỏ “tinh thần độc tài tuyệt đối” và khinh thường toàn dân của Băng đảng này. Đây chính là lời lẽ của “bọn độc tài cha” khai thị cho “lũ độc tài con” rằng quyền năng của chúng đã được ban phát, và không ai có thể cưỡng lại. Như vậy, rõ ràng băng đảng này coi sự quyết định của đảng CSVN là tối thượng, dù cho toàn dân biết cũng chẳng làm được gì. Đó cũng là một lối lý luận phi dân chủ, phản nhân quyền, trái ngược với trào lưu quốc tế. Nếu xem dân chúng chẳng làm được gì, thì sao bọn CS phải sợ mà giấu kín ? Thì sao bọn người này phải đỡ đầu cho CS, phải chống lại quyền quyết định của toàn dân ? Phải chăng do quá sợ hãi sự phản kháng tuyệt đối của toàn dân, kể cả những người đảng viên CS giác ngộ, những người “quân đội nhân dân” đã thấy rõ sự phản trắc của đảng Cộng sản trước sự cắt xén dâng nộp một phần da thịt của quê hương ? Âm mưu này còn lộ liễu hơn khi Trần Thanh cho rằng “mặt trận chính là ở hải ngoại”. Chúng ta cần phân tích thêm để thấy rõ những độc hiểm của lý luận này.

Bảo Quốc Kiếm
20-6-09

No comments:

Post a Comment