Ngày 24 tháng 6 năm 2009, Cục Lưu Trữ Quốc Gia Hoa Kỳ cho công bố một đoạn băng ghi âm cuộc đối thoại giữa Tổng Tống Hoa Kỳ Richard Nixon và Henry Kissinger cho thấy mặc dù đã cam kết bảo vệ chính phủ VNCH, nhưng trong những cuộc nói chuyện riêng tư, vị Tổng Thống Hoa Kỳ này lại cho biết ông sẵn sàng “cắt đầu” cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, nếu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu không chịu ủng hộ hiệp định hòa bình Paris năm 1973. Theo tin AFP thì trước lúc tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2, Tổng Thống Nixon đã điện thoại cho ông Kissinger lúc đó là trợ lý thân cận của Nixon, yêu cầu ông này gây áp lực lên Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu buộc ông Thiệu phải ký hiệp định Paris. Ông Kissinger lại muốn nói chuyện với ngoại trưởng Trần Văn Lắm vì ông cho rằng ngoại trưởng Lắm là người “đần độn” và sẽ chẳng làm được gì. Ông Nixon đã yêu cầu ông Kissinger nói với Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu rằng quốc hội Hoa Kỳ sẽ cắt viện trợ cho miền Nam Việt Nam nếu Việt Nam không ủng hộ hiệp định Paris. Nguyên văn lời của ông Nixon là: “Tôi không biết liệu những lời đe dọa đó có đủ mạnh hay không, nhưng tôi sẽ làm bất cứ điều gì kể cả cắt đầu ông ta nếu cần thiết”.
Cũng qua những đoạn băng vừa được tiết lộ thì cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã cho rằng Hoa Kỳ không giữ lời hứa bảo vệ Saigon 1975.
Khi tiếp xúc với ngoại trưởng Trần Văn Lắm, ông Richard Nixon còn nói ông “hứa sẽ làm mọi thứ có thể, để hỗ trợ cho Việt Nam Cộng Hòa và điều quan trọng cần phải nhớ là “chúng tôi biết ai là những người bạn”. Theo ông Ken Hughes, một chuyên gia về ông Nixon của đại học Virginia thì “ông Nixon muốn đạt được thỏa thuận này vì nó có thể cho ông thời gian một hoặc 2 năm giữa thời điểm ông rút quân hoàn toàn và cũng là thời điểm thắng lợi của phe Cộng Sản. Và điều này sẽ khiến cho người ta nghĩ rằng việc sụp đổ miền Nam là do chính Việt Nam gây nên”. Theo ông Ken Hughes thì ông Nixon “ăn ở 2 lòng với miền Nam Việt Nam”.
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu cũng đã nhiều lần cho rằng làm đồng minh của Hoa Kỳ rất khó, làm kẻ thù của Hoa Kỳ còn dễ hơn hoặc “Hoa Kỳ phản bội chúng tôi”. Một tài liệu khác cũng cho biết Tổng Thống Nixon đã gởi cho Tổng Thống Thiệu một bức thư đe dọa sự kiện năm 1963 sẽ tái diễn nếu Tổng Thống Thiệu không chịu ký hiệp định Paris.
Qua những sự kiện nêu trên, chúng ta thấy Nixon đã từ bỏ danh dự của một Tổng Thống Hoa Kỳ trước khi phải từ chức vì không muốn bị truất phế - một cách bị lột danh dự, một “nghiệp báo nhãn tiền”, y như 3 anh em nhà Kennedy đã bị quả báo, hai chết một sống không bao giờ ra ứng cử Tổng Thống Hoa Kỳ – dù cho đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên – khi giết 3 anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm chỉ vì họ muốn tự quyết vận mạng dân tộc họ. Nhưng nếu Nixon mất danh dự thì danh dự của Quân Lực và dân chúng VNCH càng sáng chói, cái huyênh hoang của Việt Cộng khi chúng gọi là đã chiến thắng chúng ta chỉ là cái huyênh hoang của tên tiểu nhân, một bên được viện trợ đầy đủ gấp 4 lần bình thường, một bên bị tước đoạt tất cả đạn dược, quân trang quân dụng. Chẳng khác nào tay không đánh với kẻ có vũ khí. Danh dự, Trách Nhiệm, Tổ Quốc của người lính Việt Nam Cộng Hòa ngày càng sáng chói. Cái cần thiết là tất cả người dân Việt Nam, quân cũng như dân phải làm sao để niềm hãnh diện vì đã tận trung báo quốc một lần nữa lại sáng chói khi phải chống lại chế độ Cộng Sản.
Ngày nay, đứng trước kẻ thù tàn độc là Việt Cộng, người dân Việt Nam phải làm gì? Bài viết “Phật Giáo Định Hướng Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” của Thầy Thích Tánh Hải, Chủ trương Tự Do Tôn Giáo Hay Là Chết của linh mục Nguyễn Văn Lý là hai bài học quý báu, nếu áp dụng vào thực tế có thể cứu được dân Việt Nam qua cơn ngặt nghèo sinh tử hiện nay.
Thầy Thích Tánh Hải viết: “Không thể có ở bất cứ nơi nào trong tàng thư Phật Giáo, trong Đại Tạng Kinh nhà Phật để tìm thấy dấu tích về một loại hình giáo lý quay lưng trước khổ đau của đồng loại. Cũng không thể tìm đâu ra loại hình văn học thánh giáo để tư duy con đường đi đến giác ngộ bằng sự vô cảm trước sự thống khổ của chúng sinh. Trái lại, con đường của Đạo Bồ Tát để bước lên quả Phật là phải xả thân cứu đời, lấy cứu khổ, độ sinh trang nghiêm Thánh giáo ... Thế nhưng ngày nay có không ít kẻ hình tướng Tăng Bảo mà tâm phò Ác Quỉ, luôn miệng cổ võ loại hình học thuyết thuần túy … nọ kia theo kiểu “mũ ni che tai”, mặc cho hơn 80 triệu đồng bào đang bị đọa đày dưới ách bạo tàn XHCNVN”.
Thầy Thích Tánh Hải đã vạch rõ liều thuốc ngủ của Việt Cộng đối với Phật Giáo “TU HÀNH THUẦN TÚY” là một độc dược giết chết Giáo Hội Phật Giáo, Thầy viết: "Con bài “Tu hành thuần túy”, chiến lược tách quần chúng ra khỏi GHPGVNTN của Cộng Sản. Sau vụ Nhất Hạnh, âm mưu mọt cuộc “Đảo Chánh” GHPGVNTN không thành, XHCNVN chuyển sang chiêu thức mới: Con bài “tu hành thuần túy”. Chiêu thức nổi bật trong chiến lược nầy đó là mô hình Hồ tặc ngồi chung bàn với Đức Phật … Kêu gọi Tu Hành Thuần Túy trong mùa Pháp nạn, thật lạ chưa … Ai đời nhà cháy không lo chữa lại đi trang trí nội thất, thật là vớ vẩn đến hoang tưởng hết chỗ nói… tu hành thuần túy, làm văn hóa thuần túy xa rời đấu tranh giải trừ pháp nạn với quốc nạn, đó chính là cái loa tôn giáo vận, cái kiểu tuyên truyền của đảng CS.”
Thầy Thích Tánh Hải trong bài này đã vạch ra cho mọi người thấy Cộng Sản đang ru ngủ, đang đưa Tăng Ni vào con đường Mũ Ni Che Tai, không lý đến đau khổ của đồng bào. Đó là con đường không tìm thấy trong Đại Tạng Kinh Nhà Phật.
Trong khi đó, cách nay 9 năm, linh mục Nguyễn Văn Lý đã “Thống thiết và tha thiết kêu gọi: cho đến khi nhà nước CSVN thay đổi toàn bộ chính sách đối với các tôn giáo tại VN và Hội Thánh Công Giáo VN được hoàn toàn tự do thì: kính xin Đức Hồng Y, các TGM, GM trong HĐGMVN từ nay không họp chung nữa… vì họp mà không thể nào nói được những điều lương tâm đòi hỏi phải nói thì thà đừng họp… đừng đi tham dự các Hội nghị quôc tế… đừng xin phép bất cứ điều gì mà tự bản chất, Giáo hội lẽ ra được phép làm đúng chức năng của Giáo Hội mà không cần phải xin phép bất cứ quyền năng trần gian nào. Như việc trao ban chức Linh mục, việc bổ nhiệm các linh mục, …”. Ý của linh mục Nguyễn Văn Lý rất rõ ràng, không vì những cái bề ngoài mà phải quỵ lụy Việt Cộng. Cứ thi hành những gì mà Giáo Hội thấy cần làm, cứ làm, đừng để Cộng Sản xen vào những việc của Giáo Hội. v.v… Tiếc thay, linh mục Nguyễn Văn Lý đã bị chính các Đấng Bề Trên của ngài phê phán là làm chính trị, là qua mặt Bề Trên. Và cho đến hôm nay, linh mục Nguyễn Văn Lý lại phải vào tù Việt Cộng để chứng minh cho Bề Trên thấy dù có gian lao, dù có bị tù hãm, dù … chết (Tự do tôn giáo hay là chết) cũng không im lặng hay nói lời ủng hộ Việt Cộng khi ra nước ngoài, vì được làm nhà thờ, đi ngoại quốc, phong chức với sự đồng ý của Việt Cộng, chưa kể phải chia chác những gì mình thu lượm được với Việt Cộng. Nhất là nhắm mắt trước những tệ đoan xã hội do chính sách bóc lột tàn tệ của Việt Cộng, nhắm mắt làm ngơ trước sự đàn áp dã man con chiên, cướp đoạt tài sản Giáo Hội v.v… Đây cũng là một lối sống tôn giáo thuần túy.
Ngày hôm nay, giặc Tàu công khai xâm lấn bờ cõi, ngư phủ bị cấm ra khơi, người Thượng, người Kinh Cao Nguyên Trung Phần sẽ lần lượt bỏ đất mà đi, y như dân Do Thái ngày xưa. Hội Đồng Giám Mục, Tăng Ni thực hành “tu hành thuần túy, không làm chính trị” để con chiên, Phật giáo đồ cho Cộng Sản Việt Nam rồi Cộng Sản Tàu hành hạ, trấn lột, miễn các ngài yên ổn tu hành, đi ngoại quốc kiếm tiền.
Đã đến lúc lãnh đạo tôn giáo phải nhìn rõ đâu là Thánh Ý Chúa, đâu là Cứu Khổ Cứu Nạn, đâu là mảnh đất dung dưỡng bao nhiêu đời cha ông và đến đời mình. Nay sắp mất về tay người, hai chữ Việt Nam sẽ biến mất trên bản đồ thế giới. Nhưng liệu Việt Cộng có để cho quý vị bình yên để “tu hành thuần túy” hay không? Liệu không làm chính trị thì Việt Cộng có để cho quý vị bình yên không? Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã lấy làm xấu hổ khi thông hành ghi tên Việt Nam vì cán bộ Cộng sản VN khi đi ra nước ngoài đã buôn lậu, ăn cắp, không giữ vệ sinh và lịch sự tối thiểu. Mai này mất nước các ngài đi ra ngoại quốc sẽ gặp những ánh mắt tương tự các ngài nghĩ suy thế nào?
Một tin đồn đang lan dần trong các cộng đồng: Việt Cộng sẽ không cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt trở về Việt Nam! Nếu trường hợp đó xảy ra, Đức Hồng Y, Hội Đồng Giám Mục sẽ có phản ứng ra sao? Hay là quý ngài không làm chính trị, có nghĩa là không can thiệp vào việc Đảng và Nhà Nước? Trước khi là người Công Giáo (sinh ra 3 ngày mới rửa tội), các ngài đã là người Việt Nam, quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách.
Xin hãy bảo tồn 2 chữ DANH DỰ cho người Việt Nam, cho đất nước Việt Nam.
Lê Văn Ân
Cũng qua những đoạn băng vừa được tiết lộ thì cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã cho rằng Hoa Kỳ không giữ lời hứa bảo vệ Saigon 1975.
Khi tiếp xúc với ngoại trưởng Trần Văn Lắm, ông Richard Nixon còn nói ông “hứa sẽ làm mọi thứ có thể, để hỗ trợ cho Việt Nam Cộng Hòa và điều quan trọng cần phải nhớ là “chúng tôi biết ai là những người bạn”. Theo ông Ken Hughes, một chuyên gia về ông Nixon của đại học Virginia thì “ông Nixon muốn đạt được thỏa thuận này vì nó có thể cho ông thời gian một hoặc 2 năm giữa thời điểm ông rút quân hoàn toàn và cũng là thời điểm thắng lợi của phe Cộng Sản. Và điều này sẽ khiến cho người ta nghĩ rằng việc sụp đổ miền Nam là do chính Việt Nam gây nên”. Theo ông Ken Hughes thì ông Nixon “ăn ở 2 lòng với miền Nam Việt Nam”.
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu cũng đã nhiều lần cho rằng làm đồng minh của Hoa Kỳ rất khó, làm kẻ thù của Hoa Kỳ còn dễ hơn hoặc “Hoa Kỳ phản bội chúng tôi”. Một tài liệu khác cũng cho biết Tổng Thống Nixon đã gởi cho Tổng Thống Thiệu một bức thư đe dọa sự kiện năm 1963 sẽ tái diễn nếu Tổng Thống Thiệu không chịu ký hiệp định Paris.
Qua những sự kiện nêu trên, chúng ta thấy Nixon đã từ bỏ danh dự của một Tổng Thống Hoa Kỳ trước khi phải từ chức vì không muốn bị truất phế - một cách bị lột danh dự, một “nghiệp báo nhãn tiền”, y như 3 anh em nhà Kennedy đã bị quả báo, hai chết một sống không bao giờ ra ứng cử Tổng Thống Hoa Kỳ – dù cho đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên – khi giết 3 anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm chỉ vì họ muốn tự quyết vận mạng dân tộc họ. Nhưng nếu Nixon mất danh dự thì danh dự của Quân Lực và dân chúng VNCH càng sáng chói, cái huyênh hoang của Việt Cộng khi chúng gọi là đã chiến thắng chúng ta chỉ là cái huyênh hoang của tên tiểu nhân, một bên được viện trợ đầy đủ gấp 4 lần bình thường, một bên bị tước đoạt tất cả đạn dược, quân trang quân dụng. Chẳng khác nào tay không đánh với kẻ có vũ khí. Danh dự, Trách Nhiệm, Tổ Quốc của người lính Việt Nam Cộng Hòa ngày càng sáng chói. Cái cần thiết là tất cả người dân Việt Nam, quân cũng như dân phải làm sao để niềm hãnh diện vì đã tận trung báo quốc một lần nữa lại sáng chói khi phải chống lại chế độ Cộng Sản.
Ngày nay, đứng trước kẻ thù tàn độc là Việt Cộng, người dân Việt Nam phải làm gì? Bài viết “Phật Giáo Định Hướng Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” của Thầy Thích Tánh Hải, Chủ trương Tự Do Tôn Giáo Hay Là Chết của linh mục Nguyễn Văn Lý là hai bài học quý báu, nếu áp dụng vào thực tế có thể cứu được dân Việt Nam qua cơn ngặt nghèo sinh tử hiện nay.
Thầy Thích Tánh Hải viết: “Không thể có ở bất cứ nơi nào trong tàng thư Phật Giáo, trong Đại Tạng Kinh nhà Phật để tìm thấy dấu tích về một loại hình giáo lý quay lưng trước khổ đau của đồng loại. Cũng không thể tìm đâu ra loại hình văn học thánh giáo để tư duy con đường đi đến giác ngộ bằng sự vô cảm trước sự thống khổ của chúng sinh. Trái lại, con đường của Đạo Bồ Tát để bước lên quả Phật là phải xả thân cứu đời, lấy cứu khổ, độ sinh trang nghiêm Thánh giáo ... Thế nhưng ngày nay có không ít kẻ hình tướng Tăng Bảo mà tâm phò Ác Quỉ, luôn miệng cổ võ loại hình học thuyết thuần túy … nọ kia theo kiểu “mũ ni che tai”, mặc cho hơn 80 triệu đồng bào đang bị đọa đày dưới ách bạo tàn XHCNVN”.
Thầy Thích Tánh Hải đã vạch rõ liều thuốc ngủ của Việt Cộng đối với Phật Giáo “TU HÀNH THUẦN TÚY” là một độc dược giết chết Giáo Hội Phật Giáo, Thầy viết: "Con bài “Tu hành thuần túy”, chiến lược tách quần chúng ra khỏi GHPGVNTN của Cộng Sản. Sau vụ Nhất Hạnh, âm mưu mọt cuộc “Đảo Chánh” GHPGVNTN không thành, XHCNVN chuyển sang chiêu thức mới: Con bài “tu hành thuần túy”. Chiêu thức nổi bật trong chiến lược nầy đó là mô hình Hồ tặc ngồi chung bàn với Đức Phật … Kêu gọi Tu Hành Thuần Túy trong mùa Pháp nạn, thật lạ chưa … Ai đời nhà cháy không lo chữa lại đi trang trí nội thất, thật là vớ vẩn đến hoang tưởng hết chỗ nói… tu hành thuần túy, làm văn hóa thuần túy xa rời đấu tranh giải trừ pháp nạn với quốc nạn, đó chính là cái loa tôn giáo vận, cái kiểu tuyên truyền của đảng CS.”
Thầy Thích Tánh Hải trong bài này đã vạch ra cho mọi người thấy Cộng Sản đang ru ngủ, đang đưa Tăng Ni vào con đường Mũ Ni Che Tai, không lý đến đau khổ của đồng bào. Đó là con đường không tìm thấy trong Đại Tạng Kinh Nhà Phật.
Trong khi đó, cách nay 9 năm, linh mục Nguyễn Văn Lý đã “Thống thiết và tha thiết kêu gọi: cho đến khi nhà nước CSVN thay đổi toàn bộ chính sách đối với các tôn giáo tại VN và Hội Thánh Công Giáo VN được hoàn toàn tự do thì: kính xin Đức Hồng Y, các TGM, GM trong HĐGMVN từ nay không họp chung nữa… vì họp mà không thể nào nói được những điều lương tâm đòi hỏi phải nói thì thà đừng họp… đừng đi tham dự các Hội nghị quôc tế… đừng xin phép bất cứ điều gì mà tự bản chất, Giáo hội lẽ ra được phép làm đúng chức năng của Giáo Hội mà không cần phải xin phép bất cứ quyền năng trần gian nào. Như việc trao ban chức Linh mục, việc bổ nhiệm các linh mục, …”. Ý của linh mục Nguyễn Văn Lý rất rõ ràng, không vì những cái bề ngoài mà phải quỵ lụy Việt Cộng. Cứ thi hành những gì mà Giáo Hội thấy cần làm, cứ làm, đừng để Cộng Sản xen vào những việc của Giáo Hội. v.v… Tiếc thay, linh mục Nguyễn Văn Lý đã bị chính các Đấng Bề Trên của ngài phê phán là làm chính trị, là qua mặt Bề Trên. Và cho đến hôm nay, linh mục Nguyễn Văn Lý lại phải vào tù Việt Cộng để chứng minh cho Bề Trên thấy dù có gian lao, dù có bị tù hãm, dù … chết (Tự do tôn giáo hay là chết) cũng không im lặng hay nói lời ủng hộ Việt Cộng khi ra nước ngoài, vì được làm nhà thờ, đi ngoại quốc, phong chức với sự đồng ý của Việt Cộng, chưa kể phải chia chác những gì mình thu lượm được với Việt Cộng. Nhất là nhắm mắt trước những tệ đoan xã hội do chính sách bóc lột tàn tệ của Việt Cộng, nhắm mắt làm ngơ trước sự đàn áp dã man con chiên, cướp đoạt tài sản Giáo Hội v.v… Đây cũng là một lối sống tôn giáo thuần túy.
Ngày hôm nay, giặc Tàu công khai xâm lấn bờ cõi, ngư phủ bị cấm ra khơi, người Thượng, người Kinh Cao Nguyên Trung Phần sẽ lần lượt bỏ đất mà đi, y như dân Do Thái ngày xưa. Hội Đồng Giám Mục, Tăng Ni thực hành “tu hành thuần túy, không làm chính trị” để con chiên, Phật giáo đồ cho Cộng Sản Việt Nam rồi Cộng Sản Tàu hành hạ, trấn lột, miễn các ngài yên ổn tu hành, đi ngoại quốc kiếm tiền.
Đã đến lúc lãnh đạo tôn giáo phải nhìn rõ đâu là Thánh Ý Chúa, đâu là Cứu Khổ Cứu Nạn, đâu là mảnh đất dung dưỡng bao nhiêu đời cha ông và đến đời mình. Nay sắp mất về tay người, hai chữ Việt Nam sẽ biến mất trên bản đồ thế giới. Nhưng liệu Việt Cộng có để cho quý vị bình yên để “tu hành thuần túy” hay không? Liệu không làm chính trị thì Việt Cộng có để cho quý vị bình yên không? Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã lấy làm xấu hổ khi thông hành ghi tên Việt Nam vì cán bộ Cộng sản VN khi đi ra nước ngoài đã buôn lậu, ăn cắp, không giữ vệ sinh và lịch sự tối thiểu. Mai này mất nước các ngài đi ra ngoại quốc sẽ gặp những ánh mắt tương tự các ngài nghĩ suy thế nào?
Một tin đồn đang lan dần trong các cộng đồng: Việt Cộng sẽ không cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt trở về Việt Nam! Nếu trường hợp đó xảy ra, Đức Hồng Y, Hội Đồng Giám Mục sẽ có phản ứng ra sao? Hay là quý ngài không làm chính trị, có nghĩa là không can thiệp vào việc Đảng và Nhà Nước? Trước khi là người Công Giáo (sinh ra 3 ngày mới rửa tội), các ngài đã là người Việt Nam, quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách.
Xin hãy bảo tồn 2 chữ DANH DỰ cho người Việt Nam, cho đất nước Việt Nam.
Lê Văn Ân
No comments:
Post a Comment