- Hà Nội dâng Trường Sa, Hoàng Sa và Vịnh Bắc Việt cho Bắc Kinh qua 2 hồ sơ vừa nộp Uỷ Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa LHQ!
Justice & Peace Group for Hoang Sa & Truong Sa of Vietnam
Việt Nam đã tới bờ vực thẳm, Quốc Nội và Hải Ngoại có thể làm gì trước khi quá muộn?
I. Nhận Định
1. Để có một nhận định chính xác về hai hồ sơ Hà Nội nộp tại Uỷ Ban Phân Ranh Thểm Lục Địa LHQ vào hai ngày 6 và 7/5/2009, trước hết cần lưu ý các chi tiết sau đây:
a. Ngày13/5/2009 là ngày chót nộp hồ sơ xin mở rộng Thềm Lục Điạ tối đa 350 hải lý tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa, không phải là ngày xác định Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý vốn là quyền đương nhiên của các nước ven biển.
Đến hạn kỳ chót 13/05/2009, có 50 hồ sơ nộp tại Ủy Ban, trong đó có 2 hồ sơ của Hà Nội, 1 nộp chung với Mã Lai ngày 06/05/2009 và 1 đứng tên một mình ngày 07/05/2009. Bắc Kinh không nộp hồ sơ và chỉ cho đại diện tại LHQ gửi công hàm phản đối hồ sơ VN nộp với Mã Lai.
Đến ngày 01/06/2009, Uỷ Ban đã giải quyết được 8 hồ sơ [về các vấn đề đơn giản], 42 hồ sơ còn lại trong đó có hai hồ sơ của Hà Nội sẽ được đưa ra Đại Hội Đồng Uỷ Ban nhóm họp từ 10/8 đến 11/9/2009. [1]
Đại Hội Đồng Uỷ Ban họp ở trụ sở LHQ, New York, sắp tới là kỳ họp thứ 24 của Ủy Ban. Điều đáng lưu ý là trước khi Uỷ Ban họp, 159 nước hội viên Luật Biển LHQ cũng đã họp tại trụ sở LHQ này từ 22 đến 26/06/2009 để thông qua chương trình họp sắp tới của Uỷ Ban.
Kỳ họp sắp tới của Ủy Ban chưa chắc đã giải quyết hết 43 hồ sơ, vì đơn của Russia nộp từ 20/10/2001 mà ngày 01/06/2009 vừa qua mới được giải quyết. Hy vọng người Việt hải ngoại sẽ còn có thời gian để tìm cách bảo toàn lãnh thổ và lãnh hải của VN.
b. Luật Biển LHQ qui định các nước ven biển được hưởng Vùng Đặc Quyền Kinh Tế [2] 200 hải lý để đánh cá, khai thác mỏ và dầu khí. Đây là chủ quyền tuyệt đối và đương nhiên, không cần thiết phải đăng ký. Nếu xảy ra tranh chấp ở vùng này thì có thể nhờ Toà Án Quốc Tế Hamburg chuyên về luật biển hay Toà Án Quốc Tế La Hague phân xử hoặc đưa ra trước Hội Đồng Bảo An LHQ nếu có xâm lăng. [3]
Hà Nội ký kết Luật Biển LHQ ngày 10/12/1982 và phê chuẩn ngày 25/07/1994, tức rất sớm tất phải biết rõ như trên. Khi Trung Cộng lấn chiếm Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý, bắn giết ngư dân VN hành nghề hợp pháp trong vùng này và xâm lăng Trường Sa, Hà Nội có trách nhiệm phải đưa vấn đề ra trước các cơ quan thẩm quyền để phân xử, trừ khi đã ngầm dâng cho Bắc Kinh những vùng Trung Cộng lộng hành này.
Ngoài ra, trước khi đi vào nội dung hai hồ sơ của Hà Nội [ở phần II và III dưới đây], cần phải biết một số điều căn bản của Luật Biển LHQ, một số chi tiết cần thiết về Hoàng Sa -Trường Sa và nhất là hiệp ước phân định lại Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 mà Hà Nội dấu kín chi tiết suốt bao năm qua và nay mưu toan “công khai hoá” hay “hợp pháp hoá” qua hai hồ sơ vừa nộp LHQ.
2. Luật Biển LHQ ra đời ngày 10/12/1982 ở Jamaica và có hiệu lực ngày 16/11/1994 sau khi hội đủ 60 nước phê chuẩn theo qui định. Luật Biển LHQ rất phức tạp, ngoài 320 điều khoản, 9 phụ bản, còn có những thoả thuận riêng. Vấn đề nào Luật Biển LHQ không qui định thì giải quyết theo tập tục và qui tắc tổng quát của Luật Pháp Quốc Tế. Đến nay đã có 158 nước phê chuẩn Luật Biển LHQ. Hoa Kỳ tuy chưa phê chuẩn nhưng tuyên bố tôn trọng Luật Biển LHQ.
a. Ngày13/5/2009 là ngày chót nộp hồ sơ xin mở rộng Thềm Lục Điạ tối đa 350 hải lý tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa, không phải là ngày xác định Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý vốn là quyền đương nhiên của các nước ven biển.
Đến hạn kỳ chót 13/05/2009, có 50 hồ sơ nộp tại Ủy Ban, trong đó có 2 hồ sơ của Hà Nội, 1 nộp chung với Mã Lai ngày 06/05/2009 và 1 đứng tên một mình ngày 07/05/2009. Bắc Kinh không nộp hồ sơ và chỉ cho đại diện tại LHQ gửi công hàm phản đối hồ sơ VN nộp với Mã Lai.
Đến ngày 01/06/2009, Uỷ Ban đã giải quyết được 8 hồ sơ [về các vấn đề đơn giản], 42 hồ sơ còn lại trong đó có hai hồ sơ của Hà Nội sẽ được đưa ra Đại Hội Đồng Uỷ Ban nhóm họp từ 10/8 đến 11/9/2009. [1]
Đại Hội Đồng Uỷ Ban họp ở trụ sở LHQ, New York, sắp tới là kỳ họp thứ 24 của Ủy Ban. Điều đáng lưu ý là trước khi Uỷ Ban họp, 159 nước hội viên Luật Biển LHQ cũng đã họp tại trụ sở LHQ này từ 22 đến 26/06/2009 để thông qua chương trình họp sắp tới của Uỷ Ban.
Kỳ họp sắp tới của Ủy Ban chưa chắc đã giải quyết hết 43 hồ sơ, vì đơn của Russia nộp từ 20/10/2001 mà ngày 01/06/2009 vừa qua mới được giải quyết. Hy vọng người Việt hải ngoại sẽ còn có thời gian để tìm cách bảo toàn lãnh thổ và lãnh hải của VN.
b. Luật Biển LHQ qui định các nước ven biển được hưởng Vùng Đặc Quyền Kinh Tế [2] 200 hải lý để đánh cá, khai thác mỏ và dầu khí. Đây là chủ quyền tuyệt đối và đương nhiên, không cần thiết phải đăng ký. Nếu xảy ra tranh chấp ở vùng này thì có thể nhờ Toà Án Quốc Tế Hamburg chuyên về luật biển hay Toà Án Quốc Tế La Hague phân xử hoặc đưa ra trước Hội Đồng Bảo An LHQ nếu có xâm lăng. [3]
Hà Nội ký kết Luật Biển LHQ ngày 10/12/1982 và phê chuẩn ngày 25/07/1994, tức rất sớm tất phải biết rõ như trên. Khi Trung Cộng lấn chiếm Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý, bắn giết ngư dân VN hành nghề hợp pháp trong vùng này và xâm lăng Trường Sa, Hà Nội có trách nhiệm phải đưa vấn đề ra trước các cơ quan thẩm quyền để phân xử, trừ khi đã ngầm dâng cho Bắc Kinh những vùng Trung Cộng lộng hành này.
Ngoài ra, trước khi đi vào nội dung hai hồ sơ của Hà Nội [ở phần II và III dưới đây], cần phải biết một số điều căn bản của Luật Biển LHQ, một số chi tiết cần thiết về Hoàng Sa -Trường Sa và nhất là hiệp ước phân định lại Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 mà Hà Nội dấu kín chi tiết suốt bao năm qua và nay mưu toan “công khai hoá” hay “hợp pháp hoá” qua hai hồ sơ vừa nộp LHQ.
2. Luật Biển LHQ ra đời ngày 10/12/1982 ở Jamaica và có hiệu lực ngày 16/11/1994 sau khi hội đủ 60 nước phê chuẩn theo qui định. Luật Biển LHQ rất phức tạp, ngoài 320 điều khoản, 9 phụ bản, còn có những thoả thuận riêng. Vấn đề nào Luật Biển LHQ không qui định thì giải quyết theo tập tục và qui tắc tổng quát của Luật Pháp Quốc Tế. Đến nay đã có 158 nước phê chuẩn Luật Biển LHQ. Hoa Kỳ tuy chưa phê chuẩn nhưng tuyên bố tôn trọng Luật Biển LHQ.
Điều 8 quy định:
- a. Đường căn-bản [baseline] là lằn nước thuỷ triều xuống thấp nhất tại các nước ven biển
b. Nội-hải [historic water] là vùng biển bên trong đường căn-bản
c. Lãnh-hải [territorial sea] là vùng biển ngoài đường căn-bản, xưa là 3 hải lý và nay 12 hải lý
d. Hải-phận [contiguous sea] là vùng biển 12 hải lý bên ngoài lãnh-hải
e. Vùng đặc quyền kinh tế [exclusive economic zone] 200 hải lý, từ đường căn-bản ra khơi
f. Thềm lục điạ [continental shelf] rộng 200 hải lý, tính từ đường căn-bản ra biển, có thể mở rộng đến 350 hải lý và gọi là Thềm Lục Địa mở rộng [extended continental shelf]. [4]
Ngày 13/05/1999, LHQ ra quyết định các nước ven biển có thời hạn 10 năm để đăng ký Thềm Lục Địa mở rộng 350 hải lý, hồ sơ phải nộp tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Điạ kèm với bản đồ kỹ thuật chi tiết và hạn chót là ngày 13/05/2009.
3. Biển Đông [hay South China Sea] rộng gần 1 triệu 100 ngàn hải lý vuông và Vịnh Bắc Việt chiếm hơn 1/3 Biển Đông. VN nằm sát bên Biển Đông và biển VN chiếm phần lớn Biển Đông. Bờ biển VN dài 3,260 km, trải qua 13 vĩ độ, từ vĩ độ 21 N đến vĩ độ 8 N.
Vì bờ biển VN rất dài [so với diện tích đất liền] nên riêng Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý VN đã có một diện tích gần gấp 2 diện tích 329,600 km2 đất liền. Nếu Thềm Lục Địa VN mở rộng ra 350 hải lý thì hải phận VN rộng gấp 4 lần đất liền và bao gồm cả Hoàng Sa lẫn Trường Sa vì khi đó hai quần đảo này sẽ nằm gần trọn trên Thềm Lục Địa “mở rộng” 350 hải lý của VN và lãnh thổ và hải phận VN sẽ rộng tới 1, 329,560 km2.
Nhóm đảo Hoàng Sa và Trường Sa chỉ có một phần nhỏ nằm cách bờ biển VN 200 hải lý, còn hầu hết các đảo của hai nhóm này đều nằm rất xa ngoài khơi, có nơi cách bờ biển VN tới 400 hải lý. Hà Nội biết rất rõ như thế nên khi xác nhận Thềm Lục Điạ VN 200 hải lý và không xin mở rộng ra 350 hải lý là phải có ý đồ hay đúng ra là đã đến lúc Bắc Kinh tăng tốc chiếm VN và buộc Hà Nội phải công khai hóa những gì hai đảng CSVN và CSTH đã thoả thuận ngầm trong đó có hiệp ước phân định lại Vịnh Bắc Việt ngày 25/12/2000.
II. Hà Nội mưu toan dâng Trường Sa cho Bắc Kinh qua hồ sơ nộp chung với Mã Lai ngày 06/05/2009
3. Biển Đông [hay South China Sea] rộng gần 1 triệu 100 ngàn hải lý vuông và Vịnh Bắc Việt chiếm hơn 1/3 Biển Đông. VN nằm sát bên Biển Đông và biển VN chiếm phần lớn Biển Đông. Bờ biển VN dài 3,260 km, trải qua 13 vĩ độ, từ vĩ độ 21 N đến vĩ độ 8 N.
Vì bờ biển VN rất dài [so với diện tích đất liền] nên riêng Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý VN đã có một diện tích gần gấp 2 diện tích 329,600 km2 đất liền. Nếu Thềm Lục Địa VN mở rộng ra 350 hải lý thì hải phận VN rộng gấp 4 lần đất liền và bao gồm cả Hoàng Sa lẫn Trường Sa vì khi đó hai quần đảo này sẽ nằm gần trọn trên Thềm Lục Địa “mở rộng” 350 hải lý của VN và lãnh thổ và hải phận VN sẽ rộng tới 1, 329,560 km2.
Nhóm đảo Hoàng Sa và Trường Sa chỉ có một phần nhỏ nằm cách bờ biển VN 200 hải lý, còn hầu hết các đảo của hai nhóm này đều nằm rất xa ngoài khơi, có nơi cách bờ biển VN tới 400 hải lý. Hà Nội biết rất rõ như thế nên khi xác nhận Thềm Lục Điạ VN 200 hải lý và không xin mở rộng ra 350 hải lý là phải có ý đồ hay đúng ra là đã đến lúc Bắc Kinh tăng tốc chiếm VN và buộc Hà Nội phải công khai hóa những gì hai đảng CSVN và CSTH đã thoả thuận ngầm trong đó có hiệp ước phân định lại Vịnh Bắc Việt ngày 25/12/2000.
II. Hà Nội mưu toan dâng Trường Sa cho Bắc Kinh qua hồ sơ nộp chung với Mã Lai ngày 06/05/2009
Bản đồ trong hồ sơ 6/5/2009, đường ranh 200 hải lý màu đỏ của VN [trái] cố né đụng chạm tới Trường Sa |
1. Như đã nói ở trên, ngày 13/05/2009 là hạn kỳ chót nộp hồ sơ về Thềm Lục Địa mở rộng 350 hải lý theo qui định ngày 13/05/1999 của LHQ, không phải để xác định Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý vì Vùng 200 hải lý này là đương nhiên và không nhất thiết phải đăng ký.
Để bảo vệ chủ quyền lãnh hải VN mà Hà Nội đã bỏ phí 10 năm, lẽ ra vào thời hạn chót này Hà Nội phải xin mở rộng Thềm Lục Điạ VN ra 350 hải lý vì VN có đủ điều kiện theo Luật Biển
LHQ để được hưởng như vậy. Thế nhưng Hà Nội không xin mở rộng Thềm Lục địa VN mà chỉ xác nhận 200 hải lý và bản đồ kèm theo hồ sơ thì gạt gần hết nhóm đảo Trường Sa ra ngoài.
2. Trung Cộng ký Luật Biển LHQ ngày 10/12/1982 và phê chuẩn ngày 07/06/1996 nhưng chưa bao giờ tôn trọng Luật Biển LHQ. Trung Cộng tự ban hành Luật Biển 1992 riêng, sau đó công bố bản đồ lưỡi bò hay chữ U chiếm 80% Biển Đông bất chấp các qui định của Luật Biển LHQ.
Bản đồ lưỡi bò hay chữ U lấn sát bờ biển VN, có nơi [Quảng Ngãi] tới 40 hải lý và chạy dài xuống tận đảo Natuma, Nam Dương, tức cách xa lục địa Trung-quốc khoảng 1000 hải lý, trong lúc Luật Biển LHQ qui định Thềm Lục Địa mở rộng không được vượt qúa 350 hải lý.
Đến ngày chót 13/05/2009, Trung Cộng vẫn không nộp hồ sơ xác định chủ quyền Vùng Đặc Quyền Kinh Tế hay Thềm Lục Địa “mở rộng” của Trung Cộng ở phía Nam Biển Đông tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa là Ủy Ban có thẩm quyền tiếp nhận và cứu xét hồ sơ. [5]
Trung Cộng chỉ cho đại diện tại LHQ gửi công hàm ngày 8/5/2009 cho Tổng Thư Ký LHQ để yêu cầu Ủy Ban không cứu xét hồ sơ của VN và Mã Lai. Kèm với công hàm là bản đồ lưỡi bò mà Trung Cộng biết rằng Uỷ Ban và Đại Hội Đồng Phân Ranh Thềm Lục Địa sẽ không thể nào chấp thuận được vì nó không theo một qui tắc nào của Luật Biển LHQ cả.
3. Uỷ Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa không có quyền phân định ranh giới. Nguyên tắc của Uỷ Ban là khuyến khích các nước liên hệ tự giải quyết việc phân ranh với nhau. Nếu có tranh chấp giữa 2 hay nhiều nước thì Uỷ Ban có thể không chấp thuận hồ sơ của cả 2 hay nhiều nước. Đây chính là trường hợp hồ sơ 6/5/2009 của VN-Mã Lai bị Trung Cộng phản đối.
Điều cần thận trọng lưu ý ở đây là đường ranh giới 200 hải lý của Mã Lai mới thực sự lấn chiếm nhiều đảo của Trường Sa. Nên Trung Cộng phản đối hồ sơ 06/05/2009 là nhắm vào Mã Lai hơn là VN vì đường ranh 200 hải lý VN không ảnh hưởng bao nhiêu đến Trường Sa nếu không muốn nói là không ảnh hưởng gì đến nhóm đảo này vì hầu hết các đảo của Trường Sa đều nằm ngoài ranh giới 200 hải lý của VN. Trung Cộng phản đối ồn ào là để che đậy âm mưu “công khai hoá” và “hợp pháp hoá” hiệp ước 25/12/2000 trong đó Hà Nội đã lén lút dâng cho Bắc Kinh 20 ngàn km2 vùng Vịnh Bắc Việt và nay dâng Hoàng Sa qua hồ sơ ngày 07/05/2009.
Nới Khác đi, hồ sơ 06/05/2009 chỉ là “diện” và hồ sơ 07/05/2009 liên quan tới Vịnh Bắc Việt và quần đảo Hoàng Sa mới là “điểm” và nhằm mục đích công khai hoá và hợp pháp hóa những gì đã dấu kín nhiều năm từ khi ký hiệp ước về Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 đến nay.
4. Dẫu sao thì vấn đề chưa hẳn sẽ kết thúc ở đây. Các nước liên hệ vẫn còn quyền đưa vấn đề tranh chấp ra trước Toà Án Quốc Tế Hamburg chuyên về biển hay Toà Án Quốc Tế La Hague.
Đưa ra Toà Án Quốc Tế La Hague [1945] thì cũng như không hay chẳng giải quyết được gì vì theo quy chế của Toà này thì hai bên tranh tụng có quyền “không thi hành” phán quyết của Toà cho dù chính họ nhờ Toà phân xử. Trái lại, phán quyết của Toà Án Quốc Tế chuyên về Luật Biển ở Hamburg thì có gía trị chung quyết và các bên tranh tụng phải chấp hành.
Vấn đề là liệu Hà Nội có dám tiến tới hay không? Điều này rất khó xảy ra lúc này vì ai cũng biết đảng CSVN hiện nay hoàn toàn lệ thuộc đảng CSTH. Bắc Kinh bảo sao thì Hà Nội cúi đầu làm vậy. Với Mã Lai thì Bắc Kinh không dễ gì bắt nạt nên có ra trước Toà Án Quốc Tế do Mã Lai thì VN sẽ có cơ hội để chứng minh trước quốc tế Trường Sa Hoàng Sa là của VN về mọi phương diện. Nhưng Trung Cộng vẫn thừa khả năng và mưu kế để xin tách vấn đề với Mã Lai ra, còn lại VN thì chấp thuận hay không Trung Cộng cũng đã và sẽ chiếm trọn Trường Sa.
III. Hà Nội công khai hoá hay hợp pháp hoá hiệp ước về Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 và dâng Hoàng Sa cho Bắc Kinh qua hồ sơ ngày 07/05/2009 [6]
Để bảo vệ chủ quyền lãnh hải VN mà Hà Nội đã bỏ phí 10 năm, lẽ ra vào thời hạn chót này Hà Nội phải xin mở rộng Thềm Lục Điạ VN ra 350 hải lý vì VN có đủ điều kiện theo Luật Biển
LHQ để được hưởng như vậy. Thế nhưng Hà Nội không xin mở rộng Thềm Lục địa VN mà chỉ xác nhận 200 hải lý và bản đồ kèm theo hồ sơ thì gạt gần hết nhóm đảo Trường Sa ra ngoài.
2. Trung Cộng ký Luật Biển LHQ ngày 10/12/1982 và phê chuẩn ngày 07/06/1996 nhưng chưa bao giờ tôn trọng Luật Biển LHQ. Trung Cộng tự ban hành Luật Biển 1992 riêng, sau đó công bố bản đồ lưỡi bò hay chữ U chiếm 80% Biển Đông bất chấp các qui định của Luật Biển LHQ.
Bản đồ lưỡi bò hay chữ U lấn sát bờ biển VN, có nơi [Quảng Ngãi] tới 40 hải lý và chạy dài xuống tận đảo Natuma, Nam Dương, tức cách xa lục địa Trung-quốc khoảng 1000 hải lý, trong lúc Luật Biển LHQ qui định Thềm Lục Địa mở rộng không được vượt qúa 350 hải lý.
Đến ngày chót 13/05/2009, Trung Cộng vẫn không nộp hồ sơ xác định chủ quyền Vùng Đặc Quyền Kinh Tế hay Thềm Lục Địa “mở rộng” của Trung Cộng ở phía Nam Biển Đông tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa là Ủy Ban có thẩm quyền tiếp nhận và cứu xét hồ sơ. [5]
Trung Cộng chỉ cho đại diện tại LHQ gửi công hàm ngày 8/5/2009 cho Tổng Thư Ký LHQ để yêu cầu Ủy Ban không cứu xét hồ sơ của VN và Mã Lai. Kèm với công hàm là bản đồ lưỡi bò mà Trung Cộng biết rằng Uỷ Ban và Đại Hội Đồng Phân Ranh Thềm Lục Địa sẽ không thể nào chấp thuận được vì nó không theo một qui tắc nào của Luật Biển LHQ cả.
3. Uỷ Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa không có quyền phân định ranh giới. Nguyên tắc của Uỷ Ban là khuyến khích các nước liên hệ tự giải quyết việc phân ranh với nhau. Nếu có tranh chấp giữa 2 hay nhiều nước thì Uỷ Ban có thể không chấp thuận hồ sơ của cả 2 hay nhiều nước. Đây chính là trường hợp hồ sơ 6/5/2009 của VN-Mã Lai bị Trung Cộng phản đối.
Điều cần thận trọng lưu ý ở đây là đường ranh giới 200 hải lý của Mã Lai mới thực sự lấn chiếm nhiều đảo của Trường Sa. Nên Trung Cộng phản đối hồ sơ 06/05/2009 là nhắm vào Mã Lai hơn là VN vì đường ranh 200 hải lý VN không ảnh hưởng bao nhiêu đến Trường Sa nếu không muốn nói là không ảnh hưởng gì đến nhóm đảo này vì hầu hết các đảo của Trường Sa đều nằm ngoài ranh giới 200 hải lý của VN. Trung Cộng phản đối ồn ào là để che đậy âm mưu “công khai hoá” và “hợp pháp hoá” hiệp ước 25/12/2000 trong đó Hà Nội đã lén lút dâng cho Bắc Kinh 20 ngàn km2 vùng Vịnh Bắc Việt và nay dâng Hoàng Sa qua hồ sơ ngày 07/05/2009.
Nới Khác đi, hồ sơ 06/05/2009 chỉ là “diện” và hồ sơ 07/05/2009 liên quan tới Vịnh Bắc Việt và quần đảo Hoàng Sa mới là “điểm” và nhằm mục đích công khai hoá và hợp pháp hóa những gì đã dấu kín nhiều năm từ khi ký hiệp ước về Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 đến nay.
4. Dẫu sao thì vấn đề chưa hẳn sẽ kết thúc ở đây. Các nước liên hệ vẫn còn quyền đưa vấn đề tranh chấp ra trước Toà Án Quốc Tế Hamburg chuyên về biển hay Toà Án Quốc Tế La Hague.
Đưa ra Toà Án Quốc Tế La Hague [1945] thì cũng như không hay chẳng giải quyết được gì vì theo quy chế của Toà này thì hai bên tranh tụng có quyền “không thi hành” phán quyết của Toà cho dù chính họ nhờ Toà phân xử. Trái lại, phán quyết của Toà Án Quốc Tế chuyên về Luật Biển ở Hamburg thì có gía trị chung quyết và các bên tranh tụng phải chấp hành.
Vấn đề là liệu Hà Nội có dám tiến tới hay không? Điều này rất khó xảy ra lúc này vì ai cũng biết đảng CSVN hiện nay hoàn toàn lệ thuộc đảng CSTH. Bắc Kinh bảo sao thì Hà Nội cúi đầu làm vậy. Với Mã Lai thì Bắc Kinh không dễ gì bắt nạt nên có ra trước Toà Án Quốc Tế do Mã Lai thì VN sẽ có cơ hội để chứng minh trước quốc tế Trường Sa Hoàng Sa là của VN về mọi phương diện. Nhưng Trung Cộng vẫn thừa khả năng và mưu kế để xin tách vấn đề với Mã Lai ra, còn lại VN thì chấp thuận hay không Trung Cộng cũng đã và sẽ chiếm trọn Trường Sa.
III. Hà Nội công khai hoá hay hợp pháp hoá hiệp ước về Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 và dâng Hoàng Sa cho Bắc Kinh qua hồ sơ ngày 07/05/2009 [6]
Bản đồ lưỡi bò của Trung Cộng chiếm trọn Hoàng Sa - Trường Sa và phần lớn Vịnh Bắc Việt |
1. Ngày 07/05/2009, Hà Nội trình Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa hồ sơ liên quan đến phía Bắc Biển Đông, tức liên quan đến Vịnh Bắc Việt và quần đảo Hoàng Sa. Tuy lời mở đầu hồ sơ này có nói Hoàng Sa và Trường Sa là của VN và cũng nói tới việc mở rộng Thềm Lục Điạ VN ra ngoài đường ranh 200 hải lý của VN. Nhưng đến phần chính văn bản, tức phần xác định chủ quyền VN đối với Hoàng Sa hiện do Trung Cộng chiếm giữ bằng võ lực, vi phạm cả Luật Biển LHQ lẫn Hiến Chương LHQ, thì Hà Nội không nói gì tới Hoàng Sa nữa và bản đồ kèm theo hồ sơ thì rõ ràng là Hà Nội cố ý gạt Hoàng Sa ra ngoài đường ranh 200 hải lý của VN.
- Đường ranh giới 200 hải lý của VN màu đỏ [trong bản đồ của hồ sơ 07/05/2009 trên đây] đi từ vĩ độ 10 N lên phía Bắc, khi gặp quần đảo Hoàng Sa ở vĩ độ 15 N thì đột ngột ngừng lại.
- Đường ranh giới 200 hải lý của VN màu đỏ [trong bản đồ của hồ sơ 07/05/2009 trên đây] đi từ vĩ độ 10 N lên phía Bắc, khi gặp quần đảo Hoàng Sa ở vĩ độ 15 N thì đột ngột ngừng lại.
Đường vẽ trong bản đồ trên cũng không đúng. Hà Nội cố ý vẽ đường ranh 200 hải lý này nhô lên quá vĩ độ 16 N, trong lúc hồ sơ của Hà Nội ghi rõ là đường ranh này dừng lại ở vĩ độ 15 N 067, tức chỉ nhô khỏi vĩ độ 15 N một chút, chứ không thể tới vĩ độ 16 N được. Đường ranh 200 hải lý của VN dừng lại khi gặp Hoàng Sa và cố ý gạt Hoàng Sa ra ngoài Thềm Lục Địa 200 hải lý VN không ngoài lý do đảng CSVN đã thoả thuận ngầm với đảng CSTH rồi.
- Vùng biển ngoài 200 hải lý Hà Nội xin mở rộng ra ngoài 200 hải lý trong hồ sơ 07/05/2009 mang hình tam giác ngược, đỉnh rất nhọn ở phía dưới và nằm ở vĩ độ 10 N 798, cạnh đáy hơi nghiêng nằm chếch ngang phía trên, cạnh phía Đông có đỉnh ở vĩ độ 15 N 067, và cạnh phía Tây với đỉnh ở vĩ độ khoảng 15 N 200.
Điều đáng lưu ý là đỉnh hình tam giác ngược này nằm ở vĩ độ 10 N 798, cách rất xa quần đảo Trường Sa như cố ý tránh đụng tới nhóm đảo Trường Sa. Cạnh đáy nằm chếch ngang ở phía trên khi chớm đụng nhóm đảo Hoàng Sa là dừng lại ở vĩ độ 15 N, trong khi nhóm đảo Hoàng sa chỉ nằm từ vĩ độ 15 N này lên hết vĩ độ 17 N, tức cố ý để Hoàng Sa và Trường Sa ra ngoài vùng biển hình tam giác ngược mà Hà Nội nói là xin mở rộng cho VN.
Nói một cách cụ thể thì vùng biển Hà Nội xin mở rộng ngoài 200 hải lý hình tam giác ngược chỉ là một vùng nước biển, dưới cố ý tránh đụng Trường Sa, trên cố né chạm Hoàng Sa, tức chẳng ảnh hưởng gì tới phần chính của hai quần đảo này hay có đụng chạm đôi chút đến quần đảo Trường Sa thì cũng chỉ là một vài đụn hay đá không có giá trị gì.
- Vùng biển ngoài 200 hải lý Hà Nội xin mở rộng ra ngoài 200 hải lý trong hồ sơ 07/05/2009 mang hình tam giác ngược, đỉnh rất nhọn ở phía dưới và nằm ở vĩ độ 10 N 798, cạnh đáy hơi nghiêng nằm chếch ngang phía trên, cạnh phía Đông có đỉnh ở vĩ độ 15 N 067, và cạnh phía Tây với đỉnh ở vĩ độ khoảng 15 N 200.
Điều đáng lưu ý là đỉnh hình tam giác ngược này nằm ở vĩ độ 10 N 798, cách rất xa quần đảo Trường Sa như cố ý tránh đụng tới nhóm đảo Trường Sa. Cạnh đáy nằm chếch ngang ở phía trên khi chớm đụng nhóm đảo Hoàng Sa là dừng lại ở vĩ độ 15 N, trong khi nhóm đảo Hoàng sa chỉ nằm từ vĩ độ 15 N này lên hết vĩ độ 17 N, tức cố ý để Hoàng Sa và Trường Sa ra ngoài vùng biển hình tam giác ngược mà Hà Nội nói là xin mở rộng cho VN.
Nói một cách cụ thể thì vùng biển Hà Nội xin mở rộng ngoài 200 hải lý hình tam giác ngược chỉ là một vùng nước biển, dưới cố ý tránh đụng Trường Sa, trên cố né chạm Hoàng Sa, tức chẳng ảnh hưởng gì tới phần chính của hai quần đảo này hay có đụng chạm đôi chút đến quần đảo Trường Sa thì cũng chỉ là một vài đụn hay đá không có giá trị gì.
Bản đồ trong hồ sơ Mật của Hà Nội về hiệp-ước phân định lại Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 với khoảng cách quá vượt trội dành cho đảo Hải Nam/TH đã làm VN mất 20 ngàn km2 Vịnh Bắc Việt |
Tóm lại, tuy lời mở đầu hồ sơ 07/05/2009 có nói Hoàng Sa Trường Sa thuộc chủ quyền của VN nhưng phần chính hồ sơ thì lờ đi và đường ranh giới 200 hải lý thì gạt Hoàng Sa ra ngoài Thềm Lục Điạ VN 200 hải lý với mưu toan mặc nhiên xác định Hoàng Sa và Vịnh Bắc Việt đã được giải quyết qua hiệp ước về phân định lại Vịnh Bắc Việt ngày 25/12/2000.
2. Hiệp ước phân định lại Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 giữa Hà Nội và Bắc Kinh được Quốc Hội Việt Cộng thông qua sau đó và nhưng đến nay vẫn dấu kín chi tiết dù dư luận đã ầm ĩ việc CSVN đã dâng CSTH ít nhất 11ngàn km2 vùng Vịnh Bắc Việt qua hiệp ước này.
Khi một bản đồ trong một hồ sơ mật của Hà Nội bị phát hiện thì mọi người mới hay Việt Cộng đã hiến cho Trung Cộng tới 20 ngàn km2 Vịnh Bắc Việt, chứ không phải 11 ngàn km2!
Đành rằng Vịnh Bắc Việt nhỏ hẹp chứ không rộng lớn như những vùng biển chạy ra đại dương nên không có Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý hay Thềm Lục Điạ “mở rộng” 350 hải lý. Nhưng nhìn vào bản đồ phân chia lại Vịnh Bắc Việt trong hồ sơ mật [trên đây] của Hà Nội thì ai cũng thấy sự bất bình đẳng của hiệp ước 25/12/2000, VN đã thua thiệt vô cùng.
Trừ điểm mốc số 1 ở vĩ đô 21 N, tức cửa sông Bắc Luân hay ranh giới Móng Cái/Quảng Đông, các điểm mốc từ số 2 đến 21 đều lấn sâu vào bờ biển VN; như điểm 17 cách bờ biển VN 44 hải lý và cách Hải Nam TH tới 73 hải lý, tức không chia đôi theo đường trung tuyến như qui định của Luật Biển LHQ mà phía TH vượt trội VN tới 29 hải lý. Thực tế, Hà Nội đã để cho Bắc Kinh lấy bằng hết vùng thủy tra thạch cửa sông Hồng VN, nơi có tiềm năng dầu khí.
3. Trước dư luận đảng CSVN lén lút bán nước ngày càng dữ dội từ trong nước đến hải ngoại, ngày 28/1/2002 Hà Nội lên tiếng thanh minh thì càng lộ ra rõ ràng hơn, chẳng những Đảng CSVN đã dâng phần lớn Vịnh Bắc Việt mà còn dối gạt và lừa bịp cả về Luật Biển LHQ 1982. [7]
Thật ra thì cả Việt Cộng lẫn Trung Cộng đều không có một lý do gì để phân định lại lãnh hải
trong Vịnh Bắc Việt. Hiệp ước Constans ký kết tại Bắc Kinh ngày 16/6/1887 giữa đại diện Pháp [đô hộ VN lúc đó] là Constans và Hoàng thân K’ing đại diện Thanh triều [đô hộ TH] vẫn còn nguyên hiệu lực và phù hợp với Luật Biển LHQ mà Hà Nội và Bắc Kinh đều đã ký kết.
Chính Hà Nội trong nhiều thập niên qua cũng quan niệm như vậy. Ngày 12/11/1982, Hà Nội đã từng công bố lãnh hải VN vùng Vịnh Bắc Việt phải theo hiệp ước Constans 16/6/1887, tức 63% diện tích vùng Vịnh Bắc Việt thuộc về VN. Nhưng Trung Cộng không chịu, buộc Việt Cộng phải phân định lại hải phận vùng này và đảng CSVN đã cúi đầu khuất phục và lén lút đi từ nhượng bộ này sang nhượng bộ khác trong suốt nhiều năm.
2. Hiệp ước phân định lại Vịnh Bắc Việt 25/12/2000 giữa Hà Nội và Bắc Kinh được Quốc Hội Việt Cộng thông qua sau đó và nhưng đến nay vẫn dấu kín chi tiết dù dư luận đã ầm ĩ việc CSVN đã dâng CSTH ít nhất 11ngàn km2 vùng Vịnh Bắc Việt qua hiệp ước này.
Khi một bản đồ trong một hồ sơ mật của Hà Nội bị phát hiện thì mọi người mới hay Việt Cộng đã hiến cho Trung Cộng tới 20 ngàn km2 Vịnh Bắc Việt, chứ không phải 11 ngàn km2!
Đành rằng Vịnh Bắc Việt nhỏ hẹp chứ không rộng lớn như những vùng biển chạy ra đại dương nên không có Vùng Đặc Quyền Kinh Tế 200 hải lý hay Thềm Lục Điạ “mở rộng” 350 hải lý. Nhưng nhìn vào bản đồ phân chia lại Vịnh Bắc Việt trong hồ sơ mật [trên đây] của Hà Nội thì ai cũng thấy sự bất bình đẳng của hiệp ước 25/12/2000, VN đã thua thiệt vô cùng.
Trừ điểm mốc số 1 ở vĩ đô 21 N, tức cửa sông Bắc Luân hay ranh giới Móng Cái/Quảng Đông, các điểm mốc từ số 2 đến 21 đều lấn sâu vào bờ biển VN; như điểm 17 cách bờ biển VN 44 hải lý và cách Hải Nam TH tới 73 hải lý, tức không chia đôi theo đường trung tuyến như qui định của Luật Biển LHQ mà phía TH vượt trội VN tới 29 hải lý. Thực tế, Hà Nội đã để cho Bắc Kinh lấy bằng hết vùng thủy tra thạch cửa sông Hồng VN, nơi có tiềm năng dầu khí.
3. Trước dư luận đảng CSVN lén lút bán nước ngày càng dữ dội từ trong nước đến hải ngoại, ngày 28/1/2002 Hà Nội lên tiếng thanh minh thì càng lộ ra rõ ràng hơn, chẳng những Đảng CSVN đã dâng phần lớn Vịnh Bắc Việt mà còn dối gạt và lừa bịp cả về Luật Biển LHQ 1982. [7]
Thật ra thì cả Việt Cộng lẫn Trung Cộng đều không có một lý do gì để phân định lại lãnh hải
trong Vịnh Bắc Việt. Hiệp ước Constans ký kết tại Bắc Kinh ngày 16/6/1887 giữa đại diện Pháp [đô hộ VN lúc đó] là Constans và Hoàng thân K’ing đại diện Thanh triều [đô hộ TH] vẫn còn nguyên hiệu lực và phù hợp với Luật Biển LHQ mà Hà Nội và Bắc Kinh đều đã ký kết.
Chính Hà Nội trong nhiều thập niên qua cũng quan niệm như vậy. Ngày 12/11/1982, Hà Nội đã từng công bố lãnh hải VN vùng Vịnh Bắc Việt phải theo hiệp ước Constans 16/6/1887, tức 63% diện tích vùng Vịnh Bắc Việt thuộc về VN. Nhưng Trung Cộng không chịu, buộc Việt Cộng phải phân định lại hải phận vùng này và đảng CSVN đã cúi đầu khuất phục và lén lút đi từ nhượng bộ này sang nhượng bộ khác trong suốt nhiều năm.
Hình tam giác ngược trích ở bản đồ kế bên Bản đồ trong hồ sơ 7/5/2009 của Hà Nội - Hình tam giác ngược đỉnh ở phía dưới, cạnh đáy nằm ngang nghiêng ở trên vĩ độ 15 N |
Hậu qủa của hiệp ước về Vịnh Bắc Việt ngày 25/12/2000 là VN đi từ 63% diện tích cũ theo hiệp ước Constans xuống còn 53%. Nhưng thực tế còn bi đát hơn nữa: Trung Hoa chiếm tới 55% và VN 45% là tối đa, tức đảng CSVN đã làm mất khoảng 20 ngàn km2 vùng Vịnh Bắc Việt và quần đảo Hoàng Sa vào tay Trung Cộng qua việc phân định lại Vịnh Bắc Việt.
Tóm lại, hồ sơ ngày 07/05/2009 liên quan đến phía Bắc Biển Đông và đường ranh 200 hải lý của VN tới vĩ độ 15 N gặp Hoàng Sa thì dừng lại chỉ nhằm mục đích công khai hóa và hợp pháp hoá hiệp ước lén lút 25/12/2000 về Vịnh Bắc Việt và dâng Hoàng Sa cho Trung Cộng. Cả hai hồ sơ của Hà Nội đều né đụng chạm đến Trường Sa và Hoàng Sa và vùng tam giác xin mở rộng ngoài 200 hải lý chỉ là một vùng nước biển, chẳng ảnh hưởng gì tới phần chính của hai quần đảo này. Đảng CSVN đã giả danh xin mở rộng Thềm Lục Địa VN để mưu toan dâng Biển Đông và phần lớn Vịnh Bắc Việt cho đảng CSTH qua hai hồ sơ nộp LHQ ngày 6 và 07/05/2009.
IV. Đôi Dòng Kết Luận
Với sự tiếp tay đắc lực của đảng CSVN, Bắc Kinh đang từng bước chiếm VN mà không cần phải động binh vừa hao người tốn của lại bị thế giới xúm vào lên án. Sau việc cho nhập cảnh không cần chiếu khán, đảng CSVN đã rước Trung Cộng vào ngồi ngay trên mái nhà VN giả danh khai thác bauxite bất chấp sự phản đối quyết liệt của người dân. Nay, lợi dụng việc xin mở rộng Thềm Lục Địa, đảng CSVN mưu toan dâng Trường Sa, Hoàng Sa và Vịnh Bắc Việt tức “nền nhà” VN cho Bắc Kinh qua hai hồ sơ nộp LHQ ngày 6 và 07/05/2009.
Tình thế đã vô cùng nguy ngập! Đất nước đã đến bờ vực thẳm! Bắc Kinh đang chiếm VN bằng “diễn tiến hoà bình” với sự đồng loã công khai của Hà Nội và với đà này thì VN sẽ lâm vào tình trạng Tân Cương và Tây Tạng một ngày không xa. Xin chớ nghĩ rằng VN từng bị ngàn năm Bắc-thuộc mà vẫn vùng lên giáng cho quân xâm lược những đòn chí tử vì kẻ thù ngày nay thâm độc và tàn ác gấp ngàn lần; nhìn gương Tây Tạng và Tân Cương thì rõ. Và cũng đừng ngây thơ mà trông chờ, tin tưởng vào bất cứ ai vì chén đắng 30/4/1975 còn nguyên trước mặt.
Ngoại xâm đang ngang nhiên cấu kết với nội xâm và đang tăng tốc để thực hiện những bước cuối cùng chiếm trọn VN. Nếu đồng bào quốc nội không mau tỉnh giấc để nhận ra tình huống vô cùng nguy hiểm của chính mình, người thân và dân tộc mà can đảm nhất loạt đứng lên thì rồi đây sẽ rơi vào số phận đáng thương người Tây Tạng và Tân Cương! Nếu đồng hương hải ngoại không gạt bỏ tị hiềm phe phái, vô tình hay cố ý lôi kéo mọi người vào những việc làm trình diễn hay chưa cần thiết và ngoảnh mặt làm ngơ trước tình thế cực kỳ mong manh của đất nước và dân tộc hiện nay thì sẽ phải trả giá với lương tâm và với lịch sử một ngày không xa!
LS Nguyễn Thành
Florida - 10//2009 - Viết cho 20/07 ngày Việt Cộng toa rập với Trung Cộng cắt đôi Đất Mẹ 55 năm xưa!
Tài liệu tham khảo chính:
- United Nations Convention on the Law of the Sea of 10 December 1982
- Joint Submission by Malaysia & Vietnam - in the Southern part of the South China Sea
- Viet Nam – in North Area
- Vũ Hữu San, Địa Lý Biển Đông với HS-TS, 2007; Vịnh Bắc Việt: Địa Lý & Chủ Quyền Hải Phận, 2004
- Trần Bình Nam. Quanh vấn đề VN đăng ký “Thềm Lục Địa Ngoại Biên”, Việt Báo Online, 26/05/2009
- Nguyễn Thành, Đưa Việt Cộng ra trước LHQ, Toà Án các Quốc Gia và Toà Án Hình Sự Quốc Tế 2002, tạp chí Tiếng Vang, Sacramento, Hoa Kỳ, số tháng 5 và tháng 6/2002.
Chú thích:
[1] 8 hồ sơ của Russia; Brazil; Australia; Ireland; New Zealand; hồ sơ chung của France, Ireland, Spain, United Kingdo; Norway và Mexico. Không thấy hồ sơ của cựu TT Nguyễn Bá Cẩn trong số 50 hồ sơ này.
[2] Nguyên văn điều 76 Luật Biển LHQ: “An Exclusive Economic Zone extends for 200 nautical miles [370km] beyond the baselines of the territorial sea, thus it includes the territorial sea and its contiguous zone. A coastal nation has control of all economic resources within its EEZ, including fishing, mining, oil exploration, and any pollution of those resources. Hpwever, it can’t regulate or prohibit passage or loitering above, on, or under the surface of the sea, whether innocent or belligerent, withinthat portion of its EEZ beyond its territorial sea.”
[3] Toà Án Quốc Tế chuyên về Luật Biển [International Tribunal for the Law of the Sea = ITLOS] do Luật
Biển LHQ 1982 thiết lập, hoạt động từ năm 1996, trụ sở ở Hamburg, Đức, có quyền xét xử tranh chấp giữa các hội viên của Luật Biển LHQ và độc lập với LHQ hơn là Toà Án Quốc Tế La Hague.
Toà Án Quốc Tế [International Court of Justice=ICJ] La Hague, Hoà Lan thiết lập năm 1945 bởi LHQ. Đến nay, đã 54 năm nhưng Toà này chỉ xét xử 144 vụ vì quá lệ thuộc vào LHQ và nhất là “bất lực.”
[4] Nguyên văn điều 77 Luật Biển: “The continental shelf of a coast al nation extends out to the outer edge of the continental margin but at least 200 nautical miles from the baselines of the territorial sea margin does not stretch that far. The outer limit of a country’s continental shelf shall not stretch beyond 350 nautical miles of the baseline, or beyond 100 miles nautical miles from the 2,500 meter isobath.
[5] LS Nguyễn Hữu Thống [trong bài “Đại Hán tên đường suy thoái” trên Việtvùngvịnh ngày 26/5/2009] đã viết: “Sau những tính toán và do dự, vào ngày chót, Trung Cộng đã đệ đơn thỉnh nguyện tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa LHQ.”
Thật ra, đến ngày chót 13/05/2009 Trung Cộng vẫn không đệ đơn thỉnh nguyện [Submission] tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa mà chỉ cho đại diện tại LHQ gửi công hàm 08/05/2009 đến Tổng thư ký LHQ để ông này hối thúc Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa không cứu xét hồ sơ của VN và Mã Lai mà thôi.
Và ngày 11/05/2009 Trung Cộng chỉ thông báo [Information] cho Uỷ Ban về vấn đề Thềm Lục Địa ngoài 200 hải lý của Trung Cộng nhưng ở phiá Đông Biển Đông [East China Sea] và liên quan tới Nhật chứ không phải Đơn Thỉnh Nguyện nộp tại Uỷ Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa ở phía Nam Biển Đông [South China Sea] và liên quan tới VN - Mã Lai; hai vụ khác nhau, một xảy ra ở phía Đông và một xảy ra ở phía Nam China Sea.
[6] Hà Nội gọi hiệp ước 25/12/2000 là “Hiệp định phân định vịnh Bắc-Bộ” nhưng học gỉa Vũ Hữu San gọi là Vịnh Bắc Việt vì nó không chỉ bao gồm Bắc-Bộ mà ảnh hưởng xuống tận Quảng Ngãi, Trung-phần VN.
[7] Lê Công Phụng [Thứ-trưởng Ngoại-giao, Trưởng đoàn đàm phán, kiến trúc sư hiệp ước Vịnh Bắc Việt 25/12/2000, hiện là Đại sứ Việt Cộng tại Hoa Kỳ] ngày 28/01/2002 lên tiếng thanh minh càng lòi ra âm mưu bán nước của đảng CSVN và sự dối gạt về cả Luật Biển LHQ của chính Lê Công Phụng.
Theo Phụng thì chính TBT Đỗ Mười và TBT Lê Khả Phiêu từ 1993 và 1997 đã sang tận Bắc Kinh “thỏa thuận các nguyên tắc căn bản về biên giới và lãnh hải” với Giang Trạch Dân, Tổng Bí Thư đảng CSTH.
Phụng còn khoe trong lúc đàm phán đã “căn cứ vào các qui định của Luật Biển LHQ và các nguyên tắc quốc tế và tập quán!” Sự thực trái ngược hẳn lời Phụng và dưới đây là vài dẫn chứng.
a. Phụng đã không đòi áp dụng quy chế đảo cho Bạch Long Vĩ của VN; trái lại quá ưu đãi đảo Hải Nam,Trung Quốc. Đường phân chia cách Bạch Long Vĩ 15 hải lý trong lúc cách đảo Hải Nam 55 hải lý,
b. Điều 15 Luật Biển LHQ qui định nếu hai nước không thoả thuận được với nhau thì phân chia hải phận theo đường trung tuyến [median line]; đường này phải chạy giửa và cùng khoảng cách với hai đường bờ biển [baseline] hay hai đảo của hai nước. Phụng đã chấp thuận tất cả các khoảng cách không đều nhau, khoảng cách lại tính từ đảo Hải Nam đến bờ biển VN, thay vì tới đảo Bạch Long Vĩ.
c. Toà Án Quốc Tế, trong Án Lệ Lybia vs Malta [1985], đã phán quyết hải đảo dù lớn đến đâu cũng không bình đẳng với lục địa được và không cho đảo Malta có hải phận bằng nước Lybia. Phụng đảo ngược Án Lệ này khi coi đảo Hải Nam hơn hẳn lục địa VN
d. Luật Biển LHQ và Án Lệ đưa ra một số tiêu chuẩn nhằm ưu tiên cho các nước ven biển, thí dụ như:
- Địa hình đáy biển chạy dài thoai thoải ra khơi [như trường hợp VN]
- Dân chúng sống tại duyên hải đông hơn [vùng Vịnh BV gần 30 triệu người, HN không quá 6 triệu]
- Bờ biển dài hơn hay nhiều đảo hơn [chiều dài bờ biển Vịnh BV dài hơn đảo HN; VN có tới 1,300 đảo]
Phụng không hề đòi áp dụng các tiêu chuẩn trên cho VN khi đàm phán và còn quá ưu đãi đảo Hải Nam của Trung Quốc nên chỉ riêng vùng đảo này thôi Phụng đã dâng cho Trung Cộng 20 km2 vùng Vịnh Bắc Việt nhưng đến nay Phụng vẫn tiếp tục dối gạt.
Tóm lại, hồ sơ ngày 07/05/2009 liên quan đến phía Bắc Biển Đông và đường ranh 200 hải lý của VN tới vĩ độ 15 N gặp Hoàng Sa thì dừng lại chỉ nhằm mục đích công khai hóa và hợp pháp hoá hiệp ước lén lút 25/12/2000 về Vịnh Bắc Việt và dâng Hoàng Sa cho Trung Cộng. Cả hai hồ sơ của Hà Nội đều né đụng chạm đến Trường Sa và Hoàng Sa và vùng tam giác xin mở rộng ngoài 200 hải lý chỉ là một vùng nước biển, chẳng ảnh hưởng gì tới phần chính của hai quần đảo này. Đảng CSVN đã giả danh xin mở rộng Thềm Lục Địa VN để mưu toan dâng Biển Đông và phần lớn Vịnh Bắc Việt cho đảng CSTH qua hai hồ sơ nộp LHQ ngày 6 và 07/05/2009.
IV. Đôi Dòng Kết Luận
Với sự tiếp tay đắc lực của đảng CSVN, Bắc Kinh đang từng bước chiếm VN mà không cần phải động binh vừa hao người tốn của lại bị thế giới xúm vào lên án. Sau việc cho nhập cảnh không cần chiếu khán, đảng CSVN đã rước Trung Cộng vào ngồi ngay trên mái nhà VN giả danh khai thác bauxite bất chấp sự phản đối quyết liệt của người dân. Nay, lợi dụng việc xin mở rộng Thềm Lục Địa, đảng CSVN mưu toan dâng Trường Sa, Hoàng Sa và Vịnh Bắc Việt tức “nền nhà” VN cho Bắc Kinh qua hai hồ sơ nộp LHQ ngày 6 và 07/05/2009.
Tình thế đã vô cùng nguy ngập! Đất nước đã đến bờ vực thẳm! Bắc Kinh đang chiếm VN bằng “diễn tiến hoà bình” với sự đồng loã công khai của Hà Nội và với đà này thì VN sẽ lâm vào tình trạng Tân Cương và Tây Tạng một ngày không xa. Xin chớ nghĩ rằng VN từng bị ngàn năm Bắc-thuộc mà vẫn vùng lên giáng cho quân xâm lược những đòn chí tử vì kẻ thù ngày nay thâm độc và tàn ác gấp ngàn lần; nhìn gương Tây Tạng và Tân Cương thì rõ. Và cũng đừng ngây thơ mà trông chờ, tin tưởng vào bất cứ ai vì chén đắng 30/4/1975 còn nguyên trước mặt.
Ngoại xâm đang ngang nhiên cấu kết với nội xâm và đang tăng tốc để thực hiện những bước cuối cùng chiếm trọn VN. Nếu đồng bào quốc nội không mau tỉnh giấc để nhận ra tình huống vô cùng nguy hiểm của chính mình, người thân và dân tộc mà can đảm nhất loạt đứng lên thì rồi đây sẽ rơi vào số phận đáng thương người Tây Tạng và Tân Cương! Nếu đồng hương hải ngoại không gạt bỏ tị hiềm phe phái, vô tình hay cố ý lôi kéo mọi người vào những việc làm trình diễn hay chưa cần thiết và ngoảnh mặt làm ngơ trước tình thế cực kỳ mong manh của đất nước và dân tộc hiện nay thì sẽ phải trả giá với lương tâm và với lịch sử một ngày không xa!
LS Nguyễn Thành
Florida - 10//2009 - Viết cho 20/07 ngày Việt Cộng toa rập với Trung Cộng cắt đôi Đất Mẹ 55 năm xưa!
Tài liệu tham khảo chính:
- United Nations Convention on the Law of the Sea of 10 December 1982
- Joint Submission by Malaysia & Vietnam - in the Southern part of the South China Sea
- Viet Nam – in North Area
- Vũ Hữu San, Địa Lý Biển Đông với HS-TS, 2007; Vịnh Bắc Việt: Địa Lý & Chủ Quyền Hải Phận, 2004
- Trần Bình Nam. Quanh vấn đề VN đăng ký “Thềm Lục Địa Ngoại Biên”, Việt Báo Online, 26/05/2009
- Nguyễn Thành, Đưa Việt Cộng ra trước LHQ, Toà Án các Quốc Gia và Toà Án Hình Sự Quốc Tế 2002, tạp chí Tiếng Vang, Sacramento, Hoa Kỳ, số tháng 5 và tháng 6/2002.
Chú thích:
[1] 8 hồ sơ của Russia; Brazil; Australia; Ireland; New Zealand; hồ sơ chung của France, Ireland, Spain, United Kingdo; Norway và Mexico. Không thấy hồ sơ của cựu TT Nguyễn Bá Cẩn trong số 50 hồ sơ này.
[2] Nguyên văn điều 76 Luật Biển LHQ: “An Exclusive Economic Zone extends for 200 nautical miles [370km] beyond the baselines of the territorial sea, thus it includes the territorial sea and its contiguous zone. A coastal nation has control of all economic resources within its EEZ, including fishing, mining, oil exploration, and any pollution of those resources. Hpwever, it can’t regulate or prohibit passage or loitering above, on, or under the surface of the sea, whether innocent or belligerent, withinthat portion of its EEZ beyond its territorial sea.”
[3] Toà Án Quốc Tế chuyên về Luật Biển [International Tribunal for the Law of the Sea = ITLOS] do Luật
Biển LHQ 1982 thiết lập, hoạt động từ năm 1996, trụ sở ở Hamburg, Đức, có quyền xét xử tranh chấp giữa các hội viên của Luật Biển LHQ và độc lập với LHQ hơn là Toà Án Quốc Tế La Hague.
Toà Án Quốc Tế [International Court of Justice=ICJ] La Hague, Hoà Lan thiết lập năm 1945 bởi LHQ. Đến nay, đã 54 năm nhưng Toà này chỉ xét xử 144 vụ vì quá lệ thuộc vào LHQ và nhất là “bất lực.”
[4] Nguyên văn điều 77 Luật Biển: “The continental shelf of a coast al nation extends out to the outer edge of the continental margin but at least 200 nautical miles from the baselines of the territorial sea margin does not stretch that far. The outer limit of a country’s continental shelf shall not stretch beyond 350 nautical miles of the baseline, or beyond 100 miles nautical miles from the 2,500 meter isobath.
[5] LS Nguyễn Hữu Thống [trong bài “Đại Hán tên đường suy thoái” trên Việtvùngvịnh ngày 26/5/2009] đã viết: “Sau những tính toán và do dự, vào ngày chót, Trung Cộng đã đệ đơn thỉnh nguyện tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa LHQ.”
Thật ra, đến ngày chót 13/05/2009 Trung Cộng vẫn không đệ đơn thỉnh nguyện [Submission] tại Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa mà chỉ cho đại diện tại LHQ gửi công hàm 08/05/2009 đến Tổng thư ký LHQ để ông này hối thúc Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa không cứu xét hồ sơ của VN và Mã Lai mà thôi.
Và ngày 11/05/2009 Trung Cộng chỉ thông báo [Information] cho Uỷ Ban về vấn đề Thềm Lục Địa ngoài 200 hải lý của Trung Cộng nhưng ở phiá Đông Biển Đông [East China Sea] và liên quan tới Nhật chứ không phải Đơn Thỉnh Nguyện nộp tại Uỷ Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa ở phía Nam Biển Đông [South China Sea] và liên quan tới VN - Mã Lai; hai vụ khác nhau, một xảy ra ở phía Đông và một xảy ra ở phía Nam China Sea.
[6] Hà Nội gọi hiệp ước 25/12/2000 là “Hiệp định phân định vịnh Bắc-Bộ” nhưng học gỉa Vũ Hữu San gọi là Vịnh Bắc Việt vì nó không chỉ bao gồm Bắc-Bộ mà ảnh hưởng xuống tận Quảng Ngãi, Trung-phần VN.
[7] Lê Công Phụng [Thứ-trưởng Ngoại-giao, Trưởng đoàn đàm phán, kiến trúc sư hiệp ước Vịnh Bắc Việt 25/12/2000, hiện là Đại sứ Việt Cộng tại Hoa Kỳ] ngày 28/01/2002 lên tiếng thanh minh càng lòi ra âm mưu bán nước của đảng CSVN và sự dối gạt về cả Luật Biển LHQ của chính Lê Công Phụng.
Theo Phụng thì chính TBT Đỗ Mười và TBT Lê Khả Phiêu từ 1993 và 1997 đã sang tận Bắc Kinh “thỏa thuận các nguyên tắc căn bản về biên giới và lãnh hải” với Giang Trạch Dân, Tổng Bí Thư đảng CSTH.
Phụng còn khoe trong lúc đàm phán đã “căn cứ vào các qui định của Luật Biển LHQ và các nguyên tắc quốc tế và tập quán!” Sự thực trái ngược hẳn lời Phụng và dưới đây là vài dẫn chứng.
a. Phụng đã không đòi áp dụng quy chế đảo cho Bạch Long Vĩ của VN; trái lại quá ưu đãi đảo Hải Nam,Trung Quốc. Đường phân chia cách Bạch Long Vĩ 15 hải lý trong lúc cách đảo Hải Nam 55 hải lý,
b. Điều 15 Luật Biển LHQ qui định nếu hai nước không thoả thuận được với nhau thì phân chia hải phận theo đường trung tuyến [median line]; đường này phải chạy giửa và cùng khoảng cách với hai đường bờ biển [baseline] hay hai đảo của hai nước. Phụng đã chấp thuận tất cả các khoảng cách không đều nhau, khoảng cách lại tính từ đảo Hải Nam đến bờ biển VN, thay vì tới đảo Bạch Long Vĩ.
c. Toà Án Quốc Tế, trong Án Lệ Lybia vs Malta [1985], đã phán quyết hải đảo dù lớn đến đâu cũng không bình đẳng với lục địa được và không cho đảo Malta có hải phận bằng nước Lybia. Phụng đảo ngược Án Lệ này khi coi đảo Hải Nam hơn hẳn lục địa VN
d. Luật Biển LHQ và Án Lệ đưa ra một số tiêu chuẩn nhằm ưu tiên cho các nước ven biển, thí dụ như:
- Địa hình đáy biển chạy dài thoai thoải ra khơi [như trường hợp VN]
- Dân chúng sống tại duyên hải đông hơn [vùng Vịnh BV gần 30 triệu người, HN không quá 6 triệu]
- Bờ biển dài hơn hay nhiều đảo hơn [chiều dài bờ biển Vịnh BV dài hơn đảo HN; VN có tới 1,300 đảo]
Phụng không hề đòi áp dụng các tiêu chuẩn trên cho VN khi đàm phán và còn quá ưu đãi đảo Hải Nam của Trung Quốc nên chỉ riêng vùng đảo này thôi Phụng đã dâng cho Trung Cộng 20 km2 vùng Vịnh Bắc Việt nhưng đến nay Phụng vẫn tiếp tục dối gạt.
No comments:
Post a Comment