Friday, July 3, 2009

TÊN LỪA THẦY, PHẢN BẠN VÀ BÁN ÐỨNG TỔ CHỨC MÌNH

  • PHAN CHÍNH: TÊN LỪA THẦY, PHẢN BẠN VÀ BÁN ÐỨNG TỔ CHỨC MÌNH
Hồ Đinh
- Nguyên Thương Phế Binh VNCH trước tháng 4-1975

- Cựu Tham Sự Hành Chánh Hạng 2, Phó Ty Cựu Chiến Binh Bình Thuận KBC 4508

- Tổng Thư Ký Ủy Ban Tương Trợ Cựu Chiến Binh Bình Thuận 2007-2009
(Hình trên Khai Trinh Xã Ðoàn Trưởng XDNT, Hồ Ðinh Phó Ty Cựu Chiến Binh BìnhThuận,
ông Lê Ngọc Lan Quận Ðoàn Trưởng XDNT và ông Phan Chính Ðoàn Trưởng XDNT)

Cho tới đầu tháng 1-2007 ngày thành lập Ủy Ban Tương Trợ Cựu Chiến Binh Bình Thuận Hải Ngoại tại Miền Nam CA. Tôi (Hồ Ðinh) mới có dịp hân hạnh quen biết ông Phan Chính qua lời giới thiệu của cả hai anh Khai Trinh và Lê Ngọc Lan "Ðây là đệ tử tôi". Truớc tháng 4-1975, dù là người được sinh trưởng và đã làm việc ở đó từ cuối năm 1973, tôi chưa hề được nghe ai nhắc một lần về ông Phan Chính.

Với lương tâm của con người và tình bạn còn in đậm trong tâm trí, tôi xác nhận ông Phan Chính có bề ngoài rất dễ thương, tốt, sốt sắng trong mọi công tác và người chung quanh. Chính lớp phấn son này đã giúp ông Phan Chính thành công trong nhiều vai trò trên sân khấu đời, đạt được bản chất sẵn có mà trời dành cho riêng mỗi người: tính lừa thầy, phản bạn, bán đứng tổ chức của mình bất cứ lúc nào, khi thấy không còn cần thiết hay đạt không đúng mục tiêu mà thượng cấp giao phó.

Chúng tôi gồm rất nhiều người, cao niên và cao chức nhất là cựu Ðại Tá Ngô Tấn Nghĩa và người sinh sau đẻ muộn là cô Cát Mai (con gái lớn bà Nguyễn Thị Dung), trong đó có hai ông Nguyễn Quốc Hùng, một cựu Ðại Uý thuộc Tiểu Khu Bình Thuận (do bà Nguyễn Thị Dung giới thiệu) và ông Phan Chính (lính của ông Lê Ngọc Lan), đã ngồi lại với nhau để cùng lo liệu cho anh chị em TPB, QPCN và cựu Quân Cán Chính VNCH tại Bình Thuận bao gồm Bình Thuận, Bình Tuy và Phan Thiết, qua tổ chức từ thiện mang tên Ủy Ban Tương Trợ Cựu Chiến Bình Bình Thuận Hải Ngoai, với mục tiêu: Bình Thuận Hải Ngoại không quên Bình Thuận quốc nội, quyết tâm trả món nợ Ân Tình cho Ðồng Ðội Chiến Hữu, những người đã nằm xuống, đã hy sinh một phần cơ thể cho quê hương đất nước và dân tộc Việt, mấy chục năm qua vẫn lê lết kiếp sống thừa bên lề xã hội vì bị ngụy quyền cộng sản Hà Nội cướp giựt tài sản và quyền sống con người.

Mục tiêu và ý nghĩa của Ủy Ban Tương Trợ chỉ có thế và thời gian hiện diện của Ủy Ban nếu được hoàn cảnh cho phép cũng chỉ là mõt lần trong năm , tại bất cứ địa phương nào có đông Ðồng Hương Bình Thuận cư ngụ. Thế nhưng qua ba lần Ðại Hội Ân Tình (2007-2009), từ Sài Gòn Nhỏ ở Nam CA tới San Jose Bắc CA, chúng tôi đã bị chính một số người Bình Thuận sinh sống tại đó Hãm Hại, Trù Dập, Săn Ðuổi và tệ nhất là tìm đủ mọi cách để bôi xấu, đâm sau lưng tận tuyệt. Ðại Hội Ân Tình I- 2007 ở Nam CA (Nguyễn Thanh Dũng, Ung Thu Hà, Nguyễn Văn Tạo, Phan Chính, Nguyễn Quốc Hùng ..) San Jose II - 2008 (Nguyễn Thị Ðào, Nguyễn Thị Quận, Hoàng Xuân Cường qua sự xúi bẩy của Nguyễn Thanh Dũng, Nguyễn Văn Tạo, Phan Chính, Nguyễn Quốc Hùng ..) và Ðại Hội III ố 2009 với sự phá hoại công khai của Nhóm Phan Bá Thụy Dương, Nguyễn Thị Kim Sang, Nguyễn Quốc Hùng, Phan Chính và chắc chắn trong đó có ông Nguyễn Thanh Dũng giấu mặt).

Lý do mà một số chức quyền tại hai hội Thân Hữu Bình Thuận ở nam-bắc CA đánh phá ba lần tổ chức Ðại Hội Ân Tình của Ủy Ban Tương Trợ là CA đã có hội thân hữu rồi thì tới đây làm gì để gây chia rẽ nội bộ của người khác ?. Góp tiền cho tụi nó để bà Nguyễn Thị Dung mang về Phan Thiết tiêu xài tới 22.000 USD..

Ðúng là "vừa ăn cướp vừa la làng". Ở Nam CA hội thân hữu Bình Thuận đã bắt đầu xáo trộn từ mấy năm qua vì vụ ông Võ Ðình Dược đã đắc cử Hội Trưởng trong cuộc đầu phiếu công khai nhưng sau đó bị truất quyền. Tiếp theo năm 2008 trong nội bộ Hội lại xãy ra vụ chia rẽ về việc mời phái đoàn Việt Cộng do vợ chồng đồng chí Ngọc Thị Yến (cựu học sinh Trung Học Phan Bội Châu 1968-1975) và chồng là cán nhớn Bùi Thanh Liêm) hướng dẫn qua dự Hội Ngộ Trung học Phan Bội Châu được tổ chức tại Hoa Thịnh Ðốn vào tháng 7-2008.

Chính ông Nguyễn Thanh Dũng hiện là Hội Trưởng Hội Thân Hữu Bình Thuận Nam CA, là người chủ xướng mọi công tác từ A-Z trong việc làm thủ tục bảo lãnh, đưa rước NGƯỜI từ Phan Thiết tới Nam CA trước khi tiếp cuộc hành trình về Hoa Thịnh Ðốn. Sau đó ông Nguyễn Thanh Dũng lại tổ chức tiệc tùng tiển đưa NGƯỜi về quê hương.

Tấm hình do Z10 từ Phan Thiết gửi tặng, xác quyết ông Nguyễn Thanh Dũng đã vì mục tiêu Chính Trị nên quyết tâm đánh phá cho xập Ủy Ban Tương Trợ Cựu Chiến Binh Bình Thuận theo lệnh thượng cấp, để triệt tiêu con đường giúp đỡ đồng đội VNCH tại quê nhà. Có như vậy một nhóm người trong tổ chức Cựu Học Sinh TH Phan Bội Châu Phan Thiết mới thực hiện được mục tiêu ‘ Nối Vòng Tay Lớn và hoà hợp đầu hàng giặc, đem tập thể cựu học sinh TH Phan Bội Châu hải ngoại nhập vào tổ chức học sinh của đảng bộ Bình Thuận. Mục tiêu thật rõ ràng qua lời tuyên bố của ông Lê Khắc Anh Vũ, cựu hiệu trưởng TH Phan Bội Châu, trong lần Hội Ngộ PBC 2008 tại Hoa Thịnh Ðốn. "Chúng ta sẽ trưng cầu ý kiến trên mạng để thành lập Liên Hội Ái Hữu PBC quốc tế, trong đó có Hai Ðại Diện Trong Nước". Mục tiêu cao quý này không biết có trong chương trình Hội Ngộ PBC kế tiếp (2010) chăng, nhất là Trưởng Ban Tổ Chức lần này lại do ông Hoàng Xuân Cường nổi danh như cồn qua việc "từ chức phó hội trưởng ngoại vụ của Hội Thân hữu Bình Thuận Bắc CA, vì ai đó trong Hội dám cả gan chụp hình ngài đứng trước Lá Quốc Kỳ Cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ, mà không xin phép trước ...". Chuyện này ai cũng biết hết, vậy mà lần này Ngài lại được bầu chọn giữ chức trưởng Ban Tổ Chức Hội Ngộ PBC vào năm 2010, thật là kỳ lạ không ai hiểu nổi !!!. Ðầu tháng 7-2009 này, ông Nguyễn Thanh Dũng lại tổ chức hội ngộ PBC tại nam CA, nói là liên lớp 1969 nhưng thực chất là của những học sinh từ 1968-1975, không biet ông Dũng có mời đồng chí Yến qua chăng ?

Còn ai mang tiền về Bình Thuận-Phan Thiết để trao cho các đối tượng Cựu Chiến Binh., chúng tôi xin trả lời ở San Jose thì do bà Nguyễn Thị Ðào từ đầu tới cuối mà lần chót là vào ngày 30-4-2009. Tại Nam CA thì quý đồng hương có thể mở các đặc san Xuân của Hội TH Bình Thuận Nam CA thực hiện, thì biết ai trực tiếp đem tiền về. Riêng Ủy Ban Tương Cựu Chiến Binh suốt thời gian từ 2007 tới đầu năm 2009, qua năm lần trợ giúp với số tiền gần 30.000 USD, đều giao cho Dịch Vụ trao tận tay cho người thụ hưởng, dù họ ở Võ Ðắc Tánh Linh, Ma Lâm, Long Hương hay La Gi, Phan Thiết, Phú Long, Mũi Né ... cũng với lệ phí 2 USD/100. Bà Nguyễn Thị Dung hay bất cứ ai đều không có quyền mang tiền về quê nhà.


(ông Nguyễn Thanh Dũng Hội trưởng Hội TH Bình Thuận Nam CA và bà Ngọc ThịYến(thứ ba)
tại tư gia ở Nam CA trong lần Hội Ngộ PBC Phan Thiết năm 2008 tại Hoa thịnh Ðốn)

Và chính vụ bà Nguyễn Thị Ðào mang tiền của Hội TH Bình Thuận Bắc CA về phát cho anh chị em tại Bình Thuận trước 2007, là một trong hai nguyên nhân khiến ông Phan Chính từ một người tử tế, trở thành Kẻ Lừa Thầy Phản Bạn, Bán Ðứng Ủy Ban Tương trợ Cựu Chiến Binh Bình Thuận Hải Ngoại mà đương sự là một thành viên đắc lực từ ban đầu.

Vào những ngày đầu Ủy Ban thành lập năm 2007 rất vui vẽ và đoàn kết, nên được sự hưởng ứng nồng nhiệt của nhiều Ân Nhân giúp đở, trong đó có Anh chị Vivian Bửu và Trần Hải Long (mỗi người giúp Ủy Ban 5000 USD). Nhưng niềm vui này chẳng kéo dài được bao lâu, thì vào một đêm tại tư gia của anh Võ Ðình Dược, qua cuộc họp phân công việc để xúc tiến tổ chức Ðại Hội Ân Tình I tại Nam CA vào ngày 15-4-2007. Chính đêm đó, hai ông Nguyễn Quốc Hùng (ủy viên phụ trách nội vụ) và Phan Chính (ủy viên ngoại giao) đã dẫn một người lạ mặt tên Nguyễn Thái Hiến tới ngay cuộc họp. Mục đích của hai ông Nguyễn Quốc Hùng và Phan Chính nói là để vạch mặt ông Phạm Ngọc Cửu (nguyên Phó Tỉnh trưởng Bình Thuận, Trương Ban Ðiều Hành Ủy Ban Tương trợ) là Thành Viên thuộc Tổ Chức của ông Nguyễn Hửu Chánh qua xác nhận của ông Nguyễn Thái Hiên.

Từ đó hai ông Nguyễn Quốc Hùng và Phan Chính yêu cầu Ủy Ban loại ông Phạm Ngọc Cửu ra khỏi tổ chức với lý do ông Cửu không phải là người Bình Thuận và đang ở trong tổ chức của NHC. Riêng ông Phan Chính còn đòi hỏi Uỷ Ban phải truy tố bà Nguyễn Thị Ðào về việc đem tiền về Phan Thiết ăn xài hay chỉ phát riêng cho người nhà mình, mà không giúp các TPB & QPCN theo danh sách đề nghị. Ông Phan Chính còn đòi Ủy Ban phải loại bà Nguyễn Thị Ðào ra khỏi tổ chức với lý do thiếu đạo đức, nhân phẩm về những hành động đã làm tại San Jose.

(hình chụp trước khi chia tay bạn thành tử thù: ông Phạm Ngọc Cửu, ông Phan Chính,
bà Nguyễn Thị Dung, bà Mai Minh và Hồ Ðinh, nạn nhân trả thù của ông Phan Chính
)

Tất cả hai yêu cầu của hai ông Nguyễn Quốc Hùng và Phan Chính đều bị Ủy Ban bác bỏ vì không ăn nhập gì tới tổ chức. Thế là hai ông Hùng, Chính ra đi với lời hăm dọa sắt máu "mấy ông để ông Phạm Ngọc Cửu trong tổ chức, coi chừng nguy hiểm tới tính mạng khi tới CA". Sự thật là vậy đó và cũng kể từ đó ông Phan Chính biến dạng từ một khuông mặt hiền lành dễ thương, trở thành kẻ đanh ác với quyết tâm "phanh thây uống máu những người hôm qua như ông Phạm ngọc Cửu (thầy), Hồ Ðinh (bạn), Nguyễn Thị Dung (em gái) .. thành kẻ thù không đội trời chung, quyết tâm phá cho tụi nó xập, đánh cho tụi nó chết, bôi bẩn lý lịch đời tư của chúng nó để không còn lộ diện. Có như vậy Phan Chính và Nguyễn Quốc Hùng mới đạt được mục tiêu". Chặt đứt con đường gửi tiền về giúp anh chi em TPB & QPCN Bình Thuận.

Ðể thu được kết quả theo yêu cầu của thượng cấp, hai ông Nguyễn Quốc Hùng, Phan Chính cặp bồ với một ít chức sắc trong Hội TH Bình Thuận tại Nam CA như ông Nguyễn Thanh Dũng (hiện là hội trưởng), Nguyễn Văn Tạo, bà Ung Thu Hà (vợ thiếu tá Hàng Phong Cao) bắt đầu mở chiến dịch đánh phá Ủy Ban trên các Diễn Ðàn cũng như groups của TH Phan Bội Châu và liên lớp PBC 69. Kết quả rất mỹ mản trong chiến dịch bôi xâu tổ tiên ba đời Hồ Ðinh-Mường Giang, vì tên này dám chống lại mấy người mà suốt thời gian qua đã tung hoành một trời một chợ, từ lãnh vực chữ nghĩa tới chuyện cộng đồng.

Tiếp theo là chiến dịch gọi điện thoại từng nhà để cấm mọi người đừng tham dự Ðại hội Ân Tình I. Chính ông Nguyễn Thanh Dũng là người công khai Hăm Dọa mọi người "Nếu ai dự Ðại Hội Ân Tình I sẽ không được VC cấp phép về Phan Thiết. Còn hai ông Nguyễn Quốc Hùng, và Phan Chính, người thì lái xe ra tận phi trường ngăn cản, kẻ tới các quán cà phê, tiệm ăn rĩ tai đừng tới, vì tụi nó làm chỉ lấy tiền bỏ túi. Lại có thêm một bộ phận phụ trách bêu xấu Ðại Tá Ngô Tấn Nghĩa với tội danh "không phát lương cho lính Bình Thuận hai tháng 3 + 4/1975".

Nhưng chúng tôi vẫn không nản lòng, vẫn tiếp tục con đường với mục tiêu vạch sẵn qua kỳ Ðại Hội Ân Tình II tại Bac CA năm 2008. San Jose cách xa nam CA hằng vạn dặm nhưng hai ông Nguyễn Quốc Hùng và Phan Chính đâu có tha. Riêng ông Nguyễn Thanh Dũng, Nguyễn Văn Tạo, Ung thu Hà thì liên lạc trực tiếp với ông Hoàng Xuân Cường năm 2008 là hội phó ngoại vu (xin vào lại), qua cuộc họp của Hội TH Bình Bắc CA để quyết định về việc "bảo trợ và giúp đỡ cho Uỷ Ban". Trong cuộc họp, ông Cường phán "tại sao phải giúp tụi nó" . Vì thế trong Ðại Hội Ân Tình II - 2008 tại San Jose, những anh chị em tới giúp đều với tư cách cá nhân, kể cả ông Hội Trưởng Lê Ngọc Lan.

Kỳ Ðại Hội Ân Tình II tại San Jose, bà Nguyễn Thị Ðào là người gọi điện thoại tới nhà từng người để ngăn chận họ đừng đi dự Ðại Hội với lý do "tụi nó bóc lột bán vé vào cửa 50 USD, cho tiền để tụi nó chia nhau xài". Trong việc góp máu ăn thề này, còn có bà Nguyễn Thị Quận, ông Hoàng Xuân Cường và quý ông bà ở Nam CA .

Còn Ðại Hội Ân Tình III ngày 28-6-2009 tại Nam CA thì việc phá xập cho tụi nó chết, được diễn tiến một cách công khai do ông Phan Bá Thụy Dương cầm đầu nhóm với ông Nguyễn Quốc Hùng, Phan Chính (nam CA) và bà Nguyễn Thị Kim Sang là vợ của cố Ðại Uý KQ Nguyễn Văn Hóa ở Okland Bắc CA.

Kế hoạch được thi hành từ bức thư GHEN gửi qua mạng lần thứ hai qua email hoanguyen411@gmail.com (lần thứ nhất gứi trực tiếp cho cô Cát Mai). Chộp lấy thời cơ , bà Nguyễn Thị Kim Sang gửi ngay cho ông Nguyễn Quốc Hùng đang chờ sẵn. Thế là ông Hùng tiếp tục đưa lên mạng và copy thật nhiều bảng đê hai ông Phan Bá Thụy Dương và Phan Chính đem trao tận tay những anh chị em từ các tiểu bang khác về dự đại hội thường tụ tập uống cà phê trong khu Phứoc Lộc Thọ.

Ông Phan Bá Thùy Dương thật dữ tợn có một không hai tuy rằng già đầu bạc tóc, đi đứng thì không vững nhưng không biết ông đã dựa vào thế lực nào mà đối xử với chúng tôi thật lố lăng tàn nhẩn. Ngày 27-6-2008, ông công khai nói qua điện thoại với ba Nguyễn Thị Dung là sẽ tới Ðại Hội với một nhóm bạn bè nhưng không có vé vào cửa. Sau đó qua ông Lê Bá Hùng, ông Dương tuyên bố chắc nịch là tới phá cho tụi nó xập. Và ông đã giữ đúng kế hoạch phá.

Riêng ông Nguyễn Quốc Hùng thì giấu mặt nhưng chỉ huy trận chiến qua điện thoại báo cáo trực tiếp từ ông Dương. Nhưng người xông xáo và tàn bạo nhất vẫn là ông Phan Chính, một nhân vật lớn của nhà báo Vi Anh, của tập thể Can Bộ XDNT Hải Ngoại đang sắp tổ chức Ðại Hội vào tháng 7 này như email đọc được. Ông Chính lái xe lặn lội khắp những nơi chốn có anh em về, để trao bức thư đánh phá cho xập Ðại Hội III. Tại các quán cà phê, quán ăn.. ông Chính dùng tài ba lổi lạc học được trong các lớp xây dựng người cán bộ BDNT/VNCH.. thay vì để chống lại kẻ thù VC bán nước hại dân, thì ông quay súng, lưởi lê đâm lút cán ‘ Ðồng Ðội mình ‘ mợt cách tàn nhẩn qua nét mặt không đổi sắc.

Khi viết bức thư này, cá nhân Hồ Ðinh tôi đã khóc trong uất nghẹn và bất bình. Tại sao những người như quý ông Nguyễn Thanh Dũng, Nguyễn Văn Tạo, Bà Ung Thu Hà, Nguyễn Thị Kim Sang, Nguyễn Thị Ðào và hai ông Nguyễn Quốc Hùng và Phan Chính dù gì chăng nữa sống ở bên Mỹ cũng đã đủ đầy rồi. Tại sao không thương cho những anh chị em đồng đội mình đang sống một cuộc đời nghèo cực, chỉ mong vào tình thương của anh em bên này. Bây giớ quý ông bà đã quyết tâm dồn chúng tôi vào chân tường, cắt đứt hết mọi phương tiện giúp đở cho họ, thì mai này anh em sẽ ra sao ?

Ðó là tất cả nước mắt và tim óc trong giây phút giả từ, chúng tôi không còn cách nào để lựa chọn. Tàn ác nhất, là bà Nguyễn Thị Kim Sang dù gì cũng là một quả phụ, bà rất giàu có ở Mỹ cũng như tại Phan Thiết nhưng bà cũng phải nghĩ tới những người quả phụ nghèo cực khác, rất cần sự giúp đở. Ông Phan Chính cũng vậy, ở Mỹ ông sống sung sướng bằng tiền trợ cấp của chính phủ. Tại Phú Hội (Phan Thiết) gia đình ông là tư bản đỏ với nhà nhiều tầng có xe đò 20 chỗ ngồi chạy Sài Gòn. Tuy nhiên ông cũng phải thương cho anh em khác, trong đó có nhiều cán bộ XDNT Bình Thuận can giúp đở.

Những kẻ ăn chén đá bát, lừa thầy phản bạn, phản đồng đội, tổ chức như ông Nguyễn Quốc Hùng, bà Nguyễn Kim Sang và nhất là ông Phan Chính, trời chẳng bao giờ dung thứ, hồn linh của các tử sĩ Bình Thuận từ nay sẽ theo các người đòi mạng, ráng mà chờ.

Cuối cùng xin có lời nhắn gủi với những ai còn đang bị ông Phan Chính chơi trò "bịt mắt bắt dê" hãy tỉnh ngộ sớm, kẻo ân hận suốt đời như Ủy Ban Tương trợ Cựu Chiến Binh Bình Thuận, suốt ba năm qua bị hai ông Nguyễn Quốc Hùng và Phan Chính đâm lút cán, chơi thảm tuyệt. Tuy nhiên kể từ giờ phút này, chúng tôi quyết tâm chống lại tới cùng vì Ðại Hội đã xong, Ủy Ban cũng sắp kết thúc. Riêng bà Nguyễn Thị Dung và Hồ Ðinh tôi thì mồ mã ông cha cũng bị moi lên hết rồi, kể cả gia đình kẹt lại, cũng được phe ta báo cáo cho công an tới tận nhà hỏi thăm sức khỏe từng người nhiều lần dù 15 năm qua tôi không hề trở lại VN.

Từ nay là thời gian quá rãnh rỗi, tôi sẽ lần lượt cống hiến những bút ký đến quý vị nói về chuyện dài liên quan đến các ông bà đã hãm hại chúng tôi, để gở một chút vốn danh dự mà quý ông bà đã cho chúng tôi suốt ba năm qua. Với Hồ Chí Minh, Hồ Ðinh tôi còn dám công khai chửi cha nó, thì cở như ông Phan Bá Thụy Dương, Nguyễn Quốc Hùng, Phan Chính.. có gì phải sợ ?

Kính chào
Hồ Ðinh viết từ Xóm Cồn Hạ Uy Di
tháng 7-2009


No comments:

Post a Comment