Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
Đến nay đã bước sang tuần lễ thứ 3 của tháng 2 năm 2009. Việc nhóm Thanh Niên Cờ Vàng tại Nam Cali đã “theo sáng kiến của Gs. Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh” để lên tiếng phát động phong trào “không về du lịch, không gửi tiền về giúp thân nhân tại Việt Nam trong tháng Tư đen năm 2009 này”.
Tiếp theo, ông Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh cũng viết một lá thư gửi quý Chiến hữu trong tập thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa tại Hải ngoại do ông làm chủ tịch.
Đọc đoạn:
“Vấn đề không về VN trong tháng Tư, tôi xin kể anh nghe cho vui là từ mấy năm nay tôi vẫn đưa ý kiến với một số thân hữu là để trả lời tên Việt Thường là tôi không làm gì, tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4….”
Nam Nhân tôi chắc chắn đại đa số người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản tại hải ngoại nói chung và tập thể Chiến Sĩ VNCH nói riêng, đều hân hoan chờ ông chủ tịch Nguyễn Xuân Vinh lên tiếng vận động một điều thật chí tình và thật đắc lợi cho công cuộc đấu tranh, mà cả 85 triệu người dân trong nước và tập thể người Việt tỵ nạn tại hải ngoại đều mong mỏi. Qua câu: “… tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4.”
Cho đến nay, phần ông TP Nguyễn Xuân Vinh, mọi người chưa thấy ông động tĩnh gì sau chuyến đi Michigan như ông đã thuật lại trong thư gửi “quý Chiến hữu” của tập thể Chiến Sĩ VNCH mà chính ông được bầu lên lãnh đạo.
(Trích): “…Ý kiến đó mới đây lại được nhóm trẻ kỹ sư ở Michigan đưa ra lời kêu gọi theo một kế hoạch họ thảo ra. Tuy không trực tiếp góp ý kiến nhưng ngày họ bàn thảo (2/11/08) tôi và BS Vượng có mặt cùng với phóng viên Tuyết Mai đến từ Virginia. Sau đó tôi thấy TM đưa lời kêu gọi trên các diễn đàn điện tử và ít ngày sau có nhiều lời kêu gọi khác nữa.” (ngưng trích)
Nhưng nếu đọc tiếp câu kết của đoạn này, người đọc sẽ không khỏi thất vọng về việc phó mặc cho thế hệ hậu duệ của một người trong bậc trưởng thượng, thế hệ Cha, Chú, bằng câu nói bỏ lửng này mà người bình thường có trách nhiệm không ai dám làm:
“…. Tôi nghĩ là giới trẻ sẽ tự động thực hiện chương trình này”. !!!
Thế là giới trẻ, Nhóm Thanh Niên Cờ Vàng đã phát động kêu gọi trên các phương tiện truyền thông có được. Và đến nay, trong tập thể “Cựu chiến Sĩ của ông TP Nguyễn Xuân Vinh” cũng đang chờ lời khởi động của ông cho chính họ và gia đình là để làm gương: Quyết không về du lịch, không gửi tiền về giúp thân nhân trong dịp tháng Tư Đen năm 2009 này.
Hành động có đi đôi với việc làm thì chính bản thân mới không tủi thẹn với lương tâm và mới giữ được uy tín với người khác.
Với số tuổi đã cao, sức đã kém của ông TP Nguyễn Xuân Vinh, chắc chắn không ai còn đòi hỏi ông phải xông pha cầm súng ngăn thù như những năm ông còn trẻ, được chính quyền VNCH cho sang Mỹ du học và… ở lại phục vụ cho ngành Khoa học Không-gian của Mỹ. Mà chỉ kỳ vọng ở ông, thực hiện những gì ông vừa viết đến “qúy Chiến hữu” của ông ngày 09/01/2009 vừa qua. Đó là lời vận động vàng ngọc nặng ký của ông: “…tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4….”
Trong hơn 3 triệu người Việt tỵ nạn vgcs tại hải ngoại, người ta có thể bỏ bớt một số nhỏ những kẻ dễ tính, đầy “lòng nhân” mà đã “Bỏ qua được những việc tàn ác, phi nhân trong quá khứ, quên nổi hận thù” do tập đoàn việt-gian cộng-sản đã gây cho chính bản thân họ, cho gia đình, bà con và cả dân tộc Việt, từ khi Hồ chí Minh tự nguyện làm tay sai bọn đế quốc đỏ Nga Sô và Tàu cộng cho đến nay. Như nhóm thế hệ một rưỡi tại Nam Cali vừa qua đã tổ chức cái gọi là “Nghệ Thuật Lên Tiếng”, rồi một Brian Đoàn với những tuyên bố làm đau lòng cả bố đẻ của mình! Thì Nam Nhân tôi đoan chắc rằng, không một ai nói mình không yêu nước cả. Và nhận thấy điểm thuận lợi cho lời “kêu gọi vận động” của ông TP Nguyễn Xuân Vinh trong dịp tháng Tư Đen năm nay là:
- Đại đa số người Việt tỵ nạn tại hải ngoại không bao giờ quên nguyên nhân cái họa diệt chủng và mất dần đất nước Việt vào tay ngoại bang, do chính tập đoàn vgcs mà Hồ đã lãnh đạo.
- Cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu đang gây khó khăn cho mọi người và mọi gia đình không trừ một quốc gia nào trên thế giới.
Thêm vào đó, việc lên tiếng ủng hộ, hiệp thông cầu nguyện cùng toàn thể giáo dân trong Năm Thánh đã được khai mạc tại giáo xứ Thái Hà, Hà Nội nói riêng và toàn thể giáo dân Công giáo Việt nam nói chung cho công lý và sự thật đã được khai mạc vào ngày 31/1/2009 vừa qua, cũng là một điểm then chốt cho cuộc tranh đấu dành lại nhân quyền của người dân trong nước. Ông TP Nguyễn Xuân Vinh cũng chưa lên tiếng … hay ông còn chờ Mỹ bật đèn xanh?!!!
Hoặc chờ đến khi nào "heo đất" lên tiếng như hình đính kèm trong thư ông gửi đến quý chiến hữu của ông trong cùng lá thư trên???
Chiến dịch san xẻ, đền ơn những chiến sĩ QLVNCH đã hy sinh một phần thân thể của mình trong cuộc chiến bảo vệ tự do, an bình và toàn vẹn lãnh thổ cho nhân dân miền Nam VN trước đây, thật đáng phải làm. Và đúng ra, phải được tập thể những người được gọi là đồng đội, là huynh đệ chi binh của họ đã may mắn thoát khỏi nanh vuốt của vgcs, phải thực hiện trước đây vài chục năm kìa. Những anh em bất hạnh này, họ đã xác định qua lá thư của một thương binh QLVNCH gửi ra hải ngoại sau đây:
Họ không cần anh em, đồng đội, những cấp chỉ huy trước đây của họ hàng năm gửi chút quà từ “đàn heo đất”, để nuôi họ cho mãn đời còn lại! Mà ý chí họ trong suốt thời gian sống dưới chế độ thù hằn dai dẳng của bọn vgcs, từ đời cha đến đời con của họ vẫn còn nung nấu.
Họ ao ước, ôm ấp hoài bão, luôn mong ngóng ngày trở về của các cấp chỉ huy, của những Đại Bàng, những Bắc Đẩu … và của bao đồng đội họ … cho dân, cho nước, với màu cờ, sắc áo năm xưa, cùng với khúc khải hoàn ca chiến thắng dẹp tan lũ giặc thù cướp nước, làm tay sai cho ngoại bang đế quốc đỏ Nga, Tàu. Dựng lại thanh bình muôn thuở, chiếm lại toàn vẹn cõi bờ từ Ải Nam Quan đến tận Mũi Cà Mau.
Việc san xẻ với bao đồng đội bất hạnh của QLVNCH còn kẹt lại tại quê nhà hiện nay qua chương trình “nuôi heo đất”, phải chăng tương tự như những trại tù tập trung trá hình “cải tạo”, nhằm giết lần mòn sức sống, tuổi trẻ, sự oai hùng, niềm kiêu hãnh của những người lính QLVNCH còn lại sau cuộc chiến cướp nước của làn sóng Đế quốc Đỏ Nga Sô, Tàu cộng đại Hán bành trướng mà vgcs là tay sai, nhằm xóa bỏ mọi dấu tích bảo quốc an dân thật sự chính nghĩa của QLVNCH???
Và để thỏa mãn, vuốt ve lương tâm của những cấp chỉ huy, những đồng đội may mắn thoát được vòng kiềm tỏa của việt gian cộng sản, mà vô tình tiếp tay cho giặc thù vấy bẩn lâu dài thêm lên trang sử của giống nòi Việt Nam???
Hành động đánh trống bỏ dùi, không thể tiếp tục được tập thể người Việt tỵ nạn việt gian cộng sản tại hải ngoại chấp nhận bằng bất kể biện minh nào.
Anh quốc, ngày 17 tháng 2 năm 2009
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
Phụ chú: Đính kèm lá thư của ông Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh đề ngày 09/01/2009
Ngày 09 tháng Giêng năm 2009.
Thân gửi quý Chiến hữu,
Ngày đầu năm, tôi tự hẹn với mình là sẽ thường xuyên liên lạc điện thoại để hỏi ý kiến quý vị Niên Trưởng trong Hội Đồng Tư Vấn, quý chiến hữu Tổng Hội Trưởng và Chủ tịch Liên Hội, cùng quý Trung Tâm Trưởng. Nếu không liên lạc được với từng người thì hàng tháng tôi cũng sẽ viết thư gửi đến quý chiến hữu. Ngoài ra thì trong những tháng đầu năm nay, vì vấn đề hỗ trợ cho Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ ở Orlando, Florida tôi sẽ có dịp gặp một số quý chiến hữu khi tham dự những buổi Ra Mắt Sách ngày 01 tháng 3, năm 2009 ở Westminster, CA và ngày 15/3/2009 ở Houston, Texas. Đó là những cuốn sách “Kỷ Niệm về Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh-Từ Chiến Sĩ đến Khoa Học Gia” , một Tuyển tập của nhiều người viết dầy 624 trang và do Văn Đàn Đồng Tâm xuất bản và Tập Truyện tình thời đại “Tìm Nhau Từ Thuở” sách dầy 240 trang của tác giả Xuân Vinh. Hai cuốn sách này đã được giới thiệu ngày 7/9/2008 ở Bắc Cali và một phần tiền thu được đã được ban tổ chức gửi giúp qũy TPB của VNCH. Ngoài ra, ngày 1 tháng 11, 2008 khi tham dự Đại Nhạc Hội giúp TPB của Cộng Đồng Người Việt ở Detroit, Michigan tôi cũng đã tặng ban tổ chức một số sách TNTT và bán được 1,200 Mỹ Kim để giúp vào qũy TPB. Tôi mong rằng trong những dịp xuống Nam Cali và đi Texas vào tháng Ba năm nay tôi sẽ có dịp gặp quý chiến hữu và một số đông người đồng hương để cổ động cho Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ được thành công như dự định. Số tiền thu được trong những buổi Ra Mắt Sách sẽ được dùng hoàn toàn làm kinh phí di chuyển cho Trung Tâm Asia về Orlando, Florida tổ chức Đại Nhạc Hội gây qũy Xây Dựng Tượng Đài, dự trù vào khoảng tháng Năm hay tháng Sáu trong năm nay. Trong những cuộc gặp gỡ sắp tới tôi hy vọng chúng ta sẽ có dịp trao đổi ý kiến để cho sự điều hành Tập Thể được hữu hiệu và những công tác được đề ra đạt được những kết quả khả quan.
Cùng với thư này tôi xin giới thiệu với quý chiến hữu hai chương trình đã được Tập Thể hỗ trợ và với nhiệt tâm đóng góp của quý chiến hữu và thành viên trong hội đoàn của mình tôi tin rằng sẽ đưa lại kết quả mong muốn.
1. Vấn đề lúc nào cũng làm những cựu chiến binh như chúng ta quan tâm là tình trạng của những chiến hữu còn có cuộc sống cơ cực ở quê nhà. Chúng ta đã có một tổ chức Trung Ương của Chị Hạnh Nhơn để cứu trợ Thương Phế Binh và Cô nhi Quả phụ VNCH, và nhiều Tổng Hội hay Hội Đoàn cũng có những chương trình xã hội để cứu trợ TPB và công tác chung đã một phần nào giúp cho nhiều cựu chiến binh bị thương tật và gia đình có một chút tặng phẩm hầu giảm bớt nỗi cơ hàn. Song song với những chương trình này, bác sĩ Phạm Đức Vượng là Phụ Tá Chủ Tịch Đặc Trách Thương Binh và Văn Hoá Xã Hội đã đưa ra môt kế hoạch gọi là “Gia Đình Nuôi Heo Đất Giúp Thương Phế Binh”. Để giới thiệu chương trình này chúng tôi đã đưa ra một bích chương do Hậu Duệ Phiến Đan thảo ra và bạn trẻ Doãn Quốc Vinh là con trai của văn hào Doãn Quốc Sỹ thực hiện như trình bầy dưới đây.
Những giòng chữ trên tấm bích chương đã tóm tắt những ý chính của kế hoạch nuôi heo đất. Nếu mỗi gia đình trong chúng ta nhận một con Heo Đất Tình Thương này và hàng ngày dậy cho con cháu chúng ta bỏ vào một số tiền cứu trợ thì hàng năm, khi gia đình chúng ta làm tổng kết để gửi số tiền về quê nhà, mỗi con Heo Đất sẽ có thể giúp cho một gia đình TPB có một đời sống bớt đau khổ hơn trong năm tới. Ngày đầu tiên mà chúng ta có thể biết kết quả sơ khởi của chương trình này đã dự trù là Ngày Quân Lực 19/6/2009. Hiện nay chúng tôi đang thảo luận để tìm phưong pháp chuyển số tiền các gia đình dành dụm được tới tận tay người thụ hưởng là những chiến hữu đã hy sinh một phần thân thể cho cuộc chiến dành Tự Do và Dân Chủ cho quê hương. Nguyên tắc được đặt ra là Tập Thể chỉ ghi dữ kiện số tiền hàng năm các gia đình để dành được, và giới thiệu đến các Hội đoàn có hồ sơ TPB chưa được trợ cấp. Những gia đình tham gia chương trình sẽ gửi tiền đóng góp về cho những Hội đoàn này, hay có toàn quyền gữi thẵng về cho gia đình TPB được giới thiệu.
Chúng tôi trình bầy chương trình nuôi heo đất này lần đầu tiên vào buổi giới thiệu hai cuốn sách nói trên ở San Jose, Bắc Cali. Ngày hôm ấy 50 con Heo Đất Tình Thương đã nhiều người tham dự nhận lãnh. Có những trường hợp cảm động có vị cao niên nhận thêm heo đất về để giao cho gia đình con cháu. Anh Hội trưởng Hội Ái Hữu cựu học sinh Chu Văn An Bắc Cali nhận một con heo và quyên góp ngay các cựu học sinh có mặt trong hội trường. Mới đây tôi lại được tin là trong bữa cơm thân hữu Tân Niên của CVA, sẽ được tổ chức vào tháng Ba 2009 toàn thể số tiền thặng dư sẽ được dành cho heo đất. Như vậy con Heo Đất CVA sẽ có thể giúp cho nhiều gia đình TPB bên nhà.
Tất cả những Heo Đất Tình Thương, có đánh số thứ tự, đều được tặng cho người nhận lãnh. Nhưng khi biết là bác sĩ Vượng đã bỏ tiền túi ra để đặt mua heo đất trong đợt đầu, nhiều người đã xin được trả sở phí và tặng thêm tiền cho qũy mua heo, dự trù cho 500 con trong năm đầu. Chương trình này đã được giới thiệu ở Bắc và Nam Cali, và ở những tiểu bang Michigan và Ohio. Tập Thể mong nhận được sự hỗ trợ và tích cực tham gia của các Tổng Hội và Liên Hội và được phát động ở các Trung Tâm như là một sự đóng góp cứu trợ TPB một cách thường xuyên, song song với những cuộc gây qũy khác.
2. Mới đây có lời kêu gọi của phóng viên Tuyết Mai xin ủng hộ ý kiến của một nhóm bạn trẻ ở Detroit Michigan là kêu gọi mọi người không về Việt Nam trong “Tháng Tư Đen 2009” . Về vấn đề này tôi trích lại để chia sẻ cùng quý chiến hữu thư mới đây tôi viết cho anh Phó Chủ Tịch Điều Hợp Trần Quang An:
“Vấn đề không về VN trong tháng Tư, tôi xin kể anh nghe cho vui là từ mấy năm nay tôi vẫn đưa ý kiến với một số thân hữu là để trả lời tên Việt Thường là tôi không làm gì, tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4. Ý kiến đó mới đây lại được nhóm trẻ kỹ sư ở Michigan đưa ra lời kêu gọi theo một kế hoạch họ thảo ra. Tuy không trực tiếp góp ý kiến nhưng ngày họ bàn thảo (2/11/08) tôi và BS Vượng có mặt cùng với phóng viên Tuyết Mai đến từ Virginia. Sau đó tôi thấy TM đưa lời kêu gọi trên các diễn đàn điện tử và ít ngày sau có nhiều lời kêu gọi khác nữa. Tôi nghĩ là giới trẻ sẽ tự động thực hiện chương trình này”.
Nếu quý chiến hữu theo dõi những bài bình luận trên các diễn đàn thì có thể thấy những bài đánh phá chiến lược nhằm triệt hạ những tổ chức có tiềm năng chống cộng mạnh mẽ vì được người Việt tỵ nạn cộng sản tin tưởng và tôi có thể nói là Tập Thể CSVNCH của chúng ta hiện nay là một thành trì chống cộng vững vàng, được sự tin yêu và thương mến của đồng bào. Với đuờng lối minh bạch là quyết tâm không hoà hợp hoà giải với cộng sản VN, chúng ta đã gây được sự đoàn kết nội bộ và có thể cùng chung sức thực hiện được những chương trình làm suy yếu đảng cộng sản VN. Chiến hữu Phiến Đan từ Úc châu cũng đã lưu ý tôi là trước đây cũng có một bài viết của ký giả Huy Phương về vấn đề này. Vì vậy tôi nghĩ là năm nay, với những cuộc đàn áp giáo dân ở Việt Nam, đây là dịp chúng ta nói lên sự công phẫn của người Việt yêu Dân chủ và Tự do ở hải ngoại, và không gì mạnh mẽ hơn là tỏ cho thế giới biết và quan tâm đến sự vi phạm nhân quyền ở Việt Nam bằng cách không về VN trong tháng Tư Đen 2009, để làm cho sinh hoạt ở những phi trường quốc tế Hà Nội và Sài Gòn vắng lặng, một thái độ phản đối của chúng ta có thể làm cho giới lãnh đạo Đảng cộng sản VN phải bẽ bàng.
Ngày hôm nay, 10/1/2009, có một cuộc họp của các hội đoàn ở Nam Cali về vấn đề này. Tôi xin kêu gọi các chiến hữu Tổng Hội Trưởng, Chủ Tịch Liên Hội và các chiến hữu Trung Tâm Trưởng ở các nơi tiếp theo lời kêu gọi của chiến hữu Nguyễn Văn Tấn, Hội Cưụ Quân Nhân ở Toronto, Canada viết thư gửi cho Trung Tâm Điều Hợp Tây Nam và Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Nam Cali để tiếp tay thực hiện chương trình này do nhóm bạn trẻ ở Detroit Michigan khởi xướng. Tôi cũng nhờ chiến hữu Phó Chủ Tịch Điều Hợp nhân danh Tập Thể kêu gọi sự tiếp tay của giới truyền thông, đặc biệt là qúy bạn Nguyên Huy, Tuyết Mai. Huy Phương … và tất cả những ai sẵn lòng phổ biến những lời kêu gọi mọi giới người Việt ở Hải Ngoại tham gia chương trình này.
Với lời chào thân ái và đoàn kết, tôi trân trọng gửi đến qúy chiến hữu lời chúc đầu năm thành công trong mọi công việc và hạnh phúc trong gia đình.
Thân quý,
GS Nguyễn Xuân Vinh
Đến nay đã bước sang tuần lễ thứ 3 của tháng 2 năm 2009. Việc nhóm Thanh Niên Cờ Vàng tại Nam Cali đã “theo sáng kiến của Gs. Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh” để lên tiếng phát động phong trào “không về du lịch, không gửi tiền về giúp thân nhân tại Việt Nam trong tháng Tư đen năm 2009 này”.
Tiếp theo, ông Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh cũng viết một lá thư gửi quý Chiến hữu trong tập thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa tại Hải ngoại do ông làm chủ tịch.
Đọc đoạn:
“Vấn đề không về VN trong tháng Tư, tôi xin kể anh nghe cho vui là từ mấy năm nay tôi vẫn đưa ý kiến với một số thân hữu là để trả lời tên Việt Thường là tôi không làm gì, tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4….”
Nam Nhân tôi chắc chắn đại đa số người Việt tỵ nạn việt-gian cộng-sản tại hải ngoại nói chung và tập thể Chiến Sĩ VNCH nói riêng, đều hân hoan chờ ông chủ tịch Nguyễn Xuân Vinh lên tiếng vận động một điều thật chí tình và thật đắc lợi cho công cuộc đấu tranh, mà cả 85 triệu người dân trong nước và tập thể người Việt tỵ nạn tại hải ngoại đều mong mỏi. Qua câu: “… tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4.”
Cho đến nay, phần ông TP Nguyễn Xuân Vinh, mọi người chưa thấy ông động tĩnh gì sau chuyến đi Michigan như ông đã thuật lại trong thư gửi “quý Chiến hữu” của tập thể Chiến Sĩ VNCH mà chính ông được bầu lên lãnh đạo.
(Trích): “…Ý kiến đó mới đây lại được nhóm trẻ kỹ sư ở Michigan đưa ra lời kêu gọi theo một kế hoạch họ thảo ra. Tuy không trực tiếp góp ý kiến nhưng ngày họ bàn thảo (2/11/08) tôi và BS Vượng có mặt cùng với phóng viên Tuyết Mai đến từ Virginia. Sau đó tôi thấy TM đưa lời kêu gọi trên các diễn đàn điện tử và ít ngày sau có nhiều lời kêu gọi khác nữa.” (ngưng trích)
Nhưng nếu đọc tiếp câu kết của đoạn này, người đọc sẽ không khỏi thất vọng về việc phó mặc cho thế hệ hậu duệ của một người trong bậc trưởng thượng, thế hệ Cha, Chú, bằng câu nói bỏ lửng này mà người bình thường có trách nhiệm không ai dám làm:
“…. Tôi nghĩ là giới trẻ sẽ tự động thực hiện chương trình này”. !!!
Thế là giới trẻ, Nhóm Thanh Niên Cờ Vàng đã phát động kêu gọi trên các phương tiện truyền thông có được. Và đến nay, trong tập thể “Cựu chiến Sĩ của ông TP Nguyễn Xuân Vinh” cũng đang chờ lời khởi động của ông cho chính họ và gia đình là để làm gương: Quyết không về du lịch, không gửi tiền về giúp thân nhân trong dịp tháng Tư Đen năm 2009 này.
Hành động có đi đôi với việc làm thì chính bản thân mới không tủi thẹn với lương tâm và mới giữ được uy tín với người khác.
Với số tuổi đã cao, sức đã kém của ông TP Nguyễn Xuân Vinh, chắc chắn không ai còn đòi hỏi ông phải xông pha cầm súng ngăn thù như những năm ông còn trẻ, được chính quyền VNCH cho sang Mỹ du học và… ở lại phục vụ cho ngành Khoa học Không-gian của Mỹ. Mà chỉ kỳ vọng ở ông, thực hiện những gì ông vừa viết đến “qúy Chiến hữu” của ông ngày 09/01/2009 vừa qua. Đó là lời vận động vàng ngọc nặng ký của ông: “…tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4….”
Trong hơn 3 triệu người Việt tỵ nạn vgcs tại hải ngoại, người ta có thể bỏ bớt một số nhỏ những kẻ dễ tính, đầy “lòng nhân” mà đã “Bỏ qua được những việc tàn ác, phi nhân trong quá khứ, quên nổi hận thù” do tập đoàn việt-gian cộng-sản đã gây cho chính bản thân họ, cho gia đình, bà con và cả dân tộc Việt, từ khi Hồ chí Minh tự nguyện làm tay sai bọn đế quốc đỏ Nga Sô và Tàu cộng cho đến nay. Như nhóm thế hệ một rưỡi tại Nam Cali vừa qua đã tổ chức cái gọi là “Nghệ Thuật Lên Tiếng”, rồi một Brian Đoàn với những tuyên bố làm đau lòng cả bố đẻ của mình! Thì Nam Nhân tôi đoan chắc rằng, không một ai nói mình không yêu nước cả. Và nhận thấy điểm thuận lợi cho lời “kêu gọi vận động” của ông TP Nguyễn Xuân Vinh trong dịp tháng Tư Đen năm nay là:
- Đại đa số người Việt tỵ nạn tại hải ngoại không bao giờ quên nguyên nhân cái họa diệt chủng và mất dần đất nước Việt vào tay ngoại bang, do chính tập đoàn vgcs mà Hồ đã lãnh đạo.
- Cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu đang gây khó khăn cho mọi người và mọi gia đình không trừ một quốc gia nào trên thế giới.
Thêm vào đó, việc lên tiếng ủng hộ, hiệp thông cầu nguyện cùng toàn thể giáo dân trong Năm Thánh đã được khai mạc tại giáo xứ Thái Hà, Hà Nội nói riêng và toàn thể giáo dân Công giáo Việt nam nói chung cho công lý và sự thật đã được khai mạc vào ngày 31/1/2009 vừa qua, cũng là một điểm then chốt cho cuộc tranh đấu dành lại nhân quyền của người dân trong nước. Ông TP Nguyễn Xuân Vinh cũng chưa lên tiếng … hay ông còn chờ Mỹ bật đèn xanh?!!!
Hoặc chờ đến khi nào "heo đất" lên tiếng như hình đính kèm trong thư ông gửi đến quý chiến hữu của ông trong cùng lá thư trên???
Chiến dịch san xẻ, đền ơn những chiến sĩ QLVNCH đã hy sinh một phần thân thể của mình trong cuộc chiến bảo vệ tự do, an bình và toàn vẹn lãnh thổ cho nhân dân miền Nam VN trước đây, thật đáng phải làm. Và đúng ra, phải được tập thể những người được gọi là đồng đội, là huynh đệ chi binh của họ đã may mắn thoát khỏi nanh vuốt của vgcs, phải thực hiện trước đây vài chục năm kìa. Những anh em bất hạnh này, họ đã xác định qua lá thư của một thương binh QLVNCH gửi ra hải ngoại sau đây:
Họ không cần anh em, đồng đội, những cấp chỉ huy trước đây của họ hàng năm gửi chút quà từ “đàn heo đất”, để nuôi họ cho mãn đời còn lại! Mà ý chí họ trong suốt thời gian sống dưới chế độ thù hằn dai dẳng của bọn vgcs, từ đời cha đến đời con của họ vẫn còn nung nấu.
Họ ao ước, ôm ấp hoài bão, luôn mong ngóng ngày trở về của các cấp chỉ huy, của những Đại Bàng, những Bắc Đẩu … và của bao đồng đội họ … cho dân, cho nước, với màu cờ, sắc áo năm xưa, cùng với khúc khải hoàn ca chiến thắng dẹp tan lũ giặc thù cướp nước, làm tay sai cho ngoại bang đế quốc đỏ Nga, Tàu. Dựng lại thanh bình muôn thuở, chiếm lại toàn vẹn cõi bờ từ Ải Nam Quan đến tận Mũi Cà Mau.
Việc san xẻ với bao đồng đội bất hạnh của QLVNCH còn kẹt lại tại quê nhà hiện nay qua chương trình “nuôi heo đất”, phải chăng tương tự như những trại tù tập trung trá hình “cải tạo”, nhằm giết lần mòn sức sống, tuổi trẻ, sự oai hùng, niềm kiêu hãnh của những người lính QLVNCH còn lại sau cuộc chiến cướp nước của làn sóng Đế quốc Đỏ Nga Sô, Tàu cộng đại Hán bành trướng mà vgcs là tay sai, nhằm xóa bỏ mọi dấu tích bảo quốc an dân thật sự chính nghĩa của QLVNCH???
Và để thỏa mãn, vuốt ve lương tâm của những cấp chỉ huy, những đồng đội may mắn thoát được vòng kiềm tỏa của việt gian cộng sản, mà vô tình tiếp tay cho giặc thù vấy bẩn lâu dài thêm lên trang sử của giống nòi Việt Nam???
Hành động đánh trống bỏ dùi, không thể tiếp tục được tập thể người Việt tỵ nạn việt gian cộng sản tại hải ngoại chấp nhận bằng bất kể biện minh nào.
Anh quốc, ngày 17 tháng 2 năm 2009
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
Phụ chú: Đính kèm lá thư của ông Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh đề ngày 09/01/2009
Ngày 09 tháng Giêng năm 2009.
Thân gửi quý Chiến hữu,
Ngày đầu năm, tôi tự hẹn với mình là sẽ thường xuyên liên lạc điện thoại để hỏi ý kiến quý vị Niên Trưởng trong Hội Đồng Tư Vấn, quý chiến hữu Tổng Hội Trưởng và Chủ tịch Liên Hội, cùng quý Trung Tâm Trưởng. Nếu không liên lạc được với từng người thì hàng tháng tôi cũng sẽ viết thư gửi đến quý chiến hữu. Ngoài ra thì trong những tháng đầu năm nay, vì vấn đề hỗ trợ cho Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ ở Orlando, Florida tôi sẽ có dịp gặp một số quý chiến hữu khi tham dự những buổi Ra Mắt Sách ngày 01 tháng 3, năm 2009 ở Westminster, CA và ngày 15/3/2009 ở Houston, Texas. Đó là những cuốn sách “Kỷ Niệm về Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh-Từ Chiến Sĩ đến Khoa Học Gia” , một Tuyển tập của nhiều người viết dầy 624 trang và do Văn Đàn Đồng Tâm xuất bản và Tập Truyện tình thời đại “Tìm Nhau Từ Thuở” sách dầy 240 trang của tác giả Xuân Vinh. Hai cuốn sách này đã được giới thiệu ngày 7/9/2008 ở Bắc Cali và một phần tiền thu được đã được ban tổ chức gửi giúp qũy TPB của VNCH. Ngoài ra, ngày 1 tháng 11, 2008 khi tham dự Đại Nhạc Hội giúp TPB của Cộng Đồng Người Việt ở Detroit, Michigan tôi cũng đã tặng ban tổ chức một số sách TNTT và bán được 1,200 Mỹ Kim để giúp vào qũy TPB. Tôi mong rằng trong những dịp xuống Nam Cali và đi Texas vào tháng Ba năm nay tôi sẽ có dịp gặp quý chiến hữu và một số đông người đồng hương để cổ động cho Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ được thành công như dự định. Số tiền thu được trong những buổi Ra Mắt Sách sẽ được dùng hoàn toàn làm kinh phí di chuyển cho Trung Tâm Asia về Orlando, Florida tổ chức Đại Nhạc Hội gây qũy Xây Dựng Tượng Đài, dự trù vào khoảng tháng Năm hay tháng Sáu trong năm nay. Trong những cuộc gặp gỡ sắp tới tôi hy vọng chúng ta sẽ có dịp trao đổi ý kiến để cho sự điều hành Tập Thể được hữu hiệu và những công tác được đề ra đạt được những kết quả khả quan.
Cùng với thư này tôi xin giới thiệu với quý chiến hữu hai chương trình đã được Tập Thể hỗ trợ và với nhiệt tâm đóng góp của quý chiến hữu và thành viên trong hội đoàn của mình tôi tin rằng sẽ đưa lại kết quả mong muốn.
1. Vấn đề lúc nào cũng làm những cựu chiến binh như chúng ta quan tâm là tình trạng của những chiến hữu còn có cuộc sống cơ cực ở quê nhà. Chúng ta đã có một tổ chức Trung Ương của Chị Hạnh Nhơn để cứu trợ Thương Phế Binh và Cô nhi Quả phụ VNCH, và nhiều Tổng Hội hay Hội Đoàn cũng có những chương trình xã hội để cứu trợ TPB và công tác chung đã một phần nào giúp cho nhiều cựu chiến binh bị thương tật và gia đình có một chút tặng phẩm hầu giảm bớt nỗi cơ hàn. Song song với những chương trình này, bác sĩ Phạm Đức Vượng là Phụ Tá Chủ Tịch Đặc Trách Thương Binh và Văn Hoá Xã Hội đã đưa ra môt kế hoạch gọi là “Gia Đình Nuôi Heo Đất Giúp Thương Phế Binh”. Để giới thiệu chương trình này chúng tôi đã đưa ra một bích chương do Hậu Duệ Phiến Đan thảo ra và bạn trẻ Doãn Quốc Vinh là con trai của văn hào Doãn Quốc Sỹ thực hiện như trình bầy dưới đây.
Những giòng chữ trên tấm bích chương đã tóm tắt những ý chính của kế hoạch nuôi heo đất. Nếu mỗi gia đình trong chúng ta nhận một con Heo Đất Tình Thương này và hàng ngày dậy cho con cháu chúng ta bỏ vào một số tiền cứu trợ thì hàng năm, khi gia đình chúng ta làm tổng kết để gửi số tiền về quê nhà, mỗi con Heo Đất sẽ có thể giúp cho một gia đình TPB có một đời sống bớt đau khổ hơn trong năm tới. Ngày đầu tiên mà chúng ta có thể biết kết quả sơ khởi của chương trình này đã dự trù là Ngày Quân Lực 19/6/2009. Hiện nay chúng tôi đang thảo luận để tìm phưong pháp chuyển số tiền các gia đình dành dụm được tới tận tay người thụ hưởng là những chiến hữu đã hy sinh một phần thân thể cho cuộc chiến dành Tự Do và Dân Chủ cho quê hương. Nguyên tắc được đặt ra là Tập Thể chỉ ghi dữ kiện số tiền hàng năm các gia đình để dành được, và giới thiệu đến các Hội đoàn có hồ sơ TPB chưa được trợ cấp. Những gia đình tham gia chương trình sẽ gửi tiền đóng góp về cho những Hội đoàn này, hay có toàn quyền gữi thẵng về cho gia đình TPB được giới thiệu.
Chúng tôi trình bầy chương trình nuôi heo đất này lần đầu tiên vào buổi giới thiệu hai cuốn sách nói trên ở San Jose, Bắc Cali. Ngày hôm ấy 50 con Heo Đất Tình Thương đã nhiều người tham dự nhận lãnh. Có những trường hợp cảm động có vị cao niên nhận thêm heo đất về để giao cho gia đình con cháu. Anh Hội trưởng Hội Ái Hữu cựu học sinh Chu Văn An Bắc Cali nhận một con heo và quyên góp ngay các cựu học sinh có mặt trong hội trường. Mới đây tôi lại được tin là trong bữa cơm thân hữu Tân Niên của CVA, sẽ được tổ chức vào tháng Ba 2009 toàn thể số tiền thặng dư sẽ được dành cho heo đất. Như vậy con Heo Đất CVA sẽ có thể giúp cho nhiều gia đình TPB bên nhà.
Tất cả những Heo Đất Tình Thương, có đánh số thứ tự, đều được tặng cho người nhận lãnh. Nhưng khi biết là bác sĩ Vượng đã bỏ tiền túi ra để đặt mua heo đất trong đợt đầu, nhiều người đã xin được trả sở phí và tặng thêm tiền cho qũy mua heo, dự trù cho 500 con trong năm đầu. Chương trình này đã được giới thiệu ở Bắc và Nam Cali, và ở những tiểu bang Michigan và Ohio. Tập Thể mong nhận được sự hỗ trợ và tích cực tham gia của các Tổng Hội và Liên Hội và được phát động ở các Trung Tâm như là một sự đóng góp cứu trợ TPB một cách thường xuyên, song song với những cuộc gây qũy khác.
2. Mới đây có lời kêu gọi của phóng viên Tuyết Mai xin ủng hộ ý kiến của một nhóm bạn trẻ ở Detroit Michigan là kêu gọi mọi người không về Việt Nam trong “Tháng Tư Đen 2009” . Về vấn đề này tôi trích lại để chia sẻ cùng quý chiến hữu thư mới đây tôi viết cho anh Phó Chủ Tịch Điều Hợp Trần Quang An:
“Vấn đề không về VN trong tháng Tư, tôi xin kể anh nghe cho vui là từ mấy năm nay tôi vẫn đưa ý kiến với một số thân hữu là để trả lời tên Việt Thường là tôi không làm gì, tôi có thể vận động để không có người Việt yêu nước nào đặt chân xuống phi trường Hà Nội hay Sài Gòn trong ngày Quốc Hận 30/4. Ý kiến đó mới đây lại được nhóm trẻ kỹ sư ở Michigan đưa ra lời kêu gọi theo một kế hoạch họ thảo ra. Tuy không trực tiếp góp ý kiến nhưng ngày họ bàn thảo (2/11/08) tôi và BS Vượng có mặt cùng với phóng viên Tuyết Mai đến từ Virginia. Sau đó tôi thấy TM đưa lời kêu gọi trên các diễn đàn điện tử và ít ngày sau có nhiều lời kêu gọi khác nữa. Tôi nghĩ là giới trẻ sẽ tự động thực hiện chương trình này”.
Nếu quý chiến hữu theo dõi những bài bình luận trên các diễn đàn thì có thể thấy những bài đánh phá chiến lược nhằm triệt hạ những tổ chức có tiềm năng chống cộng mạnh mẽ vì được người Việt tỵ nạn cộng sản tin tưởng và tôi có thể nói là Tập Thể CSVNCH của chúng ta hiện nay là một thành trì chống cộng vững vàng, được sự tin yêu và thương mến của đồng bào. Với đuờng lối minh bạch là quyết tâm không hoà hợp hoà giải với cộng sản VN, chúng ta đã gây được sự đoàn kết nội bộ và có thể cùng chung sức thực hiện được những chương trình làm suy yếu đảng cộng sản VN. Chiến hữu Phiến Đan từ Úc châu cũng đã lưu ý tôi là trước đây cũng có một bài viết của ký giả Huy Phương về vấn đề này. Vì vậy tôi nghĩ là năm nay, với những cuộc đàn áp giáo dân ở Việt Nam, đây là dịp chúng ta nói lên sự công phẫn của người Việt yêu Dân chủ và Tự do ở hải ngoại, và không gì mạnh mẽ hơn là tỏ cho thế giới biết và quan tâm đến sự vi phạm nhân quyền ở Việt Nam bằng cách không về VN trong tháng Tư Đen 2009, để làm cho sinh hoạt ở những phi trường quốc tế Hà Nội và Sài Gòn vắng lặng, một thái độ phản đối của chúng ta có thể làm cho giới lãnh đạo Đảng cộng sản VN phải bẽ bàng.
Ngày hôm nay, 10/1/2009, có một cuộc họp của các hội đoàn ở Nam Cali về vấn đề này. Tôi xin kêu gọi các chiến hữu Tổng Hội Trưởng, Chủ Tịch Liên Hội và các chiến hữu Trung Tâm Trưởng ở các nơi tiếp theo lời kêu gọi của chiến hữu Nguyễn Văn Tấn, Hội Cưụ Quân Nhân ở Toronto, Canada viết thư gửi cho Trung Tâm Điều Hợp Tây Nam và Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Nam Cali để tiếp tay thực hiện chương trình này do nhóm bạn trẻ ở Detroit Michigan khởi xướng. Tôi cũng nhờ chiến hữu Phó Chủ Tịch Điều Hợp nhân danh Tập Thể kêu gọi sự tiếp tay của giới truyền thông, đặc biệt là qúy bạn Nguyên Huy, Tuyết Mai. Huy Phương … và tất cả những ai sẵn lòng phổ biến những lời kêu gọi mọi giới người Việt ở Hải Ngoại tham gia chương trình này.
Với lời chào thân ái và đoàn kết, tôi trân trọng gửi đến qúy chiến hữu lời chúc đầu năm thành công trong mọi công việc và hạnh phúc trong gia đình.
Thân quý,
GS Nguyễn Xuân Vinh
No comments:
Post a Comment